ĐẤT VIỆT- 28.02.2014 -Việt Nam nói cấm mại dâm nhưng ở đâu cũng có mại dâm, ngay cổng trường cũng có quán karaoke và cô gái hoạt động mại dâm.
PGS TS Chung Á, nguyên Phó chủ tịch Ủy ban Quốc gia phòng chống AIDS Việt Nam nêu quan điểm, Việt Nam không coi mại dâm là một nghề vì vậy sẽ không cấp phép cho hoạt động mại dâm.
Tuy nhiên việc cấp phép cho một số ngành nghề nhạy cảm dễ dẫn đến mại dâm như dịch vụ massage, xông hơi, karaoke, vũ trường, …đã không tính đến việc các dịch vụ này đã góp phần làm cho mại dâm trở thành vấn đề khó kiểm soát.
Cấp phép hoạt động vào khu vực nhất định
PGS TS Chung Á cho biết, việc thay đổi quan điểm và cách nhìn đối với vấn đề mua bán dâm có ý nghĩa quan trọng trong vần đề giải quyết vấn đề mại dâm hiện nay ở nước ta.
Vấn đề tình dục là vấn đề nhạy cảm, tuy nhiên hiện nay chúng ta phải nhìn nhận và đánh giá lại để đề ra chính sách đúng đắn và phù hợp. Trong nhiều năm chúng ta tiếp cận vấn đề mua, bán dâm dưới giác độ tệ nạn xã hội, chưa coi trọng vấn đề nhu cầu xã hội , vấn đề con người, vấn đề kinh tế-xã hội nên kết quả thu được trong công cuộc phòng chống mại dâm không cao.
Cùng với việc thay đổi cách nhìn trong phòng chống ma túy, phòng chống AIDS, chúng ta cũng cần thay đổi cách nhìn, cách giải quyết vấn đề mại dâm theo hướng nhân ái hơn, tôn trọng quyền con người hơn và gắn kết việc giải quyết vấn đề mại dâm với việc giải quyết những vấn nạn của xã hội như đói nghèo...
Theo PGS TS Chung Á, không phải mọi cơ sở massage, karaoke… đều là cơ sở có mại dâm, nhưng nếu những cơ sở đó quản lý không chặt chẽ rất dễ dẫn đến việc móc nối để mua, bán dâm. Như vậy các dịch vụ giải trí, thư giãn đó đã biến tướng trở thành những dịch vụ liên quan đến việc mua, bán dâm.
PGS TS Chung Á, nguyên Phó chủ tịch Ủy ban Quốc gia phòng chống AIDS Việt Nam |
Để quản lý được mại dâm thì nhà nước cần nghiên cứu và chấn chỉnh lại việc cấp phép cho các loại hình dịch vụ nhạy cảm nêu trên. Các dịch vụ massage, xông hơi, karaoke, vũ trường… không nên cấp phép hoạt động tràn lan mà nên cấp phép hoạt động vào những khu vực nhất định, xa khu dân cư, xa trường học để dễ quản lý về mặt trật tự trị an, can thiệp giảm tác hại về mặt sức khỏe, chống sự lây lan bệnh tật nhất là HIV/AIDS và các bệnh lây truyền qua đường tình dục khác.
"Điều này không có nghĩa là ta biến những khu vực này thành những phố đèn đỏ như Hà lan hay Đức, nơi mà việc mua bán dâm được thừa nhận. Đây là những khu vực có các dịch vụ dễ làm nảy sinh việc mua bán dâm nhằm giúp cho việc kiểm soát và can thiệp dễ dàng hơn là để cho mua, bán dâm diễn ra ở khắp mọi nơi", PSG TS Chung Á nói.
PSG TS Chung Á đặc biệt nhấn mạnh về việc không thể cấp phép tràn lan như hiện nay. Việt Nam nói cấm mại dâm nhưng ở đâu cũng có mại dâm, ngay cổng trường học cũng có quán karaoke và có những cô gái hoạt động mại dâm.
Theo PGS TS Chung Á, cần làm thí điểm ở một vài địa phương mà tình hình đang diễn biến phức tạp trước như các địa bàn có nhiều du lịch như Đà Nẵng, Nha trang, Quảng Ninh, Hải phòng, Lào Cai…
Ông Chung Á dẫn lời Phó Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh từng nói du lịch phải có mại dâm PGS TS Chung Á cho biết, Đà Nẵng có thể có những khu riêng biệt tại bán đảo Sơn Trà hoặc cuối đường Phạm Văn Đồng, khách du lịch có thể đánh bạc thâu đêm, ăn chơi thâm đêm và sử dụng dịch vụ mại dâm mà không phải chui lủi.
Khánh Hòa cũng có thể quy hoạch khu cho phép gái mại dâm hoạt động ngoài Vịnh Vinpearl, có thể thu được tiền từ dịch vụ cáp treo và các dịch vụ đi kèm còn Quảng Ninh có thể làm ở Tuần Châu.
Còn ở Hà Nội, ông Chung Á cho biết, thực tế ở Hà Nội hiện nay muốn mua dâm sẽ rất dễ dàng, ở đâu cũng có thể mua dâm được, ông đề xuất, có thể chỉ cấp phép cho quận Gia Lâm.
PGS TS Chung Á lấy ví dụ, nếu ở Hà Nội chỉ cho huyện Gia Lâm được phép cho mại dâm hoạt động thì Trung tâm y tế Gia Lâm phải khám sức khỏe cho người bán dâm, nếu kiểm soát không tốt sẽ ghè cổ Giám đốc Trung tâm y tế. Hoặc nếu Ba Đình có mãi dâm thì sẽ kỷ luật Chủ tịch, công an Ba Đình vì chỉ có Gia Lâm được phép cho mại dâm hoạt động.
Phí cao, thuế mạnh hạn chế người mua dâm
Ngoài ra, PGS TS Chung Á cũng cho biết rằng, cần phải từng bước tính toán lại các mức thuế cho các loại hình dịch vụ này nhằm hạn chế dần số lượng người cần mua dâm và bán dâm.
Cảnh chèo kéo khách mua dâm trên đường Phạm Văn Đồng (Hà Nội) |
PGS TS Chung Á phân tích, hiện nay nhà nước cứ biết rằng nhà nước cấm mại dâm còn những việc kia là kinh doanh, là phát triển kinh tế và cấp phép tràn lan.
"Đối với các nước khác buộc cấp phép cho hoạt động vui chơi giải trí, trước hết không phải phục vụ 100% dân chúng, 100% dân sẽ có karaoke gia đình, không có tay vịn dứt khoát không cấp phép tràn lan mà cấp cho một khu, không có nghĩa là khu đèn đỏ nhưng tại đó kinh doanh phải đóng thuế cao", ông Chung Á nói.
Ông đề xuất, nhà nước thu thuế và hạn chế những người vài chục nghìn trong túi cũng đi hát karaoke, nếu có vài chục nghìn trong túi, xin mời đi vào quán karaoke có bạn, gia đình hát với nhau, đã vào karaoke có tay vịn phải tính tiền 1triệu/giờ.
Massage cũng vậy, nếu vé chỉ 70.000-100.000 đồng ông xe ôm, xích lô cũng đến, họ có thể tự massage cho nhau còn muốn đến dịch vụ massage giá phải là 2 triệu đồng/vé.
“Điều này không có nghĩa chỉ phục vụ người giàu mà sẽ lấy thuế này để hạn chế người đến khi ta coi đó là vấn nạn. Tôi không cấp phép cho hoạt động mại dâm mà cấp phép cho dịch vụ, thay vì làm tràn lan trên toàn quốc thì bây giờ vào nơi xa dân cư, xa trường học”, PGS TS Chung Á nói.
Theo tính toán của nhiều nhà nghiên cứu việc mua bán dâm tại Trung quốc đã làm cho ngành công nghiệp không khói này mỗi năm thu được khoảng 700 tỷ USD, ước tính chiếm 8% GDP (năm 2012: GDP của TQ là 8.249 tỷ USD ).
PGS TS Chung Á dẫn chứng, ở nhiều quốc gia nếu người mua dâm và bán dâm vào các khu vực được phép để thực hiện hành vi mua, bán dâm thì họ không bị phạt, nhưng nếu thực hiện các hành vi đó ngoài khu vực quy định thì họ bị xử phạt rất nặng nề, thậm chí còn có thể bị cầm tù.
Trước mắt để làm được việc này tại Việt Nam, theo PGS TS Chung Á cần thay đổi về chính sách và các văn bản pháp luật có liên quan đến phòng chống mại dâm. Cần tránh các văn bản luật và sự phối hợp hành động giữa các ngành, các cấp theo kiểu “trống đánh xuôi kèn thổi ngược”.
Tâm An
No comments:
Post a Comment