Wednesday, March 18, 2015

40 năm chân tướng xâm lược bị lật ngửa

Phạm Trần (Danlambao) - Ban Tuyên giáo Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam đã phát động chiến dịch tô hồng điểm phấn cho “Đề cương tuyên truyền kỷ niệm 40 năm ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2015)”, nhưng lại không giấu được cái đuôi xâm lược miền Nam Việt Nam.

Bằng chứng này ghi trong Nghị quyết 15 xác định “mục tiêu, phương pháp cách mạng miền Nam”  tại Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương (khóa II) lần thứ 15 (mở rộng) họp tại Hà Nội từ ngày 12 đến 22-1-1959.

Đề cương tuyên truyền ca ngợi Nghị quyết đã: “Xác định rõ mục tiêu, phương pháp cách mạng miền Nam, mối quan hệ chiến lược của cách mạng hai miền, giữa cách mạng Việt Nam và cách mạng thế giới; phản ánh đúng nhu cầu của lịch sử, giải quyết kịp thời yêu cầu phát triển của cách mạng miền Nam; định hướng và động viên nhân dân miền Nam vùng lên đấu tranh, tạo ra phong trào Đồng khởi (1959-1960), xoay chuyển tình thế cách mạng miền Nam, làm tan rã hàng loạt bộ máy của ngụy quyền ở các thôn, xã.”

Nhưng đâu là lý do khiến miền Bắc Cộng sản (Việt Nam Dân chủ Cộng hòa) có quyết định phải thực hiện cuộc “cách mạng miền Nam”?

Nghị quyết 15 bịa chuyện: “Do lực lượng so sánh giữa ta và địch, nhân dân ta chỉ mới giải phóng được miền Bắc. Ở miền Nam chưa được giải phóng, đế quốc Mỹ đã lấn dần và hất cẳng thực dân Pháp, tập hợp các thế lực phản động, sử dụng chính quyền Ngô Đình Diệm làm công cụ để khôi phục và duy trì ách thống trị của đế quốc và phong kiến. Nhân dân miền Nam ngày càng lâm vào cảnh cùng khốn và mất hết quyền tự do. Vì vậy, nhân dân miền Nam còn phải tiếp tục làm cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân đánh đổ ách thống trị đế quốc và phong kiến, chủ yếu là đánh đổ chế độ Mỹ-Diệm.”

Những người Việt Nam của miền Nam đã sống qua giai đoạn này và còn sống chắc phải bịt mũi trước luận điệu tuyên truyền giả dối này. Nhân dân miền Nam từ 1954 đến thời điểm ra đời của Nghị quyết 15 tháng 01 năm 1959, dù có bị hạn chế một số quyền do tình trạng an ninh, chưa bao giờ “lâm vào cảnh cùng khốn và mất hết quyền tự do” như đồng bào miền Bắc trong thời gian này.

Càng phỉ báng lịch sử hơn khi Nghị quyết viết rằng: “Do sự can thiệp của đế quốc Mỹ vào miền Nam, nước ta bị tạm thời chia làm hai miền: miền Bắc đã được giải phóng và độc lập hoàn toàn, còn miền Nam vẫn là một thuộc địa (kiểu mới) của đế quốc Mỹ... Đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai chẳng những xâm chiếm miền Nam, ngăn cản sự phát triển của xã hội miền Nam, mà còn ráo riết chuẩn bị chiến tranh hòng xâm chiếm cả nước ta, phá hoại toàn bộ sự nghiệp cách mạng của nhân dân ta.”

Ai xâm chiếm ai thì phương châm đề ra trong Nghị quyết 15 "củng cố miền Bắc, chiếu cố miền Nam" đã lột mặt nạ ông Hồ Chí Minh và đảng Cộng sản Việt Nam lúc bấy giờ.

Để biện minh cho hành động hiếu chiến, đẩy dân tộc hai miền Bắc-Nam vào nội chiến nồi da xáo thịt, Nghị quyết đã hô hào: “Tiếp tục cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân, đánh đổ chế độ đế quốc và nửa phong kiến ở miền Nam để thực hiện thống nhất nước nhà.” 

Nhưng gây chiến với miền Nam để làm gì và cho ai thì Nghị quyết 15 đã để lộ chân tướng tay sai khi khẳng định rằng: “Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là tiền đồn của phe xã hội chủ nghĩa ở Đông Nam Á.”

Nghị quyết viết: “Vấn đề thực hiện thống nhất nước nhà, hoàn thành độc lập và dân chủ trong cả nước ta trước hết là vấn đề đấu tranh giữa dân tộc ta chống đế quốc Mỹ và bọn tay sai, đồng thời cũng là vấn đề đấu tranh giữa phe xã hội chủ nghĩa và phe đế quốc chủ nghĩa. Phe xã hội chủ nghĩa, đứng đầu là Liên Xô, càng tranh thủ giữ vững hòa bình được lâu dài thì càng có điều kiện thuận lợi để tăng cường mau chóng lực lượng của mình về mọi mặt trên toàn thế giới, càng làm suy yếu mau chóng thế lực của chủ nghĩa đế quốc. Chủ trương của Đảng ta giữ vững hoà bình ở Việt Nam, thực hiện thống nhất nước nhà bằng con đường hoà bình, chủ trương ấy gắn liền với chủ trương chung nói trên của phe xã hội chủ nghĩa.”

Nhưng miền Bắc không “thực hiện thống nhất nước nhà bằng con đường hoà bình” mà đã nhận lệnh và vũ khí, lương thực của Liên Xô-Trung Cộng để xâm lăng miền Nam Việt Nam.

Thực tế này đã phản ảnh trong câu nói lịch sử ô nhục của Tổng Bí thư Lê Duẩn:“Ta đánh Mỹ là đánh cả cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc, cho các nước xã hội chủ nghĩa và cho cả nhân loại, đánh cho cả bọn xét lại đang đâm vào lưng ta.”? (theo Vũ Thư Hiên, Đêm giữa ban ngày, Nxb. Văn Nghệ, 1997, tr. 422, phần chú thích).

Như vậy đã rõ ràng Ban Chấp hành Trung ương đảng CSVN khóa II, đứng đầu bởi Hồ Chí Minh thời bấy giờ đã ngụy tạo ra đủ điều để xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa.

Chẳng hạn như họ viết trong Nghị quyết 15 rằng: “Chính quyền Ngô Đình Diệm là chính quyền tay sai của đế quốc Mỹ, chế độ thực dân và nửa phong kiến ở miền Nam là một chế độ phản động, tàn bạo và đen tối... Chính quyền miền Nam hiện nay là một chính quyền phản bội lợi ích dân tộc; nó đại biểu cho lợi ích của đế quốc Mỹ, của bọn phong kiến và bọn tư sản mại bản thân Mỹ phản động nhất ở miền Nam... Thành phần cốt cán trong chính quyền đó gồm những phần tử phong kiến và tư sản mại bản phản động nhất và những phần tử lưu manh, côn đồ và phản bội, quyết tâm làm tay sai cho đế quốc Mỹ, do gia đình và phe cánh họ Ngô cầm đầu.”

Tưởng bằng đó lời bịa đặt chưa đủ, Nghị quyết 15 còn đặt điều vu khống thêm:“Chính quyền đó là một chính quyền độc tài hiếu chiến. Nó là công cụ xâm lược của đế quốc Mỹ, đế quốc cầm đầu các lực lượng hiếu chiến trên thế giới hiện nay; đồng thời, nó cũng mang nặng tính chất phục thù của giai cấp địa chủ đã bị đánh đổ ở miền Bắc nước ta. Do bản chất phi nghĩa, thế cô lập và chỗ yếu căn bản của nó, nó thực hiện một chế độ độc tài, hung bạo, dùng chính sách đàn áp bằng vũ lực, và dựa vào bộ máy cảnh sát mật thám để tồn tại.”

MẶT TRẬN TAY SAI

Đáng lẽ ra những chữ “độc tài, hung bạo, dùng chính sách đàn áp bằng vũ lực, và dựa vào bộ máy cảnh sát mật thám để tồn tại” phải dành cho đảng CSVN mới đúng với lịch sử.

Nhưng có bao giờ người Cộng sản Việt Nam dám nhìn thẳng vào mặt dân để thừa nhận họ đã nhân danh người dân miền Nam để giết hại đồng bào từ sau Hiệp định chia đôi đất nước 1954?

Bằng chứng là họ đã ghi vào Nghị quyết 15 việc thành lập một “Mặt trận riêng cho miền Nam” do họ chỉ huy để tiến hành cuộc chiến cho ngoại bang Nga-Tầu. Vì vậy mà cái gọi là Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam đã được thành lập ngày 20 tháng 12 năm 1960 để sau đó bị bức tử không kèn không trống vào ngày 31 tháng 01 năm 1977, hai năm sau kết thúc chiến tranh ngày 30/04/1975.

Nghị quyết 15 biện bạch: “Củng cố hoà bình, thực hiện thống nhất, hoàn thành độc lập và dân chủ trong cả nước là nhiệm vụ chung của toàn Đảng và toàn dân ta. Nhưng vì nhiệm vụ cơ bản của mỗi miền khác nhau, cho nên nhiệm vụ, tính chất, thành phần Mặt trận ở mỗi miền có chỗ khác nhau. Vì vậy, cần có Mặt trận riêng cho miền Nam. 

Cách mạng Việt Nam ở miền Nam hiện nay là cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân, cho nên Mặt trận ở miền Nam hiện nay có tính chất dân tộc dân chủ, nhằm tập hợp tất cả các lực lượng chống đế quốc và phong kiến. Thành phần của nó bao gồm bốn giai cấp trong nhân dân miền Nam (giai cấp công nhân, giai cấp nông dân, giai cấp tiểu tư sản, giai cấp tư sản dân tộc) và những nhân sĩ yêu nước, lấy liên minh công nông làm cơ sở, và do Đảng ta lãnh đạo.” 

Bàn tay chủ động gây ra cuộc chiến dài gần 21 năm ở miền Nam Việt Nam của đảng CSVN còn được xác nhận trong phần kết luận của Báo cáo Chính trị tại Hội nghị Trung ương 15.

Báo cáo viết: “Hội nghị Trung ương lần này quyết định đường lối đấu tranh thống nhất và đường lối cách mạng miền Nam, sẽ soi sáng phương hướng cho phong trào cách mạng miền Nam, tăng thêm tin tưởng và ý chí phấn đấu anh dũng của các đảng bộ miền Nam tiến lên làm tròn nhiệm vụ vẻ vang của mình.

Toàn Đảng ta sẽ vô cùng phấn khởi, vì Hội nghị Trung ương mở rộng lần thứ 14 đã đề ra nhiệm vụ ba năm cho các đảng bộ miền Bắc, và Hội nghị Trung ương mở rộng lần này quyết định về đường lối đấu tranh thống nhất và đường lối cách mạng miền Nam.”

MÁU ĐỔ CHO AI?

Cuộc nội chiến Việt Nam mới do người Cộng sản Việt Nam gây ra cho nhân dân miền Nam bắt đầu từ đây.

Nhưng cho đến nay, sau 40 năm kết thúc chiến tranh, không có thống kê nào có thể xác nhận có bao nhiêu quân và dân người Việt của hai miền Nam-Bắc đã chết.

Tài liệu của Bách khoa toàn thư (mở) viết rằng: “Chiến tranh Việt Nam đã gây ra cái chết của từ 2 đến 5 triệu người Việt (tùy từng nguồn khác nhau). Trong số các nước đồng minh của Việt Nam Cộng hòa, người Mỹ có số thương vong cao nhất với hơn 58.000 người chết và hơn 305.000 người bị thương (trong đó 153.000 bị thương nặng hoặc tàn phế). Vào khoảng từ 4.400 đến 5.000 binh sĩ Hàn Quốc bị chết; Úc có khoảng 500 chết và hơn 3.000 bị thương; New Zealand 38 chết và 187 bị thương; Thái Lan 351 chết và bị thương; còn Philippines vẫn chưa có con số thống kê cụ thể.”

“Tổn thất trực tiếp và gián tiếp trong Chiến tranh Việt Nam được chia ra như sau:

Theo tài liệu của Nhà xuất bản Chính trị quốc gia (của CSVN) có: 1,1 triệu quân nhân chết; trong số đó có 300.000 quân nhân mất tích (chưa tìm được xác) ; 600.000 quân nhân bị thương hoặc bị bệnh.

Quân lực Việt Nam Cộng hòa: 300000-316.000 tử trận hoặc mất tích. 170.000 bị thương

Bấy nhiêu con người, nhưng đã có bao nhiêu ao máu để do lường cho tội ác của chiến tranh do đảng CSVN chủ động bắt nguồn từ Nghị quyết 15 năm 1959?

Tổn thất con người Việt Nam của cuộc nội chiến “ý thức hệ” Cộng sản cuồng tín và vô nghĩa này đã có bao giờ khuấy động được con tim chai đá và những khối óc mù lòa của lãnh đạo CSVN trước lịch sử?

Đấy là chưa kể đến tổn thất của Quân đội CSVN và thường dân trong 4 cuộc chiến sau ngày 30/04/1975: biên giới phía bắc Việt-Trung 2 lần (1979-1987); Tây Nam Việt-Kampuchea (1975 đến 1978) và Cuộc xâm chiếm Kampuchea của quân Việt Nam (từ 7/1/1979 đến 1989).

Trên 40,000 quân và dân 6 tỉnh biên giới đã thiệt mạng trong các cuộc tấn công của quân Trung Cộng vào Lai Châu, Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn và Quảng Ninh.

Riêng tổn thất xung đột với quân Khmer đỏ của Pol Pot từ 1975 đến 1989 được chia ra 2 giai đọan:

Giai đoạn 1, từ các cuộc đột kích tấn công qua biên giới của quân Khmer đỏ vào các vùng lãnh thổ Tây nam (Tây Ninh-Châu Đốc-An Giang-Hà Tiên-Phú Quốc) sau 30/04/1975 đến các cuộc giao tranh cấp sư đoàn trên lãnh thổ Việt Nam kết thúc tháng 12/1978.

Giai đọan 2, bắt đầu từ cuộc tấn công chiếm đóng Cao Miên của Việt Nam từ tháng 1/1979 đến năm 1989. Lý do Việt Nam phải rút quân theo đòi hỏi của Bắc Kinh để được tái lập quan hệ ngoại giao Việt-Trung sau 11 năm gián đoạn vì cuộc tấn công qua biên giới Việt Nam năm 1979 của 600,000 quân Trung Cộng.

Tuy nhiên cái giá máu xương người Việt mà đảng Cộng sản Việt Nam phải trả cho cuộc chiến với người láng giềng Khmer đỏ, một thời là đồng minh trong chiến tranh xâm lăng Việt Nam Cộng hòa, quá cao.

Tài liệu trên Bách khoa toàn thư (mở) ghi lại như sau:

- Từ 1977 tới trước tháng 12-1978: Khoảng 3.000 chết, 5.500 bị thương.

- Từ tháng 12-1978 tới tháng 1-1979: 8.000 chết hoặc bị thương.

- Toàn cuộc chiến (tới năm 1988, bao gồm cả thời kỳ chiếm đóng Campuchia): từ 10.000 tới 15.000 quân nhân chết và
30.000 bị thương. 

Tính chung ước lượng có 55.300 người chết hoặc bị thương (kể cả dân thường) từ năm 1977 tới tháng 10-1989.

Tài liệu cũng ghi lại: Từ năm 1975 cho tới năm 1978, có tới 30 ngàn người Việt Nam bị Khmer Đỏ sát hại trong các cuộc tấn công dọc biên giới.

Việt Nam đã gửi 180.000 quân để hỗ trợ khoảng 20.000 quân KNUFNS (Kampuchean National United Front for National Salvation, Cộng hòa Nhân dân Kampuchia) để đánh tan quân Khmer đỏ của Pol Pot.

Nhưng thật oái oăm, Vương quốc Kampuchia ngày nay do nhà vua Norodom Sihamoni, con của cựu hoàng Norodom Sihanouk, trị vì nhưng quyền hành nằm trong tay Thủ tướng Hun Sen, một người không giấu diếm là “bạn thân thiết của Trung Quốc” và luôn luôn ủng hộ lập trường của Bắc Kinh trong tranh chấp biển đảo với Việt Nam!

MẮT MÙ LỊCH SỬ

Với bối cảnh lịch sử chiến tranh bắt nguồn từ Nghị quyết 15 của đảng CSVN, cả dân tộc Việt Nam ở hai miền đất nước Bắc-Nam đã chìm đắm trong máu lửa gần 21 năm.

Nhưng đau thương chồng hơn núi cao của dân tộc sau 40 năm vẫn chưa lành thì Đề Cương “kỷ niệm 40 năm ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2015)” của Ban Tuyên giáo Trung Ương lại chỉ muốn “bới đống tro tàn tìm máu đổ”!

Một trong những phô trương khơi dậy hận thù dân tộc của Đề cương viết rằng:“Cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân năm 1968 đã giáng một đòn quyết định vào chiến lược “Chiến tranh cục bộ” của đế quốc Mỹ, buộc chúng phải xuống thang chiến tranh và ngồi vào bàn đàm phán với ta tại Hội nghị Paris, đưa cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của dân tộc ta bước vào giai đoạn mới.

Giai đoạn từ cuối năm 1973 đến ngày 30/4/1975: Tạo thế và lực, tạo thời cơ, kiên quyết tiến hành cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân 1975, kết thúc thắng lợi trọn vẹn cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.”

Ai cũng biết, nhất là nguyên Tổng Bí thư đảng Lê Khả Phiêu và các Tư lệnh chiến trường Trị-Thiên của Quân đội nhân dân, có trên 5,000 thường dân vô tội đã bị lính Cộng sản giết hay hành quyết, kể cả chôn sống trong các hố tập thể từ đêm Giao thừa Tết Mậu thân (ngày 31 tháng 1 năm 1968).

Trong 28 ngày giao tranh trong thành phố, quân Cộng sản địa phương đã được lực lượng chính quy của miền Bắc yểm trợ ra sao và ai đã nhúng ta vào máu dân lành Huế thì hàng ngàn nhân chứng và thân quyến các nạn nhân đã kể hết với lịch sử. Chỉ có những kẻ không giám đối diện với sự thật đã được phơi bày mới tìm cách che đậy.

Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, Ủy viên Bộ Chính trị Đinh Thế Huynh, khi xảy ra trận Mậu Thân mới có 15 tuổi (Ông sinh ngày 15 tháng 5 năm 1953 tại xã Xuân Kiên, huyện Xuân Trường, tỉnh Nam Định) nên có lẽ ông không thấu được nỗi đau của dân xứ Huế khi bản Đề Cương ca ngợi “Cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân năm 1968” là bước ngoặt mở đầu cho chiến thắng cuối cùng ngày 30/04/1975 của đảng CSVN.

Điều thứ hai Đề cương tuyên truyền nói không thật khi viết rằng: “khối đại đoàn kết toàn dân tộc được củng cố và tăng cường; chính trị - xã hội ổn định; độc lập chủ quyền quốc gia được giữ vững...”

Trước hết khi nói về “đại đoàn kết dân tộc” thì Ban Tuyên giáo Trung ương có biết nỗ lực “hòa hợp, hòa giải dân tộc” giữa người dân hai miền Nam-Bắc sau 40 năm vẫn chỉ bằng mặt mà chưa bằng lòng?

Trách nhiệm chưa hàn gắn được vết thương chiến tranh phải đến từ hai phía, nhưng đảng CSVN hãy sờ lên gáy xem đã đòan kết nhân dân được đến đâu hay chỉ gây chia rẽ, hận thù thêm bằng những chủ trương, chính sách kỳ thị, phân biệt “kẻ thắng người thua”?

Đảng cũng cần bình tĩnh dò xét xem những hành động bắt bớ tùy tiện, vi phạm nghiêm trọng các quyền căn bản của người dân, kể cả tự do ngôn luận, tự do tư tưởng, tự do biểu tình, lập hội và tự do tôn giáo đã được thực thi đúng đắn như quy định trong Hiến pháp chưa?

Thứ hai, xã hội ổn định làm sao khi mỗi ngày Việt Nam có ít nhất 30 người chết vì tai nạn lưu thông và tình hình tội ác xã hội càng ngày càng nhiều, trẻ hóa và tinh vi, luân thường đạo lý bị đảo lộn?

Hãy đọc: “Theo nhiều nghiên cứu và thống kê của cơ quan chức năng, trong hơn 5 năm trở lại đây, mỗi năm nước ta có khoảng 10.000 vụ án, với hơn 15.000 đối tượng phạm tội ở lứa tuổi vị thành niên. Đây thật sự là con số đáng báo động về tình hình trẻ hóa tội phạm. Số vụ vi phạm pháp luật do tội phạm vị thành niên gây ra cũng ngày càng đa dạng, phức tạp và tinh vi, cũng như bộc lộ sự manh động và liều lĩnh. Không chỉ là những vụ trộm cắp, cướp giật, hành hung mà còn rất nhiều vụ án giết người cướp của, hoặc do thù hằn mâu thuẫn cá nhân. Thậm chí còn có cả những vụ án mà những “cậu nhóc” sử dụng công nghệ cao, mạng Internet, điện thoại di động để lừa đảo, tống tiền nhiều người.” (Trích báo Sài Gòn Giải Phóng ngày 30/01/2015)

Về chuyện Mại dâm ở Thanh phố Hồ Chí Minh thì Ban Tuyên giáo nên đọc báo Việt Nam Express viết ngày 15/9/2014: “Kết quả điều tra thống kê cho biết ở thành phố lớn nhất nước có khoảng 5.500 tiếp viên nữ bị nghi bán dâm tại cơ sở kinh doanh và 200 người bán dâm nơi công cộng.

Theo báo cáo tổng kết 10 năm thi hành pháp lệnh phòng, chống mại dâm năm 2003 của UBND TP HCM, trong những năm qua, tình hình tệ nạn mại dâm tại địa bàn có nhiều diễn biến phức tạp, biểu hiện dưới nhiều hình thức kinh doanh trá hình, thủ đoạn phạm tội ngày càng tinh vi, gây nhiều bức xúc trong cộng đồng dân cư.

Thành phố cho biết, hoạt động mại dâm diễn ra không chỉ bằng hành vi giao cấu giữa kẻ mua và người bán tại khách sạn hoặc một số nhà hàng, vũ trường, karaoke mà phổ biến là các hành vi khiêu dâm, kích dục tại các điểm kinh doanh cà phê, tiệm hớt tóc, gội đầu, xông hơi, cạo gió, giác hơi, spa...”

Gần đây, thành phố tiếp tục xuất hiện một số đường dây mại dâm "gái gọi hạng sang" với những người xưng danh là diễn viên, người mẫu tham gia bán dâm với giá hàng nghìn USD, đồng thời hoạt động mại dâm nam, mại dâm đồng tính nam, mại dâm có yếu tố nước ngoài và xuất cảnh ra nước ngoài bán dâm ngày càng gia tăng. Cá biệt, tại một số cơ sở spa có biểu hiện hoạt động mại dâm đồng tính của giới "gay".

Ngày 04-03-2013, mạng báo Zing.VN viết về tệ nạn này ở Hà Nội: “Tại Hà Nội, thời gian gần đây, thành phố đã rất mạnh tay xử lý các tụ điểm “nóng” về hoạt động mại dâm. Tuy nhiên, qua khảo sát ở nhiều tuyến đường, tình trạng gái đứng đường mời gọi khách làng chơi vẫn không giảm. Đoạn đường Phạm Văn Đồng qua xã Cổ Nhuế và xã Xuân Đỉnh, huyện Từ Liêm chỉ dài khoảng 1km nhưng có hàng chục tụ điểm mại dâm. Các cô gái công khai đứng xếp hàng trước cửa quán, tràn cả ra đường mời gọi, chèo kéo khách làng chơi. Cũng trên đường Phạm Văn Đồng, đoạn gần công viên Hòa Bình, cứ tối đến, gái mại dâm lại tụ tập ở bãi đất trống để chờ khách. Ở khu vực trung tâm thành phố Hà Nội, hoạt động mại dâm tại ngõ 107 Nguyễn Chí Thanh (quận Đống Đa) diễn ra rất tấp nập. Chỉ cần có khách gọi, tài xế xe ôm kiêm bảo kê sẽ kẹp 3 - 4 gái mại dâm, phóng với tốc độ kinh hoàng để đưa “hàng” đến các quán bar, karaoke, vũ trường, nhà nghỉ. Nhiều “phố vẫy” khác ở Hà Nội cũng hoạt động nhộn nhịp, công khai, gây nhức nhối dư luận những năm gần đây, như: đường Nguyễn Trãi gần chợ Phùng Khoang (huyện Từ Liêm), đường Giải Phóng gần bến xe Giáp Bát, khu vực Cố Thổ (xã Hòa Thạch, huyện Quốc Oai), xã Tây Mỗ (Từ Liêm)”

Về tình trạng nghiện ngập, một tài liệu phổ biến ngày 5/11/2014 viết: “Theo đánh giá của Ủy ban Quốc gia phòng, chống AIDS và phòng, chống tệ nạn ma túy, mại dâm tình hình sản xuất, mua bán, vận chuyển trái phép chất ma túy ở Việt Nam ngày càng diễn biến phức tạp, số vụ, số lượng, số loại ma túy bị cơ quan chức năng bắt giữ ngày càng tăng. Việc buôn bán ma túy ngày càng tăng kéo theo tình trạng gia tăng số lượng người sử dụng loại chất cấm này.

Đến cuối tháng 9/2014, cả nước có 204.377 người nghiện ma túy có hồ sơ quản lý (trên thực tế số người sử dụng ma túy còn lớn hơn rất nhiều). Kết quả thống kê cho thấy số người nghiện ma túy có hồ sơ quản lý đã tăng gần 4 lần trong 20 năm kể từ năm 1994 đến nay (năm 1994 là 55.445 người, trung bình mỗi năm tăng khoảng 7.000 người). Những năm gần đây số người nghiện ma túy của Việt Nam luôn gia tăng, mức tăng trung bình mỗi năm khoảng 6% (Năm 2000, có khoảng 60.000 người nghiện thì năm 2014 có trên 200.000 người nghiện).

Người nghiện ma túy đã có ở 100% các tỉnh, thành phố, gần 90% quận, huyện và khoảng 70% số xã, phường, thị trấn. Người nghiện cũng đã xuất hiện ở mọi thành phần trong xã hội: học sinh, sinh viên, cán bộ công chức, viên chức, người lao động…

Trong số người nghiện ma túy: 96% là nam giới, 4% là nữ giới, 74% ở độ tuổi 18-35, có 1% dưới 18 tuổi. Người nghiện sử dụng heroin là 72% và có xu hướng giảm dần, tỷ lệ người sử dụng ma túy tổng hợp nhóm kích thích dạng Amphetamin (ATS) ngày càng gia tăng (2,5% năm 2005, 14,5% đến tháng 9/2014). Tại một số địa phương, tỷ lệ học viên trong Trung tâm Chữa bệnh- Giáo dục- Lao động xã hội (Trung tâm) đã từng sử dụng ma túy tổng hợp cao như: Đà Nẵng 74%, Tây Ninh 61%, Trà Vinh 49%.”

Với một xã hội đen tối như thế thì làm sao mà “ổn định” được? Đấy là chưa kể đến tình trạng suy đồi đạo đức trong giới trẻ và lãnh đạo đang ngày một lên cao trong nhiều lĩnh vực.

Quốc nạn tham nhũng, nặng nhất là tình trạng tham nhũng vặt thì đông hơn dịch cào cào châu chấu từ thành phố về nông thôn. Đảng đã thất bại. Chính Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã từng nói ông cũng rất khó chịu khi thấy tham nhũng vặt lộng hành.

Ông nói với cử tri Hà Nội: “Cái gì cũng phải tiền, không tiền không trôi, như ngứa ghẻ phải gãi rất khó chịu.” (ViệtnamNet, 27/09/2013)

Cuối cùng là câu tuyên truyền “độc lập chủ quyền quốc gia được giữ vững” của Ban Tuyên giáo trong Đề cương kỷ niệm 40 năm ngày “giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước”.

Độc lập thì có những “chủ quyền quốc gia” ở Biển Đông bây giờ đang do Việt Nam hay Trung Quốc “quản lý giúp ” ở Quần đảo Hoàng Sa?

Một vùng biển lớn khác bao quanh 8 bãi đá, quan trọng nhất là Gạc Ma,của quần đảo Trường Sa bị Trung Cộng đánh chiếm ngày 14/03/1988, đã được Bắc Kinh tân tạo thành các căn cứ quân sự ở Trường Sa thì ai đang làm chủ ở đó?

Vậy ông Đinh Thế Huynh và cả Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng có thể nói rõ hơn cho dân biết, thay vì chỉ biết tuyên truyền nhảm như viết trong Đề cương mà mang tội với lịch sử.


Nếu không thì dù có tô son điểm phấn bao nhiêu, ý nghĩa của “Kỷ niệm 40 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước” cũng vô nghĩa. 

(03/015)


Việt Nam và tai họa Mác-Lê

Đại Nghĩa (Danlambao) - Suốt thế kỷ 20 nhân loại đã trải qua một cuộc chiến tranh đẫm máu do chủ nghĩa Mác- Lê gây ra mà dấu hằn của nó còn lưu lại ở một vài dân tộc, trong đó có Việt Nam. Trong khi cả thế giới kinh hoàng từ bỏ cái chủ thuyết đấu tranh giai cấp sắt máu thì đảng CSVN còn khư khư ôm chặt cái đại họa ấy như một vật gia bảo. Ngay cả Liên Xô, nơi sản sinh cái chủ nghĩa diệt chủng ấy cũng như các nước đã từng tham gia đã từ bỏ nó để tránh đi cái tai họa thê thảm cho dân tộc họ, mấy đất nước đó giờ đây đã cất cánh bay cao, bay xa trong khi những dân tộc còn mang nặng cái chủ nghĩa lỗi thời ấy đang rơi vào thảm cảnh lạc hậu, nghèo đói và lệ thuộc.

Việt Nam muốn vươn lên, cần phải từ bỏ CNML, phải từ bỏ CNXH mới mong thoát được cảnh lạc hậu và nô lệ, nhất là nô lệ giặc Tàu và bọn tư bản của chúng. Tiến sĩ Hà Sĩ Phu, một nhà trí thức phãn biện can đảm đã khẳng định một cách dứt khoát rằng: “Giải cộng nhi thoát!”

Chủ nghĩa Mác-Lê là một lý thuyết muốn làm điều tốt nhưng nội dung tư duy lạiphi khoa học, hoang tưởng, nên sau những phấn khích ban đầu, cuối cùng chỉ tạo ra những xã hội phi lý, đảo ngược luân thường, kìm hãm và phá nát xã hội, tạo những cơ hội bằng vàng cho những kẻ cơ hội chính trị lợi dụng nhảy lên thành những bạo chúa mới, và gây những tai họa cực lớn cho nhân loại, vì thế cần phải vứt bỏ”. (ThuVien HaSiPhu online ngày 18-1-2015)

Suốt 85 năm đi theo CNML, những người đảng viên cộng sản đã thấy được cái tai họa của nó như thế nào, cho nên bây giờ có nhiều người lên tiếng “đóng góp” sau bao nhiêu năm “miệng bị lắp khóa kéo”. (chữ dùng của cụ nhạc sĩ Tô Hải)

Theo Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, một nhà đấu tranh dân chủ thì:

Chủ nghĩa Mác-Lênin xui người ta đấu tranh giai cấp rất vô lương trong CCRĐ. Vì CNXH mà đất nước nầy trầm luân suốt bao nhiêu năm trong nghèo khổ, tụt hậu. Đảng thì nhan nhản những quan tham, ỷ thế cậy quyền độc đoán…”(ĐanChimViet online ngày 26-12-2014) 

Giáo sư Nguyễn Đình Cống đã chỉ rõ cái tác hại của CNML ứng dụng vào Việt Nam qua công cuộc CCRĐ, và cái hậu quả của nó tác hại khôn lường, ngày nay nhân dân Việt Nam đang gánh chịu.

“Khi chúng ta cố vận dụng chủ nghĩa Marx về đấu tranh giai cấp vào CCRĐ, Cải tạo tư sản, trừ bỏ những bất đồng về tư tưởng, khi cố ép xây dựng Hợp tác hóa nông nghiệp và mở rộng kinh tế quốc doanh thì không những tạo ra các thất bại thảm hại về kinh tế mà còn phá hoại đạo đức một cách nặng nề. CCRĐ không những làm phá nát lực lượng sản xuất ở nông thôn, làm hủy hoại đạo đức con người mà còn tạo ra một lực lượng chống cộng khét tiếng ở Miền Nam trước đây. Có thể dẫn ra một số sự xuống cấp đạo đức bây giờ có nguồn gốc từ CCRĐ”.(Boxitvn online ngày 27-1-2015)

Ai cũng biết cách đây 60 năm trước, cộng sản Việt nam đã thực hiện cuộc CCRĐ trên đất Bắc đã tàn sát trên 170 ngàn người dân vô tội và còn để lại cho xã hội Việt Nam một hậu quả tệ hại khôn lường; con tố cha, vợ tố chồng và còn không biết bao nhiêu là sự băng hoại mà ngày nay đang lan tràn trên cả nước. Triết gia Trần Đức Thảo đã khẳng định rằng:

Cải cách ruộng đất chính là theo tinh thần Marx. Vì thế mà nó sai. Nó sai vì ông Marx, chứ không phải nó sai vì hiểu lầm”. (TĐT Những lời trăng trối trang 417)

“Lịch sử sẽ phán xét và sẽ nguyền rủa phương pháp CCRĐ như chúng ta đang làm. Tôi thà chết chứ không thể cúi đầu đồng lõa thi hành một chính sách cải cách dã man như thế!” (TĐT… trang 304)

Ông Hồ Chí Minh và đảng CSVN đã lợi dụng lòng yêu nước của dân tộc nên mượn tiếng chống thực dân Pháp để rồi từ đó cướp chính quyền trên tay một chính phủ hợp pháp. Với chiêu bài cởi ách 100 năm nô lệ của thực dân Pháp đảng CSVN lại mang vào cái ách 1.000 năm đô hộ của giặc Tàu. Ách này là ách CNML, ách XHCN mà ngày giờ này anh bạn vàng 16 chữ đang cầm cương. 

Giáo sư Nguyễn Đình Cống đã cho rằng: “Đuổi hổ cửa trước, rước sói cửa sau”hay nói trắng ra là “đuổi Tây cửa trước rước Tàu cửa sau”.

“Trong công cuộc đấu tranh cho độc lập, những người yêu nước Việt Nam đã đuổi được hổ, liệu có rước con sói nào không? Tôi cảm nhận thấy chúng ta không những rước thần sói về để thờ (là chủ nghĩa Mác-Lênin) mà còn rước cả tướng sói về để nó quậy phá (là cộng sản Tàu)”. (Boxitvn online ngày 9-8-2014)

Cũng chính Giáo sư Nguyễn Đình Cống trong bức “Thư ngỏ nhân dịp Đại hội 12 đảng CSVN” nhằm minh định rõ để tránh ngộ nhận và lợi dụng.

“Chúng ta tưởng nhầm là nhờ chủ nghĩa Mác-Lê mà đã thắng lợi trong cách mạng, nhưng nghĩ cho thật kỹ thì không phải thế, mà cứ mỗi lần cố vận dụng CNML là mỗi lần thất bại, làm đẩy lùi nền kinh tế và làm suy đồi đạo đức. Tôi cho rằng lúc Liên xô và Đông Âu từ bỏ CNML mà đảng CSVN vẫn quyết tâm theo đến cùng là do bị mắc lừa tập đoàn cộng sản Trung Quốc. Họ lừa cho Việt Nam kiên trì đường lối cộng sản để rồi bị lệ thuộc hoàn toàn vào họ”. (Boxitvn online ngày 6-2-2015)

Nhà văn Đại tá QĐND Phạm Đình Trọng, người đã từ bỏ đảng CSVN trong“Thông điệp tháng Tám”, ông viết:

“Lí thuyết cộng sản đã bị loài người loại bỏ. CNXH đã bị thực tế chứng minh là tai họa của loài người. Kiên định chủ nghĩa Mác-Lênin, kiên định lí thuyết cộng sản là níu giữ Việt Nam mãi mãi dừng lại ở thế kỉ XX, thế kỉ của cách mạng vô sản dìm loài người trong biển máu, thế kỉ của những nhà nước cộng sản độc tài đã giết hại hơn một trăm triệu người lương thiện và giam giữ, tù đày hơn một trăm triệu người chân chính khác. Càng u mê vào lí thuyết cộng sản, lấy giai cấp thống trị dân tộc, thì càng nô lệ vào Đại Hán… (ĐanChimViet online ngày 6-9-2012)

Rồi trong bài “Thời ngục tù” nhà văn Phạm Đình Trọng viết:

“Lí tưởng cộng sản của học thuyết Mác-Lênin đã được thực tế lịch sử chứng minh là thảm họa của loài người, đã ầm ập sụp đổ dây chuyền trên phạm vi thế giới như một tất yếu…

Học thuyết Mác-Lênin là nguyên nhân là cho đất nước Việt Nam trì trệ, ngày càng tụt lại sau, người dân nghèo đói, đạo lí suy đồi, xã hội bất an, mọi giá trị đảo lộn”. (ĐanChimViet online ngày 27-1-2015)

Giáo sư Vũ Cao Đàm đã vạch rõ và cảnh báo cái hiểm họa bị lệ thuộc ông bạn vàng 16 chữ do chủ nghĩa Mác-Lê gây ra như sau:

“Hệ thống XHCN thế giới sụp đổ là sự phá sản học thuyết nhà nước hóa của kinh tế của Lênin, suốt bảy thập niên cổ xúy đầy tự tin là ‘sáng tạo’ học thuyết Mác. Kẻ ít chữ so với các giáo sư Mác-Lê chặc lưỡi ‘vẽ chuyện chơi chữ, sáng tạo cũng là một kiểu xét lại chứ khác quái gì đâu!...

Chúng ta từ bỏ tín điều Mác-Lê mà không cần tranh biện dứt điểm, là nó xấu hay tốt, mà chỉ vì nó đang trói buộc cả dân tộc Việt Nam vào thảm họa xâm lăng Hán hóa, một chính sách hiểm độc của giặc Tàu cộng sản đang lợi dụng mặt nạ Mác-Lê để chà đạp chủ quyền của Tổ quốc chúng ta”. (Boxitvn online ngày 26-2-2015)

Đại tá CAND Lê Hồng Hà, nguyên Chánh văn phòng Bộ Công an CSVN phát biểu nhân dịp Quốc hội CSVN bàn về việc sửa đội Hiến pháp năm 2013, trong đó có Điều 4 nói về tính độc đảng và duy trì CNML.

“Qua thực tế của các nước trên thế giới, sự sụp đổ của Liên Xô và các nước XHCN cuối thế kỷ 20, đã chứng minh CNML là sai lầm, mô hình CNXH Xô viết là sai lầm thế nhưng đảng ta vẫn một mực phải đề cao CNML kiên trì đường lối CNXH ở Việt Nam.

Do mấy chục năm qua, cả nước ta đi theo con đường xây dựng chủ nghĩa sai lầm nói trên, nên đất nước ta lâm vào tình trạng suy yếu, xuống cấp về hầu hết các mặt của đời sống xã hội (không chỉ kinh tế mà cả chính trị, xã hội, văn hóa, đạo đức vv…) và tụt hậu so với nhiều nước xung quanh, chủ quyền quốc gia bị xâm phạm”. (ĐanChimViet online ngày 4-7-2013)

Tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ, một nhà trí thức gia đình “cách mạng” đã nhận thấy hậu quả tại hại của sự du nhập chủ nghĩa Mác Lê nên ông đã cương quyết viết thư gửi đảng CSVN yêu cầu từ bỏ chủ nghĩa Mác Lê, và ông đã nói một cách cương quyết là sẽ“đốt thẻ đảng nếu sau khi Đại hội lần thứ 11 mà đảng không bỏ CNML”

“Quan điểm của tôi, nếu đảng không lấy chủ nghĩa dân tộc làm nền tảng tư tưởng thì cái CNML sẽ bằm nát đảng lại. Với những mũi nhọn tấn công từ phía ngoài, nó chỉ cần đánh vào cộng sản và đánh vào tham nhũng là chết rồi, là tan đảng rồi…

Tôi có thể khẳng định là ngay trong BCT đã có sự phân rã nếu như chúng ta còn giữ CNML làm tư tưởng. CNML này nó làm cho chúng ta nhầm lẫn giữa ý thức hệ và dân tộc, ý thức dân tộc và ý thức tư tưởng”. (RFA online ngày 2-4-2010)

Trong bài dự trù thuyết trình tại “Nhà Việt Nam” ở Paris tháng 4- 1993 của Triết gia Trần Đức Thảo định trình bày về sự trải nghiệm suốt cuộc đời đi theo chủ nghĩa Mác để rồi tuyên bố từ bỏ đảng CSVN. Nhưng ý định không thành vì ông đã bị tòa Đại sứ cộng sản Việt Nam tại Pháp buộc hủy bỏ cuộc họp nên ý nghĩ của ông chỉ còn ghi lại trong “TĐT Những lời trăng trối”

Bây giờ tôi nhận ra là chính ông Marx sai. Chứ không phải là ông Marx nói đúng rồi học trò học sai. Chính ông Marx cũng sai”. (TĐT … – trang 414)

Nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, một người cộng sản trẻ đã nhận định rõ và quy trách nhiệm lịch sử cho người “cõng sói cửa trước”. Ngày 2-4-2009 phát biểu trên đài “Vietnam Sydney Radio” ông Toàn nói về HCM được Vietnamnet thuật lại một cách chua chát như sau:

“Chưa dừng lại, ông Toàn xuyên tạc thêm rằng Chủ tịch HCM là nhân vật lịch sử ‘mang nhiều tội ác và sai lầm’ cho đất nước khi du nhập chủ nghĩa cộng sản vào Việt Nam gây ra hai cuộc chiến tranh đẫm máu (chống Pháp và chống Mỹ)".(Vietnamnet online ngày 8-6-2009)


Toàn bộ vụ việc Công an Thừa Thiên Huế trấn áp không cho chức sắc Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam biếu quà tri ân Thương Phế Binh VNCH

CTS Nguyễn Bạch Phụng (Danlambao) - Sự việc phát quà cho TPB VNCH ngày 15-03-2015, chúng tôi nhận thấy: Qua 40 năm đảng csvn lãnh đạo đất nước với chủ nghĩa vô thần, độc tài, độc đoán, bản chất và cách hành xử của họ không còn tính người, phi nhân, vô đạo đức, họ vẫn để lòng thù hận TPB VNCH. Như vậy con đường hòa hợp hòa giải dân tộc của họ là sự ru ngủ, dối gian, xin Quý cộng đồng người Việt hải ngoại và quốc nội được biết đừng lầm gian kế csvn...

*

Nhân dịp đầu năm mới Ất Mùi (2015), Chức Sắc HĐLTVN tổ chức một chuyến hành hương đi thăm các Chùa, Nhà Thờ, Nhà Nguyện, Thánh Thất còn gìn giữ đúng theo chơn truyền chính thống của tôn giáo mình để chúc xuân đầu năm và nhân tiện Biếu quà Tri Ân TPB VNCH tại chùa Phước Thành ngày 15-03-2015 thuộc tỉnh Thừa Thiên Huế.

Phái đoàn của Chức Sắc HĐLT gồm có: HT Thích Không Tánh (GHPGVNTN), MS Đinh Thanh Trường, MS Đinh Diêm (Hội Thánh Tin Lành Mennonite và Lutheran - Việt Nam Hoa Kỳ), Chánh Trị Sự Hứa Phi, CTS Nguyễn Kim Lân, CTS Nguyễn Thành Nghiệp, CTS Nguyễn Bạch Phụng, CTS Nguyễn Hà, CTS Lê Thị Nho (Hội Thánh Cao Đài Toà Thánh Tây Ninh), cô Lê Thị Kim Thu, 2 tài xế xe, tổng cộng 12 người.

Chuyến xe được hợp đồng từ tỉnh Vĩnh Long, lên đường đi lúc 4g sáng ngày 12-03-2015, trước đó 2 ngày, công an tỉnh Vĩnh Long đã đóng chốt, giăng võng ngày đêm canh giữ CTS Kim Lân và nữ CTS Bạch Phụng kiểm soát mọi sự đi lại. Tuy vậy hai vị vẫn lên xe và đi đến huyện Đức Trọng tỉnh Lâm Đồng để đón CTS Hứa Phi. Xe vừa ra khỏi Thôn Bồng Lai khoảng 300 mét, công an giao thông kết hợp với công an cơ động chặn xe lại xét giấy tờ xe, xét người trên xe tạo khó khăn...

Chúng tôi ra đến Bình Định rước Hoà Thượng Thích Không Tánh và nghỉ lại nhà nghỉ một đêm, qua hôm sau ngày 13, đoàn đi thăm chùa Tổ Đình Thập Tháp thuộc Tăng Đoàn GHPGVNTN toạ lạc tại huyện An Nhơn Bình Định. Tổ Đình Thập Tháp đã có trên 350 năm, hiện do Hoà Thượng Thích Viên Định trụ trì, ngôi chùa rất cổ kính, trang nghiêm, đây là nơi Tổ Đình đầu tiên của dòng Thiền Lâm Tế Việt Nam.

Chúng tôi đến thăm viếng và chúc xuân đầu năm, công an mật vụ luôn bám sát quay phim, chụp hình... Rời Tổ Đình Thập Tháp chúng tôi đến thăm Văn Phòng Tộc Đạo Nam Hoài Ân thuộc Hội Thánh Cao Đài Toà Thánh Tây Ninh tỉnh Bình Định. Do Thánh Thất Hoài Ân bị nhà nước chiếm lấy giao cho Cao Đài quốc doanh nên đồng đạo bảo thủ chơn truyền nơi đây mượn tạm nhà Chánh Trị Sự Huỳnh Minh Trường làm nơi Văn Phòng Tộc Đạo để sinh hoạt đạo sự như cúng kính, lo tang tế sự cho đồng đạo không riêng nơi địa phận Bình Định mà bất cứ nơi đâu có sự yêu cầu. Đặc biệt chỉ giúp cho nơi nào gìn giữ đúng chơn truyền chính thống của đạo, không giúp cho Cao Đài của nhà nước csvn.

Đoàn thăm viếng Tộc Đạo Nam Hoài Ân vào lúc 13g trưa ngày 13-03-2015, công an mật vụ bám sát theo dõi quay phim! Chúng tôi nghỉ ngơi, dùng cơm chay cùng Tộc Đạo. Sự hiện diện của đồng đạo nơi đây để đón phái đoàn khoảng 20 người.

Đi vào chương trình buổi gặp gỡ đầu năm của HĐLTVN đối với đồng đạo Hoài Ân. HT Thích Không Tánh phát biểu: “Thay mặt cho Chức Sắc HĐLTVN thăm viếng Quí Tín Hữu Cao Đài nơi đây, chúng tôi kêu gọi tất cả chúng ta phải đoàn kết với nhau trong tinh thần liên tôn giáo để vận động cho quê hương Việt Nam có Nhân Quyền, Dân Chủ và Tự Do Tôn Giáo thật sự, chúc mừng nơi Tộc Đạo Nam Hoài Ân một năm mới An Khang - Thịnh Vượng.

Hiền huynh CTS Hứa Phi trao đổi với đồng đạo, chúng ta hành đạo theo lời dạy của Đức Chí Tôn đó là trách nhiệm của tôn giáo, còn công dân có quyền lên tiếng những sai trái của nhà nước đó là trách nhiệm của mọi người.

Chánh Trị Sự Nguyễn Bạch Phụng đọc và phân tích Thánh Lịnh 257 của Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc để nhấn mạnh tầm quan trọng của nó đối với trách nhiệm của Hội Thánh Em nơi địa phương trong giai đoạn hiện nay.

Hoà Thượng Thích Không Tánh cùng phái đoàn tiếp tục thăm viếng Thánh Thất Nam Hoài Nhơn thuộc tỉnh Bình Định, nơi đây còn một vị Chức Sắc của Hội Thánh Cao Đài trước 1975, là nữ Lễ Sanh Hương Đành. Qua sự thăm hỏi, chúc xuân của HĐLTVN, một Chức Việc nơi đây cho chúng tôi biết công an báo cho họ là sẽ có phái đoàn đến thăm Thánh Thất. Như vậy mỗi bước chân của phái đoàn đi đến đâu đều có công an mật vụ bám sát.

Rời khỏi Thánh Thất Nam Hoài Nhơn, chúng tôi lên đường ra đến tỉnh Quảng Ngãi, Trời tối, chúng tôi tìm nhà nghỉ qua đêm và luôn tiện rước 2 Mục Sư Đinh Thanh Trường và MS Đinh Diêm cùng đi với đoàn. Sáng 14-03-2015, chuẩn bị lên đường ra Huế, công an mật vụ ngồi trước quán cà phê theo dõi quay phim, xe chúng tôi vẫn cứ lăn bánh đi theo chương trình đã định.

Đặt chân đến tỉnh Thừa Thiên Huế lúc 21g đêm 14-03-2015, chúng tôi mướn phòng nghỉ, Đoàn Chúng tôi có đem theo nồi để nấu cơm, từ cái chén, đôi đũa và những thức ăn làm sẵn mang theo cho đở tốn chi phí, hơn nữa cả đoàn đa số đều ăn chay. Dùng cơm xong chúng tôi ai về phòng nấy nghỉ sớm để sáng hôm sau đi thăm Linh Mục Phan Văn Lợi (Thành viên của HĐLTVN) và thăm Chùa Phước Thành cũng như Biếu Quà Tri Ân anh em TPB VNCH tại đây, vừa nghỉ được mộtt lúc, khoảng 11 giờ hơn thì rất đông công an Thừa Thiên Huế ập tới nhà nghỉ áp lực, sách nhiểu, đàn áp Phái đoàn như sau:

Bước 1: Áp lực 2 em tài xế, khủng bố tinh thần, cứ 2 công an dẫn một em về đồn công an để tra tấn, lấy hết giấy tờ xe, bằng lái xe và buộc cam kết không được chở những Chức Sắc Liên Tôn đi phát quà cho TPBVNCH và đi thăm đồng đạo miền Bắc...

Bước 2: Áp lực chủ nhà nghỉ, lập biên bản phạt hành chánh.

Bước 3: Áp lực người đăng ký tạm trú qua đêm là Cô Lê Thị Kim Thu, buộc cô Thu ký vào biên bản làm chứng, lý do 12 người tạm trú mà chủ nhà trọ chỉ nhận có một chứng minh thư của cô Thu, để họ phạt chủ nhà trọ.

Bước 4: Áp lực CTS Nguyễn Bạch Phụng (Người hợp đồng xe) phải thương lượng những người đi trong đoàn phải rời khỏi nhà nghỉ tức khắc không được đến địa điểm chùa Phước Thành để phát quà cho TPB VNCH và buộc phải trở về Nam.

Chánh Trị Sự Bạch Phụng hỏi lý do gì công an đuổi chúng tôi đi nửa đêm?

Công an trả lời: Đoàn của chị có HT Thích Không Tánh và các Chức Sắc Liên Tôn ra phát quà cho TPB VNCH tại chùa Phước Thành vào ngày mai, chính quyền ở đây không đồng ý vì nhà chùa không xin phép chính quyền và HĐLTVN không hợp pháp, nhà nước không chấp nhận nên không được phát quà và phải rời khỏi Thừa Thiên Huế ngay trong đêm .

Bước 5: Uy hiếp, cưỡng chế nếu không chịu ra đi. Công an đập cửa từng phòng kêu gọi tất cả mọi người phải rời khỏi nơi đây tức khắc. Chánh Trị Sự Hứa Phi cho rằng chúng tôi đồng ý rời khỏi đây nhưng các anh cho biết lý do gì trục xuất chúng tôi?

Công an trả lời: Không cần giải thích, đem dùi cui vô đây, nếu không ra khỏi nhà trọ trong đêm nay chúng tôi sẽ cưỡng chế.

Hoà Thượng Thích Không Tánh bảo: Chuyện gì mà các anh làm ồn ào quá vậy, chúng tôi là các Chức Sắc Tôn Giáo đi làm từ thiện có tội lỗi gì đâu mà các anh đối xử chúng tôi như những phạm nhân…! Công an không cần nghe giải thích, họ ùa lên lầu càng ngày càng đông áp lực chúng tôi phải ra khỏi nhà nghỉ giữa đêm khuya lúc 12g.

Bước 6: Áp tãi trên đường về Nam.

Công an hứa sẽ đưa chúng tôi ra khỏi địa phận Huế (Qua đèo Hải Vân), họ sẽ trả lại giấy tờ xe. Chúng tôi lên xe rời khỏi cổng nhà nghỉ, nhìn thấy 2 bên đường công an mật vụ, thường phục, sắc phục, côn đồ… khoảng 100 người, họ áp tãi đưa chúng tôi đi bằng 2 xe ô tô mang biển số trắng, xe ô tô đi phía trước bản số 75A – 02070, xe ô tô đi phía sau bản số 75A – 02756. Qua đèo Hải Vân, tại trạm thu phí Hoà Vang - thành phố Đà Nẵng rồi mà công an vẫn không chịu trả giấy tờ xe, buộc chúng tôi phải dừng lại, xuống xe giữa đêm khuya trời lạnh , những Chức Sắc lớn tuổi như HT Thích Không Tánh, CTS Nguyễn Thành Nghiệp, mệt mỏi, lạnh run người. Chúng tôi yêu cầu công an phải thực hiện đúng lời hứa, nếu không chúng tôi huỷ hợp đồng xe không đi nữa, đón xe khác về. Công an tiếp tục khống chế không cho đi xe khách buộc chúng tôi phải lên chiếc xe đã hợp đồng để trở về Vĩnh Long.

Chúng tôi ngồi bên vệ đường nói chuyện phải trái với công an khoảng hơn 30 phút, sau đó họ kéo đến rất đông và áp sát chúng tôi định huy hiếp, cưỡng chế lên xe, họ tắt đèn tối thui, lúc bấy giờ HT Thích Không Tánh biết được ý đồ của họ nên cùng nhau đi bộ khoảng một cây số, Trời rạng sáng các quán cà phê bắt đầu mở cửa, chúng tôi vào quán uống nước cho ấm vì trời lạnh, phần mất ngủ, phần khát nước lả người, công an áp lực vây quán cà phê không cho bán, chúng tôi đi đến một quán khác họ cũng hành xử y như vậy đến 4 lần.

Trời sáng, chúng tôi đón xe Buýt về Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam, riêng Hoà Thượng Thích Không Tánh đón xe đò về Bình Định một mình, công an bám theo xe đò và áp lực tài xế không được để Hoà Thượng xuống xe dọc đường mà phải đưa về tới Bình Định mới cho xuống, họ sợ Hoà Thượng trở lại Huế.

Chúng tôi về tới Tam Kỳ, vừa xuống xe công an bảo rằng đã trả một bằng lái cho tài xế rồi, còn giữ lại một, khi nào đến Bình Định họ sẽ trả hết, chúng tôi nhứt quyết đi xe khác về và không liên quan gì đến xe hợp đồng, công an nghe vậy gọi điện thoại cho tài xế trả lại hết giấy tờ xe. Lúc bấy giờ chúng tôi lên xe về Nam.

Riêng chùa Phước Thành sáng ngày 15-03-2015, rất đông công an thường phục, sắc phục vây chặt chùa từ trong ra ngoài áp lực Hoà Thượng Thích Chí Thắng không được tổ chức phát quà cho TPB VNCH và các chùa thuộc Tăng Đoàn GHPGVNTN cũng bị giám sát chặt chẽ.

Quí anh em TPB bị CA lấy thơ mời của Hoà Thượng Thích Không Tánh và ép làm cam kết không được đến chùa Phước Thành nhận quà.

Nhận xét:

Sự việc phát quà cho TPB VNCH ngày 15-03-2015, chúng tôi nhận thấy:

Qua 40 năm đảng csvn lãnh đạo đất nước với chủ nghĩa vô thần, độc tài, độc đoán, bản chất và cách hành xử của họ không còn tính người, phi nhân, vô đạo đức , họ vẫn để lòng thù hận TPB VNCH. Như vậy con đường hoà hợp hoà giải dân tộc của họ là sự ru ngủ, dối gian, xin Quí cộng đồng người Việt hải ngoại và quốc nội được biết đừng lầm gian kế csvn.

Đảng csvn 40 năm nay đã lừa dối dân tộc, nhân dân, lừa dối cả thế giới, đảng csvn không thể nguỵ biện và phải chịu trách nhiệm trước những tội ác họ đã gây ra.

Sự Thật - Công Lý - Chánh Nghĩa sẽ đánh đổ tất cả mọi độc tài, độc đoán, bất công đi ngược lại đạo đức nhân bản của con người, đi ngược lại quyền lợi của quốc gia, dân tộc.

Một số Chức Sắc Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam đi thăm viếng các Chùa, Nhà Thờ, Nhà Nguyện,Thánh Thất nhân đầu năm mới để thêm tình đoàn kết thương yêu giữa các tôn giáo chính thống, độc lập không chịu dưới sự chỉ đạo, sai sử của nhà cầm quyền csvn và phát quà cho TPB VNCH là việc làm Nhân đạo, trong sáng, đem niềm vui đến cho những người tàn tật bị bỏ rơi, bị đẩy ra ngoài lề xã hội, bị phân biệt đối xử...

Chức Sắc HĐLTVN không làm điều gì phi pháp, trái lương tâm, vô đạo đức nên là chỗ dựa tinh thần… vận động cho quê hương Việt Nam có Dân Chủ - Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo thật sự. Khôi phục văn hoá đạo đức, quyền làm người, quyền tự do tín ngưỡng thiêng liêng không một quyền lực nào có quyền tướt đoạt, xâm phạm.

Chánh Trị Sự Nguyễn Bạch Phụng – Thành Viên Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam tường trình. 

Dưới đây là hình ảnh của chuyến đi của HĐLT


Đây là nhà của CTS Hứa Phi: từ trái qua Lê Thị Kim Thu, CTS Bạch Phụng, CTS Hứa Phi, CTS Nguyễn Kim Lân, CTS Nguyễn Thành Nghiệp


Chú ý: con đường nhỏ nằm trong hẻm, bắt đầu xe đi từ nhà CTS Hứa Phi mới 300 mét bị chặn lại xét giấy tờ.


Tên côn an mặc sắt phục màu xanh đang bước đến xe chở HĐLT để kiểm tra trên xe bao nhiêu người, mở cửa kiểm 3 lần.


HĐLT đã đến chùa Thập Tháp, đang chúc Tết Hòa Thượng Thích Viên Định Viện Trưởng TĐGHPGVNTT.


Đoàn HĐLTVN chụp ảnh lưu niệm tại chùa Thập Tháp cùng Hòa Thượng Thích Viên Định.


Đoàn HĐLTVN chụp ảnh lưu niệm chùa Thập Tháp cùng Hòa Thượng Thích Viên Định.


HĐLTVN quay vào chùa thì phát hiện tên an ninh, mật vụ đang ngồi quay Camera bằng điện thoại từ bao giờ.


Từ trái qua phải: anh Luận tài xế lái xe, anh Tình mặc áo xanh lái xe cùng đi với HĐLTVN - kế 2 tên an ninh, mật vụ đang ngắm nhìn theo dõi đoàn HĐLTVN tại chùa Thập Tháp.


HĐLTVN đã đến tư gia (Thánh Thất) CTS Huỳnh Minh Trường thăm viếng và chúc Tết. Chú ý: Lấy tư gia làm văn phòng Thánh Thất, bởi nhà cầm quyền không cho xây dựng.


CTS Huỳnh Minh Trường mời HĐLTVN dùng cơm chay tại văn phòng Hoài Ân, tỉnh Bình Định. Sau khi dùng cơm trưa Hòa Thượng TKT chúc tết đầu năm, với những tràng vỗ tay nồng nhiệt.


Tên an ninh đang ngồi ngoài hàng rào nghe ngóng, quay lưng vào nhà.


CTS Huỳnh Minh Trường đang tiếp đoàn HĐLTVN thì bị Mặt Trận Tổ Quốc tỉnh Bình Định gọi điện thoại, yêu cầu đến gặp MTTQ để làm việc.


Hai tên an ninh mật vụ, một bên ngoài hàng rào, một bên trong sân ngồi theo dõi HĐLTVN.


Hai tên an ninh mật vụ, một bên ngoài hàng rào, một bên trong sân ngồi theo dõi HĐLTVN.


HĐLTVN rời văn phòng Hoài Ân. Nhìn phía sau mấy tên an ninh, mật vụ nhốn nháo.


HĐLTVN đến chúc Tết Thánh Thất Nam Nhơn, tỉnh Bình Định


HĐLTVN đang rời Thánh Thất Nam Nhơn ra về.


Chú ý: Tên mặc áo trắng đứng sau lung Hòa Thượng TKT là tên chỉ huy cưỡng chế đuổi HĐLTVN ra khỏi nhà nghỉ, khi CTS Hứa Phi nói chúng tôi làm công việc từ thiện chúng tôi không sai, sao các ông lại đuổi chúng tôi ra đường thì tên mặc áo trắng đứng sau Hòa Thượng nói: Không cần nói nhiều không đi cưỡng chế, tụi bây về mang còng, dùi cui đến đây.


Lúc này hơn 1 giờ rạng sang của ngày 15-3-2015, Hòa Thượng đang nghe ĐT do Đài Á Châu phỏng vấn, sau khi đài Á Châu PV Kim Thu chuyển máy sang cho Hòa Thượng.


Bọn côn an ở Phú Bài, tỉnh Thừa Thiên thỏa thuận với 2 tài xế lái xe là qua đèo Hải Vân sẽ trả lại 2 bằng lái. Đã qua đèo rồi bọn chúng lật lọng không giao trả, lại mặc cả là phải đến Quãng Ngãi mới trả giấy tờ xe. (HĐLT đã dừng xe lại tại Hòa Vang, Thành Phố Đà Nẵng) 2 lái xe trong đoàn HĐLT và 2 An ninh, mật vụ đang đứng.


CTS Hứa Phi ra dón xe đò khách đi thì bị mấy tên an ninh này cấm không cho xe dừng


HĐLT chụp ảnh xong tấm ảnh này rồi quyết định bỏ xe và tài xế ra đi, đón xe để về Miền Nam vì bọn an ninh, mật vụ không cho xe dừng.


Từ Hòa Vang Tp Đà Nằng bọn côn an tắt điện đường, định cưỡng chế lợi dụng đêm khuya không có người, tất cả quyết định đi bộ xuống đường chờ trời sang (đi bên trái đường trái bị cưỡng chế).


HĐLT đã vào ba quán uống nước bọn côn an khống chế không cho chủ quán bán, buộc Họ đuổi chúng tôi (HĐLT) ra đường. Đây là quán thứ tư. Tên an ninh mặc áo sọc viền xanh lại vào tiếp tục khống chế chủ quán. Nơi đây là Điện Thắng, Điện Bàn - Quãng Nam.


Trời hừng sáng, HĐLT rời quán thứ tư và đi bên trái đường, nếu đi bên phải sẽ bị cưỡng chế.


Hòa Thường Thích Không Tánh tách đoàn lên xe đi về đám an ninh nhốn nháo chạy bám theo máy xe Honda và 1 xe du lịch mang biển số 75A-02756 bản số trắng (xe tư nhân) bám theo xe khách để “hộ tống”.


Xe du lịch của an ninh phía trước áp tải xe của HĐLT 16 chỗ ngồi không ai đi. Lúc này tới Tam Kỳ.


Ba tên an ninh, mật vụ bám theo, 1 tên đưa mặt chềnh ềnh, 1 tên núp xuống ló cái đầu đen, 1 tên đứng phía sau bấm ĐT báo tin.


Chúng tôi đã đi xe buýt từ Quãng Nam đến đây là Tam Kỳ 58/km vậy mà bọn chúng vẫn bám theo. Ảnh vừa xuống xe buýt.


Chúng tôi lên xe buýt đi Tam Kỳ thì xe biển số 56K-6349 lại áp tải xe của đoàn HĐLT (phía sau) xe không người ngoài 2 tài xế.




Mọi người xuống xe Buýt Tam Kỳ, bọn côn an mới trả lại 2 bằng lái cho tài xế. Lúc này chúng tôi mới lên xe về lại Miền Nam. Vì tài xế đã bị côn an ép buộc cam kết trong biên bản là không được chở HĐLT ra Miền Bắc. Lên xe đi 1 đoạn vài chục km lại bị CSGT chặn xét xe, kiểm tra.


Tài xế đi cùng CSGT qua bên kia đường trình giấy tờ, với mấy sếp đứng bên kia đường


Sau khi xét giấy tờ tên CSGT lại qua thông báo với mọi người trên xe, xe có lẹm một chúc đường nhưng thông cảm cho đi.


Đoàn HĐLT về đến Quãng Ngãi và dừng nơi đây cho MS Diêm xuống xe về lại nhà. Tên an ninh, mật vụ theo “hộ tống” đang gọi ĐT báo tin.


Tên an ninh, mật vụ bám theo xe, mặc áo vàng quần trắng đang bấm ĐT báo tin.


Tên mật vụ bám theo xe HĐLT đang ngồi trên Honda bấm ĐT báo tin.


Tên mật vụ bám theo xe HĐLT đang ngồi trên Honda bấm ĐT báo tin.


Tên mật vụ bám theo xe tay cầm ĐT quay camera, nó né anh Tình tài xế.


Tên mật vụ đang ngồi chờ để quay camera


Tên mật vụ mặc áo vàng đang đảo mắt tìm ba phụ nữ đi vệ sinh gồm có Kim Thu, Bạch Phụng, Tỷ Nho. Bắt đầu lên đi về.


Từ trạm xăng dầu lên xe đi được vài chục km ghé quán Phổ Đức-Quãng Ngãi ăn cơm hai tên An ninh mặc vụ bám theo. Nó kìa, cái bàn có tên áo vàng.


Phòng 102 là 3 phụ nữ trong Đoàn, phòng CTS Hứa Phi đối diện. Tên mặc áo xanh là cảnh sát khu vực (nhớ là đang quay camera nhé).