Nguyễn Ngọc Già (Danlambao) - Những ngày cuối năm đang đến. Sài Gòn đỡ nóng bức hơn với những cơn gió mát thi thoảng kéo về. Đường phố Sài Gòn đã trang hoàng xong cho dịp Noel và tết tây. Sóng đôi với lá quốc kỳ - người ta gặp trên đường Lê Duẩn - lá cờ nửa đỏ nửa xanh của MTDTGPMNVN, một "biểu hiện" có thể lạ, đối với một phần lớp trẻ sinh sau 1975. Dù "tâm bình như thủy" hay "tâm như bình thủy", hy vọng bài viết này sẽ góp thêm một ít suy ngẫm cho người Việt Nam trong tình hình hỗn mang và khốc liệt hiện nay.
Đó là cột mốc, kể từ khi 2 băng đảng (ý nhầm!) "2 ban đảng" được tái lập vào ngày 28/12/2012 theo quyết định số 158-QĐ/TW dành cho Ban NCTƯ và Quyết định số 160/QĐ-TW dành cho Ban KTTƯ.
Chỉ hai năm, phải nói rất nhiều sự kiện và biến cố quan trọng xảy ra trên quê hương này. Đặc biệt, phong trào dân chủ dưới nhiều hình thức phát triển phong phú, đa dạng và lòng dân cũng bớt dần sự sợ hãi, với oan ức do người CS gây ra ngày càng lộ diện kinh hoàng. Người dân oan đã tỏ rõ tính độc lập và tự tin trong việc đi đòi giải quyết oan khiên của mình. Chẳng còn mấy ai "bám theo đuôi" các ông (bà) CS trung/cao cấp hồi hưu và các loại "trí thức XHCN", thuộc hàng có chút "tiếng" nhưng "tăm" gần như lặn mất (!).
Cũng từ thời điểm đó, các phe phái trong ĐCSVN ngày càng phân hóa mãnh liệt và đấu đá kịch liệt, để tranh quyền đoạt bính qua nhiều biểu hiện, trên mọi lãnh vực.
Những người "yêu đảng" và muốn "đảng ta" "sửa mình" để tiếp tục tồn tại, thoạt đầu hí hửng và khấp khởi với sự tái lập "2 ban đó" cùng ông Trọng, ông Thanh, ông Huệ, có lẽ giờ đây tiêu tan mọi hy vọng. Một hy vọng ngỡ tràn trề nhưng quá mong manh, duy ý chí bởi không có căn cứ khoa học, như đã được phân tích [1].
Những tia nắng cuối ngày nhạt nhòa trong buổi chiều tà chập choạng, in đậm trên khổ người nhỏ thó của ông Tổng bí thư già nua, lề mề, với mái tóc bạc ngày càng mỏng mảnh. Dường như vóc dáng con con đó, hắt lên mặt phố bóng hình đổ dài theo ánh hoàng hôn le lói trước khi tắt lịm!. Một hình ảnh rời rã và suy sụp.
Trong khi đó, Vương Đình Huệ gần như lặng lẽ dù Ban KTTƯ còn đó, với quyết định 49/2014/QĐ-TTg Về danh mục bí mật nhà nước độ Tuyệt mật, Tối mật của Ban Kinh tế Trung ương, lại do... ông Thủ tướng ký [2] ban hành, có hiệu lực từ 20/10/2014. Một biểu hiện quy phục bên này và bội phản bên kia (?).
Nguyễn Bá Thanh bặt vô âm tín, với thông tin "chữa bịnh bên Mỹ". Cho đến giờ phút này chẳng biết ra sao!
Cũng đáng thở dài!
Thủ đô Hà Nội kịch liệt chống phá Thủ Tướng?
Trong khi điểm nóng về đất đai tại Văn Giang - Hưng Yên, tạm thời yên ắng với những tên côn đồ bị xử tù như xoa dịu một chút lòng dân, thì dân oan Dương Nội - Hà Nội lại không may mắn như thế, với nhiều án tù của những nông dân vô tội.
Hưng Yên cách Hà Nội hơn 60km, trong khi Dương Nội thuộc Thủ đô cách Hà Nội không đầy 10km. Tất nhiên, thời buổi internet, ý nghĩa không phải ở độ dài đoạn đường mà làm cho ý kiến của Chính phủ không tới được giới cầm quyền sở tại. Chỉ là hình như Hà Nội với tư thế thành phố loại đặc biệt nên có quyền tự tung tự tác áp đặt luật pháp vô lối cho người lương thiện(?)
Điều đáng nói hơn, bà Cấn Thị Thêu - người được xem là "tâm điểm" của dân oan Dương Nội - đã bị dụ dỗ, theo lời kể của người con trai ruột [3]: "... công an liên tục dụ dỗ, mua chuộc. Họ hứa sẽ cho ông Khiêm và bà Thêu 10 tỉ cùng với đất đai để đủ canh tác và còn bảo đảm việc làm cho cả ba người con. Cả ông Nguyễn Đức Chung, đương kiêm Giám đốc công an thành phố Hà Nội cũng đến nói chuyện với hai ông bà. Nhưng ông Khiêm và bà Thêu từ chối và cương quyết cùng bà con dân oan Dương Nội đòi lại đất sống cho mình và cho làng...".
Thật là hay! Ông Nguyễn Đức Chung thân là Giám đốc CA Hà Nội dám chà đạp pháp luật và ngang nhiên chiêu dụ dân oan làm điều bất nhân, bất nghĩa?!
Người ta còn nhớ, chính ông giám đốc CA Hà Nội đã cậy nhờ blogger Người Buôn Gió khuyến dụ nhà thờ Thái Hà [4]: "Tôi biết anh là người có quan hệ qua lại với nhà thờ Thái Hà. Nếu trước khi anh đi, anh giúp gì cho mọi việc êm ấm thì tốt. Anh có thể nói với các linh mục làm đơn xin đất được không?. Bây giờ đất dự án không triển khai nhà nước thu hồi lại. cũng nhiều chỗ đẹp. Toàn đất dự án đẹp đấy, không phải đất xấu đâu. Thôi thì nhân lúc có cơ hội này đất đai đang có, anh nói với các linh mục làm đơn xin để thành phố cấp đất cho. Chứ chỗ đất bệnh viện cũ là chuyện lịch sử, thẩm quyền tôi trông thế những có hạn lắm. Tôi cũng muốn sao mọi việc yên ổn, cứ căng thế này cũng mệt. Trông đi trông lại toàn là dân Việt mình với nhau".
"Đất đẹp" thừa thãi không biết làm gì, Hà Nội cãi lời ông Thủ Tướng, không cấp cho Viện Toán của ông Ngô Bảo Châu đã đành, trong khi đi cướp (thêm) đất dân Dương Nội để làm gì? Lại còn cố tình mua chuộc vợ chồng bà Thêu để phá nát tình làng nghĩa xóm của những nông dân lương thiện?! Ông Nguyễn Đức Chung tự biết thân phận với "thẩm quyền có hạn lắm", vậy ông nhận lịnh ai mà dám vi phạm pháp luật, làm trái luân thường đạo lý như thế?
Hầu như dư luận quá rõ, lịch sử vụ "mượn" đất làm bịnh viện Đống Đa rồi không trả nhà thờ Thái Hà, giới cầm quyền Hà Nội tiếp tục chày cối, cố cướp thêm những phần khác. Vừa cướp lại vừa quấy nhiễu nơi tôn nghiêm nhiều lần. Diện tích Thái Hà "...từ hơn 70.000 m2 giờ chỉ còn chưa đầy 3000 m2 cho mọi việc sinh sống và phục vụ giáo dân, cộng đồng..." [5]. Vụ việc vẫn âm ỉ và dai dẳng lâu nay.
Ngày 18/10/2014, ông Nguyễn Tấn Dũng đã được Đức Giáo Hoàng tiếp đón tại Tòa Thánh Vatican [6]. Hai tháng sau, sáng ngày 13/12/2014, ông Thủ tướng phát lệnh làm [7] "...lễ khởi công xây dựng 2 bệnh viện lớn của Trung ương gồm Bệnh viện Hữu nghị Việt Đức-Cơ sở 2 và Bệnh viện Bạch Mai - Cơ sở 2 với tổng quy mô 2.000 giường bệnh, tổng mức đầu tư gần 10.000 tỷ đồng được tổ chức tại tỉnh Hà Nam...". Chắc là ông Thủ tướng nước CHXHCNVN cũng biết tục ngữ "tránh voi chẳng xấu mặt nào"?!
Với quy mô đồ sộ từ hai cơ sở mới, được khánh thành vào tháng 12/2017, không rõ các ông Phạm Quang Nghị - Nguyễn Thế Thảo - Nguyễn Đức Chung còn giữ ý định tiếp tục cướp đoạt đất nhà thờ Thái Hà không nhỉ (?).
Trước đó, ngày 29/4/2014, "...Thủ tướng [...] phê bình lãnh đạo Hà Nội là địa phương có nhiều dự án chậm bàn giao mặt bằng, khi báo cáo xong không ở lại nghe ý kiến chỉ đạo của Chính phủ" [8]. Thân là Thủ tướng của một quốc gia độc lập - toàn vẹn lãnh thổ như ông Nguyễn Tấn Dũng, xem ra không phải chỉ đạo thì cấp dưới tuân lời (!)
Có nên xây sân bay Long Thành?
Sân bay Tân Sơn Nhất ngày nay loạn xạ và mất mỹ quan vô cùng với đủ thứ khách sạn, cao ốc, hàng quán lổn nhổn bao quanh, nhà cửa lô nhô, quanh co với các hẻm hốc đan chặt như "bát quái trận đồ" và các loại dịch vụ bát nháo, kể cả dịch vụ phục vụ cho kỹ nghệ tình dục cũng không thiếu.
Nhà văn Phạm Đình Trọng cho biết [9]: "... Sân bay Tân Sơn Nhất có tổng diện tích 2500 ha nhưng mới có 1150 ha đất được sân bay sử dụng, khai thác. Ngay sau 1975 những người quản lí đất nước không có tầm nhìn xa, chỉ nhìn thấy những lợi lộc trước mắt chia chác nhau, đã không biết rằng khoảng đất trống rộng lớn quanh sân bay, vừa là đất dự trữ, vừa là không gian đệm ngăn cách sân bay với khu dân cư nên họ đã cho công binh dọn sạch hàng rào thép gai và mìn trên khoảng đất trống đó rồi cắt hơn ngàn ha đất dự trữ của sân bay chia cho tướng sĩ. Nay nhà cửa trùng điệp của các khu gia đình quân đội đã bao quanh và lấn đến sát mép sân bay. Diện tích đất sân bay chỉ còn vẻn vẹn 1150 ha! [...] đất còn lại đang tiếp tục bị tập đoàn lợi ích núp bóng quân đội xâu xé...".
Bất kỳ ai cũng khó thể chối cãi khi đi vào hay đi qua khu vực sân bay, sẽ thấy não nề và ngán ngẩm, bởi nó đã bị "dân cư hóa" dày đặc, với hàng ngàn nóc nhà đủ loại, đủ kiểu, đủ màu (!). Chưa có bất kỳ một thống kê chính thức nào để biết những chỉ số cơ bản: dân cư, số nóc nhà, diện tích dân cư chiếm hữu v.v... nhưng có lẽ không thể dưới 10.000 người sinh sống và làm việc bao quanh đó.
Điều đáng nói hơn, hàng ngàn nhà phố, biệt thự, căn hộ với những "quyển sổ hồng" đã cấp từ lâu, chẳng một cơ quan nào của UBNDTP.HCM có thể tổng hợp nổi giấy tờ ra sao, cấp thẩm quyền nào ban hành, với hầu hết chủ nhân là "dân thứ dữ", nếu không thuộc quân đội thì cũng thuộc hàng không. "Đụng vào đó" không thể là chuyện giỡn chơi.
Mới đây, dư luận quá lo lắng việc mất kiểm soát không lưu tại sân bay Tân Sơn Nhất, từ một sự cố chưa bao giờ có và [10] "...Trong thiết kế đảm bảo 99,9% nguồn điện sẽ không bao giờ bị ngắt nếu không có sự tác động của con người..."do Phó Tổng giám đốc Tổng công ty Quản lý bay VN Nguyễn Đình Công xác nhận với phóng viên, dẫn đến việc bắt tạm giam kíp trưởng ca trực Lê Trí Tình, người chịu trách nhiệm chính trong sự cố xảy ra làm tê liệt sân bay hơn nửa tiếng đồng hồ ngày 20/11/2014.
Không chỉ mất nốt chút uy tín còn sót lại của Vietnam Airlines, nguy hại hơn rất nhiều lần, sự cố đặc biệt nghiệm trọng đó làm cho tình hình an ninh quốc gia đứng trước sự đe dọa rõ rệt, đặt trong bối cảnh quốc tế xung đột mãnh liệt cùng nhiều vụ tai nạn máy bay xảy ra trong những tháng trước đây.
Sự cố gọi là "chưa từng có", chắc phải làm ông Thủ tướng giật nảy mình? Cả ông Bộ trưởng Bộ GTVT - Đinh La Thăng, cũng không còn kiểm soát nổi (?!) Một khi không làm rõ ngọn ngành từ "đầu mối" nào gây ra và nghiệm trị, không có gì đảm bảo tai họa không xảy ra nghiêm trọng hơn ngàn lần. Chẳng ai mong nhìn thấy hình ảnh những máy bay đâm vào nhau và vỡ vụn với hàng trăm thi thể cháy đen, lộp độp rơi xuống từ trên không phận nước CHXHCNVN (!!!)
Người CS vốn dĩ mang bản chất hồ đồ và ẩu tả, từ vụ "cờ sáu sao" trước đây lấp liếm cho qua, để rồi mới đây, ngay chính ANTV - một đài truyền hình của Bộ Công an, ngang nhiên phát hình ảnh lính Trung Cộng lại chỉ bị phạt 15 triệu đồng, trong khi báo chí không dám chỉ rõ [11].
Thế lực thù địch chui thật sâu vào nội bộ người CS, trèo thật cao ngồi chình ình những nơi quan trọng, rồi thòi lòi ra như vậy, nhưng người CS vẫn không chịu banh con mắt ra nhìn cho rõ, trong khi cứ đổ vấy hết người này tới nhóm nọ.
Khi ý định xây sân bay Long Thành trình ra Quốc hội, người CS ra vẻ "ngu dốt", bởi chỉ ngồi bàn luận dự án thuần về kinh tế, về gương mặt đô thị, về việc xa gần (cho dễ đi lại) mà không gắn nó với "văn hóa XHCN" làm nát bét sân bay TSN cùng lợi ích khổng lồ, khai thác từ và quanh sân bay của những "tai to mặt lớn", tội gì họ từ bỏ (?!). Sân bay "dọn" đi chỗ khác, tức những món tiền từ đó cùng giá trị BĐS cũng cuốn theo. Đặc biệt, vấn đề an ninh quốc gia, trong bàn thảo xây sân bay mới, người CS phớt lờ việc quản lý quá lỏng lẻo, trong khi ngày càng có căn cứ để tin rằng, bóng dáng ngoại bang đang lẩn khuất và trà trộn, thao túng sân bay Tân Sơn Nhất.
Rất nực cười, khi ông Nguyễn Thiện Tống - với sự nổi tiếng chuyên môn bản thân - viết một bài phân tích để bác bỏ làm sân bay Long Thành [12]. Bài viết tuy công phu, nhưng trở nên rất khờ khạo khi loại bỏ yếu tố chính trị - an ninh quốc gia cùng với bản chất cát cứ, thủ lợi riêng và hẹp hòi của người CS.
Không phải ngẫu nhiên, Phùng Quang Thanh ủng hộ xây sân bay Long Thành [13].
Ngay cả Sài Gòn, Lê Hoàng Quân - Chủ tịch TP cho biết [14]: "sân bay Tân Sơn Nhất hiện nay do hai bộ quản lý, gồm: Giao thông vận tải (hàng không thương mại), Quốc phòng (quân sự). UBND TP.HCM chỉ quản lý địa bàn".
Với mô hình bộ máy quản lý từ trung ương xuống địa phương, đậm "chất xô viết" gần 40 năm qua, CSVN loay hoay trong "mạng nhện" đó, không có cách nào thoát nổi với thể chế độc đảng toàn trị vẹn nguyên bản chất.
Để duy trì và mở rộng Tân Sơn Nhất đạt mức văn minh như mong muốn, chỉ có một cách: Giải tỏa toàn bộ dân cư khu vực sân bay. Ông Thủ tướng và phe cánh liệu có đủ khả năng và can đảm?
Nếu không "thay máu" toàn bộ nhân sự trung cao cấp sao cho thuộc phe Nguyễn Tấn Dũng, việc xây sân bay Long Thành không đảm bảo cho ông Dũng và các "đệ tử chân truyền" "hạ cánh an toàn" trong trường hợp "đáp khẩn cấp".
Những người CS mạnh mồm phản bác xây sân bay Long Thành, có nghĩ đến chính bản thân các ông (bà) và thân nhân không phải nơm nớp khi ngồi trên chuyến bay cất/hạ cánh tại Tân Sơn Nhất với hệ thống điện tê liệt vào bất kỳ lúc nào?
Máy bay chở theo nhiều người CS Lào cao cấp rớt vào tháng 5/2014, trong đó có cả Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Lào và phu nhân của ông ta [15], có lẽ người CSVN chưa quên? Nên nhớ, quan chức cấp càng cao cùng "đại gia" càng "bự" thì đi máy bay càng nhiều. Không phải dân đen và càng không phải dân oan (!).
...Hoặc là người CS tiếp tục đánh nhau?...
(còn nữa)
Chú thích:
Nguyễn Thiện Tống, sinh năm 1947, từng tham gia bãi khóa chống chế độ TT Ngô Đình Diệm từ Trường Quốc học Huế. Ông du học Úc vào cuối năm 1965 theo học bổng Colombo Plan. Tốt nghiệp Tiến sĩ Kỹ thuật Hàng không ở Viện Đại học Sydney năm 1974 và trở về nước. Đầu năm 1975 ông đảm nhiệm vị trí Phụ tá Khoa trưởng đặc trách nghiên cứu và phát triển của Trường đại học Kỹ thuật (thường gọi là Đại học Phú Thọ), tiền thân của Đại học Bách khoa (ĐHBK) TP. Hồ Chí Minh ngày nay. Ông tiếp tục giảng dạy ở đây cho đến khi nghỉ hưu đầu năm 2008.
Ghi chú: Lực lượng trực tiếp làm việc tại sân bay tuyệt đại đa số là con ông cháu cha, dây mơ rễ má, đồng hương đồng khói, mua chỗ; tương tự như lĩnh vực dầu khí, nghĩa là trên 90%.
Điều đáng phàn nàn, từ việc sinh sống và làm ăn xung quanh, họ làm cho bộ mặt sân bay hổ lốn, xấu xí. Không những bao quanh toàn khu hiện hữu, mà còn kéo dài đến đường Cộng Hòa, khu K300 vốn thuộc sân bay trước đây, nay hầu hết biến thành nhà dân. Tất cả những điều đó phá nát quy hoạch và mỹ quan cho cả vùng rộng lớn.
Nói chung, "văn hóa kinh doanh", "văn hóa sống", "văn hóa ứng xử" v.v... không chỉ riêng khu sân bay mà SG và cả nước, đã bị cày ngang xới dọc từ "văn hóa XHCN" của người CS thâm nhập và thấm đẫm hơn 39 năm qua. Không thể nào sửa chữa nổi.
Những cư dân sống và kinh doanh tại khu vực này trực tiếp làm ăn chỉ chiếm phần nhỏ, phần lớn cho thuê mướn đủ loại: ngoài khách sạn, phòng trọ, massage, karaoke, nhà hàng tiệc cưới cùng với cây xăng, siêu thị chen nhau, còn có đủ thứ tiệm ăn với biển hiệu: cơm rang, bún chả, bún đậu mắm tôm, thịt cầy v.v... Thêm vào đó, hàng ngàn căn hộ, nhà phố, khu villa trong dự án kinh doanh các loại của các công ty BĐS, có cả các công ty thuộc quân đội.