Friday, June 8, 2018

99 năm không đáng sợ bằng Việt Nam bị xóa tên trên bản đồ thế giới

Le Nguyen (Danlambao) - Quả bom đặc khu kinh tế do bộ chính trị đảng csVN tung ra làm bùng nổ dư luận xã hội và tạo ra làn sóng phản đối dữ dội của mọi tầng lớp nhân dân chưa có tiền lệ từ trước tới nay. Phản đối dự luật về các đặc khu kinh tế Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc có cả cán bộ, đảng viên và các gia đình có truyền thống cách mạng. Đọc các ý kiến, xem các video clip phản đối dự luật đặc khu chúng ta thấy có nhiều thành phần khác nhau. Nó không co cụm trong thành phần mà đảng, nhà nước gọi là phản động, thế lực thù địch thực hiện âm mưu chống phá kế hoạch “đột phá khẩu” tìm sinh lộ cho chế độ csVN đang quằn quại trong đống nợ công năm sau cao hơn năm trước - món nợ mà đảng, nhà nước hiện đang mất khả năng chi trả.

Nguyên nhất mất khả năng chi trả nợ nước ngoài là do các quả đấm thép, vươn ra biển lớn với các chiếc xuồng ba lá của các tập đoàn kinh tế quốc doanh mang tên Vina lần lượt tiếp bước nhau chìm trong biển nợ và biến mất không sũi bọt giữa đại dương bao la của thời đại kỹ thuật số. Mất khả năng chi trả nợ nước ngoài còn do nguồn ngân sách thu từ thuế, phí thì teo dần và nguồn tài nguyên thiên nhiên từ rừng, từ biển, từ trong lòng đất dần cạn kiệt bởi các quan tham ngu dốt xà xẻo, vun vén cho cá nhân, gia đình và phe nhóm. 

Lỗ, lỗ và lỗ... làm đâu lỗ đó. Ngay cả việc đơn giản nhất là đào nguyên liệu quốc gia dưới lòng đất lên bán vẫn lỗ và nợ thì ngày càng chồng chất. Nguồn thu dần càng kiệt, không thấm vào đâu so với phần chi cho bộ máy song trùng, cồng kềnh của đảng, nhà nước csVN. Thế cho nên ban tham mưu của đảng bày trò cho bộ chính trị bán đất, giao đất cho Tàu làm nhượng địa cho tới những 99 năm, qua vỏ bọc mang tên là đặc khu kinh tế. 

Qua sự kiện đặc khu kinh tế chỉ ra cho chúng ta thấy, Bộ Chính trị đảng CSVNhơi chủ quan với người dân Việt Nam thời a còng (@) Các ông bà cứ nghĩ người dân thụ động, sợ đảng như thời loa đài thuở Hồ Chí Minh ở hang, là thời đảng gieo rắc khủng bố nói sao dân nghe vậy, không dám phản ứng và khi nghe nói đến chủ trương lớn của đảng là sợ tái mặt không dám nói gì! 

Thời đại đã thay đổi, đối mặt chiêu trò bịp bợm của Bộ Chính trị với “món” dự thảo luật cho thuê đất 99 năm ở các đặc khu kinh tế, đã có rất nhiều phản đối từ nhiều góc nhìn khác nhau của mọi tầng lớp nhân dân đọc được ghi nhận như sau: 

- Ngày 09 tháng 06 năm 1898 tại Bắc Kinh, một hợp đồng “nhượng địa” đã được ký kết bởi triều đình Mãn Thanh và chính phủ Anh để bàn giao Hong Kong cho Vương Quốc anh với thời hạn là 99 năm. 

- Bán đảo Crimea từng thuộc về Ukraine nhưng đã bị Nga sáp nhập năm 2014 qua một cuộc trưng cầu dân ý về giải pháp tách ra khỏi Ukraine bởi lý do quá nhiều người Nga sinh sống trên bán đảo và họ muốn sáp nhập vào đại Nga để được nhà nước Nga bảo vệ cho họ! 

- Tại Việt Nam nước ta có các khu công nghiệp như khu công nghiệp Vũng Áng - Hà Tĩnh, dự án Boxit Tây Nguyên, khu công nghiệp Đồng Kỵ - Bắc Ninh, dự án Boxit Tây Nguyên và một số dự án khác trải dài từ Bắc chí Nam do người Trung Quốc làm chủ. Các khu vực này luôn xuất hiện một bộ phận không nhỏ người Trung Quốc cùng những cửa tiệm, biển bảng, đường phố toàn tiếng Trung, phát sinh nhiều tiêu cực phức tạp chưa có biện pháp khắc phục hiệu quả. 

- Hậu quả của cái cũ chưa được khắc phục triệt để, đặc khu kinh tế mở ra với thời hạn thuê đất lâu hơn Formosa, lâu tới 99 năm. Với 99 năm đó Tàu sinh con đẻ cháu sinh sống trong đặc khu kinh tế, liệu họ có chịu rời đi hay lại như dân Nga ở bán đảo crimea của Ukraine. Nhỡ dân Tàu sống trong đặc khu sau 99 năm đòi “trưng cầu dân ý” sáp nhập vào Tàu, có nhà cầm quyền Tàu ở đằng sau giật dậy ủng hộ “nguyện vọng” của người Tàu ở đặc khu kinh tế thì sao? 

- 99 năm rất là dài, có thể kéo dài đến 3,4 thế hệ và ảnh hưởng rất xấu đến an ninh quốc phòng, nhất là hiện tại bây giờ Việt Nam vẫn bị Trung Quốc chiếm Hoàng Sa và Trường Sa, tuyên bố chủ quyền đường lưỡi bò… bất chấp luật pháp quốc tế. 

- Khi ra luật như vậy, người ta đấu giá mà thắng thì người ta có thể dùng chính cái luật của mình, và họ dùng đồng tiền đối với họ không là bao nhiêu, họ sẵn sàng ra giá cao để thuê được 3 điểm quan trọng nằm tại đầu, giữa và cuối của đất nước, kết hợp với Hoàng Sa, Trường Sa, kết hợp với đường lưỡi bò thì Việt Nam nằm hoàn toàn trong vòng tay họ. 

Trước phản ứng ngày càng lan tỏa trong đại bộ phận người dân đối với nghị quyết trung ương đảng khiến cho những cá nhân lãnh đạo phụ trách việc thông báo, đôn đốc thông qua dự luật ở quốc hội đã vội vã né tránh trách nhiệm, khéo léo chỉ ra nhóm chủ mưu tung ra quả bom dư luật thuê đất 99 năm là ai, với phát ngôn cụ thể như sau: 

“Bộ Chính trị đã kết luận rồi, dự thảo luật không trái Hiến pháp, phải bàn để ra luật chứ không thể không ra luật” (Nguyễn Thị Kim Ngân). 

- “Xây dựng đặc khu Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc là làm theo tinh thần của Nghị quyết Trung ương Đảng khóa XII” (Nguyễn Xuân Phúc). 

Dù nói rồi nhưng vẫn sợ người dân chưa hiểu nên ông Phúc đính chính tiếp để mọi người biết ông không phải là người gây ra chuyện: “...Đây (99 năm cho thuê) không phải là điểm mấu chốt?...” 

Vậy, mấu chốt của luật cho thuê đất 99 năm trong đặc khu kinh tế nằm ở đâu, là gì? 

- Có phải mấu chốt nằm ở chỗ bộ chính trị bán đất, bàn giao chủ quyền cho Tàu làm “tô giới, nhượng địa, lãnh thổ của nước bạn trên nước Việt Nam” như trường hơp báo công an nhân dân đăng bảng hiệu “quảng cáo” khu kinh tế Formosa, Vũng Áng là lãnh thổ nước bạn! 

Dù đã thể hiện sự cố gắng hết sức chứng minh mình “vô tội” nhưng ông Phúc vẫn chưa an tâm nên ngầm bật đèn xanh cho cho 2 thành viên trong tổ tư vấn thủ tướng phản biện dự luật của đặc khu kinh tế, là giáo sư Trần văn Thọ, đại học Waseda,Tokyo, Nhật bản (https://baotiengdan.com/201.) với giáo sư, tiến sĩ Vũ thành Tự Anh đại học Boston và đại học Fulbrigh Saigon (https://baotiengdan.com/201.) 

Riêng bộ chính trị cố diễn cho tròn tuồng tích của vở kịch đặc khu kinh tế nên ngầm chỉ đạo, cắt cử nhiều con chim mồi đánh tráo khái niệm, đánh lạc hướng dư luận để dẫn dắt các ông bà nghị gật bấm nút thông qua luật cho thuê đất 99 năm, áp dụng cho các đặc khu Vân Đồn, Bắc Phong Vân, Phú Quốc. Trong số chim mồi của bộ chính trị, có ông Lê Xuân Thân trưởng đoàn đại biểu quốc hội tỉnh Khánh Hòa ê a rằng thì là: 

“Việc được thành lập đặc khu Bắc Vân Phong đối với chúng tôi là một sức bật và là tâm tư nguyện vọng của đảng bộ, chính quyền cũng như đông đảo người dân. 

Vị trí của Bắc Vân Phong có tiềm năng rất lớn nhưng chưa được đầu tư. Chúng tôi nghĩ rằng với những chính sách như dự thảo luật thì số lượng nhà đầu tư đổ vào Bắc Vân Phong sẽ rất nhiều... 

...Các lo ngại về thời gian cho thuê đất quá lâu, quốc hội đang có hướng bàn thời gian giao đất 70 năm - bằng thời gian theo Luật đất đai hiện tại. Chỉ có những trường hợp đặc biệt, rất đặc biệt mới trình và Thủ tướng sẽ có ý kiến tăng thời gian cho thuê đất lên...” 

Hỗ trợ cho chim mồi Nguyễn Xuân Thân, là ông bộ trưởng Kế hoạch-Đầu tư Nguyễn Chí Dũng trổ tài phát ngôn bịa để định hướng, đánh lạc hướng các đại biểu quốc hội đang quan tâm đến thời gian cho thuê đất và phân vân chưa xác định thực chất là đặc khu hay nhượng địa? Đã bị ông Dũng chủ động lèo lái qua câu nói sau: 

"...Thật thận trọng trong quá trình xem xét đối với những dự án gọi là đặc biệt và có thể hưởng quy định 99 năm. Quy định 99 năm, hiện nay đã có nhiều nước làm như đảo British Virgin Islands, UAE, Malaysia…" 

Thực chất của cái gọi là đặc khu kinh tế của Bộ Chính trị CS đề ra, chính xác là “nhượng địa” cho thế lực hắc ám ở đằng sau và thế lực hắc ám đó không ai khác chính là Tàu cộng. Cái mà cộng sản gọi là đặc khu kinh tế chính xác là nhượng địa, nó hiển hiện trong khoản 3 điều 7 của dự thảo Luật đơn vị hành chính – kinh tế đặc biệt Vân Đồn – Bắc Vân Phong – Phú Quốc. Điều khoản cho phép tòa án nước ngoài nhảy vào giải quyết để phán quyết quyền lợi công dân Việt Nam ngay trên lãnh thổ đặc khu là lãnh thổ nước Việt Nam, có nội dung như sau: 

“...Tranh chấp giữa các nhà đầu tư liên quan đến hoạt động đầu tư kinh doanh tại đặc khu, trong đó có ít nhất một bên là nhà đầu tư nước ngoài được giải quyết tại tòa án nước ngoài, trừ tranh chấp thuộc thẩm quyền giải quyết riêng biệt của Tòa án Việt Nam theo quy định của pháp luật về tố tụng dân sự”. 

Luật cho tòa án nước ngoài xử án người Việt Nam trong đặc khu kinh tế, có nghĩa là nhà nước csVN chủ động bỏ quyền tài phán, giao chủ quyền quốc gia cho đối tác thuê đất (ai thuê đất?) Khoản 3 điều 7 trong dự thảo luật chỉ ra đặc khu kinh tế Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc là nhượng địa, tô giới giống như đế quốc Anh cướp quyền tài phán của Trung Quốc xử án Tống Văn Sơ ở Hongkong, công dân Tàu trên đất Tàu vào những năm đầu thập niên 30s của thế kỷ trước! 

Thật sự thì quả bom đặc khu kinh tế cho thuê đất 99 năm của Bộ Chính trị tung ra để lôi kéo dư luận xã hội, lực lượng đối kháng chế độ chạy theo đánh trận giả “vô hại” do ban tham mưu của đảng csVN bày ra. Đặc khu kinh tế cho thuê đất 99 chỉ là phương pháp làm giảm nhiệt, làm cho người dân mất tập trung vào hiệp ước Hội Nghị Thành Đô sẽ hoàn tất giai đoạn một của tiến trình sáp nhập Việt Nam thành một tỉnh trực thuộc trung ương Bắc Kinh. 

Kể từ khi hiệp ước Thành Đô ra đời, đảng csVN chối bỏ sự thật “giấu như mèo giấu cứt” nhưng 2 đảng cộng sản Tàu-Việt âm thầm thực hiện từng bước sáp nhập Việt Nam vào Tàu như: 

- Đuổi các công ty dầu khí nưóc ngoài, đuổi ngư dân, giải phóng mặt biển qua việc Formosa xả hóa chất độc hại xuống biển để giao nộp Biển Đông cho Tàu. 

- Cho quân đội, công an nhân dân thay đổi quân phục cùng màu với quân đội, công an nhân dân Tàu. 

- Giao đất cho Tàu làm nhượng địa như da beo trên lãnh thổ Việt Nam trước khi thông qua dự luật cho thuê đất 99 năm ở các đặc khu kinh tế Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc. 

- Cấp giấy thông hành xuất, nhập cảnh qua lại biên giới Việt –Trung. Thực tế thì công dân Tàu ngênh ngang qua lại Việt Nam không cần phải xin giấy phép nhập cảnh trước khi giấy phép chính thức ra đời. 

- Lập viện Khổng Tử, đập phá các di tích lịch sử, cưỡng bức học tiếng Tàu trong các chương giáo dục phổ thông các cấp. 

- Cử cán bộ sang Tàu tập huấn quản lý cơ quan hành chánh, an ninh, truyền thông theo mô hình quản lý, điều hành theo kiểu Tàu. 

... 

Những điểm vừa nêu không phải là tất cả nhưng nó là chỉ giấu chỉ ra bước chuẩn bị để biến Việt Nam thành một tỉnh của Tàu đã lộ rõ. 

Cũng nên nói thêm, thời nay sáp nhập Việt Nam vào Tàu, làm khu tự trị trực thuộc trung ương Bắc Kinh không có nghĩa là Trung cộng đưa quan thái thú hay quan toàn quyền sang cai trị Việt Nam như thời bắc thuộc, thời thực dân đế quốc mà chúng sẽ sử dụng những tên hồn Hoa da Việt cai trị người Viêt Nam ta, trước khi chúng xóa sổ Việt Nam ra khỏi bản đồ thế giới. 

Đó mới là điều đáng sợ chứ không đơn thuần là chuyện giao đất cho Tàu 99 năm sẽ được đại biểu quốc hội bỏ phiếu thông qua trong những ngày tới đây. 

08.06.2018

Luật An Ninh Mạng - Bộ luật của những kẻ bán nước nhằm bịt mồm người dân tố cáo hành vi bán nước của tập đoàn cai trị

Danlambao - Giữa cơn bão Đặc Khu đang làm xôn xao dư luận về âm mưu buôn bán lãnh thổ cho Tàu là một dự luật khác mà chế độ ra lệnh cho các đảng viên trong quốc hội phải thông qua. Đó là Dự luật An Ninh Mạng (ANM). Dự luật này nếu được "bấm" thì sẽ có hiệu lực vào ngày 15/06/2018 - gia tăng khả năng của côn an trong việc theo dõi, bịt mồm, bắt giam, bỏ tù mọi công dân lên tiếng tố cáo hành vi bán nước của đảng CS.

Dự thảo luật ANM quy định các công ty cung cấp dịch vụ internet như YouTube, Facebook, Google phải có văn phòng đại diện và phải lưu trữ dữ liệu người dùng ngay tại Việt Nam. 

Những quy định mới sẽ gia tăng quyền và khả năng kiểm soát các công ty ngoại quốc và thông tin của người sử dụng internet tại VN. 

Theo các nhân viên ngoại giao và chuyên gia kinh tế, luật ANM sẽ tạo ra những hạn chế cho các dịch vụ thương mại quốc tế, giảm GDP của VN và đầu tư nước ngoài. 

Với Điều 26 khoản 2 điểm d, công an sẽ sử dụng luật ANM như là một phương tiện hữu hiệu nhất để theo dõi, khủng bố người dân vì các "cơ quan, tổ chức trong và ngoài nước khi cung cấp dịch vụ trên không gian mạng hoặc sở hữu hệ thống thông tin tại Việt Nam phải lưu trữ tại Việt Nam đối với thông tin cá nhân của người sử dụng dịch vụ tại Việt Nam và các dữ liệu quan trọng liên quan đến an ninh quốc gia". 

Dựa vào "truyền thống" đàn áp, vu khống, khủng bố của đảng cầm quyền - đặc biệt là côn an - bất kỳ status, thảo luận, phản hồi, bài viết về tình trạng nhân quyền, tự do, dân chủ, môi trường, chủ quyền, tham nhũng, tệ trạng của giới cầm quyền đều có thể bị liệt vào lãnh vực "an ninh quốc gia" và quy kết là phương hại đến an ninh quốc gia.

Khi nói rằng các "cơ quan, tổ chức trong và ngoài nước khi cung cấp dịch vụ trên không gian mạng..." điều đó có nghĩa rằng những thông tin cá nhân, tài chánh của người dân cho các dịch vụ ngân hàng cũng nằm trong tầm kiểm soát của đảng và nhà nước. 

Một điều khoản bịt miệng khác là Điều 26 khoản 2 cho phép giới cầm quyền CSVN ra lệnh cho các công ty nước ngoài "xoá thông tin đăng tải trên mạng theo yêu cầu của cơ quan chấp pháp và lưu vết thông tin đó để cung cấp cho cơ quan chấp pháp; xác thực thông tin người dùng, và cung cấp nó cho cơ quan chấp pháp khi có yêu cầu; đáp ứng tất cả các yêu cầu khác của cơ quan chấp pháp"

Nếu dự thảo Đặc Khu được chế độ bật đèn xanh cho ồn ào, náo nhiệt trên báo chí lề đảng thì dự thảo An Ninh Mạng đã bị đảng cầm quyền bật đèn đỏ. Tất cả đều im lặng để chuẩn bị một thời kỳ im lặng của cả nước. Im lặng bởi sự gia tăng theo dõi, kiểm soát, không chế và khủng bố. Im lặng để tập đoàn cai trị ung dung tiếp tục sự nghiệp bán nước và hoàn tất sứ mạng đã cam kết trong Mật ước Thành Đô. 

08.06.2018

Côn an không phải là... côn an

Hải Âu (Danlambao) - Trả lời bên lề kỳ họp cuốc hụi cộng sản đảng đang diễn ra tại động Ba Đình, bộ trưởng bộ côn an Tô Lâm khẳng định: “công an xã đang duy trì từ trước tới nay về bản chất không phải là công an. Hiện nay sẽ cơ cấu theo hướng chỉ có một loại là công an chính qui”

Sở dĩ kẻ đứng đầu nắm quyền điều khiển thanh gươm, lá chắn của cộng sản đảng khẳng định như thế là do “vừa qua báo chí đưa các chuyện như công an bắn người, công an vi phạm... khi xem lại thì hoá ra chính từ lực lượng không chính qui này”. Những lập luận trên cho thấy Tô Lâm, một kẻ giữ chức vụ tối cao của ngành côn an là một loại người lươn lẹo và đểu cán, sẵn sàng “vắt chanh bỏ vỏ” ngay với chính thuộc hạ của mình. “Chúng ta gọi họ là công an nhưng thực sự họ chỉ là công an xã, mà công an xã thì bản chất không phải là công an, họ là lực lượng không chính qui”.

Thế mới thấy từ trước tới nay, người dân sống trong “thiên đường xã nghĩa” bị đàn áp, bị bắt hại, bị tra tấn đến chết trong đồn côn an, bị bắn chỉ vì vi phạm giao thông v.v... là do côn an xã - côn an "bất chính (qui)" chứ không phải là côn an "chính qui". Đó là sự mập mờ nhằm chối tội của bộ trưởng côn an khi đổ lỗi cho côn an xã gây ra những “sai phạm” mà những kẻ khoác áo côn an xã “không chịu trách nhiệm, không được đào tạo quản lý”. 

Có lẽ những ai từng là người thân của nạn nhân hay là người trực tiếp “được” côn an mời “làm việc” mới hiểu rõ tính hung hăng tàn bạo của côn an. Những cái chết do côn an gây ra đã khiến người dân tại xứ sở thiên đường sợ hãi. 

Côn an xã hay côn an cũng chỉ là một loại được cộng sản đảng ban phát quyền lực nhằm trấn áp bất cứ ai bất đồng quan điểm với nhà cầm quyền. Nhiệm vụ tối cao của loại côn an nào cũng là bằng mọi thủ đoạn, dẫu đê tiện hay hèn hạ nhất cũng phải bảo vệ chế độ. Bởi lẽ côn an chỉ biết còn đảng còn mình. Mặt khác loại côn an nào cũng hăng máu tham gia vào việc cưỡng cướp đất đai khiến hàng trăm, hàng ngàn người dân trở thành dân oan. 

Những kẻ khoác trên mình sắc áo côn an với chức năng giữ gìn an ninh trật tự xã hội trở thành những hung thủ khát máu sẵn sàng giết hại công dân hay những tên côn đồ hung hăng đánh đập người tham gia biểu tình… để rồi sau đó Tô Lâm lại khẳng định chúng không phải là côn an. Phải chăng ngành côn an đã và đang sử dụng những đồng tiền thuế của nhân dân đóng góp tạo ra một lực lượng không chính qui chỉ để gây tội ác với nhân dân và bảo vệ tính chính danh cho thanh gươm, lá chắn của cộng sản đảng? 

Dù bộ trưởng bộ côn an Tô Lâm khẳng định những nợ máu do côn an xã gây ra không “liên quan” đến côn an. Nhưng xem ra lời chối tội ấy khó có thể khiến người dân quên đi sự bức xúc. Và rồi khi người dân vượt qua sự sợ hãi cùng với nỗi căm phẫn tích tụ lâu dài họ sẽ đòi lại “món nợ” do những kẻ chỉ biết còn đảng còn mình gây ra. Khi ấy loại côn an xã hay loại côn an chính qui và ngay cả Tô Lâm sẽ là những kẻ mà người dân truy tìm để thực thi công lý. 

Sau cùng, theo dòng thời sự mới nhất về sự kiện đặc khu bán nước, thử hỏi loại côn an đưa ra cái thư mời này thuộc loại côn an bất hay chính qui?: 


Côn an bất chính qui hay chính qui...? Cả 2 đều đúng. Tất cả đều cùng một loại bất-chính-qui-hèn-với-giặc-ác-với-dân.

09.06.2018

Rút bớt thời gian thuê đặc khu - một bước lùi lươn lẹo

Vũ Đông Hà (Danlambao) - Thời gian cho thuê 99 năm là thủ thuật của con buôn. Thay vì giá hàng 1 đồng thì rao bán 99 xu. Thay vì 1 thế kỷ thì bớt 1 thành 99 năm. Thủ đoạn lươn lẹo đó được tiếp tục với lời rao hàng hạ giá tiếp của Nguyễn Xuân Phúc: giảm thời gian cho thuê đất đặc khu. 

Nhưng vấn đề không chỉ ở thời hạn thuê Đặc Khu! 

Điểm mấu chốt và mục tiêu tối hậu của tập đoàn Ba Đình là dọn đường để dâng thêm 3 vị trí chiến lược của Việt Nam cho thiên triều phương Bắc. Đó mới là "chủ trương lớn của đảng".

99 năm chỉ là âm mưu được đảng cướp quyền đưa ra để thăm dò và mặc cả với dư luận. Với bản chất xảo quyệt của những con buôn dân bán nước, tập đoàn cai trị đã tìm cách đánh vào tâm lý phẫn nộ của quần chúng bằng con số 99 năm - 1 thế kỷ trừ một. Người dân phản đối 99 thì cửa hàng bán nước sẽ thay bảng tiếp thị bằng con số 70, 50... Miễn sao sau cùng thì chủ trương lớn của đảng con hoang vẫn phải được thực hiện để làm hài lòng các cha Tàu phương Bắc. 

Và đảng sẽ được các sư đoàn bút nô tâng bốc như lời của Nguyễn Xuân Phúc vừa mở đầu cho màn hạ giá lừa bịp: "Chúng tôi phải điều chỉnh thời gian thuê đất xuống một cách hợp lý, phù hợp với nguyện vọng chính đáng mà nhân dân đã phản ánh." 

Món hàng Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc mà đảng cộng sản đang tìm cách thuê tháo bán thốc cần được đặt chung với các món hàng Bauxite Tây Nguyên, Formosa Vũng Áng mà đảng đã cướp của Tổ Quốc để dâng cho Tàu cộng. Không cần phải chờ đến 99 năm nóc nhà Tây Nguyên mới trở thành căn cứ địa bùn đỏ của Tàu. Không cần đến 70 năm Formosa mới trở thành pháo đài sinh thái của Bắc Kinh có khả năng huỷ diệt toàn bộ ven biển Đông. 

Đặc khu kinh tế tương tự như một con dao. Chúng ta dư sức chỉ trích nó khi chọn góc nhìn đó là một thứ dùng để giết người. Chúng ta cũng thừa kiến thức để viết lên những giá trị hữu ích của một con dao. 

Một chính phủ yêu nước thương dân và bị kiểm soát bởi hệ thống tam quyền phân lập do người dân thực sự bầu ra sẽ thừa khả năng rút tỉa những bài học, kinh nghiệm để thành lập những đặc khu kinh tế góp phần làm cho dân giàu nước mạnh. 

Cộng sản tay sai Ba Đình chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là một chính phủ đó. Do đó, Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc chỉ là ba con dao mà các thái thú xác Việt hồn Tàu muốn dâng cho Tàu cộng để cứa cổ Việt Nam. 

Do đó, mọi cuộc tranh đấu - dù phải đối diện với vô vàn gian nan, thử thách, tù đày - người dân Việt yêu nước vẫn phải dồn vào nỗ lực loại bỏ tập đoàn cầm dao giết người chứ không chỉ tìm cách dẹp bớt một con dao. May mắn loại được con dao này thì bầy đàn cộng sản Ba Đình sẽ tiếp tục dùng những con dao khác để cùng với ngoại bang lóc thịt Mẹ Việt Nam. 

Con đường lóc thịt đó đã khởi đi từ Hồ Chí Minh aka Hồ Tập Chương, kéo dài qua đám con hoang với Mật ước Thành Đô, và bây giờ Nguyễn Phú Trọng đang là tên Thái thú, có thể là cuối cùng của nước Việt Nam, đang nỗ lực hoàn tất "sứ mạng" biến Việt Nam thành một tỉnh lẻ của Tàu. 

08.06.2018

Giáo dục XHCN - Sự dối trá trắng trợn

Nguyễn Hiếu (Danlambao) - Thật sự phải nói thì trong cái nền giáo dục “đậm màu” ý thức hệ này thì chắc có lẽ lớp trẻ Việt Nam ngày càng mù quán và ngu muội mất thôi. Bởi lẽ mục tiêu của Đảng Cộng Sản (CSVN) không phải là kiến thức, mà thực chất đó là việc đầu độc ý thức học sinh về cái chế độ mà họ gọi là thiên đường và nhằm củng cố nền thống trị vốn đã thối nát từ lâu. Nhưng trên thực tế, dưới một cái nhìn khách quan thì chắc chắn sẽ nhận ra được cái thiêng đường này chẳng khác gì địa ngục. 

Giáo dục theo “định hướng Xã hội Chủ nghĩa (XHCN)” - một trò lừa bịp bợm 

Nếu trước kia giảng đường là nơi truyền đạt cho học sinh kiến thức và là nơi để giáo dục nhân cách con người, thì giờ đây CSVN lại sử dụng đó như một công cụ để họ truyền bá cái họ gọi là “chân lý cách mạng” hay “con đường cứu nước” mà trên thực tế những thứ đó chỉ phù hợp với thời nguyên thủy và cũng chính vì đó mà dân tộc ta đứng trước nguy cơ nô lệ ngoại bang. Thật nực cười, họ luôn tuyên truyền việc xây dựng xã hội tiến bộ là công việc của toàn Đảng, toàn dân, ấy thế mà họ lại quay ngược thời gian như thế kia, thật là một trò hề trơ trẽn, trò hề của nhưng tên bán nước buôn dân. 

Đứng trên cương vị của một học sinh, tôi có thể thấy rõ giáo dục của Việt Nam chẳng có một triết lý đứng đắn nào, nhìn chung nó chẳng giống ai. Ở các quốc gia khác từ những nước kém phát triển đến những nước phát triển, thì nghành giáo dục của họ luôn hướng đến một “triết lý giáo dục” mà thực tế đó là cái mà ngành giáo dục trên bất cứ quốc gia nào cũng cần phải có. Nhưng giáo dục của CS thì không như vậy, nó không có một triết lý căn bản nào cần hướng đến mà nó chỉ đại trà theo hình thức “quốc doanh” trong khuôn khổ của “định hướng Xã hội Chủ nghĩa”. 

Nói đến cái xấu cũng phải nói đến cái... “tốt”, giáo dục của CS có thể nói đứng đầu trên thế giới luôn, đứng đầu về cái gì? Đứng đầu về sự thiếu trung thực. Trong bộ môn lich sử dễ dàng nhìn thấy rõ là nó hoàn toàn là ngụy tạo và sai sự thật theo cái kiểu “xấu che tốt khoe”. Tối ngày học lịch sử cứ phải tập trung vào cái “chủ nghĩa Mác-Lê” rồi thì “Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh” hay “Đảng Cộng sản Việt Nam” mà mục đích thật sự đó là “tư tưởng hóa” hệ tư tưởng CS. Trên thế giới, không ai đại tài đến nỗi mà đánh đâu thắng đó, không thua một trận nào, chắc chỉ có “sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng”. Nếu Đảng lãnh đạo là tất thắng thì tại sao lại có hai cuộc chiến tranh vô nghĩa kéo dài suốt ngần 30 năm (1946-1975) khiến hàng triệu người phải đổ máu. Tôi phải vỗ tay vì Đảng đúng là một đạo diễn tài ba, có thể biến hóa khôn lường đổi trắng thay đen nhanh đến như vậy. 

Trong sự kiện Mậu Thân 1968 từ trong nước đến ngoài nước người ta đều biết rõ phía Bắc Việt thất bại thảm hại, thế mà trong sách giáo khoa họ trơ trẽn đến nỗi viết đó là một chiến thắng oanh liệt buộc Hoa Kỳ phải “phi Mỹ hóa” chiến tranh. Cho tôi hỏi vậy nếu phía Bắc Việt chiến thắng trong năm 1968 vậy sao không giành chính quyền rồi cưỡng chiếm miền Nam luôn đi mà phải đợi tới năm 1975 khi VNCH thất thế, có ai thắng rồi mà lại bỏ đó rút quân chạy tán loạn không? Chắc chỉ có Việt Cộng (VC). Hay sự kiện 30/4/1975 sao họ chỉ đưa những hình ảnh tư liệu về Việt Nam Cộng hòa đầu hàng rồi số ít nhân dân miền Nam ăn mừng “giải phóng”, sao họ không kể ra hàng triệu người đã phải bỏ nước ra đi mặc sống chết chỉ vì không muốn sống trong chế độ CS. Sao CS cứ tuyên truyền VNCH “bình định, lấn chiếm” vi phạm hiệp định Paris (1973), sao họ lại không nói tới việc CS tấn công cưỡng chiếm miền Nam là vi pham trắng trợn hiệp định. Hơn nữa CS lại bưng bít rằng VNCH không có cơ sở pháp lý để tồn tại thế mà VNCH có tới khoảng 90 nước công nhận còn Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH) được bao nhiêu nước công nhận, vỏn vẹn chưa được 50 nước, chưa kể đến những quốc gia không chính thức. Thực tế còn nhiều thứ có thể chứng tỏ bộ mặt dối trá của CS nữa, nhưng nhiêu đó cũng đủ có thể nói chúng tráo trở đến mức nào. 

Giáo dục của CS thiếu trung thực đến thế thì hỏi sao học sinh Việt Nam luôn bị đánh giá thấp về tính trung thực, tôi là một học sinh tôi có thể khẳng định không một học sinh nào mà được giáo dục trong môi trường giáo dục của CS mà chưa từng gian lận trong kiểm tra thi cử và không nói dối cả. 

Nền giáo dục vô thần, vô đạo đức - tiêu diệt văn hóa Việt 

Việt Nam là một trong những cái nôi văn hóa của phương đông và trong đó tôn giáo cũng là một phần không nhỏ. Tuy tôn giáo ở Việt Nam là du nhập từ nước ngoài nhưng nó cũng có một phần lớn trong việc tạo nên nét đặc sắc trong văn hóa Việt Nam, cũng như là nền tảng cho việc hình thành nhân bản đạo đức cho con người. Trong lịch sử Việt Nam tôn giáo có những đóng góp đáng kể từ văn hóa cho đến xây dựng một xã hội văn minh: các công trình kiến trúc có giá trị, tục ăn chay (Phật giáo); chữ Quốc ngữ, bài trừ mê tính dị đoan, chính sách một vợ một chồng (Công giáo); xây dựng tình đoàn kết dân tộc, đề cao khoa học (Hòa Hảo)… và còn nhiều đóng góp khác nữa. Có thể nói trong lịch sử 4000 văn hiến của Việt Nam tôn giáo giữ một vai trò chủ chốt trong việc xây dựng và phát triển đất nước. 

Nhưng đối với CSVN họ không nghĩ vậy, bởi vì đối với họ tôn giáo chính là rào cản lớn nhất ngăn cản họ “nhuộm đỏ” Việt Nam. Nên họ tìm mọi cách triệt xóa các tôn giáo đối lập như Công giáo và Hòa Hảo, còn các tôn giáo trung lập thì họ lại “quốc doanh hóa” tôn giáo đó. Phật giáo chính là nạn nhân đầu tiên của chính sách quốc doanh hóa tôn giáo của CS, chúng lợi dụng cá chức sắc tôn giáo là các nhà sư do đảng viên trá hình nhằm quản lý và kiểm soát chặc chẽ hơn những phật tử và đưa Phật giáo đi theo đúng cái “định hướng XHCN” và giờ đây trong Phật giáo nhiều “nhà sư quốc doanh” như Thích Nhật Từ, Thích Chân Quang, Thích Thanh Quyết,… đã dùng danh nghĩa tôn giáo nhưng thực chất chúng chỉ là đám ma tăng làm theo chỉ đạo của CS để kiểm soát phật tử, chúng chẳng khác gì những tên Việt Cộng nằm vùng. Còn đối với Công giáo, Hòa Hảo thì những tên đểu cán đó lại chơi trò hèn hạ “gắp lửa bỏ tay người”, chúng gán ghép cho hai chữ “phản động, phản quốc, tiếp tay cho ngoại bang” nhưng thực sự không biết những từ đó có nên dùng cho chúng hay không? Những ai dám đứng lên nói lên sự thật thì chúng lại “dùng tay che trời” bất chấp luật pháp “vung tay bịt miệng, không cho phản đối”. Thử hỏi cái chế độ này khác thời phong kiến ở chỗ nào chứ, ít ra thời phong kiến cũng có một số người liêm chính, còn trong cái chế độ này kiếm đâu ra, chắc chỉ còn cái lũ điêu quan thôi. 

Trong môi trường giáo dục theo cái định hướng XHCN, thì giáo viên chính là những công cụ đắc lực nhất trong việc triệt thoái niềm tin tôn giáo của học sinh, thông qua các tổ chức Đội, Đoàn và sau đó tới Đảng thực sự các tổ chức đó chỉ là phương tiện tẩy não học sinh mà thôi. Tôn giáo chính là căn bản của đạo đức nếu như các giáo viên nghe theo CS mà hùa với chúng xóa bỏ tôn giáo thì các vị chẳng khác gì những tên vô đạo đức, mất nhân cách. Tôi là một người Công giáo, trong khi học trong trường thì chỉ biết nghe những giáo viên nhất là đảng viên miệt thị tôn giáo của mình mà vô cớ gán cái tội phản động, vậy cho tôi hỏi các vị có biết phản động là gì không? Chúng tôi dám nói lên sự thật thì được cho là phản động à? Vậy các vị hùa với CS tiếp tay bán nước cho Tàu thì gọi là gì? Tôi có nên gọi các vị, những thầy cô của tôi là những người phản quốc không? Thực tế cũng không hẵn bởi vì các vị chỉ là nạn nhân trong trò lừa của CS mà thôi. Chúng tôi là giáo dân, chúng tôi đặt lòng tin vào Chúa những linh mục – những người chăn dắt đàn chiên, chúng tôi sẵn sàng nghe theo bởi vì những linh mục nhận ra sự thật về bộ mặt của CS, chúng tôi tin vào họ cũng như các người tin vào Hồ Chí Minh hay Mác – Lê thôi. Có điều niềm tin của những người Công giáo là chân chính chứ không phải cái học thuyết tà quyền của CS, tôi tin vào Chúa và tôi xem CS chính là Satan – những con quỷ sống và chúng không bao giờ thắng được đức tin của chúng tôi. 

Hồ Chí Minh sinh ra tại Nghệ An, miền Bắc Việt Nam cũng là một trong những nơi hội tụ tôn giáo, thế nhưng ông ta lại từ bỏ tôn giáo trở thành một kẻ vô thần, vô đạo đức, thế mà đảng viên cứ bưng bô “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, học tập theo ông ta cái gì? Cái thói vô đạo đức từ của ông ta để rồi hai tay dâng nước cho Tàu à? CSVN xem Hồ Chí Minh là “vị lãnh tụ vĩ đại”, nhưng theo tôi ông ta xứng với cái danh “tội đồ dân tộc hơn”, một tên tay sai Tàu cộng sẵn sàng đem cả đất nước dân cho chúng để “trả ơn”, bán rẽ lợi ích và văn hóa dân tộc. Đấy nhờ tấm gương Hồ đấy mà đám đảng viên sau này cũng học tập theo mà dân nước cho Tàu đó thôi. 

Nếu CS tiếp tục theo cái chủ nghĩa vô thần, tà quyền thì chúng chính là những kẻ bán rẻ dân tộc, chúng tiếp tay cho ngoại bang và dày xéo, mày mòn văn hóa đất nước, tiếp theo thì còn gì nữa đây chắc CS sẽ dơ hai tay “chào đón” ngoại bang vào xâm lược đất nước ta mà thôi. 

Trường học - công cụ “giáo dục tư tưởng” 

Trường học ở Việt Nam chẳng khác gì một trại cải tạo theo kiểu “sùng bái cá nhân cả”, những bức ảnh của vị “lãnh tụ kính yêu” được treo khắp nơi, trong từng phòng học. CS đã vẻ ra trong đầu học sinh những đường nét dối trá về một con “quỷ dữ” chứ không phải là một “cha già dân tộc”, từ chào cờ, đến những tiết học xã hội đều phải nghe những điều chói tai về “tấm gương đạo đước HCM” quả thật đó chẳng khác gì việc “mèo khen mèo dài đuôi cả”. 

Đội ngũ giáo viên quả thực là tay sai đắc lực cho CS, đến nỗi ban giám hiệu bắt buộc phải là đảng viên, để làm gì chứ? Chắc chỉ để những “con cờ màu đỏ” được thí ra để tẩy não học sinh mà thôi. Từ lúc đang còn ngồi ghế nhà trường là đã thấy rõ sự độc tài rồi, giữa thầy cô với học sinh bị rang buộc bởi một khoảng cách, học sinh cũng chẳng có tiếng nói, dù thầy cô có sai, nếu bất tuân thì “lên văn phòng ngồi”, quả thực là bị gán ép trong sự bất công. Thầy cô sai bị kiểm điểm, còn học sinh sai? Bị cấm túc, đuổi học. Từ môi trường giáo dục như vậy nên hầu như người dân Việt Nam không hề dám nói lên tiếng nói của mình mà phải cam chịu sự độc tài của một chế độ chuyên quyền. 

Học sinh chúng tôi dường như bị “chay” bởi cái nền giáo dục khốn nạn này, chúng tôi không hề có cơ hội nói lên tiếng nói và càng không thể chứng tỏ khả năng của mình. Bởi lẽ nếu cứ phải học tập trong cái nền giáo dục “dày lí thuyết mà mỏng thực hành” này thì chúng tôi – những thế hệ sau của nước Việt Nam chắc sẽ phải sống trong một cái nhìn khinh bỉ từ những “con mắt quốc tế” mà thôi, mà nguyên nhân chính chính là cái nền giáo dục thối nát từ những kẻ thối nát. 

09.06.2018

Tướng lĩnh quốc phòng trao đổi thuốc kích dục trong trụ sở quốc hội

Bạn đọc Danlambao - Bức ảnh đại tướng Ngô Xuân Lịch và thượng tướng Võ Trọng Việt dùng trụ sở quốc hội để trao đổi thuốc kích dục hiện đang thu hút nhiều sự chú ý trên các mạng xã hội.

Báo VietNamNet sau đó đã phải cắt bỏ phần ảnh liên quan đến hộp thuốc, nhưng bức ảnh gốc vẫn có thể xem được với độ phân giải cao tại đường link:
https://vnn-imgs-f.vgcloud.vn/2018/06/06/22/hang-loat-tuong-cong-an-tu-tong-cuc-se-xuong-cuc-1.jpg

Ảnh gốc trên báo VietNamNet


Ảnh phóng to cho thấy tên hộp thuốc là OTTOPIN







































Trong ảnh, ông Võ Trọng Việt - Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng và An ninh của Quốc hội đang trao tặng một hộp thuốc màu đen cho Bộ trưởng Quốc phòng Ngô Xuân Lịch.

Khi phóng to, người ta dễ dàng đọc được nhãn hiệu ghi trên hộp là OTTOPIN - một loại thuốc có tác dụng cường dương và trị yếu sinh lý cho nam giới, nguồn gốc xuất xứ từ Nhật Bản.

Công dụng loại thuốc OTTOPIN được quảng cáo trên internet


























Hộp thuốc nhìn mới tinh và vẫn còn nguyên xi trong bao bì, chứng tỏ chỉ vừa mới mua. Theo nội dung bức ảnh, thượng tướng Võ Trọng Việt trân trọng cầm hộp thuốc trên hai tay, dường như đang giới thiệu về công dụng của “thần dược”. Ở phía đối diện, ông đại tướng Ngô Xuân Lịch trong bộ quân phục 4 sao thì đang lắng nghe chăm chú, mặt mày sáng rực như vừa được nhận "thuốc tiên".

Việc trao đổi thuốc kích dục diễn ra ngay bên trong trụ sở quốc hội, nơi đang diễn ra các cuộc họp liên quan đến luật đặc khu và kế hoạch cho Trung Quốc thuê đất 99 năm.


Ba đặc khu, ba đại hiểm họa

Theo VOA-Lê Anh Hùng/09/06/2018 
Vị trí Bắc Vân Phong trên bản đồ. Ảnh: Lê Anh Hùng
Vị trí Bắc Vân Phong trên bản đồ. Ảnh: Lê Anh Hùng
Suốt gần một tháng nay, Dự luật Đơn vị Hành chính - Kinh tế Đặc biệt đã trở thành một chủ đề thu hút sự quan tâm đặc biệt của dư luận người Việt trong và ngoài nước. Chưa bao giờ một dự luật được chính phủ trình ra Quốc hội lại khiến công chúng Việt Nam phản đối mạnh mẽ và rộng khắp đến vậy.
Sự kiện này làm người ta nhớ lại bầu không khí phản đối trong các tầng lớp nhân dân đối với dự án Bauxite Tây Nguyên 10 năm trước. Và giống như lần trước, lý do khiến công chúng bày tỏ sự lo ngại đặc biệt về ảnh hưởng của dự luật đối với an ninh quốc gia và tương lai giống nòi cũng chính là Trung Quốc, quốc gia láng giềng phương bắc to xác và xấu bụng của Việt Nam.
Đặc khu kinh tế của Việt Nam, mối quan tâm của Trung Quốc
Theo Cổng Thông tin Điện tử tỉnh Quảng Ninh, ngày 20/3/2014, tại thành phố Hạ Long, Ban Chỉ đạo Tổ chức Hội thảo quốc tế tỉnh Quảng Ninh (Việt Nam) và Trung tâm Nghiên cứu Đặc khu Kinh tế Trung Quốc thuộc Đại học Thâm Quyến, tỉnh Quảng Đông (Trung Quốc) đã tổ chức cuộc hội thảo quốc tế mang tên “Phát triển Đặc khu kinh tế - Kinh nghiệm và Cơ hội”. Tham dự cuộc hội thảo, ngoài một số “yếu nhân” từ Hà Nội do Phó Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân dẫn đầu, còn có lãnh đạo các tỉnh Quảng Ninh (nơi có Vân Đồn), Khánh Hòa (nơi có Bắc Vân Phong), Kiên Giang (nơi có Phú Quốc) và Lâm Đồng.
Trước đó 7 tháng, ngày 21/8/2013, thường trực Tỉnh uỷ Quảng Ninh đã có buổi làm việc với đoàn chuyên gia Trung tâm nghiên cứu đặc khu kinh tế Trung Quốc thuộc Trường Đại học Thâm Quyến để chuẩn bị cho cuộc hội thảo. Phía Trung Quốc thậm chí còn “sát sao” đến mức thảo luận với phía Việt Nam về cả kinh phí tổ chức hội thảo. Hai ngày sau, ngày 23/8/2013, với sự hiện diện của Bí thư Tỉnh uỷ Quảng Ninh Phạm Minh Chính, tỉnh Quảng Ninh và Trung tâm Nghiên cứu Đặc khu Kinh tế Trung Quốc thuộc Trường Đại học Thâm Quyến đã ký kết bản ghi nhớ hợp tác tổ chức cuộc hội thảo.
Tháng 8/2012, sau khi đề nghị với Trung ương để phát triển Móng Cái, Vân Đồn thành đặc khu kinh tế, Bí thư Tỉnh uỷ Quảng Ninh Phạm Minh Chính (nay là Trưởng ban Tổ chức Trung ương, Phó ban Chỉ đạo Quốc gia về Xây dựng các đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt) thậm chí còn đề xuất cho thuê đất đặc khu với thời hạn lên tới… 120 năm.
Sự hiện diện của lãnh đạo Khánh Hoà và Kiên Giang tại cuộc hội thảo “Phát triển Đặc khu kinh tế - Kinh nghiệm và Cơ hội” diễn ra ở Hạ Long cho thấy Bắc Kinh không chỉ quan tâm đến Vân Đồn, mà cả Bắc Vân Phong và Phú Quốc. “Người Trung Quốc làm gì cũng có tính toán.” Song cái sự “tính toán” của họ lại chẳng đem đến điều gì tốt lành cho Việt Nam ngoài những hiểm hoạ “đặc sắc Trung Quốc”.
Hiểm hoạ “đặc khu kinh tế Vân Đồn”
Bài học Crưm của Ukraina hoàn toàn có thể lặp lại với Việt Nam trong trường hợp Vân Đồn trở thành đặc khu kinh tế. Vân Đồn chỉ cách Trung Quốc vài chục km, và làn sóng người Trung Quốc di cư sang đây rồi sinh đẻ con đàn cháu đống hết thế này đến thế hệ khác là một viễn cảnh mà ai cũng có thể nhìn thấy.
Đến thời điểm nào đó, khi số lượng người Hoa tại Vân Đồn đông hơn cả người Việt, họ có thể đưa ra yêu sách ly khai hòng tạo cớ cho Bắc Kinh can thiệp quân sự.
Chưa hết, khi chiến tranh nổ ra, nếu kiểm soát được Vân Đồn, nơi có một sân bay quốc tế đang được Sun Group xây dựng, kết hợp với sân bay quân sự trên đảo Hải Nam, Bắc Kinh sẽ dễ dàng khống chế được toàn bộ vùng trời vùng biển Đông Bắc Việt Nam.
Hiểm hoạ “đặc khu kinh tế Bắc Vân Phong”
Vân Phong là khu vực có địa thế “núi thò chân ra biển”, tức là một bên là núi, một bên là biển. Quốc lộ 1A là tuyến đường duy nhất nối liền giao thông Bắc - Nam chạy qua đây. Vì thế, khi hữu sự, chỉ cần một lực lượng tại chỗ vừa phải là đủ sức khiến giao thông Bắc - Nam bị chia cắt, tê liệt.
Từ Bắc Vân Phong chạy theo quốc lộ 26 chỉ chừng 130km là đã tới Tây Nguyên, nóc nhà Đông Dương, nơi mà các nhà quân sự từng ví von là ai làm chủ được nó thì sẽ làm chủ được cả Đông Dương. Tại đây, một loạt “quả bom bùn đỏ” của hai dự án khai thác Bauxite ở Nhân Cơ (Đak Nông) và Tân Rai (Lâm Đồng) đều do nhà thầu Trung Quốc làm tổng thầu đang sẵn sàng chờ Bắc Kinh kích hoạt. Cả vùng Đông Nam Bộ có thể bị nhấn chìm trong biển bùn đỏ nếu các quả bom này được kích nổ.
Cách Tây Nguyên không xa là Campuchia, nơi đội quân nằm vùng của Trung Quốc núp dưới vỏ bọc các “dự án kinh tế” đã túc trực và áp sát biên giới Việt Nam từ lâu.
Vịnh Vân Phong là vùng biển có độ sâu trung bình từ 20-27m, đủ sức đón mọi loại tàu bè lớn nhỏ. Đặc biệt, nhờ sự che chắn của các đảo và bán đảo, nên đây là một vịnh kín gió, có giá trị chẳng khác gì một Cam Ranh thứ hai. Diện tích mặt biển vịnh Vân Phong thậm chí còn lớn gấp 3 lần vịnh Cam Ranh.
Khi hữu sự, đội quân nằm vùng tại Bắc Vân Phong sẽ kết hợp với lực lượng từ ngoài biển ồ ạt đánh vào, lực lượng bên kia biên giới thần tốc đánh sang, Việt Nam sẽ bị chia cắt và mất kiểm soát từ Tây Nguyên xuống Vân Phong.
Kiểm soát được vịnh Vân Phong, Trung Quốc có thể uy hiếp được tàu bè ra vào vịnh Cam Ranh (“bảo bối” lợi hại nhất của Việt Nam trong chiến lược bảo vệ Biển Đông và chỉ cách Cam Ranh chừng 65km), đồng thời đe doạ và vô hiệu hoá các cơ sở quân sự của Việt Nam và đồng minh tại Cam Ranh.
Hiểm họa “đặc khu kinh tế Phú Quốc”
Không ít người cho rằng trong 3 đặc khu kinh tế tương lai thì Vân Đồn bất an nhất vì gần Trung Quốc nhất (chỉ chừng 100km) và Phú Quốc an toàn nhất, bởi nó cách xa Trung Quốc hơn cả.
Tuy nhiên, trên thực tế, trong khi Phú Quốc cách bờ biển Kiên Giang 46km thì nó lại chỉ cách bờ biển Campuchia vỏn vẹn 26km. Từ năm 2016, Phnom Penh đã cho Trung Quốc thuê 20% chiều dài bờ biển (90km) trong 99 năm để xây dựng căn cứ quân sự. Theo ông Geoff Wade, một chuyên gia về châu Á từ Đại học Quốc gia Australia, cảng nước sâu mà Bắc Kinh đang xây dựng tại Campuchia có thể chứa hầu hết các tàu khu trục và chiến hạm khác của hải quân Trung Quốc.
Khi thời cơ đến, bên cạnh lựa chọn can thiệp quân sự để ủng hộ “yêu sách ly khai” của người Hoa ở Phú Quốc, Bắc Kinh còn một lựa chọn nữa là núp bóng quân đội Campuchia đánh chiếm hòn đảo để đòi chủ quyền cho Phnompenh.
Lúc này, sân bay Vân Đồn và sân bay Hải Nam sẽ giúp Trung Quốc khống chế toàn bộ vùng trời vùng biển Đông Bắc Việt Nam, còn sân bay Phú Quốc cùng sân bay Hải Nam, sân bay Phú Lâm (Hoàng Sa) và sân bay Gạc Ma (Trường Sa) sẽ giúp họ kiểm soát nốt vùng trời vùng biển còn lại của Việt Nam.
Ngày 15/6 tới đây, Quốc hội Việt Nam sẽ bấm nút hoặc thông qua hoặc bác bỏ Luật Đặc khu. Tương lai Việt Nam đang thực sự đứng trước một thời khắc vô cùng hệ trọng.