Sunday, April 14, 2019

Người Việt đang "nhiễm virus" sợ hãi chính trị

Võ Ngọc Ánh (Danlambao) - Nỗi sợ hãi về chính trị đang chi phối suy nghĩ, hành động… và cả ước muốn của người Việt. Nó đang làm cho người Việt trở nên nhu nhược, thờ ơ nhưng lại không thiếu ác tâm. Virus sợ hãi về chính trị đã làm cho cả dân tộc Việt Nam đang bị bệnh và ngày một trầm trọng hơn. Đảng cộng sản Việt Nam chính là đối tượng đang nuôi dưỡng, phát tán virus này để dễ bề cai trị.

Truyền cho nhau nỗi sợ

“Thôi Ánh à! Viết như vậy cũng không được chi. Chẳng làm được gì cộng sản đâu. Coi chừng bị bắt”. Người khác thờ ơ nhẹ nhàng hơn: “Nhìn những gì anh viết em không dám đọc”. Không ít người hù dọa thẳng thừng: "Nói thằng Ánh đừng về quê nữa”.…

Ngay cả khi đến vùng đất của tự do, hắn vẫn ‘được’ nhiều người vốn dân HO, vượt biên, tỵ nạn cộng sản... trong cộng đồng người Việt tại Mỹ nhắc nhở: “Đừng tham gia hội nhóm chống cộng, tránh chụp hình, quay phim với cờ vàng để còn đường về Việt Nam nha con!”.
Từ khi còn ở Việt Nam cho đến bây giờ không biết bao nhiêu lần hắn nhận được những lời nhắn nhủ và hăm dọa kiểu như vậy.

Có thể nhiều người quý trọng, lo lắng cho hắn thật sự. Nhưng cũng có không ít người đang thực hiện ‘sứ mệnh’ truyền ‘virus sợ hãi’ mà chính họ đã bị nhiễm từ lâu sang cho hắn khiến hắn cũng phải biết sợ giống họ.
Một khi ‘virus sợ hãi’ đã xâm nhập bất kỳ ai, nó sẽ chi phối, khống chế, khiến một người không còn đủ tỉnh táo để nhận thức. Virus sẽ làm con người từ chối tiếp nhận sự thật, lẽ phải, quyền chính trị căn bản, tự do, dân chủ… nói chi đến hành động cho điều thiết yếu này.
Họ lý giải đơn giản: "Chuyện chính trị nhạy cảm lắm, nói cũng có được chi đâu" và khuyên người khác cũng nên nhu nhược giống ta đây. Họ tự loại bỏ quyền căn bản, rước sự tuân phục vào thế chỗ.

Người Việt đang tự biến thành những ‘con cừu ngoan ngoãn’ ủng hộ theo sự đường lối luôn ‘sáng suốt’ của đảng dù có bị xén lông, làm thịt... và đảng cũng chỉ muốn thế.
Có lẽ đa số người Việt Nam không biết mình đang nhiễm phải căn bệnh sợ hãi dù sức tàn phá virus này thật ghê gớm. Nó không phải tàn phá một vài cá nhân, mà còn làm nhu nhược cả một dân tộc. 

Những năm 2009, 2010 và sau đó, tại Sài Gòn diễn ra không ít cuộc biểu tình phản đối sự hung hăng, tham lam của Trung Quốc với vùng biển Đông. Nhiều lần hắn rủ bạn bè cùng đi. Và chưa bao giờ nhận được cái gật đầu.
Đứa đưa ra lời hứa, “Khi nào chính quyền tổ chức sẽ tham gia.”. Đứa tỏ ra tiếp nhận thông tin kịp thời từ sự tuyên truyền của nhà cầm quyền hỏi lại hắn: “Đi vậy được bao nhiêu tiền một lần anh?”.
Người ý thức được bệnh thì biện minh, đó là sự khôn ngoan, thức thời, sẵn sàng trực tiếp tham gia, tiếp tay, mặc cả, thỏa hiệp với cái ác, cái xấu để tiến thân, làm giàu, được thuận tiện… Họ trở thành người thờ ơ, kẻ có đầy ác tâm. Họ căm ghét, xa lánh những ai dám nói lên sự thật, kiềm hãm tự do, đứng về phía bất công.
Ai có ‘kháng thể’ tốt để không bị nhiễm ‘virus sợ hãi’, dám hành động theo lương tâm, biết trăn trở với dân tộc, thì xã hội đồng thanh la lên: “Nó là đứa phản động”.
Đa phần người Việt hiện nay nhận xét ai đó “phản động” thì chính họ cũng không hiểu đúng nghĩa của từ “phản động”. Rõ hơn, cộng sản đã làm cho người Việt hiểu hiểu sai, méo mó từ “phản động”. Dĩ nhiên nhà cầm quyền coi đây là thành công trong chính sách nhất quán ngu dân.

Mất tự do

Dân không dám nói về chính trị bởi họ sợ những đòn thù của cộng sản với chính bản thân, gia đình, dòng tộc. Những đòn thù chẳng trên một cơ sở luật pháp, mà theo lệ, thói lưu manh bởi nó được vận hành trong một xã hội cộng sản và thể chế XHCN của nó.
Nỗi sợ dẫn dắt họ không còn tự do, chẳng dám làm trái ý đảng.
Bởi thế, lâu lâu lại nghe một quan chức, cơ quan chức năng đưa ra số liệu nghe rất chi khoa học: “Đa số người dân đồng tình, ủng hộ”; “trên 90% ủng hộ”… cho một chính sách nào đó của nhà cầm quyền. Nhưng người dân nào tham gia khảo sát không dễ biết. Tổ chức nào thực hiện khảo sát? Khảo sát vào thời điểm nào? Nội dung bên trong phiếu khảo sát?...
Dân biết thừa đám người nhân danh lãnh đạo kia nói láo, nhưng vì nỗi sợ họ không dám phản đối, lên tiếng, để rồi phải đồng lòng, nhắm mắt bừa cho qua chuyện. 

Dân có thật sự tin đảng như lời ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đầy lạc quan phát biểu tại cuộc họp, hội nghị trực tuyến giữa chính phủ với các địa phương vào cuối năm rồi: “Niềm tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của đảng… chưa bao giờ lớn và sâu sắc như lúc này”.
Thực tế, trong sự sợ hãi chiếm ngự, dân vẫn có lúc ‘vượt rào’ không giấu nỗi vui mừng mỗi khi nghe một cựu nguyên thủ, lãnh đạo, cán bộ… chết vì tuổi già, bệnh tật, tai nạn.

Về phía đảng Cộng sản Việt Nam và nhà nước của nó có sợ dân không?
Phải khẳng định, rất sợ.

Bằng chứng, Luận an ninh được thông qua vào giữa năm 2018 và chính thức có hiệu lực từ đầu năm nay. Mục đích chính của luật này cấm người dân được thực hiện quyền tự do ngôn luận, tiếp cận thông tin, được nói thật (dù đã được khẳng định tại điều 25 theo Hiến pháp 2013). Nó không phải đảm bảo sự an toàn trên không gian mạng của Việt Nam trước sự tấn công từ bên ngoài.
Luật biểu tình, luật lập hội đặt nền tảng cho một quốc gia dân chủ, tiến bộ, dù được khẳng định trong các bản hiến pháp và tại điều 25 theo hiến pháp hiện hành, nhà cầm quyền vẫn cứ nợ dai dẳng nhiều chục năm qua. 

Hắn không tin cái nhà nước cộng sản Việt Nam hiện nay không có đủ tiền, nhân lực để soạn thảo, công báo hai luật trên cho nhân dân. Thực chất đảng cố tình không có luật, dây dưa để dễ dàng sách nhiễu, bắt giữ, xử theo luật rừng.
Đảng dùng côn an, côn đồ với các công cụ bạo lực, bạo hành, tiểu xảo, không từ thủ đoạn để đàn áp với ai có ý không đồng tình, phản kháng. Những cá nhân được đảng chi tiền, những hội đoàn được đảng nuôi dưỡng (từ tiền thuế của dân) chỉ để hô hào, quy chụp, dán nhãn cho những người phản kháng là "phản động”, là "tên bị thần kinh”.

Khi nào người dân chưa chữa được ‘virus sợ hãi’ bản thân họ vẫn không có tự do. Dân chủ, văn minh…cho Việt Nam vẫn còn xa tầm với.

Tệ nạn ấu dâm hoặc dâm ô với trẻ em và pháp chế xã hội chủ nghĩa

Luật Sư Đào Tăng Dực (Danlambao) - Trong mấy ngày vừa qua, cộng đồng mạng dậy sóng vì những cáo buộc dâm ô với trẻ em trong một thang máy chung cư, liên hệ đến một cán bộ cộng sản VN cao cấp là Ông Nguyễn Hữu Linh 61 tuổi. Theo báo điện tử Thanh Niên, ông Linh từng giữ những chức vụ quan trọng như:

1. Nguyên Phó viện trưởng Viện KSND TP.Đà Nẵng, về hưu năm 2018.

2. Vào thời điểm nghỉ hưu, ông Linh là Bí thư Đảng ủy, Phó viện trưởng Viện KSND TP.Đà Nẵng.

3. Ông cũng từng là Trưởng ban vì sự tiến bộ phụ nữ Viện KSND TP.Đà Nẵng

4. Sau khi về hưu, ông Linh sinh hoạt Đảng ở địa phương đồng thời đăng ký tham gia Đoàn Luật sư TP.Đà Nẵng, hiện đã được cấp thẻ thành viên nhưng thực tế chưa hành nghề.

Sau diễn biến trên và DVD thu hình sự việc trong thang máy lưu truyền trên mạng, thì nhiều sự kiện không bao giờ xảy ra trong một quốc gia dân chủ hiến định, pháp trị và đa nguyên như Hoa Kỳ, Úc Đại Lợi hoặc Âu Châu, đã xảy ra tại Việt Nam.

Đó là ngay cả trước khi Viện KSND truy tố hoặc một tòa án kết tội đương sự, nhiều cá nhân quần chúng, trong lẫn ngoài nước, trên Facebook hoặc online lập tức kết án Ông Nguyễn Hữu Linh là đã phạm tội. 

Tại các nước dân chủ pháp trị, khi một cá nhân bị nghi ngờ và truy tố về bất cứ một tội hình sự nào, thì không những người dân mà nhất là báo chí đều không được quyền kết án, vì sự việc đang được xét xử (sub-judice). Khi đề cập đến đương sự, mọi người, nhất là báo chí luôn sử dụng thành ngữ “bị cáo buộc” và không bao giờ khẳng định đương sự phạm tội.

Có 2 lý do chính. Một là vì tinh thần thượng tôn luật pháp và chấp nhận sự phán xét công minh của các tòa án. Hai là mọi người đều chấp nhận nguyên tắc mọi cá nhân “được giả định là vô tội trước khi bị một pháp đình có thẩm quyền kết án”.

Trái lại, dưới pháp chế XHCN Việt Nam không những quần chúng kết tội trên internet, ném vật ô uế vào nhà cũng như viết chữ sỉ vả trên cổng nhà đương sự, bất chấp ảnh hưởng đến danh dự, sự khổ đau của thân nhân con cái người này, mà những viên chức cao cấp khác cũng hành xử tương tự.

Thật vậy, theo tờ điện tử Y Dược Việt Nam thì “ông Đặng Hoa Nam – Cục trưởng Cục Trẻ em (Bộ LĐTBXH) nhấn mạnh rằng, tất cả mọi lý do “cưng nựng” chỉ là sự biện bạch. Cục Trẻ em đề nghị cơ quan điều tra làm rõ, đây là hành vi xâm hại tình dục trẻ em, dâm ô trẻ em cần phải xử lý nghiêm.”

Như vậy là ông Đặng Hoa Nam đã kết tội ông Nguyễn Hữu Linh, trước khi VKSND truy tố và tòa án kết tội.

Bộ Luật Hình Sự CSVN 2015 phân biệt rõ biên giới giữa tôi dâm ô đối với người dưới 16 tuổi (điều 146) và các tội hiếp dâm và giao cấu với trẻ em.

Điều 146 (1) qui định:

“Người nào đủ 18 tuổi trở lên mà có hành vi dâm ô đối với người dưới 16 tuổi không nhằm mục đích giao cấu hoặc không nhằm thực hiện các hành vi quan hệ tình dục khác, thì bị phạt tù từ 6 tháng đến 3 năm.”

Những tội hình sự nặng hơn liên hệ đến hành vi giao cấu với trẻ em được quy định tại một số điều khoản khác trong BLHS 2015.

Tại sao có tình trạng luật rừng như trên tại Việt Nam?

Lý do đơn giản là vì dưới chế độ độc tài đảng trị tại Việt Nam, danh từ hoa mỹ gọi là pháp chế xã hội chủ nghĩa thực sự đồng nghĩa với vô pháp vô thiên và không những người dân thấp cổ bé miệng, mà cả các viên chức cao cấp của chế độ đều không tin tưởng.

Giai cấp cán bộ hơn ai hết đều biết rằng sự phân biệt giữa Hành Pháp (chính phủ), Lập Pháp (quốc hội) và Tư Pháp (tòa án) thật sự chỉ là bánh vẽ để mỵ dân mà thôi. 

Đảng như một định chế và quái vật tối cao lãnh đạo tất cả. Công lý không hề hiện hữu. Chỉ có sự trường tồn và vinh quang của đảng là tối cao. Cá nhân người dân hay cán bộ, dù cao cấp bao nhiêu cũng chỉ là những con vật tế thần cho con quái vật hung hãn đó. 

Ngay cả trong trường hợp của Nguyễn Hữu Linh, tòa án không thể đem lại công lý vì tòa án bị sự kiểm soát chặt chẽ của đảng ủy liên hệ. Các bản án điều được định sẵn. Quan tòa chỉ là kẻ thừa hành. Người dân nghi ngờ rằng Ông Linh sẽ được đảng CSVN chỉ thị tòa án bù nhìn tha bổng vì ông là một đảng viên cao cấp.

Biết bao nhiêu quan chức trắng án hoặc giảm khinh trong khi chứng cớ phạm tội quá rõ ràng. Hằng ngàn người dân vô tội chết trong đồn công an trong khi kẻ sát nhân không bị truy tố hoặc ra tòa thì trắng án.

Thêm vào đó, tình trạng chạy án hoặc phong bì cho quan tòa xảy ra nhan nhản và người dân đã quá chán ngán.

Nghịch lý oái oăm là dưới gông cùm của pháp chế xã hội chủ nghĩa, không những quyền lợi và nhân phẩm của các thành phần bị trị thấp cổ bé miệng như các phụ nữ, trẻ em nạn nhân của hiếp dâm hoặc dâm ô sàm sỡ, mà ngay cả cá nhân các đảng viên cao cấp cũng không được bảo đảm khi có những sóng gió cuộc đời.

Trước tình trạng “thượng bất chánh, hạ tắc loạn” của pháp chế xã hội chủ nghĩa, cả các cán bộ CS đồng liêu lẫn người dân thấp cổ bé miệng đều theo bản năng, sử dụng luật rừng vì xã hội CS chưa bao giờ có luật pháp nghiêm minh bảo vệ họ.

Vô hình trung, ngay cả nhưng nhân vật chóp bu như TBT kiêm CTN Nguyễn Phú Trọng, TT Nguyễn Xuân Phúc, CT/QH Nguyễn Thị Kim Ngân đã góp phần xây dựng một hệ thống luật rừng cho con cháu và chính họ phải gánh chịu, một khi lịch sử chuyển mình.

Chính vì thế, đã đến lúc, không những toàn dân Việt, mà ngay cả những cán bộ CSVN phải thức tỉnh, vì tương lai của dân tộc và cũng chính vì tương lai của cá nhân và gia đình mình, lật đổ trật tự chính trị Mác Lê và xây dựng một nền dân chủ hiến định, pháp trị và đa nguyên chân chính cho Việt Nam. 


Nói dối như Vẹm

Phạm Trần (Danlambao) - Ở thôn quê miền Bắc Việt Nam thời Việt Minh Cộng sản trước 1954, những người nói một đường làm một nẻo hay nói những điều không thật đều bị chế diễu “nói dối như Vẹm”.

Nhưng tại sao lại là “Vẹm”, tên con Trùng Trục (có nơi gọi là Trục) hình bầu dục, tiếng Anh gọi là Mussel, sống dưới bùn ở sông ngòi Việt Nam? Nông dân và ngư phủ thường bắt đem về luộc lấy nước và thịt nấu canh hay xào ăn, giống như con hến, con sò v.v…, hoặc đem bán.

Tìm hiểu mới biết tội nghiệp cho con Trùng Trục. Nó không họ hàng hang hốc gì với “Vẹm” cán bộ nói một đàng làm một nẻo của thời Cộng sản mà chỉ trùng tên nên bị vạ lây. Các bô lão từng trải trong làng kể rằng sở dĩ con Vẹm được dùng vì khi sống dưới bùn, nó phải xoay theo dòng nước để sống nên không đứng nguyên một chỗ. Con người mà tiền hậu bất nhất là thiếu thành thật, tâm địa khó lường nên không ai tin. Nhưng chữ “vẹm” còn được hiểu là cách gọi ngắn của chữ Việt Minh.

Thì ra là như vậy. Nếu so sánh giữa thực tế với những lời tuyên truyền của cán bộ Cộng sản nói chung và Tuyên Giáo nói riêng, kể cả của Hội đồng Lý luân Trung ương và Tổng cục Chính trị Quân đội thì sẽ nhìn ra ngay những điều không thật, đổi trắng thay đen xoay quanh như con Vẹm.

Quyền dân và quyền đảng

Tỷ dụ như khi nói về “quyền con người”, hay “nhân quyền” ở Việt Nam, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng của đảng Cộng sản Việt Nam (khi chưa kiêm chức Chủ tịch nước) đã nói tại Trung tâm nghiên cứu chiến lược và quốc tế (CSIS) tại Washington DC, trong chuyến thăm Mỹ, ngày 8/7/2015: "Người dân Việt Nam chưa bao giờ được sống trong bầu không khí dân chủ như hiện nay. Hiến pháp Việt Nam có chương riêng về quyền con người, quyền và nghĩa vụ của công dân, và đang dần được luật hóa."(theo báo VietNamNet, ngày 09/07/2015)

Ông Trọng nói thế nhưng không phải vậy, vì giữa “bầu không khí dân chủ” và có dân chủ thật xa nhau một trời một vực.

Không thể có dân chủ khi dân không có các quyền tự do ứng cử; tự do ngôn luận, ra báo; tự do lập hội; tự do hội họp; và tự do biểu tình như quy định trong Hiến pháp năm 2013.

Ông Trọng đã mánh lới khi nói các quyền con người ghi trong Chương II Hiến Pháp "đang dần được luật hóa", nhưng sau 6 năm, kể từ khi có Hiến pháp mới năm 2013, chính phủ đã cố tình trì hoãn trình Quốc hội hai dự luật Biểu tình và Lập hội, hoặc chưa minh thị những câu chữ mập mờ cho phép nhà nước tùy tiện giải quyết theo ý muốn.

Tỷ dụ như trong Điều 14 (HP) viết: "Ở nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, các quyền con người, quyền công dân về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa, xã hội được công nhận, tôn trọng, bảo vệ, bảo đảm theo Hiến pháp và pháp luật."

Nói thế nhưng Hiến pháp đã bị Bộ Luật hình sự năm 2015 chi phối, hay vô hiệu hóa.

Bằng chứng như khoản 2, Điều 14 (HP) viết rằng: "Quyền con người, quyền công dân chỉ có thể bị hạn chế theo quy định của luật trong trường hợp cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, đạo đức xã hội, sức khỏe của cộng đồng." 

Nhưng các lý do để hạn chế lại mơ hồ và dễ bị lạm dụng như “quốc phòng, an ninh quốc gia” nên khi chưa được luật hóa thì người dân là nạn nhân của Hiến pháp.

Khi nói về “tự do tín ngưỡng, tôn giáo”, Điều 24 (HP) viết:

"1. Mọi người có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo bình đẳng trước pháp luật.

2. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. 

3. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật."

Nhưng Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo (TNTG --02/2016/QH14), ban hành ngày 18/11/2016 lại dành nhiều quyền kiểm soát các Tôn giáo cho nhà nước.

Phủ nhận

Vì vậy, trong Kháng thư đề ngày 20/10/2016 Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam, quy tụ nhiều chức sắc của 5 Tôn giáo lớn (Cao Đài, Công giáo, Phật giáo, Phật giáo Hòa Hảo) và Tin Lành) đã “hoàn toàn bác bỏ Luật Tín ngưỡng Tôn giáo”.

Kháng thư viết: "Chế độ cai trị hiện thời tại Việt Nam là chế độ cộng sản với hai tính chất nổi bật: vô thần và toàn trị. Vô thần cộng sản là vô thần tranh đấu, quyết tâm xóa bỏ hoàn toàn ảnh hưởng của Tôn giáo trên xã hội khi hoàn toàn bất lực xóa bỏ sự hiện hữu của Tôn giáo trong quốc gia. Toàn trị là kiểm soát, lũng đoạn để công cụ hóa mọi cá nhân và tập thể, mọi tổ chức và định chế, mọi thế lực và ảnh hưởng, mà đặc biệt là thế lực tôn giáo và ảnh hưởng tâm linh, để đảng cộng sản muôn năm lãnh đạo và nhà nước cộng sản muôn năm cai trị."

Do đó, Hội đồng kết luận: "Mọi luật lệ xuất phát từ chế độ độc tài toàn trị cộng sản đều không ngoài mục đích kiểm soát, lũng đoạn và công cụ hóa nói trên. Nên cho dù có đưa ra cho toàn thể nhân dân, mọi giai tầng xã hội đóng góp ý kiến cho có vẻ dân chủ, rốt cuộc đảng và nhà cầm quyền cộng sản vẫn biên soạn các luật lệ (từ cao xuống thấp) hoàn toàn theo ý muốn độc đoán của họ và hoàn toàn nhằm mục đích tối hậu của họ: củng cố chế độ độc tài đảng trị. Hiến pháp 2013 là ví dụ rõ nhất. Luật Tín ngưỡng Tôn giáo cũng không nằm ngoài ý đồ thâm độc này."

Bằng chứng này được Hội đồng vạch ra: "Mọi văn kiện pháp lý của nhà cầm quyền CSVN từ xưa tới nay về Tôn giáo, kể từ Sắc lệnh Tôn giáo năm 1955, Nghị quyết 297 năm 1997, Pháp lệnh về Tín ngưỡng Tôn giáo năm 2004 tới Luật Tín ngưỡng Tôn giáo sắp ban hành, tất cả đều không ngoài mục đích dùng bạo lực hành chánh -kết hợp với bạo lực vũ khí- để cướp đoạt mọi tài sản tinh thần (các quyền tự do) và tài sản vật chất (đất đai, cơ sở) của các Giáo hội, để sách nhiễu, bắt bớ, cầm tù, thậm chí thủ tiêu nhiều chức sắc và tín đồ can đảm (mãi cho tới hôm nay), nhằm làm cho các Thực thể Tinh thần vô cùng cần thiết và cực kỳ hữu ích cho xã hội này bị tê liệt hoạt động, bị cản trở sứ mạng, thậm chí bị biến đổi bản chất. Hậu quả là xã hội Việt Nam ngày càng tràn ngập bạo hành và gian dối, ngày càng suy đồi về văn hóa và đạo đức, kéo theo suy đồi các lãnh vực khác nữa."

Hội đồng Giám mục Việt Nam

Đến ngày 01/06/2017, Hội đồng Giám mục Việt Nam (HĐGMVN), đại diện cho trên 7 triệu người Công giáo đã lên tiếng chỉ trích Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo, có hiệu lực từ ngày 01 tháng 01 năm 2018. Theo Hội đồng GMVN thì Luật mới đã "có những bước lùi" so với hai bản Dự thảo Luật số 4 và số 5 mà nhà nước đã gửi ra để tham khảo ý kiến.

Hội đồng GMVN viết: "Theo Dự thảo 5 ngày 17-08-2016, các tổ chức tôn giáo “được thành lập cơ sở giáo dục theo hệ thống giáo dục quốc dân” (Điều 53), và “được thành lập cơ sở khám bệnh, chữa bệnh, cơ sở bảo trợ xã hội, nhà xã hội (Điều 54). Nhưng trong Luật Tín ngường, Tôn giáo, vấn đề này được gói gọn trong điều 55 với những từ ngữ tổng quát và mơ hồ: "Được tham gia các hoạt động giáo dục, đào tạo, y tế, bảo trợ xã hội và từ thiện, nhân đạo, theo quy định của pháp luật có liên quan.” Tham gia thế nào? Tham gia mức nào? Tham gia có đồng nghĩa với việc thành lập cơ sở không? Như vậy, nếu so sánh với các bàn Dự thảo 4 và Dự thảo 5, thì Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo có những bước lùi."

Kiềm chế để kiểm soát

Hội đồng GMVN còn vạch ra rằng: "Ngoài ra, Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo tiếp tục củng cố cơ chế xin-cho. Bộ Luật này không dung từ “xin phép” và “cho phép”, thay vào đó là các từ “đăng ký, thông báo, đề nghị”. Việc thay đổi từ ngữ như trên tạo cảm giác có sự cởi mở hơn, nhưng vì các tổ chức tôn giáo vẫn phải thông báo với chính quyền và chính quyền có thể chấp thuận hoặc không chấp thuận, nên rốt cuộc vẫn là cơ chế xin-cho. Cơ chế này cho thấy tự do ín ngưỡng tôn giáo không thật sự được coi là quyền của con người nhưng chỉ là ân huệ cần phải xin và được ban phát. Chính cơ chế đó hợp pháp hóa sự can thiệp của chính quyền vào sinh hoạt nội bộ và kiểm soát chặt chẽ mọi hoạt động tôn giáo."

Thật vậy, nếu ai có thời giờ đọc hết 68 Điều trong 9 Chương của Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo (TNTG) của nhà nước CSVN sẽ tìm ra vô số những hàng rào cản ẩn hiện trong ngôn ngữ của Bộ Công an và Ban Tuyên giáo với mục đích duy nhất là kiểm soát nghiêm ngặt người theo đạo, các chức sắc lãnh đạo, tài sản của các tôn giáo và những hoạt động thuộc lĩnh vực linh thiêng.

Ngoài những quy định trong Luật TNTG như việc gì cũng phải đăng ký, thông báo để được các cấp chính quyền cứu xét, các tổ chức tôn giáo và người theo đạo còn phải tuân theo những quy định của nhiều Luật khác của nhà nước. 

Những nhóm chữ ràng buộc mơ hồ như: "theo quy định của pháp luật; theo quy định của pháp luật về tố tụng hình sự; theo quy định của pháp luật có liên quan v.v..." đang nhảy múa loạn lên trong toàn bộ Luật.

Nhà nước còn thọc tay vào tất cả mọi việc của Tôn giáo chỉ để kiểm soát chặt chẽ. Tỷ dụ như Khoản 5, Điều 66 quy định các cấp lãnh đạo trách nhiệm của tôn giáo phải: "Thông báo danh mục hoạt động tôn giáo diễn ra hằng năm đến cơ quan nhà nước có thẩm quyền."

Rồi Điều 12 còn viết về “đăng ký” như sau: 

"1. Hoạt động tín ngưỡng của cơ sở tín ngưỡng phải được đăng ký, trừ cơ sở tín ngưỡng là nhà thờ dòng họ.

2. Người đại diện hoặc ban quản lý cơ sở tín ngưỡng có trách nhiệm gửi văn bản đăng ký đến Ủy ban nhân dân cấp xã nơi có cơ sở tín ngưỡng chậm nhất là 30 ngày trước ngày cơ sở tín ngưỡng bắt đầu hoạt động tín ngưỡng…”

Cấm để diệt

Bấy nhiêu chưa đủ, Luật TNTG còn có những ngăn cấm rất mơ hồ cho phép nhà nước toàn quyền “tự biên tự diễn” để đàn áp các Tôn giáo. Quốc hội đã ghi trong Điều 5 những cấm đoán này như sau:

1. Phân biệt đối xử, kỳ thị vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo.

2. Ép buộc, mua chuộc hoặc cản trở người khác theo hoặc không theo tín ngưỡng, tôn giáo.

3. Xúc phạm tín ngưỡng, tôn giáo.

4. Hoạt động tín ngưỡng, hoạt động tôn giáo:

a) Xâm phạm quốc phòng, an ninh, chủ quyền quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, môi trường;

b) Xâm hại đạo đức xã hội; xâm phạm thân thể, sức khỏe, tính mạng, tài sản; xúc phạm danh dự, nhân phẩm của người khác;

c) Cản trở việc thực hiện quyền và nghĩa vụ công dân;

d) Chia rẽ dân tộc; chia rẽ tôn giáo; chia rẽ người theo tín ngưỡng, tôn giáo với người không theo tín ngưỡng, tôn giáo, giữa những người theo các tín ngưỡng, tôn giáo khác nhau.

5. Lợi dụng hoạt động tín ngưỡng, hoạt động tôn giáo để trục lợi.

Luật không giải thích rành mạch các khỏan (a,b, c và d) nên nhà nước sẽ tha hồ và tùy tiện để vẽ rắn thêm chân, vẽ rồng thêm cánh và tung ra mưu chước gài bẫy người phải thi hành Luật. Bởi vì trong chế độ nhà nước độc tài và toàn trị Cộng sản Việt Nam, chả có việc gì hay hành động nào mà tránh khỏi bị mấy anh công an chụp cho chiếc mũ “Xâm phạm quốc phòng, an ninh, chủ quyền quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, môi trường”, hay “an ninh trật tự”, “chống phá nhà nước”, “phản động” v.v…. 

Đó là lý do tại sao Hội đồng GMVN đã chỉ trích: "Cùng với những nhận định trên, chúng tôi muốn nêu lên một vài suy nghĩ. Ẩn sâu bên trong những bất cập đã trình bày là cách nhìn của chính quyền về tôn giáo và các tổ chức tôn giáo. Chính quyền nhìn các tổ chức tôn giáo thuần túy trên bình diện chính trị, xem các tổ chức tôn giáo như những lực lượng đối kháng."

Báo chí - biểu tình

Cũng nên biết thêm Điều 25 (HP) cũng quy định: "Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định."

Nhưng căn cứ vào luật nào mà đảng CSVN đã cấm tư nhân ra báo để độc quyền kiểm soát dư luận trên 800 cơ quan báo in với 18,000 người làm báo ngoài đảng và trong đảng? Ngoài ra đảng còn lấy tiền đóng thuế của dân để độc diễn trên hàng trăm Đài phát thanh và Truyền hình rải ra khắp nước. 

Do đó câu nói "Người dân Việt Nam chưa bao giờ được sống trong bầu không khí dân chủ như hiện nay" của ông Trọng ở Hoa Thịnh Đốn ngày 08/07/2015 là tuyên truyền có đặc tính “Vẹm” vì sai sự thật.

Không đúng vì Luật Báo chí (103/2016/QH13), ban hành ngày 05 tháng 4 năm 2016, có hiệu lực ngày 01/01/2017, là bằng chứng độc tài toàn diện, phản dân chủ, chống tự do báo chí của đảng CSVN.

Hành động này được quy định trong Điều 4 nói về “Chức năng, nhiệm vụ và quyền hạn của báo chí”, theo đó: "Báo chí ở nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là phương tiện thông tin thiết yếu đối với đời sống xã hội; là cơ quan ngôn luận của cơ quan Đảng, cơ quan nhà nước, tổ chức chính trị - xã hội, tổ chức chính trị xã hội - nghề nghiệp, tổ chức xã hội, tổ chức xã hội - nghề nghiệp; là diễn đàn của Nhân dân."

Nên biết tất cả các Tổ chức chính trị, xã hội và nghề nghiệp đều của đảng, do đàng và hoạt động phục vụ đảng. Do đó, Luật Báo chí quy định nhiệm vụ hàng đầu của báo chí là phải: "Tuyên truyền, phổ biến, góp phần xây dựng và bảo vệ đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, thành tựu của đất nước… góp phần ổn định chính trị, phát triển kinh tế - xã hội, nâng cao dân trí, đáp ứng nhu cầu văn hóa lành mạnh của Nhân dân, bảo vệ và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc, xây dựng và phát huy dân chủ xã hội chủ nghĩa, tăng cường khối đại đoàn kết toàn dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa."

Ông Trọng cũng đã bịa đặt cái “bầu không khí dân chủ” khi Chính phủ, với sự tiếp tay của Ban Thường vụ Quốc hội, đã tiếp tục trì hoãn thảo luận các Luật lập hội và Luật biểu tình. Cả hai Dự Luật đã được trình ra Quốc hội, ít nhất vài lần nhưng giờ chót bị rút lại để gọi là bổ sung đến nay chưa biết số phận ra sao. Đáng chú ý là Bộ Công An đã đóng vai chính soạn thảo cả hai Dự Luật.

Như vậy, cũng là “nói dối như Vẹm” khi báo Quân đội Nhân dân rêu rao rằng:"Quyền tự do hội họp là một trong những quyền cơ bản của con người, được ghi trong Hiến pháp, pháp luật Việt Nam và được bảo đảm thực hiện trong thực tế."(QĐND ngày 08-04-019)

Nhưng nếu đã là “quyền cơ bản” rồi thì tại sao lại ngăn chặn, phá đám những cuộc họp tự phát của nhân dân muốn tưởng nhớ và ghi ơn 74 chiến sỹ Hải quân Việt Nam Cộng Hòa đã bỏ mình trong cuộc chiến chống quân Tầu xâm lăng chiếm Quần đảo Hoàng Sa năm 1974? Càng nhục nhã và hổ thẹn với Tiền nhân hơn khi ông Nguyễn Phú Trọng và Chính phủ CSVN đã cúi đầu tuân lệnh Bắc Kinh không cho tổ chức tưởng niệm trên 40,000 quân và dân đã hy sinh trong cuộc chiến 10 năm (1979-1989) chống quân phương Bắc xâm lược 6 Tỉnh biên giới phía bắc vào mỗi Tháng Hai hàng năm. 

Cuối cùng, “quyền tự do hội họp” của nhân dân cũng đã bị canh chừng, chận đường bắt về đồn Công an hay ngăn chặn, và vô luân hơn, cho tổ chức nhảy đầm trước Tượng đài Lý Thái Tổ (Hà Nội) sáng ngày 14/03 (2019), đúng dịp kỷ niệm năm thứ 31 ngày 64 chiến sỹ Quân đội Nhân dân đã nằm xuống trong cuộc chiến chống Trung Cộng xâm lược chiếm Gạc Ma và 6 Bãi khác gồm Vành Khăn, Tư Nghĩa, Subi, Gaven, Chữ Thập và Châu Viên ở Trường Sa. 

Như vậy, nếu không muốn mấy chữ “nói dối như Vẹm” lảng vảng trong đầu, Tuyên giáo đảng thử làm cuộc tổng kết xem Lãnh đạo Đảng và Nhà nước đã nói thật được bao nhiêu lần kể từ sau ngày 30/04/1975? -/-

(04/019)

Người Việt cái gì cũng dám làm trừ chính trị

Võ Ngọc Ánh (Danlambao) - Người Việt chỉ sợ nói, hành động về chính trị để có một xã hội tốt đẹp hơn. Ngoài ra cái gì họ cũng dám làm bất kể chuyện xấu nào.
Học sinh đánh nhau, hạ nhục lẫn nhau; giáo viên dâm ô học trò, đừng chỉ đổ thừa cho giáo dục. Thanh niên cưỡng hôn cô gái trong thang máy, cựu quan chức sàm sỡ trẻ em, đừng đổ lỗi cho cá nhân. Trẻ mới lớn đâm chết người nhắc nhở mình vi phạm giao thông, đừng biện minh do tính cách…Tại sao người Việt Nam ngày một văn minh, tiền của nhiều, học hành không ít, luật pháp ngày càng chi tiết... mà chuyện đồi bại, việc xấu ở Việt Nam cứ ngày một nhiều hơn?

Luật pháp như đồ trang trí

Công an quận Thanh Xuân, Hà Nội đã xử phạt ông Đỗ Mạnh Hùng 200 nghìn đồng về việc ông này cưỡng hôn một nữ sinh trong thang máy.
Việc xử phạt quá nhẹ của tư pháp Việt Nam đã gây nên sự phẫn nộ trong xã hội. Đại đa số dân chúng có chung nhận xét, mức phạt như vậy không thỏa đáng, không đủ sự răn đe. 

Mức phạt này chẳng khác nào nói toáng lên, mấy anh, mấy ông cứ vô tư cưỡng hôn, bóp vú, sờ chim... phụ nữ, chỉ cần chuẩn bị vài ba trăm nghìn đồng nộp phạt.

Và quả thật mức phạt không đủ làm cho người ta sợ.

Chưa đầy hai tuần sau vụ Đỗ Mạnh Hùng, ông Nguyễn Hữu Linh, cựu lãnh đạo ngành kiểm soát thành phố Đà Nẵng đã sàm sỡ, cưỡng hôn một bé gái khoảng bảy tuổi trong thang máy tại Sài Gòn.
Tư pháp Việt Nam sẽ xử phạt ông Linh thế nào đây?
Sự việc đang diễn tiến rất chậm chạp.

Ở một diễn biến liên quan, công an thành phố Đà Nẵng nhanh chóng xác định người xịt sơn lên nhà ông Linh vì phẫn nộ với hành vi của ông.
Ông Huỳnh Đức Thơ, Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng kịp thời lên án, “Hành vi xịt sơn, bôi bẩn cổng nhà ông Linh là không văn minh".

Hắn ủng hộ việc nhanh chóng truy tìm thủ phạm xịt sơn lên cổng nhà ông Linh và phát biểu của chủ tịch UBND thành phố Đà Nẵng.
Nhưng hắn tự hỏi, 

Tại sao những gia đình Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Hoàng Vi, Nguyễn Đại, Nguyễn Tín, Đoan Trang, Đỗ Minh Hạnh... bị đánh, bị ném mắm tôm, nhớt thải, chất thải... nhiều lần, sao chẳng thấy cơ quan nào đến điều tra? 

Gia đình nạn nhân báo chính quyền, côn an cũng chẳng thèm đến, nên khó tìm kẻ ra tay. Tuy nhiên, dân thừa biết ai là thủ phạm.

Sao chỉ nhìn thấy ông Bộ trưởng?

Nền giáo dục Việt Nam hiện nay thật đúng có rất nhiều chuyện ngao ngán. Kêu gọi ông Bộ Trưởng Phùng Xuân Nhạ từ chức, la ó ông. Gọi dân dã chửi ông cũng không oan chút nào. 

Nhưng bộ Giáo dục – Đào tạo đâu phải đến thời ông Nhạ mới hỏng. Nó hỏng bởi tổ chức và người thực sự có quyền quyết định cho việc đào tạo người Việt và triết lý giáo dục. 

Bốn tháng trước, trả lời trước quốc hội về triết lý giáo dục của Việt Nam, phó thủ tướng Nguyễn Đức Đam cho biết: “Nước ta phát triển có triết lý, nền giáo dục cũng có triết lý. Chúng ta đang học để biết, học để làm việc, học để chung sống và học để khẳng định mình”.

Này ông phó thủ tướng, cái ông nói là mục đích của giáo dục, của người đi học. Nó không phải triết lý ông Đam nhé!
Triết lý nó phải bao gồm được cả nội dung, hình thức, phương pháp, mục tiêu... và kết quả của một nền giáo dục.

Chẳng hạn, triết lý giáo dục của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa là “Nhân bản, Dân tộc và Khai phóng”.

Kinh nghiệm thực tế hơn 16 năm đi học ở Việt Nam tôi hiểu. Nền giáo dục Việt Nam chỉ cố gắng đào tạo con người xã hội chủ nghĩa và có lý tưởng cộng sản chứ chẳng có thứ triết lý nào. 

Nền giáo dục này trong định hướng chính trị cao cả đã và đang rất thành công trong việc đào tạo người Việt trong hơn 60 năm qua. Đào tạo người Việt thành những con biết nghe lời và biết sợ. 

Chắc chắn cái định hướng kia không phải từ bộ Giáo dục và Đào tạo, mà bởi ước muốn của ‘ông kẹ’ ngồi trên ‘ngai vàng’ đề ra cho nền giáo dục Việt Nam. Mọi tai ương bắt đầu bởi ‘ông kẹ’.

Do đó, ông Nhạ có từ chức, ông khác lên thay vẫn không giải quyết được sự bế tắc, chậm chạp của nền giáo dục nước nhà. 

Hãy chửi đúng chỗ. Mà muốn chửi đúng phải chửi đảng cộng sản Việt Nam đã tạo ra nền giáo dục như hôm nay. 

Ngành giáo dục – đào tạo Việt Nam muốn làm khác để tốt hơn, nhưng đảng không muốn vậy liệu có được không?

Tuy nhiên, cũng đáng buồn, những người làm giáo dục ở đất nước tự cho mình có ngàn năm văn hiến chưa bao giờ đứng lên xây dựng, hay kêu gọi cần có một triết lý giáo dục đúng nghĩa cho người Việt.

Đừng đổ thừa cho tính cách

Bạn tôi, một cô giáo dạy văn lý giải cho việc Lê Văn Hoài (Quảng Trị) đâm chết người vì bị nhắc nhở khi tham gia giao thông, “Do tính cách”.

Có thể bạn đúng, nhưng xem ra có gì đó không ổn. Tại sao người Việt rất dễ vung dao, đưa nắm đấm ra giải quyết mọi việc. Đặc biệt trong các sự cố giao thông cứ ai to mồm, bạo lực hơn người đó sẽ đúng chứ không phải ở lẽ phải.

Bởi đơn giản bao năm qua, pháp luật ở cái thể chế này đã thể hiện không mang đến cho họ sự công bằng.

Cũng người Việt mình ở trong nước ngang nhiên vi phạm luật giao thông, nhưng sang Singapore, Úc, Mỹ... lại không dám vi phạm. Bởi họ biết bên ngoài Việt Nam luật pháp đâu thể chỉ cần vài trăm ngàn cho mấy anh công an sẽ xong chuyện như ở quê nhà.

Tất cả những bất cập, chậm tiến, xuống cấp ở Việt Nam chỉ có vận động thay đổi chính trị mới giải quyết được.

Người Việt hôm nay cần hành động chính trị chứ không phải đấm đá, nhậu nhẹt, rình mò, ngang nhiên vi phạm luật giao thông... Đừng thấy cái lợi dễ dãi trước mắt để rước mối nguy về lâu dài.

11/4/2019

Tập đoàn Huawei ăn cắp công nghệ màn hình gập của Samsung


1. Mở bài

Huawei (Hoa Vi) là tập đoàn công nghệ di động khổng lồ nổi tiếng của Trung Cộng. Huawei nổi tiếng về những vụ ăn cắp sở hữu trí tuệ và mới đây lại nổi tiếng về vụ giám đốc tài chánh của tập đoàn là bà Mạnh Vãn Chu bị chính quyền Canada bắt giữ để dẫn độ về Mỹ theo yêu cầu của nước nầy.

Trong những năm gần đây, công nghệ mạng di động đã được phát minh và mang tính cách mạng, đó là mạng di động 5G và điện thoại có màn hình xếp lại được, hoạt động với 5G. (Trong nước đọc là 5 Gờ).

Điện thoại màn hình xếp lại được (Foldable phone) và mạng di động thế hệ 5G, là sản phẩm mà hai đại công ty Samsung (Hàn Quốc) và Huawei (Hoa Vi) của Trung Cộng, đang cạnh tranh quyết liệt, không ai chịu thua ai, để đưa ra thị trường thế giới công nghệ hiện đại nhất trong ngành truyền thông, đó là điện thoại di động thông minh 5G.

Ngày 20-2-2019, công ty Samsung công bố đã thực hiện được điện thoại di động màn hình xếp lại được (còn gọi là gập) nhãn hiệu 5G Galaxy Fold.

Một tuần lễ sau, tập đoàn Huawei trình làng mẫu điện thoại nầy lấy tên là 5G Mate X.

Điện thoại màn hình gập trở thành tâm điểm cạnh tranh của hai nhà mạng khổng lồ nầy. Hãng Samsung tố cáo Huawei đánh cắp công nghệ của họ.

Điện thoại di động màn hình gập thế hệ thứ 5 (5G) được ra mắt quần chúng tại Hội nghị Di động Thế giới (Mobile World Congress-MWC) tại thành phố Barcelona, Tây Ban Nha (Spain). Hội nghị nầy còn được xem là hội chợ triển lãm, ở đó, mọi tính năng, đặc điểm và phục vụ lợi ích cho con người như thế nào được trình bày rõ ràng để quảng cáo sản phẩm.

2. Huawei ăn cắp công nghệ của Samsung

2.1. Công nghệ màn hình OLED của điện thoại di động xếp lại được.

Công nghệ màn hình xếp lại được (Foldable Phone) của điện thoại thông minh thuộc hãng Samsung bị đánh cắp và đem bán lại cho Huawei.

Ngày 4-12-2018, văn phòng công tố quận Suwon (Hàn Quốc) đã khởi tố 11 người với cáo buộc đã đánh cắp công nghệ của hãng Samsung, đem bán lại cho 4 công ty Trung Cộng, trong đó có một công ty con của Huawei.

Công nghệ nầy là một lớp mỏng nằm dưới màn hình của điện thoại xếp lại được, tỏa ra tia sáng làm cho màu sắc rõ nét, rực rỡ, sống động hấp dẫn hơn.

Công nghệ nầy được lập thành bởi một linh kiện điện tử có tên là OLED (Organic Emitting Diode), mà Samsung đã để ra thời gian 6 năm nghiên cứu với kinh phí 135 triệu USD để phát minh ra OLED.

Theo báo Nikkei thì một trong bốn công ty ăn cắp công nghệ của Samsung là công ty BOE, một công ty con của Huawei chuyên sản xuất màn hình cho công ty mẹ, Huawei.

Người phát ngôn của hãng Samsung cho biết, do đánh cắp nên Huawei không hao tốn thời gian và tiền bạc để có OLED.

Hãng Samsung dự đoán, hành vi ăn cắp nầy sẽ làm tổn hại 5.8 tỷ USD doanh thu trong 3 năm tới, và làm thiệt hại 890 triệu USD lợi nhuận. Truyền thông Nhật Bản cho biết: “Bất cứ ai làm chủ công nghệ màn hình xếp lại được, thì sẽ thống trị thị trường điện thoại di động trên thế giới”.

2.2. Diễn tiến vụ đánh cắp công nghệ nền của màn hình điện thoại xếp lại được

Bloomberg News đưa tin, ngày 28-11-2018, phòng công tố quận Suwon (Hàn Quốc) đã khởi tố giám đốc điều hành và 8 nhân viên của công ty Samsung Display, một công ty con của Samsung, chuyên cung cấp màn hình xếp lại được OLED cho Samsung.

Những nghi can nầy đã lập một công ty bình phong, độc lập tên Toptec, lấy cắp công nghệ OLED bán cho 4 công ty của Trung Cộng và kèm theo một hồ sơ mật về công thức thực hiện màn hình gập, họ đã thu được 15.5 tỷ won (Tương đương 14 triệu USD).

11 người đã bị khởi tố, trong đó có 3 người bị bắt giữ, danh tánh của các nghi can không được tiết lộ. Cơ quan điều tra Hàn Quốc không tìm ra tung tích của hai người Tàu liên hệ, họ nhờ Interpol hỗ trợ, và tổ chức Cảnh sát Hình sự Quốc tế đang truy nã hai người nầy.

Vụ đánh cắp tài liệu mật bắt đầu từ tháng 5 đến tháng 8 năm 2018, và bị bắt tại trận khi chuyển giao hồ sơ lên tàu đưa về Trung Cộng.

2.3. Huawei ăn cắp sở hữu trí tuệ của phương Tây

 

Ăn cắp là tuyệt chiêu của Trung Cộng. Tàu Cộng nổi tiếng về nghề đạo chích, chôm tất cả mọi thứ, người ta gọi là ăn cắp kiểu máy hút bụi, thu hút tất cả mọi thứ cần thiết. Tàu cộng không bỏ tiền bạc và thời gian nghiên cứu, mà chỉ đào tạo gián điệp, tin tặc để “bợ nhẹ” những công trình vĩ đại của Mỹ và phương Tây.

Huawei phát triển và hưởng lợi nhờ các hoạt động gián điệp kinh tế của nhà nước Trung Cộng. Các dữ liệu (data) bị đánh cắp bao gồm: bí mật thương mại, công nghệ, và cưỡng ép chuyển giao công nghệ.

Đã có 3 trường hợp cáo buộc Huawei ăn cắp bí mật thương mại và quyền sở hữu trí tuệ.

Ông Jeff Ferry, nhà kinh tế học thuộc tổ chức Liên minh vì một nước Mỹ Thịnh vượng (Coalition for a Prosperous America-CPA) nói rằng, Huawei thông qua việc bắt chước và không ngừng đánh cắp tài sản trí tuệ của các nước phương Tây.

Cisco và Motorola kiện Huawei về việc ăn cắp tài sản trí tuệ.

Năm 2003, tập đoàn Cisco, (Na Uy) đã kiện Huawei ăn cắp “mã nguồn phần mềm định tuyến” và đưa vào sản phẩm của họ.

Theo Bloomberg News thì vụ kiện kết thúc khi Huawei đồng ý ngừng bán những sản phẩm đó.

Năm 2010, hãng Reuters đưa tin, ngày 22-7-2010, nhà sản xuất điện thoại Hoa Kỳ, Motorola, cũng cáo buộc Huawei ăn cắp bí mật thương mại của họ.

2.4. Điện thoại di động có màn hình xếp lại được

Điện thoại có màn hình “gập” là công nghệ mới mẻ mang tính cách mạng của năm 2019.

Công nghệ smartphone với màn hình OLED xếp lại được, mà không làm bể màn hình và cũng không làm hư hại các linh kiện điện tử bên trong, điện thoại thông minh nầy đang được Samsung và Huawei tranh nhau kịch liệt để ra mắt thị trường.

Khi mở ra thì màn hình gấp đôi của nó lúc xếp lại.

Màn hình gập có diện tích lớn, thuận tiện cho việc xem video, chơi game và chuyện trò với bạn bè.

Theo Giáo sư Huỳnh Chiếu Đẳng thì màn hình làm bằng plastic nên dễ bị trầy xước và mất màu sau một thời gian dài sử dụng.

3. Mạng 5G là gì?

 
Tải một bô phim dài 2 giờ xuống chỉ mất có 3.6 giây

5G là chữ viết tắt của 5th Generation, là thế hệ thứ 5 của mạng di động, tiếp theo sau công nghệ di động thế hệ 4G. 5G có tốc độ cao, truyền đạt dữ liệu (data) lớn hơn, độ trễ nhỏ, tiết kiệm năng lượng, giảm chi phí, nâng cao nội dung chứa dữ liệu và đặc biệt là nối kết với nhiều thiết bị hơn. 5G nhanh hơn 4G 100 lần.

Độ trễ nhỏ là thời gian vừa nhấp chuột vào chủ đề hoặc muốn mở một một đề mục nào trên internet, thì nó hiện ra lập tức, không phải chờ. Ví dụ như thời gian đèn flash của máy chụp hình bật sáng lên rồi vụt tắt. Nhanh như chớp. Độ trễ nhỏ, xem như không có, giúp cho bác sĩ Antonio ở New York nhìn vào màn hình về cơ thể bịnh nhân để điều khiển hai cánh tay của người máy (robot) thực hiện ca mổ cắt bỏ khối u ác tính trên đường ruột của một người bịnh ở San Francisco.

Cơ quan Liên minh Viễn thông Quốc tế ITU (ITU=International Telecommunication Union) đưa ra tiêu chuẩn bằng những thông số của mạng 5G như sau.

Mạng nầy hỗ trợ cho một triệu thiết bị nối kết nhau trên 1km vuông. 

 
Mạng 5G hỗ trợ cho một triệu thiết bị nối kết nhau trên 1km2

Ngày 27-11-2018, Tổng Giám đốc GMSA (Global System for Mobile Association) cho rằng 5G là công nghệ quan trọng trong ngành viễn thông, 40% dân số thế giới sẽ sử dụng 5G vào năm 2025.

3.1. 5G hoạt động như thế nào?

 

Mạng di động không dây nào cũng cần phải có một phần cứng bao gồm một mạch in vi ti (circuit board) và những con chip phát ra tín hiệu do tần số phát tán trong phạm vi phủ sóng. Cũng cần có những an ten phát và thu sóng điện. Thời đại khoa học kỹ thuật ngày nay, người ta tạo ra những con chip chỉ bằng đầu bút chì mà có mãnh lực phi thường là tải lên và tải xuống những dữ liệu khổng lồ.

Hiện tại, mạng 5G mới được lên kế hoạch hoạt động trong dải tần số cao của băng tần không dây, tốc độ nằm giữa 30 GHz và 300 GHz, hay còn được gọi là băng tần bước sóng milimet.

Các bước sóng milimet này có thể truyền tải khối lượng dữ liệu lớn với tốc độ rất cao, nhưng không đi xa được như các bước sóng trong mạng 4G. Các bước sóng milimet tần số cao cũng khó xuyên qua tường hay các chướng ngại vật hơn, vì vậy khi bắt tay vào việc xây dựng mạng 5G, các nhà mạng phải sử dụng nhiều an ten hơn để có độ phủ sóng to lớn hơn hiện tại. Lúc đó người dùng sẽ thấy những chiếc an ten mini gần như ở khắp mọi nơi. 

Thế hệ mạng di động 5G còn đang ở trong giai đoạn phát triển và nó có nhiều hứa hẹn được ứng dụng rộng rãi phục vụ cho đời sống con người trong tương lai. 

Ưu điểm lớn nhất của 5G là tốc độ nhanh và nối kết với nhiều thiết bị hơn trong công nghệ game online, internet, xe hơi không người lái và điện thoại thông minh thế hệ 5G.

Về mặt kỹ thuật thì hiện nay chưa có điện thoại thông minh 5G bày bán trên thị trường. Điện thoại thông minh 5G là một phần ứng dụng của mạng di động 5G.

Các nhà sản xuất điện thoại tuyên bố sẵn sàng đưa điện thoại thông minh thế hệ 5G ra thị trường.

4. Mạng 5G mang lợi ích gì cho đời sống con người

Hồi cuối tháng 2 năm 2019, đã có hơn 100,000 người tập trung tại hội chợ triển lãm của thành phố Barcelona, Tây Ban Nha (Spain) nhân dịp Hội nghị Di động Thế giới (Mobile World Congress) để chiêm ngưỡng về mạng 5G và những ứng dụng của nó trong đời sống con người.

5G không những nổi bật về tốc độ cực nhanh, mà nó còn được áp dụng để tạo ra những tiện nghi phục vụ đời sống con người.

Bà Laila Worrell, CEO của công ty kỹ thuật công nghệ cao có tên Altran North America, cho biết: “Chúng ta sẽ chứng kiến một bước tiến mới về phẩm chất cuộc sống mà 5G mang đến cho mọi người”.

Tại hội chợ triển lãm nầy thì châu Âu được xem như đứng hàng thứ ba sau châu Á gồm Samsung và Huawei, và Hoa Kỳ.

Hoa Kỳ gồm có những tập đoàn khổng lồ như Google, Apple, Facebook và Amazon đã nổi bật về bình accu dùng cho xe hơi chạy điện và mạng 5G.

4.1. Mạng 5G phát triển xe không người lái

 

1). Căn bản vận hành của xe không người lái.

Xe không người lái (Robot car, autonomous car, robotic car, driveless hoặc self-driving, drive-free car).

“Xe không người lái tự động chạy trên đường phố, thả người chủ xe tại nơi làm việc rồi tự động chạy đến chỗ đậu xe, nằm chờ. Đến giờ tan sở, xe chạy đến đón chủ về nhà, hoặc ghé một siêu thị mua hàng.

Xe không người lái được trực tiếp điều khiển bằng điện thoại thông minh. Smartphone nối kết với internet như việc hướng dẫn đường đi bằng hệ thống định vị toàn cầu (Global Positioning System-GPS).

Chiếc xe phải có một nhu liệu (Software) kết nối tần số với điện thoại thông minh.

Xe được trang bị bằng radar, những bộ cảm ứng (Sensor), những camera và những dụng cụ điện tử khác.

Tất cả những thông tin về thời tiết, về tình trạng chiếc xe sẽ được đưa vào smartphone trước khi người chủ lên xe.

Trên xe, người chủ dùng màn hình cảm ứng để chọn điểm đến, và xe tự động chạy đến nơi an toàn.

Nói chung chiếc xe không cần có người ngồi sau tay lái, nhưng cần người có khả năng làm việc với software và biết sử dụng smartphone để điều khiển chiếc xe theo ý muốn.

Tại Mỹ, chương trình huấn luyện người điều khiển xe không người lái tốn 3,000USD.

Với kỹ thuật 5G, tốc độ của xe không người lái nhanh hơn 10 lần so với 4G, đặc biệt là nó có thể nối kết với những thiết bị tương tác với nó, cụ thể là hai chiếc xe có thể “hợp tác” với nhau để điều hòa lưu lượng giao thông trên đường phố. Nó biết khi nào một chiếc xe trước nó đang sang “lane”, hoặc rà thắng (hãm phanh) để điều chỉnh mọi tình trạng của xe cho phù hợp với dòng xe trên đường đi.

2). Chiếc xe thông minh BMW iNEXT.

 
BMW iNEXT

Ông Christoph Grote, Phó Chủ tịch về điện tử của hãng BMW, cho biết chiếc xe thông minh SUV (SUV=Smart Utility Vehicle) tên là BMW iNEXT, dự định sẽ đưa ra thị trường thương mại vào năm 2021.

Xe được trang bị những bộ cảm biến để thu thập và xử lý môi trường chung quanh nó, bao gồm những xe khác trên đường đi.

“Chiếc xe thông minh không người lái nầy có khả năng khảo sát con đường xung quanh nó rồi gởi những thông tin có liên quan với nó lên hệ thống “đám mây” (Cloud Controller) là một bộ điều khiển xem như một server để tạo ra một bản đồ thời gian thực sự hiện có, rồi tải xuống những xe khác có liên hệ với nó”.

4.2 Ứng dụng 5G để quản lý tổ ong

Mật ong có giá trị kinh tế khá cao vì thế những người nuôi ong phải tìm ra phương pháp tốt nhất để quản lý ong. Nếu hoàn cảnh sống không thuận lợi, nhất là nhiệt độ, thì bầy ong sẽ “bỏ nhà” sang những tổ ong khác

Công ty công nghệ NimbeLink hợp tác với The Bee Corp đã phát triển ra một thiết bị 5G để quản lý và bảo vệ ong, theo đó những dữ liệu cần thiết như nhiệt độ, độ ẩm, chuyển động…lên quan đến đời sống của ba loại ong trong tổ, là ong chúa, ong đực và ông thợ.

4.3 Quán cà phê robot áp dụng 5G đầu tiên trên thế giới


Ngày 25-12-2018, hãng viễn thông KT (Hàn Quốc) cho biết đã áp dụng mạng viễn thông 5G cho quán cà phê robot tên “B;eat” không có người phục vụ, quán được đặt tại trụ sở công ty bảo hiểm nhân thọ Samsung ở quận Seocho, thủ đô Seoul.

“B;eat” hoàn toàn do người máy phục vụ. Robot pha chế cà phê theo đặt hàng nhận từ người khách.

Trong robot có lắp đặt hệ thống MHS (Mobile Hot Spot).

4.4 Mạng 5G là nền tảng để phát triển mạng 6G trong tương lai


Thế giới đã thấy những tiến bộ mà 5G đã và đang phát triển. Ông Ari Pouttu, giáo sư tại Đại học Oulu, Phần Lan (Finland) cho biết: “5G đã làm tốt nhưng 6G còn tốt hơn”. Dự kiến sẽ ra mắt 6G vào năm 2030, đó là sự phát triển vượt ra ngoài điện thoại thông minh.

5. Những nước nào trên thế giới đã có công nghệ mạng 5G

5.1. Samsung đưa điện thoại 5G đầu tiên ra thị trường


Ngày 5-4-2019, tập đoàn Samsung của Hàn Quốc trình làng điện thoại thông minh Galaxy S10 5G đầu tiên ra thị trường thế giới. Trước đó một ngày, 4-4-2019, Hàn Quốc trở thành quốc gia đầu tiên triển khai dịch vụ thương mại 5G trên toàn quốc. 

Ba hãng điện thoại "siêu tốc" của Hàn Quốc là SK Telecom, KT và LG Uplus cho người dùng tải xuống một bộ phim chỉ trong một giây đồng hồ.

Ngay lập tức, hàng chục ngàn khách hàng đăng ký sử dụng dịch vụ 5G qua điện thoại của ba công ty nầy.

Về phía Mỹ, chỉ vài tiếng đồng hồ sau đại công ty Verizon đã khởi động dịch vụ thương mại tại Chicago (Illinois) và Minneapolis (Minnesota).

5.2 Ba nhóm quốc gia đã bắt đầu triển khai công nghệ 5G

Phần lớn các nước đều có những thí điểm triển khai mạng không dây 5G, nhưng phải chờ đến năm 2020 thì hệ thống nầy sẽ phổ biến trên thị trường.

Hãng nghiên cứu và tư vấn toàn cầu về lãnh vực viễn thông 5G đã xếp 3 nhóm triển khai theo thứ tự thời gian như sau:

1). Nhóm dẫn đầu gồm có: Hàn Quốc, Trung Cộng, Hoa Kỳ và Nhật Bản.

2). Nhóm thứ hai gồm có: Đức, Anh, Pháp.

3). Nhóm thứ ba gồm có: Canada, Nga, Singapore.

5.3 iPhone 5G đầu tiên của Apple (Mỹ) sẽ ra mắt vào năm 2020

Ủy ban Truyền thông Liên bang Mỹ (FCC=Federal Communications Commission) đã cấp phép cho công ty Apple thử nghiệm công nghệ 5G hồi năm 2018, và "gã khổng lồ công nghệ" dự định sẽ cho ra mắt điện thoại 5G vào năm tới, 2020. Nói về điện thoại thì iPhone có tốc độ nhanh gấp 10 lần so với điện thoại hiện nay.

5.4 Huawei quyết tâm vượt qua Apple (Mỹ) để trở thành hãng smartphone thứ hai trên thế giới

Kế hoạch dài hạng của Huawei là sẽ vượt qua mặt Samsung và Apple để trở thanh nhà sản xuất điện thoại thông minh số một trên thế giới. Đây là smartphone bình thường chớ không phải smartphone 5G.

Theo báo cáo mới đây của hãng nghiên cứu thị trường Counterpoint thì Huawei đã vượt qua mặt Apple suốt 3 tháng: 6,7 và 8 năm 2018 chiếm vị trí thứ hai thị trường thế giới.

Vị trí số một vẫn là Samsung.

Huawei dự đoán trong năm 2019 họ sẽ xuất xưởng 200 triệu smartphone trên toàn cầu để hạ Samsung trong cuộc chạy đua với nhà mạng Hàn Quốc nầy.

5.5 Huawei cung cấp mạng 5G cho Việt Nam

Tờ Nikkei của Nhật có cuộc phỏng với với ông Fine Fan, giám đốc điều hành của Huawei ở Việt Nam, ông Fan cho biết: “Thiết bị của chúng tôi không có đối thủ về chất lượng cũng như về giá bán tại Việt Nam. Ngoài ra chúng tôi còn hỗ trợ tài chánh để các nhà mạng Việt Nam triển khai mạng 5G”.

Công ty Viettel của quân đội được Bộ Thông tin-Truyền thông cấp giấy phép triển khai thử nghiệm mạng di động tại Hà Nội và Sài Gòn.

Trước đó, công ty MobiFone đã ký thỏa thuận với Samsung và công ty VNTP cũng đã ký hợp đồng với Nokia (Phần Lan)

6. Mỹ vận động đồng minh không sử dụng công cụ gián điệp của Huawei, đặc biệt là ở những nước có căn cứ quân sự của Mỹ.

Theo tờ Wall Street Journal thì Mỹ đã có một chiến dịch quy mô chưa từng thấy để thuyết phục các chính phủ, các nhà cung cấp dịch vụ internet và các trang mạng không dây, hãy nói không với Huawei, nhất là những quốc gia có căn cứ quân sự của Mỹ.

6.1. Công cụ gián điệp trong Huawei

 

Chỉ một ngày sau khi ông Vương Vĩ Tinh, người đại diện Huawei tại Ba Lan, bị cơ quan an ninh nước nầy bắt giữ với cáo buộc gián điệp. Lập tức Huawei tuyên bố chấm dứt hợp tác lao động với ông nầy.

Huawei nhấn mạnh, ông Vương Vĩ Tinh bị bắt giữ là lý do cá nhân. Vụ việc nầy gây tổn hại danh tiếng của Huawei trên toàn cầu.

Trong cuộc tranh đua công nghệ nầy, Huawei chưa phải là đối thủ trong phần mềm cao cấp mang những tính năng rất cao cho người dùng như sản phẩm S.Pen, màn hình Infinity Display của Samsung hay chip A-11 camera Bokeh của Apple (Hoa Kỳ).

6.2 Chíp gián điệp đã tìm thấy trong máy chủ của công ty lớn của Mỹ

Một công ty lớn của Mỹ đã phát hiện phần cứng của máy chủ, được sản xuất bởi công ty Supermicro Computer của Trung Cộng, phần cứng nầy bị thay đổi. Đó là bằng chứng cụ thể cho thấy Trung Cộng đã cài chíp theo dõi vào thiết bị công nghệ của Mỹ.

Chuyên viên bảo mật, Yossi Appleboum, đã cung cấp tài liệu cho báo Bloomberg Business, đó là một bộ phận của máy chủ được cấy ghép vào đầu nối Ethernet tạo ra cửa ngõ ra vào cho tin tặc (hacker) để đánh cắp tài liệu, đồng thời tạo ra một cửa sau để tin tặc ra vào dễ dàng hơn.

Hồi đầu tháng 10 năm 2018, tờ Bloomberg đăng tải tố cáo Trung Cộng xâm phạm vào 30 công ty bằng cách cấy mã độc vào những máy chủ của Mỹ do công ty Supermicro của Trung Cộng sản xuất cho Mỹ.

Apple và Amazon phản đối bài báo của Bloomberg, yêu cầu xóa bỏ và cải chính để cho khách hàng của hai công ty nầy an lòng.

6.3 Không loại trừ khả năng gián điệp của Huawei

 

Trong Hội nghị Bảo mật của mạng 5G, bà Thượng nghị sĩ Maria Cantwell cho rằng nếu phần cứng do nước ngoài xây dựng thì Mỹ có thể bị xâm nhập bở một chuỗi tấn công của nước ngoài. Ám chỉ Supermicro của Trung Cộng.

Ông Mike Gallagher cho biết: “Huawei phát triển ở bất ứ nơi nào, ở bất cứ lúc nào thì có thể làm suy yếu nước Mỹ và đồng minh.

Ủy ban Truyền thông Liên bang (FCC=Federal Communications Commission) đưa đề nghị, cấm vận Huawei ra khỏi nước Mỹ vì những lo ngại về an ninh quốc gia. Nước Mỹ không chấp nhận một lỗ hỏng an ninh nào hoặc một ửa sau nào để xâm nhập vào mạng lưới quốc gia.

Gần đây Huawei đang đối mặt với những tai tiếng về đánh cắp bí mật thương mại, vi phạm lịnh trừng phạt và CFO (Chief Financial Officer) Mạnh Vãn Chu đã bị bắt.

6.4 Đức và Anh Quốc hợp tác với Huawei 

1). Đức độc lập với Mỹ

Ngày 19-3-2019, Đức bắt đầu gọi thầu xây dựng mạng viễn thông 5G. Điều đáng chú ý là Đức không loại trừ trang thiết bị của Huawei, bất chấp lời khuyên và cảnh báo của Hoa Kỳ.

Chủ tịch Liên bang về Internet, ông Jochen Homann tuyên bố: “Đến từ Trung Quốc hay Thụy Điển, điều đó không quan trọng, miễn là các công ty cung cấp trang thiết bị đáp ứng được những chuẩn mực và kiểm soát an ninh của Đức”. Hai hãng Huawei và ZTE đã bán những linh kiện như an-ten thu, phát sóng và những linh kiện khác phục vụ cho mạng 5G.

2). Anh Quốc sử dụng mạng 5G của Huawei

Huawei đã mở văn phòng tại Anh từ năm 2001 và đã cung cấp các dịch vụ từ 2G, 3G, 4G và đang tiếp tục triển khai 5G. Hầu hết các mạng di động của Anh đều hợp tác với Huawei, và đang chuẩn bị cho dịch vụ 5G.

Ba nước Úc, New Zealand, và Nhật Bản đã loại ra những thiết bị của Huawei.

Trong khi các nước châu nhận Âu được những khuyến cáo và cảnh báo, coi chừng rước “con ngựa thành Troie” vào nhà.

Đến năm 2020 thì hầu hết các quốc gia trên thế giới sẽ xử dụng những thiết bị như điện thoại thông minh, tivi, máy tính… Hãng Ericsson ước tính đến năm 2024 sẽ có 1.5 tỷ người sử dụng mạng không dây 5G.

7. Huawei tuyên bố: "Mỹ sẽ không có cửa thắng trong cuộc đua mạng 5G, nếu không cho Huawei trở lại Mỹ".

Năm 2012 Mỹ đã cấm hai công ty Trung Cộng là Huawei và ZTE (Zhongxing Telecommunication Equipment) bán thiết bị mạng cho nước nầy với lý do là làm gián điệp gây nguy hại cho an ninh quốc gia Hoa Kỳ.

Ngày 29-10-2018, ông Eric Xu, giám đốc Huawei tuyên bố, tham vọng trở thành quốc gia số một về mạng 5G của Mỹ sẽ không đạt được nếu không có sự hỗ trợ của Huawei.

Ông Xu nhấn mạnh, nếu ngăn cấm Huawei tham gia thì thị trường Mỹ sẽ giảm cạnh tranh, trở thành độc quyền, thì kết quả là người tiêu dùng Mỹ sẽ trả tiền hóa đơn điện thoại sẽ cao hơn nhiều.

8. Tranh chấp Mỹ-Huawei và tương lai 5G trên thế giới

Trên đài CNN, ông Stéphane Téral chuyên gia về cơ sở hạ tầng di động của công ty nghiên cứu thị trường IHS Markit (IHS=Information Handling Services) nêu nhận xét, những công kích của Mỹ cho rằng Huawei là phương tiện gián điệp của Trung Cộng. Ông nầy nói: « Lịnh cấm đối với Huawei sẽ tạo ra một khoảng trống không thể thay thế được trong một tương lai gần và sẽ kìm hãm sự phát triển trên toàn thế giới. Vì Mỹ không có một đối thủ nào đủ sức cạnh tranh với Huawei trong lãnh vực viễn thông.

Châu Âu là một thị trường chủ chốt mà Huawei hy vọng sẽ là một công ty tung hoành về công nghệ mạng 5G, nhưng bị Mỹ khuyến cáo và cảnh báo phải nói không với Huawei.

Vì thế Huawei sẽ mất nhiều thị trường và thế giới sẽ bị chậm phát triển về công nghệ viễn thông 5G.

9. Công nghệ cấy chip vào con người

 


Nhiều công ty Mỹ và Úc đã cấy chip vào tay nhân viên để đơn giản hóa công việc ở công ty, nhiều công ty ở Úc cũng đã cấy chip vào tay nhân viên.

Ở Mỹ, công ty Three Square Market đã trở thành công ty đầu tiên cấy chip vào bàn tay để nhân viên vào văn phòng, đăng nhập máy tính, đồng thời cũng cho biết thời gian vào và ra khỏi văn phòng, thay thế cho time sheet.

Con chip bằng hột gạo được cấy vào ngón cái hoặc ngón trỏ để điều khiển thiết bị từ xa. Việc cấy chỉ mất 30 giây với giá 100USD.

Cấy chip vào người rất thịnh hành ở Thụy Điển. Công ty đường sắt Thụy Điển SJ chuyên chở 130 ngàn lượt khách mỗi ngày. Khách có thể xếp hàng chờ mua vé, hoặc dùng thẻ điện tử, nhưng phổ thông nhất là cấy chip vào ngón tay, người kiểm soát vé chỉ dùng máy quét lướt qua, thế là xong.

10. Kết luận

Mạng di động 5G và điện thoại thông minh gập, được xem như có tính cách mạng của năm 2019.

Hai đại công ty là Samsung của Hàn Quốc và Huawei của Trung Cộng tranh đua quyết liệt để chiếm thị trường thế giới. Trung Cộng ma giáo, với bản chất ăn gian, ăn cắp, ăn cướp nên đã « chôm » công nghệ màn hình gập của Samsung.

Trong khi các quốc gia chân chính dành ra những ngân khoản khổng lồ để nghiên cứu phát minh, thì trái lại, Trung Cộng bỏ tiền ra để đào tạo đạo quân ăn cắp mọi ngành, mọi thứ…phát minh của phương Tây.

Đối với kẻ lì lợm như Trung Cộng mà dùng những biện pháp ôn hòa của người văn minh thì khó thành công.

Hy vọng rằng Tổng thống Donald Trump sẽ đập tan tành "sáng kiến vành đai con đường" và dẹp những căn cứ quân sự của Tàu khựa ở Biển Đông, lập lại trật tự cho thế giới.

Minnesota ngày 8-4-2019