Tuesday, July 3, 2018

Nghìn tỷ đồng cho cán bộ công du: Thấy chăng những giọt nước mắt?

Hơn 1000 tỷ đồng ngân sách chi cho cán bộ xuất ngoại, đây là kết quả kiểm tra của Thanh tra Chính phủ đối với việc quản lý công tác đi nước ngoài của một số bộ, ngành giai đoạn 2012-2016.
Báo Dân trí dẫn kết quả kiểm tra việc quản lý công tác đi nước ngoài mới đây của Thanh tra Chính phủ cho thấy, trong giai đoạn từ năm 2012 – 2016, đã có tổng cộng 14.667 đoàn với gần 42.000 lượt cán bộ đi xuất ngoại. Tổng kinh phí cho các chuyến đi này vào khoảng 1.004 tỷ đồng.
Con số này khiến dư luận dấy lên lo ngại vì một số lý do. Thứ nhất, mục đích của một số chuyến xuất ngoại là “khảo sát học tập kinh nghiệm” kết hợp “tham quan, thăm viếng thân nhân, gia đình”. Thứ hai, tần suất đi công tác nước ngoài của một số cán bộ cao bất thường, cá biệt có vị đi tới 10 lần trong một năm. Thứ ba, chi phí cho những chuyến đi này rất lớn.
Ví dụ, hồi tháng 1/2016, cựu Bộ trưởng Bộ Công Thương Vũ Huy Hoàng ký quyết định cử đoàn cán bộ đi nước ngoài để tìm hiểu thị trường và hội chợ tại Agentina, Cuba và Panama trong thời gian 12 ngày. Tổng chi phí cho 5 cán bộ là gần 1,4 tỷ đồng. Trong số 5 cán bộ này có cựu thứ trưởng Hồ Thị Kim Thoa với khoản kinh phí gần 321 triệu đồng, theo nguồn tin từ Dân trí. 
Vụ việc này đặt trong bối cảnh chi thường xuyên “đè nặng” ngân sách (chiếm 83% tổng chi ngân sách trong 2 tháng đầu năm 2018), chi đầu tư phát triển trở nên eo hẹp, ngân sách liên tục bội chi, nợ công cao.
Dĩ nhiên, nhiều chuyến công du là thực sự cần thiết, có ý nghĩa quan trọng với sự phát triển kinh tế, văn hoá, ngoại giao của đất nước. Tuy nhiên, có không ít dấu hiệu lãng phí, sai phạm. Vì thiếu cơ chế giám sát, quản lý và xử phạt chặt chẽ nên khó có thể quy trách nhiệm cho ai hoặc thu hồi lại một phần số tiền lãng phí.
Cổ nhân có câu: “Thấy một hạt cơm, một thìa cháo cũng nên nghĩ rằng có được nó không hề đơn giản. Thấy từng sợi chỉ, từng manh áo cũng nên nghĩ rằng có được nó thật gian nan”. Trước đây, khi Phùng Khắc Khoan đi sứ Trung Hoa, ông thấy trên các sườn đồi, sườn núi trồng bạt ngàn cây ngô, với thứ hạt to gấp mấy lần hạt gạo, vị ngọt bùi.
Khi ông chuẩn bị về nước, Hoàng đế nhà Minh thết đãi ông một bữa yến sào. Nhưng Phùng Khắc Khoan khéo léo chối từ và xin được ăn ngô thay yến, lại còn xin ban ngô ăn dọc đường, mục đích là để mang giống ngô về nước cho dân Việt. Dọc đường, ông cẩn thận giữ gìn từng hạt ngô một, ăn một bữa, nhịn một bữa, cuối cùng đã đem được giống ngũ cốc quý giá ấy về cho nước ta.
Phùng Khắc Khoan nhân dịp sứ Trung Quốc cũng cố gắng mang cho được hạt ngô mang về để gieo trồng chính là nghĩ cho dân cho nước mà dấn thân nguy hiểm. (Ảnh: Wikipedia)
Cựu Tổng thống Đài Loan Tưởng Giới Thạch sau khi dùng cơm xong có thói quen ăn trái cây, ví dụ như đu đủ, chuối, dưa hấu… Khi ăn chuối, nếu lúc trưa chỉ ăn một đoạn nhỏ thì ông sẽ giữ lại để buổi tối tiếp tục ăn, nếu có người không biết đem đi bỏ thì sẽ bị ông mắng. Có một lần Tưởng Giới Thạch cùng hai đứa cháu là Hiếu Võ và Hiếu Dũng ăn cơm, khi người phục vụ đưa lên hai miếng dưa hấu, ông chỉ chọn một trong hai rồi dùng dao chia đôi cho hai đứa cháu ăn. Ông nói với chúng khi ăn đồ cần phải biết thỏa mãn, không được lãng phí, đủ ăn là được rồi.
Văn hoá truyền thống phương Đông vốn coi trọng đức tính tiết kiệm, liêm khiết, lấy “tĩnh để tu thân, kiệm dùng dưỡng đức” (Gia Cát Lượng). Bởi lẽ, tiền bạc vật chất mà mỗi người có được đều là do phúc đức tích luỹ từ trước, lãng phí một hạt gạo chính là giảm một phần phúc phận. Trong cuốn “Tả truyện” cũng viết: “Tiết kiệm là phẩm chất đạo đức cao trong những việc thiện, xa hoa lãng phí là đại ác trong những việc ác”.
Ở phương Tây, đức tính tiết kiệm cũng được tán dương. Ông, cựu Tổng thống Uruguay cùng vợ sống trong căn nhà tuềnh toàng ở một nông trang và dành phần lớn lương của mình làm từ thiện. Ông được mệnh danh là “Tổng thống nghèo nhất thế giới”, và mãn nhiệm trong sự tiếc nuối và kính trọng của người dân cả nước.
Đây là vị tổng thống nghèo nhất thế giới, sống trong một ngôi nhà tuềnh toàng dành phần lương của mình để cho người nghèo và làm từ thiện. (Ảnh: cambio16.com)
Các nước phương Tây cũng coi trọng sự minh bạch trong sử dụng ngân sách. Năm 2015, Thủ tướng Pháp lúc đó là ông Manuel Valls, nhân chuyến công tác đã tranh thủ dùng máy bay công đưa ông cùng 2 con trai sang Đức xem trận bóng đá chung kết Champions League. Dư luận đã lên án dữ dội và yêu cầu ông Valls phải trả lại tiền vé máy bay cho cả 3 cha con.
Như vậy, dù là xét dưới góc độ đạo đức và văn hoá truyền thống, hay dưới góc độ luật pháp hiện đại, thì hành vi lãng phí tiền ngân sách cũng là sai trái. “Ngân sách” thực ra là tiền mồ hôi nước mắt của nhân dân, báo chí đã từng đưa tin có nhà dân ở Thanh Hoá bị cưỡng chế tịch thu chiếc giường duy nhất vì không đủ tiền đóng góp.
Những cán bộ Nhà nước tiêu xài lãng phí tiền ngân sách cho dù “lọt lưới” hay “hạ cánh an toàn”, kỳ thực cũng không sao thoát khỏi lưới Trời lồng lộng. Việc làm này khiến họ tạo nghiệp, tổn đức, Phật gia giảng rằng họ sẽ phải chịu đựng đau khổ, bệnh tật, nghèo khó trong tương lai để bồi hoàn.
Ngẫm cho cùng, quy luật nhân quả là luôn luôn công bằng, có vay có trả. Liêm khiết, tiết kiệm ấy, bề mặt là tốt cho dân, cho nước, thực ra là tốt cho chính những cán bộ trong bộ máy công quyền. Liêm khiết, tiết kiệm không chỉ khiến họ giữ được đạo đức, tự tôn của một con người, m
à còn giúp họ tránh việc tạo nghiệp, tổn đức, phải chịu báo ứng về sau.
Ngân Hà

Giám đốc Sở Tài nguyên TP.HCM: 'Do biến đổi khí hậu nên bãi rác Đa Phước có mùi hôi thối'

Theo người đứng đầu Sở Tài nguyên và Môi trường TP.HCM, bãi rác Đa Phước được thiết kế chôn lấp 24 triệu tấn rác, công suất hiện nay là 13 triệu tấn. Do biến đổi khí hậu và ảnh hưởng hướng gió nên bãi này gây mùi hôi.
Ngày 3.7, UBND TP.HCM tổ chức họp thông tin về tình hình kinh tế - văn hóa - xã hội - quốc phòng - an ninh tháng 6/2018 và 6 tháng đầu năm 2018.
Tại cuộc họp, nhiều phóng viên đặt câu hỏi về việc nhiều người dân ở quận 7, Nhà Bè, Bình Chánh đồng loạt "than trời" vì bị mùi hôi thối tấn công. Người dân cho rằng mùi hôi này xuất phát từ hướng bãi rác Đa Phước.
Ông Nguyễn Toàn Thắng - Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường TP.HCM cho hay, mỗi ngày trên địa bàn có khoảng 8.900 tấn chất thải sinh hoạt và có 4 đơn vị xử lý số rác này.
Khu liên hợp xử lý rác Tây Bắc (huyện Củ Chi) có 3 đơn vị xử lý là công ty cổ phần VietStar, Công ty cổ phần Tâm Sinh Nghĩa và Công ty TNHH một thành viên môi trường đô thị TP với tổng lượng xử lý 2.500 tấn mỗi ngày.
Còn ở khu liên hợp xử lý chất thải rắn Đa Phước do công ty TNHH xử lý chất thải Việt Nam (VWS) xử lý hơn 5.000 tấn.
"Không đợi đến phản ánh từ báo chí, mà ngành tài nguyên môi trường có hệ thống quan trắc kết nối với trung tâm dự báo thì được biết do biến đổi khí hậu, sự tác động của các mùa dẫn tới mùi hôi ở các khu xử lý rác, đặc biệt ở ở bãi rác Đa Phước", ông Thắng nói.

Bãi rác Đa Phước
Theo ông Thắng, bãi rác Đa Phước được thiết kế chôn lấp 24 triệu tấn rác, công suất hiện nay là 13 triệu tấn. Do ảnh hưởng hướng gió nên bãi này có mùi và hiện TP đang áp dụng 10 giải pháp để hạn chế mùi hôi từ bãi rác này, như tăng cường xịt các hóa chất, bố trí thời gian nhận rác rộng ra…
TP xác định công nghệ xử lý rác bằng cách chôn lấp có tiên tiến thế nào đi nữa thì vẫn có mùi, nên hiện đã điều chỉnh chỉ tiêu phấn đấu tới năm 2020 sẽ giảm 50% giải pháp chôn lấp rác.
Trong gần 9.000 tấn thì mới xử lý bằng cách đốt được 30%, còn lại là chôn lấp. TP đã yêu cầu với 4 đơn vị xử lý rác đề nghị chuyển ngay bằng đốt, giảm chôn lấp thì mùi sẽ giảm.
Giám đốc sở Tài nguyên cũng cho biết thêm cả các đơn vị xử lý rác đều ký hợp đồng với TP nên phải có trách nhiệm xử lý 1 sản phẩm tới hoàn chỉnh.
Chánh văn phòng UBND TP Võ Văn Hoan nói thêm TP đang trong quá trình phát triển, dân số tăng, xây dựng tăng nên nhu cầu xử lý rác cũng tăng cao.
"Hôm nay xử lý rác 8.900 tấn mỗi ngày nhưng trên thực tế ngày mai, ngày kia, số lượng rác đã tăng lên", ông Hoan nói và cho biết, TP có nhu cầu xử lý rác lớn, nên đang kêu gọi các nhà đầu tư xây dựng nhà máy xử lý rác.
Theo ông Hoan, việc đơn vị chủ quản có đề nghị trả 2.000 tấn rác tiếp nhận về đơn vị cũ không phải là mấu chốt vấn đề. Cái chính là đẩy nhanh việc đầu tư hệ thống xử lý rác.
Viết Dũng/Tri thức trẻ

Chính quyền thủ đô "giành ăn" với công an Hà Nội?

Chủ tịch UBND TP Hà Nội Nguyễn Đức Chung đề xuất thí điểm việc chia sẻ cơ sở dữ liệu dân cư có thu phí
Thảo Vy (VNTB) Thông tin ông cựu giám đốc sở công an Hà Nội nói rằng, Hà Nội chuẩn bị bán thông tin cá nhân mà chính quyền thành phố Hà Nội thu thập trong dân chúng thủ đô, cho thấy dường như ngân quỹ của bộ máy hành chính Hà Nội đã cạn kiệt nên tìm mọi cách vơ vét nguồn thu.

Viettel đã chi tiền để thu thập dữ liệu về dân cư?

Trung tuần tháng 11-2017, Bộ Công an có tổ chức hội nghị trực tuyến triển khai dự án xây dựng cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư. Nhật ký phóng viên cho biết, tại hội nghị này, Thượng tướng Lê Quý Vương, Thứ trưởng Bộ Công an, nói rằng sau một thời gian triển khai thí điểm, dự án cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư đã có đủ điều kiện cần thiết để triển khai. Ngoài hoàn thiện khung pháp lý, Bộ Công an phối hợp với các đơn vị liên quan đã xây dựng xong trung tâm cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư, trung tâm dữ liệu dân cư tại Hà Nội và TP.HCM.

Tướng Vương cho biết Chính phủ cũng đã xác định cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư là dự án ngân sách nhà nước, là tài sản nhà nước giao cho Bộ Công an quản lý. “Tại sao lại giao cho công an? Bởi vì công an có đầy đủ nguồn lực từ trung ương đến địa phương, đến tận xã phường. Và công an sẵn có dữ liệu quản lý bằng giấy rồi, từ căn cước công dân, giấy thông hành”, Trung tướng Trần Văn Vệ, quyền Tổng Cục trưởng Tổng Cục Cảnh sát, nói thêm rằng giao cho cơ quan công an quản lý không có nghĩa là của công an, mà sẽ dùng chung cho các bộ ngành.Trên cơ sở nguồn dữ liệu thu thập đó từ ngành công an, Thiếu tướng Công an Nguyễn Đức Chung, chủ tịch UBND TP.Hà Nội nhìn nhận nếu Hà Nội thực hiện việc bán dữ liệu dân cư (ông Chung dùng từ chia sẽ) cho một số lĩnh vực như ngân hàng, công chứng và một số lĩnh vực khác, thì dự ước số tiền thu về hàng năm cho ngân sách Hà Nội phải trên 300 tỉ đồng.

Tại TP.HCM, từ 18-4-2018, sở công an triển khai thu thập thông tin theo đề án cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư. Tại hội nghị triển khai xây dựng cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư và tập huấn công tác phục vụ triển khai thu thập thông tin dân cư TP.HCM hôm 28-3-2018, Trung tướng Lê Đông Phong, giám đốc sở công an cho biết, hiện nay TP.HCM là đô thị đặc biệt, quy mô dân số hiện có hơn 2,5 triệu hộ với hơn 10 triệu nhân khẩu. Trong đó có hơn 1,5 triệu hộ với gần 6,3 triệu nhân khẩu thường trú, có 980.418 hộ với 3,4 triệu người tạm trú. Ngoài ra mỗi ngày có khoảng 0,5 triệu lượt người lưu trú.

Theo nội dung một Quyết định do thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ký ngày 26 tháng 11 năm 2015, thì dự án “Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư” có tổng mức đầu tư (sau thuế) là 3.367 tỷ đồng do Tập đoàn Viễn thông Quân đội thuộc Bộ Quốc phòng ứng vốn thực hiện dự án [tải Quyết định này tạihttp://bit.ly/2KHcj0u].


Ai được quyền ‘bán’?


“Theo Luật phí và lệ phí tới đây thì Bộ Công an sẽ quản lý dữ liệu này và tiến hành thu phí. Còn căn cứ vào Luật tổ chức chính quyền địa phương thì Chủ tịch UBND các tỉnh, thành chịu trách nhiệm quản lý dân cư trên địa bàn và được phép ban hành giá dịch vụ”. Chủ tịch TP. Hà Nội – Nguyễn Đức Chung trả lời báo chí như vậy trong một phỏng vấn vào chiều 2-7-2018.

Phát biểu này của ông Nguyễn Đức Chung có lẽ từ niềm tin là dự thảo Thông tư của Bộ Tài chính về “Quy định mức thu, chế độ thu, nộp, quản lý và sử dụng phí khai thác, sử dụng thông tin trong cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư” sẽ được Bộ trưởng Bộ Tài chính sớm ký ban hành.

Tuy nhiên nếu căn cứ vào Nghị định số 137/2015/NĐ-CP, thì thẩm quyền chia sẻ/ ‘bán’ cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư, thuộc Bộ Công an chứ không phải cơ quan hành chính dân sự là UBND TP như lời của ông Nguyễn Đức Chung.

“1. Giám đốc Công an cấp tỉnh, Trưởng Công an cấp huyện có thẩm quyền cho phép khai thác thông tin về công dân cư trú tại địa phương. 2. Thủ trưởng cơ quan quản lý Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư Bộ Công an có thẩm quyền cho phép khai thác các thông tin về công dân trên phạm vi toàn quốc”. (Nghị định số 137/2015/NĐ-CP, Điều 9. Thẩm quyền cho phép khai thác thông tin trong Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư)

Ngoài ra, Điều 11. Sử dụng thông tin về công dân trong Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư, của Nghị định số 137/2015/NĐ-CP, yêu cầu (1). Việc sử dụng thông tin về công dân trong Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư phải bảo đảm bí mật nhà nước, bí mật cá nhân, bí mật gia đình và đời sống riêng tư của công dân. (2). Cơ quan quản lý cơ sở dữ liệu quốc gia, cơ sở dữ liệu chuyên ngành, cơ quan nhà nước, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội chỉ được sử dụng thông tin về công dân trong Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư để thực hiện chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn được giao hoặc giải quyết thủ tục hành chính.

Như vậy, nếu theo đúng quy định của pháp luật, thì không thể có như lời tuyên bố chắc nịch về con số trên 300 tỉ đồng thu về mà ông Nguyễn Đức Chung cho rằng chính quyền Hà Nội có thể giành quyền từ tay bộ công an, để bán các thông tin cá nhân này cho ngân hàng, công chứng và… một số lĩnh vực khác (!?).

Trong trường hợp chính phủ chấp nhận đề nghị trao quyền ‘bán dữ liệu dân cư’ cho chủ tịch TP. Hà Nội, thì vào tháng 4-2019, với việc tổng điều tra dân số và nhà ở trên toàn quốc theo Quyết định 772/QĐ-TTg do thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ký ban hành ngày 26-6-2018, cho thấy có đến 10 nội dung mà ông Nguyễn Đức Chung có thể chào bán rất đắt hàng: Thông tin chung về dân số; Tình trạng di cư; Trình độ học vấn và trình độ chuyên môn kỹ thuật; Tình trạng khuyết tật; Tình trạng hôn nhân; Mức độ sinh, chết và phát triển dân số; Tình hình đăng ký khai sinh của trẻ em; Tình hình lao động - việc làm; Thực trạng về nhà ở; Điều kiện sinh hoạt cơ bản của hộ dân cư.

Luật Tiếp cận thông tin và quyền tự do ngôn luận của công dân

Facebook đóng vai trò quan trọng trong mở rộng quyền tự do ngôn luận tại Việt Nam.
Thảo Vy (VNTB) Thời gian gần đây, nhiều tài khoản facebook bị xóa bài, bị khóa/ tạm khóa tài khoản mà không rõ lý do, vì các nội dung bài viết không vi phạm chính sách “Tiêu chuẩn cộng đồng [*] mà chính facebook đưa ra.

Người viết cho rằng với sự tùy tiện của facebook, căn cứ vào quyền tự do ngôn luận được bảo hộ tại Điều 25, Hiến pháp 2013, và các luật liên quan như Luật An toàn thông tin mạng 2015, Luật Tiếp cận thông tin 2016 (hiệu lực từ ngày 1-7-2018), chính phủ Việt Nam cần có các biện pháp bảo hộ cho người dân Việt Nam trong sử dụng dịch vụ mạng xã hội facebook.

Phải chăng đây là ‘cú bắt tay’ khóa miệng công dân?

Với việc Luật An ninh mạng sẽ có hiệu lực thi hành từ ngày 1-1-2019 tới đây, cho thấy việc ‘xóa bài’, ‘khóa tài khoản’ của facebook đang diễn ra là bước đầu của việc đội ngũ quản trị người Việt Nam đang làm việc ở facebook, tuân thủ các ràng buộc của Luật An ninh mạng mà không phải chờ đến đầu tháng 1-2019.

Sở dĩ có thể đưa ra nhận định như trên vì hầu hết các bài viết trên trang facebook của nhiều cá nhân, đều là tuyến bài nóng về tình hình thời sự đang diễn ra tại Việt Nam, trong đó có việc nhiều công dân đã bị công an TP.HCM vô cớ bắt và đánh đập dã man hôm Chủ nhật 17-6-2018.
Nhà hoạt động nhân quyền Lê Văn Dũng (bên phải) thực hiện livestream Facebook tại một quán cà phê ở Hà Nội, Việt Nam ngày 15 tháng 5 năm 2018. Ảnh: REUTERS / Kham
Tài khoản của cô cựu sinh viên trường luật Trương Thị Hà vừa được facebook [https://www.facebook.com/htruongtoiyeuluat] mở lại vào chiều Chủ nhật 1-7 là một ví dụ. Trước đó, hôm 29-6, Trương Thị Hà có bài viết kể lại tình cảnh lúc cô bị công an đánh tại nơi giam giữ ở sân banh Tao Đàn vào chiều Chủ nhật 17-6. Người thầy của Hà chứng kiến cảnh đó nhưng đã làm thinh, và từ chối lời van xin của cô sinh viên về việc nhờ người thầy này liên hệ dùm các luật sư để bảo vệ cô.

Bài viết nhanh chóng được chia sẻ và… những nhà quản trị người Việt của facebook lập tức xóa bài và tạm khóa tài khoản của cô sinh viên này. Lê Diệp Kiều Trang - Giám đốc Facebook Việt Nam, được cộng đồng mạng cho rằng đây chính là người đã nghiêm chỉnh thực hiện các yêu cầu của Luật An ninh mạng ngay khi luật này chưa có hiệu lực.

Quá nguy hiểm khi facebook ‘bán đứng’ khách hàng

Thời gian gần đây cộng đồng facebook Việt Nam đón nhận những đợt đóng tài khoản rất lạ. Hễ cứ viết bài đụng chạm đến một số doanh nghiệp, một số nhóm lợi ích trong chính phủ là bị đóng tài khoản.

Nếu như trước đây facebook luôn đưa ra lý do đóng tài khoản là “bạn đã bị ai đó báo cáo rằng tài khoản của bạn là giả mạo”. Rất khó khăn, tốn nhiều thời gian và bằng nhiều cách những anh chị này mới lấy lại được tài khoản. Thì nay không cần lý do gì cả, vẫn đóng.

Nhà báo Hoàng Linh (báo Tuổi Trẻ) kể: “Tôi tham gia mạng xã hội facebook với tư cách chính chủ, sử dụng họ tên thật, ngày tháng năm sinh thật, cơ quan công tác thật, trường đại học thật, địa chỉ email thật, số điện thoại thật, ảnh chân dung và sinh hoạt gia đình thật… Nhưng khi tôi viết những dòng trạng thái để bảo vệ cộng đồng trước sự xâm hại của các nhóm lợi ích thì ngay lập tức bị report. Facebook thông báo tôi bị ai đó báo cáo là mạo danh Hoàng Linh. Thể theo yêu cầu của facebook tôi đã gửi những giấy tờ, hình ảnh để chứng minh tôi là chính tôi, gửi đến 9 lần nhưng vẫn chưa nhận được sự phản hồi tích cực của facebook. Tôi cũng nhờ người liên lạc với cô Lê Diệp Kiều Trang, giám đốc Facebook Việt Nam thường trú tại Singapore nhưng vẫn không có phản hồi gì”.

Hôm 26-6, TS.BS Đinh Đức Long đã viết một lá thư song ngữ Việt – Anh, gửi tới văn phòng Facebook Việt Nam tại Singapore. Nội dung như sau: “Chào lãnh đạo Facebook và bà Lê Diệp Kiều Trang.

Sau khi trang facebook cá nhân của tôi đột ngột bị khoá với lý do có kẻ mạo danh, thì tôi đã làm theo hướng dẫn của người quản trị để chứng minh tôi là chủ nhân đích thực không thể tranh cãi được về pháp lý. Thế nhưng trái với kỳ vọng được khôi phục ngay lập tức trang facebook của mình, thì người quản trị lại tiếp tục đòi hỏi tôi cung cấp những thông tin cá nhân vô lý khác. Tôi cho rằng đây là ứng xử không chuyên nghiệp, thiếu khách quan của đại diện facebook phụ trách thị trường Việt Nam. Bằng phản hồi này tôi bày tỏ sự không hài lòng của minh về cách xử trí của đại diện facebook với tôi. Tôi sẽ tiếp tục tham khảo ý kiến của các chuyên gia, luật sư, nhà báo... để đòi hỏi được đối xử bình đẳng, và phục hồi trang facebook của mình”.

TS.BS Đinh Đức Long là người được cộng đồng biết đến là một cựu quân nhân đã từ bỏ Đảng CSVN, và ông có tiếng nói phản biện mạnh mẽ về các chính sách của Đảng và Nhà nước.

Khi Luật An ninh mạng có hiệu lực…

Với việc facebook có thể ‘bán đứng’ khách hàng, thì một khi Luật An ninh mạng có hiệu lực thi hành, xem ra bất kỳ công dân nào lên tiếng phản biện các chính sách của Đảng và Nhà nước Việt Nam trên trang cá nhân facebook, dễ đối mặt với quy chụp về tội ‘chống Nhà nước’ được quy định tại Điều 117, Bộ Luật Hình sự 2015.

Ở Điều 117 “Tội làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”, có một điều rất vô lý là chỉ cần ‘mới suy nghĩ’, đã có thể phải chịu mức án tù từ 1 đến 5 năm.

Hành vi sau đây được coi là ‘chống Nhà nước’, buộc phải đi tù với mức cao nhất là 20 năm: “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm có nội dung xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân”.
Các nhà lập pháp Việt Nam đã nhấn nút thông qua Luật an ninh mạng, thắt chặt các quy tắc trên Google, Facebook. 
Không cần chờ phiên tòa phúc thẩm, Luật An ninh mạng trao cho “lực lượng chuyên trách bảo vệ an ninh mạng thuộc Bộ Công an hoặc cơ quan có thẩm quyền của Bộ Thông tin và Truyền thông”, có quyền yêu cầu chặn “share/ chia sẻ”, xoá các thông tin mà “lực lượng” này cho rằng là “tuyên tuyền chống nhà nước” và “yêu cầu các nhà mạng ngưng cung cấp dịch vụ viễn thông, internet cho người có các bài viết đó”.

Như vậy, nếu tôn trọng Hiến pháp 2013, Điều 2.1 “Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của Nhân dân, do Nhân dân, vì Nhân dân”, thì chỉ có toà án mới có quyền tuyên bố hành vi nào là “tuyên truyền chống nhà nước”. Nếu Việt Nam có tính tới yêu cầu buộc gỡ các “fake news/ tin giả” trên mạng xã hội, thì cũng chỉ nên tiến hành sau khi có phán quyết của Toà. Nếu để cho các quan chức của Bộ Công an và Bộ Thông tin đưa ra các phán quyết đó thì trong thời gian vừa qua thì những sai phạm ở Bộ Thông tin và Truyền thông (trong vụ MobiFone-AVG), ở Bộ Công An (trong vụ Vũ “Nhôm”, vụ các tướng chủ mưu đánh bạc…), Bộ Quốc phòng (bán đất sân bay Tân Sơn Nhất…) liệu nhân dân có cơ hội mà bàn đến?.

Quyền tự do cá nhân, quyền riêng tư chỉ có thể bị can thiệp khi có trát của toà. Không có một đất nước có luật pháp nào, cảnh sát lại được trao cho quyền đó. Ở đây, trong khi Luật An ninh mạng chưa hiệu lực, mà Facebook Việt Nam đã cho mình cái quyền ‘công an mạng’ là một hành vi vi phạm nghiêm trọng pháp luật Việt Nam.

Ai sẽ bảo vệ quyền tự do ngôn luận, tự do tiếp cận thông tin, quyền được tôn trọng thông tin cá nhân của người Việt Nam?

Chú thích

[*] https://www.facebook.com/communitystandards/introduction/

Người Việt dã man với nhau.. và với chính mình

“…đối với người Việt mình, thì miễn sao, trước “cái chuồng” của mình không có rác thì đã quá đủ. Rác ở trước nhà thằng hàng xóm, rác ở ngoài đường, rác ở công viên, rác ở khu du lịch, rác ở chùa chiền, hoặc rác ở khắp nơi trên cả nước, cũng là chuyện của … người khác…”
rac_thai
Núi rác ở Phú Quốc
Càng ngày, người Việt mình càng dã man với nhau, gần như mất hết tình người. Người ta chỉ việc đổ thừa cho người khác, cho xã hội, cho chính quyền là kể như phủi tay, vô trách nhiệm.
Không ai có can đảm đứng ra nhận đó là cái lỗi của chính từng người, để rồi sửa sai với nhau, và cứ như thế, chúng ta đã khiến cho cái xã hội này ngày một trở nên băng hoại hơn lên.
Tôi chỉ cần đề cập đến chuyện đơn giản nhất, VIỆC GIỮ GÌN MÔI TRƯỜNG SẠCH SẼ CHUNG … XẢ RÁC.
Việt Nam giờ đây không khác một bãi rác khổng lồ rộng hơn 300 ngàn km vuông. Rác ở khắp nơi, ở từng mọi khe kẹt, ở từng mọi kẽ hở trong mọi ngang ngách ngõ hẻm. Rác ở ngay bên dưới những tấm bảng CẤM ĐỔ RÁC. Rác ở trước sân nhà. Rác ở ngay công viên. Rác ở đầu xóm. Rác ở cuối xóm. Nói tóm lại ở đâu cũng có rác, và hình như chỉ trừ trong nhà là không ... trữ rác.
Người ta tìm mọi cách tống khứ rác của nhà mình sang nhà hàng xóm, và nhiều khi người của xóm này cũng tìm mọi cách tống khứ rác của xóm mình sang xóm kế bên. Thế là nhà nhà sống chung với rác, xóm xóm sống bên cạnh rác, làng mạc, thành phố, và cả nước sống trên ổ rác do chính mình thải ra. Nó dẫn đến việc ô nhiễm môi trường thật khủng khiếp.
Người ta xuống đường tranh đấu về Formosa xả thải, về những nhà máy xả độc chất hủy hoại môi trường, nhưng người ta lại quên đi rằng, cái việc mà từng người có thể làm được, để biến cái môi trường mình đang sống sạch và đẹp hơn, nằm ngay trong đôi tay của mình. Và họ chung tay đóng góp vào việc cùng hủy hoại nó, tạo thêm những mầm mống bịnh tật, những căn bịnh chết người, những loại ung thư nguy hiểm cho chính mình và con cháu mình mà không mảy may rung động hay nghĩ đến. Những gì mình có thể làm thì không làm, thử hỏi cái kết quả sau này, 5 năm, 10 năm nữa sẽ ra sao?
Có người lại còn làm những trò hề như qua Hong Kong, qua Đài Loan nhặt rác và chỉ cho thiên hạ bên đó giữ gìn vệ sinh ra sao, trong khi chân mình dính đầy cứt nữa kìa. Thế mới biết dân Việt mình … giỏi.
Đảo Nam Du, đảo Phú Quốc, vịnh Hạ Long hay các nơi thắng cảnh mới thực là kinh hoàng. Người xả thải ngày một tăng dần theo lượng du khách. Hàng quán được xây trên bãi biển, rác và nước xả của nhà hàng, của khách sạn, đi thẳng xuống bờ biển ngay phía dưới.
Các bãi biển, bờ biển, các hang động, các hòn đảo hoang sơ giờ đã biến thành những bãi rác khổng lồ và khủng khiếp. Những bãi rác không bao giờ có thể tự hủy hoại này, giết luôn cái môi trường sinh thái và động vật ở trong đó, khiến những danh lam thắng cảnh này, sẽ biến thành những sa mạc rác không lâu nữa chỉ trong vài năm sau này.
Bên cạnh rác là nước cống, nước thải, nước rửa đồ ăn, chén bát ở nhà hàng, nước xả từ việc tắm rửa giặt giũ chạy thẳng ra sông hoặc ra biển, khiến những bờ biển giờ ngụp lặn trong những thứ chất độc phế thải, dẫn đến những mùi hôi thối nồng nặc vào những buổi trưa hè. Rác rưởi của bao nylon, của hộp và ly làm bằng Styrofoam, gói đựng và ngay cả đồ ăn thức uống dư thừa tràn ngập các bãi biển. Cứ ở đâu có tí cảnh đẹp, là ở đó ngập ngụa trong những thứ rác này. Mà chúng cứ tấp hết vào bờ, không thể bị phân hủy trong vài trăm năm, thế là mọi người Việt khi có dịp đi nghỉ hè là được nghỉ hè … với rác.
Tôi đặt chân đến những hòn đảo tạm gọi là hoang sơ ở Phú Quốc, mới thấy sự khủng khiếp của cái đại nạn này. Rác bao nylon và những thứ nguyên liệu không thể tiêu hủy trôi dạt che kín hết những bãi tắm, những bãi đậu tàu, mà tôi có thể thấy từ xa, trắng xóa một vùng cách bờ đến cả cây số.
Nỗi kinh hoàng không thể tả được, vì cả ngày, đi qua nhiều hòn đảo, mà tôi chỉ thấy có 1 con hải âu duy nhất bay kiếm mồi ở một hòn đảo. Bạn có bao giờ thấy biển và đảo không có bóng dáng hải âu chưa? Đến Phú Quốc đi thì sẽ thấy.
Ở Mỹ, mỗi đứa trẻ từ khi có trí khôn đã được giáo huấn và “nhồi sọ” hàng ngày về việc xả rác đúng nơi. Người ta có thể thấy một chú bé, một cô bé, khi tìm không ra một cái thùng rác ở đâu đó, thì bỏ miếng rác đó vào túi hay giữ trong tay cho tới khi tìm được thùng rác để bỏ miếng rác ấy.
Ở Việt Nam, tôi đã chính mắt mục kích những chiếc xe chở khách, tương từng bao rác xuống đường, có khi văng tung tóe vào những người đi xe máy ở phía dưới. Tôi cũng đã từng chứng kiến việc bố mẹ làm gương cho con cái, bằng cách vất rác ra đường, vào bụi cây, bụi cỏ ngay tại chỗ, trước những cặp mắt học hỏi của con mình. Tôi cũng đã từng bị đập vào mắt, người mẹ tay dắt đứa con 4-5 tuổi, mang bao rác quăng qua trước nhà hàng xóm, vì ở đó đã có sẵn một … đống rác. Sự giáo huấn và “nhồi sọ” này cũng được bọn trẻ ghi tâm khắc cốt khi lớn lên, không thể mai một.
Ấy thế, nhưng đối với người Việt mình, thì miễn sao, trước “cái chuồng” của mình không có rác thì đã quá đủ. Rác ở trước nhà thằng hàng xóm, rác ở ngoài đường, rác ở công viên, rác ở khu du lịch, rác ở chùa chiền, hoặc rác ở khắp nơi trên cả nước, cũng là chuyện của … người khác. 
Cái bịnh cha chung không ai khóc mà.
THẾ THÌ NGƯỜI VIỆT MÌNH CHẲNG DÃ MAN VỚI NHAU và VỚI CHÍNH MÌNH thì còn gì?
Giao Thanh Pham

Bất chấp bị phản đối, chính phủ CSVN không từ bỏ 3 ‘đặc khu kinh tế’

Hàng chục ngàn người dân tại Sài Gòn biểu tình chống luật “Đặc Khu” và luật “An Ninh Mạng” ngày 10 Tháng Sáu, 2018. (Hình: AFP/Getty Images)
HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Chính phủ CSVN vẫn tiến hành kế hoạch thành lập ba đặc khu kinh tế bất chấp sự chống đối dữ dội của dân chúng qua các cuộc biểu tình hồi tháng trước.
Một số báo mạng trong nước đưa tin “Văn Phòng Chính Phủ” vừa có văn bản gửi các thành viên Ban Chỉ Đạo Quốc Gia về xây dựng đơn vị hành chính-kinh tế đặc biệt (đặc khu), Bộ Kế Hoạch Đầu Tư và Bộ Nội Vụ về việc chuẩn bị nội dung họp lần thứ 2 của ban.”
Trên một số trang facebook cá nhân, người ta thấy luân chuyển tờ công văn có đóng dấu “hỏa tốc” từ Văn Phòng Chính Phủ theo yêu cầu của ông Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc muốn “các thành viên của ban báo cáo các công việc thuộc phạm vi chức năng, nhiệm vụ của bộ, ngành, đơn vị mình; đề xuất giải pháp thực hiện các nhiệm vụ thuộc ngành, lĩnh vực phụ trách, gửi Bộ Kế Hoạch Đầu Tư, Bộ Nội Vụ trước ngày 2 Tháng Bảy, năm 2018.”
Trong bản công văn hỏa tốc nói trên, ông Phúc “giao Bộ Kế Hoạch và Đầu Tư, Bộ Nội Vụ tổng hợp ý kiến thành viên Ban Chỉ Đạo, ý kiến của nguyên Phó Thủ Tướng Vũ Khoan, Học Viện Chính Trị Quốc Gia Hồ Chí Minh và chuẩn bị báo cáo các vấn đề liên quan đến nội dung đơn vị hành chính-kinh tế đặc biệt trước ngày 5 Tháng Bảy.”
Bên cạnh công văn hỏa tốc, Tỉnh Ủy Quảng Ninh có vẻ sốt ruột nhất nếu kế hoạch thành lập các đặc khu kinh tế bị trở ngại.
Báo mạng VNExpress hôm Thứ Ba, 3 Tháng Bảy, 2018, đưa tin: “Tại hội nghị trực tuyến chính phủ với các địa phương (ngày 2 Tháng Bảy, 2018), ông Nguyễn Đức Long – Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ninh đề xuất chính phủ tiếp tục hoàn thiện dự thảo Luật Đơn Vị Hành Chính-Kinh Tế Đặc Biệt; trình Quốc Hội xem xét tại kỳ họp cuối năm.”
Công văn từ Văn Phòng Chính Phủ đốc thúc chuẩn bị tài liệp họp tiếp về dự án lập ba “đặc khu kinh tế.” (Hình: Internet)
Vào ngày 10 Tháng Sáu vừa qua, hàng chục ngàn người trên nhiều thành phố từ Hà Nội, Sài Gòn, đến Nha Trang, Bình Thuận và một số thành phố khác đã biểu tình chống luật “Đặc Khu Kinh Tế” và luật “An Ninh Mạng.” Hàng trăm người biểu tình đã bị bắt giữ, đánh đập dã man và vu cáo cho họ “nhận tiền phản động từ nước ngoài” để biểu tình.
Dưới áp lực của dư luận, trước sự kiện diễn ra các cuộc biểu tình ít ngày, Quốc Hội CSVN, đã phải hoãn biểu quyết thông qua dự luật “Đặc Khu” cho đến kỳ họp cuối năm. Tuy nhiên ngày 12 Tháng Sáu, Quốc Hội CSVN vẫn thông qua luật “An Ninh Mạng” để triệt mọi thứ thông tin “độc hại” cho một chế độ độc tài, đảng trị và cực kỳ tham nhũng.
Không ít người không ngần ngại gọi luật “Đặc Khu” là luật “bán nước” vì họ nhìn thấy dấu hiệu người Trung Quốc sẽ tràn sang, dùng tiền mua chuộc đám quan tham CSVN để thâu tóm đất đai, các vị trí chiến lược khi được cho thuê đất tới 99 năm. Hiểu cách khác như bán đứt luôn cho những kẻ mà mọi người dân không thể nào quên 1,000 năm Bắc thuộc với ba lần đánh đuổi giặc Mông, Nguyên, Thanh xâm lược.
Báo mạng Zing ngày 14 Tháng Tư, 2018, viết rằng: “Con trai một chủ khách sạn trên đường 30/4 (thị trấn Dương Đông, Phú Quốc) cho biết anh thấy vài người nói tiếng Trung Quốc đi cùng người Việt hỏi mua đất trồng tiêu ở một xã phía Bắc đảo. Còn chị Thu Trang (quê Hậu Giang, nhân viên nhà hàng ăn uống ở khu phố 5, thị trấn Dương Đông) thì nói: Mấy anh làm cò đất hay dẫn vài người Trung Quốc đến đây ăn uống. Trong câu chuyện của họ tôi biết được là người Trung Quốc nhờ người bên mình mua đất.”
Từ ông tổng bí thư đảng CSVN trở xuống đều ra sức biện minh cho cái kế hoạch bị quần chúng chống đối. Nay với cái công văn hỏa tốc, người ta thấy việc Quốc Hội lùi thời gian biểu quyết chỉ để chính phủ sửa đổi ít từ ngữ, chi tiết rồi sẽ thông qua trong khi người dân đòi phải dẹp bỏ.
Trước khi nổ ra các cuộc biểu tình, hàng trăm đảng viên phản tỉnh, trí thức trong ngoài nước đã gửi kiến nghị thư đến đảng và nhà nước CSVN yêu cầu dẹp bỏ kế hoạch lập 3 đặc khu kinh tế. Rất nhiều chuyên gia kinh tế, gồm cả chuyên viên Liên Hiệp Quốc cũng đều đã lên tiếng cho rằng mô hình thiết lập các đặc khu kinh tế để thúc đẩy phát triển, không còn thích hợp và sẽ dẫn đến thất bại.
Dù vậy, các lãnh đạo chóp bu đảng CSVN, trước nay tuyên truyền là “đầy tớ nhân dân” nhưng không hề làm theo ý nhân dân mà họ gọi là “ông chủ” của đất nước. (TN)

Bị công an còng tay vì tự bỏ tiền túi làm đường


Con đường nhựa sẽ phải phá để trở lại thành đường đất. (Hình: Tiền Phong)
SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Tự bỏ tiền túi ra để làm đường giúp dân, một ông ở huyện Củ Chi bị công an truy đuổi, khống chế và đưa về trụ sở xã tạm giữ nhiều giờ.
Nói với báo Tiền Phong, ngày 3 Tháng Bảy, ông Bùi Hoàng Anh (39 tuổi, ở huyện Củ Chi, thành phố Sài Gòn) cho biết, chủ tịch và công an xã Tân Thạnh Đông đã mời ông lên “làm việc” sau gần 2 tháng tạm giữ chiếc xe lu mà ông đã thuê để làm con đường nhựa cho người dân trong xóm đi lại bớt cực.

Ông Anh cho biết, ông đã cam kết rằng sau khi được trả lại chiếc xe, ông sẽ phá bỏ con đường nhựa đã làm để trả nó về hiện trạng ban đầu là con đường đất. Tại buổi làm việc, ông Anh thừa nhận “làm đường khi chưa có giấy phép.”
Trước đó, ông Anh có đơn tố cáo công an xã Tân Thạnh Đông, huyện Củ Chi, đã còng tay và bắt giữ ông trái pháp luật.
Theo trình bày của ông Hoàng Anh, trong một lần đi qua ấp 6, xã Tân Thạnh Đông, thấy con đường đất dài 100m, rộng 3m dẫn vào nhà một số hộ dân đã xuống cấp trầm trọng nên ông đã tự bỏ 200 triệu đồng làm đường giúp dân.
Trước khi bắt đầu làm đường, những người dân sinh sống ở đây đã thông báo với chính quyền địa phương. Đến ngày 4 Tháng Năm, 2018, thì ông Anh tiến hành làm.
Thế nhưng, trong khi đang tráng nhựa đường thì một số cán bộ xã Tân Thạnh Đông đến yêu cầu ngưng làm lại đồng thời tịch thu cả máy móc.
Ông Hoàng Anh liền đến để trình bày sự việc thì bị cán bộ xã Tân Thanh Đông truy đuổi, khống chế, còng tay rồi đưa về trụ sở tạm giữ nhiều giờ liền.
“Toàn bộ máy móc làm đường hôm đó đều bị chính quyền xã Tân Thạnh Đông tịch thu mà không rõ lý do, không lập biên bản,” ông Anh khẳng định.
Liên quan đến sự kiện trên, Ủy Ban xã Tân Thạnh Đông giải thích với báo chí rằng, khoảng 8 giờ ngày 4 Tháng Năm, tổ công tác của xã kiểm tra và phát hiện công trình làm đường “không có giấy phép, không có văn bản chấp thuận của cơ quan nhà nước có thẩm quyền.”
Ủy Ban xã đã lập biên bản đình chỉ thi công, tạm giữ một xe lu của ông Hoàng Anh, nhưng ông này không “hợp tác,” nên xã đã “tạm sử dụng công cụ hỗ trợ và có còng tay ông này để áp giải về trụ sở công an xã nhằm ngăn ngừa hậu quả xảy ra.”
Đến 10 giờ ngày 5 Tháng Năm công an đã cho gia đình bảo lãnh ông Hoàng Anh ra, do kết quả điều tra cho thấy hành vi của ông này chưa đủ yếu tố cấu thành tội “Chống người thi hành công vụ” nên chỉ xử lý tội “Cản trở người thi hành công vụ, gây rối trật tự công cộng” đối với ông này. (Tr.N)

Công an mở cửa mời cả nước bạo động

Thach Vu FB
Vũ Thạch
Cách xóa bỏ trật tự xã hội nhanh nhất chính là khi những kẻ có trách nhiệm thực thi pháp luật cho phép họ công khai đạp lên pháp luật.
Thật vậy, kể từ ngày 17/6/2018 CA không còn giấu giếm gì nữa. Các “biện pháp nghiệp vụ”, tức những việc mà pháp luật cấm nhưng Đảng cho phép, trước đây chỉ làm trong lén lút nay đã được buông xích cho xông ra công khai giữa ban ngày.
Tại vườn Tao Đàn, CA mặc luôn sắc phục chứ không chỉ thường phục, dựng lều gom dân lại đánh tập thể. Người bị chấn thương sọ não, người ho ra máu, người xỉu tại chỗ, người phải vào thẳng nhà thương … kể cả những thiếu nữ ở độ tuổi 20. Không chỉ các nam CA, cả nữ CA cũng tham gia gào hét tục tĩu và đánh đập dân một cách man rợ bằng nắm đấm, đế giày, dùi cui, mũ sắt, còng sắt, và bằng bất cứ vật gì cứng trong tầm tay. Họ thật sự trở thành một bầy thú hoang điên dại và biết chắc chắn họ đang phạm pháp 100%.
Với cánh cửa bạo hành mở toang cho CA cắn xé những người dân tay không như thế, trong tương lai người dân cũng sẽ chẳng còn lý do gì để tha mạng cho cả toán CSCĐ như đã thấy tại làng Đồng Tâm, tại Phan Rí. Chính CA đang bảo dân hành xử như thế là ngu dại. Mặt mũi những người dân nhân bản này sẽ bị họ nhớ và trả thù nguội.
 Chánh trị sự Hứa Phi sau khi bị đánh và cắt râu hôm 22/6/2018
Không chỉ tại Hà Nội và Sài Gòn, CA địa phương khắp nơi cũng được xả cổng bạo hành dân chúng. Hiện có khá nhiều trường hợp dân bị đánh thừa chết thiếu sống mà công luận không biết tới vì không đủ người hô hoán lên các mạng xã hội như trường hợp của Chánh Trị Sự Hứa Phi thuộc đạo Cao Đài, hay trường hợp của anh Đinh Văn Hải, một nhà hoạt động khuyết tật can đảm được hàng ngàn người mến mộ. Ông Hứa Phi đã cao tuổi ngã quị khi bị trùm bao đánh lén và đè ra “cắt râu”. Anh Đinh Văn Hải bị đánh gẫy xương nhiều chỗ trên thân thể và bị vết cắt sâu dài trên bàn tay và ngón tay. Khi tiến hành các “biện pháp nghiệp vụ” này, từng tên CA biết chắc chắn họ đang phạm pháp 100%.
Nếu CA địa phương, mặc thường phục tự do bạo hành, hoàn toàn xem pháp luật là số không, thì làm sao người dân còn có lý do gì để cản nhau trong ý định trùm bao đánh tỉa riêng từng tên CA, đặc biệt CA mặc thường phục, trên đường họ đi nhậu, đi chơi hàng ngày? Đây không phải là chuyện tưởng tượng. Hiện tượng dân “tự giải quyết công lý” đang phùng lên khắp nơi tại Trung Quốc, cả thành thị lẫn thôn quê, và đã bắt đầu xuất hiện đó đây tại VN.
Nghiêm trọng hơn nữa, khi bạo hành các nhà hoạt động không còn tạo đủ sợ hãi, CA nay tiến lên nấc mới – giữa đêm ném đá lớn, ném củi đang cháy, ném pháo đại cột thành chùm, ném đá gói trong vải tẩm xăng, …(chứ không chỉ sơn, nhớt, mắm tôm như trước đây) vào nơi ở của gia đình những người hoạt động, những người chống thuế chợ, những người phản đối cưỡng chế đất, … Trường hợp gần đây nhất được nhiều người biết đến là gia đình nhà hoạt động Đỗ Thị Minh Hạnh. CA còn phối hợp nhịp nhàng việc ném đá với cách cắt điện để tránh bị chụp hình. Rõ ràng họ biết đó là việc không chỉ phạm pháp 100% mà còn rất đáng xấu hổ.
Khi CA đã tới mức sẵn sàng cho cháy luôn cả nhà cửa, bao gồm cả các nhân mạng trong nhà, thì người dân nay không còn lý do để phân biệt những công an ác ôn và gia đình họ nữa. Các gia đình CA sống giữa xóm giềng mà ai cũng biết. CA không thể đêm nào cũng thức canh nhà mình. CA không thể bảo vệ mọi người thân hết ngày này sang tháng khác. Tại TQ, tình trạng CA ác ôn tệ hại tới mức có những người dân quá bức xúc cầm dao đến trường có con cái CA đang theo học để trả thù rồi tự sát. Thật đáng buồn, xã hội VN cũng đang tiến vào con đường này.
Nhưng có lẽ nguy hiểm nhất, và cũng dại dột nhất, là quyết định cấp súng ống cho CA phường, xã kể từ ngày 1/7/2018. Chắc chắn những vụ CA say xỉn với súng trong tay, CA “đòi ăn” với súng trong tay, CA đi đánh bài với súng trong tay, v.v.. sẽ dẫn đến cả một cơn lũ án mạng mới. Và cũng chắc chắn không kém, một số lượng súng ống không nhỏ sẽ lọt sang tay côn đồ, xã hội đen và cả vào tay dân chúng qua hàng triệu ngõ ngách phường xã.
Giới lãnh đạo VN dư biết kinh nghiệm tại các nước cựu độc tài: Làn sóng phản đối ôn hòa thường chỉ trở thành ngọn sóng thần cuốn phăng cả chế độ khi những kẻ cầm quyền cho CA vượt qua lằn ranh Công Khai Giết Dân.
Giới lãnh đạo cũng dư biết: MỘT KHI NGƯỜI DÂN ĐÃ THẤY TRƯỚC SAU GÌ CŨNG CHẾT VÀ CHẾT ĐAU ĐỚN DƯỚI TAY CA, HỌ BUỘC PHẢI PHẢN ỨNG LÚC CÒN ĐANG SỐNG.