Saturday, November 7, 2015

Hàn Quốc tóm cổ một cán bộ côn an CSVN vì hành vi tấn công tình dục phụ nữ

Bạn đọc Danlambao - Cảnh sát thành phố Bucheon (Hàn Quốc) vừa bắt giữ một cán bộ côn an CSVN vì hành vi cưỡng dâm đối với một cô gái trẻ, người vốn chỉ bằng tuổi con ông ta.

Theo tin từ báo điện tử JoongAng, vụ việc xảy ra vào lúc 21:30’ trong thang máy của một khách sạn thuộc quận Wonmi, Bucheon.

Viên cán bộ côn an CSVN đã có hành vi ôm và sàm sỡ cơ thể của một cô gái Hàn Quốc 21 tuổi, là nhân viên của khách sạn. 

Trong quá trình điều tra, viên CA này tiếp tục chối leo lẻo rằng bản thân ông ta chưa từng có hành vi tấn công tình dục đối với nạn nhân.

Tuy nhiên, cảnh sát Hàn Quốc đã kiểm tra máy quay an ninh (CCTV) của khách sạn và cho biết toàn bộ hành vi phạm tội đã bị camera ghi lại. 

Cán bộ CA sang Hàn Quốc 'tu nghiệp'

Danh tính thủ phạm hiện vẫn chưa được tiết lộ. 

Cảnh sát Hàn Quốc cho biết, đây là một cán bộ côn an CSVN, 50 tuổi, được cử sang Hàn Quốc dưới diện ‘tu nghiệp’ từ ngày 25/10/2015.

Theo dự kiến, viên CA này sẽ ở lại Hàn Quốc trong 8 ngày để được cảnh sát sở tại giúp tập huấn về công nghệ thông tin. Tuy nhiên, khi mới ở được đến ngày thứ 5 thì ông ta đã nổi máu ‘yêu râu xanh’, có lẽ vẫn còn quen thói cậy quyền, cậy chức như khi còn ở Việt Nam.

Đoàn cán bộ học viện cảnh sát, do thiếu tướng CA Đặng Xuân Khang làm trưởng đoàn sang Hàn Quốc tập huấn. Một cán bộ trong đoàn ông này đã bị cảnh sát nước sở tại tóm cổ vì hành vi tấn công tình dục một phụ nữ Hàn Quốc.

Theo trang web của Học viện cảnh sát nhân dân, đây là khóa tập huấn do cơ quan hợp tác quốc tế Hàn Quốc (KOICA) tài trợ.

Đoàn cán bộ cao cấp trường cảnh sát nhân dân Hà Nội được cử sang Hàn Quốc để được đào tạo về việc xây dựng thư viện điện tử cho ngành CA.

Thiếu tướng CA Đặng Xuân Khang, phó giám đốc học viện cảnh sát nhân dân là trưởng đoàn tham gia khóa học này. 

Qua chuyến thăm của Tập Cận Bình - Hiện rõ bức tranh đối lập giữa nhân dân và nhà nước cộng sản!

Thất Lĩnh (Danlambao) - Sau chuyến viếng thăm của Tập Cận Bình, Cộng sản Việt Nam và Trung cộng đã ra nhiều tuyên bố chung. Trong đó, có một yếu tố khiến nhiều người nghĩ đến kịch bản Việt Nam trở thành thuộc địa Trung cộng vào năm 2020, đúng như giao ước Thành Đô, đó là tạo điều kiện để Trung cộng mở tổng lãnh sự quán tại Đà Nẵng!

Với diện tích quốc gia như Việt Nam, việc đặt đại sứ quán tại Hà Nội và tổng lãnh sự tại Sài Gòn xem như quá đủ để thực hiện công tác ngoại giao. Như vậy, Trung cộng muốn mở tổng lãnh sự quán tại Đà Nẵng để làm gì? Thực chất những ai hiểu về chính trị, đại sứ quán và lãnh sự quán ngoài nhiệm vụ ngoại giao giữa hai quốc gia, còn kiêm thêm chức năng hoạt động tình báo và gián điệp. 

Trong khi đó, từ Đà Nẵng đi ra Hoàng Sa và kể cả Trường Sa rất gần. Nếu tổng lãnh sự Trung cộng được thành lập thì trong đất liền có một cơ quan liên lạc và gián điệp, còn ngoài đảo Hoàng Sa - Trường Sa quân đội Trung cộng luôn ở tư thế sẵn sàng. Trên biển tàu quân sự Trung cộng cũng luôn trong tư thế chuẩn bị. Phải chăng tổng lãnh sự này là một mưu tính để đặt cơ quan điều khiển cho tất cả hoạt động của Trung cộng tại vùng biển miền Trung Việt Nam nhằm thực hiện mưu đồ tấn công Việt Nam từ phía biển? Đối với Trung cộng câu hỏi này không bao giờ thừa.

Thế mà cộng sản Việt Nam sẵn sàng tạo mọi điều kiện thuận lợi để bọn bành trướng Bắc Kinh có điều kiện mở tổng lãnh sự tại nơi này. Nếu xét về yếu tố kinh tế, nhập siêu của Việt Nam từ Trung cộng là một con số rất khủng. Xét về quan hệ ngoại giao Việt Nam luôn bị Trung Quốc đè đầu cỡi cổ kiểu bề trên. Bằng chứng là HD 981 đặt vào vùng biển Việt Nam một cách ngang nhiên. Đảo Hoàng Sa - Trường Sa của Việt Nam bị Trung cộng vùng vũ lực chiếm đóng. Ngư dân Việt Nam đánh bắt cá trong vùng biển Việt Nam cũng bị Trung cộng bắt giữ. Xét trong cả hai yếu tố kinh tế và chính trị Việt Nam đều bất lợi. Thế thì việc đặt tổng lãnh sự quán Trung cộng tại Việt Nam để làm lợi cho ai???

Theo báo chí lề đảng, đại biểu quốc hội Dương Trọng Nghĩa của Sài Gòn khẳng định phát biểu và tuyên bố của Tập Cận Bình trong chuyến thăm vừa qua không hề có ý giải quyết xung đột, mâu thuẫn đang tồn tại giữa Việt Nam và Trung Quốc. Tất cả chỉ là những ngôn từ chung chung hướng tới tương lai tốt đẹp viễn vông nào đấy. Điều này cho thấy Tập Cận Bình mang một tâm thế nước lớn, ngang tàng đến Việt Nam để chỉ đạo chứ không hề thể hiện tinh thần hòa hiếu như hắn nói rằng chữ “hòa” ăn sâu vào zen người Trung Quốc.

Trên tinh thần láo xược đó, đảng cộng sản Việt Nam vẫn long trọng chào đón. Tất cả các bức hình chụp các quan chức cao cấp Việt Nam đều ở tư thế cúi đầu trước Tập Cận Bình. Hình thức bên ngoài biểu hiện một sự nể sợ của một kẻ lệ thuộc trước mặt ông chủ. Trong khi đó, những người xuống đường biểu tình chống chuyến viếng thăm của tên trùm giặc cướp nước Tập Cận Bình thì bị đánh đập đổ máu và bắt bớ một cách vô lý. Hệ thống tuyên truyền của đảng cộng sản ra rả về tình hữu nghị keo sơn giữa hai đảng cộng sản Trung Quốc và Việt Nam. Điều này gợi liên tưởng đến kịch bản 2020 đất nước Việt Nam sẽ được cộng sản Việt Nam dâng cho Trung cộng theo đúng giao ước của Hội nghị Thành Đô.

Nhà nước của đảng cộng sản Việt Nam hèn hạ như thế, còn người dân Việt Nam thì sao? Từ trước khi Tập Cận Bình qua Việt Nam, làn sóng phản đối từ trong dân chúng lan mạnh từ trong nước đến hải ngoại. Phong trào No Xi (tức không welcome Xi Jinping - không Tập Cận Bình) được hình thành. Ngày 3/11/2015 tại Hà Nội nổ ra cuộc biểu tình phản đối. Ngày 4/11/2015 tại Sài Gòn tiếp ứng bằng một cuộc biểu tình khác. Ngày 5/11/2015, đúng ngày Tập Cận Bình sang Việt Nam tại Hà Nội và Sài Gòn cùng lúc xuống đường trong tình hình mật vụ, cảnh sát và các lực lượng được tung ra dày đặc nhằm bóp nghẹt tiếng nói của người biểu tình chống Trung Quốc.

Anh Trần Bang bị đánh đổ máu nhưng anh không hề e sợ và khuất phục. Trong video clip ghi lại anh còn khẳng khái: máu tôi đã đổ để đón tiếp Tập Cận Bình. Sau đó, cộng đồng mạng dậy sóng cơn thịnh nộ của người dân trước thái độ hèn với giặc - ác với dân của cộng sản Việt Nam. Điều này cho thấy dù người dân không thể tập trung thành một cuộc xuống đường quy mô lớn trong những ngày Tập Cận Bình sang Việt Nam, nhưng lòng thù hận Trung cộng xâm lược ngày càng sôi sục trong trái tim của mỗi người Việt.

Và vì vậy, hành động cúi đầu cúc cung tuân phục của đảng cộng sản Việt Nam trước đảng cộng sản Trung Quốc sẽ khiến cho niềm tin của người dân vào đảng cầm quyền đã bị xoáy mòn ngày càng cạn kiệt. Chắc chắn rằng mỗi hành động hèn hạ bán nước cầu vinh của nhóm cầm quyền của Đảng cộng sản Việt Nam sẽ là tiền đề cho một cuộc nổi dậy toàn diện nhằm lật đổ chế độ độc tài hèn nhát và thâm hiểm, để tạo nên một tương lai tốt đẹp hơn cho dân tộc Việt Nam.

7/11/2015

Tại sao Hải quân Mỹ tiến hành tuần tra sát các rạn san hô tại quần đảoTrường Sa?

Nguyễn Hùng, Trần Hoài Nam (Danlambao) - Trong khi Phi Luật Tân đang tiến hành kiện Trung cộng ra trước Tòa án Quốc vì vi phạm nghiêm trọng Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển 1982, và vụ kiện đã được tòa án chập thuận sẽ đưa ra xét xử vào cuối tháng 11/2015, thì ngày 26/10/2015 hải quân Mỹ đã chính thức đưa chiến hạm Lassen của họ đến tuần tra tại khu vực quần đảo Trường Sa và vào sâu trong khu vực 12 hải lý sát các rạn san hô ngầm tại Subi và Gạc Ma mà Trung cộng đã cưỡng chiếm từ Việt Nam năm 1988 sau cuộc thảm sát 64 chiến sĩ công binh hải quân Việt Nam tại bãi san hô Gạc Ma, để khẳng định quyền tự do hành hải trong vùng biển quốc tế đã được Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển xác định tại các vùng biển không có đảo tự nhiên.

Phi Luật Tân chưa từng xảy ra hải chiến và không bị Trung cộng chiếm đoạt các đảo mà họ đang đóng giữ nhưng chính phủ Phi Luật Tân đã hiên ngang, bất chấp những lời đường mật dụ dỗ hay hù dọa của cộng sản Tàu, vẫn kiện nước này ra tòa án Quốc tế tố giác hành động gây hấn và bá quyền tại vùng quần đảo Trường Sa. 

Nhà nước cộng sản Việt Nam đã cam tâm trao dần biển đảo cho bọn bá quyền xâm lược Tàu cộng. Vì ngu dại và mù quáng theo thứ chủ nghĩa cộng sản vong bản, năm 1958 Hồ Chí Minh đã phản bội đất nước, bán nước, ký công hàm thừa nhận Tàu kiểm soát vùng biển Đông trong khi chủ quyền thực sự thuộc về nhân dân miền Nam Việt Nam Cộng Hòa để đổi lấy vũ khí và lương thực theo đuổi chiến tranh đẫm máu nhuộm đỏ miền Nam Việt Nam gây ra hàng triệu người dân Việt Nam bị giết hại và đất nước điêu linh. Thế hệ tiếp theo của Việt cộng tiếp tục theo đường mòn HCM, trao cho bọn cộng sản Tàu một phần vịnh Bắc Bộ và năm 1988 lãnh đạo chóp bu của ĐCSVN ra lệnh chiến sĩ tại quần đảo Trường Sa buông tay không được phép đánh trả để cho bọn sát nhân cộng sản Tàu tàn sát và chiếm vùng bãi đá ngầm Gạc Ma. Chính tại vùng bãi đá ngầm này bọn bá quyền cộng sản Tàu đã và đang tiếp tục bồi đắp thiết lập sân bay và căn cứ quân sự khổng lồ nhằm ý đồ chiếm trọn khu vực quần đảo Trường Sa, ngăn cấm tàu thuyền di chuyển xuyên qua vùng biển quốc tế sát các bãi đá ngầm. Hành động cộng sản Tàu xâm chiếm biển đảo của Việt Nam, sát hại ngư dân Việt Nam làm ăn tại vùng biển của Việt Nam đang bị thế giới lên án nhưng lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam không những không lên án và thách thức bọn bá quyền cộng sản Tàu mà họ lại kết thân, xem bọn bành trướng sát nhân cộng sản Tàu là đồng chí là anh em ruột thịt.

Trong lúc tình hình tại quần đảo Trường Sa rất nóng bỏng và cơ nguy đối đầu quân sự có thể xảy ra; các nước Nhật, Úc, Ấn, Âu Châu và đặc biệt Mỹ đã lên tiếng phản đối hành động ngang ngược của cộng sản Tàu đòi quyền lãnh hải 12 dặm chung quanh các bải san hô ngầm bằng hành động cụ thể với việc đưa khu trục hạm Lassen đi tuần tra sát vùng bải đá ngầm Subi - Gạc Ma và Vành Khăn, nơi mà bọn cộng sản Tàu vừa bồi lấp và xây dựng căn cứ quân sự với các đường bay to lớn; lãnh đạo đảng và nhà nước chư hầu cộng sản Việt Nam lại đón Chủ tịch cộng sản Tàu Tập Cận Bình sang kinh lý. Đảng CSVN một mặt đón tiếp thịnh soạn nhân vật đại diện một nước đang chiếm đóng lãnh hải biển đảo và thường xuyên giết hại ngư dân Việt Nam, mặt khác ra lệnh cho bọn công an côn đồn tay sai chỉ biết còn đảng cs Tàu còn mình đàn áp tàn nhẫn những người dân yêu nước lêntiếng phản đối tên cướp biển Tập Cận Bình có mặt tại Việt Nam. Thật nhục nhã cho chóp bu đảng CSVN là ngay sau khi vời Việt Nam đến Singapore Tập Cận Bình đã công khai xấc xược lên tiếng bảo rằng Trường Sa là lãnh thổ của Tàu từ thời xa xưa. Thật nhục quốc thể khi lãnh đạo Việt cộng tại Ba đình Hà Nội ngửa tay ăn mày số tiền còm 1 tỷ Mao tệ (200 Triệu USD) từ Tập Cận Bình để bán đứng biển đảo cho bọn bá quyền Tàu cộng. Đối với bọn bành trướng Tàu cộng, đây là vố làm ăn một vốn vạn lời với Việt cộng.

Clip video dưới đây với phụ đề tiếng Việt đài truyền hình PBS thực hiện cuộc phỏng vấn bà Bonnie Glazer Giám đốc Tổ nghiên cứu sức mạnh của cộng sản Tàu thuộc Trung Tâm Nghiên Cứu Chiến Lược Toàn Cầu về lý do tại sao hải quân Mỹ phải thực hiện các cuộc tuần tra trong vùng biển sát các bải đá ngầm của Việt Nam bị Trung Cộng chiếm đoạt và bồi lấp xây dựng các sân bay và cơ sở quân sự to lớn.






Ngày 08/11/2015

Rời VN, tới Singapore Tập Cận Bình lộ bản mặt gian hùng

Lê Hải Lăng (Danlambao) - Sau hai ngày ở VN, Tập được đảng và nhà nước đón tiếp linh đình, trong lúc dân chúng biểu tình chống thằng cướp biển bị côn an côn đồ đánh đập. Quan chức phủ phục từ đầu gối vợ chồng Tập trở xuống. Đảng dùng thế hệ trẻ tương lai dân tộc vào mục đính đen tối: “Các cháu thiếu nhi Hà Nội vẫy cờ, hoa nồng nhiệt chào đón Tổng Bí thư, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Phu nhân cùng Đoàn đại biểu cấp cao Trung Quốc sang thăm Việt Nam.” Báo chí đài nhà sản thì chạy theo vung vít phụ họa những lời nói của Tập là thiện chí, là thành tâm, là cởi mở?

Theo Vietnamnet “Phát biểu ngay khi đặt chân xuống sân bay Nội Bài, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình khẳng định tầm nhìn quan hệ hai nước, nguyện cùng với VN nhìn về đại cục, hướng về lâu dài tôn trọng lẫn nhau, hiệp thương hữu nghị.” Theo VOV “Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khẳng định, Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam luôn coi trọng việc duy trì quan hệ láng giềng hữu nghị với Trung Quốc; sẵn sàng cùng Trung Quốc đưa quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện Việt - Trung đi vào chiều sâu.”

Đảng đầu độc thế hệ trẻ qua việc Trọng và Tập gặp gỡ hữu nghị thanh niên Trung-Việt. Phát biểu trước 400 thanh niên Việt-Trung. TBT Trọng nói; “Hai lần tôi và Tổng bí thư, Chủ tịch Tập Cận Bình gặp gỡ các bạn trong năm nay, là thể hiện sự tin yêu, kỳ vọng vào thanh niên, mong các bạn trẻ hiểu sâu sắc và trân trọng, không ngừng phát huy giá trị của quan hệ hai nước, truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác” Còn ông Tập nói: “Nhân dân TQ quan niệm rằng cái gì mình không chấp nhận thì không thể ép người ta chấp nhận… hai nước cần tăng cường tin cậy lẫn nhau, đoàn kết hợp tác, thúc đẩy phát triển chung”

Trích GDVN: “Chiều 5/11, lễ đón chính thức Tổng Bí thư, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Phu nhân được tổ chức trọng thể tại Quảng trường Phủ Chủ tịch theo nghi thức cao nhất dành cho nguyên thủ quốc gia. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Phu nhân chủ trì lễ đón. 

Tham dự lễ đón còn có các ông Nguyễn Xuân Phúc, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Thủ tướng Chính phủ; Đinh Thế Huynh, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương; Trần Quốc Vượng, Bí thư Trung ương Đảng, Chánh Văn phòng Trung ương; Phạm Bình Minh, Phó Thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao".

Cũng báo GDVN: “Các cháu thiếu nhi Hà Nội vẫy cờ, hoa nồng nhiệt chào đón Tổng Bí thư, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Phu nhân cùng Đoàn đại biểu cấp cao Trung Quốc sang thăm Việt Nam. Ngay sau Lễ đón, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã tiến hành hội đàm với Tổng Bí thư, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, tại Trụ sở Trung ương Đảng”

Thế rồi vừa rời khỏi Việt Nam không bao lâu, khi tới Singapore Tập Cận Bình lộ bản mặt gian hùng. Tại VN Tập dùng miệng lưỡi ngon ngọt ru ngủ. Ngày 7 tháng 11 tại Đại học quốc gia Singapore, theo Straitstimes “Mr Xi repeated China's position that islands in the South China Sea have been Chinese territory since ancient times and that the Chinese government must uphold its sovereign rights and maritime interests” Ông Tập lặp lại vị thế TQ cho rằng những chuỗi đảo trên biển Đông thuộc về lãnh thổ TQ kể từ thời cổ đại và chính phủ phải bảo vệ chủ quyền cùng với lợi ích hàng hải. 

Ba Đình hãy ngay lập tức thả tất cả những nhà tranh đấu yêu nước ra khỏi nhà tù. Vận nước nỗi trôi cần những nhà báo như Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Ngọc Già…, cần nhạc sĩ Việt Khang tập hợp kêu gọi lòng yêu nước Việt Nam tôi đâu? Anh là ai sao đang tâm làm tay sai cho Tàu. Cần những người đàn bà giặc đến nhà đàn bà phải đánh như Bùi Thị Minh Hằng. Ba Đình sáng mắt sáng lòng hay còn ngủ say trên miệng lưỡi Tập Cận Bình?

Ai là người nguyện trải thảm đỏ hãy tự nguyện vào nhà tù đổi lấy người yêu nước Việt Khang, Ba Sàm, Nguyễn Ngọc Già, Bùi Hằng…

Nhớ nhé! Đón thằng lưu manh cướp đảo cướp biển là một trọng tội. Tổ tiên đổ bao nhiêu xương máu cho dãi đất chữ S trong đó có Hoàng sa, Trường Sa là của Việt Nam. 

Đem tuổi trẻ thơ ngây đón thằng cướp nước là cố tình đưa dân tộc vào vòng nô lệ họa diệt vong trong bàn tay Đại Hán. 

8/11/2015

Cũng chỉ tại vì sự nghiệp Bác

Cu Tèo (Danlambao) - Chào Bác,

Cháu là Cu Tèo đây,

Đêm nay Tèo không ngủ. Không ngủ chẳng phải vì - sống và làm việc theo gương bác Hồ - bận bịu công tác hướng dẫn cho cái hĩm từ trong Nam ra đi đái, hay tập múa “Dân Liên Xô trên cánh đồng hoa”, hoặc nhảy “Kết đoàn chúng ta là sức mạnh”. Nhưng vì bức xúc cực kỳ trước tình hình đảng ta bị chửi mang tầm vóc mới “hoành tráng” chưa từng có từ trước đến nay trong lịch sử đảng Cộng Sản Việt Nam bị chửi muôn năm.

Đảng ta bị dân chửi dữ dội về cái tội gì thì bác nằm trong ấy cũng đã động mả vì Tèo nghe đồn bác linh lắm, các chú ấy cầu gì được nấy. Chẳng hạn như chú Ba Ếch được hai Ếch con: một vào ngồi ghế Phó bí thư tỉnh ủy Kiên Giang; một vào Ban Chấp hành Đảng bộ Bình Định. Hay như cựu trưởng Ban Kiểm tra Trung ương Nguyễn Văn Chi được con trai làm phó bí thư thành ủy Đà Nẵng. Hoặc như Bí thư Thành ủy Sài Gòn được con trai làm phó bí thư Quận 1. Thiên hạ xầm xì rằng, may mà các chú ấy đi cầu bác Hồ, chứ đi cầu ở nơi khác, sẽ bị thần linh vật chết lăn quay, vì các cậu ấm ấy mặt còn búng ra sữa, con nít mà đòi làm cha thiên hạ. Nhưng không phải ai cầu bác cũng được, như bà con dân oan cầu được trả lạ ruộng vườn, nhà cửa bị các chú ấy hợp đồng với côn đồ cưỡng đoạt; cầu đã chẳng được, ngược lại, càng cầu, họ càng bị cưỡng bức mạnh bạo hơn.

Bác chả lạ gì: ấy là cái tội rước giặc vào nhà. Cái tội này chẳng những tày đình, mà còn vượt quá trần đình. Đến nỗi, so với trước đây, để bày tỏ “bức xúc” trước những gì đảng ta đem lại cho đất nước dân tộc, có anh thanh niên tên Nah Sơn, chuyên hát nhạc đường phố đã phải cất lên bài nhạc Ráp “ĐMCS”, thiên hạ nghe đã “khủng” cái lỗ tai, thế mà nay một người nước ngoài, vốn dòng dõi qúy tộc, tuổi đã xấp xỉ tuổi Bác ngày Bác ngáp ngáp xin các chú ấy cho nghe bản nhạc Tàu trước khi lìa trần, chưa hề biết chửi tục là gì, đã phải cất lên tiếng bá ngọ đảng ta. Thật là “phi ni lô đia”, hết nước nói.

Thưa Bác, Tèo thấy thật không gì đau, không gì nhục, không gì xấu hổ khi nghe đảng ta bị xúc phạm nặng nề rộng cao như thế.

Là đứa cháu ngoan một thời của bác, lại sôi sục dòng máu cá gỗ trong lòng, lại thấm nhuần tư tưởng coi như của bác, "ở đâu có áp bức ở đó đấu tranh” cháu “bức xúc” cực kỳ như chưa bao giờ, nhưng muốn bứt ra xúc đi quăng mà không được.

Vẫn văng vẳng bên tai tiếng bá ngọ với mẹc xa-lù CS.

À Ơ- rê- ca! Tèo tìm ra rồi: Tất cả cũng chỉ tại vì sự nghiệp bác để lại cả, VN mới ra nông nổi này.

Chỉ còn cách xúc bác quẳng đi thôi là dân tôi hết của nợ. Cái của nợ ma ám quỷ nhập.

“Lời thật mất long”,

Phải không Bác,

Không gì quý hơn độc tài, tự do làm tay sai cho Đại Hán

Lê Hải Lăng (Danlambao) - Thế là vợ chồng tướng cướp biển Đông trở về nhà thư thái, sau khi mang tàu vị yểu pha trộn dầu nhị thiên đường cùng tiền úm ba la cho bọn nội ứng nối giáo Đại Hán tặc. Giấc mộng Trung Hoa do Mao xướng đang mở rộng xuống phương Nam đã thành sự thật. Bác Hồ mặc sức vùng dậy vuốt râu ca bài “Tôi không có tư tưởng gì hết bác Mao đã nói hết rồi.”

Bành Lệ Viên đã từng hát cười cổ võ quân đội chém giết người Việt ngã gục 6 tỉnh biên cương, nay được thưởng công thăm viếng với lời mời của cặp bài trùng bung xung Sang, Trọng. Khách và chủ cùng hát đồng ca: Hát trên xác người trôi ở biển Đông, hát trên những quằn quại khổ đau mẹ Việt. 

Tập đã lộ chân tướng, chơi cái trò dùng sức mạnh nước lớn tiếm đoạt biển đảo xây căn cứ quân sự, mặt khác dùng tiền tài bỏ ra mua đoạn mãi qua bàn tay triều đình tay sai. Miệng bàn bạc về hòa bình và ổn định khu vực, nhưng mở rộng bàn tay cướp giật tài nguyên nước nhược tiểu, đồng thời đưa thực phẩm hoa quả có tẩm thuốc độc vào thị trường để giết dần dân bản xứ. 

Sách lược dùng đảng quyền anh em hai nước để đuổi dân lấn đất trên bờ rồi lập căn cứ địa cũng như đánh đập giết ngư dân Việt trên biển là một âm mưu có kế hoạch lâu dài. Chỉ có những kẻ như Lê Chiêu Thống thời đại mới ngang nhiên cỏng rắn vào cái chuồng gà vốn dĩ đã rách bươm tinh thần dân tộc sau 65 năm quan hệ chủ tớ. 

Còn có ai tin tưởng lời Tập kêu gọi thắt chặt tình đồng chí hữu nghị? Khi tới thăm Mỹ tháng 9 vừa qua, trả lời phỏng vấn với báo Wall Street Journal Tập nói: “Spratly Islands have been Chinese territory since ancient times”, cũng như qua thăm Anh, Tập lập lại với Reuters các đảo và bãi đá trên biển Đông là thuộc về TQ từ thời cổ đại. Tới Việt Nam ra đọc diễn văn trước Quốc hội nơi mà đảng tự diễn tự cử tự bầu 500 cái đầu phục tùng đảng, làm sao không vỗ tay tán thưởng công đức thiên triều thả cho một tỉ nhân dân tệ. Lý do Tập không tìm một tờ báo để trả lời phỏng vấn chuyện Hoàng Sa, Trường Sa là cuả tổ tiên Tập Chệt, bởi vì Tập dùng tiền để nói rồi. 

Làm sao mà bất đồng trên biển ảnh hưởng quan hệ cho được khi cầm chắc trong tay “con tin” TBT: "Tại cuộc hội đàm, hai bên nhất trí nắm vững phương hướng đúng đắn của tình hữu nghị Việt-Trung, duy trì trao đổi cấp cao, củng cố tin cậy chính trị; tăng cường hợp tác trên các kênh Đảng, QH, MTTQ và giữa các bộ ngành, địa phương; thúc đẩy hợp tác kinh tế thương mại, đầu tư phát triển hiệu quả, cân bằng, lành mạnh; mở rộng hợp tác trên các lĩnh vực khoa học công nghệ, giáo dục, văn hóa, du lịch".

Hợp tác hàng dọc hàng ngang như thề này thì từ làng xã, tỉnh thành, đô thị nằm trong cái quỹ đạo hành chánh cuả bá quyền làm sao chạy thoát. Đó là kế hoạch Tây Tạng mà không Tây Tạng mất rồi. 
Trong những ngày Tập tới Hà Nội, máu người biểu tình đã rơi xuống trên mảnh đất cuả tổ tiên mình để lại. Oái ăm thay ngay tại Mỹ quốc, người Việt biểu tình đòi Tập trả lại biển đảo cuả VN cho VN mà không ai bị bắt cả dù Thủ Dũng gọi đế quốc “tội ác dã man“. Bầy đàn chạy đôn chạy đáo công cốc phục dịch hoàng triều nhưng cũng còn rảnh tay ra lệnh đánh đập, bắt giam con dân Việt biểu tình lên tiếng nói bảo vệ giang sơn, giống nòi. Giặc tới nhà mới nhận diện 100% tập đoàn ma cà rồng tiếp tay giặc hút máu dân. 

Biện hộ cho mời giặc vào nhà, có báo nhà sản đem so sánh chuyện đón tiếp Tập bên trời Âu, Mỹ là một khập khểnh, nếu không nói là cố tình che đậy khói thuốc súng trên 21 phát đại bác chào mừng hải tặc. Người ta không mất đất, mất đảo cho kẻ người ta chào đón, còn mình bị cái ách tròng lên đầu ông quốc phòng (lo lắng cho xu hướng ghét đại cái bang), lên cổ ông kinh tế (xây rồi sập, sập rồi xây) lên ngực bà y tế (dân bị tẩm thuốc độc trong đồ ăn, cây trái), lên đầu ông chính trị (hàng sống chống chết). Quan nhận một cái ách, quan bung gần 4 triệu âm binh la hầu Hán tiêm nhiễm ung thư đục khoét phá hủy gia tài mẹ Việt. 

Ai yêu nước chống quân xâm lược thì liền bị chụp mũ cái tội phản động. Triều đình nội bộ đấu đá, thụi nhau tranh giành ghế, lại đỗ thừa mơ hồ là bọn phá hoại, bọn thế lực thù địch. Trong lúc chính thế lực thù địch là thế lực dùng kinh tế chính trị tiền tài địa vị dưới khẩu hiệu 4 tốt, 16 chữ vàng để nô lệ hóa từ chóp bu đảng trở xuống. 

Ai yêu nước chống quân xâm lược, chống tập đoàn tay sai đều bị đội nón sắt “VNCH”, bị trùm khăn lên đầu là “khủng bố Việt Tân”... Ai nói lên chính kiến của mình qua các cuộc trả lời phỏng vấn các đài hải ngoại như BBC, RFA, RFI, VOA... đều bị kết tội thật vô cùng hèn hạ ấu trĩ “ăn tiền nói xấu nhà nước ”. Cái nhà nước cối xay tự nó bệ rạc từ trong ra ngoài, nón cối cũng nhờ “khúc ruột ngàn dặm” bơm hơi cho mà sống trong mấy chục năm đổi mới. Một tập đoàn cai trị hèn với giặc ác với dân rõ ràng như 1 cộng 1 là 2, thế thì còn chỗ nào xấu nặng xấu nhẹ để nói xấu như bỏ phiếu tín nhiệm cao, vưà, thấp trong hệ thống cha con nhà sản. 

Ai bị mất đất mất nhà trong bàn tay quỉ đỏ, họ sống ở vỉa hè, bãi cỏ, góc đường tối tăm. Họ được dân chúng trong lẫn ngoài nước đùm bọc lẫn nhau cho miếng cơm tấm áo. Thế là bị dán mác lên trên mặt “nhận tiền thù địch”. 

Bao nhiêu cái mặt thớt xách bị đi ăn mày thế giới về nuôi đảng, bao nhiêu viện trợ không bồi hoàn cho quan sử dụng việc công thì ít mà bỏ túi thì nhiều. Sao không ai há miệng mắc quai: “tiền thù địch”. 

Đảng ôm trọn đất nước làm của riêng. Đảng lấy thuế dân nuôi 800 tờ báo, gần 20 ngàn phóng viên nhận lệnh Tổng biên tập tuyên giáo trung ương, làm loa tuyên truyền cho đảng. Thế mà đảng bắt vô tù không hạn định chỉ vì những bài báo như Ba Sàm, Nguyễn Đình Ngọc (Nguyễn Ngọc Già)... Ai là “thù địch” nhân dân khi bắt người yêu nước Bùi Thị Minh Hằng đi tù về cái tội dàn cảnh đi hàng ba gây rối trật tự để làm quà cho thiên triều. Ai là thủ phạm đội lốt côn đồ dơ dáy gây rối trật tự bằng cách phá rối các đám ma, các buổi hội họp ăn mừng sinh nhật, tiệc cưới nội bộ gia tộc mà nơi đó có sự tham dự cuả người tù nhân lương tâm hay nhà hoạt động dân chủ nào đó. 

Những câu nói đường mật dụ dỗ từ miệng Tập "chữ tín", "đại cục làm trọng", "đứng cao nhìn xa“"... Hãy nhìn Tập đối xử tàn bạo với giới trẻ khác chính kiến là dân Tàu Hồng Kông thế nào. Hãy nhìn TC hăm doạ khi thấy Đài Loan yếu, xuống nước vỗ về lúc thấy Đài Loan cương để biết thủ đoạn TC dùng giữa người Tàu với người Tàu. Hãy nhìn một người con gái Việt Nam bị bọn lưu manh tuyển dụng đi chui ra nước ngoài làm ăn. Khi tới nơi bị sập vào bẩy bắt làm đĩ thì sự việc đứng trước sự đã rồi không có đường trốn thoát. Con đường Tập theo đuổi Hán hoá VN chẳng khác gì gã lưu manh này. 

Quốc hội mời hải tặc tới phát biểu, đó là quyền của nhà nước và 500 đại biểu cộng sản. Nhân dân chưa bao giờ làm chủ đất nước qua lá phiếu bầu cử tự do. Mọi việc đảng nói đảng lo vì đảng độc tôn cai trị. 

Không có gì quý hơn độc tài, tự do làm tay sai Đại Hán. Đó là bài học nằm lòng của cán bộ, quan chức cuả cái "thời đại rực rỡ HCM" mà trưởng đảng rêu rao. 

Trò hề “Phát biểu trước Quốc Hội”

Trần Trung Đạo (Danlambao) - Mấy ngày qua, việc Tập Cận Bình “phát biểu trước Quốc Hội” là một tin tức nóng. Không chỉ qua bộ máy tuyên truyền của đảng mà cả những người ngoài đảng hay thậm chí chống đảng cũng xem đó là một “sự kiện quan trọng”. Những trích dẫn, bình luận, phân tích được đăng đầy trên các báo ở Việt Nam. Người viết thấy không cần phải trích dẫn, đơn giản đó là luận điệu tuyên truyền quen thuộc của Tập Cận Bình.

Hôm 28 tháng 9 năm nay trong một diễn văn dài đọc tại Liên Hiệp Quốc, Tập Cận Bình cũng kêu gọi “gác qua quá khứ hận thù để hướng tới tương lai” và thậm chí còn nhắc đến dân chủ nhưng ngay trong lúc họ Tập phát biểu các phi đạo quân sự vẫn tiếp tục được xây trên quần đảo Trường Sa, các đảo nhân tạo dựng lên giữa vùng biển tranh chấp vẫn tiến hành theo kế hoạch. Và tuần này tại Thanh Hóa, Quảng Ngãi của Việt Nam, hàng ngàn ngư dân Việt Nam vẫn ra biển trong nỗi bất an. Họ thiếu thốn ngay cả những phương tiện thông tin tối thiểu để liên lạc nhau trong lúc hiểm nghèo khi “tàu lạ” đến.

Thật ra, đối với các lãnh đạo CS “phát biểu trước Quốc Hội” không phải là cơ hội để trình bày chính sách mà để tuyên truyền. Ngoài ra, đây chỉ là trò ăn cắp các thủ tục ngoại giao của các nước dân chủ chỉ để hợp thức hóa cơ quan đóng dấu gọi là quốc hội này và để che đậy bản chất toàn trị không hề thay đổi của CS. 

Quốc hội tại các nước CS

Cả thế giới đều biết trong chế độ Cộng Sản quốc hội chỉ là tấm bình phong để che mắt dư luận. Đảng mới là trung tâm quyền lực tuyệt đối điều khiển mọi hoạt động của đất nước. Một trăm phần trăm số đại biểu là đảng viên đảng Cộng Sản hay do các tổ chức ngoại vi của đảng Cộng Sản như Mặt Trận Tổ Quốc giới thiệu. Người dân không có một chọn lựa nào khác ngoài những tên tuổi đã được đảng đưa ra và “cử tri” chỉ đi bầu cho có. 

Suốt 74 năm tồn tại, mặc dù Liên Xô vẫn có quốc hội được gọi là Sô Viết Tối Cao, về mặt quốc tế, gần như không ai biết và cũng chẳng ai cần biết đến. Ngoại trừ khi các Tổng Bí Thư kiêm nhiệm luôn cả chức Chủ Tịch Sô Viết Tối Cao như trường hợp Leonid Brezhnev (sau 1977), Mikhail Gorbachev, chức vụ Chủ Tịch Sô Viết Tối Cao do người khác đảm nhiệm ít khi được nhắc đến trong các cuộc đàm phán hay bang giao quốc tế. 

Kliment Yefremovich Voroshilov là Chủ Tịch Sô Viết Tối Cao suốt bảy năm nhiều thay đổi của Liên Xô từ 1953 đến 1960, nhưng lãnh tụ thực sự của Liên Xô lúc bấy giờ là Nikita Khrushchev. Tương tự, trước 1977, Nikolai Podgorny là Chủ Tịch Sô Viết Tối Cao nhưng Leonid Brezhnev mới thực sự là kẻ nắm quyền. Hiệp ước Giới hạn Vũ khí Chiến lược (SALT I) ký ngày 26 tháng 5, 1972 là giữa TT Richard Nixon ký với Leonid Brezhnev chứ không phải với Nikolai Podgorny.

Tại Trung Cộng, Quốc Hội được gọi là Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc, và Đại hội này bầu ra Quốc Vụ Viện để lãnh đạo Trung Quốc. Trên giấy tờ, văn bản, Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc quả thật đúng là quyền lực cao nhất nhưng, tương tự như tại Liên Xô trước đây, gần như không bao nhiêu người ở ngoài Trung Quốc biết Chủ tịch Quốc hội là ai. Tổng số đại biểu quốc hội Trung Cộng là 2987 người trong đó 2157 người là đảng viên CS và số còn lại do Mặt Trận Thống Nhất, một cơ cấu khác của đảng CSTQ giới thiệu. Như vậy có nghĩa là 100% đại biểu đều vào quốc hội qua cánh cửa của đảng CS.

Sau Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc khóa 12, Trương Đức Giang đảm nhiệm chức vụ Ủy viên trưởng Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc, tức là người đứng đầu Quốc hội Trung Quốc. Đồng thời y cũng là Ủy viên Bộ Chính trị và được xếp hàng thứ ba trong 7 người thuộc Ban Thường vụ Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Quốc hội Việt Nam là bản sao của Trung Cộng về cơ cấu lãnh đạo nên việc đề cử, ứng cử, bầu cử đều chẳng khác gì Trung Cộng. Còn tệ hơn nữa, có một thời gian dài Việt Nam không có bầu quốc hội. Bằng chứng, sau lần “bầu cử” 1946, đảng CSVN không thấy cần có quốc hội nên suốt 14 năm sau đó, đảng chẳng màng nghĩ đến chuyện bầu bán làm gì cho tốn công tốn của. Đảng viện dẫn lý do không bầu là vì chiến tranh nhưng nếu đã là “Cơ quan quyền lực cao nhất” thì càng có chiến tranh cần phải bầu ra những người có tài để lãnh đạo quốc gia mới phải. Và cứ thế, hơn nửa thế kỷ dài dằng dặc từ khóa 1 đến khóa 13, văn minh nhân loại đã tiến quá xa mà trò hề “Cơ quan quyền lực cao nhất” vẫn không thay đổi và vẫn lừa gạt được người dân. 

Phát biểu trước Quốc Hội tại các quốc gia dân chủ

Tại các nước dân chủ, lấy Mỹ làm ví dụ trong bài này, phát biểu trước Quốc Hội là một thủ tục đặc biệt không chỉ dành cho các bậc quốc khách mà còn là quốc khách có thành tích, tư cách vượt trội hay vì nhu cầu chiến lược.

Tại Mỹ, Phát biểu trước Phiên họp Lưỡng viện Quốc Hội (Joint Meeting Addresses Before Congress) là một thủ tục ngoại giao cao nhất dành cho một lãnh tụ thế giới quan trọng như trường hợp Đức Giáo Hoàng phát biểu vào ngày 24 tháng 9, 2015 vừa qua, hay Thủ Tướng Nhật Bản Shinzo Abe phát biểu ngày 29 tháng 4 trước đó. Lãnh tụ nhân quyền Nam Phi Nelson Mandela là người duy nhất được mời phát biểu hai lần trước phiên họp lưỡng viện Quốc Hội Mỹ, lần thứ nhất (26 tháng 6, 1990) với tư cách lãnh tụ African National Congress, và lần thứ hai (6 tháng 10, 1994) với tư cách Tổng Thống Cộng Hòa Nam Phi. Phát biểu trước Phiên họp Lưỡng viện Quốc Hội còn là nơi để vinh danh các lãnh tụ đấu tranh nhân quyền dân chủ trên thế giới như trường hợp Vaclav Hável, Tổng thống Tiệp Khắc (21 tháng 1, 1990) hay Lech Walesa, lãnh tụ Công đoàn Đoàn kết Ba Lan (15 tháng 11, 1989). 

Trong suốt lịch sử của phát biểu trước phiên họp Lưỡng viện Quốc hội Mỹ từ 1874 đến nay, chưa có một lãnh tụ CS nào được mời đọc diễn văn trước diễn đàn được trọng vọng nhất của Mỹ này.

Tư cách và khả năng của Đại biểu Quốc Hội CSVN

Tại các quốc gia dân chủ, trước khi được “chọn mặt gởi vàng”, một ứng cử viên Dân Biểu Hạ Viện hay Nghị Sĩ Thượng Viện phải trải qua những cuộc vận động chính trị gay go, tốn kém và sống sót sau những trận tranh luận công khai, hiểm hóc với các đối thủ của mình. Phần lớn ứng cử viên là những người có trình độ nhận thức, kiến thức chính trị vững vàng và nghị trình tranh cử cụ thể. 

Trong lúc đó tại Việt Nam, hầu hết Đại biểu Quốc Hội là những nô bộc của đảng CS. Họa hoằn lắm mới có một người nói vài câu nghe được còn phần lớn phát biểu rất ngu ngơ, dốt nát. 

Trường hợp ngu mới nhất là lời phát biểu của Đại biểu Quốc Hội Lê Việt Trường, Phó chủ nhiệm Ủy ban An ninh Quốc phòng Quốc Hội. Khi nghe tin chiến hạm Mỹ tiến vào vùng Biển Đông tranh chấp họ Lê phán rằng: “Việt Nam mới là nước có quyền chủ quyền và quyền tài phán tại hai quần đảo này. Do đó, khi ra vào khu vực 12 hải lý ở các đảo thuộc quần đảo Trường Sa, phía Mỹ phải thông báo với cơ quan có thẩm quyền của Việt Nam và phải thực hiện theo đúng quy định của pháp luật Việt Nam... Việt Nam không hoan nghênh bất cứ nước nào đi vào khu vực này nhằm mục đích làm căng thẳng thêm, phức tạp thêm tình hình tranh chấp tại Biển Đông”.

Lê Việt Trường không biết rằng các hoạt động của Hải quân Mỹ cũng chỉ nhằm làm chậm bước chân bành trướng của Trung Cộng trong vùng Nam Thái Bình Dương chứ chẳng có đánh đấm thật sự nào. Y cũng không biết rằng mọi áp lực chống lại chính sách bành trướng của Trung Cộng tại Á Châu trong thời điểm này đều cần thiết. Từ cố TT Singapore Lý Quang Diệu cho đến TT Phi Benigno Aquino III cũng đều công nhận chỉ có Mỹ mới làm Trung Cộng lo ngại. Chẳng lẽ Lê Việt Trường tin rằng những tuyên ngôn, tuyên cáo đọc như học sinh trả bài suốt 30 năm nay của các phát ngôn nhân Bộ Ngoại Giao CSVN sẽ làm Tập Cận Bình chùn bước?

Lời tuyên bố của Lê Việt Trường chứng tỏ y không có một kiến thức căn bản về bang giao quốc tế mà chỉ bị nhồi sọ bởi các luận điệu tuyên truyền “Chống Mỹ cứu nước” của đảng vốn được đóng đinh quá sâu vào não bộ y. 

Tháng 6, 2014 cũng trong một buổi thảo luận về tranh chấp Biển Đông tại Quốc Hội, Nguyễn Bắc Việt, một Đại biểu Quốc Hội khác tuyên bố một câu còn bịnh hơn Lê Việt Trường: “Về vấn đề biển Đông, từ sáng tới giờ và những ngày qua trong phát biểu, tôi đồng tình với các ý kiến phát biểu ở một vế, đó là vế thể hiện lòng yêu nước. Nhưng còn một vế theo tôi là chúng ta chưa thực sự quan tâm, đó là yêu chế độ và lo cho con tàu Cộng sản và công nhân quốc tế… phải xác định cho rõ nguyên nhân, phải biết đau lòng với tình hình hiện nay của phong trào cộng sản, công nhân quốc tế. Hai nước xã hội chủ nghĩa lình xình với nhau như thế này, ai có lợi?”

Nói như Yuri Alexandrovich Bezmenov, môt nhân viên tình báo Liên Xô đào thoát sang Canada 1970: "Ngay cả mang anh ta tới tận Liên Xô và chỉ cho anh ta thấy trại tập trung, anh ta cũng không tin… cho đến lúc anh ta bị đá ngay vào đít, khi giày đinh đạp lên anh, rồi anh ta mới hiểu. Nhưng không phải trước đó. Đó là thảm kịch của trình trạng bị băng hoại về đạo đức trong con người". 

Miệng lưỡi độc tài luôn ngọt ngào

Một số người lo xa, Tập Cận Bình sẽ dùng cơ hội “phát biểu trước quốc hội” để tuyên bố hợp thức hóa quyền sở hữu của Trung Quốc trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Lo xa bao giờ cũng cần thiết nhưng không phải vậy đâu. Miệng lưỡi của các lãnh đạo CS bao giờ cũng rất ngọt ngào, thắm thiết chỉ có hành động của chúng mới vô cùng độc ác. 

Nhìn lại cách Trung Cộng nuốt chửng Tây Tạng để thấy kế hoạch của Mao vô cùng thâm độc. 

Ngày 7 tháng Mười 1950, 40 ngàn quân Trung Cộng vượt sông Jinsha. Hai tuần sau, Tây Tạng bị đánh bại. Nếu lúc đó, Mao chỉ thị tiến thẳng về thủ đô Lhasa và chiếm đóng Tây Tạng bằng vũ lực, Đức Đạt Lai Lạt Ma, nhân dân Tây Tạng và cả thế giới cũng chẳng làm gì được. Thay vì, Mao đổi giọng ngọt ngào và kêu gọi chính phủ Tây Tạng đàm phán một giải pháp hòa bình, hữu nghị. Hiệp ước 17 điểm, trong đó Trung Cộng xác định chủ quyền trên Tây Tạng và cho phép nước này được tồn tại trong khuôn khổ tự trị. Trước sự hiện diện của 40 ngàn quân Trung Cộng, phái đoàn Tây Tạng ký hiệp ước ngày 23 tháng 5, 1951. Đức Đạt Lai Lạt Ma đánh điện tín chấp nhận. 

Năm 1959, Đức Đạt Lai Lạt Ma nhận ra bản thỏa hiệp chỉ là kế hoạch thâm độc của Mao để công khai cướp nước. Văn kiện đó thực tế là một tối hậu thư đầu hàng vì do Trung Cộng đưa ra trong cuộc đàm phán và phái đoàn Tây Tạng không được phép sửa đổi một điểm nào. Đức Đạt Lai Lạt Ma tuyên bố vô hiệu hóa hiệp ước, phát động cuộc nỗi dậy 1959 và sau đó lưu vong sang Ấn Độ cho tới hôm nay.

Cướp nước bằng văn bản không phải là sáng kiến độc đáo của riêng Mao mà đã được các lãnh đạo độc tài thực hiện nhiều lần trong lịch sử. Những ai quan tâm đến vận mệnh đất nước phải học lịch sử Việt Nam và thế giới. Nhiều nhà phân tích tiên đoán tương lai của một quốc gia dựa trên các điều kiện kinh tế chính trị quân sự đang diễn ra. Tuy nhiên như lịch sử đã chứng minh, khi quyết định, phần lớn các lãnh tụ dù độc tài hay chân chính đều nhìn về quá khứ. Lý do, quá khứ đã được chứng nghiệm giúp cho họ yên tâm và xem đó nguồn bảo đảm cho quyết định của họ. Phương pháp Mao dùng để chiếm Tây Tạng cũng giống như cách Hitler dùng để chiếm Tiệp Khắc 1938.

Như người viết đã trình bày nhiều lần, dù một đảng lớn như đảng CS Trung Quốc hay nhỏ như đảng CS Lào, đều là những đảng độc tài tiếm danh chứ không phải là lãnh đạo chính danh của một quốc gia, đại diện cho một nước, và chúng làm tất cả những gì có thể làm để che đậy, lừa gạt và củng cố tính chính danh lãnh đạo của đảng. “Phát biểu trước Quốc Hội”, do đó, chỉ là một trò hề.

8/11/2015


Đây này tên lưu manh chính trị!

Lê Dủ Chân (Danlambao) - Vào ngày 6 tháng 11 năm 2015, trong chuyến thăm Việt Nam Tập Cận Bình phá biểu trước Quốc Hội (bù nhìn) Việt Nam:

"...Chúng ta không chỉ là bạn bè tốt láng giềng tốt sơn thủy nối liền, mà quan trọng hơn là có lợi ích gắn chặt cùng nhau, là một khối chung có cùng chung sinh mạng, chung mục tiêu. Chúng ta càng cần giúp đỡ, chiếu cố lẫn nhau, cùng cầm tay nhau đi về phía trước hơn bao giờ hết. Trung Quốc hết sức coi trọng phát triển mối quan hệ song phương với Việt Nam, với phương châm toàn diện hợp tác, nguyện cùng đi chung con đường với phía Việt Nam, cùng nhau giữ gìn hòa bình ổn định lâu dài, hướng tới tương lai, trên tinh thần láng giềng tốt, đồng chí tốt, bạn bè tốt, đối tác tốt, phát triển toàn diện mối quan hệ chiến lược lâu dài Trung Quốc Việt Nam bền vững, ổn định, đưa tới càng nhiều hạnh phúc cho nhân dân hai nước..."(*)

Nhưng chỉ vài giờ sau khi rời Việt Nam tại Singapore Tập Cận Bình phát biểu trước hãng thông tấn Singapore và các hãng thông tấn quốc tế như sau:

...Hãy để tôi nói rõ một lần nữa, Biển Nam Trung Hoa là của người Trung Quốc kể từ thời cổ đại, đây là nhiệm vụ về vấn đề biên giới mà chính phủ Trung Quốc phải thực hiện để phát huy chủ quyền hàng hải và lãnh thổ hợp pháp của Trung Quốc...”(*)

Nhân dân Việt Nam, trí thức, thanh niên, sinh viên, học sinh Việt Nam nghĩ sao về sự tráo trở lưu manh này của Tập Cận Bình?

Nhân dân Việt Nam, trí thức, thanh niên, sinh viên, học sinh Việt Nam nghĩ sao về hành động của đảng cọng sản dùng tiền thuế của dân trải thảm đỏ, bắn 21 phát đại bác để đón tiếp tên lưu manh cướp nước này trong hai ngày qua?

Là người Việt Nam, các đảng viên đảng cộng sản, Quân Đội Nhân Dân Việt Nam, Công An Nhân Dân Việt Nam, Dư Luận Viên những người còn lại chút ít lương tâm Việt Nam, các bạn nghĩ sao về thái độ, hành động của lãnh đạo các bạn đối với tên lưu manh cướp nước này trong hai ngày qua?

08/11/2015


(*) Trích từ bài phát biểu của TCB trước QH/VN ngày 6/11/2015 và tin tức BBC tiếng Việt ngày 8/11/2015

Nhận giặc làm Cha già Dân tộc: Nỗi nhục nào hơn?

Le Nguyen (Danlambao) - Truyền thông quốc tế lên án các hành động giết người man rợ của nhà nước Hồi Giáo IS có sự phụ họa tích cực của báo lề đảng - một hệ thống “loa đài” đồ sộ với lực lượng văn nô bồi bút hùng hậu nằm dưới sự chỉ đạo duy nhất của một “tổng biên tập” tuyên giáo trung ương đảng cộng sản. Thế không biết các chiếc loa của báo lề đảng có ngượng mồm, có xấu hổ khi hùng hổ lên án gay gắt sự dã man tàn bạo, giết người rùng rợn chấn động lương tâm nhân loại của tổ chức tội ác nhà nước Hồi Giáo IS (Islamic State). Có lẽ những người đàng hoàng “hiểu chuyện” thì không khó để biết là sự lên án của cộng sản Việt Nam khá hài hước, vì sự khủng bố, giết người dã man tàn bạo rùng rợn của bác đảng không hề thua kém nhà nước Hồi Giáo IS đã từng diễn ra trong quá khứ và đang tồn tại trong hệ thống tổ chức nhà nước độc tài cộng sản Việt Nam đương thời.

Loài người tiến bộ, văn minh thời hiện đại bằng kinh nghiệm máu xương thực tiễn của hàng trăm triệu mạng sống con người chết dưới bày tay quỷ dữ cộng sản, đủ chứng cứ để cho loài người đi đến kết luận, cộng sản là tội ác chống nhân loại. Sự thật lịch sử cũng như thực tiễn đời sống nhân loại đã chỉ ra cộng sản tàn bạo độc ác, giết người dã man hơn bạo chúa Tần Thủy Hoàng, khủng khiếp hơn cả phát xít Hitler và rùng rợn hơn IS, là sự thật tội ác không thể chối bỏ của quái thú cộng sản gieo rắc trên đời sống thiện lành của con người trong giòng lịch sử phát triển của xã hội loài người.

Thời nay, người Việt Nam không ai là không biết, ngay cả những tên mù đảng, cuồng Hồ cũng đều biết Hồ Chí Minh là tên cộng sản quốc tế đệ tam. Các bằng chứng, văn kiện lịch sử cũng đã chỉ ra, Hồ là một mắc xích chủ chốt trong chuỗi tội ác chống nhân loại trên bình diện quốc gia. Riêng trên bình diện quốc tế, Hồ được thế giới “bình bầu” vào danh sách của một trong 13 tên đồ tể giết người không gớm tay của thế kỷ hai mươi, là nỗi ô nhục cho hai tiếng Việt Nam. 

Đối với nhân loại, Hồ là thành viên của băng nhóm tội phạm chống nhân loại và đối với dân tộc Việt Nam, Hồ là tên cộng sản khát máu ngông cuồng, phạm nhiều tội ác trời không dung đất không tha, là tội đồ của dân tộc Việt Nam. Trong cuộc đời núp bóng dân tộc, dưới danh nghĩa hoạt động cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân cho cộng sản quốc tế, Hồ bất chấp thủ đoạn độc ác, tàn bạo với người dân Việt Nam hơn hẳn bản chất độc ác của một tên cộng sản tôn thờ chủ nghĩa tam vô thông thường. 

Ai cũng biết, trừ những tên mù đảng, cuồng Hồ giả vờ không biết, Hồ đã truyền bá, dạy cho đám lưu manh, du thủ du thực dưới trướng cách giết người man rợ, hoang dã của các tên đồ tể cộng sản quốc tế như chôn sống, dùng búa đập đầu, bỏ vào bao bố thả trôi sông, mổ bụng treo bản cáo trạng “địa chủ ác ghê, Việt gian bán nước...” bịa đặt, vu khống trên ngực nạn nhân... Cũng chính Hồ là chính phạm truyền dạy đám cháu ngoan đầu trâu mặt ngựa mù đảng, cuồng Hồ dựng chuyện tố điêu để kết tội chết cho người dân vô tội, cho người yêu nước không “yêu” cộng sản, không yêu xã hội chủ nghĩa là sự thật tội ác không thể chối bỏ của tội đồ Hồ Chí Minh.

Tổng xét sơ sơ các vụ việc bạo tàn, gian manh, quỷ quyệt của Hồ Chí Minh đã làm trong cuộc đời hoạt động gọi là “cách mạng” đối với dân tộc, đất nước Việt Nam trong quá khứ và đến thời điểm này, người dân Việt Nam, chủ yếu là cộng đồng mạng xã hội thường xuyên tiếp cận với thông tin đa chiều, muốn tìm hiểu sự thật bác đảng, rất ít người dân không thấy, không biết những vụ việc cụ thể như sau: 

Thứ nhất Hồ cùng Lâm Đức Thụ bán đứng cụ Phan Bội Châu cho thực dân Pháp để lãnh thưởng. Cụ Phan là một nhà cách mạnh lão thành theo vai vế vừa là thầy, vừa là cha trong truyền thống dân tộc Việt Nam và để chạy tội lừa thầy phản bạn Hồ lu loa rằng: “... Cụ Phan đã già lẫn, không còn ích lợi cho cách mạng; việc Pháp bắt Cụ và xử án Cụ tất nhiên sẽ gây phong trào phản đối trong quốc nội, rất có lợi cho tinh thần cách mạng; sau hết, tiền nhận được của Pháp sẽ dùng để đưa thêm thanh niên trong nước xuất ngoại...” 

Thứ hai Hồ cũng với Lâm Đức Thụ “bán tin, chỉ điểm” cho mật thám Pháp, mượn tay Pháp tiêu diệt thanh niên yêu nước Việt Nam tốt nghiệp trường quân sự Hoàng Phố, không gia nhập tổ chức cộng sản trở về nước hoạt động kháng chiến chống Pháp.

Thứ ba Hồ ngăn chận mọi nỗ lực của người Việt quốc gia đàm phán đòi độc lập từ tay thực dân Pháp, Phát xít Nhật bằng con đường đối thoại hòa bình nằm ngoài quỹ đạo cộng sản quốc tế.

Thứ tư Hồ chủ động theo lệnh Nga-Tàu gây tội ác tiêu diệt người việt ưu tú, tinh hoa của dân tộc Việt Nam trong các sự kiện cải cách ruộng đất và nhân văn giai phẩm...

Thứ năm Hồ là tác nhân chính của bức công hàm Phạm Văn Đồng, công nhận quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung quốc. Với câu bán nước để đời là“...mấy cái đảo hoang ngoài khơi đó là của ai tôi cũng không rõ lắm nhưng đó cũng chỉ là cồn đá hoang toà phân chim ỉa. Nếu các đồng chí Trung Quốc muốn thì cứ cho họ đi...” (Trích hồi ký Giọt Nước Trong Biển Cả của Hoàng Văn Hoan.)

Thứ sáu Hồ là chính phạm của tội ác, ném nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam vào hai cuộc chiến tranh “kháng Pháp, đánh Mỹ” đẫm máu nhưng thực chất là làm theo chỉ đạo của cộng sản Nga-Tàu qua các câu nói của Hồ và đại đệ tử của Hồ“...đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng... ta đánh Mỹ đây là đánh cho Liên Xô, cho Trung Quốc và cho chủ nghĩa xã hội...”

Thứ bảy Hồ phá hoại truyền thống lễ tết cổ truyền dân tộc bằng việc phát hiệu lệnh tổng tấn công qua thơ chúc tết “đểu” năm Mậu Thân gây ra cuộc thảm sát, man rợ nhiều ngàn người dân ở cố đô Huế không lâu trước khi Hồ đi gặp ông tổ Karl Marx-Lênin của Hồ.

Lược sơ những tội ác dã man tàn bạo và thủ đoạn gian manh, xảo quyệt của quỷ vương Hồ Chí Minh gieo rắc bao nỗi kinh hoàng trên đất nước, dân tộc Việt Nam đã khiến cho người Việt quốc gia lẫn người ngoại quốc chú ý, tò mò muốn tìm biết nhân vật “huyền bí” Hồ Chí Minh. 

Lúc cất công tra cứu, tìm hiểu sự thật người Việt lẫn người nước ngoài thấy được sự mâu thuẫn trong cuộc đời hoạt động cách mạng của Hồ Chí Minh và người ta cũng bắt gặp sự tàn bạo phi nhân tính vượt mức bình thường của Hồ đối với người Việt Nam máu đỏ da vàng, những người đồng bào của Hồ?

Từ gốc độ đó, khiến cho người dân Việt Nam đặt nghi vấn về nhân vật “huyền thoại” Hồ Chí Minh với hoài nghi có thể Hồ không phải là người Việt Nam và những người tham gia tìm hiểu sự thật đã tìm thấy nhiều điểm khả nghi về Hồ Chí Minh (Nguyễn Tất Thành) con của cụ phó bảng Nguyễn Sinh Sắc với Hồ Chí Minh (chủ tịch nước) Việt Nam dân chủ cộng hòa, rất có khả năng là hai người khác nhau? 

Những bằng chứng về việc có người nhập vai đóng thế Hồ khá lý thú, rất thuyết phục tập trung vào những điểm nổi bật sau đây:

1) Hồ Chí Minh (Nguyễn Ái Quốc) chết do bệnh lao phổi trong trại tù ở Hong kong năm 1932, có báo đảng đưa tin và có cả đám đồng chí làm lễ truy điệu ồn ào cho Quốc. Điểm nghi ngờ này là rất có lý, rất thuyết phục vì thời đó chưa có thuốc đặc trị bệnh lao phổi.

Vậy Hồ Chí Minh nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc là nghi ngờ có cơ sở đáng tin không?

2) Theo lịch sử đảng đọc được, có nói ông Hồ giữ chức tổng biên tập của tờ Việt Nam Độc Lập từ năm 1941 -1945. Cùng thời gian đó, lại có một Hồ khác ở tù bên tàu năm 1942-1943, sáng tác thơ Nhật Ký Trong Tù bằng tiếng Tàu. 

Vậy, Hồ nào viết báo liên tục cho Việt Nam Độc Lập và Hồ nào ở tù viết Nhật Ký Trong Tù và sự thật có bao nhiêu đứa tình báo quốc tế nhập vai Hồ Chí Minh?

3) Hồ Chí Minh (chủ tịch nước) được ca tụng là một người yêu nước theo chủ nghĩa dân tộc nhưng không ai thấy Hồ mặc quốc phục theo truyền thống Việt Nam mà chỉ thấy Hồ mặc đồ đại cán của tàu, rất thích món ăn của Tàu, có cả đội ngũ ẩm thực tàu phục vụ. 

Vậy Hồ là Nguyễn Tất Thành (Nguyễn Ái Quốc) là không có cơ sở thuyết phục?

4) Theo tiết lộ của nữ y tá trong đoàn y sĩ chăm sóc sức khỏe cho Hồ kể lại, là đến lúc sắp chết Hồ Chí Minh muốn nghe một bản nhạc Tàu và nữ y tá này đã hát nhạc tàu cho Hồ nghe. Nhưng tuyên giáo bóp méo sự thật, bẻ lái sang chuyện nghe một bản nhạc tàu trước khi chết của Hồ thành ra “chuyện” Hồ muốn nghe câu hò, câu ví của xứ nghệ. 

Vậy tuyên giáo bịa chuyện để làm gì, có phải là để che dấu tung tích Hồ?

5) Theo tình báo Pháp thì Hồ Chí Minh (Nguyễn Ái Quốc) cao 1,62m và Hồ Chí Minh (chủ tịch nước) cao 1,69m. Theo lẽ thường thì người già sẽ nhỏ lại lùn xuống nhưng Hồ Chí Minh về già lại trổ mã cao lên cả tấc là không bình thường?

Vậy chiều cao thay đổi của Hồ có hợp lý không?

6) Nhìn vào hình chụp Hồ Chí Minh cầm bút viết thì giống người cầm bút lông viết chữ Tàu chứ không giống người cầm bút máy viết chữ Latin? Cũng như chữ viết của Hồ Chí Minh (Nguyễn Tất Thành) gởi đơn xin đi học trường thuộc địa rất đẹp và Hồ Chí Minh (chủ tịch nước) viết di chúc, chữ như gà bới, sai chính tả tét tòe loe, lại bôi xóa như bản nháp của học trò tập làm văn.

Vậy nghi ngờ có người “nhập vai” đóng thế Hồ có cơ sở hợp lý không?

7) Theo Hồ Chí Minh toàn tập, tập 5 qua lời phát biểu của Hồ Chí Minh trong một buổi sinh hoạt nội bộ đã chỉ ra Nguyễn Ái Quốc với Hồ Chí Minh là hai người khác nhau: “...trong 7,8 đại biểu ngoài đồng chí Nguyễn Ái Quốc và tôi, nay chỉ còn đồng chí Hồ Tùng Mậu, đồng chí Trịnh Đình Cửu, đồng chí Tản Anh...”

Vậy lời phát biểu của Hồ Chí Minh nói lên điều gì về thân thế của Hồ với Nguyễn Ái Quốc?

8) Hồ Chí Minh chỉ nhận vơ mình là Nguyễn Ái Quốc khi các đồng chí của Hồ, những người biết rõ Hồ lúc hoạt động cách mạng ở bên Tàu, ở Việt Nam, kể cả thân nhân giòng tộc “Nguyễn Sinh...” bị Hồ “thanh toán” bằng cách mượn tay kẻ thù tiêu diệt hoặc bị các chứng bệnh lạ không thuốc trị hay bị chết bất đắc kỳ tử?

Vậy việc ám sát, thủ tiêu giết người diệt khẩu đã phần nào xác định Hồ là ai? 

9) Học giả Hồ Tuấn Hùng trong công trình biên khảo “Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo” chứng minh Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương người Hẹ. Nếu ông Hồ Tuấn Hùng bịa đặt, vu khống, nói sai sự thật tại sao đảng, nhà nước Việt nam không kiện ra tòa để bảo vệ thanh danh cho bác Hồ của họ? 

Vậy có phải đảng, nhà nước không dám há miệng vì há miệng mắc quai bởi Hồ không phải là Quốc không?

Qua tổng kết sơ lược cuộc đời hoạt động của Hồ (chủ tịch nước), quả thật Hồ là tội đồ của dân tộc Việt Nam và qua những tội ác khủng khiếp của Hồ đối với dân tộc Việt Nam đã dẫn đến nghi ngờ Hồ không phải là người Việt Nam nên mới có những hành động thú vật, phi nhân tính đối với đồng bào của mình. Những điểm nghi ngờ trưng dẫn về Hồ Chí Minh (Hồ chủ tịch) chỉ là người nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc là có cơ sở lý luận hợp lý khá thuyết phục và Hồ thật hay Hồ giả... Hồ Tàu hay Hồ Việt, Hồ nào cũng là Hồ tay sai của cộng sản quốc tế, là tội đồ của dân tộc Việt Nam, là tội phạm chống nhân loại.

Thế thì với một kẻ là tội đồ của dân tộc Việt Nam với gốc tích Việt chưa rõ ràng, chưa được đảng ta thực tâm “xác minh, làm rõ” thì có nên để yên cho bọn lãnh đạo vô đạo đức “ăn không chừa thứ gì của dân” xây tượng đài, lập đền thờ miếu mạo, rước tượng vào đình chùa cho dân bái lạy, thờ phượng?... Thử hỏi, nhỡ một ngày đẹp trời nào đó, người dân có điều kiện làm thử nghiệm DNA cho ra kết quả Hồ không phải là Nguyễn Ái Quốc mà là tên Tàu bá dơ nào đó thì sao? Do đó việc thử nghiệm DNA của kẻ nằm trong lăng Ba Đình để xác định “nhân thân, nguồn gốc” là việc cấp thiết cần phải đấu tranh quyết liệt buộc đảng cộng sản làm ngay để tránh kéo dài câu chuyện Hồ giả Hồ thật, Hồ Việt Hồ Tàu gây hậu quả nghiêm trọng khó khắc phục. Nhất là để người dân Việt Nam không phải “bị” cùng với đảng cộng sản, với đám cháu ngoan mù đảng, cuồng Hồ quỳ gối khom lưng, cúi đầu bái lạy nhận giặc làm cha già dân tộc thì còn nỗi nhục nào hơn?

7/12/2015