Monday, August 6, 2018

Lai Châu: 12 người chết và mất tích, giao thông tê liệt vì sạt lỡ


Lực lượng chức năng tìm kiếm người mất tích do sạt lở đất ở huyện Phong Thổ. (Hình: Người Lao Động)
LAI CHÂU, Việt Nam (NV) – Mưa lớn, sạt lở đất ở huyện Phong Thổ đã làm hơn chục người chết và mất tích, giao thông vào các khu vực bị sạt lở tê liệt hoàn toàn.
Chiều ngày 5 Tháng Tám, nói với báo Người Lao Động, ông Bùi Văn Sơn, phó Chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu, cho biết, tính đến chiều cùng ngày, đã có 6 người chết, 6 người mất tích do sạt lở đất và chưa tìm được ai.
Lật từng tảng đá, đào bới bằng cuốc xẻng trong đống bùn nhão là cách mà các lực lượng chức năng đang làm để tìm kiếm những nạn nhân. Cùng với đó, các nhóm tổ chức rà soát tại nhiều khu vực suối, khe.
“Hiện giao thông đang bị tê liệt, xe cộ không đi được, di chuyển vào bản chỉ có thể đi bộ, phải ít nhất đến ngày mai (6 Tháng Tám) thì xe cộ mới có thể đi vào được,” ông Sơn nói.

Tìm kiếm người còn mất tích.(Hình: Người Lao Động)

Ông Lừu A Sài, chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân xã Mù Sang, huyện Phong Thổ, cho biết tại bản Sín Chải, xã Mù Sang, sạt lở làm một người chết là bà Lý Thị Chà (64 tuổi), hai người bị thương là em Ma A Sình (15 tuổi), cháu bà Chà và bà Ngà Thị Dở (52 tuổi).
Còn tại xã Vàng Ma Chải, huyện Phong Thổ có năm người chết gồm: Phàn Lở Mẩy (30 tuổi), Lý Láu Lở, Lý Láu San và hai người cùng tên Lý Láu Tả (chưa rõ tuổi) đều ngụ bản Nhóm 1. Ngoài ra, bốn người đang mất tích và ba người bị thương do sạt lở đất.
Trước đó, mưa lớn kéo dài từ ngày 2 đến 4 Tháng Tám đã gây ra lũ ống, lũ quét, sạt lở đất nghiêm trọng tại 8 xã vùng Bắc Dào San, huyện Phong Thổ, trong đó nghiêm trọng nhất là tại xã Vàng Ma Chải
Hiện các lực lượng chức năng đang nỗ lực tìm kiếm người mất tích, di dời các hộ dân ra khỏi vùng sạt lở. (Tr.N)

‘Sẽ mở rộng phi trường Tân Sơn Nhất cả về hướng sân golf’

Phi trường Tân Sơn Nhất. (Hình: Tuổi Trẻ)
SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Báo Tuổi Trẻ hôm 5 Tháng Tám cho hay Bộ Trưởng Giao Thông Vận Tải CSVN Nguyễn Văn Thể tuyên bố đã thống nhất với Bộ Quốc Phòng là phi trường Tân Sơn Nhất “sẽ được mở rộng về cả hai phía Bắc (nơi đang tọa lạc sân golf cùng tên gây tranh cãi) và Nam.”
“Phi trường sẽ được mở rộng khoảng 210 hécta về phía Bắc để làm các khu dịch vụ, bảo dưỡng, hàng hóa, đồng thời trưng dụng khoảng 70-80 hécta ở khu vực phía Nam làm nhà ga,” theo Tuổi Trẻ.
Tờ báo dẫn lời ông Nguyễn Thiện Tống, cựu chủ nhiệm bộ môn Kỹ Thuật Hàng Không, Đại Học Bách Khoa Sài Gòn nói việc mở rộng hai nhà ga ở phi trường Tân Sơn Nhất “có thể giúp nâng công suất lên 60 triệu lượt hành khách/năm.”
Từ giữa năm 2017, công luận gia tăng bức xúc về chuyện phi trường Tân Sơn Nhất thường xuyên rơi vào tình trạng quá tải nhất là vào các dịp lễ Tết, phi cơ phải bay nhiều vòng mới được hạ cánh trong lúc tồn tại một sân golf rộng đến 157 hécta và 16 hécta đất do Bộ Quốc Phòng quản lý trong khuôn viên phi trường.
Các phát ngôn “tiền hậu bất nhất” của giới chức liên quan đến việc mở rộng phi trường Tân Sơn Nhất được cho là thể hiện cuộc giằng co lợi ích phe nhóm giữa chính phủ CSVN và Bộ Quốc Phòng cũng như “đại gia” Dương Công Minh (ông chủ của Tập Đoàn Him Lam, hiện đang sở hữu sân golf Tân Sơn Nhất).
Hồi Tháng Ba, 2018, các báo “lề phải” nói Thủ Tướng CSVN Nguyễn Xuân Phúc quyết định chọn kế hoạch mở rộng, nâng cấp phi trường Tân Sơn Nhất về phía Nam như một cách “né” sân golf.
Thời điểm đó, nhằm trấn an sự băn khoăn của công luận, truyền thông Việt Nam nói kế hoạch mở rộng phi trường Tân Sơn Nhất về phía Nam “là của Hãng Tư Vấn Độc Lập ADPI của Pháp” và ông Phúc “quyết định sau quá trình cân nhắc thận trọng, khách quan.”
Nhưng đến Tháng Tư, 2018, cũng ông Phúc được báo Dân Trí dẫn lời chỉ đạo “lấy đất sân golf làm công trình phục vụ phi trường Tân Sơn Nhất”.
Vụ nhì nhằng sân golf và phi trường Tân Sơn Nhất được ghi nhận kéo dài không có hồi kết từ thời Bộ Trưởng Giao Thông Vận Tải Trương Quang Nghĩa (nay làm bí thư Thành Ủy Đà Nẵng).
Thời còn làm người đứng đầu ngành giao thông, ông Nghĩa kiên quyết bảo lưu quan điểm “việc mở rộng phi trường Tân Sơn Nhất là không khả thi” và “không cần thu hồi 157 hécta đất sân golf Tân Sơn Nhất”.
Mạng xã hội khi đó suy đoán ông Nghĩa phát ngôn theo đề xuất của một công ty tư vấn thuộc Quân Chủng Phòng Không Không Quân, đơn vị liên quan trực tiếp đến sân golf này. Ngoài ra, một chi tiết đáng lưu ý khác, ông Nghĩa được cho là em trai của Thượng Tướng Trương Quang Khánh, cựu thứ trưởng Bộ Quốc Phòng CSVN từ 2009-2016.
Trước đây, Luật Sư Trần Vũ Hải ở Hà Nội có nêu đề xuất chính quyền thành phố Sài Gòn “cần sử dụng quyền theo Luật Đất Đai để yêu cầu Bộ Quốc Phòng phải sử dụng đúng mục đích 157 hécta đang sử dụng là sân golf trái luật, nếu trong một năm không thực hiện yêu cầu này, sẽ thu hồi diện tích này không bồi hoàn để sử dụng dân dụng cho phi trường hay mục đích dân sự khác.” Tuy vậy, có vẻ như ý kiến của vị luật sư này không được chính quyền thành phố Sài Gòn lưu tâm. (T.K.)

Bộ trưởng Giáo Dục CSVN dự khánh thành trường tư thục trong cao trào bê bối điểm thi

Bộ trưởng Giáo Dục CSVN Phùng Xuân Nhạ (giữa). (Hình: Tuổi Trẻ)
ĐẮK LẮK, Việt Nam (NV) – Mạng xã hội hôm 5 Tháng Tám “dậy sóng” trước tin Bộ Trưởng Giáo Dục CSVN Phùng Xuân Nhạ bình thản đi dự lễ khánh thành một trường tư thục ở thành phố Buôn Ma Thuột trong lúc cao trào bê bối điểm thi chưa hạ nhiệt.
Theo báo Người Lao Động, trường Hoàng Việt do doanh nhân Lê Đình Hiển sáng lập. Việc một quan chức đứng đầu ngành giáo dục đi dự lễ khánh thành một ngôi trường của tư nhân trong bối cảnh nền giáo dục be bét được xem “giọt nước tràn ly.”
Các báo “lề phải” khi đưa tin về sự kiện này chỉ ghi nhận được một số phát ngôn “vô thưởng vô phạt” theo thông lệ của Bộ Trưởng Nhạ: “Dạy làm người rất khó, nhưng không phải không làm được,” “Tôi tin tưởng nhà trường sẽ phát triển nhanh theo hướng hội nhập quốc tế,” “Mỗi một thầy cô cố gắng là một tấm gương, không chỉ tốt chuyên môn mà cần hướng dẫn cho các em để trở thành một công dân tốt…”
Theo báo Đắk Lắk, dịp này ông Nhạ cũng tranh thủ ghé qua Đại Học Tây Nguyên và trồng một cây lưu niệm rất to trong khuôn viên nhà trường. Sau đó, ông họp với lãnh đạo tỉnh Đắk Lắk rồi trao tặng bức tranh Văn Miếu Quốc Tử Giám cho họ.
Trong lúc các báo “lề phải” dè dặt đưa tin không kèm theo bình luận, mạng xã hội sôi nổi các ý kiến chỉ trích Bộ Trưởng Nhạ.
Nhà báo Nguyễn Trường Uy của báo Tuổi Trẻ nêu ý kiến trên trang cá nhân: “Trong khi ngành giáo dục đang khóc vì khủng hoảng gian lận thi cử, các tỉnh xảy ra gian lận như Hà Giang, Sơn La, Hòa Bình… rất cần ông có mặt thì ông chưa một lần ghé về.”
Nhà báo Hải Châu của báo điện tử InfoNet bình luận trên trang Facebook cá nhân: “Nhìn tấm ảnh trong bản tin thì sẽ thấy rõ, đó hoàn toàn là một thái độ thách thức của Phùng Xuân Nhạ đối với dư luận xã hội. Vẫn với kiểu đi đứng rất nghênh ngang, vẫn với bản mặt vểnh lên trời ngay trước ống kính của các phóng viên. Phải chăng Phùng Xuân Nhạ muốn nhổ vào cả bàn dân thiên hạ: “Chúng mày nói cho lắm thì làm gì được ông?”
“Với tư cách một công dân có con em đang ngồi trên ghế nhà trường và hoàn toàn không muốn con em mình bị đầu độc bởi một môi trường giáo dục đổ đốn do những người như Phùng Xuân Nhạ gây ra, tôi xin được chuyển câu hỏi nêu trên đến chính phủ, và mong nhận được câu trả lời thích hợp!”, ông Hải Châu viết.
Một số blogger khác nửa đùa nửa thật lý giải chuyện Bộ Trưởng Nhạ đi khánh thành trường tư thục ở Buôn Ma Thuột để trả lời cho một tựa bài trên báo Tuổi Trẻ hôm 2 Tháng Tám, 2018: “Bộ trưởng nhận trách nhiệm, rồi sao nữa?”
Việc một bộ trưởng tự nhận trách nhiệm và xin từ chức được xem là chưa có tiền lệ trong chính phủ của Nguyễn Xuân Phúc và người tiền nhiệm Nguyễn Tấn Dũng.
Theo như “quy trình” xử lý kỷ luật và cách chức Bộ Trưởng Thông Tin Truyền Thông Trương Minh Tuấn mới đây, Bộ Trưởng Nhạ sẽ không hề hấn gì nếu Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương không “vào cuộc” và kết luận rằng sai phạm của ông Nhạ “rất nghiêm trọng, đến mức phải xử lý kỷ luật.”
Chỉ khi đó, ông Nhạ mới có nguy cơ bị Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc “cảnh cáo” và tiếp theo là bị Chủ Tịch Nước Trần Đại Quang “tạm đình chỉ công tác.”
Trước khi xảy ra vụ bê bối điểm thi, theo báo Giáo Dục Việt Nam hồi Tháng Sáu, 2018, Bộ Trưởng Phùng Xuân Nhạ “đã nhiều lần nhận trách nhiệm về các tồn tại của ngành tại phiên chất vấn của Quốc Hội.”
“Những gì Bộ Trưởng Phùng Xuân Nhạ đã nhận trách nhiệm trước Quốc Hội thì hy vọng đến kỳ họp sau, các đại biểu sẽ không phải lặp lại các câu hỏi này,” tờ báo viết. (T.K.)

Thầy Trung cộng chỉ là hổ giấy


Fb. Đỗ Ngà|

Đô la Mỹ là đồng tiền mạnh nhất thế giới. Vì sức mạnh của một nền kinh tế số 1 thế giới và uy tín của FED khi luôn giữ ổn định đồng Đô la nên nó là đồng tiền được các nước chọn làm đồng tiền dùng để làm nguồn dự trữ ngoại tệ.
Sức mạnh của đồng tiền cực kỳ quan trọng. Đồng đô la có mặt khắp nơi trên thế giới. Đó là một lợi thế cực lớn mà khó có đồng tiền nào có được. Ví dụ FED tung gói kích cầu làm sụt giá 1% đồng Đô la thì Trung Quốc chịu thiệt hại đến 30 tỷ đô ngay tức thì. Vì sao? Vì trong ngân khố của Trung Cộng có 3.000 tỷ Đô la dự trữ. Như vậy, một biến động giá của Đô la dù rất nhỏ thì làm cả thế giới hoang mang vì chính họ đã phải gánh chịu thiệt hại cho nước Mỹ. Đấy là sức mạnh vô đối của đồng Đô la. Chính vì lẽ đó mà 28 nước EU mới gộp lại và ra đồng tiền chung Euro có sức mạnh để cạnh tranh với đồng Đô la.
Sức mạnh nền kinh tế cũng cực kỳ quan trọng. Nền kinh tế Mỹ đến hơn 80% là tiêu thu nội địa. Như vậy sự giật dây từ thế giới bên ngoài khó gây khủng hoảng nền kinh tế Mỹ. Nói tóm lại là khả năng tự quyết của nền kinh tế Mỹ rất cao. Sự khủng hoảng từ Mỹ sẽ lan ra toàn thế giới, nhưng khủng hoảng khu vực thì khó làm gì được Mỹ.
Nền kinh tế của Tàu dù vươn lên số 2 thế giới nhưng nó là nền kinh tế lớn không phải nền kinh tế mạnh. Họ tăng cường xuất khẩu để thu ngoại tệ về dự trữ. Trung Cộng bỏ tiền ra mua đến 1000 tỷ đô la trái phiếu của chính phủ Hoa Kỳ. Trung Cộng bóc lột sức dân mình xuất khẩu lấy ngoại tệ và cho chính phủ Hoa Kỳ mượn xài. Vì sao tôi nói vậy? Bởi vì lãi suất trái phiếu chính phủ Hoa Kỳ cực thấp. Điều này chẳng khác nào Trung Cộng cho Mỹ mượn tiền xài. Bóc lột sức dân cho Mỹ mượn, thật sự Tàu đang phụng sự nước Mỹ.
Vì nền kinh tế phụ thuộc quá nhiều xuất khẩu, xem thường sức mạnh thị trường nội địa nên đó là một tử huyệt. Tổng thống Trump cho tăng thuế hàng hoá Tàu, điều đó như một hàng rào dựng lên – hàng rào thuế. Vì hàng rào này mà hàng Hoá Trung Cộng sẽ khó vào Mỹ hơn. Mà hàng khó vào Mỹ thì nguồn thu ngoại tệ sụt giảm. Khi nguồn thu ngoại tệ suy giảm thì nguồn dự trữ ngoại tệ có thể sẽ vơi. Như ta biết, nguồn dự trữ ngoại tệ vơi thì khó khăn cho việc giữ ổn đinh đồng Nhâm Dân Tệ. Nếu nhà nước in thêm tiền chi tiêu thì lạm phát, mà để kìm hãm lạm phát thì xuất ngoại tệ ra cân bằng, vì ngoại tệ cũng là một loại hàng hoá. Vì vậy, lúc nguồn dự trữ ngoại tệ thiếu hụt thì lạm phát dễ xảy ra.
Vậy thì qua đây ta thấy gì? Giữa 2 nền kinh tế lớn thế giới thì nền kinh tế số 2 tuy có to xác nhưng quá non so với nền kinh tế số 1. Rất hay! Trump dùng thuế để giật dây làm chao đảo nền kinh tế Tàu. Việc trượt giá đồng Nhân dân tệ (đồng Yuan) có sự góp phần của chính sách thuế của Trump. Nền kinh tế Trung Cộng, không chịu xây dựng vững chắc dựa trên sức tiêu thụ nội địa mà chỉ chăm chú vào xuất khẩu. Đấy là điểm yếu khó mà sửa trong ngày 1 ngày 2 được. Thầy của CSVN cũng chỉ có thế, vậy mà Ba Đình cứ nhất cử nhất động của Trung Cộng cũng mù quáng bắt chước. Thằng thầy đã không vững thì thằng trò chả làm nên trò trống gì mà thôi./.

Đừng có “giỡn nhột” với Đức

Thủ Tướng Đức Angela Merkel

Fb. Trương Nhân Tuấn|

Ngay cả khi TX Thanh là một kẻ tội phạm cướp của giết người, gây nợ máu tùm lum và sống trốn chui trốn nhũi ở Đức… thì hành vi mật vụ VN sang Đức “bắt cóc” ông này vẫn là một hành vi xâm phạm chủ quyền và vi phạm pháp luật nước Đức.
Đơn giản vì công an mật vụ VN, cho dầu thẩm quyền có ngang với ông trời, thì thẩm quyền này cũng bị giới hạn, trong vòng lãnh thổ nước VN mà thôi.
Nhiều người bênh vực hành vi tự tiện của mật vụ VN, so sánh với các vụ bắt cóc này kia ngày trước. Mới đây thấy có ông Viện trưởng viện Hồ chí minh ở Nga cũng lên tiếng bênh vực VN với lập luận tương tự. Thì ra những người này vẫn còn đang sống trong tâm trạng “địch – ta” ở các nước “thù nghịch” hay thời chiến tranh lạnh.
“Chiến tranh lạnh” chấm dứt nhưng tâm lý “địch-ta” vẫn còn bàng bạc trong tâm hồn những người được đào tạo ở các nước cộng sản cũ. Ngay cả ở những “học giả” tài hoa.
VN bây giờ đã “hội nhập”, với chủ trương “làm bạn với tất cả”, không “theo nước này chống nước kia”. Nhờ vậy chế độ độc tài công an (và đảng) trị mới trụ được đến ngày hôm nay. Những nước dân chủ tự do không còn “xốn mắt” trước thái độ hách dịch “tự kiêu cộng sản” nữa. Ngay cả các nước ASEAN, mặc dầu trước đó không bao lâu VN đã hăm he Singapour và Thái Lan mẻ răng.
“Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn”. VN, từ khi “đổi mới, hội nhập”, đi đâu cũng cũng nói đến “tiền”, mà cách nói khác là “phát triển kinh tế”, Đúp lờ vê Tê Ô (WTO), thị trường chứng khoán, hiệp định hợp tác này kia khác nọ…. vì vậy được ASEAN cho gia nhập vào khối. Sau đó được (Mỹ bật đèn xanh) cho vô WTO…
VN cố gắng “lột xác”, cởi bỏ nón cối dép râu với cây súng AK và khẩu B40, khoát lên bộ vét tông, ôm cặp táp “làm kinh tế” với người ta. Bọn “đỉ điếm cặn bả xã hội”… trước kia vượt biên sang Mỹ, Pháp… vì có tiền nên được “nâng tầm” lên làm “khúc ruột ngàn dặm”.
Người ta cố gắng quên đi cái cảnh đi đâu cũng “cắp nón ăn xin”. Thuở ban đầu, nước nào cũng vậy. Có ai đẻ ra đã là “triệu phú” đâu ? Phải lao động “thúi móng tay” mới có tiền rủng rỉnh. Vì vậy không ai chê bai VN nghèo hết cả.
Nhưng hành vi xâm nhập vào quốc gia khác, bắt cóc người đang cư trú hợp pháp tại đây, là hành vi của một “quốc gia côn đồ”.
Hôm trước, Fidel Castro chết, VN tuyên bố “quốc tang”. Chỉ có đôi ba quốc gia, trong đó có VN và Bắc Hàn, làm lễ truy điệu cho tên đồ tể Castro.
Thêm vụ cầm súng vào nhà người ta bắt cóc, VN đứng ngang hàng với Bắc Hàn, trở thành hai nước “côn đồ” trên thế giới.
Nhưng Bắc Hàn dầu sao nó cũng có khả năng “đồng ư qui tận”, ngay cả đối với Mỹ hay TQ. Tức là nó có “đồ chơi”. Chửi nó thì chửi nhưng không ai dám đụng tới nó.
Nhưng VN thì “trên răng dưới dế”. Cởi cái áo vét ra thì trở lại thuở ăn mày. Đụng với Đức e rằng còn khó khăn hơn đụng với Mỹ.
Mỹ (có thể) cần VN vì Mỹ có thể dùng VN để “đối trọng” với sự “trỗi dậy” của TQ. Đôi khi VN “làm quá”, Mỹ cũng xí xóa bỏ qua.
Nhưng nước Đức không cần gì ở VN, ngay cả kinh tế.
Tôi e ngại rằng, với cái đà “lò nóng củi ướt đốt cũng cháy”. Các “học giả” VN hò dô ta đút củi sống vô lò. Điều này sẽ làm hài lòng ông Trọng (và mỗi người sẽ được ông Trọng cho cục kẹo). Nhưng nay mai Đức sẽ “trả đũa”. Thứ chống mắt xem ai chết thì biết.
“Lao động” VN đang sống lậu nhung nhúc ở Đức. “Sự cố ngoại giao” này trở thành một cái “cớ” rất đẹp để Đức tống cổ đám người ở lậu này về lại VN.
Đừng có “giỡn nhột” với bọn Đức. Dân tộc có khả năng đội đá vá trời trên thế gian này là dân Đức. Họ nói là họ làm./.

Quy trình "đối thoại, lắng nghe, tiếp thu ý kiến" Luật đặc khu của Nguyễn Xuân Phúc

Tư nghèo (Danlambao) - Một số người đã "hoan nghênh" chỉ đạo, lời hứa hẹn sẽ "đối thoại, lắng nghe và tiếp thu ý kiến" về Luật Đặc Khu. Sau đây là quy trình toàn dân đi theo đảng tiến về 3 khu của thủ tướng:

1. Mở hết công suất loa rè của đảng để chụp mũ mọi ông già, bà lão, trung niên, thiếu phụ, nam thanh, nữ tú cùng mấy đứa phản động nhi đồng đã phản đối dự luật 3 khu là thành phần phản động, nhận tiền của thế lực thù địch để chống Khu III Tàu. Bước này là bước "chụp trước bắt sau". 

2. Chọn 1 thành phần đối tượng, 1 địa bàn và thực hiện chiến dịch 3 hết: bắt hết, nhốt hết và bỏ tù hết. Đó là địa bàn Phan Rí. Bước này là bước "trước khi nghe ý kiến phải dập mọi ý kiến". 

3. Giao tận tay người dân, ép nhận, ép đồng ý, ép ký "Tài liệu Tuyên truyền Dự thảo Luật đơn vị hành chính - kinh tế Đặc khu". Đây là bước "đặt khu III Tàu vào miệng dân Việt". 

4. Ra lệnh sư đoàn quân "nguyên", các lão thành kắt mạng mến sổ lương hưu yêu quá khứ bị lừa viết bài, phát biểu, trả lời phỏng vấn ủng hộ 3 khu, hoan nghênh chủ trương lớn của bộ cá tra. Đây là bước "xây dựng lời dân ý đảng".

5. Toàn bộ lãnh đạo, từ chủ tịch đại khu VN là Nguyễn Phú Trọng đến chủ tịch các tiểu khu thân hành xuống từng khu để "đối thoại, lắng nghe, tiếp thu ý kiến" các phát biểu bỏ sẵn trong túi quần của các quân "nguyên", các lão thành kắt mạng mến sổ lương hưu yêu quá khứ bị lừa. Đây là bước "đảng ta thật sự lắng nghe - đứa nào phản đối là cho vào lò".

6. Thủ tướng đại khu tuyên bố việc góp ý kiến của toàn đảng, toàn dân và đồng ý 100% với dự luật 3 khu là một thể hiện dân chủ trên mọi dân chủ. Đây là bước "ý đảng lòng dân quy về một mối".

7. Chủ tịch quốc khu tuyên bố toàn bộ đại biểu đại diện cho dân đồng ý nhất trí đi theo đảng sẵn sàng bấm nút cho đặc khu III Tàu. Đây là bước "ta bấm là bấm cho dân - nào phải bấm cho Tàu".

8. Quốc khu đồng thuận thông qua luật ba khu. Dựa vào sự thỉnh cầu tâm huyết của các quân "nguyên", các lão thành kắt mạng, các trí thức của Mao, đồng thời thể hiện tinh thần lắng nghe, tôn trọng dân chủ, cũng như vì an ninh quốc phòng... các đồng chí lãnh đạo đã nhất trí đồng ý sửa đổi thời hạn cho thuê khu từ 99 năm xuống còn 98 năm.  Đây là bước "nhập khu" - 3 khu chụm lại nồng nàn nước Nam".

04.08.2018

Luật bán nước và Lệnh lưu manh

Đồ Hiếm (Danlambao) - Hai chữ "Giới nghiêm" không còn đơn thuần là việc giới hạn đi lại trong một thời gian nhất định (thường là nửa đêm về sáng) nhằm bảo đảm an ninh cho người dân, mà nay đã bị đảng nô cộng gian trá đánh tráo thuật ngữ giới nghiêm chính là: "Cấm biểu tình, đình công, bãi thị, bãi khóa, tụ tập đông người" trong bất cứ thời điểm nào, hay bất kỳ ở đâu mà đảng nô cộng thấy sự phản kháng của người dân có hại cho hành động bán nước của chúng...

*

Cộng sản Việt Nam là bọn vừa ác lại vừa gian. Chúng luôn học và làm theo đúng bài bản của quan thầy Bắc Kinh là dương đông kích tây, để lừa bịp người dân hòng dễ bề bán nước cho Tàu. Như trong chuyện Ba (Tàu) Đặc Khu Kinh Tế (ĐKKT) vừa rồi, đảng nô cộng đã chuyển sự quan tâm chống đối của dân ta vào thời gian cho thuê đất 99 năm, rồi lợi dụng thời cơ chúng song hành thông qua Luật An Ninh Mạng (ANM), khiến dân ta trở tay không kịp. Theo thiển ý, Luật ANM cũng nguy hiểm không kém gì Luật ĐKKT, vì khi kiểm soát hoàn toàn truyền thông và ngăn chận mọi thông tin trái chiều, đảng nô cộng tha hồ thực hiện mọi chỉ thị của Tập Cận Bình, cai trị dân ta khắc nghiệt như vặt lông gà vịt trong sân nhà chúng.

Những ngày qua, đảng nô cộng đã tái diễn trò cũ: Lợi dụng khi thiên tai và nhân tai - do cs gây ra - xảy ra từ Bắc đến Nam, tà quyền cs hoàn toàn không hề có hành động gì để cứu giúp hàng ngàn người dân bị nạn. Ngược lai, chúng âm thầm truy sát và bắt nguội những người dân và công nhân đã tham gia biểu tình hôm 10/6. Qua đó, dân ta phải nhận rõ: Đảng nô cộng luôn xem dân ta như "thế lực thù địch", ra sức ngăn chặn và bóp chết mọi chống đối của dân từ trong trứng nước. Thêm nữa, sau khi đã khủng bố đánh đập hơn 300 người tại khắp mọi miền, rồi bắt giam và tuyên án tổng cộng hơn 30 năm tù đối với những người này, chúng lại ra "Lệnh Thiết Quận Luật-Giới nghiêm" để dọn đường cho thông qua Luật ĐKKT vào tháng 10 sắp tới. Ngày 10/7, thêm một lần nữa tội đồ phản quốc Trần Đại Quang đã ra một cái lệnh hết sức lưu manh: Đó là Lệnh Thiết Quân Luật- Giới Nghiêm (gọi tắt là Lệnh Giới Nghiêm - LGN) – thuộc Luật Quốc Phòng, và sẽ được áp dụng từ 1/1/2019. 

Hai chữ "Giới nghiêm" không còn đơn thuần là việc giới hạn đi lại trong một thời gian nhất định (thường là nửa đêm về sáng) nhằm bảo đảm an ninh cho người dân, mà nay đã bị đảng nô cộng gian trá đánh tráo thuật ngữ giới nghiêm chính là: "Cấm biểu tình, đình công, bãi thị, bãi khóa, tụ tập đông người" trong bất cứ thời điểm nào, hay bất kỳ ở đâu mà đảng nô cộng thấy sự phản kháng của người dân có hại cho hành động bán nước của chúng. Qua cái lệnh phản động này, dân ta có thể thấy rõ rằng:

- Đảng nô công quyết tâm thực hiện cho bằng được Luật bán nước ĐKKT (sẽ giá trị từ 1/1/2019).

- Đảng nô cộng sẽ huy động mọi lực lượng lề đảng, xử dụng mọi thủ thuật lưu manh thậm chí tàn độc nhằm thông qua Luật ĐKKT. Đơn cử từ các hành động vừa qua: Trọng lú mạt sát người dân biểu tình yêu nước là "Xem những thành phần bị công an bắt là ai? Toàn là bất hảo cả"; bên Cuốc hội lại sỉ vả dân "Lòng yêu nước của người dân bị lợi dụng, kích động, gây ảnh hưởng đến trật tự an toàn xã hội"; chú phỉnh vẫn mị dân qua chỉ đạo "Đối thoại, lắng nghe và tiếp thu ý kiến"; lại thêm đám trí thức bưng bô "Hoan nghênh chỉ đạo của Thủ tướng"; tuyên giáo tăng cường bịt mỏ truyền thông dù là báo lề đảng; côn an ra sức truy sát, khủng bố và tiêu diệt mọi chống đối Luật ĐKKT; quân đội quần vẫn mù quáng theo lệnh đảng sẵn sàng tham gia đàn áp người dân...

Xem sơ đồ dưới đây, chúng ta sẽ thấy rõ thêm cái "lệnh lưu manh phản động" này. 


Quốc hội đại bịp cs hiện nay chưa dám cho ra Luật biểu tình, vì nghiêm cấm biểu tình là vi hiến nặng nề sẽ khiến lòng dân sôi sục, nên cs lưu manh đổi thành Lệnh Giới nghiêm, một cái lệnh tính ra còn bóp nghẹt tự do của dân mình hơn bao giờ cả. Nhìn chung, người dân chỉ còn thiếu bộ đồng phục kẻ sọc thì VN trở ngay thành một cái nhà tù khổng lồ không hơn không kém.

Không thể tiếp tục ngồi yên để bọn tà quyền muốn làm gì làm, mà dân mình phải có thái độ dứt khoát:

- Hãy vì tổ quốc và dân tộc, kính mong các vị lãnh đạo tinh thần và tôn giáo đoàn kết đồng lòng lên tiếng kêu gọi người dân Việt đòi lại nhân quyền và quyền làm chủ đất nước của mình.

- Hãy vì đất nước, vì lương tâm người làm thông tin, các trang báo mạng tiến bộ, các đài tự do hải ngoại, các anh chị làm công việc khai dân trí cùng lên tiếng phản đối tất cả hành vi, chính sách bán nước của tà quyền cs.

- Tiếp tục kêu gọi mọi người dân trong nước biểu tình, đình công, bãi thị, bãi khóa và bất tuân dân sự. Việc dễ nhất là "Biểu tình - Kẹt xe- Lật đổ cộng sản"

- Đồng bào hải ngoại không gửi tiền về (trừ trường hợp cấp thiết), cứu nạn lụt cũng không gửi (đó là việc của mọi chính quyền) và nhất thiết là không áo gấm về làng. Tất cả đều là vô tình chuyển ngoại tệ vào tài khoản bọn quan tham (chúng sẽ tuồn ra nước ngoài), còn người dân trong nước chỉ lãnh được hồ tệ đang bị mất giá từng ngày.

- Mọi người dân Việt nhất định: Không làm, không nói, không tiếp tay bất cứ việc gì có lợi cho cs. 

Các thông tin của báo đài lề đảng như: Đảng đang ra sức bài trừ tham nhũng, kêu án hàng loạt đám tướng tá mắc vào sai phạm… chỉ là hỏa mù của tà quyền để tranh thủ niềm tin của đám lỡ "đang theo đĩ", khi dân mãi lơ là, chúng vội vàng dùng mưu mô quỳ quyệt đặt dân vào cái thế đã rồi như Luật ANM (mà bọn đại bịp quốc hội vừa thông qua hồi tháng 6) và nay là Lệnh Giới nghiêm.

Đảng CSVN luôn là một tập đoàn khủng bố, mafia và tội phạm, dân Việt chưa bao giờ bầu cho chúng. Nếu người dân: 

- Không muốn con cháu mới sình ra đã mang cả ngàn Đôla nợ công, 

- Không muốn con em học phải trả phí cao trong môi trường giáo dục vừa nô lệ vừa gian dối,

- Không muốn ăn thực phẩm độc hại và sống trong môi trường ô nhiễm bởi Tàu cộng,

- Không muốn mua thuốc giả hay chết vì thuốc chích ngừa từ bộ y tế cs,

- Không muốn đóng tiền mãi lộ cho CSGT hay các trạm BOT,

- Không muốn sống trong xã hội đầy bất công, tội phạm và tội ác do đảng cs nuôi dưỡng.

- Nông dân không muốn bị cướp đất thành dân oan.

- Công nhân không muốn bị chủ bóc lột, nhưng lại không có sự bảo vệ nào từ công đoàn nhà nước,

- Không muốn đóng tiền quỹ bảo hiểm xã hội, nhưng lại bị cán bộ tham nhũng cạn kiệt.

- Ngư dân không muốn bỏ nghề vì biển ô nhiễm hay bị Tàu lạ đuổi giết.

- Trí thức không muốn bị bịt mồm bởi bọn tuyên giáo ngu dốt ...

Tất cả chỉ có duy nhất một câu trả lời: Kẹt xe, biểu tình, đình công, bãi thị, bãi khóa và bất tuân dân sự !

Tháng 8 và 9 tới đây: Xưa nô cộng "cướp chinh quyền", nay dân ta tranh đấu lấy lại "quyền của dân". Dân ta phải kiên trì, liên tục biểu tình rầm rộ và khắp nơi trong cũng như ngoài nước. Đừng để quá trễ như Tây Tạng, Tân Cương, Mãn Châu và Nội Mông. Hãy mạnh bạo đứng lên theo tiếng gọi bất khuất của ông cha trong Hội Nghị Diên Hồng: "Thế nước yếu lấy gì lo chiến tranh? Hy sinh!"

Phải làm ngay! Dậy mà đi Đồng bào thân thương của tôi ơi!


Đường xa mấy có "Bác" gọi cũng thấy gần

Hưng Yên (Danlambao) - Phải công nhận mấy ông Việt cộng này học được ở đâu mà các ông ấy tài quá! toàn là xảo ngôn với dối trá thôi mà mồm mép lúc nào cũng cứ như là có bôi mỡ! Có đọc qua "Đêm giữa Ban Ngày" của Vũ Thư Hiên và "Những Thiên Đường Mù" với "Đỉnh Cao Chói Lọi" của Dương Thu Hương mời biết Bác Hồ thực ra có tài giỏi gì đâu? Chẳng những đã hèn lại nhát như cáy! Hỏi nếu không hèn thì tại sao có cô vợ mà Bác hết lòng yêu dấu, lại đẹp, hiền dịu như một mùa Xuân, hơn nữa họ lại đã có 2 đứa con nhỏ với nhau rồi mà Bác vẫn chưa dám "công khai" nàng ra trước đám đàn em (bộ chính trị). Thậm chí đến khi cô vợ yêu của Bác bị chúng giết chết, liệng xác ra đường giả như bị xe cán mà Bác vẫn giả lơ như không biết gì! 

Như thế không phải Bác vừa nhát, vừa hèn thì là gì???

Thực chất Bác vừa nhát vừa hèn như thế nhưng đám đàn em - nói trắng ra là cái đám gọi là Bộ chính trị ấy - chúng đã cố tô son điểm phấn cho Bác, biến Bác thành như một ông thánh sống đặng chúng núp phía sau hầu tác yêu, tác quái! Lang thang trên Net, chúng tôi đã đọc được một bài có đoạn viết như thế này, xin trích ra đây để bạn đọc cùng thấy: 

Trích: "Kết thúc 30 năm chiến tranh: Phía Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam có gần 1 triệu quân nhân chết (trong đó 240.000 người đến nay vẫn còn trong diện mất tích), 600.000 quân nhân bị thương. Gần 2 triệu dân thường Việt Nam bị chết, hơn 2 triệu dân thường bị thương tật". Ngưng trích. 

30 tháng Tư 1975 là ngày kết thúc 30 năm chiến tranh, gồm: 10 năm chống Pháp và 20 năm xâm chiếm miền Nam. Giai đoạn 20 năm này dù có mù thì người ta cũng biết là chính miền Bắc đã đưa quân vào ăn cướp miền Nam và đã gây ra tổn thất cho quân miền Bắc như thế nảo. Sau đó lại hơn 10 năm Việt cộng đưa quân xâm chiếm Campuchia, lấy cớ là giúp nước láng giềng tiêu diệt bọn diệt chủng Khmer Đỏ - Pol Pot, Ieng Sary - Thế rồi cuộc đánh thuê không lương này Việt cộng lại nướng thêm trên dưới 100.000 (1 trăm ngàn) thanh niên Việt Nam nữa. 

(Để khỏi có sự hiểu lầm, thấy cũng cần minh xác một lần nữa, những con số thiệt hại nêu trên đều do sưu tầm từ trên Net mà có, chứ chẳng phải chúng tôi tự phịa ra để nói oan hay nói xấu Việt cộng đâu). 

Chẳng cần nói thì cả thế giới này đều đã biết bản chất của Việt cộng là dối trá và xảo ngôn, chẳng bao giờ lời nói đi đôi với việc làm. Ăn cướp thì các vị ấy lại hô hoán là giải phóng. Tù khổ sai thì hô là học tập cải tạo... Thành ra hầu hết những việc làm của Việt cộng toàn gặt hái được những gì kêu là "phản ứng nghịch"! Cải tạo cái gì mà càng được học lâu thì sự thù ghét Việt cộng lại càng tăng? Giải phóng cái gì khi người ta đang no đủ, "gạo trắng nước trong", đến sau khi được các vị giải phóng thì khoai mì, khoai lang cũng không có đủ để mà ăn?! 

Lại xin trở về với "tiêu đề" của bài viết: Để thực hiện cái mộng ăn cướp của mình - ngoài miền Bắc - Việt cộng đã nướng hết lớp thanh, thiếu niên được coi là đủ tuổi "nghĩa vụ quân sự" trong cái chiến dịch gọi là "Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước"! Bây giờ đi xâm chiếm nước người ta thí chơi sang cái trò xúi trẻ con ăn c... gà: "Đường xa mấy có bác gọi cũng thấy gần!" Thế là dù mới chỉ 15, 16 tuổi vẫn cứ lên đường lao vào chỗ chết như thường! 

Một câu chuyện có thật 100/100 xin kể hầu các vị: 

Chúng tôi là 2 người bạn thân, rất thân. Phục vụ trong cùng một đơn vị VNCH đã có tới 6, 7 năm trời. Ngày ấy tôi đã có vợ với 3 đứa con, 1 trai 2 gái. Về phía anh bạn tôi, hình như anh cón lập gia đình trước tôi nhiều, vậy mà chị vợ anh vẫn cứ... lì đòn, không chịu thai, nghén gì cả khiến bạn tôi phải vất vả cầu cúng hết đền này đến miếu kia. Sau cùng chị vợ bạn tôi cũng đã được các vị khuất mặt khuất mày ngó tới, chị đã có bầu. Đến lúc này thì anh hạnh phúc ra mặt nhưng vẫn còn chưa hết lo: Bà ấy khó khăn như thế, sợ lại chỉ cho mình 1, 2 con "thị mẹt" mà không có thằng con trai nào thì cũng "bù trất"! Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại (*) mà lị! Anh tâm sự với tôi như thế! Thế là tôi lại có dịp trổ tài... Khổng Minh Gia Cát. Tôi bảo: Có gì khó đâu, ông kêu cầu đền nào, miếu nào cho bà ấy có bầu thì bây giờ lại đến chính đền, miếu ấy mà xin cho có con trai thử xem có được không nào?! Ít ngày sau anh cầm đến khoe với tôi 1 cái túi nhỏ, vuông vức chùng 3 đốt ngón tay, lại có sợi chỉ đỏ làm dây đeo. Anh bảo: Ông Thầy cho tôi túi bùa này, bảo đem về đeo phía đầu giường nằm, hy vọng cầu được ước thấy! Quả nhiên đến ngày khai hoa nở nhị, chi sinh cho anh 1 thằng con trai thật. Chẳng biết là "bùa" thiêng hay chỉ là một sự "cầu âu" thế thôi! 

Bây giờ thì anh bạn tôi hạnh phúc lắm, anh cưng thằng con trai quý tử như vàng như ngọc. Mà thằng nhỏ dễ thương thật, lớn như thổi, trắng trẻo, bụ bẫm... Thi thoảng anh chở vợ con tới nhà tôi chơi, nhìn thằng nhỏ ai cũng thích. Thế rồi ngày tháng thoi đưa, thằng nhỏ cũng đã đến tuổi tới trường. Giai đoạn này tôi với anh không còn cùng chung đơn vị nữa, nên thi thoảng chúng tôi mới có dịp gặp nhau. Hỏi thăm thằng nhỏ, anh cười hãnh diện: Nó ngoan và học giỏi, sắp hết cấp 1 rồi. Thế nhưng hầu như... Trời chẳng mấy khi chiều lòng người, ngày đen tối nhất trong lịch sử cận đại của Việt Nam ập tới, 30 tháng Tư 1975 bọn "phỉ" miền Bắc tràn vào như nước vỡ bờ, gây bao điêu linh mất mát cho miền Nam! 

Có người hỏi tôi: Sao đến nay đã hơn bốn chục năm, gần 50 năm rồi mà ông vẫn còn đầy giọng thù hận thế? Thưa: Không phải là thù hận đâu, tôi chỉ trả lại cho họ những gì họ đã gán cho chúng tôi mà thôi. Họ gọi chúng tôi là "ngụy quân, ngụy quyền" sao chúng tôi không thể gọi họ là "cộng phỉ" được, vì chính họ đã tràn vào "ăn cướp" miền Nam mà! Chính chúng tôi đã bị cướp sạch cả vật chất lẫn tinh thần mà! 

Cả mấy trăm ngàn người miền Nam đi tù cải tạo, người ít nhất cũng 5, 3 năm, người nhiều thì 17, 18, 19, 20 năm... Có như thế không hay bảo là chúng tôi nói oan cho "cách mạng"? Riêng tôi được 6 năm 6 tháng qua 4 trại và trại cuối cùng là Z30C Hàm Tân, Thuận Hải. Tốt nghiệp cải tạo rồi tôi về nhà làm đủ mọi nghề để sống, trong đó có 3 năm làm nghề... dân biểu, có nghĩa là dân biểu đi đâu thì tôi đi đó vì tôi... đạp xích lô mà! Có sao đâu "lao động là vinh quang" bác và đảng đã chẳng dạy cho người dân miền Bắc như thế là gì? Tôi thì thế, còn anh bạn tôi không biết được qua những "trường" nào và bao nhiêu năm, cho tới một hôm: 

Hôm ấy tôi đang đậu xe ở bãi sau Vũng Tầu đón khách thì thấy 1 người đàn ông từ xa lững thững đi tới. Nhìn kỹ thì ra anh bạn thân cùng đơn vị ngày nào. Sở dĩ tôi "nhìn" ra anh nhưng anh lại không "nhìn" ra tôi, thực ra nó chỉ giản dị như thế này: Ăn mặc cũng phong trần như nhau, mặt mũi cũng hốc hác đen nhẻm đen nhèm như nhau, nhưng anh đi bộ ở dưới đường còn tôi lại vắt vẻo "ngự" trên xe xích lô. Làm cái anh cu li xe xích lô thấy đôi lúc cũng vinh quang đáo để. Ngồi chờ "tài", không có khách anh cứ việc "ngự" trên xe, úp cái nón tai bèo rách lên mặt đặng ngủ gà ngủ gật có sao đâu? 

Gặp nhau, không bút mực nào tả xiết được sự vui mừng của chúng tôi lúc bấy giờ, nhưng làm sao mà dám ồn ào bầy tỏ sự mừng rỡ ngay ngoài đường ngoài xá được chứ? "Cách mạng" các vị ấy nguy hiểm, rình mò... Ngay đến trong gia đình còn xúi giục con cái rình mò cha mẹ đặng báo cáo cho cách mạng những gì cách mạng muốn biết để được trở thành "cháu ngoan bác Hồ" cơ mà! 

Tôi và anh bạn gặp nhau mừng rỡ thế nhưng chẳng dám thì thầm nhỏ to tâm sự gì. Anh giả vờ hỏi tôi từ Bãi Sau đi về chợ ăn bao nhiêu? Kì kèo bớt một, thêm hai, sau cùng cũng "ngã" giá, anh leo lên xe tôi chở anh đi, nhưng không đi về chợ mà là về nhà tôi. Bây giờ thì cần nói những chuyện gì cứ nói. Ở nhà chỉ có vợ tôi, mấy đứa con đều đã ra ngoài kiếm sống! 

Tưởng là sẽ nói đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, nhưng thực tế có chuyện gi đâu để mà nói ngoài những: Ở tù bao lâu, qua những trại nào, đói khổ ra sao?... Tôi hỏi anh, anh hỏi tôi, hỏi đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, sau cùng sực nhớ đến "thằng con trai cầu tự" mà anh coi như vàng như ngọc của anh, tôi bảo: 

- Tí nữa thì quên, thằng Độ dạo này thế nào rồi, thành người lớn rồi chứ nhỉ? (Anh tên Đức, thằng con anh tên Độ). 

Nghe tôi hỏi vậy mặt anh đỏ lựng lên, đầu hơi cúi xuống, đôi mắt mọng nước, anh thì thào như muốn khóc: 

- Nó chết rồi cậu ạ! 

Như không muốn tin vào tai mình, tôi hỏi gặng lại: 

- Anh nói gì, làm sao mà chết, nó bệnh gì? 

- Nó đi làm "nghĩa vụ quốc tế" ở Campuchia rồi chết mất xác ở bên đó! 

"Nghĩa vụ quốc tế"? Cộng phỉ đúng là loại gian manh, xảo trá. Gia đình tôi ở Vũng Tàu, tôi vào tù cải tạo, con cái tôi ở nhà không được học lên cấp 3 chứ đừng nói gì tới lên đại học. Thằng con trai hiện tại đang trải miếng ny lông ra ngã ba đường hành nghề bơm, vá lốp xe đạp. Con chị nó - học khá thông minh - làm đơn xin một công việc gì đó trong một công ty nhà nước. Gã công an khu vực ghi vào đơn: Có cha là... đang học tập cải tạo, đề nghị không nhận vào cơ quan nhà nước! Lá đơn đó tôi cất kỹ, với ý định đem ra nước ngoài làm bằng chứng tuyên dương sự tốt đẹp của đảng và nhà nước ta. Nhưng rủi thay, trước khi lên máy bay chúng kiểm soát tất cá giấy tờ, tài liệu mình đem theo. Gặp lá đơn có bút tích tên công an khu vực, chúng lấy lại, thế là... bù trất! 

Gia đình tôi ở Vũng Tàu thì thế, khác hẳn với gia đình anh bạn tôi ở Sài Gòn, bố đi tù cải tạo, thằng con cầu tự quý hơn vàng hơn ngọc ở nhà được đảng ưu ái tuyển lựa thành anh "Bộ đội cụ Hồ" đưa sang Campuchia làm nghĩa vụ quốc tế rồi chết mất xác ở bên đó. "Đường xa mấy có Bác gọi cũng thấy gần" còn vinh dự nào hơn vinh dự này chứ?! 

05.08.2018


(*) Có ba điều bất hiếu thì không có người nối dõi tông đường là điều bất hiếu lớn nhất! 

Thêm một trò mới: Đại học Quốc gia Hà Nội mở chương trình đào tạo Thạc sĩ chống tham nhũng

CTV Danlambao - Vào ngày 2.8.2018, một số quan chức của đảng như Nguyễn Thái Học, Phó trưởng Ban Nội chính Trung ương; Nguyễn Văn Thành, Phó Tổng Thanh tra Chính phủ đã đến ĐHQG Hà Nội để dự lễ công bố chương trình đào tạo Thạc sĩ Luật học về Quản trị Nhà nước và Phòng chống tham nhũng. 

Hiện tại chưa biết có ông bà giáo sư, tiến sĩ nào dám đứng ra đảm nhận chương trình chống... đảng này!? Nói như vậy cũng không ngoa vì chống tham nhũng là ta chống ta như Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã thú nhận.

Trong chương trình này chắc hẵn phải có bộ môn chống tham nhũng theo triết lý "đánh chuột đừng để vỡ bình" và phương thức chống tham nhũng mà không cần bắt lãnh đạo tham nhũng phải kê khai tài sản. 

Để bảo đảm chất lượng giảng dạy đã có một số đề nghị nên mời một số phó giáo sư, tiến $ĩ sau đây tham gia vào ban giảng huấn: 

- Đồng chí Nguyễn Tấn Dũng, đ/c Đinh La Thăng, đ/c Trịnh Xuân Thanh, đ/c Vũ Đức Thuận... Đây là những giáo sư giảng huấn có bề dày kinh nghiệm, biết rõ mọi mánh khoé tham nhũng để có thể truyền lại cho học viên. Trong này có một số giáo sư đang ngồi tù nên có thể đảm nhận chương trình giảng dạy trực tuyến. 

- Đồng chí Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc, Trần Đại Quang, Nguyễn Thị Kim Ngân... Những giáo sư này, bằng kinh nghiệm bản thân, sẽ dạy cho các sinh viên những phương thức mà các quan chức tham nhũng sử dụng để vừa không bị lộ vừa được tiếng là những kẻ đi đầu chống tham nhũng. 

- Các đồng chí thanh tra. Những chuyên gia này sẽ hướng dẫn sinh viên cách thức của những kẻ vừa tham nhũng vừa làm công tác thanh tra tham nhũng. Các sinh viên cũng biết thêm kỹ năng, bài bản của những kẻ vừa điều tra tệ trạng tham nhũng vừa tống tiền kẻ tham nhũng. 

Điều cần ghi nhận thì đây là một chương trình học mới, bằng cấp chưa thể bán liền ra ở chợ trời. Vậy thì không biết các đồng chí thanh tra chống tham nhũng của đảng và nhà nước lấy đâu ra cái bằng thạc sĩ phòng chống tham nhũng để chứng minh trình độ chuyên môn. Chắc lại phải dốt thì chuyên tu và ngu thì cứ ở tại chức. 

Hoan nghênh đảng tham nhũng mở chương trình thạc sĩ chống tham nhũng! 

04.08.2018

Biểu tình bằng mọi hình thức là phương sách đấu tranh hữu hiệu hiện nay

Trần Quang Thành (Danlambao) - Linh mục Phê-rô Phan Văn Lợi trả lời phỏng vấn của nhà báo Trần Quang Thành

Trong cuộc phỏng vấn của Nhà báo Trần Quang Thành, Linh mục Phan Văn Lợi cho biết phương cách đấu tranh hữu hiệu và cần thiết hiện nay là phải xuống đường biểu tình.

Tuy nhiên làm sao cho biểu tình có hiệu quả và không bị đàn áp. Muốn như vậy thì cần có 5 điều kiện:

1- Tinh thần hiếu hòa, không bạo động dù có bị tấn công bởi lực lượng nhà cầm quyền.

2- Kỷ luật, luôn bình tĩnh giữ trật tự.

3- Có tổ chức, mọi tham dự viên trong nhóm biểu tình phải biết nhau và sát cánh bên nhau và có những dấu hiệu phân biệt nhau.

4- Phải đông đảo. Càng đông thì càng đỡ bị đàn áp.

5- Các cuộc biểu tình cần có người lãnh đạo hướng dẫn.

Năm điều kiện này tìm thấy ở đâu? Linh mục Phan Văn Lợi sẽ cho biết trong cuộc phỏng vấn này

Nội dung như sau – Mời quí vị cùng nghe

YouTube PV Linh mục Phan Văn Lợi



Một lũ ăn Cướp và ăn Cắp

Cánh Dù lộng gió (Danlambao) - CSVN ngay từ đầu đã tự xác nhận là ăn cướp khi tuyên bố chúng cướp được chính quyền của chính phủ Trần Trọng Kim.

Năm 1954 chúng phát động phong trào cải cách ruộng đất để cướp tất cả tài sản của những người dân miền Bắc được chúng xếp vào hàng địa chủ, chẳng những chúng cướp của mà còn giết người bằng cách đấu tố rồi đem bắn, nhẹ thì tịch thu tài sản đuổi ra ngoài đồng sống giữa cánh đồng hưu quạnh, gặp mấy đứa bé chăn trâu cũng phải khoanh tay chào ông bà nông dân đàng hoàng còn không chúng có quyền tát vào mặt mà không dám hé răng hé lợi.

Sau khi TT Diệm bị lật đổ, hàng rào ấp chiến lược được dỡ bỏ, chúng cho người qua liên lạc với những cơ sở được gài theo dân Bắc di cư vào Nam và thành lập MTDTGPMN từ các chi bộ, đảng uỷ, huyện uỷ và tỉnh uỷ cho tới trung ương cục.

Cái đám này chuyên môn đi móc nối, dụ dỗ những người nhẹ dạ làm liên lạc, cơ sở, chỉ điểm và hoạt động cho chúng. Sau này thành lập các nhóm khủng bố mang tên biệt động thành chuyên đặt chất nổ, quăng lựu đạn, xử tử những người chúng cho là thành phần ác ôn.

Ngoài thôn xóm thì chúng cho kinh tài đi thu thuế đóng góp hàng đêm, doạ nạt để không một ai dám từ chối đóng thuế và ủng hộ cho chúng, hình thức ép buộc để ăn cướp.

Thỉnh thoảng chúng cho du kích ra chận xe đò để cướp tiền của người dân đi đường hoặc không cướp của thì chúng gài mìn đắp mô để khủng bố và gây tiếng vang, làm cho dân thường chết oan vì mìn gài của chúng.

Sau khi ký hiệp định Paris năm 1973 chưa ráo mực thì chúng đã vội vàng xua quân qua để đánh cướp miền Nam. Một lần nữa miền Nam lại bị bọn cướp rút ruột khi đoàn xe cả trăm chiếc Molotova của Nga chở đồ đạc hàng hoá các loại từ trong Nam ra Bắc cả 2 tháng ròng rã sau năm 1975.

Các công ty hãng xưởng trước đây của VNCH bị chúng gom lại thành các công ty quốc doanh hay hợp tác xã cho dù chủ cũ của những công ty hãng xưởng này vẫn đang sản xuất hay làm ăn.

Quyền hành trong tay kẻ cướp chúng ra lệnh đổi tiền mấy lần để cướp hết tiền trắng trợn trong dân và ra lệnh đánh tư sản mại bản để cướp dollar vàng bạc của những đại gia thời VNCH hồi đó.

Chưa hết đảng csvn còn lừa Quân Dân Cán Chính VNCH đi tập trung cải tạo ở các nhà tù từ Bắc tới Nam, ở nhà đưa vợ con những người đó đi vùng kinh tế mới, rồi cướp tài sản, cướp nhà của họ.

Thời bao cấp csvn cho đám thuế vụ lập trạm cố định và lưu động trong thời gian ngăn sống cấm chợ để cướp các mặt hàng của người dân đi buôn.

Nguyễn Văn Linh đã ra lệnh dẹp các trạm thuế vụ dọc đường cởi trói cho nền kinh tế sau khi qua Tàu Cộng về. Từ đó tới nay các chóp bu csvn mạng ai người nấy ra sức cướp dầu khí, cướp khí đốt, tài nguyên thiên nhiên, bán lấy tiền bỏ túi riêng, với người dân thì chúng dùng các loại thuế thế giới chưa từng có để cướp tiền người dân một cách hợp pháp, cướp đất cướp đai của người dân bán cho các công ty ngoại quốc kiếm tiền làm giàu cho bản thân và gia đình.

Từ khi Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng trở đi chuyện ăn cắp của công đã trở lên rất phổ biến, lớn thì ăn cắp lớn, rút tiền lớn của công, bé thì ăn cắp bé rút tiền bé của công quỹ, tìm cách biến của công thành của riêng, tìm cách rút ruột các công trình xây dựng, tìm cách biển thủ của công chuyển đổi thành của riêng cá nhân mà vẫn hợp pháp. Đến nỗi bà Doan phó chủ tịch nước phải thốt lên, "chúng ăn không chừa một cái gì". Mà đúng thật xi măng, sắt thép, cả đến cái toilet của trẻ em trong trường tiểu học chúng cũng tăng tiền lên khi xây dựng để chia nhau thì còn cái gì chúng tha nữa. Chúng là những nhà xây cất đại tài nhất thế giới vì "xây thì ít, cất đi thì nhiều". Phải công nhận cái bao tử của chúng tốt thật, cái gì vào bụng chúng cũng tiêu hoá được hết vì thế tên nào tên nấy mặt phù nề, bụng phệ xuống như phụ nữ mang thai 5-6 tháng.

Một chế độ mà chỉ biết cướp và ăn cắp của công nhét túi thì lẽ đương nhiên chẳng chóng thì chày sẽ có ngày sập tiệm, chỉ còn một đất nước tan hoang nghèo đói, không còn gì để cướp và không còn gì để ăn cắp làm của riêng nữa. Từ ngoài Bắc chúng kéo nhau vào cướp trọn miền Nam thu gom tất cả tài sản của chế độ VNCH để lại, hết cướp tiền bạc của cải của người dân đến cướp tài nguyên của đất nước cuối cùng ăn cắp đất đai tổ tiên đã gầy dựng bán sạch cho ngoại bang, tội này của chúng thiên thu không thể gội sạch, lịch sử sẽ nguyền rủa chúng muôn thế hệ sau này cái tội phá hoại, bán rẻ Tổ Quốc và phản Quốc khi cúi đầu trước giặc và cam tâm làm tay sai cho giặc.

Ngày 05/08/2018