Monday, April 17, 2017

Đồng Tâm, Lộc Hà, tổng biểu tình và Xô Viết Nghệ Tĩnh

Bùi Quang Vơm (Danlambao) - Liên tiếp những ngày gần đây, hiện tượng xung đột giữa dân chúng với nhà cầm quyền địa phương đang bộc lộ những nấc thang mới. Mức độ đấu tranh của quần chúng đã có mức nhảy vọt cả về quy mô lẫn chiều sâu nhận thức. Nhà cầm quyền cộng sản tại Hà Nội có vẻ như đang lúng túng giữa một cách hành xử phát xít và một lựa chọn trí tuệ không hổ thẹn với một chính quyền của thế giới dân chủ văn minh.

- Ngày 9/04, Công an thị xã Kỳ Anh đã khởi tố vụ án 150 người tội gây rối trật tự công cộng.

- Ngày 12/04, Công an Hà Tĩnh khởi tố vụ án 2000 người gây rối cản trở hoạt động của cơ quan nhà nước.

- Ngày 16/04, công an Hà Nội khởi tố vụ án 4 người và đang có khả năng khởi tố vụ án 6000 dân xã Đông Hà, huyện Mỹ Đức gây rối trật tự công cộng, theo điều 245 bộ luật Hình sự.

Sự hoảng sợ thái quá, tư duy cai trị, sự hằn học sĩ diện cùng với sự thèm khát trả đũa đã đẩy các quan chức cấp thấp tới những quyết định có thể bị gọi là ngu xuẩn, khiến Hà Nội không biết làm gì.

Khởi tố 150 người, khởi tố 2000 người, rồi đang muốn khởi tố cả 6000 người, không biết ở đâu trên trái đất, có thể có một phiên toà có số phạm nhân nhiều như vậy không và người ta sẽ phải xét xử như thế nào. tại sao có một loại luật pháp mà cùng một lúc có nhiều người vi phạm như vậy?
Hơn thế, một chính phủ có thể kết tội cả dân tộc của nó không? 

Trong vụ án bắn chết 3 người tại Đắk Nông, tháng12/2016, ông Phạm Công Út từ Đoàn Luật sư Thành phố Hồ Chí Minh nhận định vụ án "giống như vụ Đoàn Văn Vươn ở Hải Phòng trước đây, ông Vươn cũng phải chọn con đường nguy hiểm cho mình khi chấp nhận mang án giết người cũng chỉ nhằm để bảo vệ đất đai của mình. Ở đây là các hộ dân bị "cướp đất" theo cách hiểu của họ, nên họ là những người bảo vệ từng tấc đất của mình, trong đó có nghi can Đặng Văn Hiến."

Tại Đồng Tâm, chiều tối hôm 15/04, "dân gọi, báo là đã đổ xăng vào 20 lính cơ động và sẽ đốt nếu làng bị bao vây và tấn công"! Hiện côn đồ bao vây làng, doạ giết và đốt nhà dân! 

Khi nhà báo hỏi bà con "có nản chí và sợ hãi không?" Thì họ trả lời rằng: "Dân ở đây thì cho lên máy chém cũng không hết người chị ạ, chúng tôi sẵn sàng giữ đất đến chết. Hiện nay hơn 6.000 dân vẫn đang cố thủ giữa làng."

Diễn biến tiếp, sẽ như thế nào?

Các vụ vụ khởi tố tập thể, khởi tố số đông dân chúng cho thấy quan hệ giữa người dân và chính quyền đang chính thức trở nên đối kháng. Bên kết án và bên bị kết án. Luật pháp đứng về phía chính quyền diễn giải tội thuộc về dân. Loại luật pháp không bảo vệ người yếu, người thua thiệt trong xã hội là luật pháp phi nghĩa, nó tự huỷ tính cách công lý của nó và nó tự trở nên vô giá trị.

Nó phản ánh tư duy cầm quyền và cai trị, không phù hợp với chế độ của dân, do dân và vì dân. Trấn áp nhằm tiêu diệt ý chí chống đối chính quyền. Lôgíc của nhà cầm quyền là nếu nhượng bộ, người dân sẽ được đằng chân lân đằng đầu, nếu chính quyền không trấn áp, đè bẹp hoàn toàn , thì sẽ buộc phải lùi dần cho đến khi mất hết quyền lực và không còn kiểm soát được ổn định và tồn tại của chế độ.

Chính theo sự dẫn dắt của lối tư duy này, chính quyền chỉ vắt óc tìm mọi thủ đoạn, đặt bẫy, lừa bịp, lèo lá lươn lẹo với người dân, nhằm thắng từng chi tiết nhỏ, những cái đầu cai trị này không hiểu được rằng, họ có thể lừa bịp được một vài người mà không thể lừa bịp được số đông, và chỉ có thể che đậy sự thật, có thể bịa đặt đảo lộn thật giả trong một thời hạn nhất định. Với thời gian, thật giả sẽ như cái kim trong bị. Vì vậy, bằng tiểu xảo, nhà cầm quyền chỉ càng làm sự phẫn nộ tăng lên, và chính quyền càng ngày càng không còn chính danh để thực hành pháp luật.

Đó là quy trình tự vô hiệu hoá quyền lực, vô hiệu lực hoá pháp luật.

Chính quyền sẽ không thể dừng ở khởi tố và kết án 2000 người của huyện Lộc Hà, 6000 người của xã Đồng Tâm. Nếu cái cần sửa là chính sách ruộng đất, là luật sở hữu đất đai mà không được sửa, cứ giữ mãi cái "đất đai là sở hữu nhà nước", để những tên cầm quyền, cầm chức tước đoạt từng miếng cơm của dân, thì nhà cầm quyền sẽ còn phải khởi tố và kết án nhiều dân nữa. Sau Đồng Tâm Mỹ Đức sẽ có hàng trăm, hàng ngàn Đồng Tâm khác.

Cuộc cách mạng ruộng đất, khẩu hiệu "ruộng đất về tay dân cày" đã thúc đẩy người nông dân cả nước vùng lên làm cách mạng giúp đảng cộng sản giành được chính quyền. Nhưng khi có chính quyền trong tay, những người cộng sản đã phản bội dân. Họ đã một lần nữa tước đoạt ruộng đất khỏi tay người cày bằng chính sách "Đất đai thuộc sở hữu nhà nước". Trên thực tế, nhà nước chính là các cấp chính quyền, bắt đầu và trực tiếp là chính quyền cấp xã, huyện. Sự tàn bạo của chế độ chính là thể hiện qua sự tham lam, vô đạo và vô văn hoá của cấp thấp nhất này.

Hiện tượng ban đầu, người đi biểu tình mang theo cờ đỏ sao vàng, sau đó cờ đỏ sao vàng được thay bằng cờ tôn giáo, bằng linh kỳ truyền thống, rồi gần đây, xuất hiện cờ vàng ba sọc đỏ của chế độ Cộng hoà Việt Nam, phản ánh sự phát triển nhận thức của quần chúng.

Mang theo cờ đỏ sao vàng, biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, chống tệ nạn tham nhũng trong tinh thần bảo vệ chế độ, nhưng bị chính cảnh sát chìm nổi, giả dạng côn đồ, thẳng tay đàn áp. Chính quyền không bảo vệ dân, người dân buộc phải tìm tới sự che chở của thần linh, của chúa trời và hồn thiêng đất nước. Và cuối cùng là một ước nguyện dân chủ, một thể chế dân chủ phổ biến của văn minh nhân loại. 

Sự biến mất của cờ đỏ là tín hiệu cờ cộng sản đang không còn mang ý nghĩa tượng trưng hay đại diện nữa. Cùng với nó nghĩa là người ta đang đi đến phủ nhận tính hợp pháp của chính phủ, quyền cai trị của đảng cộng sản.

Các cuộc đối chất trực tiếp phản đối chính quyền địa phương cho thấy người dân đang bắt đầu giai đọan chất vấn tính chính danh của chính quyền và bắt đầu không tìm đến chính quyền như tìm kiếm người bảo vệ các quyền lợi của mình.Luật pháp đang mất dần hiệu lực.

Lý thuyết đấu tranh bất bạo động nhấn mạnh khía cạnh giai đoạn cuối cùng của phong trào quần chúng là tự lập ra uỷ ban tự quản, bất tín nhiệm và vô hiệu hoá quyền lực của chế độ. Không thưà nhận hiệu lực của pháp luật, chính là không thưà nhận chính quyền.

Khi toàn bộ một quốc gia, người dân không tuân thủ chính quyền trực tiếp, thì thực chất, chế độ đã không còn tồn tại, vì không kiểm sóat và không điều hành được các hoạt động xã hội.

Hiện tượng bất tín nhiệm chính quyền địa phương, tự bầu ra người đại diện điều hành tự quản của mình, bất tín nhiệm người của chính quyền, tự hoạt động độc lập với chính quyền của chế độ đã xuất hiện trong làng xã Viết Nam, như một nhu cầu tư nhiên, khi chính quyền chỉ định một cách áp đặt không xứng đáng.

Theo Việt Nam Thời Báo, "bà Trần Thị Hiền kể lại vụ việc bắt đầu vào những ngày đầu tháng 7/2016, xóm Ngọc Thượng có tổ chức một cuộc họp với 39 gia đình tham dự:

“Khoảng 10 năm nay, xóm Ngọc Thượng chưa một lần tổ chức họp xóm đông đủ bà con. Lần họp ấy thì có cả thẩy 39 người. Trong lúc bỏ phiếu và công bố thì tôi được 21/39 phiếu rồi ông Hoàng thì được 18/39 phiếu. Tôi thắng cử và được vỗ tay công nhận, đích thân ông Chủ tịch, Bí thư cũng công nhận trước xóm. Bầu cử xong khoảng 2 ngày thì có ông Phó chủ tịch điện chúc mừng.”

Đây chính là một hình thức dân chủ trực tiếp. Người dân tự bầu ra người đại diện và cơ chế tự quản của mình. Chính quyền chỉ là người chứng kiến.

Phong trào Tổng biểu tình trên cả nước hiện nay cũng mang những hình thức tương tự. Những người biểu tình tự tổ chức, tự tín nhiệm tạo ra đại diện tự quản.

Mặc dù đó mới chỉ là những gì đang xảy ra một cách tự phát, bản năng, chưa phải là những chuyển động có tổ chức và được dẫn dắt theo một chương trình hay một kế hoạch được tính toán mang tính chất kỹ thuật. Nhưng khi hình thành đầy đủ các yếu tố cần thiết cho một chuyển động có ý thức, bổ sung và hỗ trợ lẫn nhau, việc ra đời một cơ chế tự quản tách khỏi sự lệ thuộc với chính quyền hiện hữu sẽ là chuyện tự thân và tất yếu. 

Đó là sự hình thành nên phong trào xô viết Nghệ Tĩnh năm 1930-1931, mà chính đảng cộng sản đã biết tận dụng và khai thác triệt để sức mạnh của nó, như những khuôn mẫu để làm ra cuộc tổng khởi nghĩa toàn quốc, làm nên cuộc cách mạng giành chính quyền tháng Tám năm 1945.

Nếu nhà cầm quyền không nhận ra tín hiệu có tính quy luật tất yếu đó, thì sự cáo chung của chế độ chỉ còn là chuyện sớm hay muộn.

Không có khó khăn để hình dung những gì sẽ diễn ra:

Hà Nội sẽ chỉ đạo chính quyền địa phương thương lượng và làm một vài động tác xoa dịu yên dân, mục đích để cứu những CSCĐ đang bị nhốt giam tại nhà văn hoá xã.

Người dân xã Đồng Tâm cũng sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận thả các CSCĐ. Họ không thể và không có điều kiện để giữ mãi, mặc dù chính quyền sẽ không chịu thả những người dân bị lừa bắt đi.

Nhưng vẫn như những lần khác, bài của chính quyền là giả làm như xuống thang, thương lượng để dập tắt lửa, sau đó sẽ áp dụng các thủ đoạn nham hiểm, chia tách từng nhóm, từng cá nhân rồi tạo dựng hồ sơ, chứng cứ giả để luận tội, kết án, khởi tố. Song song việc bắt và truy tố điểm, chính quyền sẽ tạo một áp lực thường trực lên cuộc sống sinh hoạt của cả xã, tạo một không khí khủng bố và một cảm giác thua thiệt. Tất cả con số 6000 người tham dự sự kiện, sẽ lần lượt bị xử lý bằng các thủ đọan khác nhau, âm thầm, nhưng không bỏ só một ai. Các vụ án sẽ bị xử cực nặng. Những cái chính quyền goị là đầu rắn sẽ bị nhà cầm quyền đập dập không thương tiếc. 

Tóm lại là cách hành xử của một chính quyền chống lại dân chúng, thù địch với dân chúng.

Có nghĩa là, trước mắt, trong một thời hạn có thể không dài nào đấy, người dân xã Đồng Tâm sẽ thua. Cùng với người dân xã Đồng Tâm, dân chúng cả nước sẽ thua.

Nhưng chế độ đang biến mất. Nó thực sự đã biến mất khỏi ý thức của người dân trong tư cách một chính quyền. Nó đang hiện ra như một tập đoàn của một lực lượng chiếm đóng, đối lập thù địch với dân.

Một thứ chuyển động, ban đầu có thể âm thầm, nhưng sẽ đến lúc nó biến thành một làn sóng không gì ngăn cản được. Đó là làn sóng tẩy chay chính quyền trên quy mô toàn quốc. Dân chúng sẽ tự lập ra các uỷ ban tự quản, không chấp hành luật pháp và chính sách của chính phủ. Không nộp thuế và bất cứ một nghĩa vụ đóng góp nào cho chế độ. Một chính quyền thật sự của dân, vì dân sẽ tự hình thành như vậy.

Phong trào Tổng biểu tình hiện nay đang có thêm động lực và phải gánh lấy trách nhiệm hỗ trợ và hậu thuẫn cho đồng bào xã Đồng Tâm.

Đồng Tâm đang rất cần sự hỗ trợ về Pháp lý, về Tinh thần và về Vật chất của toàn thể đồng bào, cả trong nước lẫn ngoài nước.

Hãy kêu gọi cả nước đứng dậy vì Đồng Tâm. Hãy bảo vệ bà con Đồng Tâm. Phản đối âm mưu khởi tố tập thể.

Hãy kêu gọi sự xuất hiện của nhân cách xuất chúng trong hàng ngũ những lãnh đạo cộng sản hiện tại vì một giải pháp ôn hoà tới nền dân chủ đích thực cho dân tộc Việt.

Giải pháp cho Đồng Tâm chứa đựng giải pháp cuối cùng, vĩnh viễn cho tương lai Việt Nam.

Ngược lại, dẫm đạp lên quyền sống của người dân, luật Magnitsky Toàn cầu sẽ không bỏ sót bất cứ kẻ nào.

Đàn áp, giết dân, thì không thể còn tư cách tồn tại.

Tổng thống Mỹ Donald Trump khi nói tới vụ dùng bom hoá học để giết chính dân Syrie của Bachar al Assad, đã tuyên bố, "chính phủ giết chính dân của mình thì không còn tư cách cầm quyền". "Nó đáng bị dội bom tiêu diệt".

Nhà cầm quyền cộng sản Hà Nội, nếu cũng lựa chọn giết dân, hoặc bỏ tù cả 6000 dân xã Đồng Tâm, cũng sẽ là một chính quyền đáng bị tiêu diệt.

17/04/2017

Tổng bí lú điên đầu với con ruồi Trịnh Xuân Thanh

Bạn đọc Danlambao - Càng đến gần hội nghị TƯ 5, Nguyễn Phú Trọng lại càng quỳnh quáng vụ để xẩy con ruồi Trịnh Xuân Thanh. "Uy tín" của Nguyễn Phú Trọng trong nội bộ đảng bị thương hay đến chết phụ thuộc vào việc giải quyết con ruồi Thanh.

Càng quýnh nên Trọng càng lú. Tại cuộc họp sáng 17/4 với Thường trực Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng của đảng chuyên môn về tham nhũng, Nguyễn Phú Trọng đã ra lệnh “tập trung lực lượng điều tra mở rộng vụ án xảy ra tại Tổng công ty cổ phần xây lắp dầu khí Việt Nam (PVC); truy bắt, dẫn độ Trịnh Xuân Thanh về nước phục vụ điều tra, xử lý vụ án”.

Điều mà ông trùm lú của đảng vẫn quyết tâm lú là luật rừng và hành vi rừng rú của đảng không thể đem ra áp dụng ở những xứ sở tư bản... giãy chết. Lực lượng điều ra nào có tư cách và thẩm quyền để dẫn độ Trịnh Xuân Thanh về nước? Ngay cả cho đến bây giờ, cái đám còn đảng còn mình vẫn không biết chính xác con ruồi Thanh đang vo ve ở quốc gia nào.

Tiếp tay với đàn anh Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc cũng làm 1 chuyện khá lú. Đó là ký quyết định hủy bỏ Quyết định số 48/QĐ-TTg ngày 11/1/2010 về việc tặng Bằng khen của Thủ tướng đối với cá nhân Trịnh Xuân Thanh. Vậy là khen... lộn nên giờ mới huỷ! Trong việc huỷ này lại còn có chuyện đòi lấy lại tiền thưởng đã hồ hởi phấn khởi trao tặng cho Trịnh Xuân Thanh trước đây!

Bên cạnh Trịnh Xuân Thanh, để nắn gân các đồng chí thù nghịch, chuẩn bị cho cuộc sát phạt nhau trong hội nghị TƯ 5, Nguyễn Phú Trọng đã ra lệnh dứt điểm các vụ án sau - theo Dân Trí, cơ quan tuyên giáo lề đảng vốn tận tụy phục vụ chiến dịch đả muỗi đập ruồi của Tổng bí lú:

1. Vụ án “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng; Vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng” xảy ra tại Ngân hàng TMCP Xây dựng Việt Nam (VNCB), Ngân hàng TMCP Sài gòn Thương Tín (Sacombank), Ngân hàng TMCP Tiên Phong (TPBank), Ngân hàng TMCP Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV);

2. Vụ án “Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng” xảy ra tại Ngân hàng Nhà nước Việt Nam;

3. Vụ án Cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng, liên quan đến hành vi của Phạm Thị Trang;

4. Vụ án “Vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng” liên quan đến hành vi của nhóm Hội đồng tín dụng ngân hàng Đại Tín gồm Hoàng Văn Toàn và các thành viên khác;

5. Vụ án “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”, “Vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng” xảy ra tại Ngân hàng TMCP Đại Tín liên quan đến hành vi của Hứa Thị Phấn;

6. Vụ án “Vi phạm các quy định về xây dựng gây hậu quả nghiêm trọng” xảy ra tại Tổng công ty cổ phần Xuất nhập khẩu xây dựng Việt Nam;

7. Vụ án “Tham ô tài sản”, “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ”, “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” xảy ra tại Công ty TNHH MTV đầu tư và phát triển nông nghiệp Hà Nội;

8. Vụ án “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” xảy ra tại Công ty cổ phần tập đoàn đầu tư xây dựng nhà đất (Housing Group);

9. Vụ án “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” xảy ra tại Công ty cho thuê tài chính, Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam;

10. Vụ án “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”, “Vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng” xảy ra tại Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam, Chi nhánh Tây Sài Gòn và Công ty TNHH Đầu tư thương mại giao dịch xuất nhập khẩu Thiện Linh;

11. Vụ án “Lạm quyền trong khi thi hành công vụ” xảy ra tại Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Chi nhánh 6 TP Hồ Chí Minh;

12. Vụ án “Đưa hối lộ” và “Nhận hối lộ” xảy ra tại Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Chi nhánh 7 TP Hồ Chí Minh.

Song song, Nguyễn Phú Trọng cũng đã ra lệnh xét xử các vụ án tham nhũng tại 20 tỉnh: Điện Biên, Lai Châu, Yên Bái, Lào Cai, Hà Giang, Tuyên Quang, Cao Bằng, Bắc Kạn, Hà Nam, Nam Định, Thái Bình, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên - Huế, Đắk Nông, Kon Tum, Vĩnh Long, Ninh Thuận, Trà Vinh, Sóc Trăng.

Tất cả "bị can" đều là các "đồng chí" trong bình chuột Ba Đình của Trọng.

18.04.2017

Quan cộng sản giàu thiệt!

Trần Ai (Danlambao) - Quan này chưa ở tầm Ba Ếch đã chui về Cà Mau tập làm người tử tế. Cũng chưa đáng xách dép cho đương kim thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Quan này chỉ là Giám đốc Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch Lạng Sơn.

Ông giám đốc này là Nguyễn Phúc Hà. Người cán bộ vô sản của bác Hồ này vừa mới khai báo là bị mất hơn 400 triệu hồ tệ tiền mặt (*). Số tiền tương đương với khoảng 18 ngàn đô này không phải bị mất ở trong tủ két sắt ở nhà, hay chôn sau vườn, loại của chìm... mà đây là của nổi đang nằm trong cặp táp của quan giám đốc để tại văn phòng.

Câu hỏi thứ nhất: làm gì mà một cán bộ công chức, lương bèo vô sản như đảng từng rêu rao lại có đế 18 ngàn đô tiền tươi xách trong cặp táp?

Câu hỏi thứ hai: có phải đây là tiền với mới "thu hoạch" trong một phi vụ bôi trơn ngay tại văn phòng, chưa kịp tẩu tán?

Câu hỏi thứ ba: Theo ông Giám đốc Sở này thì số tiền trên toàn bộ là của cá nhân ông tích cóp được trong quá trình công tác, làm việc. Dù là cộng sản đi nữa nhưng có tên cộng sản nào dám qua mặt Trọng lú, ngu đến mức để "toàn bộ tài sản tích cóp" vào trong cặp và để ở góc bàn làm việc?

Câu hỏi thứ tư: "đồng chí" nào chôm chĩa "đồng tiền" của đồng chí ta. Đúng là tình đồng chí! Hay là thế lực thù địch nào lại chui vào văn phòng giám đốc sở để ăn trộm! Nghề này là nghề chuyên môn của các đồng chí đảng ta. Chắc không thể nào!

400 triệu nằm khơi khơi trong cặp. Bảo đảm sẽ còn mấy ngàn triệu nằm ẩn nấp đâu đó bởi sự nghiệp "tích cóp" cả đời làm đầy tớ nhân dân của quan ta.

18.04.2017



__________________________________

Chú thích:

Chuyện nhỏ dành cho các quan lớn có cái não nhỏ

Người Quan Sát (Danlambao) - Hiện đang có những than phiền về việc "bé cỏn con cũng đến tay Thủ tướng, Chủ tịch nước, thế cấp dưới làm cái gì?" (*). Lý do: cấp dưới đang... làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu. Và năng lực thì là 1 con số 0, còn nhu cầu thì lại rất nhiều con số 0 có $ ở trước.

Theo bà Bùi Thị An, Đại biểu cuốc hội của đảng thì "đây là biểu hiện của thói quen ỷ lại của cấp dưới đặc biệt là ở cấp địa phương trong xử lý công việc - điều mà lẽ ra thuộc thẩm quyền, trách nhiệm của họ."

Theo báo Giáo dục VN thì: "Đất nước chỉ có một Thủ tướng, một Chủ tịch nước... nhưng có 63 tỉnh thành phố trực thuộc trung ương, 22 cơ quan cấp bộ, liệu rồi đây còn bao nhiêu vụ việc sẽ lại đến tay Thủ tướng, Chủ tịch nước...?"

Nói chung là các đồng chí nhà ta đỗ thừa là đám ăn hại cấp dưới không làm chuyện nhỏ nên các đấng đầu to như Nguyễn Xuân Phúc, Trần Đại Quang, Nguyễn Thị Kim Ngân phải làm.

Tuy nhiên, có đồng chí nào thắc mắc và tự hỏi rằng... biết đâu chừng các đấng đầu to này là thích và chỉ thích làm chuyện nhỏ.

Vì sao?

Vì các đấng đầu to nhưng não thì rất bé.

Vì não bé nên tất cả đều nằm dưới sự chỉ đạo của một người lừng danh khắp chốn với biệt hiệu là "lú", một đồng chí rất trọng... lú.

Từ đó xét lại "nấc thang" trí tuệ của đảng ta thì đứng đầu là một tên đại lú, kế đến là những tên não bé chỉ thích và chỉ có thể làm được những chuyện nhỏ. Và sau cùng là một lũ không có não, chỉ có cái mồm rất bự để vừa nói láo vừa ăn tạp - ăn không chừa một thứ gì.

18.04.2017



_________________________________

Chú thích:

Dư luận viên, một dạng ăn bám mới

Lê Vũ Hùng (Danlambao) - Mọi người gọi Trần Nhật Quang là trùm dư luận viên quả không ngoa, nhìn những cử chỉ, điệu bộ và gân cổ, gân trán nổi lên phát biểu trong các clip để thấy rằng anh ta đang cố gắng làm tốt vai diễn của mình. Qua đó cảm nhận được miếng ăn của những người chủ ban phát cho họ đang ngày càng ít đi và khan hiếm, cộng hưởng thêm có nhiều đồng loại cùng tham gia tranh giành cái ăn, nên họ phải sáng tạo thêm cách để làm hài lòng chủ. Vì chỉ dùng cái miệng hay dùng một ít văn chương rẻ tiền của những kẻ thất học để có được cái ăn cùng với một ít quyền lực để trấn áp người khác, cho nên ngày càng có nhiều người lao vào, đủ loại như loại áo trắng bỏ vào quần như "ngài" Quang lùn, áo xanh lá, xanh dương đủ loại... Và họ được tuyên truyền chế độ sẽ tồn tại muôn năm, nên loại này ngày càng hung hãn.

10 năm về trước "dân thì gian" ở Việt Nam thường nói ngày nay Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, nhưng bây giờ thì là Thạch Sach thì hiếm mà Lý Thông thì đầy. Lý Thông của VN chính là hình ảnh Nhạc Bất Quần của Trung Quốc, một kẻ tiểu nhân giả dạng người quân tử, đó là dạng người hai mặt. Nhưng ngày nay dưới triều đại Hồ Chí Minh ngày càng nhiều người không phải sống 2 mặt mà là 3, 4 mặt thậm chí muôn mặt, vì xã hội con người đã ngày càng tiến hóa do đó họ phải có muôn mặt để thích nghi với môi trường sống.

Vi sao có hiện tượng trên? Vì với những đầu óc hẹp hòi, bản chất ích kỷ, lười biếng, thích hưởng thụ, thậm chí đối với những người có học. Vì những kẻ gian manh, xảo trá thì lại "đang" sống trong sung sướng, xa hoa (chữ "đang" sẽ chấm dứt khi quy luật Quả báo ứng nghiệm). Tôi xin lấy 2 ví dụ để minh họa. Thứ nhất anh Trần Huỳnh Duy Thức, một người bằng sự chăm chỉ học hành, nỗ lực vươn lên bằng cả ý chí và quyết tâm trong hoàn cảnh nghèo khó nhưng đã xuất sắc tốt nghiệp trường đại học hàng đầu của Việt Nam và là doanh nhân trên thương trường quốc tế bằng chất xám của mình (1)

Thứ hai cùng thời điểm khởi nghiệp năm 1993 là "ngài" Đoàn Nguyên Đức, một doanh nhân được tổ chức Global Witness (2) yêu cầu tẩy chay sản phẩm cao su do "ngài" này làm ra bằng việc thỏa hiệp với chính phủ Campuchia và Lào cưỡng chế và cướp đất của người dân nơi đây. Ông bà xưa ta có câu: Nhất phá sơn lâm, nhì đâm hà bá. Ngài Đoàn Nguyên Đức đã áp dụng đúng câu nói của ông bà xưa, đó là sau khi Việt Nam đã không còn rừng thì tiến sang người hàng xóm để phá. Đó là cách làm giàu của Đoàn Nguyên Đức. Người thứ nhất hiện nay đang bị giam cầm với những cách tra tấn hèn hạ và bẩn thỉu của nhà cầm quyền chỉ vì tấm lòng tha thiết với vận mệnh của quê hương xứ sở, anh mất tất cả, thật đau xót khi nghĩ đến điều này. Người thứ hai thì đang sống trong nhung lụa bằng những thủ đạo ranh ma và xảo trá phát biểu ngông nghênh, phách lối.

Thêm hai dẫn chứng về tác động của cái ăn mà tôi đã trải nghiệm. Thứ nhất là một người thân của tôi hiện đang sống tại Mỹ, gia đình người này được người Mỹ ưu ái cho tị nạn ngồi chung chiếc máy bay của họ trước ngày Quốc hận vì đã làm cho sở Mỹ, người này hễ gặp tôi là chửi người CS luôn miệng và chửi những kẻ bưng bô cộng sản, nhưng khi trở về Việt Nam được cộng sản cháu đưa đón, cung phụng thì quay ngược lại bưng bô cho cộng sản, thậm chí theo tôi nghĩ đang thực hiện việc rửa tiền cho người cháu cộng sản này. Thứ hai là một người vượt biên sang Canada được 37 năm, thì ngay lần gặp tôi đầu tiên đã kể công giùm cái kẻ đã cho mình miếng ăn, sau hai tuần gặp lại thì lặp lại cũng y câu nói đó. Lưu ý là kể công giùm người khác, đây là hình thức mới và lạ mà tôi đã trải nghiệm khi sang xứ Canada. Càng suy nghĩ tôi càng buồn và giận nhiều, cả hai người đều đã có cháu nội ngoại, ăn và uống đâu được bao nhiêu, thức ăn thì rẻ vô cùng và được Thượng đế ưu ái cho lánh nạn hơn 37 và 40 năm họ đâu có thiếu thứ gì mà phải làm như vậy.

Sự nhận thức về lẽ phải, công bằng và lương thiện thì không bao giờ tồn tại trong con người cộng sản nhưng sự gian manh và quỹ quyệt thì đầy ắp trong con người họ. Họ làm cho con người ta đói khổ tận cùng sau đó dùng miếng ăn hay miếng ăn cực ngon để sai khiến người khác.

Lời Chúa Giêsu trong kinh Thánh "Cho thì có phúc hơn là nhận" minh chứng là 2 tỷ phú hàng đầu thế giới là Bill Gate và Warran Buffett càng làm từ thiện thì họ càng giàu. Và ông bà ta có câu "Miếng ăn là miếng tồi tàn", quả thực vậy sự táng tận lương tâm của những con người này là do họ muốn được hưởng nhiều hơn những gì khả năng và năng lực mà họ có. Tội thay cho họ, những kẻ này đâu biết rằng Thượng đế rất công bằng, cái muốn để có được chính là ý chí vươn lên trong học tập và nỗ lực làm việc mới đem lại sự sung túc trong cuộc sống.

18.04.2017



_________________________

Chú thích:

Phương thức quản lý đất nước tốt nhất là gì?

Xin kính tặng những người: nông dân, công nhân, thanh niên, sinh viên trên cả nước và bạn đọc khắp nơi!

Nguyễn Trung Lĩnh (Danlambao) - Với hình thức quản lý đất nước sai trái của ĐCSVN hơn 70 năm ở miền Bắc, 42 năm trên cả nước và hiện giờ cán bộ lãnh đạo cấp cao của nhà nước đa số là con cháu các ông đảng viên lớn của ĐCSVN không có tài và thiếu đạo đức, không có năng khiếu bẩm sinh về chính trị nên đất nước ta không được tổ chức và lãnh đạo đúng, không ban hành được những chính sách tốt để khắc phục những yếu kém trên cả nước, nên nước ta vẫn là một trong 40 nước nghèo khổ nhất thế giới, tụt hậu toàn diện so với các nước trong khu vực và trên thế giới.

*

Sau khi có hướng đi đúng đắn nhất mà tôi đã trình bày là chúng ta phải thừa nhận các nước Phương Tây phát triển cao như: Mỹ, Nhật, Đức, Anh, Pháp, Úc, Canada, các nước Tây Âu, Bắc Âu rất đúng đắn và tương đối chuẩn mực trên mọi khía cạnh. Việt Nam ta cần thân thiện, học hỏi họ và làm đồng minh thân cận với họ, đồng thời sáng tạo thêm nhiều vấn đề mới. Đó là con đường đúng nhất để dân tộc ta nhanh chóng phát triển về mọi mặt. Sở dĩ tôi phải nhắc lại vấn đề quan trọng bậc nhất này vì trong nước ĐCSVN không làm như vậy, mà trong hơn 70 năm qua họ theo các nước cộng sản cũ là Liên Xô, Đông Âu và Trung Quốc nên dân tộc ta thấp kém mọi mặt như bây giờ. Nay tôi xin được trình bày vấn đề quan trọng thứ hai đối với đất nước ta đó là Phương Thức Quản Lý Đất Nước tốt nhất chúng ta cần, tức là cách thức quản trị quốc gia, hệ thống quản lý đất nước hay hệ thống chính trị của nước ta tốt nhất là gì, hay Hiến pháp chuẩn nhất của nước ta phải như thế nào? Vấn đề này đa số các nước phát triển cao trên thế giới như: Mỹ, Nhật, Đức, Anh, Pháp, Úc, Canada, các nước Tây Âu, Bắc Âu họ đã làm từ 100-200 năm nay. Ấy thế mà ở nước ta hầu như cấm đoán người dân suy nghĩ, để ý tới vấn đề này. Đa số các đảng viên ĐCSVN, kể cả các đảng viên cao cấp của ĐCSVN cũng ít nghĩ tới hay không dám nghĩ tới, không thèm nghĩ tới, kể cả giới trí thức và người giàu có cũng ít suy nghĩ về vấn đề này, mà chủ yếu tung hô ĐCSVN, cái gọi là tung hô “chế độ” do ĐCSVN độc tài cai trị đất nước và dân tộc ta. Đây là một thảm họa và thiếu sót lớn của đất nước chúng ta. Không có một Phương Thức Quản Lý Đất Nước đúng nhất thì làm sao đất nước ta phát triển mạnh mẽ về kinh tế và nâng cao dân trí toàn dân, đuổi kịp các nước phát triển cao trong tương lai gần và nước ta trở thành cường quốc thế giới được? Thiết nghĩ rằng đề tài quan trọng bậc nhất này phải được toàn dân ta bàn luận công khai trên các phương tiện truyền thông mới đúng.

Lâu nay ĐCSVN quản lý và lãnh đạo đất nước ta bằng phương thức toàn trị, áp đặt, áp bức toàn dân, một mình duy nhất không cho người dân, báo chí, TV hay bất cứ một tổ chức chính trị hay đảng phái nào phê phán chỉ trích và cạnh tranh với mình. Đây là một thiếu sót, sai lầm rất nguy hiểm và tai hại cần loại bỏ ngay. Do chỉ có một mình độc quyền nên ĐCSVN thích có Hiến pháp và pháp luật thế nào là tùy ý. Thực chất ĐCSVN hay Ban chấp hành trung ương ĐCSVN có gần 200 vị đứng trên Hiến pháp, đứng trên pháp luật, đứng trên nhà nước và chính phủ, thành lập các đảng bộ và chi bộ ở khắp mọi nơi để khống chế toàn bộ bộ máy nhà nước từ trung ương đến địa phương, khống chế quân đội và công an, khống chế tất cả các trường học và khống chế tất cả các doanh nghiệp lớn nhỏ, thông qua đó khống chế toàn dân Việt Nam. ĐCSVN bắt toàn dân ta phải cuối đầu tuân phục mình, dùng lực lượng an ninh để dọa nạt và khống chế tất cả các tổ chức trên cả nước. Thực chất họ bắt toàn dân ta làm nô lệ, họ tham nhũng, nâng giá gấp nhiều lần tất cả các dự án để rút tiền chia nhau, tuyển mộ viên chức nhà nước vào bộ máy thừa thãi rất nhiều không cần thiết để các cán bộ cao cấp của ĐCSVN thu tiền. Hiện nay một người trẻ tuổi muốn được vào làm việc trong bộ máy nhà nước phải mất từ 500 triệu đến 1 tỷ đồng. Một đảng viên cao cấp của ĐCSVN từ chủ tịch huyện, giám đốc sở hay vụ trưởng, cục trưởng trở lên sau 1-2 khóa làm việc họ thu được số tiền ít nhất là 30 tỷ đồng. Theo tính toán của rất nhiều đảng viên cao cấp của ĐCSVN thì một vị ủy viên trung ương ĐCSVN mỗi năm thu nhập khoảng 500 tỷ đồng. Sau 5 năm hay 10 năm làm ủy viên trung ương ĐCSVN họ có số tiền khoảng từ 2500 tỷ đến 5000 tỷ đồng. Còn các ông Ủy viên Bộ chính trị chỉ cần làm một khóa cũng có số tiền gấp vài chục lần như trên. Thực chất họ đã và đang áp bức, bóc lột dân Việt Nam chúng ta, bán hết tài nguyên, khoáng sản của đất nước và dân tộc để thu tiền vào túi họ.

Với hình thức quản lý đất nước sai trái của ĐCSVN hơn 70 năm ở miền Bắc, 42 năm trên cả nước và hiện giờ cán bộ lãnh đạo cấp cao của nhà nước đa số là con cháu các ông đảng viên lớn của ĐCSVN không có tài và thiếu đạo đức, không có năng khiếu bẩm sinh về chính trị nên đất nước ta không được tổ chức và lãnh đạo đúng, không ban hành được những chính sách tốt để khắc phục những yếu kém trên cả nước, nên nước ta vẫn là một trong 40 nước nghèo khổ nhất thế giới, tụt hậu toàn diện so với các nước trong khu vực và trên thế giới.

Từ những năm 1989-1991 các nước có ĐCS độc quyền toàn trị ở Liên Xô cũ và Đông Âu sụp đổ, lãnh đạo ĐCSVN tìm chỗ bám víu khác đó là ĐCS Trung Quốc. Lãnh đạo ĐCS Trung Quốc hiểu vấn đề và bắt ép lãnh đạo ĐCSVN cuối đầu quy hàng thuần phục, chịu sự điều khiển, sai bảo của phía Trung Quốc. Từng bước sau gần 30 năm Trung Quốc đã khống chế được lãnh đạo ĐCSVN từ cấp cao nhất đến cấp tỉnh, khống chế được hầu như toàn bộ nền kinh tế nước ta, người Trung Quốc đã tràn sang nước ta làm ăn, lập các làng riêng của người Trung Quốc ở khắp mọi nơi. Nhiều dự án như Boxite Tây Nguyên, nhiều nhà máy điện, nhiều khu đất trên cả nước (300 ngàn ha), FORMOSA Hà Tĩnh, đường sắt trên cao Hà Đông-Cát Linh v.v... do phía Trung Quốc làm chủ, làm ăn chỉ có lợi cho phía Trung Quốc, ngược lại rất có hại cho nước ta. Nguy cơ lớn nhất của dân tộc ta lúc này là lãnh đạo ĐCSVN ý thức được sự yếu kém của mình trong vấn đề lãnh đạo đất nước, nhân cách đạo đức tồi, sợ nhân dân nổi lên lật đổ nên cố bám víu bằng mọi giá, bằng cách dựa vào ĐCS Trung Quốc để độc quyền cai trị dân tộc ta nên phải nhượng bộ và ưu đãi tất cả mọi thứ có lợi cho Trung Quốc nhưng lại có hại cho dân tộc ta, làm theo yêu sách của phía Trung Quốc, kể cả việc họ chấp nhận nước ta làm một tỉnh của Trung Quốc. Bằng cách đó Trung Quốc thâm nhập dần, lấn chiếm dần, khống chế dần dân tộc ta toàn diện trên cả nước, tiến tới đồng hóa và thôn tính dân tộc ta. Nước ta sẽ trở thành một tỉnh của Trung Quốc, lãnh đạo ĐCSVN trở thành quan thái thú của Trung Quốc, dân tộc ta sẽ bị thôn tính và đồng hóa dần từng bước như Tây Tạng, Tân Cương và Nội Mông của Trung Quốc hiện nay. Dân tộc Việt Nam ta sẽ mất tên trên bản đồ thế giới.

Chúng ta muốn có đất nước độc lập tự chủ, luôn phát triển, người dân Việt Nam ngày càng giàu có và văn minh thì vấn đề phê phán chỉ trích bất cứ ai, bất cứ tổ chức, bất cứ đảng phái nào, đặc biệt là Đảng Cộng sản Việt Nam là cần thiết và bình thường. Nhờ phê phán, chỉ trích mà tất cả mọi người, mọi tổ chức, mọi đảng phái biết mình yếu kém, sai sót, chưa hoàn thiện chỗ nào để nỗ lực sửa chữa, khắc phục những điều sai trái, yếu kém để từng bước hoàn thiện. Một đất nước thực chất như là một đại công ty cổ phần, mà trong đó mọi công dân đều là những cổ đông như nhau, vì vậy người dân hay các cổ đông có quyền tham gia và quyết định bất cứ vấn đề gì dù to lớn hay bé nhỏ. Các công dân hay các “cổ đông” phải có quyền bình đẳng làm nên Hiến pháp và pháp luật minh bạch bảo đảm quyền tự do, quyền của mọi công dân, quyền làm người, bảo vệ tất cả các tổ chức, tất cả các công ty kinh tế, bảo vệ công ăn việc làm và sự hạnh phúc của mọi người dân trên đất nước đó, quyền được bầu lên các ê kíp lãnh đạo đất nước và lãnh đạo các cấp chính quyền một cách thật sự tự do, dân chủ. Người dân, nhóm người dân, các tổ chức, các đảng phái chính trị có quyền tổ chức đấu tranh bằng nhiều hình thức để tẩy rửa những yếu kém, những sai sót, những điều xấu và tạo dựng những điều đúng đắn, những điều hoàn thiện phục vụ sự phát triển của đất nước và hạnh phúc của người dân. Một hình thức đấu tranh thiết thực và hiệu quả nhất đó là tổ chức biểu tình ôn hòa, lịch sự có văn hóa để tẩy rửa những điều xấu và bất công trên cả nước mà không ai có quyền cấm đoán.

Các cá nhân, các nhóm hay các đảng phái chính trị trước mùa bầu cử được quyền thể hiện bản thân và giới thiệu đường hướng làm việc, những việc sẽ làm nếu như mình được đa số cử tri hay “các cổ đông” bỏ phiếu ủng hộ. Họ phải có đủ thời gian và được hỗ trợ cần thiết để đi khắp nước hay khắp một vùng nào đó giới thiệu chương trình hành động, trả lời những chất vấn của người dân và các tổ chức về những gì còn chưa sáng tỏ. Bằng sự cạnh tranh lành mạnh của nhiều cá nhân, nhiều tổ chức, nhiều đảng phái trước dư luận và nhân dân cả nước, người dân hay các cử tri có điều kiện suy nghĩ và lựa chọn ai hay đảng phái nào là tốt nhất đối với mình, đối với một khu vực, đối với đất nước? Một ê kíp nào đó khi thắng cử sẽ triển khai chương trình hành động của mình và chịu sự giám sát chặt chẽ của người dân, của báo chí, truyền hình, của các đảng phái đối lập. Nếu họ không làm được việc cho nhân dân hay mắc phải những sai lầm này nọ sẽ buộc phải từ chức hay kết thúc nhiệm kỳ sớm, hoặc các cử tri trong lần bầu cử tới sẽ bầu ê kíp khác lên thay thế. Bằng cách cạnh tranh lành mạnh, tự do và cởi mở đối với nhân dân cả nước, thay đổi theo nhiệm kỳ thì những vấn nạn của đất nước và người dân sẽ được giải quyết. Xã hội ta sẽ tiến bộ vượt bậc, kinh tế sẽ phát triển nhanh, đời sống của người dân được nâng lên không ngừng.

Các nước dầu có và văn minh nhất thế giới như Mỹ, Nhật, Đức, Anh, Pháp, Úc, Canada, các nước Tây Âu, Bắc Âu họ quản lý đất nước bằng phương thức trao quyền tự do, quyền làm người đầy đủ, quyền công dân đầy đủ cho toàn dân nước họ, kết hợp với việc ban hành một Hiến pháp và pháp luật minh bạch. Họ dùng pháp luật chân chính, chặt chẽ và rõ ràng để khống chế các hành động của người dân để ngày càng đảm bảo quyền lợi chính đáng của mọi công dân và mọi tổ chức trên đất nước họ. Chính quyền nhà nước chịu trách nhiệm điều phối, điều hòa, trợ giúp người dân, trợ giúp các tổ chức kinh tế và làm những gì mà các cá nhân và tổ chức tư nhân không làm nổi. Việc phát triển kinh tế, tạo công ăn việc làm trên cả nước do các cá nhân và tổ chức tư nhân đảm trách là chủ yếu. Tất cả những gì mà tư nhân làm được thì chính quyền nhà nước từng bước trao cho tư nhân làm. Việc tham gia quản lý, lãnh đạo đất nước và các cấp chính quyền đều được cạnh tranh lành mạnh, công bằng do nhiều cá nhân và nhiều đảng phái chính trị tham gia. Người dân, các cử tri trên cả nước là những người làm chủ bản thân, làm chủ đất nước thật sự và quyết định lớn nhất. Lãnh đạo đất nước hay lãnh đạo các cấp chính quyền chỉ là những người lãnh đạo thuê cho cử tri cả nước hay cử tri trong một vùng nào đó mà thôi. Ở các nước nêu trên những người tham gia vào công tác lãnh đạo đất nước thường phải có tố chất bẩm sinh quan tâm đến xã hội, quan tâm đến đất nước, quan tâm đến vận mệnh và quyền lợi của toàn dân từ lúc rất trẻ. 

Từ lúc trẻ tuổi vốn có tố chất bẩm sinh, đang rất trong sạch, được định hướng học hành huấn luyện chuyên môn phù hợp nhất, sẽ rất thuận tiện cho việc ra tranh cử, tham gia vào công tác quản lý và lãnh đạo đất nước. Do số lượng người tham gia quản lý và lãnh đạo đất nước rất ít, rất có giới hạn so với dân số, xác suất thành công rất thấp, thu nhập sẽ chỉ đủ để phục vụ công việc nên đòi hỏi những người này phải rất có năng khiếu bẩm sinh, tài giỏi, có thiên bẩm, rất ham thích, đủ kiến thức và năng lực, rất trong sạch, rất cao thượng, đoàng hoàng và minh bạch. Ở các nước văn minh, giàu có và dân chủ, số lượng người tham gia công tác quản lý và lãnh đạo đất nước rất ít. Đại đa số người dân họ lo làm giàu, làm những công việc mà họ ham thích khác để tạo ra sản phẩm mà toàn xã hội cần.

Để có một mô hình, một Phương Thức Quản Lý Đất Nước tốt nhất thì việc xây dựng một Bản Hiến Pháp chuẩn mực là quan trọng số một. Mọi vấn đề quan trọng nhất của đất nước và dân tộc phải thể hiện trong đó. Việc xây dựng một Bản Hiến Pháp chuẩn mực không khó lắm, vì các nước văn minh và giàu có nhất đã làm từ lâu, mà cái khó nhất là những người quyết định làm nên nó phải là những người tài giỏi nhất về chính trị, những người có tấm lòng thật sự đối với người dân và các thế hệ mai sau, những người minh bạch, khách quan nhất quyết định làm nên nó. Người tài giỏi về chính trị chúng ta không thiếu, cái thiếu là biết ai là tài giỏi chính trị, có năng lực thật sự, có đạo đức trong sáng và thật sự yêu nước, thương dân để rồi đào tạo bồi dưỡng, giúp đỡ mặt này mặt nọ, rồi tiến cử và bầu họ lên để họ chịu trách nhiệm trước quốc dân đồng bào? Một Bản Hiến Pháp chuẩn mực phải chứa đựng những nội dung cơ bản như sau:

- Đảm bảo quyền làm người căn bản cho mọi người dân, quyền làm công dân của một nước tự do, dân chủ và nhân bản;

- Đất nước Việt Nam phải được hiểu như là một Đại Tập Đoàn Kinh Tế Cổ Phần của mọi người Việt Nam, vì vậy lãnh đạo đất nước và các cấp chính quyền nhà nước phải được các cử tri bầu lên bằng hình thức dân chủ tự do thật sự, cạnh tranh lành mạnh đa đảng phái chính trị;

- Mọi người dân Việt Nam phải được đảm bảo sự tự do về tư tưởng, tự do tiếp thu thông tin trên toàn thế giới, tự do trao đổi thông tin, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do lập hội, tự do lập đảng. Không được phép dựng chuyện sai trái, vu khống không có căn cứ, cài bẫy bẩn thỉu để hại nhau;

- Mọi người dân Việt Nam phải được đảm bảo quyền tư hữu về tài sản, đất đai;

- Nước Việt Nam và xã hội Việt Nam phải đảm bảo cơ chế quản lý đất nước bằng một Chính quyền nhà nước với đa đảng phái, hai đảng chính trị lớn nhất làm đối trọng và đối lập nhau, cạnh tranh lành mạnh với nhau trước toàn dân Việt Nam. Mọi người dân, dù thuộc đảng cầm quyền hay các đảng đối lập đều được tôn trọng đối xử và được trợ giúp bình đẳng như nhau;

- Đảm bảo cơ chế tam lập phân quyền;

- Mọi quyền lợi chính đáng của người dân và của các doanh nghiệp kinh tế Việt Nam phải được đảm bảo;

- Giáo dục ở Việt Nam phải đảm bảo quyền lợi chính đáng của mọi người dân và các tổ chức, tính đúng đắn và trung thực, không vì quyền lợi của bất cứ đảng cầm quyền nào hay tổ chức, nhóm người nào;

- Các cấp chính quyền như xã, huyện, tỉnh, thành phố và quốc gia phải được kiện toàn chuẩn mực nhất;

- Quyền phê phán, chỉ trích và quyền được tổ chức đấu tranh với bất cứ cá nhân nào, bất cứ tổ chức nào, bất cứ đảng chính trị nào của mọi công dân và mọi tổ chức trên nước Việt Nam phải được đảm bảo. Quyền được tổ chức biểu tình ôn hòa, văn minh lịch sự của mọi công dân, mọi nhóm công dân và mọi tổ chức, đảng phái chính trị phải được đảm bảo;

- Mọi người Việt Nam và các tổ chức trên đất nước ta chỉ bị khống chế bởi những bộ luật đúng đắn, minh bạch và chặt chẽ do các nhà lãnh đạo được nhân dân bầu lên một cách tự do, đa đảng phái và minh bạch nhất ban hành.

Nếu đất nước ta được quản trị bằng những điều căn bản nêu trên thì đời sống toàn diện của người dân nước ta sẽ được nâng cao nhanh nhất, đất nước sẽ phát triển nhanh và trở thành cường quốc thế giới trong tương lai là điều chắc chắn. Trong tương lai chúng ta sẽ chẳng kém gì người Do Thái, người Đức, người Nhật và sẽ hơn người Trung Quốc. Ý kiến của cá nhân tôi còn thiếu sót, mong rằng sẽ được bạn đọc bổ sung để hoàn thiện hơn. Xin trân trọng cảm ơn bạn đọc!

TB:- Ai muốn đọc Tóm Tắt Tiểu Sử, Tiểu Sử Toàn Phần, Tập hợp các bài viết hiện có của tôi thì vào:

- Trang Facebook cá nhân:


Hàng trăm công nhân may Thanh Hóa đình công đòi quyền lợi

Hàng trăm công nhân may Thanh Hóa đình công đòi quyền lợi
Hàng trăm công nhân công ty Vạn Hà đình công đòi quyền lợi (ảnh: Sài Gòn Báo)
Sáng 17-4, hàng trăm công nhân công ty may Vạn Hà, nằm trên quốc lộ 45, thị trấn Vạn Hà, huyện Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hóa đã đình công đòi quyền lợi.
Nguyên nhân được xác định là công ty đã không thực hiện đúng quyền lợi cho người lao động, như lương quá thấp, tiền tăng ca không được thanh toán đủ, công việc vất vả, quyền lợi bảo hiểm không được đảm bảo…
Đây là ngày đình công lần thứ 2. Trước đó, lần thứ nhất xảy ra vào 15-4-2017 vừa qua, nhưng vẫn không được công ty đáp ứng giải quyết.
Được biết, công ty Vạn Hà có khoảng 1,200 công nhân sản xuất may mặc. Tháng 10-2015, hàng trăm công nhân nơi đây đã từng tổ chức đình công đòi tăng lương, giảm giờ làm, hỗ trợ thêm tiền ăn ca do lãnh đạo công ty không thực hiện đúng như đã cam kết.
Nhiều công nhân phản ánh, họ bị ép tăng ca vượt mức quy định theo luật lao động. Cụ thể, các tổ nhóm đều phải tăng ca từ 50 tiếng/tháng trở lên, có tổ tăng ca đến gần 80 tiếng/tháng. “Chúng tôi một tháng không được nghỉ trọn vẹn 4 ngày Chủ nhật, mà phải đi làm mất 3 ngày Chủ nhật. Từ ngày thứ 2 đến thứ 6 trong tuần phải tăng ca thêm 4 tiếng, từ 16g30 đến 20g30. Ai không làm tăng ca, sẽ không được tính lương chuyên cần, và có nguy cơ bị đuổi việc”, công nhân Lê Như Cương cho biết.
Chị Lê Thị Lan là công nhân nhiều năm của công ty, vừa qua nghỉ thai sản. Nhưng dù đã đi làm trở lại 2 tháng nay, vẫn không được giải quyết tiền thai sản. Chị Lan đi hỏi bên cơ quan bảo hiểm xã hội, thì được biết công ty Vạn Hà không hề đóng bảo hiểm cho công nhân. Chị Lê Thị Lương đi làm được hơn 6 tháng, mỗi tháng bị trừ tiền lương để đóng bảo hiểm xã hội, nhưng đến nay không có sổ bảo hiểm.
Vũ Minh Ngọc / SBTN

Công an Lào Cai chửi bới sách nhiễu linh mục và giáo dân dự Lễ Phục Sinh

Công an Lào Cai chửi bới sách nhiễu linh mục và giáo dân dự Lễ Phục Sinh
Ngày 16.04.2017 Công an huyện Mường Khương, tỉnh Lào Cai đã xông vào nơi tổ chức lễ tại giáo họ Mường Khương, giáo phận Hưng Hóa đe dọa quát tháo, sách nhiễu và chửi bới linh mục cùng giáo dân trong dịp đại lễ Phục Sinh của người Công Giáo. Khoảng 30 Công an viên đã ập vào nhà bà Trần Thị Trầm hung hổ đòi giải tán những tín đồ tại đây, và túm lấy cổ áo linh mục Nguyễn Đình Thái để “mời lên huyện làm việc”.
Linh mục Nguyễn Văn Thành đã xác nhận: “Chiều ngày 16.4.2017, linh mục Phêro Thái tới dâng lễ Phục Sinh tại Mường Khương thì bị chính quyền cản trở, xô đẩy và có hành vi thô bạo. Hơn nữa, họ đã dùng những lời lẽ thiếu văn hoá với linh mục và giáo dân.”
Lấy lý do dâng lễ làm “ảnh hưởng an ninh trật tự, an toàn xã hội”, và “chưa được phép của các cấp có thẩm quyền” nên các linh mục bị yêu cầu không dâng lễ nếu không được phép của nhà cầm quyền địa phương.
Linh mục Nguyễn Đình Thái đã nhẹ nhàng giải thích cho cán bộ công quyền rằng “chúng tôi dâng lễ, cùng lắm chỉ là âm thanh lớn hơn bình thường chút thôi. Còn việc các vị vào gây căng thẳng khó dễ mới là làm mất an ninh trật tự.”
Trong cuộc tranh luận, Linh Mục Nguyễn Đình Thái cũng báo tin cho phía giới chức địa phương là UBND tỉnh Lào Cai đã đồng ý để các linh mục dâng lễ tại thị trấn Mường Khương, vậy tại sao phía huyện xã lại cản trở. Phía công an đã thừa nhận rằng Đức Giám Mục Phụ Tá giáo phận Hưng Hóa tức là Đức Cha Nguyễn Hữu Long đã có cuộc hẹn để trao đổi với phía thị trấn Mường Khương và ủy ban thị trấn đã tiếp thu ý kiến đó.
Mọi người chất vấn vậy sao cán bộ lại vào phá, thì lực lượng này nói phải có giấy phép của họ và nếu chưa có giấy phép là làm sai luật. Người dân đã trưng luật ra và phản đối công an tự tiện xâm phạm gia cư và vi phạm tự do tôn giáo.
Bà Trần Thị Trầm, chủ nhà nơi cộng đoàn tập trung để tham dự nghi lễ Phục Sinh, cũng cho biết công an đã hạch sách một số người trước và trong khi họ đến dự lễ và càng được huy động đông đảo hơn khi linh mục đến nhà bà.
“Mấy ông cán bộ đã tự tiện xông vào nhà tôi khi cha Thái đến dâng lễ tại tư gia của tôi. Tôi và giáo dân đã nhẹ nhàng mời họ ra khỏi nhà vì chúng tôi chỉ tham dự nghi thức tôn giáo thuần túy. Nhưng tay công an xã đã nhảy vào và đòi bắt linh mục, ăn nói thô tục với cả cha và mọi người”, bà Trầm nói.
Công an viên đã có hành vi xúc phạm và tấn công nhằm vào linh mục Nguyễn Đình Thái tên là Thanh. Trong diễn biến còn có các công an tên Cường, Hùng…
Trong clip phát tán trên mạng, công an thị trấn Mường Khương còn có nhiều hành vi phạm thượng như đứng chống nạnh, vòng tay sau mông, hút thuốc và quay mông vào bàn thờ của người Công Giáo.
Chia sẻ về vụ việc này, linh mục Nguyễn Văn Thành quản xứ Lào Cai nói: “Chủ trương của tỉnh thì cho huyện Mường Khương sinh hoạt 3 địa điểm: thị trấn Mường Khương, Bản Xen và Bản Lầu. Nhưng chính quyền huyện thì chỉ cho sinh hoạt một nơi là Bản Xen. Vậy là trên bảo dưới không nghe. Tình trạng này kéo dài nhiều tháng nay. Vì thế, mỗi lần các linh mục giáo xứ Lào Cai, đi hơn 50 cây số, đến dâng lễ đều bị quấy rối. Cách riêng, ngày lễ Phục Sinh, 16.4.2017, chính quyền Mường Khương đến cản trở và có hành vi thô bạo với linh mục Phêro Nguyễn Đình Thái.”
Đã nhiều lần, công an Lào Cai can thiệp thô bạo vào thánh lễ của người dân nơi đây. Vào cuối tháng 6 năm 2016, đích thân Ông Nguyễn Quốc Hương – Phó chủ tịch huyện Mường Khương cùng gần 100 công an, an ninh, dân phòng, mặt trận tổ quốc, hội phụ nữ đã trực tiếp ngăn cản và phá rối trong thánh lễ do linh mục Nguyễn Văn Thành cử hành.
Người dân cho rằng gần đây, sự bố ráp của nhà cầm quyền với những người có đạo đã bớt căng thẳng và thô bạo hơn. Nhà cầm quyền đã khéo léo hạn chế lực lượng mặc sắc phục trong các đợt sách nhiễu. Tuy vậy, với những bằng chứng rõ ràng được tung lên các trang mạng, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam không thể chối bỏ về tình trạng đàn áp tôn giáo của mình.
Chia sẻ về diễn biến mới đây, linh mục Nguyễn Văn Thành bày tỏ: “Toà Giám Mục, Linh mục đoàn giáo phận Hưng Hoá, giáo xứ Lào Cai và anh chị em giáo dân huyện Mường Khương rất bất bình trong cách hành xử này. Đây là những hành vi thiếu hiểu biết và vi phạm quyền tự do tôn giáo cũng như nhân quyền…”.
Quốc Hiếu/SBTN