Nhiều người biểu tình cài trên ngực áo những chiếc ruban màu xanh, biểu tượng cho tự do ngôn luận trong ngành truyền thông. Các nhà tổ chức ước tính có khoảng 6.000 người tham gia xuống đường, còn cảnh sát cho rằng chỉ có 1.600 người. AFP nhận định, tại Hồng Kông quan ngại đang tăng lên về việc Bắc Kinh tìm cách tăng cường kiểm soát vùng đất bán tự trị này và khống chế báo chí.
Bà Tuyết Lợi Âm (Shirley Yam), phó chủ tịch Hiệp hội các nhà báo Hồng Kông nói rằng : « Các tiêu đề bị sửa lại, phỏng vấn bị cấm, và các cây bút xã luận bị sa thải. Một số coi đây là các quyết định mang tính thương mại hay thậm chí các xung đột về lao động. Nhưng chúng ta phải nhìn thấy các sự kiện này trong bối cảnh các phương tiện truyền thông Hồng Kông đang bị siết chặt ».
Những người biểu tình hô vang các khẩu hiệu như « Tự do cho người dân », « Tự do cho Hồng Kông », « Phản đối kiểm duyệt ». Họ diễu hành qua các đường phố, điểm đến là khu Kim Chung (Admiralty) nơi đặt trụ sở chính quyền thành phố.
Ủy ban Bảo vệ Nhà báo (CPJ) đặt tại New York nhận định, tự do báo chí tại Hồng Kông hiện đang « ở mức thấp », nêu ra việc các phóng viên phải tự kiểm duyệt, các tờ báo bị đe dọa về tài chính và về vật chất cũng như các bước về tư pháp có thể ngăn cản việc thực hiện phóng sự điều tra. Còn tổ chức Phóng viên Không biên giới (RSF) có trụ sở tại Paris tuyên bố sự độc lập của truyền thông Hồng Kông « hiện đang bị đe dọa », vì Bắc Kinh ra sức bóp nghẹt các bài viết chỉ trích.
Theo thỏa thuận giữa Luân Đôn và Bắc Kinh khi trao trả Hồng Kông cho Trung Quốc năm 1997, tự do báo chí cùng với một số quyền tự do khác phải được duy trì trong ít nhất 50 năm. Ông Jonathan Hopfner, một phóng viên ở Hồng Kông và là thành viên Câu lạc bộ các thông tín viên ngoại quốc, nói với AFP trong cuộc biểu tình : « Xu hướng đáng ngại về tự kiểm duyệt đang tăng lên, điều này ảnh hưởng đến tất cả các nhà báo. Nhiều cơ quan truyền thông chọn lựa Hồng Kông để hoạt động vì nơi đây có truyền thống tự do ngôn luận mạnh mẽ. Chúng tôi hy vọng những gì đúng đắn vẫn được duy trì ». Còn ông Martin Lee, cựu chủ tịch đảng Dân chủ cũng tham gia biểu tình tuyên bố : « Một khi tự do báo chí không còn nữa thì các quyền tự do khác cũng không thể được cứu vãn ».
Chính quyền Hồng Kông do ông Lương Chấn Anh (Leung Chun Ying) thân Bắc Kinh lãnh đạo, luôn chối cãi cho rằng không đàn áp báo chí.
Bà Tuyết Lợi Âm (Shirley Yam), phó chủ tịch Hiệp hội các nhà báo Hồng Kông nói rằng : « Các tiêu đề bị sửa lại, phỏng vấn bị cấm, và các cây bút xã luận bị sa thải. Một số coi đây là các quyết định mang tính thương mại hay thậm chí các xung đột về lao động. Nhưng chúng ta phải nhìn thấy các sự kiện này trong bối cảnh các phương tiện truyền thông Hồng Kông đang bị siết chặt ».
Những người biểu tình hô vang các khẩu hiệu như « Tự do cho người dân », « Tự do cho Hồng Kông », « Phản đối kiểm duyệt ». Họ diễu hành qua các đường phố, điểm đến là khu Kim Chung (Admiralty) nơi đặt trụ sở chính quyền thành phố.
Ủy ban Bảo vệ Nhà báo (CPJ) đặt tại New York nhận định, tự do báo chí tại Hồng Kông hiện đang « ở mức thấp », nêu ra việc các phóng viên phải tự kiểm duyệt, các tờ báo bị đe dọa về tài chính và về vật chất cũng như các bước về tư pháp có thể ngăn cản việc thực hiện phóng sự điều tra. Còn tổ chức Phóng viên Không biên giới (RSF) có trụ sở tại Paris tuyên bố sự độc lập của truyền thông Hồng Kông « hiện đang bị đe dọa », vì Bắc Kinh ra sức bóp nghẹt các bài viết chỉ trích.
Theo thỏa thuận giữa Luân Đôn và Bắc Kinh khi trao trả Hồng Kông cho Trung Quốc năm 1997, tự do báo chí cùng với một số quyền tự do khác phải được duy trì trong ít nhất 50 năm. Ông Jonathan Hopfner, một phóng viên ở Hồng Kông và là thành viên Câu lạc bộ các thông tín viên ngoại quốc, nói với AFP trong cuộc biểu tình : « Xu hướng đáng ngại về tự kiểm duyệt đang tăng lên, điều này ảnh hưởng đến tất cả các nhà báo. Nhiều cơ quan truyền thông chọn lựa Hồng Kông để hoạt động vì nơi đây có truyền thống tự do ngôn luận mạnh mẽ. Chúng tôi hy vọng những gì đúng đắn vẫn được duy trì ». Còn ông Martin Lee, cựu chủ tịch đảng Dân chủ cũng tham gia biểu tình tuyên bố : « Một khi tự do báo chí không còn nữa thì các quyền tự do khác cũng không thể được cứu vãn ».
Chính quyền Hồng Kông do ông Lương Chấn Anh (Leung Chun Ying) thân Bắc Kinh lãnh đạo, luôn chối cãi cho rằng không đàn áp báo chí.
No comments:
Post a Comment