Tháng 10 năm 2001, em gái tôi bắt đầu trở bệnh. Cô ấy bị những chứng co giật trong bao tử và cảm thấy đi đứng rất khó khăn. Mỗi lần bước ra khỏi giường, cô ấy đã phải cố gắng lắm mới nhấc mình lên được vì đau đớn. Đến tháng 3 năm 2002, em tôi đã phải trải qua nhiều lần lấy mẫu nội tạng ra thử nghiệm đồng thời phải uống cả tá thuốc mỗi ngày. Các bác sĩ không thể định bệnh được. Em tôi đau đớn quá chừng và biết rằng mình sắp chết vì không ai tìm ra phương pháp chữa bệnh.
Để chắc chắn rằng những đứa con mình được săn sóc đầy đủ sau khi cô qua đời, em tôi để tên đứa con gái lớn vào tất cả các trương mục ngân hàng, nhà cửa, bảo hiểm nhân thọ của mình. Nhưng truớc khi qua đời, cô ấy muốn làm một chuyến du lịch cuối cùng qua Florida trong chiếc xe lăn của cô ấy vào ngày 22 tháng 3 năm ấy.
Vào ngày 19 tháng 3, tôi gọi đến cô để xem kết quả định bệnh ra sao, em tôi cho biết bác sĩ không tìm ra nguyên nhân gì, chỉ biết rằng cô ấy bị triệu chứng co giật bắp thịt liên tục.
Vào ngày 19 tháng 3, tôi gọi đến cô để xem kết quả định bệnh ra sao, em tôi cho biết bác sĩ không tìm ra nguyên nhân gì, chỉ biết rằng cô ấy bị triệu chứng co giật bắp thịt liên tục.
Tôi chợt nhớ lại một người bạn tôi, một luật sư, đã từng điện thư hỏi tôi xem em gái tôi có hay uống "diet soda" (nước ngọt dành cho người ăn kiêng) hay không, tôi vội điện thoại hỏi em ngay thì được biết cô vẫn uống loại nước này thường xuyên. Thực tế, lúc ấy, em tôi đang sắp mở một chai nước ngọt khác để uống. Vội vàng, tôi nói em tôi ngừng ngay lập tức, không được uống thứ nước ấy nữa, rồi sau đó, tôi chuyển bức điện thư của người bạn tôi cho cô ấy đọc.
Chỉ trong khoảng 32 tiếng đồng hồ sau, em tôi gọi điện thoại cho tôi biết cô ấy đã ngừng uống loại nước dành cho người ăn kiêng ấy từ lúc đó, và giờ đây, em tôi đã có thể đi đứng được một mình!
Những cơn đau co giật đã ngừng. Mặc dầu, cô chưa hết triệu chứng 100% nhưng cô đã cảm thấy nhiều phần khỏe hơn. Cô em tôi cho biết cô sẽ đến bác sĩ, đưa cho ông ấy xem bức điện thư này và sẽ gọi tôi khi về đến nhà.
Những cơn đau co giật đã ngừng. Mặc dầu, cô chưa hết triệu chứng 100% nhưng cô đã cảm thấy nhiều phần khỏe hơn. Cô em tôi cho biết cô sẽ đến bác sĩ, đưa cho ông ấy xem bức điện thư này và sẽ gọi tôi khi về đến nhà.
Thật là kinh ngạc! Vị bác sĩ ấy đã gọi điện thoại cho tất cả những bệnh nhân co giật của ông và khám phá thấy rằng hầu như tất cả đều có uống "Diet Soda" hoặc các chất có đường nhân tạo đủ loại...
Nói vắn tắt lại, cô em tôi đã bị đầu độc bởi "Aspartame", một hợp chất đường hóa học, trong các chai nước uống dành cho người ăn kiêng, và chút nữa thì đã ra người thiên cổ...
Khi cô đến Florida vào ngày 22 tháng 3, tất cả việc điều trị của cô chỉ là uống một viên thuốc trị bệnh ngộ độc vì đường hóa học. Em tôi, sau đó, đã hoàn toàn bình phục, giã từ chiếc xe lăn cọc cạch...
Như vậy, chúng ta đừng bao giờ nghĩ đến việc ăn hay uống những loại thực phẩm, nước uống có chữ "Sugar Free" (Không có chất Đường) trên nhãn hiệu.
Bản thân tôi, đã liên tục thuyết trình trong các cuộc hội thảo về đề tài "Aspartame" được viết dưới dạng "NutraSweet", "Equal", hay "Spoonful"...
Bản thân tôi, đã liên tục thuyết trình trong các cuộc hội thảo về đề tài "Aspartame" được viết dưới dạng "NutraSweet", "Equal", hay "Spoonful"...
Trong cuộc hội thảo của Tổ Chức An Bình Thế Giới (EPA) mới đây, khi nghe một bản thông báo là số người bị các chứng "multiple sclerosis" (co giật) va "lupus" (lở da) đã gia tăng một cách đáng ngại mà người ta lại không tìm ra được nguyên nhân gì hay độc chất gì đã gây ra triệu chứng này, tôi đã đứng dậy, phát biểu ngay rằng:
Khi nhiệt độ của những chất ngọt này tăng lên đến 86 độ F, chất "alcohol" (phân tử ruợu) trong Aspartame (đường hóa học) phân hóa thành "formaldehyde" (chất hơi không mùi) rồi biến thành "Formic acid", sau đó thành "Metabolic Acidosis". Chất "Formic acid" là chất độc được tìm thấy trong ngòi chích của con kiến lửa. Chất độc loại "Methanol" này đã bắt chước, trong các điều kiện khác nhau, và tạo ra sự rung giật bắp thịt hay sự lở da.
Rất nhiều người đã bị định bệnh sai lầm. Mặc dầu sự rung giật bắp thịt không dẫn đến tử vong, nhưng chất độc loại "Methanol" thì gây ra việc đó. Sự lở da một cách có hệ thống đã trở thành hung ác cũng y như sự rung giật bắp thịt, đặc biệt với những người từng uống nhiều "loong" có chữ "Diet" (ăn kiêng). Những người uống nhiều loại này không biết rằng đường hóa học là thủ phạm gây ra các bệnh trên. Họ cứ uống tràn, cho đến khi trở thành người hấp hối. Nhưng chúng tôi cũng đã từng chứng kiến nhiều người tưởng đã "ngoẻo" nhưng lại hết ngay triệu chứng, một khi ngưng dùng các loại thực phẩm ăn kiêng như thế.
Các chai nước uống có chữ "diet soda", thực ra, không phải loại ăn kiêng. Đó chỉ là một chất hóa học được biến cải, một loại muối nhiều (multiple sodium), và chất "Aspartame" (đường hóa học) trữ một loại sản phẩm khiến ta thèm chất "carbohydrates". Việc này cũng giống hệt như là việc chúng ta tự tăng thêm kí lô vậy!
Những sản phẩm này chứa chất "Formaldehyde" (chất hơi không mùi), là chất nằm trong các tế bào mỡ, đặc biệt ở háng và ở đùi. Chất hơi không mùi thực sự là một chất độc và chuyên dùng trong việc bảo quản các mẫu sinh học....
Hiện nay có trên 5000 sản phẩm bán ngoài thị trường có chứa những chất độc loại này và sẽ có hàng ngàn loại khác sắp ra đời...
Báo New York Time đã đưa vấn đề này ra mặt báo...
Thượng nghị Sĩ Howard Metzenbaum đã viết một dự luật đề nghị là phải có một lời cảnh báo được in trên các nhãn hiệu của các sản phẩm có chứa chất "Aspartame", đặc biệt lưu ý các người mang thai, thiếu niên và trẻ em. Dự luật cũng đòi hỏi phải có những cơ sở độc lập nghiên cứu về những nguy hiểm và trở ngại trong các sản phẩm có sự hiện diện của các chất này gây ra các chứng co giật, thay đổi trong não bộ và hệ thần kinh, cùng các biến chứng về tính cách. Dự luật này bị dìm chết... Chúng ta đều biết rằng các cơ sở chế tạo chất hóa học và thuốc men là những thế lực "chạy chọt hậu trường" rất mạnh...
Chu tất Tiến
Phỏng dịch theo một bài viết trên Internet.
Phỏng dịch theo một bài viết trên Internet.
No comments:
Post a Comment