Wednesday, March 19, 2014

Máy bay mất tích bị không tặc: Thủ phạm siêu đẳng và liều lĩnh

  theo Trí Thức Trẻ | 19/03/2014 19:36
 

(Soha.vn) - Một giả thuyết đang được đưa ra là phi công chiếc máy bay mất tích, với tài nghệ siêu đẳng, đã tránh tất cả các radar dân sự lẫn quân sự bằng cách bay rất thấp.
"Có thể đi bất cứ đâu, miễn là đủ liều lĩnh"
Nhiều cựu phi công quân sự, những người đã chuyển sang làm phi công dân sự, cho biết việc điều khiển một máy bay chở khách ở tầm thấp, bám theo địa hình để tránh radar là hoàn toàn có thể, kể cả vào ban đêm, nếu phi công có thông tin đầy đủ về địa hình của khu vực đó, cộng thêm sự liều lĩnh.
Ý kiến này đang củng cố thêm giả thuyết về việc máy bay mất tích đã cố ý hạ thấp xuống độ cao chỉ 1.500m trong phần lớn thời gian 8 tiếng đồng hồ sau khi biến mất khỏi màn hình radar của ít nhất 3 quốc gia.
“Máy bay thực ra rất giống 1 chiếc xe hơi. Nó có thể đi bất cứ đâu mà phi công muốn, miễn là anh ta đủ liều lĩnh”, một phi công cho biết.
Theo News Strait Times (NST), các phi công quân sự từ lâu đã sử dụng kỹ thuật bay thấp, tận dụng địa hình để tránh sóng radar của đối phương và áp sát mục tiêu mà không bị phát hiện. Tuy nhiên, bay như vậy rất nguy hiểm, đặc biệt là trong điều kiện thiếu ánh sáng, vì phi công dễ bị mất phương hướng. Ngoài ra, việc phải thường xuyên thay đổi hướng bay và độ cao dễ gây say máy bay, và tạo sức ép lớn lên cấu trúc của máy bay, đặc biệt là với loại có kích thước lớn như Boeing 777.
 NST dẫn lời một phi công máy bay quân sự cho biết, để có thể thành công, phi công cần phải chuẩn bị một lộ trình bay phù hợp với khả năng và giới hạn của máy bay.Làm rõ ý kiến này, một phi công khác cho biết việc bay đêm ở độ cao thấp là hoàn toàn có thể nếu lên kế hoạch chi tiết: “Phi công cần nắm rõ địa hình, các điểm cao nhất, các chướng ngại vật trong hành trình bay và cộng thêm 450m độ cao để đảm bảo an toàn. Ở bán đảo phía bắc (của Malaysia) có 2 điểm cao nhất cần lưu ý là Gunung Tahan - 2.286m, và Gunung Bintang - 1.828m…Do đó để bay qua, phi công chỉ cần duy trì độ cao 3000m là có thể bay an toàn
 ngay cả trong đêm.”
Cũng theo ông này, cùng với những công nghệ hiện đại trên máy bay hiện nay, phi công chỉ cần nhập thông tin tọa độ của điểm đến vào máy tính để tìm ra lộ trình bay phù hợp. Để tránh bị radar phát hiện, phi công có thể dựa vào vật cản tự nhiên hoặc duy trì độ cao thấp ở khoảng cách xa so với radar. Như vậy, người này vẫn phải hiểu rõ địa hình, nắm rõ vị trí, tầm hoạt động của các radar và sự liều lĩnh, dám bay đêm ở độ cao dưới 1500m.
Cơ trưởng Ross Aimer, cựu phi công của United Airlines, giám đốc một hãng tư vấn hàng không, cho biết những phi công lái máy bay chở khách cũng được huấn luyện kĩ năng bay ở độ cao thấp.
Trong khi đó, bản thân chiếc Boeing 777 là loại máy bay rất ổn định, dễ điều khiển, kể cả ở độ cao thấp. Radar đo độ cao tầm thấp, thường chỉ dùng khi hạ cánh, và radar địa hình trang bị trên máy bay cũng có thể cung cấp thêm sự hỗ trợ cần thiết. “Do đó, hầu hết mọi phi công dân sự bình thường đều có thể bay như vậy mà không gặp quá nhiều khó khăn”, ông Ross Aimer kết luận.
Theo chuyên gia Ahmad Maulan Bardai từ Viện công nghệ Hàng không thuộc Đại học Kuala Lumpur, để làm được điều này, phi công phải được huấn luyện đặc biệt và các thông số của chiếc Boeing 777 cũng phải được thiết lập lại để phù hợp với chế độ bay tầm thấp.
Máy bay mất tích bị không tặc: Thủ phạm siêu đẳng và liều lĩnh
 Hạ xuống độ cao chưa tới 25m vẫn an toàn và “vô hình”

Để kiểm chứng khả năng này trên thực tế, đội điều tra riêng của NST đã sử dụng một buồng lái của Airbus A320 để tái hiện lại hành trình giả định của MH370, kể từ sau khi nó quay đầu và tắt tất cả các thiết bị thông tin liên lạc.
Sau khi thực hiện việc quay đầu và tắt các thiết bị thông tin liên lạc, các phi công, vẫn duy trì chế độ bay tự động, ra lệnh cho máy bay hạ xuống độ cao 1.500m và bay trở lại đất liền. Họ hạ độ cao xuống 750m và tăng lên 1000m khi bay qua vùng đồi núi. Phi công tiếp tục cho máy bay hạ xuống độ cao 215m cho tới khi đến Penang. Trong phần lớn thời gian bay, các phi công cho biết máy bay không thể bị phát hiện bởi các radar kiểm soát không lưu.
Sau đó họ tiếp tục thử nghiệm xem một máy bay chở khách dân dụng có thể bay ở độ cao tối thiểu là bao nhiêu. Bằng cách chuyển sang chế độ điều khiển bằng tay, các phi công đôi lúc có thể duy trì độ cao chỉ chưa đầy 25m, mặc dù khi đó các tín hiệu cảnh báo liên tục được kích hoạt. Trên thực tế, việc bay ở độ cao thấp như vậy sẽ gây hoảng loạn cho hành khách và tạo sức ép lớn lên cấu trúc của máy bay.
Theo cơ trưởng Amin Said, giám đốc trung tâm huấn luyện bay mô phỏng SimFlightKL, việc bay thấp để tránh radar có thể thực hiện được nếu phi công có chuẩn bị trước, và có sử dụng bản đồ địa hình, loại có sẵn trên chiếc Boeing 777-200.
Trong khi đó, hiện các quốc gia nằm trên vành đai được cho là máy bay mất tích có thể bay qua khẳng định không phát hiện ra dấu hiệu nào của chiếc máy bay mất tích.

No comments:

Post a Comment