Thursday, June 5, 2014

Luồn trôn thoát hán(g) hay muốn chống Tàu cộng phải dẹp Việt cộng?


Vũ Đông Hà (Danlambao) - Chống độc tài là khó. Vừa chống độc tài vừa cứu nước càng khó hơn. Nhưng sẽ là trăm ngàn lần khó hơn nữa nếu cứu nước bằng sự lãnh đạo bởi một tập đoàn vừa độc tài vừa nô lệ ngoại bang. Con đường mong mỏi đảng độc tài và nô lệ này "thoát trung" là con đường dễ nhất. Dễ nhất vì nó là con đường mang tính đầu hàng. Không phải làm gì hết ngoài việc kêu gọi, vận động và mong chờ "thiện chí" của những kẻ đặt quyền lợi của cá nhân lên trên hết, sẵn sàng bán rẻ tổ quốc trong suốt nhiều thập nên qua trở thành người yêu nước, yêu tự do và tôn trọng nhân quyền, dân chủ, đa nguyên...


*

Dân đen: Làm sao để thoát Tàu cộng?

Trí thức: Trước hết phải thoát được tình trạng nô lệ, gắn chặt vào hàng hóa có xuất xứ từ Trung Quốc.

Dân đen: Dạ, bác có đi chợ bao giờ chưa? Không mua hàng Tàu cộng thì còn gì để mua?

Trí thức: Chính xác! Hàng hóa Trung Quốc thống lĩnh thị trường nước ta. Riêng về công trình thì 90% các dự án tổng thầu tại VN đã nằm trong tay các công ty Trung Quốc. Đặc biệt các dự án nhiệt điện.

Dân đen: Sao kỳ dzậy ta, sao cái gì cũng là Tàu cộng hết trơn!? À biết rồi. Nhờ ơn bác và đảng! Nhưng vậy thì làm sao để thoát?

Trí thức: Phải phát triển, chạm ngưỡng các nước phát triển, khi mức thu nhập bình quân đầu người 10.000 USD / năm. Cả nước là 10 ngàn tỷ USD. 

Dân đen: Trên cả tuyệt vời! Từ 1.000 đô 1 năm đến 10.000 đô 1 năm... Quá sướng! Nhưng trong lúc toàn dân phấn đấu làm giàu để đụng đầu ngưỡng cửa mười ngàn thì nhà cháu vẫn mua xì dầu tàu, áo tàu, xe gắn máy tàu, máy quạt tàu, nhà có điện để quạt chạy o o cũng nhờ xăng dầu tàu? Và giàn khoan HD981 thì... hãy đợi đấy!!! chờ khi chúng ông giàu có chúng mày biết tay!?

Rồi ngoài việc làm giàu đụng ngưỡng cửa, còn gì khác?

Trí thức: Còn. Con người phải được tự do.

Dân đen: Tốt quá! Vậy nhà cháu vừa làm giàu vừa xuống đường bày tỏ lòng yêu nước. Các bác trí thức nói đó là quyền gì nhỉ? Quyền thứ nhất là mưu cầu hạnh phúc cá nhân và quyền thứ hai là quyền tự do ngôn luận. Bày tỏ suy nghĩ của mình trước hành động của Tàu cộng cũng là một quyền.

Mà bác này... làm vậy có bị bắt không bác?

Trí thức: Nếu vậy thì "người ta" chưa muốn thoát Trung.

Dân đen: Nếu người ta chưa muốn thoát Tàu cộng thì làm sao nhân dân nhà cháu thoát được.

Trí thức: Thì Tự thân khai sáng, tự cứu mình trước khi trời cứu!

Dân đen: Vậy để tự cứu mình nhà cháu phải thoát "người ta" trước?

Trí thức: Chúng ta hãy thoát khỏi cái tâm lý bị bóng đè của chính người Việt.

Dân đen: Bóng đè này là bóng Tàu đè Việt hay bóng Việt đè Nam? Nhà cháu phải thoát cái bóng đè nào trước?

Trí thức: Ngay từ thời Sĩ Nhiếp sang đây, tuyên truyền trong tầng lớp người Hán di cư sau đó là người Việt quý tộc sau là những tầng lớp khác tâm lý “Nam nhân bắc hướng”. Mong ngóng, sung thượng, thờ phụng, kính ngưỡng đối với những giá trị Trung hoa. Người phương nam nhưng cứ mong ngóng về TQ, và cái giá trị của người phương nam ở mãi tận bên TQ. Căn tính nô lệ hóa, cái kỳ vĩ Trung hoa ở trong mỗi chúng ta mà chúng ta luôn hướng về nó như hướng về một bản giá trị vĩnh hằng. Chúng ta phải tự mình soi cho kỹ và tiêu diệt cái thằng Việt gian trong mình, nghĩa là không trung thành với quốc gia, với cộng đồng, mà luôn mong ngóng đi ra ngoài.

Dân đen: Nhờ có bác trí thức bây giờ nhà cháu mới biết "Nam nhân bắc hướng" là thói tật của tổ tiên mấy chục đời nhà cháu chứ không phải mới đây, chỉ có đảng và nhà nước ta là "Nam nhân bắc hướng". Và cái bóng đè là cái bóng nghìn năm nó đè chứ không phải mới chỉ mới mấy chục năm nay ai đó đem cái bóng sang sông hở bác? Và thế thì trong người nhà cháu cũng có máu Việt gian. Vậy mà nhà cháu cứ nghe nói chỉ có một đám Việt gian nào đó ở Ba Đình. Từ giờ trở đi nhà cháu phải kiên trì phấn đấu tiêu diệt lại thằng Việt gian trong cháu (nếu các bác trí thức quen kiểu nói ít hiểu nhiều, nói trắng hiểu đen, đang ám chỉ ai khác chứ không phải đám dân nhà cháu). 

(Mà bác này, bác muốn thoát ra khỏi cái bóng đè Tàu cộng mà sao một điều bác Trung Quốc, hai điều bác Trung Quốc tức là bác dùng cái tên để ca tụng họ là cái rốn của vũ trụ. Mà thôi, thói quen lâu đời khó bỏ!) Bác tiếp đi, còn gì để thoát nữa không bác?

Trí thức: Còn. Phải thoát khỏi toàn bộ những mặt trái của thiết chế chính trị văn hóa mà người Việt đã du nhập vào ý thức hay vô thức. Đã đến lúc phải tự kiểm điểm xem tốt, xấu, sâu và rộng đến đâu.

Dân đen: Ủa!? nhà cháu có được cái hân hạnh du nhập thiết chế chính trị văn hóa hồi nào đâu cà. Người Việt bác nói đây là cả mấy chục triệu người!? Bây giờ nhờ bác mới biết lỗi này do cả nước xuống hố chứ nào phải chỉ mình đảng ta ép cả nước chui đầu xuống cống!?

Trí thức: Cho nên dân ta phải giáo dục khai phóng bao gồm phát triển kỹ năng, năng lực giải quyết vấn đề thay vì ghi nhớ; phát triển khoa học - công nghệ, thực học, thực nghiệp.

Dân đen: Nhưng nền giáo dục là do đảng và nhà nước... làm chủ từ khuya rồi bác!?

Trí thức: Cho nên phải phát triển xã hội dân sự bao gồm tạo sự năng động, sáng tạo cho xã hội; giảm tải cho nhà nước; giải tỏa căng thẳng, ẩn ức đám đông...)

Dân đen: Vậy thì nhà đảng và nhà nước đụng đâu đánh dân đó, bắt đó, ở tù đó thì sao dân mình giải tỏa căng thẳng hở bác? Hay là cúi đầu vâng lệnh, đảng muốn sao nghe vậy cho nó lành!?

Trí thức: Cho nên phải có nền Hành chính phục vụ bào gồm Giảm thiểu chồng lấn giữa hành chính và chính trị; coi hành chính như một dịch vụ công, phục vụ phát triển chứ không kiểm soát phát triển; Thúc đẩy hành chính điện tử, giảm thiểu thủ tục, hậu kiểm...

Dân đen: À, cái này bác mong đợi ở đảng và nhà nước, nhà cháu không liên quan nhé. Làm hay không là do thiện chí của đảng biết nghe lời các bác. Nhà cháu chỉ băn khoăn là tại sao khi các quan chức nhà nước làm ăn không được thì dân đen chúng cháu chỉ việc tống cổ chúng đi chỗ khác và bầu người khác, giống như các nước văn minh, tiến bộ, mà cứ phải sống nhờ vào niềm hy vọng, nỗi trông chờ vào sự biết điều của các quan chức đảng ta!?

Trí thức: Cho nên phải có dân chủ, nhà nước pháp quyền, tam quyền phân lập.

Dân đen: Trời! giờ bác mới nói! Có vậy mà bác cứ lòng vòng nãy giờ như vũ điệu của loài công trong sàn nhảy vòng tròn xã hội chủ nghĩa! Cứ đơn giản như đang giỡn đi bác: Thoát hán thì phải thoát cộng. Nếu không thì chỉ là lòn trôn thoát hán(g) thôi. Vậy đi nghe!

*

Sự lệ thuộc đến mức nô lệ Tàu cộng về chính trị là do Hồ Chí Minh lẫn nhiều triều đại cộng sản đem đến. Không phải do ông Sĩ Nhiếp hay tầng lớp "Nam nhân bắc hướng" nào cả. Nó là một tiến trình nô lệ được xây dựng bằng đầu người bị cào bằng bởi Cải cách ruộng đất theo đúng chính sách và chỉ đạo của cố vấn tàu, bằng sinh mạng của người dân Việt cả hai miền cho sứ mạng "ta đánh là đánh cho Trung Quốc, cho Liên Xô", và bằng hơn ba mươi năm cai trị toàn cõi Việt Nam thống nhất bởi những đảng viên cộng sản luôn luôn đặt quyền lợi cá nhân và đảng lên trên tổ quốc.

Sự lệ thuộc đến mức nô lệ Tàu cộng về kinh tế là do tập đoàn cộng sản biến thành tư bản đỏ Việt cấu kết với tư bản đỏ Tàu để làm giàu và củng cố quyền lực chính trị. Người dân Việt sẽ không bao giờ chạm ngưỡng cửa 10.000USD trong một nền kinh tế 90% là gói thầu Tàu cộng, bằng một đội ngũ lãnh đạo kinh tế hồng hơn chuyên, bằng một lực lượng con người được đào tạo bởi nền giáo dục khô cứng, lạc hậu, và với một chính sách phát triển vay mượn cũng như bán tống bán tháo tài nguyên để tạo dựng phồn vinh.

Nền giáo dục Việt Nam sẽ không bao giờ khai phóng được 90 triệu người dân khi toàn bộ những thành phần cán bộ giáo dục đều là đảng viên, phục vụ cho những giáo điều mà nhân loại đã quăng vào sọt rác, lãnh đạo đảng và quan chức là "tấm gương" tồi tệ nhất của nạn bằng thật kiến thức giả. Dân tộc Việt Nam sẽ không thể tự khai phóng chính mình dưới ách kiểm duyệt thông tin, định hướng một chiều của đảng và trí thức ăn nói phải lựa lời, phải xào nấu sự thật và giả dối.

Độc lập và toàn vẹn lãnh thổ sẽ không bao giờ có khi đất nước bị lãnh đạo bởi một tập đoàn từng ký công hàm, thỏa thuận dâng đất, đảo, biển, thác, ải... cho tàu, bí mật ký kết nhiều văn kiện mà người dân đến giờ cũng không được biết, bắt giam bỏ tù người yêu nước và đặt quan hệ "hữu hảo" giữa 2 đảng cộng sản lên trên hết - ngay vào những lúc Bắc Kinh xâm lược Việt Nam.

Đảng là thủ phạm ngăn cấm, bóp chết mọi sinh hoạt xã hội dân sự độc lập và là nguyên nhân gây ra những căng thẳng giữa người dân và chính quyền. Đảng là thủ phạm của những đàn áp tôn giáo, cưỡng chế dân oan, bỏ tù bloggers, bắt giam những người bất đồng chính kiến.

Đảng nắm hết quyền lãnh đạo, ăn trùm lên toàn bộ hệ thống tam quyền không phân lập để thao túng trong mọi chính sách quốc gia dẫn đến sự lệ thuộc Tàu cộng toàn diện từ chính trị, kinh tế đến quân sự, ngoại giao...

Chống độc tài là khó. Vừa chống độc tài vừa cứu nước càng khó hơn. Nhưng sẽ là trăm ngàn lần khó hơn nữa nếu cứu nước bằng sự lãnh đạo bởi một tập đoàn vừa độc tài vừa nô lệ ngoại bang. Con đường mong mỏi đảng độc tài và nô lệ này "thoát trung" là con đường dễ nhất. Dễ nhất vì nó là con đường mang tính đầu hàng. Không phải làm gì hết ngoài việc kêu gọi, vận động và mong chờ "thiện chí" của những kẻ đặt quyền lợi của cá nhân lên trên hết, sẵn sàng bán rẻ tổ quốc trong suốt nhiều thập nên qua trở thành người yêu nước, yêu tự do và tôn trọng nhân quyền, dân chủ, đa nguyên.

Muốn chống Tàu cộng xâm lược phải đánh đổ Việt cộng độc tài và bán nước.


No comments:

Post a Comment