Saturday, February 8, 2014

VÌ SAO ĐẢNG VIỆT TÂN BỊ CHÍNH ĐẢNG VIÊN CỦA ĐẢNG NÀY GỌI LÀ ĐẢNG VIỆT TANH? (BÀI 2)

  








“Việt gian, Việt Cộng, Việt Tanh
Ba Việt chụm lại tanh banh nước nhà
Việt Cộng bán Hoàng, Trường Sa
Việt Tanh bán cả ruột rà, tình thâm…”
(Ca dao mới)
Trong hai tháng cuối năm 1999, Mặt Trận QGTNGPVN (từ nay viết tắt là MT) sau khi bị luật sư Hoàng Duy Hùng vạch trần mặt thật qua bài viết “Sự Thật Về Cái Chết Của Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh”, MT đã cố đấm ăn xôi bằng cách tổ chức hai buổi họp báo tại Nam Cali vào ngày 21-11-99 và tại Bắc Cali vào ngày 24-11-1999.
Cả hai cuộc họp báo đều chỉ tổ chức cho có lệ, cho xong chuyện. MT đã không thể trả lời các thắc mắc:
-Cái chết của cựu Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh, Chủ tịch MT;
-Tiền bạc đồng bào đóng góp;
-Đường hướng hoạt động của MT.
Chuyện có vẻ khôi hài là sau đó, Tú Gàn đăng tải lại một bức thư của ông Hoàng Cơ Định trong bài “Mặt Trận giãi bày”. Trong bài viết này, Tú Gàn tỏ ra nịnh bợ ông Hoàng Cơ Định một cách lộ liễu như sau:
“Từ trước đến nay, rất ít khi một nhân vật cao cấp và có thẩm quyền nhất của Mặt Trận nói chuyện với báo chí hay đồng bào. Văn thư này chứng tỏ Mặt Trận bắt đầu quan tâm đến dư luận.”
Trước đó, sợ mọi người không biết rõ “quyền lực” của người mình bợ đỡ là ai, Tú Gàn đã viết:“…ông Hoàng Cơ Định, Vụ Trưởng Vụ Tổ Chức của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, người thật sự nắm giữ quyền hành trong đảng Việt Tân và Mặt Trận.”
Sự thực không phải như Tú Gàn nịnh bợ là “rất ít khi một nhân vật cao cấp và có thẩm quyền  nhất của MT như ông Hoàng Cơ Định nói chuyện với báo chí và đồng bào”, vào năm 1994, sau khi bị thua trong vụ kiện báo chí, ông Hoàng Cơ Định đã gửi đến báo chí thư minh xác rằng vụ kiện là do cá nhân ông ta với Nguyễn Xuân Nghĩa và Trần Xuân Ninh chứ không lien quan gì tới MT. Trong thư, ông Hoàng Cơ Định viết:
“Luật sư bên nguyên cáo  đang nghiên cứu xem có nên tiến hành những biện pháp cần thiết không. Với biên bản của phiên Tòa có tính chất như một văn kiện công khai và với sự hiện diện của quý vị báo chí và đồng bào trong thời gian tòa xử, chúng tôi tin rằng dư luận trong giới đồng bào Việt Nam sẽ được sáng tỏ trong những ngày tới” (TN, Vol.2 – n01, ngày 5-1-94).
Đã 10 năm trôi qua, “dư luận trong giới đồng bào Việt Nam sáng tỏ” như thế nào chắc mọi người đã rõ.
Trong phần “giãi bày” về việc MT đã lợi dụng đêm hôm tăm tối đem phát lồng đèn đỏ có hàng chữ: “Vì các cháu thiếu nhi, toàn dân ta kháng chiến”, ông Hoàng Cơ Định “giãi bày” rằng: “không phải chuyện lớn nhưng chúng tôi cũng muốn nói  rõ để chứng tỏ không có chuyện ‘cãi chầy cãi cối’ che dấu sự thật.” Thiện tai! Thiện tai! Xin ông Hoàng Cơ Định nhớ lại khi bị thua trong vụ kiện báo chí, trong lá thư “thanh minh cãi chính” ông đã cãi chầy cãi cối như sau: “Cho tới nay kết quả của vụ kiện là: về phía các bị cáo, họ hoàn toàn không đưa ra được bất cứ bằng cớ hay nhân chứng nào hậu thuẫn cho những cáo buộc.” (TN, báo của MT số 1, vol.2, Jan.5.1994). Ai cũng biết đối với pháp luật, chỉ có vấn đề tại sao thua, tại sao thắng trên căn bản pháp lý. Với phán quyết của tòa án Hoa Kỳ mà ông Hoàng Cơ Định còn cãi chấy cãi cối thì việc MT dùng lồng đèn đỏ có khẩu hiệu sặc mùi Việt Cộng ông Hoàng Cơ Định cho rằng “không phải là chuyện lớn” là đúng quá rồi. Ông Hoàng Cơ Định đâu có cãi chầy cãi cối, ông chỉ… cố đấm ăn xôi mà thôi!
Về phần giãi bày tài chánh của ông Hoàng Cơ Định, Tú Gàn vì tìm cách nịnh bợ HCĐ, bênh vực MT nên đã tự chửi vào mặt mình khi viết: “Mặt Trận nói số tiền đóng góp ‘chỉ khiêm tốn’, trong khi đó Đại Tá Phạm Văn Liễu cho rằng khoảng 10 triệu và luật sư Hoàng Duy Hùng thổi lên 20 triệu.”
Không có Đại tá Phạm Văn Liễu nào cho rằng số tiền quyên góp của MT khoảng 10 triệu. Cũng chẳng có luật sư Hoàng Duy Hùng nào “thổi” lên 20 triệu. Vì “mót” nịnh bợ Hoàng Cơ Định và MT nên Tú Gàn quên rằng trước đây vào năm 1995, chính Tú Gàn đã viết như sau:
“Số tiền to lớn đồng bào đã đóng góp cho MT là bao nhiêu và MT đã dùng vào việc gì? Đại Tá Phạm Văn Liễu bảo 20 triệu, còn MT nói chỉ 10 triệu. OK! Khoảng 10 triệu cũng được, nhưng từ đó đến nay tiền đẻ ra tiền cũng nhiều. Ngoài hệ thống Phở Hoà, MT còn có nhiều cơ sở kinh doanh khác. Với số vốn và số lời thu được, MT đã làm gì sau khi không còn tổ chức kháng chiến?” (VNTP số 462, 16 đến 30-4-1995).
Thực ra, số tiền MT quyên góp của đồng bào lên đến 20 triệu Mỹ kim là do Đại Tá Phạm Văn Liễu, nguyên Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải ngoại của MT, khai tại phiên tòa xử vụ MT kiện báo chí tại San José vào năm 1994. Nguyên văn lời khai như sau:
“Hoàng Huân Định, tức Cơ Định, tức Vũ Quang, tức Phan Vụ Quang tức Dean Nakamura đã thu khoảng 20 triệu (1984) gồm 9 nguồn:
  1. Nguyệt liễm do đoàn viên đóng góp.
  2. Tiền đóng góp của đồng bào do các cơ sở quyên được gửi về.
  3. Tiền quyên góp thu được gồm các Ủy Ban Yểm Trợ Kháng Chiến các nơi gửi về.
  4. Tiền quyên góp của đồng bào do các “Lon kháng chiến” đặt ở các tiệm thực phẩm, nhà hàng, phòng mạch bác sĩ và cả tư gia cảm tình viên và đồng bào nồng nhiệt với kháng chiến ở các nơi về.
  5. Tiền thu trực tiếp từ các ngân hàng (khoản gọi là “để dành cho kháng chiến” do các dịch vụ cắt cỏ, dọn nhà (sweeptakes) và làm vệ sinh (các đoàn viên tình nguyện làm cuối tuần để lấy tiền gửi về Vụ Tài Chính).
  6. Tiền bán băng nhạc, phim video kháng chiến (ma), tiền bán huy hiệu MT, tiền bán lịch sách tử vi và niên lịch.
  7.  Tiền thu góp được từ các cơ sở kinh doanh và đầu tư của MT như Fun for donations via direct bank deposit.
  8. Tiền thu góp qua các khoản “vay mượn”  không lời của các đoàn viên và cảm tình viên để MT kinh doanh.
  9. Tiền thu góp  qua các tiệm phở ở khắp các tiểu bang  Hoa Kỳ, Âu Châu, Úc Châu, cây xăng, hàng nhập cảng thực phẩm khô từ Thái Lan qua Mỹ… and so and so”
(Trích dịch toàn văn từ Reporter ‘s partial transcript – Dec. 19-1994 – case #      710426 – Timothy J. O’Reilly, CRS).
Về phần “giãi bày” của ông Hoàng Cơ Định về vấn đề tiền bạc, Tú Gàn đã “tung” banh để ông Hoàng Cơ Định “hứng” như sau: “Về câu hỏi liên hệ tới nhân sự quản lý tiền bạc của MT, thoạt nghe thì tưởng đơn giản  nhưng không phải vậy. Kinh nghiệm “Vụ án thuế khóa” kéo dài 4 năm, tốn kém rất nhiều thì giờ và tiền bạc, mặc dù sau đó MT được miễn tố, cũng đã chứng tỏ rằng những chi tiết liên hệ tới việc quản trị tài chánh của MT không phải là một chi tiết có thể tiết lộ một cách vô hại.”
Phần giãi bày này của ông Hoàng Cơ Định rất đúng, chỉ có điều “Mặt Trận được miễn tố” không phải vì các ông Dean Nakamura (Hoàng Cơ Định), Steven  Nakashima (Nguyễn Kim Hườn) và Masuda (em vợ Định) vô tội mà trắng án. Vì hồ sơ tồn đọng đã quá hạn nên vụ trốn thuế của các ông này đã được Toà cho giải tỏa theo đạo luật “Speed Trial Act”.
Căn cứ theo bản cáo trạng truy tố Hoàng Cơ Định  của Biện lý Liên bang ngày 10-4-1991 thì năm 1985 đã trốn thuế, năm 1986 lại tiếp tục trốn thuế. Bản cáo trạng viết:
“Tiền quyên góp cho MT được chuyển qua làm lợi tức và tiền tiêu xài riêng của Định (và vợ) vào năm 1985. Lợi tức của Định là 42.277 đô năm 1986 chưa trừ thuế, Định trốn thuế của Liên bang là 7.749 đô năm 1987. Định lại tiếp tục trốn thuế, chuyển tiền quyên góp của MT thành lợi tức và tiền riêng của Định. Đại Bồi thẩm đoàn truy tố Định năm 1987 đã trốn 3.435 đô-la thuế Liên bang. Đại Bồi thẩm đoàn nêu lên 7 điểm mà Định và đồng bọn (trong đó có vợ Định) đã âm mưu: “Các bị cáo nhân danh MT quyên góp tiền bạc và kiểm soát một số trương mục khác nhau thủ đắc bởi MT.” Điểm thứ 7 (g) ghi: “Các bị cáo giấu Sở Thuế vụ trong toan tính chuyển tiền quyên góp thành chi tiêu riêng và lợi tức của chúng”(The defendants attemped to conceal from the IRS thei scheme to divert Front donations to their owns usebenifits – US Dictrict Court Northern dictrict of California – Indictment CR 912005 – under seal of court, 1-4-1991).
Bản cáo trạng truy tố đã giành 12 trang về tội trạng của vơ chồng Định (trang 13-24). MT không phải là một tổ chức có giấy phép hoạt động, tất nhiên không phải là một tổ chức từ thiện, vô vị lợi, mà đó là giang sơn riêng của họ Hoàng. Theo tác giả Thiên Hà thì, HCĐ đã mở nhiều trương mục với các tên khác nhau.  Có chi phiếu phía trên mang tên Vũ Quang mà phía dưới lại ký tên Hoàng Cơ Định hoặc Phan Vụ Quang. Trương mục ký thác tại nhiều ngân hàng khác nhau như Wells Fargo Bank ở Handford dưới danh nghĩa “Q.Y.T.K.C.” (tức Quỹ Yểm Trợ Kháng Chiến) hoặc First Interstate Bank ở San José, ở Garden Grove, Cali v.v… Riêng một mình Định, khi ở Hanford, đã mở 3 trương mục khác nhau qua các tên Vũ Quang, Phan Vụ Quang và HCĐ tại Citizens National Bank và Wells Fargo Bank. Định rút tiền ở ngân hàng này chuyển qua ngân hàng khác, khi thì chuyển tiền qua hệ thống Phở Hoà, khi thì chuyển qua cho em vợ hoặc tay chân thân tín như Bình Tấn Nguyễn. Định, em vợ Định và tay chân của Định như Bình Tấn Nguyễn chuyển tiền cho nhau trong âm mưu biến tiền yểm trợ từ kháng chiến thành tài sản riêng tư.
Stanton, Cali, là một trong những trung tâm tiền bạc của Định và họ Hoàng Bill Nakamuara. Có khi Định và tay em của Định mở chung một trương mục (Indictment, trang 5). Định ký chi phiếu trả cho Bình Tấn Nguyễn rồi Bình Tấn Nguyễn ký trả lại cho Định nhân danh “QYTKC” tức lấy tiền từ QYTKC để chuyển qua trương mục cá nhân mình làm tư hữu.
Và cái câu giãi bày của ông HCĐ: “… và cũng có những nhân sự chỉ dùng việc chống Cộng như một chiêu bài, thực chất chỉ là mưu đồ cá nhân vặt vãnh, vì vậy mà chìm đắm trong những hành động phá hoại tiêu cực…” đem so sánh với những việc làm của MT mới là xác đáng làm sao! Một thí dụ như việc MT lợi dụng đêm Thắp Sáng Niềm Tin đã đưa Đoàn Thanh niên Phan Bội Châu , một tổ chức ngoại vi của MT chiếu các slide show lấy từ sách tuyên truyền cho VC của Lệ Lý Hayslip và thả chim bồ câu. Ông Hoàng Cơ Long, bà Trần Diệu Chân… của MT đã thuyết phục, yêu cầu nhà văn Nguyễn Việt Nữ đừng lên tiếng về việc làm tai hại này nhưng nhà văn Nguyễn Việt Nữ đã từ chối và lên tiếng tố cáo trước công luận. Không biết ông HCĐ “giãi bày” về chuyện này ra sao?!
*
Vào ngày 19 tháng 9 năm 2004, MT đã công khai khai tử MT tại Berlin, Đức quốc và chính thức ra mắt đảng Việt Tân. Đảng Việt Tân khi còn “bí mật” đã từng công khai công nhận công lao của Đảng Cộng sản Việt Nam, công khai công nhận Hồ Chí Minh là người có công… thống nhất đất nước. Nay, vừa ra mắt hoạt động công khai, đảng đã chơi bạo bằng cách cho các tổ chức ngoại vi thông báo sẽ tổ chức tại Hoa Thịnh Đốn buổi lễ “Ngày 30 tháng Tư: Ngày Tự Do Cho Việt Nam” với sự tham dự của hơn 10 ngàn người (?) từ khắp nơi về tham dự.
Phải chăng đây là một âm mưu nhằm xóa bỏ tội ác của VC của đảng Việt Tân. Phải chăng đây là bước đầu đảng Việt Tân lập công với đảng VC để cùng chia chác bàn tiệc xương máu của 80 triệu người dân trong nước?
Theo bài tường thuật về ngày kỷ niệm một năm ngày Đại Hội Toàn Quân tại Nam Cali của một tờ báo tại San José thì, cô Lữ Anh Thư, Phụ tá Đặc trách Hậu duệ của Tập Thể Chiến sĩ  VNCH Hải Ngoại khi được hỏi “Tập thể có tham gia vào cái gọi là Ngày Tự Do Cho Việt Nam sẽ do một số Hội đoàn tổ chức tại Thủ đô Hoa Thịnh Đốn nhân ngày Quốc Hận 30-4-2005 không, cô Lữ Anh Thư đã trả lời rằng: nếu có thì chỉ là với tư cách cá nhân, chứ Tập Thể không chủ trương hay chấp nhận việc làm nói trên.”
Câu trả lời của cô Phụ Tá Đặc trách Hậu duệ của “Tập Thể” coi bộ có phần không ổn. Chủ trương, đường lối của Tập Thể, theo tuyên cáo của ông giáo sư Nguyễn Xuân Vinh, Chủ tịch HĐĐH thì “không chấp nhận hòa hợp hòa giải với Việt Cộng”, cái gọi là “Ngày Tự Do Cho Việt Nam” do ngoại vi của đảng Việt Tân tổ chức nhằm chạy tội cho VC mà người của “Tập Thể” lại được quyền tham dự với tư cách cá nhân là thế nào? Ông Phạm Đình Khuông, phát ngôn nhân của “Tập Thể” có dính líu tới cái gọi là “Ngày Tự Do Cho Việt Nam” không thể coi việc làm này chỉ là với tư cách cá nhân.
Những người lãnh đạo của “Tập Thể” phải có trách nhiệm lên tiếng về việc này trước công luận nếu quý vị không muốn “Tập Thể” của quý vị bị tai tiếng vì những việc làm khuất tất – như đảng Việt Tân đã làm.
LÃO MÓC

No comments:

Post a Comment