Giám đốc một công ty chuyên xuất khẩu bánh bao, há cảo, chả giò... phải than trời về việc xin chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm cho việc bán các sản phẩm này tại thị trường nội địa.
Số là công ty này chuyên xuất khẩu mà thôi. Đến một ngày công ty này muốn bán sản phẩm ở thị trường trong nước, thế là công ty phải đi xin “cái giấy” nói trên. Đương nhiên để xuất khẩu được qua Âu, Mỹ, Nhật thì những sản phẩm của công ty đã phải đạt chuẩn an toàn vệ sinh thực phẩm của Âu, Mỹ, Nhật hết cả rồi mới xuất được. Nhưng giấy đó chỉ có hiệu lực ở nước cấp giấy, còn muốn bán trong nước thì phải xin giấy trong nước.
Tưởng chuyện dễ, bánh bao này xứ người ta ăn được thì xứ mình cũng ăn được thôi. Tưởng vậy mà không phải vậy.
Nghiên cứu Luật An toàn thực phẩm thấy ngành công thương được giao trách nhiệm quản lý bia, rượu, sữa, sản phẩm từ bột, tinh bột, bánh, mứt, kẹo... Bánh bao chả phải là “bánh” và có “bột” sao?!
Công ty này xách hồ sơ đến ngành công thương. Ngành này hỏi: “Bánh bao hả? Bánh bao có vỏ bánh hả? Vỏ bánh làm bằng bột hả? Trong bột có gì nữa không? Ồ, có trứng à. Qua Bộ Nông nghiệp mới được, Bộ đấy quản về trứng đấy!”. Ừ! thì cái trứng do con gà đẻ ra, mà con gà được chăn nuôi thuộc ngành nông nghiệp. Luật An toàn thực phẩm giao cho ngành nông nghiệp quản thức ăn từ ngũ cốc, thịt, rau củ quả, trứng và thực phẩm từ trứng... Thôi thì cũng đi.
Công ty này xách hồ sơ đến ngành nông nghiệp. Ngành này nói: “Tôi quản lý trứng chứ có quản bột với vỏ bánh đâu, có quản thức ăn đâu! Thức ăn à? Qua Bộ Y tế! Bộ Y tế được giao trách nhiệm quản lý thực phẩm, phụ gia...”. Thôi thì cũng đi.
Công ty này xách hồ sơ đến ngành y tế. Ngành y tế nói: “Nếu cả hai ngành kia có văn bản trả lời không cấp thì tôi cấp!”. Quay về lại! Thôi thì...
Công ty này xách hồ sơ trở lại ngành công thương, trở lại ngành nông nghiệp... Sau cùng công ty này lý luận: “Bánh bao của tôi đóng gói, người tiêu dùng mua về phải hấp lên ăn mới được, vậy là thực phẩm, là suất ăn công nghiệp do Bộ Y tế cấp giấy, xin Bộ cấp giùm cho!”
Vị giám đốc này than: “Mang hàng đi Đông, đi Tây đều bán được cả, Nhật Bản khó tính vậy mà cũng chấp nhận, thế mà quay về nhà bán lại không xong. Thôi thì xuất khẩu hết cho nó lành!”.
QUỲNH NHƯ
No comments:
Post a Comment