Nguyễn Tâm Linh (Danlambao) - Tự do bị tước đoạt trước mắt ngay trên quê nhà - một thực tế - lê dân hô hào, biểu tình, tranh đấu bằng võ miệng, đòi hỏi Trung Cộng, Cộng Sản VN phải thế nầy thế nọ…!
Có giá trị hay như nước đổ đầu vịt?
Nhớ lại anh Ba phì nộn được Mỹ viếng thăm năm 1972, hai bên đã kết ước trao tình từ bấy lâu nay thì chuyện xảy ra trên biển Đông nổi sóng chỉ là… chuyện đến phải đến đúng theo chu kỳ kịch bản? (!)
Cái quá khứ, cái hiện tại, cái tương lai chỉ một mà thôi!
Đừng hòng nhờ đến những tổ chức trên thế giới thò tay giùm… mới nghe qua, chạm lòng người, nhưng đó chỉ là những bản hợp ca của tiếng dế mèn râm ran hay tiếng ếch nhái hòa tấu khúc nhạc ‘ai ca’ giữa đêm trường, rộ lên một lúc rồi im hơi!
Giới truyền thông thường chơi cái ‘điệp khúc’ nầy hoài!
Nay Đảng CSVN vẫn nắm trong tay quyền lực, chuyên ức hiếp, trói buộc, chèn ép, ngược đãi dân lành.
Họ chỉ là ‘diễn viên’ sáng giá, răm rắp tuân lệnh ‘nhà đạo diễn’, thực hiện nốt phần cuối kịch bản, đã lộ chân tướng.
Có còn gì nữa đâu để mà tự hào ‘Đảng ta là đảng cầm quyền’ khi đàn anh Trung Cộng vỗ ngực, tác oai tác quái ở biển Đông, bất chấp tất cả luận điệu lên án của thế giới, vì biết rõ:
‘Hiệp ước phòng thủ’ chẳng có nước nào được phép cầm bút ký cùng CSVN.
Đảng CSVN thích cô đơn, chuộng tự do “tự do chạy vào cõi chết!”
* Ồ! Giàn khoang khủng HD 981 ngang nhiên di dời nay chỗ nầy, mai chỗ khác. Hải phận VN nổi sóng. Dân Việt sục sôi lòng căm hờn từ trong nước ra tới hải ngoại!
Sao có vẻ giống như ‘Cục R’ năm nào? (!)
Giờ đây lê dân VN đang ngóng cổ chờ phiên tòa quốc tế… chuyện Tầu Cộng bắt nạt, chơi xỏ lá!
Chừng nào đây? Kiện thế nào hay cho chìm xuồng?
Nhiều nước đồng tình ủng hộ CSVN qua miệng lưỡi, hay tìm cách kiếm chác, hợp tác để hai bên cùng có lợi?
Chắc có lẽ lúc đó tự do, độc lập mọc cánh bay trở về, nhân quyền xuất đầu lộ diện, vỗ tay lốp bốp ngay trên quê hương VN?
- Hay Đảng CSVN được thay tên đổi họ như ngày xưa?
- Hay ‘điều 4’ mọc cánh bay cái vèo, mất tăm?
- Hay thủ đô Hà Nội mất danh như Sài Gòn?
Nhiều chuyên gia đoán mò, tuyên bố vung vít? Thấy phát ớn!
* ‘Nhà đạo diễn’ được phép thực hiện ‘quyền lực vô hình’, đang thao túng, gây xáo trộn toàn cầu từ trước đến giờ, đảo lộn vận mạng nhiều quốc gia, nhiều dân tộc trên thế giới; vẫn làm mù lòng kẻ vô tín; vẫn dẫn dụ con người xa lìa ĐẤNG TẠO HÓA bằng nhiều hình thức lừa đảo, ru ngủ, réo gọi, mời mọc, dọa dẫm, bắt chẹt…
Một khi đã khước từ sự thương xót của CHÚA HẰNG HỮU, là ĐẤNG đang “nắm trong tay sự sống của mọi sinh vật và hơi thở của mọi người” thì ai đó, dân tộc đó chẳng còn biết thân phận mình như con dê, con chiên bị dắt đến lò làm thịt, như con chim sa vào bẫy rập, đến lúc nhận ra sự thật phũ phàng mình bị phỉnh, bị lừa… thì chỉ có nước đấm ngực, ngước mắt kêu TRỜI!
Chuyện nầy đã xảy ra ngay trên đất nước VN rồi!
Lần nữa? Ai biết trước tương lai ra sao?
Đây cũng là cái án phạt không được miễn trừ vì dân tộc Việt thờ cúng quá nhiều thần tượng, mài miệt sống tự hào bởi truyền thuyết mình thuộc dòng giống ‘Con Rồng, cháu Tiên’, hãnh diện với thế giới vì có hơn bốn ngàn năm văn hiến, đã hững hờ bàn chân của những người đem tin lành bình an đến VN (năm 1911).
Dân lành không lưu tâm đến ‘quyền lực hữu hình’, chối bỏ ĐẤNG tạo hóa mình như thường.
Nay nhìn lại, dân chúng vẫn còn bị è cổ dưới ách Đảng CS, vẫn bị Trung Cộng hống hách bắt nạt, nẹt roi…
Đất nước tụt hậu. Lòng dân rã rời, tuyệt vọng? Ai nấy đều sống lơ láo bởi tay Đảng CS ưu việt.
Đau đớn, xót xa thay!
* Nhắc lại đôi điều để gợi nhớ ‘nhà đạo diễn’ lừa dối thiên hạ.
* ‘Diễn viên’ chính là Nguyễn Ái Quốc, đảng viên CS đệ tam quốc tế, qua đời vì bạo bệnh (1932).
Hồ tập Chương thay thế (1945) với danh xưng Hồ chí Minh, được làm chủ tịch nước VNDCCH, được Việt Minh tung hô, đón chào, được làm thủ lãnh Đảng CSVN, là anh ba Tầu, học tiếng Việt, nhại tiếng người Nghệ An. (1)
Quá tuyệt vời!
* Chuyện Tạ Thu Thâu, Ngô Đình Diệm bị Việt Minh bắt sống. Một bị thủ tiêu chết mất xác, một được Mỹ hậu thuẫn, trở về với địa vị đứng đầu nước VNCH, coi sóc miền Nam là tiền đồn chống Cộng.
Cái danh tiền đồn sáng giá trên chính trường quốc tế, tròm trèm 20 năm trở thành danh rởm sau ngày 30.4.1975.
Ôi! Cái danh như bọt nước, hư không!
* Coi nhẹ chính sách ‘cây gậy, củ cà rốt’ hay lơ là kịch bản, diễn không ưng ý nên thủ lãnh nền ‘Đệ I Cộng Hòa’ bị loại ra khỏi chính trường, chết trong kinh hoàng, trong thương tiếc, xót xa!
Tổng thống Nguyễn văn Thiệu được chọn, bước vào… thành lập nền ‘Đệ II Cộng Hòa’, được hứa hẹn, được hậu thuẫn nửa chừng!
Ông luôn tin tưởng nơi lời hứa của kẻ đứng đầu cường quốc số một, để rồi thất vọng não nề, phải chịu cuốn gói ra đi… để lại cơ đồ miền Nam (hòn ngọc Viễn Đông) cho CSBV lao đến, cướp giựt, chia chác vì ‘nhà đạo diễn’ đổi ý, sửa lại kịch bản: http://www.youtube.com/watch?v=hwvXyzo7MjM
Thật quá tàn độc bởi ‘nhà đạo diễn’ nhẫn tâm chủ xướng ‘quyền lợi đi trước, nhân quyền theo sau’, là kẻ đứng sau hậu trường lưỡng viện quốc hội Mỹ góp ý…!
Bởi lẽ chàng có quá nhiều… thứ mà ai cũng phải lo lắng kiếm tìm suốt đời mình, không có nó chẳng làm được bất cứ chuyện gì!
* Nếu không để cho CSBV là kẻ xin đầu hàng được thắng trận thì làm gì có chuyện nầy chuyện nọ xảy ra như bây giờ?
Công hàm 1958 là bài trường ca được hợp xướng vang dội.
Khúc nhạc ‘6 chữ vàng, 4 tốt’ được tấu lên, lỗi nhịp, khiến khối ASEAN ù tai, sốt vó!
Nghe bản tình ca ‘môi hở răng lạnh’ làm Mỹ phải xoay trục, sửa lại phím đàn!
Lê dân Việt Nam (nằm mơ) thấy mình là gạo đang bỏ nằm trên cối xay!
* Đảng CSVN từ bỏ Trung Cộng, đã quay đầu về, kết ước, thỏa hiệp lại người anh em sau giai đoạn CS Đông Âu, liên bang Nga Sô, Đông Đức đi suốt chuyến tàu hoàng hôn.
Nay Đảng phải chịu khấu đầu, cúi mặt, van xin…!
Đảng vẫn dối trá dân mình bằng xảo ngôn; vẫn a dua với bọn cường bạo Trung Cộng.
Ú ớ, vội vã tìm cách thoát ra khỏi lưới rập?
Lấy gì trả nợ anh Tầu? Lấy tài nguyên đất nước, lấy lê dân ra làm của cầm, thế chấp?
Lấy gì lấp đầy lòng tham không đáy của kẻ thù phương Bắc?
Chất xám cạn kiệt rồi? Vô phương!
Chịu đấm để xù nợ hay lấy dân làm bia đỡ đạn?
Nếu Đảng CSVN lui vào bóng đêm, nợ nần coi như phủi sạch? Lúc đó anh Ba tiếc của, nổi trận lôi đình thì… thì lùng tùng xèng!
* ‘Nhà đạo diễn’ nốc cạn ly rượu nồng, đắc chí, cười ngất, nhìn đống vàng khối tỏa sáng trong kho.
Chàng viết thêm kịch bản khác, ngồi mơ màng thấy đồng Euro, đồng Nhân dân tệ biến dạng theo thời gian…
* Khi biết mình không cự địch nỗi với ngoại thù phương Bắc, và kẻ nội thù là Đảng CSVN đang tráo trở tiếp tay cùng giặc, chúng ta làm được gì khi ‘quyền lực vô hình’ tác động thêm vào lòng mình mối căm thù đang sủi bọt?
Cách nào thoát khỏi?
Đừng quên “kính sợ THƯỢNG ĐẾ thì NGÀI sẽ là pháo đài kiên cố bất khả xâm phạm”.
NGÀI còn phán: “Lãnh tụ nào có thể chống đối TA”.
Tháng 6/2014
No comments:
Post a Comment