Tính đến năm 2012, tổng nợ của Trung Quốc đã
tương đương với 215% GDP, đe dọa sự phát triển của nền kinh tế đang
phụ thuộc quá nhiều vào nguồn vốn cho vay.
Lý Dương - Phó trưởng Viện Khoa học Xã hội Trung Quốc - cho biết theo
ước tính, quy mô nợ Trung Quốc đã chạm mức 18,4 nghìn tỷ USD
vào năm 2012, tương đương 215% GDP. Nghiêm trọng nhất là tình hình
nợ công trên thị trường BĐS. Các khoản cho vay hộ gia đình vào
năm 2012 là 2,6 nghìn tỷ USD, tương đương 31% GDP, trong đó các
khoản vay dài hạn chiếm tới 1,7 nghìn tỷ USD. Đối với các khoản vay
phát sinh trong nước mà một phần trong đó để phát triển thị trường nhà ở
của chính quyền địa phương đã chiếm 4,6 nghìn tỷ USD, tương đương 53%
GDP. Nhưng khoản nợ này tăng cao cho thấy bong bóng BĐS đang có tiếp
tục trương phình khi phải mất từ 10 đến 30 năm mới có thể trả
hết. Kích cỡ bong bóng được ước tính tương đương 385% GDP với giá trị
nhà ở tại Trung Quốc vào khoảng 16,5 nghìn tỷ USD, trong khi các
tòa nhà thương mại trị giá 33 nghìn tỷ USD. Đây là một “điềm gở”
khi đối chiếu sang bong bóng BĐS Hoa Kỳ vào năm 2005 đã lên đỉnh
điểm, tương đương 172% GDP, đã đủ sức dẫn đến một cuộc khủng
hoảng thế chấp dưới chuẩn vào năm 2006, bùng nổ vào năm 2007 và
dẫn tới hiệu ứng domino gây ra khủng hoảng tài chính toàn cầu năm
2008. Bên cạnh lĩnh vực BĐS, một rủi ro nợ khác đến từ khoản
vay của các chính quyền địa phương. Các khoản nợ trong lĩnh
vực xây dựng cơ bản là một trong những nguyên nhân chính dẫn đến
sự tăng trưởng GDP không giới hạn trong thập kỷ qua. Số tiền
thường được dùng để xây dựng cơ sở hạ tầng, các thành phố
mới, trong đó có không ít “thành phố ma”. Cuối năm 2012, nợ của
các chính quyền địa phương là 4,6 nghìn tỷ USD, tương đương 53%
GDP. Trước tình hình đó, Bắc Kinh cho biết việc kiểm soát rủi
ro nợ chính quyền địa phương sẽ là ưu tiên hàng đầu trong thời
gian tới. Mặc dù vậy, vấn đề ở chỗ không biết mức nợ chính
xác là bao nhiêu, bởi giới quan sát lo ngại các con số được đưa
ra, nhưng đó chỉ là một phần nổi của tảng băng khi thông tin bị
bưng bít, chi phối bởi một nhóm lợi ích nằm sâu trong bộ máy chính
quyền. Trong khi bệnh tại gốc chưa được chữa trị thì các chính sách đối
phó khủng hoảng đang đẩy lãnh đạo Trung Quốc vào thế “ngồi trên hổ”. Cụ
thể như khi nước này thực hiện chính sách thắt chặt tiền tệ để
chấn chỉnh tình trạng nợ địa phương tạo ra ra cuộc khủng hoảng
thiếu cung tiền trầm trọng hồi tháng 6. Kết quả, ngân hàng Trung
ương Trung Quốc đã phải bơm vào hàng tỷ USD dự trữ vào hệ thống
ngân hàng nước này nhằm cắt cơn khát tiền mặt cuối năm 2013. Tuy
nhiên, không loại trừ, sang đầu năm Giáp Ngọ - một năm đại diện cho việc
tăng tốc kinh doanh theo quy luật tâm linh của người châu Á - sẽ tiếp
tục khiến cầu tiền mặt tại nước này tiếp tục tăng, báo hiệu những rủi ro
tiền tệ, nguy cơ đổ vỡ ngân hàng và thị trường BĐS ngày càng cao trong
năm 2014.
No comments:
Post a Comment