Sự kiện sôi nổi nhất trong cuộc Hội nghị Trung Ương 5 khóa XII vừa qua là xử vụ án lớn Đinh La Thăng, bị cáo buộc làm thất thoát hàng nghìn tỷ đồng khi còn làm người đứng đầu quản lý ngành dầu khí.
Kết quả là ông Thăng bị đưa ra khỏi Bộ Chính Trị. Chấm hết.
Không có bản khởi tố. Không có bản luận tội. Không có bản trình bày của bị cáo. Không có một nhân chứng, vật chứng, hồ sơ, tài liệu liên quan. Không có luật sư, không có tranh biện. Không có kết luận, kể rõ những tội, chiếu theo đạo luật nào. Không có bản tuyên án.
Vì vậy, sau khi kết án xong, nhiều vấn đề xuất hiện, to lớn hơn, quan trọng hơn chính vụ án.
Đó là: 200 vị trong Ban Chấp Hành TƯ có ai chất vấn gì về vụ án hay không? Có ai thắc mắc là việc xử cao hay thấp hay đúng người, đúng tội? có ai thắc mắc sao bị cáo vẫn còn ở trong Ban Chấp Hành TƯ, lại còn là Phó Ban Kinh Tế TƯ Đảng? lại còn là Đại Biểu Quốc Hội? Sao cả gần 200 vị dều như những chiếc robot vô hồn làm theo lệnh bấm nút của Tổng Bí Thư, ngoan ngoãn, nhanh nhẩu giơ tay, không một ai mở mồm có một ý kiến riêng.
Đây là vụ án về tội vô trách nhiệm, làm thất thoát tài sản lớn, dính đến tham nhũng, vậy bị can đã tham nhũng bao nhiêu, phải hoàn bồi ra sao? tài sản bị trưng thu trả lại công quỹ bao nhiêu? Không ai được biết. Một vụ án dang dở!
Vụ án thế là đã kết thúc hẳn hay chưa? Cũng là chuyện tù mù. Có nhà bình luận phán đoán sẽ còn 4 bước dành cho bị cáo. Một bước là đưa ra khỏi Ban Chấp Hành TƯ, đồng thời đưa ra khỏi Ban Kinh Tế TƯ. Một bước nữa là đưa ra khỏi Quốc Hội, để trở thành một công dân, rồi bị truy tố theo luật Nhà Nước. Rồi một bước đưa ra Tòa Án, ví như Bạc Nhất Ba bên Tàu, có thể bị tử hình rồi hoãn thi hành, coi như bị tù chung thân, và tài sản bị xung công. Được như thế còn là hay, là tốt. Nhưng không ai biết sẽ ra sao! Một nền tư pháp u ám, mờ ảo.
Ông Tổng Bí Thư vừa cho biểu diễn một vụ xử án độc đáo, nhanh chóng, êm đềm, thực thi một nền tư pháp Đảng trị không giống ai, giơ cao đánh khẽ; tự khoe là nghiêm minh, nhưng đầy những câu hỏi chưa được giải đáp. Một mình ông, ông làm quan tòa, ông kể tội, ông kết luận, ông tuyên án và buộc 200 vị giơ tay tán thành, thế là xong.
Chính ông Tổng Bí Thư từng kêu gọi đổi mới nền tư pháp công bằng minh bạch,
thì nay ông xử một vụ án lớn sau lưng ngành Tư Pháp, phớt lờ Viện Kiểm Sát, phớt lờ Tòa Tối Cao, phớt lờ Hiến Pháp, luật pháp. Ông là Chúa Sơn Lâm!
Chợt nhớ đến câu nói của bà luật gia Ngô Bá Thành khi còn là Đại Biểu Quốc Hội: «Ta có cả một rừng luật, nhưng lại xử theo luật Rừng!» Tức là trong ngôi rừng Việt Nam, vị Chúa Sơn Lâm là kẻ cầm cân nảy mực, muốn trị ai là trị, có toàn quyền sinh sát, muốn thịt ai là thịt, muốn cho sống được sống, muốn bắt chết phải chết. Hiến Pháp ư? Luật hình sự ư? Luật phòng chống tham nhũng ư? Một nền tư pháp công minh, bình đẳng cho mọi người ư? Ông Chúa Sơn Lâm Nguyễn Phú Trọng cóc cần. Vì ông có riêng một nền dân chủ phát triển đặc biệt, «cao đến thế là cùng!»
Xin nhắc nhở vị Chúa Sơn Lâm rằng ông vừa kêu gọi ngành tư pháp khẩn trương xử 12 vụ án lớn nhất. Các vụ xử án tới sẽ gay go khó khăn vì các bị cáo sẽ ghen tỵ với ông Đinh La Thăng, họ chỉ mong Ngài Chúa Sơn Lâm cho họ hưởng kiểu xử án rất tài tử như Ngài đã làm mẫu ‘’dơ cao, đánh khẽ, cho hạ cánh êm ru, an toàn, còn được giữ nguyên bổng lộc dồi dào cho các đời con cháu.»
No comments:
Post a Comment