Saturday, July 30, 2016

Khi người đẹp dẫm chân... hành pháp

Thạch Đạt Lang (Danlambao) - Người đẹp đây là chị Nguyễn Thi Kim Ngân, chủ tịch "cuốc hội" nước CHXHCNVN. Gọi là chi cho nó thân tình, chứ đúng ra ở địa vị của chi, tôi phải kính cẩn gọi là bà chủ tịch mới đúng, bởi chị đang đứng đầu cơ quan lập pháp của nước Cộng Hòa XHCN Việt Nam.

Có hai điều cần phải (mạn phép) thủ thỉ, nói nhỏ vào tai chị trước, để chị khỏi hiểu lầm (vì sao tôi gọi chị là chị) mà đau lòng dân Việt.

Điều thứ nhất, tôi không còn là công dân của nước CHXHCNVN nữa (có giấy từ bỏ quốc tịch do văn phòng thủ tướng CHXHCNVN cấp đàng hoàng à nghe, chị muốn coi, cho tôi địa chỉ i-meo tôi sen liền).

Điều thứ hai, cung cách hành xử có vẻ "bình dân học vụ" của chị, ăn mặc lòe loẹt với chiếc áo dài đỏ chóe với hoa sen vàng khi đi dự lễ tưởng niệm liệt sĩ vào ngày 27.07.2016 vừa qua, cũng như lần xem cái vi-đeo cờ-líp chị cho cá ăn ở ao cá nhà sản hay nhà sàn bác Hồ chi đó (1), bên cạnh ông tổng thống Cờ Hoa Ba Rắc Ô Bá Mà chứng tỏ chị có tác phong xuề xòa, bình dân, không để ý đến những nghi thức ngoại giao hay tác phong lịch sự, hành xử có văn hóa, lịch lãm trong giao tế.

Trong tiểu sử của chị trên Wikipedia, chị sinh năm 1954 tức tuổi Giáp Ngọ tính theo âm lịch, đã qua cái tuổi Lục Thập Nhi Nhĩ Thuận (tuổi 60 nghe bất cứ điều gì cũng không thấy chướng tai nữa). Tuổi Ngọ là tuổi con ngựa. Tất nhiên không phải ai sinh năm Ngọ cũng đều là ngựa hay có máu ngựa.

Tôi không phải là thầy tướng số, tử vi, cũng không có tài ngoại cảm như Phan Thị Bích Hằng, nhưng theo tôi, tướng tá lẫn diện mạo của chị phù hợp với năm sinh của chị. Cũng may chị là người miền Nam, nếu có "ngựa" chút đỉnh cũng không sao, không đến nỗi phải chết tên Ngựa Thượng Tứ.

Nói vậy để chị hiểu rằng đi dự đám tang, lễ tưởng niệm người quá cố thì nên ăn mặc cho trang trọng, lịch sự. Người Âu Mỹ thường chỉ mặc quần áo (suit, dress...) hai màu đen, trắng trong những dịp này. Ngay cả đám cưới khi làm lễ ở nhà thờ cũng thế.

Sở dĩ tôi ba điều, bốn chuyện, bàn lai rai cái mục ăn mặc của chị trước khi vào chuyện chính để chị nhớ, lần sau không nên ăn mặc diêm dúa, màu mè giống lũ phường tuồng như thế nữa. Nó bôi bác đảng CSVN không nói làm gì - bởi trong đảng CSVN hiện nay chẳng có mấy ai còn liêm sỉ, lòng tự trọng, nhân cách hay đầu óc đâu mà nhận xét, để ý đến chuyện chị mặc quần áo gì - nó sỉ nhục nền văn hóa, phong tục của Việt Nam mới đáng bàn đến.

Có bằng thạc sĩ kinh tế, cử nhân chính trị, chị có biết câu "y phục xứng kỳ đức" nói lên điều gì không? Câu này có nghĩa là con người mặc quần áo phải phù hợp, tương xứng với nghề nghiệp, địa vị, tuổi tác, hoàn cảnh, thời gian, địa điểm nơi mình hiện diện, tham dự. Chị mặc áo dài màu sắc rực rỡ, chói chang trong lễ tưởng niệm liệt sĩ là chị chửi cha họ đấy.

Trở lại chuyện chính là chuyện dính dáng đến ông Võ Kim Cự. Trong cuộc họp báo ngày 23.07.2016, chị Ngân phán rằng: “Tôi sẽ gặp ông Cự để nhắc là đại biểu Quốc hội phải chủ động cung cấp thông tin cho báo chí. Đại biểu Quốc hội khoác tay, từ chối báo chí mà có ảnh chụp đưa lên thì rất phản cảm, ảnh hưởng đến uy tín của Quốc hội” (2).

Có mấy điểm đáng nói ở đây:

Thứ nhất: Cái "cuốc hội" của chị nó có uy tín chó đâu mà mất? Bởi đại biểu quốc hội chẳng là cái thá gì trong cơ chế quyền lực của đảng CSVN hiện nay. Cung cấp thông tin cho báo chí tùy thuộc vào quyết định của đảng có cho hay không.

Cứ nhìn Nguyễn Phú Trọng cướp "diễn đàn" một cách công khai trong phiên họp thứ nhất của "cuốc hội" khóa 14 ngày 20.07.2016, người ta thấy ngay là đảng CSVN chỉ đạo hoàn toàn mọi hoạt động của "cuốc hội". Dù là tổng bí thư ĐCSVN nhưng cũng chỉ là một đại biểu của quốc hội, thế mà tổng Trọng ngang nhiên điều khiển "cuốc hội", tước quyền của chị Ngân, không ai dám phản đối. (3)

Thứ hai: Trên nguyên tắc tam quyền phân lập thì quốc hội là cơ quan lập pháp, không phải hành pháp. Chị lên tới chủ tịch quốc hội nhưng không hiểu (mẹ) gì về tam quyền phân lập, hành pháp, lập pháp, tư pháp là cái chi chi.

Với tư cách chủ tịch quốc hội, chị chỉ có thể ra lệnh cho Võ Kim Cự thông tin cho báo chí về những điều khoản, dự luật đang được bàn cãi, tranh luận hoặc sắp sửa được quốc hội biểu quyết, ban hành...

Những gì ông Võ Kim Cự ký kết với Formosa trong thời gian làm bí thư tỉnh Hà Tĩnh thuộc về hành pháp. Người có quyền bắt ông Cự phải cung cấp thông tin cho báo chí về vụ Formosa là thủ tướng chính phủ tức Nguyễn Xuân Phúc chứ không phải là chi đâu, chị Ngân à. Còn bắt giữ, điều tra hoặc đưa ra tòa xét xử những vi phạm của Võ Kim Cự thuộc về phần hành của tư pháp. Chị nghe thủng chưa?

Tuy nhiên đó là nói về nguyên tắc, còn trong thực tế của chế độ CSVN hiện nay thì chẳng ai có khả năng bắt Võ Kim Cự phải cung cấp thông tin cho báo chí ngoài Nguyễn Phú Trọng và chính bản thân ông ta.

Hãy cứ xem cung cách của Nguyễn Phú Trọng trong buổi họp "cuốc hội" đầu tiên của khóa 14 ra lệnh điều tra người này, xử lý người khác thì dễ dàng nhận ra thực chất của cái "cuốc hội" Cộng Hòa XHCNVN.

Chị thừa biết chuyện đó quá đi chứ, phải không chị Ngân? Có điều vừa mới tái đắc cử chủ tịch "cuốc hội" từ khóa 13 sang khóa 14 chỉ trong vòng 4 tháng, chị quá "hồ hởi", "phấn khởi" nên phát ngôn có hơi chệch hướng (chút xíu).

Xét về thành tích của chị trong suốt cuộc đời, không thấy có điều chi nổi bật, chỉ là những năm tháng ngoan ngoãn đi theo sự dẫn dắt, sắp xếp, "bố trí" của đảng nhờ vào cái vốn tự có trời cho của mình.

Giờ đây, leo lên đến địa vị "phụ mẫu chi dân", chị bỗng nhiên "đột phá" tư duy, có những phát ngôn gây ấn tượng "cực kỳ" theo gương Tổng Trọng. Thế mới biết đúng là "miệng nhà sản có gang có thép - đồ nhà khó vừa lọ vừa thâm".

Tuy nhiên cũng phải hiểu rằng sự "đột phá" của chị đã được tổng Trọng bật đèn xanh, hay nói cho đúng hơn, tổng Trọng đã "mồi" cho chị nói vì trong kỳ họp ngày 20.07.2016 tổng Trọng đã làm mất mặt chị quá khi ngang nhiên đứng trên bục phát biểu là chỗ đứng của chị điều khiển buổi họp, giờ chắc muốn xoa dịu nỗi bực tức (trào máu họng) của chị nên tổng Trọng cho chị phát biểu lấy lại "khí thế" chủ tịch quốc hội.

Thứ ba: Cho dù Võ Kim Cự có ngoan ngoan nghe theo lời chị, cung cấp thông tin cho báo chí về việc ký kết hợp đồng, cung cấp đến mức độ nào, bao nhiêu phần trăm sự thật thì thảm họa Formosa không vì thế mà giảm bớt ảnh hưởng tác hại lên môi trường, lên đời sống của hàng triệu người dân, từ những gia đình ngư phủ dọc theo 4 tỉnh miền Trung Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiêu-Huế đến công nhân viên ngành du lịch, sản xuất, chế biến hải sản, tiểu thương...

Chuyện báo chí đòi hỏi thông tin về hợp đồng ký kết giữa Formosa với UBND Hà Tĩnh và việc cù cưa giao banh qua lại, đùn đẩy trách nhiệm cho nhau chỉ là những trò hề của của chế độ CS Hà Nội. Điều quan trọng cần cấp tốc thực thi là cải thiện môi trường, tìm mọi cách giúp đỡ ngư dân ổn định đời sống thì chị Ngân cùng Trọng, Quang, Phúc lơ là hoặc chỉ nói cho có, mị dân cho sướng miệng.

Số tiền 500 triệu USD do Formosa đề nghị bồi thường chưa thấy đâu, chưa biết bao giờ nhận được thì Nguyễn Xuân Phúc đã hồ hởi, hớn hở, hả hê, hí hửng tính toán chuyện đớp hít, phân chia, sử dụng ra sao.

Giả sử rằng có được 500 triệu đô la Mỹ đó - với điều kiện không bị cán bộ, đảng viên đảng CS từ trung ương đến địa phương ăn chặn, đút túi bớt - đem chia đều cho mỗi người dân ở 4 tỉnh bị thiệt hại vì thảm họa, mỗi người, mỗi gia đình sẽ được bao nhiêu? Tối đa cũng chỉ được 20-30 USD mỗi người hay mỗi gia đình. Số tiền này sẽ giúp họ kéo dài cuộc sống lây lất được bao nhiêu ngày?

Thôi chị Ngân à! Chị nên dẹp ngay cái trò con tườu, nói hưu, nói vượn đi. Hãy thân hành đi đến những vùng biển bị thảm họa cá chết hàng loạt, tìm hiểu thực trạng ngư dân ở nơi đó hiện sống ra sao rồi suy nghĩ tìm biện pháp, bàn thảo, đưa ra chính sách giúp đỡ họ cho thực tiễn chứ đừng nên vênh váo, chém gió như những con vẹt hay múa may, lượn qua lại như những con công, chẳng có gì ngoài bộ lông sặc sỡ đủ màu, chỉ làm vui mắt cho người ta ngắm chứ không ích lợi gì.

31.07.2016



______________________________________

Chú thích:



No comments:

Post a Comment