Sunday, March 12, 2017

Kẹt quá bác ơi!!!

Tư nghèo (Danlambao) - Ngày con cháu bác hoàn thành sứ mệnh đánh cho chết mẹ đồng bào Việt Nam, má Tư giàu (lúc đó còn giàu) mừng quá, đi khắp làng khắp xóm mà rằng: nhờ mấy ông cách mạng vào nên Việt cộng hết pháo kích! Riêng Tư tui thì "những ngày xưa thân ái, tui trả lại cho ai"; tui bỏ hết những em Trưng Vương, Gia Long, bắt chước chú Tố Hủ: "Trái tim anh chia ba phần tươi... rói, anh dành riêng cho đảng phần nhiều", rồi thì "thương em thương một thương ông (bác) thương mười". Sau ngày được giải phóng sạch trơn, không còn gì quý hơn bác Hồ, nên cháu Tư vắt giò lên háng đâm đầu chạy theo bác.

Chạy theo bác không dễ! Bác suốt đời còn trinh nên cứ phải gân cỗ lên cãi với lũ phản động xóm Bàn Cờ rằng: Bác chui vào mùng đồng chí Minh Khai là vì đồng chí ấy... lạnh; Bác xoa xoa bóp bóp cô Xuân vì cô ấy bị trúng gió, thương hàn; Bác thụt thò với Tăng Tuyết Minh là để đêm đêm vừa ngửi mùi hương vừa học tiếng Tàu ngộ ái nị; Bác biểu chú Tiên viết đời hoạt động của bác cho trung thật thì chú Tiên thương hòn bi của bác nên mơn mê hơi nhiều, sau này bác có gọi riêng vào phòng phê bình dữ dội; Còn cái dzụ bác bịt râu đi xem các đồng chí ở dưới bẻ cổ bà Cát Hanh Long là vì bác tưởng nhớ đến ân nhân, phải có mặt vào giờ phút cuối cho có nghĩa ơn tình...

Chạy theo bác không dễ! Chạy được vài năm thì Tư giàu biến thành Tư nghèo cho đúng con đường bác-đi. Tư vẫn tin (và) tưởng (tượng) bác tốt, mấy chú đời sau xấu. Không có bác bên cạnh để dạy dỗ trực tiếp cho các chú sống và chiến đấu theo gương bác vĩ đại nên lãnh đạo lớn nhỏ bây giờ tự diễn biến, tự thoái hóa hết trơn.

Tiếc thương cho cái sự nghiệp tổ chảng của bác để lại, Tư tui cũng viết kiến nghị, kiến cò gửi các đồng chí lãnh đạo đời nay xấu hơn đời xưa chút chút. Lúc nào Tư cũng rình rình nhét vào một câu bác Hồ dạy cái này, bác Hồ biểu cái kia để tìm đường cứu đảng. Ruồi bu kiến đậu được vài năm, thấy không xong Tư tui bèn rón rén bước ra khỏi vòng tròn phản biện, nhảy xuống vỉa hè biểu tình phản đối lãnh đạo này và bênh lãnh đạo kia cho nó lành. Xách theo cái hình tổ chảng của bác để các chú công an thấy mà nể. Mà dễ nể thiệt. Tư tui ôm đầu máu chạy về nhà với tấm hình của bác tả tơi như quần xì líp của thím Nông Thị Xuân sau khi bác giao thím ấy cho chú Trần Quốc Hoàn vừa quy hoạch vừa quản lý.

Vậy mà Tư tui vẫn nhất quyết... không có gì quý hơn bác Hồ.

Bắt chước bác hay giao hợp với các cô nước ngoài, Tư tui ít bản lãnh hơn, chỉ giao lưu với một đồng chí gái Cu Ba mà Tư bốc được khi cô ấy bắt xe ôm của Tư đi rong khắp thành phố mang tên người.

Thư qua thư lại, tiếng Anh của Tư tui cũng cỡ như đồng chí Thủ tướng madzê in của mình, nhưng cuối thư lúc nào Tư cũng kết bằng một câu vinh danh bác.

Nào là: Live, fight, learn following mirror of great Uncle Ho;

Rồi thì: The Great Uncle Ho lives forever in our pants;

Có lúc: We celebrate the 105th anniversary of Uncle Ho's journey to save our homeland;

Xài nhiều nhất là: Life life remember thank the great Uncle Ho.

Xong lại còn tái bút rằng: yêu you yêu một yêu Uncle Ho yêu mười. Mới ghê chớ!

2 đứa bạn từ thời Tư nghèo còn mặc quần xà lỏn là Út vịt lộn và Sáu thợ hồ biết chiện, nói woài với Tư nghèo rằng Tư mi ăn phải bả bác Hồ. Tư nghèo không tin, nhất định hổng chịu, cho đến ngày hôm qua nhận được thư của em Cu Ba gửi sang rằng:

Anh Tư rất yêu dấu,

Hôm trước em ngồi gú gồ qua lại Việt qua Anh, Anh qua Việt đống thư của anh Tư để em học ngôn ngữ nước anh. Dịch một hồi lòi ra mấy cái câu về Uncle Ho anh viết nó ra vậy nè anh:

Live, fight, learn following mirror of great Uncle Ho: Sống, chiến đấu học tập theo gương Bả chó vĩ đại.

The Great Uncle Ho lives forever in our pants: Bả chó vĩ đại sống mãi trong quần em.

We celebrate the 105th anniversary of Uncle Ho's journey to save our homeland: Chúng em chào mừng kỷ niệm 105 năm ngày Bả Chó ra đi tìm đường cứu nước.

Life life remember thank the great Uncle Ho: Đời đời nhớ cám ơn Bả Chó vĩ đại!

Sao kỳ vậy anh!!!

Em rất yêu của anh!

Celia de la Cruz


Ps. Yêu em yêu một yêu Bả Chó yêu mười là sao anh!!!

Dzậy là thấy mẹ Tư nghèo rồi bác ơi! Làm sao trả lời em gái thành đô đây Bác!

Và rồi, chẳng lẻ con Út vịt lộn, thằng Sáu thợ hồ nói nói Tư tui ăn phải Bả Chó!!! 

Kẹt! Và kẹt quá trời wơơơiiii!!!

12.03.2017

No comments:

Post a Comment