Theo VNTB -14.2.16
AFR Dân Nguyễn (VNTB) Trung tướng Nguyễn Quốc Thước, nguyên UVTW đảng, nguyên đại biểu QH, vừa có bài “Đổi mới nhưng dứt khoát không đổi màu”, trên báo Giáo dục Việt Nam (GDVN).
Chỉ với tiêu đề bài viết, ông tướng Thước đã có thể truyền đi khá rõ nét cái thông điệp muốn căn dặn các nhà lãnh đạo đảng của ông đổi mới gì thì đổi, đổi được đến đâu thì đổi, chứ dứt khoát chế độ không được thay đổi…
“Đổi mới nhưng dứt khoát không được đổi màu”-lời căn dặn của tướng Thước lại khiến người ta liên tưởng ngay tới một phát ngôn từ cuối thế kỷ trước :” Hòa nhập chứ không hòa tan!”…
Không biết ai là tác giả phát ngôn “để đời” này, nhưng chắc hẳn phải là một nhà Mác xít cao cấp, một người “giỏi lý luận”, hay “biết lý luận”(!)…
Đứng trước sự sụp đổ tan tành của Liên bang Xô Viết- thành trì của cách mạng thế giới- quê hương của Lê nin vĩ đại, kéo theo sự sụp đổ không gì cứu vãn của “hệ thống xã hội chủ nghĩa anh em” trên khắp Âu châu; đứng trước xu thế hội nhập không thể cưỡng lại của toàn thế giới, đảng cộng sản VN nhận thức được rằng, hội nhập là bánh xe lịch sử mà họ không thể quay ngược lại được…nên họ chấp nhận xu thế này. Đó là “Hòa nhập”. Trong khi chủ trương tham gia mọi tổ chức QT về kinh tế, văn hóa, khoa học kỹ thuật, thậm chí tham gia cả các tổ chức về chính trị, xã hội, như tổ chức nhân quyền…nhưng đảng cộng sản VN vẫn “kiên trì” đường lối đảng cs lãnh đạo toàn diện, vẫn “Kiên trì định hướng XHCN”. Đó là “…không hòa tan”.
Tròn 25 năm, một phần tư thế kỷ, kể từ khi chủ nghĩa cộng sản trên phạm vi toàn thế giới đã sụp đổ và không có bất cứ một biểu hiện của khả năng ngóc đầu dậy. Tướng Thước là người trong cuộc, chứng kiến trọn vẹn “sự kiên lịch sử” trọng đại này. Ông biết nước Nga của Lê nin vĩ đại đoạn tuyệt thẳng thừng và dứt khoát với những di sản do Lê nin để lại. Nhân dân Nga đã và đang vật vã trong sự thoát thai khỏi những di hại do chủ nghĩa cộng sản gieo rắc. Ông cũng biết trên quê hương của Mác, ông tổ của chủ nghĩa cộng sản thế giới, cái “màu đỏ” chết tiệt của Mác, cũng đã được đổi sang “màu xanh”của hòa bình, ấm no, hạnh phúc và thịnh vượng được một phần thư thế kỷ rồi. Khối các nước Đông Âu cũng đã “đổi màu”, từ “màu” cộng sản đói nghèo, không có tự do, sang “màu” dân chủ, nhân quyền. Tướng Thước có biết điều đó chăng? Nhân dân nhiều nước trong khối cộng sản đông Âu cũ còn chưa thoát khỏi nghèo đói cũng bởi hệ quả mà chủ nghĩa cộng sản để lại là vô cùng nặng nề. Người dân trên quê hương Mác may mắn hơn, vì sau cuộc chuyển đổi về chung một “màu” với nửa Tây Đức, nhân dân Đông Đức cộng sản theo chủ nghĩa Mác được san sẻ, giúp đỡ bởi những người đồng bào của mình, mà họ có ngay bánh mỳ patê, áo măng tô và xe cộ…Người dân Đông Đức phải rùng mình ớn lạnh mỗi khi nghĩ về “thời xa vắng”- cái thời họ phải sống trong “Bức tường Bec-lin”, sống trong “bức màn sắt” của chủ nghĩa cộng sản….,tướng Thước hẳn không thể không biết những điều kể trên.
“Đổi mới nhưng dứt khoát không đổi màu”
Cái “màu” mà ông Thước đòi giữ cho bằng được ấy là “màu” gì, mà khiến ông quý hóa nó, muốn lưu giữ nó mãi thế?
Một cái nhà không cùng “gam” màu với cả dãy phố mới, nó đỏ loe đỏ loét khiến nó trở nên kệch cỡm, thiết tưởng cũng đã nên phải “đổi màu” cho phù hợp, hài hòa với phố phường…,huống hồ nó đã bạc phếch, nham nhở đầy những vết nấm mốc, tróc lở, thì có nên “đổi màu” hay không???
Đấy mới chỉ là chuyện “màu” của một ngôi nhà trên phố.
Còn cái “màu” mà ông tướng Thước hô hào “kiên quyết không đổi” ở đây, ai cũng hiểu là cái “màu” đỏ nhức mắt, màu máu bầm gan tím ruột trong đói nghèo và tranh chiến của chủ nghĩa cộng sản; là (Chế độ XHCN “ưu việt”).
Ai cũng biết chủ nghĩa cộng sản là cái bánh vẽ, là thiên đường trong mơ.
Ai cũng biết chủ nghĩa cộng sản không đem lại gì khả dĩ cho nhân loại ngoài đói nghèo, bất công, ác độc, xảo trá…
Chủ nghĩa cộng sản là thế. Nó không thể khác được.
Làm sao có thể khác được khi cơ chế thiết chế nên chủ nghĩa cộng sản đã chứa đựng toàn những nhân tố mâu thuẫn đối kháng, duy lý, cực kỳ khiên cưỡng, không tôn trọng quy luật tự nhiên cũng như quy luật xã hội?
Kêu gọi “đổi mới mạnh mẽ”, trong khi lại hô hào “kiên quyết không đổi màu”, tức không thay đổi thể chế, khiến người ta không biết “đổi mới” mà ông Thước nói tới ở đây là đổi mới cái gì.
Kêu gọi cán bộ phải biết tôn trọng dân, lấy dân làm gốc bằng “phê và tự phê, trong khi “bài” phê và tự phê cũng như chiến dịch “học tập và làm theo tấm gương đạo đức HCM” vẫn đã và đang được đảng CSVN áp dụng nhiều năm nay, kết quả ra sao, thiên hạ rõ cả rồi...
Ông Thước đã thuộc vào lớp người “xưa nay hiếm”.
Những trăn trở, mong mỏi của ông cho một đất nước tốt đẹp, thật đáng trân trọng.
Tiếc là nguyện vọng đó lại được ông gói ghém trong một tư duy mâu thuẫn và lẩm cẩm: ( “Kiên quyết không đổi màu”) giống như những điều người ta từng được nghe, vẫn được nghe, như: “Ổn định chính trị”. “Kiên trì định hướng XHCN”. “Lấy chủ nghĩa Mác làm nền tảng tư tưởng ”…
Thiết nghĩ, với một người vừa được tái đắc cử cương vị đứng đầu đảng CSVN như ông Nguyễn Phú Trọng, tướng Thước còn gì phải lo lắng về chuyện đổi mới với chả đổi màu…
No comments:
Post a Comment