Saturday, January 16, 2016

VN và giấc mơ TPP

 VIETNAMDAILY.NEWS-01-16-2016
2
Khi cựu thiếu tướng Lê Văn Cương công nhận TPP không phải chỉ là kinh tế mà còn là chính trị và an ninh, và giá trị hơn là 10 chiếc tàu ngầm nhưng theo Bộ Trưởng Quốc Phòng Mỹ, ông Carter, so sánh thì sức mạnh an ninh như là một chiếc hàng không mẫu hạm.Nhưng mối đe dọa thực sự chưa phải là Trung Cộng (TC) mà là quốc hội Mỹ. Nếu Quốc Hội không phê chuẩn thì tất cả trở lại con số không. Nhưng nếu thông qua thì VN lại phải đối phó về những gì TPP đòi hỏi: tự do tin tức trên Internet, cải tổ các công ty quốc doanh, kiểm soát môi sinh chặt chẽ. Luật lao động để bảo vệ công đoàn, công nhân. Và khi các nhà hoạt động nhân quyền còn bị đánh tơi tả, kể cả luật sự biện hộ cho nạn nhân. Nhưng giám đốc Nguyễn Bá Hồng, của bộ Ngoại giao VN, phân bộ Mỹ Châu, tuyên bố: “cho dù còn nhiều trở ngại, chúng tôi quyết định lái thuyền (TPP) ra khơi”. Không thấy nói nếu tàu chìm hay lạc hướng thì VN đối phó ra sao. Điều này giống như khi Trung Cộng xin vào WTO (năm 2001): hy vọng cải tổ kinh tế sẽ đem lại cải tổ chính trị, ước mơ đó đã không bao giờ xảy ra.
Vậy là TC khôn hay ngu? Và CSVN có tính theo con đường đó hay không?
Phải chăng VN thấy TC lừa gạt thế giới, xin vào WTO rồi “quên” cải tổ chính trị?
Hãy trở về cái gốc của cộng sản: Karl Marx. Cuốn Tư Bản Luận chỉ phê bình tư bản, thực chất là giới thương mại lũng đoạn thị trường, bóc lột giới lao động. Tư bản luận không dạy những người đi làm cách mạng (Lenin, Stalin, Mao, Hồ, Castro) thiết lập một bộ máy nhà nước với công an trị, chà đạp nhân bản, nhân quyền. Những người sáng lập chủ nghĩa CS lợi dụng lý luận đó để sách động quần chúng nổi loạn giúp họ nắm chính quyền. Bởi vươn lên từ lường gạt, tàn bạo, dối trá … CS không bao giờ hiểu dân chủ và sự thật. CS tin rằng cứ nhai đi, nhai lại thì dối trá sẽ thành sự thật. Cũng như đảng CS chỉ định ứng cử viên rồi cho dân bầu dù chỉ có một người, một ghế, và thế là dân chủ. Mọi chuyện phải thông qua Trung Ương Đảng và thế là dân chủ. Ai không đồng ý với nhà nước: Bắt nhốt, thế là dân chủ.
Karl-Marx cũng không dạy kinh tế CS, triết học, khoa học hay lịch sử. Những đảng CS nắm quyền đã chế tạo những sản phẩm (kinh tế, triết học, khoa học hay lich sử) và gán tên Karl-Marx lên rồi bắt dân học tập.
TC nghĩ rằng trò “mèo trắng, mèo đen” của Đặng Tiểu Bình đã gạt được thế giới và đưa TC ra khỏi chậm tiến, lạc hậu. TC nay nghĩ rằng mình đã mạnh nên bắt đầu gây hấn với lân bang về biên giới, biển, đảo …  nhưng sau 20 năm “đổi mới” sự rạn nứt bắt đầu xuất hiện:
Cuộc khủng khoảng thị trường chứng khoán của TC mùa hè 2015 cho thấy đảng CSTH can thiệp vào thị trường khiến thế giới cảnh cáo và xa lánh. TC mất lợi thế về lao động rẻ. Và trò chụp giựt, ăn cắp các phương thức sản xuất để đem lợi nhuận về cho các công ty TH đã khiến thế giới phản ứng. Ngoài chuyện cảnh cáo TC về việc ăn cắp tin học qua Internet. Thế giới, dẫn đầu bởi Mỹ đã từ từ tẩy chay TC bằng cách rút các công ty ra khỏi thị trường TC, kể cả chứng khoán, ngân hàng. Vì vậy TC chuyển sang mở ngân hàng để tự làm ăn (cho vay lấy lời), đầu tư vào các công ty ngoại quốc, mua cổ phần, góp phần vào sinh hoạt của Liên Hiệp Quốc.
Nhưng vấn nạn của TC đã hiện rõ:
Dân số lão hóa, nhà nước TC bây giờ cho dân, mỗi gia đình có 2 con, nhưng quá trễ, dân chẳng muốn đẻ khi tương lai chỉ là nô lệ cho đảng CS. Dân TC tìm đường ra nước ngoài.
Môi sinh khiến thủ đô Bắc Kinh ngộp thở. Trường học, hãng xưởng đóng cửa (2100 hãng), xe cộ bị giới hạn, con số dân chết vì ô nhiễm ngày càng tăng nhưng nhà nước dấu nhẹm. Điều này cho thấy sự vá víu về cai trị của TC, cấm bao lâu? Làm sao chấm dứt? Dân chúng sẽ sống ra sao, du khách sẽ không đến TC nữa, hãng xưởng đóng cửa bao lâu? Nhân công sẽ sống ra sao nếu hãng xưởng đóng cửa vì không chấm dứt ô nhiễm.  Khi TC bỏ tiền đầu tư ở nước ngoài thì làm sao tạo công ăn việc làm cho dân. Nhật là nước thiếu nhân công trầm trọng nhưng không dùng người Trung Hoa mà lại đầu tư vào các nước Đông Nam Á.
Vì cạnh tranh, TC cố gắng sản xuất hàng cao cấp: máy bay, computer, robot, xe hơi, điện thoại … thay vì hàng giả. Nhưng kỹ năng của công nhân Trung Hoa không theo kịp với thế giới, và vì nhà nước không lo cho dân thì an sinh xã hội sẽ là gánh nặng cho xã hội. Khi có những tai nạn xảy ra cho dân, nhà nước TC giải quyết nhanh chóng, dấu nhẹm tin tức, xử tử kẻ chủ chốt và tuyên bố giải quyết êm đẹp.
Khi nhà nước mất dạy (không có đạo đức) thì dân cũng vậy. Hàng giả gây chết người (sửa nhiễm độc, nhà hàng bán thức ăn trộn với ma túy, đồ ăn pha chất hóa học, thú vật chết lâu nhuộm màu đem bán) cho thấy dân Trung Hoa đang mất nhân tính. Cố gắng của Tập Cận Bình (TCB) lôi Khổng Tử hay Phật Giáo ra dạy dân cho thấy khủng khoảng về đạo đức của CS. Tư cách làm ăn, buôn bán của thương gia, lối làm việc của nhân công TC tại nước ngoài cho thấy sớm muộn cũng sẽ bị đuổi về nước.
Khi đảng CS làm giàu, thì tham nhũng phát triển. 20 năm qua từ Hồ Cẩm Đào, Giang Trạch Dân, đảng làm giàu trên sự đổi mới giả dối của TC. Nay TCB muốn thay đổi? Dân có ăn đã quen, nhưng rồi sẽ ra sao khi kinh tế suy sụp? Đảng CS đã ăn quen, tham nhũng như là sự bảo đảm an sinh khi bị cho về hưu. Nay TCB chặn hay hủy bỏ, rồi thay bằng gì? Từ trên xuống dưới đều ngấm ngầm chống lại. TCB trải qua hơn 20 lần bị ám sát hụt. Ai xui bị thanh trừng thì ráng chịu nhưng đa số sẽ tự hỏi nếu đảng không lo cho đảng viên về hưu thì làm sao lo cho dân về già.
TCB gần đây đã nhắc tới việc giải thể đảng vì thấy đảng chỉ là gánh nặng cho đất nước và đem tinh thần ái quốc: giấc mơ Trung Hoa là cường quốc ngang hàng với Mỹ để lôi cuốn dân quên đi những sai lầm của đảng. Nhưng thay đảng CS bằng một đảng độc tài TCB thì cũng vậy thôi.
Nhưng làm sao lấp khoảng trống?
Tương lai dân Trung Hoa: 1 người trẻ đi làm nuôi 3 người già.
Trung Hoa vẫn là nước thiếu về sản xuất thực phẩm (không đủ nuôi dân).
Giới thương mại, trí thức không tạo công ăn việc làm, tạo sản phẩm giá trị để cạnh tranh với thế giới. Made in China đã chết. TC phải đi mua lại những hãng ngoại quốc để làm sản phẩm dưới tên ngoại quốc.
Dân không theo hay không hạp với những kế hoạch nhà nước: Lúc cấm đẻ thì đẻ lén, nay cho đẻ thì không chịu đẻ. Nhà nước xây các mega city (đại đô thị) nhưng chẳng ai tới dù là dân lao động hay giới làm ăn.
TC hung hăng gây hấn nhưng quân đội có sẵn sàng chiến đấu vì tham vọng của đảng? Nên nhớ quân đội chỉ chiến đấu hữu hiệu khi bảo vệ đất nước. Khi người lính phải chiến đấu nơi xứ lạ (xâm lăng) là coi như bỏ. Nhất là kỹ thuật quân sự của TC chỉ là đi ăn cắp, mua lại của thế giới thì làm sao thành cường quốc cho được. Nga đã thua Mỹ xa về quân sự thì TC tuy có giàu hơn Nga thật nhưng còn thua xa Mỹ về kỹ thuật cũng như khả năng quân sự. Trung Cộng là tổ sư phong thủy, chắc phải biết về địa lý nước Mỹ, thủ đô Mỹ, ví trí của Ngũ Giác Đài … “Thiên thời” là cái trời cho. Trời cho nước Mỹ là cường quốc (cứu thế giới qua 2 thế chiến), TC đã làm gì cho thế giới? Những gì TC đóng góp cho Liên Hiệp Quốc không có nghĩa thế giới sẽ làm ngơ cho TC đàn áp nhân quyền, uy hiếp lân bang hay bóc lột các nước nhỏ về kinh tế.
Khi TC đầu tư với thế giới, nhất là khi đồng Yuan đã được Quỹ Tiền Tệ Thế Giới công nhận thì TC không thể coi thường luật pháp thế giới. Khi kinh tế suy thoái, đồng tiền mất giá. Nếu nhà nước TC can thiệp vào thị trường tài chánh thì thế giới sẽ kiện ra tòa án quốc tế là nơi TC đang kẹt với Phi về vụ kiện biển đảo. Không lẽ TC đập phá những gì đã xây dựng? Mới đây TC đã phá hủy một cao ốc 65 tầng mới xây, để … chống tham nhũng (vì cán bộ tham nhũng để xây cao ốc, nhà nước phá bỏ cho bõ ghét. Ác và ngu. Tại sao không tịch thu, đem bán lấy tiền).
Khi TC chơi trò một chọi một với các nước lân bang để dễ bề uy hiếp, mua chuộc  thành viên ASEAN, thì Mỹ phản đòn bằng TPP, gom 12 nước của vòng đai Thái Bình Dương thành tổ hợp kinh tế để vây TC. TC cố giành thị trường Nam Mỹ nhưng không thể so sánh với thị trường Âu Châu (EU) và Á Châu (TPP).
Đã từ lâu Mỹ ghi nhận trò mất dạy của TC (Mỹ đã có kinh nghiệm với Liên Xô qua chiến tranh lạnh). Mỹ chỉ nói sơ sơ chuyện thay đổi kinh tế, tài chánh, còn TC có thay đổi không thì mặc kệ. Nay đến lúc Mỹ ra tay, thị trường chứng khoán và giá dầu hỏa là thế tự nhiên của toàn cầu. Dân số, công ăn việc làm, môi sinh là chuyện nội bộ của TC (mày làm ẩu thì ráng chịu). TPP chỉ là ngăn chặn lối thoát cuối cùng của TC. Mỹ sẽ ép để TC đi đến chỗ tự sụp đổ hay tự nổi loạn vì kinh nghiệm dân chủ (Mỹ có) mà TC chưa có. Và chỉ có dân chủ mới tự giải tỏa các vấn nạn mà TC đang đối đầu. Tiếc thay TC chưa hề biết dân chủ, không hề muốn dân chủ. Tệ hơn nữa TC coi dân chủ là cặn bã của tư bản, kẻ thù của cha đẻ Mao và ông tổ Karl-Marx.
Rồi Mỹ sẽ tăng phần trăm tiền lời khi cho vay đồng mỹ kim (rate hiking). Điều này làm đồng mỹ kim lên giá và như vậy đe dọa giá trị của đồng yuan của TC, khi thị trường tài chánh thay đổi, các nhà đầu tư có khuynh hướng chọn tiền tệ có giá trị cao và bác bỏ tiền của nước có nền kinh tế mất cân bằng như TC. Khi cả thế giới bỏ đồng Yuan chạy theo Mỹ kim thì kinh tế TC … húp cháo. Điều buồn cười là TC bắt chước Mỹ lập ra các cơ quan nghiên cứu, phân tích chiến lược, các viện nghiên cứu tư tưởng (Think Tank, Foundation…) nhưng vì các học giả TC đã chìm đắm trong độc tài quá lâu nên suy nghĩ của họ không thể đa dạng, linh động, mới lạ như Tây Phương. Vì giới trí thức TC vẫn chịu sự lãnh đạo của đảng CS nên cho dù có mới lạ thì cũng đi vào vết xe đổ là khi chính trị sụp đổ, tất cả đi theo.
Mỹ đã để cho TC đi vào con đường buôn bán qua Internet. Càng bán hàng nhiều qua Internet khiến dân Trung Hoa có cảm tưởng mình giống như dân Mỹ nhưng  thực tế nền kinh tế Trung Hoa chưa phải, và chưa bằng kinh tế Mỹ. Bước nhạy vọt vĩ đại của Mao đã thất bại và bước nhảy vọt Internet cũng sẽ như vậy vì chỉ có thượng tầng tiêu thụ mà không có hạ tầng sản xuất (thực phẩm).
TC đang đi vào ngõ cụt. Dân Trung Hoa không có lựa chọn nào khác vì không hề có cơ hội được lãnh đạo bởi Người Không CS vì họ chỉ biết có đảng CS lãnh đạo từ trước tới nay. Có bao giờ CS chấp nhận sai lầm và nhường quyền lãnh đạo cho người khác làm?
Đảng CSVN không thể sánh bằng đảng CSTH. Vậy con tàu VN sẽ lái về đâu trong biển TPP. Lỡ gặp “tàu lạ” chặn đường thì làm sao???
Tin nhận được từ Biển Đông:
“Phi (luật Tân) ơi, cứu tao! Tao đang bị tàu lạ 5 sao (cờ TC) chặn, tao chỉ có 1 sao (cờ CSVN), làm sao tao chống lại, mày nhớ kêu anh Hai 50 sao (cờ Mỹ) tới cứu mau lên. Tao lạy mày!”.
TCL
VA
12-12-2015

No comments:

Post a Comment