Monday, October 31, 2016

Đất nước không phải của riêng ai…

Ts. Mai Thanh Truyết (Danlambao) - Đất Nước là Đất Nước của chung, của mọi người Dân, của cả dân tộc. Từ người lãnh đạo quản lý Đất Nước cho đến người dân cùng đinh trong xã hội cần phải được dự phần và chia xẻ trách nhiệm đối với Đất Nước. 

Ở các quốc gia tiến bộ và phát triển, người có quyền hạn càng cao thì trách nhiệm càng lớn. Một tai nạn xe lửa hay máy bay có thể khiến cho ông/bà Bộ trưởng Giao thông phải nhận lãnh trách nhiệm và từ chức. Huống chi trong việc quản lý một Đất Nước.

Việt Nam từ bao năm nay, có biết bao chính sách, kế hoạch... bị phá sản mà nhân sự đề ra chính sách vẫn ung dung tự tại trên cương vị cũ, có khi càng cao hơn để có điều kiện đề ra những chính sách phá sản khác! 

Đó là một trong nhiều nghịch lý làm trì trệ sự tiến hóa và phát triển của Dân tộc do CSVN là thủ phạm chính. 
Để kết luận, chúng ta thử hình dung các mắc xích có thể kết nối bốn sự kiện đang được khai triển ở Việt Nam và các quốc gia lân cận. Đó là các công trình xây dựng xa lộ Trường sơn, đường số 9 nối liền biên giới Thái-Lào ra biển Đông, nhà máy lọc dầu Dung Quất, và dự án quốc tế giữa Trung Cộng và Thái Lan trong việc nạo vét khai thông lòng sông Cửu Long để tàu vận tài nặng có thể lưu thông trên thủy lộ này.

- Trước hết, theo quan điểm về chiến lược quân sự mới, xa lộ Trường Sơn sẽ không còn là con đường chiến lược một khi có chiến tranh như lãnh đạo CSVN biện minh cho việc xây dựng này. Thiết nghĩ đây là con đường chiến lược dành cho mục đích kinh tế-chính trị, nhưng không hẳn để áp dụng cho Việt Nam vì trong suốt chiều dài của xa lộ là vùng thưa dân cư nếu không nói là hoang dã. Quốc lộ I, con đường huyết mạch của Việt Nam, cần phải được nâng cấp, nhất là từ Quảng trị trở ra Bắc nhưng không được lưu tâm đến. 

Đường số 9 từ Đông Hà được nới rộng thành một xa lộ để mở một huyết mạch đông tây từ cảng Madchamay, Ấn Độ dương, Thái Lan ra biển Đông. 

Về nhà máy lọc dầu Dung Quất, tuy vùng nầy không có hạ tầng cơ sở như giao thông, điện nước, và dân cư thưa thớt, và rất xa trung tâm sản xuất dầu thô hàng ngàn dậm. Địa điểm nầy phải chăng được chọn lựa để đáp ứng mục tiêu chuyển vận dầu khí vào vùng đất phía Tây Nam của Trung Cộng như Vân Nam và Tứ Xuyên? Năm 2014, Dung Quất chuyển vận qua Vân Nam 7 triệu tấn đầu thô. (Hàng năm Dung Quất bị lỗ hàng chục triệu Mỹ kim ngay từ ngày bắt đầu đi vào sản xuất. Hiện tại có nguy cơ đóng của, làm tiêu tốn của cải quốc gia trên 15 tỷ Mỹ kim!)

Và công trình quốc tế thứ tư là việc nạo vét cùng nới sâu lòng sông Cửu Long không ngoài mục đích khai thông vận chuyển của các tàu vận tải hàng hóa lớn nối liền Vân Nam (Tây Nam TC), Thái, Lào, và Việt Nam? Vào cuối tháng 12/2014, hai chiếc tàu chở dầu từ Ấn Độ dương qua hải cảng trên để tiếp vận dầu cho tỉnh Vân Nam với nhu cầu 1 triệu thùng dầu thô mỗi ngày).

Nếu tổng hợp bốn mắc xích trên lại với nhau, chúng ta có thể hình dung được một sự phối hợp chiến lược nhuần nhuyễn về kinh tế-chính trị do CSVN thực hiện từ hơn 10 năm qua.

Nhưng tất cả những sự phối hợp đó chỉ nhằm mục đích “phục vụ cho nhu cầu của đàn anh nước lớn tức Trung Cộng” để:

- Chuyển vận hàng hóa xuất cảng từ lục địa Tây Nam Trung Cộng sang Thái, Lào, Việt Nam và quốc tế. 

- Sản phẩm nhập cảng chiến lược của TC là dầu khí, và Dung Quất sẽ là nguồn cung cấp quan trọng cho vùng này. 

Các diễn biến từ quá khứ đến nay cho phép chúng ta kết luận là CSVN đã hành xử việc hội nhập và phát triển quốc gia như trên đã không thể hiện tinh thần hội nhập và phát triển bền vững theo tinh thần của Liên Hiệp Quốc đề ra mà chỉ tô đậm thêm lý tính thần phục, nếu không nói là nô lệ của cường quyền để phục vụ cho nhu cầu kinh tế, chính trị, và quân sự của TC hơn là tạo thêm phúc lợi cho người dân Việt

Xuyên qua bốn sự kiện đã phân tích ở phần trên để lý giải cho việc phát triển không đồng bộ đưa đến tình trạng bế tắc hiện tại của Việt Nam trong vấn đề hội nhập vào tiến trình toàn cầu hóa trên thế giới, 

CSVN đang tiếp tục đi theo chiều hướng kinh tế chỉ huy dưới mỹ từ “phát triển kinh tế tư bản theo định hướng xã hội chủ nghĩa” mà không ai trong Bộ Chính trị, Trung ương đảng giải thích được... định hướng xã hội chủ nghĩa như thế nào. 

CSVN phát triển Đất và Nước như người mù đi tìm cây kim trong biển cả!

Do đó họ không còn đủ sức quán tính mạnh để vượt ra khỏi rào cản thần phục và xin-cho, để rồi cuối cùng giải pháp thần phục vẫn là giải pháp dễ nhất và an toàn nhất cho công cuộc bảo vệ quyền lực của đảng. 

Từ những lý do trên, thử hỏi làm sao lãnh đạo CSVN có thể đem lại niềm tin cho người dân được? 

Biết đến bao giờ thái độ thần phục của đảng CSVN chấm dứt để cho người dân Việt có khả năng đứng vững trên hai chân của mình?

Lịch sử Việt Nam trong tương lai chắc chắn sẽ không quên ghi lại những trang sử đen tối của dân tộc trong giai đoạn cai trị của đảng CSVN.

30.10.2016

Một triệu thằng “ta” bên Tàu bị xử lý... những thằng “ta” bên nước Việt liệu có chùn tay?

Nhạc sĩ Tô Hải (Danlambao) - (Xin phép từ nay được gọi là “Ta” để chỉ những thằng cộng sản thoái hóa, tự diễn biến, ăn cắp, ăn cướp... cho đúng định nghĩa chữ “Ta” của nhà đại giáo sĩ-tiên sư-ný nuận biện chứng... hoàng đế độc quyền của cái tập đoàn chính trị vô lý tưởng vẫn bám víu một cách trơ trẻn lấy cái tên Cộng Sản “để lãnh đạo toàn diện” đất nước VN này).

Để mở đầu cho bài viết, tôi xin mượn một câu kết luận của đại tá công an Nguyễn Đăng Quang, một đảng viên CS kỳ cựu nhưng đã sớm nhìn thấy và đã nói toẹt ra“cái nguyên nhân của mọi nguyên nhân” là:

“25 năm đã qua 5 kỳ Đại hội Đảng, mỗi một kỳ Đại hội Đảng thì tình trạng tham nhũng càng nặng nề hơn, mức độ càng nghiêm trọng hơn và đối tượng phạm tội càng cao cấp hơn. Cho nên có thể nói là càng chống tham nhũng thì tham nhũng càng phát triển. Theo tôi cơ chế này ở Việt Nam đẻ ra tệ nạn tham nhũng và bọn tham nhũng lại ra sức bảo vệ cơ chế này. Do vậy nếu giao phó cho Đảng Cộng sản Việt Nam độc quyền chống tham nhũng thì tham nhũng càng phát triển.”

Còn với mình thì xin nói cụ thể và không còn e dè sợ sệt chút nào như sau:

Muốn diệt được bọn “nội xâm” đang tàn phá đất nước này thì:

1- Hãy giải tán ngay cái đảng lãnh đạo toàn diện nay đi;

2- Hãy tước ngay quyền hành trị vì 90 triệu dân Việt khỏi sự chăn dắt như súc vật của tất cả những cá nhân, tổ chức nhắm mắt ăn theo và làm theo những kẻ đầu sỏ mà chóp bu là một tên điên, nhưng rất ngạo mạn, tự kiêu, coi thường tất cả thế giới khi nắm trong tay toàn bộ quyền hành, coi nhân dân, lập pháp, hành pháp, tư pháp chỉ là những nơi chấp hành lệnh của hắn ta vì cho đến thời đại này chỉ có lão ta là tuyệt đối đúng mà thôi!

Chuyện giải quyết “nội xâm” chẳng cần đến lúc lão này, từ chỗ “nâng đỡ”, “bao che”, bằng các thứ ný nuận cực ngu như:

“Thầy Đường Tăng đi thỉnh kinh cũng phải hối lộ nữa là”;

“Chống tham nhũng nhưng làm sao đừng có đánh chuột làm vỡ “bình quí”nên phải kiên trì, lâu dài, đừng để các lực lượng thù địch gây chia rẽ v.v...”

Cho đến “biến chứng” tuyệt vời và... cực ngu:

“Đánh nội xâm khó vì là... “Ta đánh Ta”...

Thì quả là sự u mê, rối trí, bấn loạn của tay “đảng trưởng to hơn vua” này đã đến mức... không mấy ai còn chút lương tâm chịu nổi nữa!

Và rõ ràng đã có một sự “phản ứng” khá khéo léo của ngay giới báo chí do họ “cầm tay chỉ việc”, dạy ăn, dạy nói đến từng tiếng mẹ đẻ, thậm chí ngay trong cái quốc hụi vô tích sự của đoảng cũng có những lương tâm đã vùng lên ăn nói khá là... “bạt mạng”!

Tới đây, mong các bạn hay có dị ứng với “báo đảng ta” hãy chịu khó đọc vài dòng trên báo in và báo mạng của họ để thấy “có một sự nứt rạn rõ ràng trong đường lối” nói dối, nói bậy, dấu giếm, thập thò, tô hồng lấy được xưa nay với một lực lượng đã muốn có một sự thay đổi triệt để mong đi đến tận cùng của sự thật... Đây nè! mới toanh là Tuổi Trẻ và TTO:

TTO (28/10/2016 08: 12 GMT+7) - Hôm nay (28-10), Tổng thanh tra Chính phủ báo cáo về công tác phòng chống tham nhũng (PCTN) năm 2016 trước Quốc hội. Sau đó, chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp sẽ trình bày báo cáo... 

Trong báo cáo thẩm tra (đã gửi đến Quốc hội), Ủy ban Tư pháp đồng tình với đánh giá của Chính phủ là “tình hình tham nhũng vẫn đang diễn ra phức tạp, xảy ra ở nhiều cấp, nhiều ngành, nhiều lĩnh vực với mức độ phổ biến, tính chất rất nghiêm trọng”.

Ủy ban Tư pháp cho rằng báo cáo của Chính phủ đã nêu lên nhiều tồn tại, hạn chế trong công tác PCTN nhưng “chưa chỉ rõ địa chỉ của tồn tại, hạn chế đó và trách nhiệm cá nhân của người có thẩm quyền”. 

Trong nhiều phiên thảo luận, đại biểu Quốc hội khóa XIII đánh giá một trong những nguyên nhân dẫn đến hoạt động của bộ máy nhà nước trì trệ, nhất là tình hình tham nhũng còn nghiêm trọng, là do trong nhiều năm các báo cáo này vẫn còn biểu hiện nể nang, ngại va chạm, đánh giá chung chung: “có một số nơi”, “có một bộ phận”, “một số người đứng đầu”, “một số cơ quan, đơn vị”... mà không có địa chỉ cụ thể nên không xác định được trách nhiệm cá nhân và không có tác dụng mạnh mẽ để chỉnh đốn, thay đổi. 

“Quyết tâm chống tham nhũng chỉ nằm trên văn bản, còn hành động trên thực tế lại chưa tương xứng. Đáng lưu ý, có một số cán bộ còn bao che, tiếp tay, "bảo kê” cho vi phạm”. 

Đáng lưu ý, trong báo cáo năm nay, cơ quan thẩm tra chỉ ra một vấn đề đang có tính thời sự, đó là: đại biểu Quốc hội, dư luận cử tri và báo chí phản ánh trong công tác điều động, bổ nhiệm cán bộ thời gian qua có một số trường hợp lạm dụng quy định để điều động, bổ nhiệm cán bộ không đủ điều kiện, tiêu chuẩn, phẩm chất, là người thân trong gia đình; có trường hợp bổ nhiệm ồ ạt vào thời điểm chuyển giao nhiệm kỳ... đã gây nghi ngờ, bức xúc, bất bình trong dư luận... 

Ngay bên cạnh, là một bài báo vạch tội một gương mặt mốc mới toanh: Tổng thanh Tra Chính Phủ Huỳnh Phong Tranh! (đã hạ cánh an toàn sau Tổng thanh tra Trần văn Truyền), đã bị khiển trách do về hưu sau khi “lao động thối móng tay” đã xây nên tòa lâu đài độc nhất vô nhị tại đồng bằng sông Cửu Long sai qui trình phép tắc!)

Báo cáo của Chính phủ về công tác PCTN năm 2016 đã được TTO và Tuổi Trẻ viết (và TTO có đưa ảnh) rằng: Cái ông tướng mạo rất không thật thà tí nào đã phê phán rất nhiều “Ta” biến chất nhưng... trong thời gian sáu tháng trước khi nghỉ hưu, ông Huỳnh Phong Tranh đã bổ nhiệm 35 cán bộ thanh tra, trong đó nhiều cán bộ cấp phòng, cấp vụ được bổ nhiệm mới mà không thực hiện điều chuyển từ “nơi thừa sang nơi thiếu”. 

Đặc biệt báo in thì bao giờ cũng chạy tít nhẹ nhàng khiêm tốn nhưng báo mạng thì thường đổi tít khác, đọc lên có vẻ “đứng sang lề trái” nên hút khách hơn nhiều. Ví dụ: Cùng một nội dung, Tuổi Trẻ (báo in) thì chạy tít nhỏ “Tính chất tham nhũng đang rất nghiêm trọng” nhưng TTO thì chạy tít lớn “Quyết tâm chống tham nhũng chỉ nằm trong văn bản”.

Cũng thời gian này, báo của đảng họ, đặc biệt là báo mạng đều cấp tập đưa tin về chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” từ bên Thiên Triều để người đọc có dịp đối chiếu và thấy ngay “Chống tham nhũng ở VN chỉ là trò... bịp”!

Con số một triệu tên tham nhũng bị xử lý với hình ảnh, tên tuổi chức vụ mới như Quách Quảng Xương, Trương Khiết Mỹ, Quách Bá Hùng, Hễ Hiếu Minh... đều được “sắp hàng ngang” cùng những Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang, Lý Đông Sinh, Lưu Tuấn Sơn, Lệnh Kế Hoạch... Tất cả đều là những tên “Hổ ra Hổ”... Nghĩa là từ phó chủ tịch tới thường trực Bộ Chính Tri, Bí thư các Tỉnh Ủy giàu có, hoặc nhũng tên cầm đầu các ngành dầu khí, xây dựng, năng lượng, tòa án... Và đây một gương mặt “Ta” của Tàu mới được lên bảng ‘đại hổ’: Tỷ phú Warren Buffet Trung Quốc bị bắt giữ. -Quách Quảng Xương, tỷ phú được ví như Warren Buffett của Trung Quốc bị cảnh sát giữ để phục vụ cho một cuộc điều tra tham nhũng:


Còn hàng loạt những gương mặt mốc nhưng béo tròn mới, đều được báo mạng của “Ta” và Tàu đưa lên, có ngày tới gần 10 tên: "cướp kễnh". Xin đọc ở đây: (http: //vnexpress. net/chien-dich-da-ho-diet-…/topic-18356. htm)

Tuy vậy, hãng Sino ngày 24/10/2016 vẫn đưa tin công khai: Trong số một triệu tên tham nhũng vẫn còn 834 tên trốn thoát ra nước ngoài và đang trở thành những tỉ phú lớn so với tỉ phú Mỹ nghĩa là với tài sản chúng húng cướp được, chúng đã trở thành gần như... bất khả xâm phạm!

Và đây 100 tên “Ta” của Tàu bị truy nã toàn cầu:



Trở lại với cái kiểu cách giả vờ phát động phong trào chống tham nhũng của lão vua xứ Việt mấy hôm nay bị chính báo chí và nghị sĩ của họ lớn tiếng lên án là “không có hiệu quả” là “ngày càng diễn biến tinh vi và phức tạp” là “chỉ chống tham những bằng khẩu hiệu”, là “không có cơ chế để thực hiện” v.v... và v.v...

Rồi nhìn về sáu cái đại án mà vua của họ chỉ ra phải “làm đến cùng nhưng phải thận trọng” mà... nực cười vì đúng như anh cả Trọng của họ nói từ lâu khi đang còn chưa điên quá độ là: “Tham nhũng như ngứa ghẻ (!?) sờ đâu cũng thấy, ngoảnh đâu cũng thấy”... thì trên cái thân thể thối tha ung thư giai đoạn cuối này, “6 cái đại án của lão vua cộng Việt” này đúng chỉ là 6 cái... mụn ghẻ! Chưa một cái nào mọc nổi trong tim, trong óc của bọn họ thật!

Mà chạm tới, dù chỉ là cái lông chân của một “chung chung - ương ương”, một “tỉnh quỷ”, “huyện quỷ”... của họ, thì báo nào của họ cũng sớm bị đóng cửa và tổng biên tập cũng sẽ ô-tô-ma-tích mất chức, rút thẻ nhà báo, thậm chí truy tố như trường hợp cụ Kim Quốc Hoa, 70 tuổi tổng biên tập báo “Người Cao Tuổi” đã bị truy tố, khám xét nơi ở và, tạm giam vì đã dám duyệt cho ra mắt 11 bài “lợi dụng dân chủ” nêu lên những chuyện “có hại cho đảng-nhà nước” mà nguy hiểm nhất là bài “Thị trường sao vạch”, một chuyện “nội xâm” rộng khắp mà cả nước ai cũng biết là có thật 100%! Bộ máy chính quyền mới với các tay lãnh đạo “háu đá” mới, đang tỏ vẻ ta đây “quyết chống suy thoái, tự diễn biến quyết liệt” đến cùng, đã ra tay với 4 tờ không nhẹ tay rồi đó! (Chưa kể một tổng biên tập một tờ báo vốn “có vấn đề” là tờ Lao động-xã hội mới bị sộ khám do... đánh bạc?).

Rõ ràng là: Dù cho láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện nhưng học tập “đả hổ diệt ruồi” kiểu các Thồông chí thì em... xin kiếu! Vì bắt chước các thồồng chí có mà đảng chúng em giải tán à?

Vả lại cuộc chiến “Ta chống Ta” này của chúng em mà không có một “Ta quan trọng” nào mất mạng thì số tiền họ mang sang bên nớ sau này càng đầy két các nhà băng Thiên Triều thôi, nhất là từ nay, đồng Nhân Dân Tệ của các thôồng chí được chính thức công nhận là một trong năm đồng tiền được lưu hành quốc tế thì... việc “phù phép” trong quy hoạch buôn bán, đầu tư giữa hai bên, cái gì thống nhất nhập siêu? cái gì thống nhất xuất siêu? sẽ càng thêm vô cùng thuận lợi!

Thôi thì các thồng chí cứ đả hổ diệt ruồi để tiến lên xã hội chủ nghĩa mang màu sắc Trung Quốc! Còn bên này chúng em “Ta đánh Ta” bằng văn bản cũng chỉ nhằm thẳng hướng xã hội chủ nghĩa với lý tưởng tương đồng nhưng mang màu sắc Việt Nam “Dĩ Hòa Vi Quí”tí chút!

30.10.2016

Việt Nam Cộng Sản trong quần... chúng ta

Nguyên Thạch (Danlambao) - Chuyện của Bác mà hôm nay lớp dân dã thực thà chất phác, trong cảnh nghèo khó khốn cùng của cuộc sống hôm nay, họ chẳng những tiết kiệm tiền bạc mà còn tiết kiệm ngay cả lời ăn tiếng nói nữa, cho nên người dân chỉ nói “Bác sống mãi trong quần” là vậy.

Còn đảng và nhà nước thì sao?. Đảng lãnh đạo như thế nào?. Nhà nước thực hiện việc tiến lên XHCN đến đâu?. Kinh tế thị trường theo định hướng XHCN thành công, thất bại như thế nào?. Độc lập Tự do Hạnh phúc có không?. Đất nước phát triển hay tụt hậu?. Đạo lý suy đồi hay vẫn tốt đẹp?. Xã hội có bình yên tiến bộ hay ngày càng tụt lùi vào tụt hậu chậm tiến?. Lãnh thổ, lãnh hải, vịnh, đảo có còn nguyên như ông cha để lại hay đã bị mất dần cho giặc ngoại bang Tàu cộng?. Chỉ còn non 4 năm nữa là 2020 sắp đến, “Mật Nghị Bán Nước 1990” sẽ được đảng chư hầu và nhà nước Thái thú tiếp tay giặc cướp thực hiện ra làm sao?. Tương lai Việt tộc sẽ về đâu?...

*

Hôm trước, nhân dịp bạn trẻ Nguyễn Viết Dũng cùng Hội những người yêu QLVNCH (fb.com/QLVNCH.3) đã tổ chức kỷ niệm ngày có bản Hiến Pháp tự do đầu tiên ra đời, sau này được lấy làm ngày Quốc Khánh Đệ Nhất Cộng Hòa: 26/10/1956 - 26/10/2016 tại Yên Thành, Nghệ An, tôi có viết bài: "Việt Nam Cộng Hòa vẫn trong tim người Việt" (1) để ca ngợi tinh thần của nhóm tuổi trẻ VN. Bài viết này đã gặp sự phản ứng dữ dội của các Dư luận viên và đặc biệt là nick Hậu Duệ cờ vàng.

Hôm nay tôi viết, cũng một tựa đề hao hao giống nhau nhưng chỉ khác nội dung, có nghĩa là: Việt Nam Cộng Hòa trong tim và Việt Nam Cộng Sản trong... quần. "VNCH trong... tim" thì gặp phải phản đối quá mức của DLV, còn "VNCS trong... quần" thì sẽ ra sao.

Điểm nổi bật là 2 đội trên thôn nhà, đội DLV phản ứng mạnh nhưng đội còm sĩ phe ta phản công tương sức nhưng kết quả cuối cùng, thắng lợi vẻ vang nghiêng về đội nhà, nhờ có sức tấn công nhũ vũ bão của còm Nguoiduatin. Ở đây, tôi không mặc áo thụng đề "vái" ai cả nhưng tôi chỉ muốn nêu lên sự thật rằng trong thôn Dân Làm Báo chúng ta, không ai mà không biết và mến phục còm sĩ Nguoiduatin, một cá nhân đã tự thừa nhận rằng là "dân bụi đời" chính cống, không bằng, không cấp và cũng chẳng hơn ai (nhưng chưa chắc đã ai hơn). Nhưng theo tôi thấy thì bài viết nào có Nguoiduatin xông vào thì không khí tranh luận trở nên náo nhiệt và dĩ nhiên là với những dẫn chứng cụ thể rạch ròi, nói có sách, mách có chứng, khiến DLV phải dạt. Với tôi, Nguoiduatin là một chiến sĩ minh mẫn, can trường và nhạy bén trên mặt trận tư tưởng.

Trở lại vấn đề mà tôi muốn nêu lên hôm nay như đề tựa đã ghi, chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu vị trí ĐCSVN đã và đang nằm ở đâu trong... quần chúng?. Câu này vừa là tựa đề và cũng vừa là câu hỏi mà điều trước tiên sẽ gợi lên trong trí nhớ của các bạn là câu nhồi sọ mà chúng ta đã bị nhồi nhét từ lâu, đó là: “Bác Hồ vĩ đại sống mãi trong sự nghiệp của quần chúng” mà người lười biếng cố gắng thu gọn thành “Bác Hồ sống mãi trong…quần” rồi xong, nó vừa ngắn gọn và cũng vừa dễ hiểu.

Bác thần thánh như thế nào, vĩ đại như thế nào, bác thật thà khiêm tốn như thế nào, bác hy sinh cả một đời để vì mục đích gì, bác hiến thân cho cách mạng, một đời cu ky không vợ không con ra làm sao giờ thì hầu như ai cũng hiểu tất tần tật. Nếu nói theo cách nói mà đồ đệ của bác là Nguyễn Phú Trọng: Bác như thế nào thì người ta mới nói “bác sống mãi trong…quần” chứ. Thế nhé, còn ai chậm tiêu, chậm hiểu rằng tại sao “Bác lại sống mãi trong…quần”, nghe gì mà “bôi Bác” đến gớm ghiếc dữ vậy, thì cứ việc đi gặp ông Google rồi tra từ “Bác Hồ sống mãi trong quần” thì sẽ học thêm được khối điều mới lạ mà trong sách vở hoặc từ cái mồm của đảng không hề nói hay dạy đến.

Ngoài đại đa số dân chúng nội ngoại đã hiểu rõ rằng “Bác Hồ sống mãi trong…quần”, số còn lại là nhóm đảng viên ngu lâu dốt bền cố bám giữ hình ảnh của Bác uy nghi vĩ đại trong quần mà tiếp tục mụ mị nhằm mục đích giữ vững hệ thống cai trị, giữ chặt vị thế ăn trên ngồi tróc của tầng lớp thống trị. Họ tiếp tục bám vào cái phao cứu tinh và xem đó như là một thứ hào quang chói lọi để lòe bịp quần chúng. Tuy nhiên, ngày hôm nay, mức độ thần thánh hóa cái hình ảnh trong quần của Bác đã không còn bao la, không còn dữ dội như xưa nữa vì nay là thời đại của nền tin học hiện đại giăng khắp toàn cầu, mọi ngụy biện, mọi gian trá xảo quyệt cố tình lấp liếm sự thật đều bị phát hiện trong tích tắc.

Chuyện của Bác mà hôm nay lớp dân dã thực thà chất phác, trong cảnh nghèo khó khốn cùng của cuộc sống hôm nay, họ chẳng những tiết kiệm tiền bạc mà còn tiết kiệm ngay cả lời ăn tiếng nói nữa, cho nên người dân chỉ nói “Bác sống mãi trong quần” là vậy.

Còn đảng và nhà nước thì sao?. Đảng lãnh đạo như thế nào? Nhà nước thực hiện việc tiến lên XHCN đến đâu?. Kinh tế thị trường theo định hướng XHCN thành công, thất bại như thế nào?. Độc lập Tự do Hạnh phúc có không?. Đất nước phát triển hay tụt hậu?. Đạo lý suy đồi hay vẫn tốt đẹp?. Xã hội có bình yên tiến bộ hay ngày càng tụt lùi vào tụt hậu chậm tiến?. Lãnh thổ, lãnh hải, vịnh, đảo có còn nguyên như ông cha để lại hay đã bị mất dần cho giặc ngoại bang Tàu cộng?. Chỉ còn non 4 năm nữa là 2020 sắp đến, “Mật Nghị Bán Nước 1990” sẽ được đảng chư hầu và nhà nước Thái thú tiếp tay giặc cướp thực hiện ra làm sao?. Tương lai Việt tộc sẽ về đâu?...

Hàng loạt câu hỏi này xin dành lại cho ĐCSVN trả lời, cũng như để cho mỗi một người dân tự mình suy nghĩ, chứ nếu viết ra đây thì bao nhiêu quyển sách mới đủ?. Tuy nhiên, người viết chỉ muốn đảng và nhà nước trả lời ngay câu hỏi và chỉ một mà thôi, thắc mắc trong bài "Viễn ảnh của một đất nước!" (2) đó là: Kế hoạch tái cơ cấu nền kinh tế giai đoạn 2016-2020 dự kiến khoảng hơn 10,5 triệu tỷ đồng theo giá thực tế (tương đương khoảng 480 tỷ USD). Tuy nhiên, không phải 10,5 triệu tỷ đồng này đều lấy từ ngân sách. ĐCSVN là một bầy đàn dạng háng viển vông!. Thằng thì bảo "Không còn tiền để làm bất cứ việc gì nữa", trong khi thằng khác thì: Cần trên 10,5 triệu tỉ, mà tôi xin viết bằng con số tiền Hồ, 10. 5000.000.000.000.000 VNĐ, tức khoảng 480.000.000.000 USD. Số tiền này, theo như đảng nói là không lấy hẳn từ ngân sách mà phải được vận dụng từ dân, trong khi dân chúng giờ đây như các ông đã biết là: Dân chỉ còn cái quần què có “Bác sống mãi” thì đảng cứ việc lấy thoải mái để tiện thể cho câu nói trong dân gian từ nay “Việt Nam Cộng Sản trong quần... chúng ta”.

30.10.2016



___________________________________

Ghi chú


Đất nước tôi sẽ ra sao, nếu?

Năm xích lô (Danlambao) - Hiện tượng bắt giam người trái phép với những gán ghép tội danh mà con người có lý trí chẳng thể hiểu. Án oan sai chẳng còn "xưa nay hiếm", khiếu kiện bất động sản dẫn đến đổ máu và án mạng,... là chuyện xảy ra gần như cơm bữa của nhà cầm quyền cộng sản (NCQCS) Việt Nam với cường độ ngày càng tăng, báo hiệu một xã hội đang bất ổn chính trị.

Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến thái độ cuồng loạn của NCQCS nhưng nhận định chung cho là loài thú giãy chết. Sự hoảng loạn sợ bị nhân dân lật đổ dẫn đến thái độ thù nghịch ngày một trắng trợn bạo hành của nhà cầm quyền. Tại sao họ lại sợ nhân dân lật đổ? Câu trả lời rất đơn giản vì NCQCS độc tài! Một XH dân chủ thì nhân dân có thể bất tín nhiệm bằng lá phiếu trong thời gian nhiệm kỳ tới khi mong đợi và hứa hẹn trước bầu cử của một tập thể nào đó nhưng không hoặc chưa thực hiện những gì tuyên bố sẽ bị loại trừ nhưng với chế độ độc tài nó sẽ rất khác vì không có sự lựa chọn. Độc tài không cho phép sự chọn lựa thì kết cục thê thảm cũng là thế tất yếu của bất kỳ chế độ gian ác nào đứng trên quyền lợi của đất nước và dân tộc. NCQCS tuyên truyền một chiều cho thế tất-phải-lãnh-đạo nên lo "thế lực thù địch" tự diễn biến và từ thế lực vô hình tự tạo đó sẽ cùng nhân dân lật đổ chế độ hiện hữu vì họ không cho nhân dân quyền chọn lựa.

Tôi sẽ đưa ra vài dẫn chứng một cách ngắn gọn nhất để nói về nguyên do cho sự hoảng loạn của NCQCS báo hiệu sự sụp đổ tất yếu. 

Kinh tế

Chính sách quái thai được ban hành từ những con người trong tư tưởng chỉ biết chém giết vì quyền lợi bản thân hoặc phe nhóm. Đối với họ chẳng có đồng chí, nhân dân gì ráo; quan trọng là đồng bọn và đồng tiền. Họ sẵn lòng làm tay sai và luôn bức hại nhân dân với suy tư ngắn ngủn nhưng thích nói như mộng du về tầm nhìn xa. Đầu của họ chỉ lợn cợn với tầm cao như "đi tắt đón đầu", "tay không bắt giặc", "AK hạ B52"... để vạch ra kế hoạch kinh tế cuốc dân (cuốc không phải quốc) nên loay hoay với kịch bản quái thai "kinh tế thị trường theo định hướng XHCN (xã hội chủ nghĩa)".

Kinh tế XHCN là kinh tế kế hoạch chỉ đạo (áp đặt, xin cho) với quốc doanh chủ đạo, tùy theo tầm nhìn nhưng tối thiểu là 5 năm. Kinh tế thị trường là kinh tế tự do (cung cầu) với hoạt động của tư nhân là chính, chẳng có quy hoạch năm nào. Lịch sử từng chứng minh chưa có một nền kinh tế XHCN nào phát triển tạo phúc lợi cho XH ngoài phục vụ cho đảng CS nắm quyền. Dẫn chứng cụ thể dễ so sánh nhất là Đông và Tây Đức (xưa) hoặc Bắc và Nam Hàn (hiện nay). Không hiểu NCQCS có phấn đấu đề ra chỉ tiêu (xin bạn đọc hiểu là tiêu đây là tiêu tùng, là tiêu diệt) đến sớm hay muộn. Kinh tế không thể trừu tượng hoặc đơn giản hóa là trộn đều rồi chia lấy trung bình như một bài toán tiểu học vì hai ẩn số của vế một không thể xác định bằng con số ((X+Y)/2=Z) sẽ không thể có giải đáp khi vế hai cũng là một ẩn số nên ông tên Trọng phải thú nhận là bất khả thi. Tôi có thể khẳng định, hai nền kinh tế với những căn bản đối nghịch của NCQCS trộn lại... thành nồi cám heo mà NCQCS tự xơi, đừng bắt XH nuốt.

Lý thuyết dụ dỗ XHCN là trong XH đó con người bình đẳng, làm theo năng lực và hưởng theo nhu cầu (!?). XHCN Việt Nam hiện nay có bình đẳng, có được tối thiểu diễn đạt suy nghĩ hay bị bắt giam khủng bố vì những nhu cầu tối thiểu và suy tư của con người? Lý luận thứ hai (quá độ) là phải kinh qua tư bản chủ nghĩa để trải qua chủ nghĩa xã hội (CNXH) để từ đó tiến lên XHCN (xin mở ngoặc ở đây vì một số người không hiểu sự khác biệt giữa XHCN và CNCH, sẽ giải trình nếu có thắc mắc) để đi đến CSCN (cộng sản chủ nghĩa). VN chúng ta có trải qua tư bản chủ nghĩa? Chưa. Thế giới này có nơi nào tiến tới lý thuyết lừa XHCN? Chưa. Vậy xây dựng trên nền tảng nào khi từ chủ thuyết đã thiếu thực tế khi lý luận là thực tế với biện chứng lịch sử mơ... Hồ? Tên ngu xuẩn hữu ích như Hugo Chávez nơi sứ Venezuela sau Đông Âu sụp đổ dựa vào bán tài nguyên (dầu khí) đã đưa đất nước thay vì thịnh vượng đến tan hoang là điều đau thương cho những con người hoang tưởng phục vụ con người hay lợi dụng chủ nghĩa để tạo dựng quyền lợi. Cá nhân hay tập đoàn đó hưởng lợi có đau cho nỗi cơ cực của nhân dân.

Ai dẫn chứng cho tôi và nhân loại nơi nào dưới sự toàn trị của chế độ CS làm cho đất nước con người đó thịnh vượng thay vì đói nghèo và đời sống nhân dân bị kềm tỏa áp bức? Chỉ có kẻ từng lợi dụng để sống phè phỡn trên xương máu của đồng loại mới tự hào, tuy biết lỗi thời nhưng vẫn bám víu và biện minh cho lẽ tất... chạy. VN hiện nay là chế độ ba rọi. Sở dĩ tôi nói điều này vì bản thân đảng viên CS chẳng tin những gì họ phát biểu nhưng phải bám vào nó để biện minh cho thế phải nắm quyền theo điều 4 Hiến pháp, từ đó mới sản sinh quái thai, xin miễn lập lại. Dẫn chứng là đảng viên tạo dựng cho thế "hạ cánh an toàn" khi mua sắm chuẩn bị cho giai đoạn hậu chế độ trên đất nước tư bản "giẫy nhưng chưa chịu chết". Họ không mâu thuẫn đâu.

Con người từ tay không nhà trống để đạt ước vọng sẽ rất khác với người thụ hưởng từ tiền nhân. Một bên phải phấn đấu dẫu phải hy sinh để đạt và bên chẳng hiểu tại sao mình giàu có. Chẳng có gì sai, vấn đề là quyền lợi đó không làm thay đổi cấu trúc hoặc đảo lộn XH một cách phi pháp. Bên nào có ý chí hơn? Câu hỏi đã tự trả lời nhưng tôi lại hỏi nữa là vị trí đã thay đổi như hiện nay thì NCQCS có nghĩ gì như thời chưa cướp chính quyền? Từ thời không có gì để mất đến thời có nhiều quá sợ mất sẽ làm thay đổi tư tưởng, cũng là kinh tế. Tôi hỏi để rồi tự trả lời vì một đất nước biết tôn trọng nhân dân thì không là CS.

Cá nhân đảng viên không hẳn là thiếu người không có trình độ kiến thức, vấn đề là guồng máy không chấp nhận những tư tưởng bình thường vì chế độ CS là bất bình thường. Tại sao NCQCS phải duy trì những công ty quốc doanh từ lỗ đến phá hoại nền kinh tế? Những công ty quốc doanh được ưu đãi và chủ yếu là khai thác tài nguyên đất nước để bán tháo bán đổ nhưng vẫn lỗ dài hạn thì chẳng khác đem tài sản tiền nhân để lại trong nhà đem bán nhưng... lỗ? Để dẫn chứng thì như than đá bán rẻ nhập mắc, đường muối nhập mắc xuất rẻ, thép nhập rẻ nhưng phải làm nhà máy với kỹ thuật lạc hậu tàn phá môi trường,... Vấn đề nằm ở đâu? (Tôi xin lập lại theo cách suy nghĩ của tôi là sẽ không dẫn chứng qua hệ thống của đảng CS vì đảng CS nói và làm, tôi không bao giờ tin nên tôi chỉ nói với lương tâm và dẫn chứng khi đối chất).

Bản thân đảng viên của NCQCS lãnh đồng lương chết đói nhưng nhà cao cửa rộng, di chuyển bằng phương tiện sang, con cháu du học tự túc ở những nước tư bản đứng đầu thế giới,... từ đâu ra?

Tôi đưa ra một thí dụ đơn giản nhất để bạn đọc thấy vấn đề ra sao. Tôi là nhà sản xuất ở xã hội tư bản (XHTB) nhưng vì quyền lợi kinh tế cá nhân hoặc tập đoàn, thấy rằng chuyển sản xuất về XH lạc hậu với chi phí lao động thấp trên bàn cân yếu tố thời gian cùng chi phí vận chuyển,... là yếu tố tương đối làm tôi suy nghĩ. Đương nhiên là tôi phải tính bài toán kinh tế, nếu bất lợi thì tôi vẫn giữ nguyên tình trạng hiện nay. Nơi lôi kéo phải cho tôi quyền lợi nào đó tốt hơn thì tôi mới khả dĩ thay đổi kế hoạch. Tôi phải tính toán về một số vấn đề như an toàn vốn, thu hồi vốn, thuế kinh doanh và thu nhập,... Một vấn đề trọng tâm là chi phí cho môi trường với những ngành nhạy cảm. Thông thường trong XHTB đã tương đối có hệ thống xử lý nước thải chung cho XH và doanh nghiệp (một số ngành phải xử lý cục bộ trước khi vào hệ thống chung) nhưng chi phí khá cao trong lợi nhuận cho phép. NCQCS cũng nêu vấn đề môi trường nhưng đi vào thực tế thì họ cho tôi tự lập ra hệ thống xử lý nước thải với hệ thống chung chi cho phép thì chi phí nào cao hơn khi trên lý thuyết mỗi nhà đầu tư tự lập ra hệ thống xử lý chất thải thay vì tập trung với quy trình lạc hậu mà thế giới đào thải thì nói cho vui và tôi làm gì nếu không bị dư luận lên án? Ngắn gọn và dễ hiểu là tôi chỉ làm cho có như FORMOSA. Họ được sự cho phép không văn bản để chia lợi nhuận nhưng đã ngoài sự suy nghĩ và tính toán của NCQCS và cũng tùy thời gian bộ sâu lãnh đạo.

Từ đó chúng ta sẽ không ngạc nhiên và đau đớn với những gì đang diễn ra trên đất nước hôm nay khi một điển hình như Formosa vẫn tồn tại và tàn phá quê hương trong khi NCQCS lại bắt giam người nêu thảm trạng khi "được" chính họ công nhận.

Chính trị

Tôi vẫn nhớ lời một "người bạn" hùng hổ tuyên bố với tôi "anh có thể giết người, buôn ma túy, nói chung là làm gì cũng được trên đất nước này nhưng đừng đụng đến chính trị!". Tôi không muốn lạm bàn vì bạn đọc thừa hiểu chính trị là gì và tuyên bố trên mang ý nghĩa nào trong bối cảnh hiện nay.

Khi tôi lập kế hoạch kinh tế gia đình, tôi rửa chén dĩa, tôi lao vào công việc cho tài chánh cá nhân, tôi ưu tư con tôi sẽ nên theo định hướng nào, tôi có kế hoạch ABC,... thì bản thân tôi đã làm chính trị nhưng tại sao trong chế độ hiện nay không cho phép người dân "làm chính trị" là thắc mắc không những của riêng tôi mà của hàng triệu nhịp tim thao thức muốn tiếp bước truyền thống hào hùng và lời kêu gọi của tiền nhân vì chẳng lẽ chính trị chỉ là đặc ân ban cho một cá nhân hay tập thể nào đó và chúng ta chỉ được phép suy nghĩ trong phạm vi là ca ngợi NCQCS như thói quen của họ là được thế giới xoa đầu khen nhưng sẽ tức giận khi có góp ý phê bình. Với suy nghĩ tối ngu như thế thì XH mới cho kẻ hèn nịnh có cơ hội thăng tiến để tiếng than khóc của dân lành tức tưởi uất hận đêm ngày.

Ai cũng có quyền ưu tư và biểu lộ (được Hiến Pháp quy định), dưới góc độ tương đối khi quyền công dân không tác hại đến tập thể thì kẻ cầm quyền cấm đoán những ưu tư chính đáng mà luật cho đến hiến pháp không cấm thì tự bản thân đã sỉ nhục và hạ thấp tư cách của họ. Hiến pháp đặt ra chỉ là trò hề để tự kẻ đặt ra nó khinh thường nó? NCQCS muốn người dân bạo động chống lại chế độ thay vì biểu lộ ôn hòa? Có bao giờ họ hồi tưởng quá khứ để cảm ơn chế độ cũ đã cho họ có cơ hội để nắm quyền hôm nay? Có lẽ vì thế nên họ không cho phép ai được lên tiếng khi hồi tưởng tuy khác chính kiến, biết đâu lịch sử xoay tròn?

Bạn nghĩ sao khi một cá nhân hay tập thể nào đó bị quy kết, tạm giam vô thời hạn chỉ vì biểu lộ suy tư chính đáng của họ? Tôi nhấn mạnh là luật không cấm, tôi không phải là Luật sư nhưng sẽ tranh biện dựa vào luật hiện hành. Suy nghĩ của những con người hoặc tập thể nào đó có thể là không đúng theo cách suy diễn của nhà chức trách nhưng cách hành xử của NCQCS dứt khoát là sai trên luật pháp quốc tế. Dẫn chứng mới nhất, tại sao chế độ bắt giam Nguyễn Ngọc Như Quỳnh chỉ vì cô đấu tranh cho môi trường sống của nhân dân VN bị hủy hoại (có biên bản của NCQCS). Cô hoàn toàn không chống đối hay tuyên tuyền cho thế lực phản động nào đó theo óc tưởng tượng khá phong phú của nhà cầm quyền, cô không gây rối thứ gọi là trật tự công cộng. Tại sao từ ngày bắt giam cô vẫn không cho người thân thăm hỏi và cho cô lý giải, tối thiểu là có luật sư biện hộ. Tự bản thân NXQCS đã vi phạm những gì họ công bố.

Có gì sai không, khi công dân nhận định là việc làm của cơ quan hữu trách vi phạm luật để buộc lòng phải lên tiếng? Luật pháp chẳng lẽ chỉ được đặt ra và áp dụng cho công dân, kẻ thực thi và bảo vệ luật lại đứng ngoài vòng? Nhân dân lên tiếng và chỉ ra sai phạm của nhà cầm quyền thì bị bắt bớ tù đày, nhà cầm quyền tự cho phép "tút" (không phải lỗi thằng đánh máy là "rút" kinh nghiệm)? Chẳng lạ khi XH ngày càng suy đồi, bạo lực phát triển vì NCQCS đã không tuân thủ pháp luật thì công dân phải tự thi hành "luật" vì không tin vào chế độ.

Tôi không biện hộ cho cô Như Quỳnh vì cô chỉ là nạn nhân không phải là thứ nhất và chẳng là người cuối như rất rất rất nhiều người khác trong chế độ hèn với giặc ác với dân của NCQCS vì ngày mai có thể là tôi hoặc bạn sẽ bị chế độ này bắt giam với những lý do chỉ có thể cười đau cho sự phi lý. Trở lại trường hợp cô Như Quỳnh, nhân dân nghĩ sao khi người tố cáo bị giam cầm khi thủ phạm được nhà nước xác định vẫn nhởn nhơ tung hoành? Tôi không hiểu là nên cười hay khóc vì dẫu sao NCQCS này vẫn mang hình hài của con người VN nhưng họ đi ngược lại nguyện vọng của dân tộc để phục vụ cho quyền lợi bất chính cho thế lực nào đó. Chẳng lẽ tôi phải cúi đầu khóc hận khi vẫn còn đó những ý chí đấu tranh không cho bản thân mà là ý chí của con cháu bảo vệ đất nước hơn bốn ngàn năm đất nước.

Kết

Tôi bỗng nhớ về đoạn phim một bầy trâu bị sư tử tấn công. Con trâu bị sư tử vật ngã dưới ánh mắt vô cảm, vô hồn và đau thương có thể là trước sau cũng chết? Trong bày đoàn đó bỗng dưng có những con trâu vùng lên đối chọi với thế lực uy hiếp nó, thay đổi suy tư về sư tử toàn trị và cuối cùng là bầy sư tử đó phải chạy vì đàn trâu dẫu yếu so với sư tử nhưng đánh đuổi loài hung tàn để duy trì giống nòi.

Chúng ta hơn hẳn đoàn trâu như nói trên nhưng học được gì? Với tinh thần yêu quê hương đất nước, với ý chí độc lập tự chủ, với nguyện vọng sống xứng đáng là con người, có gì để chúng ta ưu tư không đi đến hành động? Với cơ thể ung thư mãn tính chỉ còn thời gian chôn cất như NCQCS thì bạn nên liệu trị ra sao?

Không riêng Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Ngọc Già (Đình Ngọc) mà cả triệu trái tim chúng ta đang bị áp chế của chế độ. NCQCS hành xử vô pháp phi nhân với một ai đó yêu quê hương đất nước nhưng vẫn thờ ơ và sau đó là chính bản thân chúng ta. Tôi đã từng nói bạn phải phân biệt giữa bất bạo động và hành động. Bạn hãy cho tôi câu trả lời!

Kính yêu

31.10.2016

‘Tự do báo chí’ là tự do đình bản

(Hình minh họa: HOANG DINH NAM/AFP/Getty Images)
HÀ NỘI (VN) – Một thứ trưởng của Bộ Thông Tin-Truyền Thông Việt Nam vừa giới thiệu Luật Báo Chí mới, kèm khẳng định, luật mới là nền tảng vững chắc cho tự do báo chí, tự do ngôn luận.
Luật Báo Chí mới vừa được Bộ Thông Tin-Truyền Thông giới thiệu với các cơ quan truyền thông ở miền Nam Việt Nam, sau khi riêng trong tháng này, bộ đình bản hai báo điện tử (Petrotimes và Tầm Nhìn). Cũng trong tháng này, có một tổng biên tập bị cách chức (Petrotimes), một tổng biên tập và một phó tổng biên tập bị đình chỉ công tác (Infonet), một tổng biên tập (Lao Động Xã Hội) bị bắt. Riêng tổng biên tập báo Lao Động Xã Hội được thông báo là bị bắt do “đánh bài.” Những trường hợp khác như đã kể chỉ được loan báo chung chung là có “sai phạm” nên phải kỷ luật hoặc “làm rõ.”
Trong cuộc gặp đại diện 250 cơ quan truyền thông ở miền Nam vào cuối tuần vừa qua, ông Hoàng Vĩnh Bảo, thứ trưởng Bộ Thông Tin-Truyền Thông, nói với báo giới là Luật Báo Chí mới nhằm “khắc phục những những nội dung bất cập, không còn phù hợp với thực tiễn” của luật được ban hành năm 2010.
Ngoài chuyện ông Bảo quảng cáo cho Luật Báo Chí mới, báo chí Việt Nam không nói gì thêm về nội dung của luật này.
Luật Báo Chí mới được Quốc Hội Việt Nam thông qua hồi Tháng Tư. Trước đó một tháng, khi Luật Báo Chí mới còn là dự luật, giới làm báo ở Sài Gòn đã góp nhiều ý kiến cho đoàn đại biểu Quốc Hội của Sài Gòn.
Chẳng hạn khi đó, ông Đỗ Danh Phương, tổng biên tập báo Người Lao Động, nói rằng, việc soạn thảo luật báo chí mới thực ra “chỉ nhằm quản lý và siết báo chí.” Một phó tổng biên tập của báo Pháp Luật TP.HCM tên là Hoàng Chương gọi các qui định của dự luật báo chí mới là “quản lý sát sàn sạt.”
Theo tường thuật của báo chí Việt Nam lúc đó thì ông Chương thắc mắc đối với cả ý định quản lý về phương thức hoạt động của báo chí lẫn ý định quản lý báo chí về nội dung. Khi đặt định quản lý về nội dung thì các cơ quan quản lý của chính quyền Việt Nam có thấu hiểu tình cảnh của dân chúng không (?), nội dung được quản lý có giúp gì cho quốc gia không?
Ngay cả Sài Gòn Giải Phóng, tờ báo của Thành Ủy Sài Gòn, cũng không đồng tình với việc gom các cơ quan báo chí về một mối để quản lý.
Đại diện các tờ báo ở Sài Gòn than thở rằng báo in đang chết vì báo điện tử còn báo điện tử thì lao đao do bị mạng xã hội cạnh tranh. Bất lực trong việc siết mạng xã hội nhưng vẫn siết báo chí là không thỏa đáng.
Ông Đỗ Văn Dũng, phó tổng biên tập báo Tuổi Trẻ, đề nghị các cơ quan quản lý của chính quyền Việt Nam “cần phải thấu hiểu để tạo sự thông thoáng, năng động và tự chủ cho các cơ quan báo chí.”
Đại diện các cơ quan báo chí hy vọng các cơ quan quản lý báo chí của chính quyền Việt Nam có viễn kiến, nếu không luật mới sẽ lạc hậu ngay vào lúc ban hành. Thậm chí, nếu nội dung chỉ như dự luật, thì không cần phải có Luật Báo Chí vì hoạt động của các cơ quan báo chí và nhà báo đã được các luật khác điều chỉnh.
Đối chiếu dự luật được góp ý hồi Tháng Ba với Luật Báo Chí mới được thông qua hồi Tháng Tư, người ta thấy từ giới soạn thảo tới giới làm luật không thèm đếm xỉa gì đến các góp ý của báo giới. Chưa kể mới đây, thay mặt Bộ Thông Tin-Truyền Thông, ông Bảo còn mạnh miệng tuyên bố như đã kể. Không phải ông Bảo dũng cảm mà vì ông biết bản chất của báo giới thuộc chính quyền ra sao. (G.Đ.)

Thái Bình: Nổ nồi hơi, 4 phụ nữ thiệt mạng

Xe cần cẩu cào xưởng chế biến don vừa bị nổ làm bốn phụ nữ thiệt mạng. (Hình: VietNamNet)
THÁI BÌNH (NV) – Một tai nạn lao động làm bốn phụ nữ thiệt mạng và 11 người khác bị thương nguy kịch khi bình hơi phát nổ ở tỉnh Thái Bình.
Theo tin báo Người Lao Động, khoảng 10 giờ sáng Chủ Nhật, 30 Tháng Mười, người dân ở thôn Quan Lang Đoài, xã Thụy Hải, huyện Thái Thụy, tỉnh Thái Bình, chợt nghe thấy một tiếng nổ rất lớn. Khi mọi người chạy ra ngoài xem thì thấy vụ nổ phát ra từ một nhà dân trong thôn, tại đoạn đối diện chi nhánh công ty đóng tàu Đại Dương.
Đến gần để xem, mọi người hoảng hồn thấy một số người đã chết, một số bị thương. Vụ nổ cũng làm một ngôi nhà bị sập, nhiều nhà chung quanh bị ảnh hưởng.
Vụ nổ xảy ra tại cơ sở chế biến don của gia đình ông Tạ Duy Anh (SN 1970, ở thôn Quang Lang Đoài, xã Thụy Hải, huyện Thái Thụy) khi lò hơi phát nổ. Tin tức sơ khởi nói có bốn người chết, gồm bà Bùi Thị Luân (SN 1965), bà Lê Thị Búp (SN 1964), bà Nguyễn Thị Chung (SN 1958), và bà Trần Thị Liên (SN 1961).
Vụ nổ cũng làm 11 người khác bị thương hiện đang được điều trị tại bệnh viện đa khoa huyện Thái Thụy và bệnh viện đa khoa tỉnh Thái Bình.
Toàn bộ xưởng chế biến don khoảng 100m2 lợp bằng ngói và tôn bị sập. Theo sự suy đoán, rất có thể vụ nổ bắt nguồn từ việc gia đình này đang dùng bình ga đun nồi hơi nhưng do áp suất quá lớn nên phát nổ.
Theo VnExpress, xưởng chế biến don này đã hoạt động gần chục năm, hàng ngày có khoảng 20 công nhân làm việc, hầu hết là phụ nữ.
Xưởng có một nồi hơi cao 2.5m dẫn ra ba bếp luộc don.
Sáng ngày 30 Tháng Mười, do mất điện, các công nhân không tập trung làm việc quanh nồi hơi như mọi khi.
Theo kienthuconline.org, don là món ăn vừa ngon, ngọt lại thanh mát, được nhiều người ưa thích. Don có hình dáng nhỏ, màu hơi vàng, vỏ mỏng hơn con hến. Mùa Hè là thời điểm don rộ nhất trong năm, người dân đi cào don khi thủy triều vừa xuống.
Don đánh bắt về có thể nấu canh, cháo, làm gỏi… Phổ biến nhất là món don ăn kèm bánh đa. Chế biến don không khác gì chế biến hến, những con don bé xíu được đãi sạch, ngâm với nước vo gạo để don nhả hết đất cát. Sau đó rửa sạch lại don và luộc theo một công thức nhất định là một bát don thì hai bát nước. Canh nồi nước sôi, don vừa há miệng thì dùng đũa khuấy đều để don bung hết vỏ. (TN)

Bạc Liêu: Bãi thị, biểu tình cùng quan tài phản đối đập bỏ chợ

Quan tài được tiểu thương chợ Gành Hào mang ra chợ trong khi bãi thị. (Hình: Blog Tễu)
BẠC LIÊU (NV) – Bãi thị kèm với biểu tình cùng quan tài của tiểu thương chợ Gành Hào đã bước sang ngày thứ ba. Chính quyền huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu, dọa rằng công an sẽ mời một số người “làm việc.”
Theo tường thuật của báo chí Việt Nam, từ 28 Tháng Mười đến nay, ngày nào, hàng trăm tiểu thương chợ Gành Hào cũng khiêng quan tài đi quanh thị trấn rồi vòng về đặt quan tài tại trung tâm thị trấn, tọa kháng ở đó để phản đối việc chính quyền đập bỏ chợ Gành Hào, ép họ vào trung tâm thương mại Gành Hào.
Ông Bùi Minh Túy, chủ tịch huyện Đông Hải, phân bua rằng, chính quyền địa phương đã tổ chức đối thoại nhiều lần để vận động tiểu thương rời chợ vào trung tâm thương mại và các tiểu thương đã đồng ý. Việc bãi thị, khiêng quan tài biểu tình trong vài ngày vừa qua chỉ vì tiểu thương bị “kẻ xấu lôi kéo, gây rối trật tự công cộng.” Ông Túy dọa là công an đang phân loại và sẽ mời một số người đến “làm việc” về vụ khiêng quan tài đi biểu tình, phản đối đập bỏ chợ Gành Hào.
Dù ông Túy và các viên chức địa phương liên tục khẳng định, chợ Gành Hào đã xuống cấp, không an toàn, không hợp vệ sinh, ảnh hưởng tới mỹ quan, trong khi trung tâm thương mại là nơi buôn bán tốt hơn, các tiểu thương không ngừng nhấn mạnh là họ không tin điều đó. Họ yêu cầu chính quyền địa phương để họ tự do lựa chọn nơi buôn bán, nhưng yêu cầu này bị bác bỏ.
Cần nhắc lại rằng, trong hai thập niên vừa qua, chính quyền các địa phương khắp Việt Nam từng thi nhau xây dựng chợ mới và sau đó, đa số chợ mới bị bỏ hoang. Bị dân chúng chỉ trích kịch liệt vì lãng phí công quỹ, chính quyền các địa phương chuyển sang thi nhau giao đất cho các công ty xây dựng những trung tâm thương mại rồi phá bỏ chợ cũ, ép tiểu thương vào buôn bán trong các trung tâm thương mại.
Trước thực trạng những tiểu thương chấp nhận rời chợ vào trung tâm thương mại phá sản vì giá cho thuê kiosque trong trung tâm thương mại quá cao, trong khi khách liên tục sụt giảm, các cuộc bãi thị phản đối việc giải tỏa chợ cũ, ép vào các trung tâm thương mại bùng phát khắp Việt Nam.
Năm 2012, Sở Công Thương Hà Nội chính thức thú nhận, “hiệu quả của kế hoạch chuyển đổi chợ truyền thống thành trung tâm thương mại không cao” và sở này đã xin ngưng thực hiện “đề án chuyển đổi chợ truyền thống thành trung tâm thương mại.”
Tuy nhiên, phong trào đập bỏ chợ, xây và ép tiểu thương vào các trung tâm thương mại không xẹp xuống. Chính quyền nhiều địa phương vẫn khăng khăng thực thi việc cưỡng ép tiểu thương.
Tại Bạc Liêu, công ty bất động sản Bạc Liêu vẫn tiếp tục đầu tư vào trung tâm thương mại Gành Hào. Ý tưởng đập bỏ chợ Gành Hào, thay bằng trung tâm thương mại được giới thiệu từ giữa năm 2011, nhưng bị tiểu thương chợ phản đối kịch liệt. Chính quyền huyện Đông Hải và chính quyền tỉnh Bạc Liêu chỉ nhượng bộ bằng cách đặt ra thời hạn hai năm đề các tiểu thương suy nghĩ và lựa chọn. Từ đó đến nay, không có tiểu thương nào trong số 200 tiểu thương kinh doanh ở chợ Gành Hào tự nguyện rời nơi buôn bán quen thuộc của họ để chuyển vào trung tâm mới, trong khi công ty bất động sản Bạc Liêu cần sớm thu hồi vốn đầu tư.
Đó cũng là lý do chính quyền huyện Đông Hải cương quyết đập bỏ chợ Gành Hào chứ không nhượng bộ tiểu thương nữa. (G.Đ.)

Nghệ An: Bà bán xăng bị cán bộ đánh bể đầu vì nghi bơm thiếu

Cảnh cán bộ ngân hàng đánh nữ nhân viên cây xăng (bên trái) được máy thu hình cây xăng ghi lại. (Hình chụp từ video clip)
NGHỆ AN (NV) – Một cán bộ ngân hàng lấy ngay cái vòi bơm xăng đập lên đầu bà bán xăng ở thành phố Vinh, Nghệ An, vì nghi bà bơm xăng thiếu.
Theo tin các báo tại Việt Nam, buổi sáng ngày 24 Tháng Mười, bà Nguyễn Thị Ng., nhân viên cửa hàng xăng dầu Nghi Phú, bơm 500,000 đồng xăng vào bình xe bốn chỗ cho người khách hàng tên Hoàng Hữu Đức. Ông này trả tiền xong, lái xe đi khỏi cây xăng, nhưng chỉ khoảng 10 phút sau, quay lại cây xăng la lối bà này bơm thiếu và đòi tiếp tục bơm thêm xăng vào xe.
Bà Ng. trả lời đã bơm đủ xăng, đồng thời đề nghị ông Đức coi lại đồng hồ báo xăng của xe nhưng ông ta không chịu mà “lời qua tiếng lại” với bà Ng.
Tức giận vì bà Ng. không chịu bơm thêm xăng cho mình, ông Đức chạy lại cột xăng nơi bà đang làm việc, lấy vòi bơm xăng phang vào đầu bà rồi bỏ đi.
Khi thấy bà Ng. bị chảy máu nhiều ở đầu, ông chạy lại dìu chị bà vào bên trong cây xăng. Một video clip của cây xăng phổ biến theo các bản tin sự việc tại cây xăng cho thấy từ lúc ông Đức cầm vòi bơm xăng phang bà Ng. đến khi ông dìu bà vào trong.
Ông Đức, 37 tuổi, là viên chức tín dụng tại Ngân Hàng Hợp Tác Xã Việt Nam ở Nghệ An (Co-op Bank).
Tuy hành vi đánh người gây thương tích bị khởi tố theo Bộ Luật Hình Sự Việt Nam, công ty PTS Nghệ Tĩnh chỉ “lập biên bản sự việc,” không thấy gọi công an. Theo biên bản, tờ Người Lao Động kể, “xác định lỗi sai do kỹ thuật xe của ông Đức. Phía khách hàng phải công khai xin lỗi cửa hàng và chị Ng. vì đã không giữ được bình tĩnh, gây ra xô xát. Ông Đức phải chịu mọi chi phí điều trị và chăm sóc nạn nhân.”
Đồng thời, bản tin trên tờ Người Lao Động cũng chỉ nói “giám đốc ngân hàng Co.op Bank chi nhánh Nghệ An cho biết sự việc trên sai là do ông Đức, ngân hàng sẽ yêu cầu cán bộ này viết bản tường trình, làm rõ trách nhiệm. Đối với những cán bộ ngân hàng đi cùng ông Đức sau khi chứng kiến sự việc không trình với cấp trên cũng sẽ bị xử lý.” (TN)