Cũng ngày này, năm ngoái, tôi viết cái stt dưới đây. Vậy là đã đúng một năm tròn. Lại đến tháng tư. Lại thơ văn khóc tháng tư. Năm ngoái, suốt tháng tư, mỗi ngày tôi đều viết một bài có liên quan đến tháng tư. Nhưng năm nay tôi sẽ không làm vậy nữa. Vì nếu mỗi năm chỉ “khóc” tháng tư một lần thì VC nó không chịu… chết. Hãy 365 ngày của một năm, ngày nào cũng là ngày 30 tháng tư!
THÁNG TƯ, NÓI CÙNG CHIẾN HỮU
Hàng năm, cứ tới tháng tư thì báo chí, đài phát thanh, đài truyền hình, các trang mạng xã hội, các facebook cá nhân của người Việt tỵ nạn tràn ngập hình ảnh, thơ, văn thuật lại những trận đánh, kể lại những tang thương, kêu lên những tiếng kêu đau đớn, phẫn uất về chuyện nước mất nhà tan.
Rồi khi tháng Tư qua đi thì chúng ta làm gì? Chúng ta chờ tới tháng Tư sang năm để lại tiếp tục viết văn, làm thơ phẫn uất?
Sao chúng ta không cầm bút lên, tận dụng những trang mạng xã hội để cùng nhau chiến đấu với VC trên mặt trận truyền thông? Cùng nhau vạch mặt VC cho toàn dân thấy. VC thắng trong chiến tranh, phần lớn là nhờ tuyên truyền, biết tận dụng mọi phương tiện truyền thông để lừa bịp nhân dân. Ngày nay, các trang mạng xã hội như Facebook, Twitter thông qua mạng lưới toàn cầu đã khiến cho VC phải vất vả tốn công, tốn sức đối phó; đã khiến cho VC không còn cái quyền “tự do nói láo, nói dóc” nữa. Các trang mạng xã hội là những phương tiện rất hữu hiệu để tiêu diệt VC. Nhưng chúng ta phải hành động. Một cây súng dù có khả năng bắn một ngàn viên đạn trong một phút đi nữa mà không ai bóp cò thì tối tân mấy cũng là vô dụng.
Đừng sập bẫy VC khi tin lời VC rêu rao rằng người ta lên mạng chỉ để chém gió. Trong hơn 30 chục triệu người sử dụng “mạng” hiện nay, chỉ có khoảng vài chục ngàn người “chém gió” mà VC đã “trúng gió” nhiều trận rồi. Đừng tiếp tục tin những gì VC nói nữa!
Các bạn tôi, hãy bắt tay vào làm ngay đi; nếu không thì mỗi năm cứ đến tháng Tư sẽ lại phải tiếp tục làm thơ, viết văn, tiếp tục “đau đớn, phẫn uất” đến hết phần đời còn lại.
No comments:
Post a Comment