Monday, June 19, 2017

Đường lên Thiên Đường XHCN là đây

Cánh dù lộng gió (Danlambao) - Có ai ngờ trước năm 1975 sống dưới địa ngục Quốc Gia VNCH bị Mỹ Ngụy kềm kẹp cái bát mẻ không có mà ăn, sau năm 1975 trở đi lại được sống trong cái Thiên Đường XHCN lao động là vinh quang, lang thang là chết đói, làm theo công sức, hưởng theo nhu cầu, xếp hàng mua tem phiếu có thứ tự, trật tự như cái xứ sở Thiên Đường này.

Rõ khổ ai đời đầy tớ Nhân Dân cái gì cũng ưu tiên, cái gì cũng được mua theo giá phân phối rẻ bèo như cho, còn đám chủ thì được mua giá ấn định những mặt hàng rất cần thiết như, muối, nước mắm, dầu thắp sáng, chốn Thiên Đường Xã Nghĩa kêu bằng nhu yếu phẩm này mới tới tay các ông bà chủ của Thiên Đường.

Ông bà chủ từ một bần cố nông, ở nhà xây vài tầng, ô tô mẹ, ô tô con vài cái, tệ lắm cũng có cái xế nổ hiệu Hòn Đá (HonDa) trong nhà, tự nhiên sau một ngày biến thành đại gia ở giữa rừng già, nhà cửa đồ đạc các đầy tớ mượn dùng tạm, cho xe chở lên nông trại gọi tên là Kinh Tế Mới ngày ăn sâm VN củ nào củ nấy to như cổ tay trong Nam kêu bằng củ mì, miền Bắc kêu bằng củ sắn. đói thì ăn cào ăn cấu, ăn xong nằm lăn quay ra vì sỉn củ mì. Tối được nằm khách sạn ngàn sao lấp lánh, mưa thì mát mẻ phát run cầm cập vì tứ bề trống hoác, biệt thự nhà tranh, vách đất siêu siêu, vẹo vẹo, chưa biết lúc nào tái xây dựng lại. Các ông bà chủ chỉ biết dở khóc, dở cười, dở mếu.

Sau một thời gian sống trên Thiên Đường này các ông bà chủ lần lượt trốn về chỗ cũ, người nào còn nhà cũ thì về ở lỳ, người nào không còn nhà thì lang thang nay đây mai đó, tối chỉ cần chiếc chiếu cũ là an giấc cho tới sáng, mặc cho bầy muỗi đói bu lại đòi chia sớt máu.

Nghề kiếm sống nhất lúc bấy giờ của các ông bà chủ là kiếm chút vốn liếng nằm vật vạ ở bến xe chờ mua được một tấm vé xe, có khi cả 2 ngày mới mua nổi tấm vé xe để đi buôn chuyến các mặt hàng hồi đó cho là hàng cấm, như gạo, thịt heo, rau củ quả, trà, cafe v.v... Tiêu chuẩn chỉ cho phép mang đi đường nhất định, thí dụ 3kg gạo quá 3 kg là bị thu trắng phần còn lại. thịt heo thì từ 1/2 - 1kg, nếu quá thì tịch thu số còn lại, Các bà chủ rất nhiều chiêu giấu hàng trong người, nhưng có lúc sơ hở cũng bị bể mánh, như bó thịt vô làm bụng bầu, lên xuống xe không cẩn thận sẽ bị lỏng dây rơi bầu thịt ra ngoài thuế vụ chạy ra đỡ đẻ đem vào trạm ngay. Cafe cũng thế, hết bó vào bụng, may áo giáp đổ đầy trước ngực, sau lưng, có khi bó vào cả 2 chân giống như người bị phù thũng. Nói tóm lại bằng mọi cách để kiếm sống qua ngày đoạn tháng trên cái Thiên Đường này.

Thời kỳ cởi trói gọi cho văn vẻ chút là thời kỳ mở cửa, khi Nguyễn Văn Linh và Đỗ Mười qua ký hiệp định Thành Đô được phía Trung Cộng góp ý mở đường cho nền kinh tế thị trường phát triển, lúc đó hàng hóa mới lưu thông thoải mái, làm ăn có phần dễ thở hơn một chút, các công ty nước ngoài kéo nhau vào đầu tư, thời bao cấp tem phiếu đã chấm hết.

Sau thời kỳ bao cấp là đến thời kỳ mở cửa, thời kỳ này gọi là thời kỳ mạng ai nấy sống, sống được thì sống, chỉ có những ông bà đầy tớ cướp được của cải, nhà cửa đất đai của đầy tớ mới phất lên như diều gặp gió, mở các khách sạn lớn, công ty tư nhân, hợp doanh với nhà nước, kinh doanh buôn bán lớn, còn các đầy tớ cặm cụi làm lấm lưỡi tay bùn chỉ kiếm đủ ăn, cho con đi học được là tốt lắm rồi, mong chi có của làm giàu.

Đây là thời kỳ tự túc vì đồng lương của cán bộ công nhân viên đều nhất định, vì thế từ đó tới nay Thiên Đường Xã Nghĩa nảy sinh ra nhiều vấn đề xin cho, xin gì, làm gì cũng phải làm thủ tục đầu tiên (tiền đâu). Cứ bước vào cơ quan nào muốn giấy tờ được duyệt ký nhanh chóng thì mau mắn Ma Rốc tức là móc ra là nhanh nhất vì đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn. Đang hoạch họe đủ thứ giấy tờ, mặt nhăn như khỉ ăn gừng nhìn thấy móc phong bì ra thì sởi lởi, vui vẻ, nhanh nhẹn ký duyệt ngay, mặt tươi rói, dặn dò có vẻ ân cần. Không phong bì thì chờ ngâm cứu mút mùa, lệ thủy.

Ngày nay các dự án, các công trình đẻ ra nhiều thứ tiền lót tay, muốn duyệt nhanh để đi vào thi công thì cứ nhét phong bì USD cho cộm, càng dầy càng nhanh tiến độ thi công, càng dầy chất lượng càng được chứng nhận ISO cao.

Hiện nay Thiên Đường này có vài chục ngàn Tiến Sỹ Giáo Sư các loại, nhưng toàn Tiến Sỹ có bằng thật mà học giả nên con ốc vít cũng chưa làm nổi. Cái gì cũng phải nhập siêu từ Trung Cộng hay các nước khác.

Sau 42 năm tiến lên Thiên Đường XHCN, các ông bà chủ kể cả đứa con nít mới chui ra khỏi bụng mẹ cũng phải cõng trên lưng 2000 USD tiền nợ công của các đầy tớ đi vay về làm ăn thua lỗ và chia nhau bỏ túi. từ nhất nhì Đông Nam Á, giờ thì xếp hàng lọt tọt sau Lào và Cambodia đàn em do mình đỡ đầu.

Sống trong Thiên Đường XHCN các ông bà chủ không có quyền nói xấu chế độ, có ghét cay, ghét đắng hay oan ức cũng phải nín thinh, vì nói ra là bị ghép cho cái tội phản động, tuyên truyền chống phá nhà nước có thể sẽ phải từ giã cái Thiên Đường này để đi đoàn tụ với ông bà như Anh Nguyễn Hữu Tấn hoặc anh Ngô Chí Tâm mới đây, không còn được ung dung tự tại sống dưới cái Thiên Đường XHCN mà cây cột đèn nếu dời đi được cũng sẽ đi vượt biên.

Thời khắc mà côn an, côn đồ lên ngôi, ông bà chủ nào bất đồng chứng kiến thì sẽ bị mời về đồn cho thưởng thức kiểu Massager bằng tay chân, hay bằng dùi cui cho đến chết. Còn nếu ngoan cố thì sẽ được các đầy tớ côn đồ quăng vào nhà cho ăn toàn cao lương mỹ vị lau nhà 3 ngày vẫn còn bốc mùi nồng nặc. Quanh nhà sẽ có nhiều đầy tớ lạ canh chừng bảo vệ 24/24 trong nhà lẫn khi ra đường miễn phí.

Các nước khác nể phục bao tử người VN vì cái gì cũng va vào bụng, giờ thức ăn toàn hóa chất, không ăn nhịn đói thì chết ngay mà ăn thì từ từ chết. Đám đầy tớ còn ăn độc hơn dân nhiều, sắt, thép, ciment, cả toilet cũng dám nuốt thì không nể phục Thiên Đường XHCN này sao được.

Ấy thế mà đám dư luận viên cứ lẻo mép ra rả là VN là một Quốc Gia đáng sống nhất hành tinh mới chết chứ. Đúng là lãnh 3 củ rồi nhả ngọc phun châu làm thối cả đất nước.

Buồn hơn cả là những người cầm cái hộ chiếu của nước Thiên Đường XHCN này đi tới nước nào cũng bị săm soi, khinh rẽ, sợ vào làm lây cái Thiên Đường này qua các nước tư bổn giãy hoài chưa chết. của họ.

Thôi thì Thượng Đế ưu đãi VN gần 80 năm sống trong môi trường tiến lên Thiên Đường XHCN quá lâu rồi. Xin ngài cho chúng con xuống địa ngục tư bổn chút xíu để hưởng xái một chút cuộc đời bị kềm kẹp như hồi trước năm 1975 trước khi nhắm mắt xuôi tay là mãn nguyện lắm rồi. Xin tạ ơn Ngài trước.

18/06/2017


No comments:

Post a Comment