TIỀN GIANG, Việt Nam (NV) – Khi còn sống, người mẹ lấy đất đem chia cho các con trai, đến khi chết không còn đất, người con gái út phải chôn mẹ ngay trong căn nhà vách lá nhỏ bé, nơi ăn ở, sinh hoạt hằng ngày của mình.
Người mẹ mất đã được khoảng 100 ngày, nhưng khi trò chuyện với phóng viên báo Thanh Niên, bà Trần Thị Phượng (ngụ xã Ngũ Hiệp, huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang) không cầm được nước mắt.
Theo bà Phượng, gia đình bà có năm anh chị em (ba gái hai trai), bà là con út. Trước đây, khi hai người anh lập gia đình, bà Đào Thị Kế (80 tuổi), mẹ bà Phượng cho mỗi người 2,000 mét vuông đất vườn. Phần còn lại hơn 400 mét vuông, có căn nhà tình thương do chính quyền cấp, bà Kế để lại nhằm sau này khi già yếu bà Phượng ở chung để phụng dưỡng.
“Khi má tôi lâm bệnh, hai bà chị gái bàn với tôi bán miếng đất nói trên để lấy tiền lo thuốc cho má. Lúc đó, do không có tiền lo thuốc thang cho má, tôi đồng ý bán miếng đất cùng với căn nhà tình thương cho người chị gái với giá 50 triệu đồng,” bà Phượng nói.
Bà Trần Thị Hà, con gái lớn của bà Kế, kể thêm: “Sau khi bán đất, nhà cho người chị gái, Phượng xin cái nền 4×4 mét và cất cái nhà để ở. Cất xong, má tôi đòi ở chung với Phượng trong căn nhà 16 mét vuông đó.”
Một thời gian sau, bà Kế mất. “Khi má tôi mất, suy tính mãi, tôi không biết tìm đất nơi đâu để chôn cất, trong khi các anh chị đều im lặng, né tránh. Không còn cách nào khác, tôi quyết định để má tôi nằm luôn trong nhà của mình,” bà Phượng nghẹn ngào kể.
Căn nhà nhỏ có bốn cột bằng xi măng, mái lá, vách được che tạm bợ bằng tấm bạt nhựa. Bên trong nhà, ngôi mộ lát gạch cùng với nơi thờ cúng chiếm hơn phân nửa diện tích. Phần còn lại được kê một cái giường gỗ cũ kỹ, song song với ngôi mộ. Đó là nơi yên nghỉ, thờ cúng người mẹ, cũng là nơi ăn, ở, sinh hoạt của bà Phượng, người đang mang hai chứng bệnh lãng tai và bướu cổ.
Nói với báo Thanh Niên ngày 15 Tháng Sáu, ông Nguyễn Văn Vạn, công an ấp Tân Đông, cho rằng việc bà Kế khi mất được chôn trong nhà của bà Phượng, là “do chuyện nội bộ gia đình.”
Ông Đỗ Quốc Khánh, chủ tịch xã Ngũ Hiệp, cho biết: “Theo tôi nắm sơ bộ thì con, dâu của bà Kế vẫn còn đất ở gần đó. Ở nông thôn, các trường hợp chôn cất trong đất vườn, đất nhà là bình thường. Nhưng chôn trong nhà như trường hợp này thì đây là điều đáng tiếc, ngoài ý muốn.”
“Hướng sắp tới, chúng tôi sẽ vận động bà Phượng tìm nơi khác để cất lại căn nhà. Trong điều kiện, khả năng của địa phương có thể được, chúng tôi sẽ cố gắng tạo điều kiện, hỗ trợ, đồng thời kêu gọi sự giúp đỡ,” ông nói thêm. (Tr.N)
No comments:
Post a Comment