Tuesday, May 23, 2017

Một khái miệm mới về lãnh tụ: "Minh Quân"

Vũ Bất Khuất (Danlambao) - Có một sự thật là, khi chủ nghĩa Cộng sản còn khuynh loát chính trường thì thằng nào, con nào lên làm chúa đảng thì cũng vậy thôi, cũng những chiêu trò tàn ác, thô bạo và dơ bẩn có truyền thống. Và cái lố bịch nhất vẫn là tham quyền cố vị bằng những chiêu trò “cưa sừng làm nghé”, đánh bóng tên tuổi một cách rất ư huyền thoại.

Trong những ngày gần đây ngoài việc triệt hạ các thế lực thù địch để nấn ná cho hết một nhiệm kỳ thì Cụ Tổng Trọng Láo bắt đầu đánh bóng cái khuôn mặt nhăn nheo, cái đầu trắng phếu của mình bằng một khái niệm nghe mà phát ói “minh quân”.

Ban đầu nghe một ông cựu chiến binh bưng bô nào ở Hà Nội xưng tụng cụ Tổng Trọng Láo là minh quân trong cuộc họp cử tri (có lựa chọn) thì tôi (cũng như những người khác) đều nghĩ rằng lão già này lú lẫn nên nói bá láp bá xàm. Sau đó lại thấy trên mạng xuất hiện một bài viết của một tay đồng chí nâng bi nào đó thì tôi (cũng như những người khác) đều cho rằng tay này đang chơi trò kiếm chác. Nhưng hôm nay thì có một tay “Việt kiều yêu nước” từ CHLB Đức có cái nick name là Phạm Hòa đã viết một đoạn như thế này “Trường hợp tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là một trường hợp điển hình của lãnh đạo xuất sắc nhất nước ta từ khi chủ tịch Hồ Chí Minh mất đi. Nhờ có tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng mà đất nước ta hôm nay được bình yên, chủ quyền lãnh thổ được bảo vệ chắc chắn, kinh tế phát triển, chính trị ổn định... những thành tựu đó có được không phải ngẫu nhiên may mắn mang đến, đó là do sự thông thái, uyên bác hiểu rõ mọi vấn đề từ quốc tế đến địa phương nhỏ của vị lãnh đạo xuất sắc này.

Không có gì lạ khi nhân dân tôn kính gọi tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là Cụ Tổng. Tiếng gọi đó xuất phát từ lòng mong mỏi đất nước ta có vị minh quân dẫn dắt, có vị lãnh tụ có tầm cỡ để đưa đất nước ta có những bước tiến chói sáng tự hào với thế giới. Quy luật rất công bằng, những gì nhân dân đánh giá chính là những đánh giá đúng đắn nhất. Tiếng gọi Cụ Tổng dành cho tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hôm nay chính là phần thưởng cao quý mà ông có được từ người dân. Một điều trước kia chỉ có Chủ Tịch Hồ Chí Minh có được.” trong một bài viết hết lời tâng bốc cụ Tổng Trọng Láo. (1)

Quả tình, nếu là một người biết tự trọng thì nghe những câu nịnh bợ như thế này chắc là ai cũng phải sượng mặt. Không biết cụ Tổng Trọng Láo có sượng hay sướng thì ráng chờ xem trong những ngày sắp tới tần suất xuất hiện của đấng “minh quân”

Sự bất quá tam. Nhưng vẫn còn quá sớm để kết luận đang có định hướng “vương quốc xã hội chủ nghĩa”?

Nhưng dù gì thì cái ngôi vị An Nam Quốc Vương mà thiên triều phong cho vẫn còn hiệu lực đến hết năm 2020, biết đâu lúc đó sẽ có một phép lạ gọi là chỉnh đốn đảng như trước Đại hộ XII, hoặc tự thân làm một cú “cải lão hoàn đồng” cái lý lịch sinh năm 1944 thành 1964 hay là “chưa có người thay thế”

Nhưng thôi, dù gì hiện nay cụ Tổng Trọng Láo vẫn là một ông vua với đầy đủ những nội hàm: với quân xâm lược thì là ông vua hèn; với cận thần là một hôn quân; với nhân dân thì là bạo chúa. Nhận định như thế mà không cần đưa ra một bằng chứng nào thì cũng không có gì quá đáng để gọi là vu khống hay bôi bác, vì những hiện thực đã phơi bày ra trước mắt người dân trong ngoài nước. Còn những hình tượng đẹp đẽ mà Phạm Hòa viết trong bài viết của anh thì chỉ là nhận định của riêng anh hay ai mớm cho anh thì là sao mà tôi biết được, cái điều duy nhất, mà người viết bài này, biết được là nó không đúng sự thật và cái khái niệm “minh quân” mà anh phủ lên con người cụ Tổng Trọng Láo xem ra khá buồn cười. Thành ra, khi post lại bài của Phạm Hòa có một FB đã treo lên đầu bài viết ấy mấy câu thơ

Rằng là thất thập cổ lai hy
Sao nấn ná hoài chẳng chịu đi
Hai dái lòng thòng trông phát ói
May nhờ bộ sậu khéo nâng bi (2)

21/5/2017



_____________________________________________

Chú thích:

No comments:

Post a Comment