ĐÀO TUẤN -11:41 PM, 07/02/2016
Khi anh Thiên lôi má lúm đồng tiền mặt bôi đen bất thần cởi mão ném búa gập đầu trước sân rồng xin từ chức, Táo quân năm nay đã thực hiện một cú “ép phê” đằm tay hoàn hảo!
À ừ, hiểu theo nghĩa thông thường thì rằng không phải cứ chức quyền là không còn tự trọng. Nhưng “cao khét” hơn phải ở chuyện nỗi xấu hổ, hay sự tự trọng dường như chỉ có ở những anh gác cổng. Tôi nhớ là anh Táo Xã hội (Chí Trung) sau đó đã thốt lên rằng: (Cái) Thằng này quê ở đâu mà liều vậy!
Đúng rồi! Mày ở đâu ra vậy Thiên Lôi. Bao nhiêu ông to bà lớn. Bao nhiêu thiên đình với các vị táo quyền nghiêng thiên hạ còn chưa biểu hiện tham nhũng thì ở đâu nảy nòi ra cái thằng thiên lôi bày đặt xin từ chức. Không lẽ tham nhũng đúng là chỉ từ kheo chân trở xuống!
“Vòng quay tham nhũng” là một sáng tạo tuyệt vời của Táo quân năm nay.
Nó tải bao nhiêu là hiện thực. Nào là khẳng định cứ như thể chỉ có trong táo quân “tham nhũng ổn định”. Nào là chuyện hết từ Hà Nội, TP HCM, Đà Nẵng đều không phát hiện tham nhũng. Nào là bộ nọ ngành kia cam kết không tham nhũng.
Và trước “vòng quay” khắc nghiệt đến mức người ta phải nói lời tử biệt sinh ly, phải viện “mẹ ơi” ra đó, hóa ra, cuối cùng là chuyện đuề huề, chuyện hòa cả làng khi rút cục họa may có thằng Thiên Lôi tham nhũng!
Và trước “vòng quay” khắc nghiệt đến mức người ta phải nói lời tử biệt sinh ly, phải viện “mẹ ơi” ra đó, hóa ra, cuối cùng là chuyện đuề huề, chuyện hòa cả làng khi rút cục họa may có thằng Thiên Lôi tham nhũng!
Trong cái vòng quay chỉ để quay đó, có những chi tiết đáng giật mình. Đó là việc cái người duy nhất không qua “vòng quay tham nhũng” lại là anh Dưa vàng! Cái anh bao năm nay không chịu đổi mới trong khi luôn kêu gào người khác phải đổi mới.
Táo dưa vàng! Anh tài quá đi thôi!
Có người nói Táo quân năm nay khá thẳng thắn trước những vấn đề được xem như là nhạy cảm. Chuyện 100% không biểu hiện tham nhũng- và mới chỉ dừng ở “biển hiệu” chứ chưa có biểu hiện. Hay chuyện “con ông cháu cha” với những sáng tạo đáng để nhổ râu mà ngẫm nghĩ dài dài: “Trước thì cần một chỗ đứng! Giờ cần phải đứng đúng chỗ đó”. Hay “nó phải là con của bố nó thì mới hiên ngang như thế”.
Có người bảo tác giả của Táo quân quá tài, chơi hẳn hợp xướng với chỉ 4 chữ “cải cách đổi mới”, nhưng rõ ràng, ngành giáo dục còn tài hơn với đổi mới cải cách chỉ là chuyện đút vào rồi lại rút ra với những chi tiết có bịa cũng không nghĩ ra nổi: Thuê xe cấp cứu để đi thi. Hay chuyện nó lá “cái nón, cái nón lá ấy, đấy đấy nón.. bài thơ ấy”. Cái nón phở nem nhiệm kỳ sắp hết đó đó!
Tất nhiên, giá như cái bình “Phịt xã giao” không phải né quá thể khi phải ngoằng sang chuyện thực phẩm bẩn thì táo quân năm nay hẳn sẽ trọn vẹn hơn rất nhiều.
Xin cảm ơn các nghệ sĩ với một táo quân cười có lẽ là cũng đã đời cho ngày cuối một năm khốn khó mà nhiều người sẽ không quên hình ảnh DN Việt vừa thấp bé nhẹ cân vừa chỉ tài tung hứng làm xiếc.
Theo Laođộng
No comments:
Post a Comment