Vũ Đông Hà (Danlambao) - Ngai vàng của phú Nông được xuất hiện và bị hô biến là hình ảnh của con cụ-hồ lộ hàng sau nhiều năm cố gắng che chắn bởi miếng tã màu đỏ có in hàng chữ sống chiến đấu học tập theo gương Trần Dân Tiên. Nhưng bản chất của con tự do không thể mãi nằm yểu xìu trong bóng tối ẩm ướt, phải một ngày ngoi ra cho thiên hạ thấy được khát vọng vươn lên của nó. Nó ngoi ra được hơn 1 ngày và đảng đã phải nhanh chóng kéo phẹt-mơ-tuya lại, buộc nó phải trở về với hình dáng con giun, nằm im nhũn dưới cái quần lót ố vàng mang nhãn hiệu C.B. để mơ màng giấc mộng đỏ đế vương.
Đã nhiều năm, người dân Việt ai cũng "cảm nhận" rằng đằng sau cái quần lót Trần Dân Tiên, nấp kín sau những thứ gọi là cần kiệm liêm chính, đại diện cho giai cấp vô sản, lối sống thanh cao, chống xa hoa lãng phí... là một con-tự-do đầy khát dục, thèm muốn đủ thứ. Nó khát danh, khát vọng, mê tiền tài và vô cùng khát gái. Đằng sau hình ảnh của cái gọi là người cộng sản chân chính phơi mình bên bờ suối là một cái gì đó nhờn nhợn, núp ẩn trong hang, lỡ đụng vào phải đi rữa tay 30 lần.
Cái nhờn nhợn ra đời từ trong hang động đó từng là nhân vật số một nắm quyền lãnh đạo đất nước 90 triệu dân. Nó là biểu tượng của mọi biểu tượng mà đảng không-có-gì-quý-hơn-con-tự-do đã vẽ vời, trang điểm, thoa son, trét phấn qua nhiều năm tháng nạ dòng để nó có thể vỗ ngực tự xưng là kẻ có tư cách nhất, vinh quang nhất, xứng đáng nhất... trong việc đưa đường dẫn lối cho 90 triệu người rách nát đi về thiên đàng hạ giới.
Đầu xuân con Dê, từ cảm nhận thì người ta đã thấy. Người ta thấy nó, thấy được dương bản thật sự của nó. Nó: con cụ-hồ của đảng lần đầu tiên ló đầu ra dưới ánh sáng mặt trời.
Nó không khác gì tên cha già vô thừa nhận của nó. Hoang dâm, ham muốn danh vọng, lừa đảo và đạo đức giả. Nhưng khác cha nó, kẻ biết giấu điếu thuốc ngoại thơm tho vào túi quần trước khi xắn ống quần bước xuống ruộng với dân đen để phì phà điếu thuốc nội, biết ra lệnh thủ tiêu người tình đã qua vài lần vùi hoa dập liễu và sau đó bình thản ngồi vẽ tiếp chân dung con C(ủa) B(ác) của mình là một con vật còn trinh nguyên... thì nó sẵn sàng trình làng cho thiên hạ thấy ước muốn của một tên Nông đua đòi làm Phú, một kẻ có tài cướp người tình của con trai và vượt qua cả cha nó là người từng chơi vợ của đồng chí mình.
Nó, cái con cụ-hồ của đảng đã mừng đảng mừng xuân một cách hoành tráng, sáng loáng ngai vàng, óng ánh mộng đế vương. Nó chính là chân dung của đảng.
Nhưng hành động của đảng khi kéo phẹt-mơ-tuya bụm che con cụ-hồ vừa ngóc đầu ra thở mới nói lên được bản chất của đảng. Dẹp đi cái gọi là thông tin trung thực của con Ếch. Nó chỉ được trung thực 1 ngày như là một sự cố tai nạn quần áo - wardrobe malfunction. Sau đó, phải trở lại tính "trung thực kiểu đảng": con cụ-hồ phải luôn được nhìn như là một con vô sản, trinh nguyên, trong trắng, chỉ biết phục vụ gối chăn, nhưng trăm lần không, ngàn lần không: nó không thèm sướng và thề không được sướng!!!
Con cụ-hồ ló mặt trong một ngày xuân rồi biến, nhưng cũng đã đủ ghi dấu ngàn thu. Đã đủ để từ cái con tự do họ Nông tên Đờ Mờ này, những người "cộng sản chân chính" khi nằm ngủ còn mơ về một ngày xưa "làm tốt" nào đó hiểu được rằng: đằng sau cái mảnh khố màu hồng ấy, tất cả, tất cả từ thời của cụ cho đến thời của cu, chỉ là những con tự do nhờn nhợn, dơ bẩn, tràn trề dục tính, chỉ muốn mang sứ mệnh rất sướng và rất khoái: làm cha thiên hạ.
No comments:
Post a Comment