Wednesday, February 1, 2017

Dịp Tết, dịp chết

Tháng Chín (Danlambao) - Ấy chớ, chớ hiểu lầm tôi đang nói đến sự kiện đảng ta giết hàng ngàn người dân vô tội vào đúng tết Mậu Thân 1968 đấy nhé. Phải giải thích ngay kẻo lại mang tội tuyên truyền chống nhà nước, khơi gợi hận thù hay lật đổ chính quyền gì gì đó, thì sợ lắm. Lỗi tại cái thằng dân, ngày thường chết chưa đủ lại tranh thủ chết ngày Tết.

Ngày thường thì chết vì tai nạn, bệnh tật, vì ngộ độc thực phẩm, chết hoặc ngắc ngoải vì ô nhiễm môi trường, chết trong các nhà tù, các đồn công an, rồi chết vì giết nhau, vân vân. Tóm lại, trên thế giới có bao nhiêu kiểu chết thì dân Việt ta gom đủ cả, thậm chí còn sáng tạo ra nhiều kiểu chết ly kỳ khiến thiên hạ há mồm lác mắt và kinh ngạc. Tỉ như một anh thanh niên 29 tuổi ở Bình Định mới chết cách đây chừng một tháng đấy. Công an bảo là anh ấy chết vì chạy quá sức. Kể cũng phục, sức thanh niên, chạy có ba bước chân, chưa đầy trăm mét mà chết được, quá “giỏi”.

Giờ vẫn nói chuyện chết, nhưng vòng quanh cái Tết cho nó có tính thời sự.

“Theo báo cáo của Cục Cảnh sát giao thông (Bộ Công an), trong 5 ngày từ 26-1 đến 30-1 (tức từ ngày 29 đến mùng 3 Tết) toàn quốc xảy ra 192 vụ tai nạn giao thông, làm chết 118 người, bị thương 197 người”.

Xin thưa, với một hệ thống cầm quyền lấy sự dối trá làm căn bản thì mọi con số thống kê đều không đáng tin cậy. Có nghĩa là chúng ta được quyền tin rằng số người tử vong vì tai nạn giao thông mấy ngày Tết còn cao hơn. Và năm nào cũng thế, sẽ kéo dài nhiều năm sau nếu mọi thứ không được cải thiện. 

Nguyên nhân chết vẫn luôn được xác định là “tại dân, do dân và vì dân”. Tại người dân mua nhiều xe máy, ô tô. Tại người dân xây nhiều nhà cao tầng, chung cư trong đô thị. Tại người dân uống bia rượu nhiều, không chịu ở nhà còn đổ ra đường đi chơi xuân. Tại người dân thiếu ý thức khi tham gia giao thông... Rồi cả tại số nữa. Số chết thì phải chết thôi, kêu ai.

Chỉ cần nêu một vấn đề cụ thể là tai nạn giao thông trong các ngày Tết, cũng thấy được một góc của “thiên đường xã hội chủ nghĩa”. 

Không chiến tranh, nhiều người vẫn bị giết hàng ngày.

Không đánh bom khủng bố, nhiều người vẫn bị giết hàng ngày.

Ngày Tết lẽ ra là để vui, để xum vầy, nhưng đối với nhiều người, nhiều gia đình, Tết là đau thương, tang tóc. Nói không ngoa, mỗi dịp Tết, người chết lại gia tăng.


No comments:

Post a Comment