Phạm Trần (Danlambao) - “Mở cửa thị trường của mình với thế giới bên ngoài, cho phép tự do trao đổi ý kiến trên Facebook, và tạo ra một lực lượng lao động trẻ và có tinh thần khởi nghiệp. Ở mọi nơi tôi đến trên đất nước này, tôi đều có thể thấy những kết quả mà quá trình này mang lại: hàng triệu người được thoát nghèo; giới trẻ rất lạc quan về tương lai của họ; các cộng đồng được bảo vệ an toàn hơn trước tác động của biến đổi khí hậu. Việt Nam có nhiều điều để tự hào, chắc chắn là vậy, nhưng cùng nhau chúng ta có thể làm còn nhiều hơn nữa.”(Theo tài liệu từ Tòa Đại sứ Mỹ ở Hà Nội).
Đó là lời tuyên bố của ông Ted Osius, Đại sứ Mỹ tại Việt Nam trong diễn văn tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh (Hà Nội) ngày 27/09/2016.
Nhưng những việc mà Hoa Kỳ và Việt Nam “có thể làm còn nhiều hơn nữa” là những việc gì?
Trước hết, ông Đại sứ nói thẳng: “Tôi tin là Hoa Kỳ đã hiểu được rằng sự tăng trưởng, tiến bộ, hòa bình và ổn định đều sẽ được thúc đẩy tối đa bằng việc cho phép mọi tiếng nói đều được lắng nghe. Việt Nam sẽ chỉ khai thác được tối đa tiềm năng của mình khi xã hội dân sự có thể được hưởng những quyền tự do lớn hơn để thành lập tổ chức một cách ôn hòa, tự do trao đổi ý kiến trên Internet và mạng xã hội, và tham gia vào quá trình hoạch định chính sách.”
Dùng ngôn ngữ ngoại giao, Đại sứ Osius minh định: “Hoa Kỳ không tìm cách ra điều kiện hay áp đặt những điều chúng tôi tin là đúng lên bất kỳ đối tác nào của chúng tôi. Trên thực tế, nguyên tắc cơ bản làm nền tảng cho mối quan hệ Hoa Kỳ-Việt Nam là tôn trọng lẫn nhau đối với chủ quyền và hệ thống chính trị khác biệt. Nhưng tôi mời các bạn, nhất là khi các bạn tìm lời giải cho những câu hỏi khó, coi Hoa Kỳ là một nguồn hữu ích. Trong quá trình chúng tôi phát triển thành một quốc gia như hiện nay, chúng tôi đã phải xoay xở với nhiều trong số những vấn đề mà các bạn hiện phải giải quyết, và tôi tin rằng chúng tôi có thể chia sẻ những bài học chúng tôi đã thu được.”
Khuyến cáo của ông Osius tuy không mới nhưng được đưa ra vào lúc Ban Tuyên giáo đảng ra lệnh cho Bộ Thông tin và Truyền thông, Quân đội và Công an, tăng cường ngăn chặn, kiểm soát và siết chặt thông tin trên Facebook và các mạng dân sự ở Việt Nam để đề phòng các thông tin không đi cùng chiều với đảng.
Theo lập luận của báo-đài nhà nước thì những nhận xét, phê bình và chỉ trích chủ trương, chính sách của nhà nước trên các mạng xã hội hay Facebook đều là những “thông tin độc hại” của điều được gọi là “các thế lực thù địch” bên ngoài, “những phần tử cơ hội chính trị” và “bất mãn” trong nước tung ra. Mục đích cuối cùng của các bài viết này, theo quan điểm của nhà nước, là nhằm chống phá và làm suy yếu đảng cầm quyền Cộng sản Việt Nam.
QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN
Một trong những bài viết phản biện thuộc loại này là của Đại tá, Thạc Sĩ Nguyễn Đức Thắng (Viện Khoa học xã hội nhân văn quân sự) được báo Quân đội Nhân dân phổ biến ngày 13/7/2016.
Ông viết: “Thực tế, bên cạnh các thông tin bổ ích, có giá trị đối với xã hội thì còn vô số thông tin, hình ảnh có nội dung xấu độc, trái với truyền thống văn hóa dân tộc cũng được tán phát lên các trang thông tin điện tử (website), blog, mạng xã hội, trên phần phản hồi (comment) của các báo điện tử… Vì vậy, các thế lực thù địch đang triệt để lợi dụng internet và lập nhiều trang Facebook để truyền bá những thông tin xấu độc, đăng tải những status trên trang Facebook cá nhân với ngôn ngữ, luận điệu đầy tính kích động, phản động, xuyên tạc đường lối, chính sách của Đảng, Nhà nước, phủ nhận thành tựu của công cuộc đổi mới, tìm mọi cách thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” nội bộ ta trên mọi lĩnh vực.”
Ông Thắng gay gắt thêm: “Thông tin xấu độc tán phát trên internet và mạng xã hội là những thông tin bịa đặt, sai sự thật, bóp méo sự thật, xuyên tạc vấn đề, “đổi trắng, thay đen”, làm lẫn lộn đúng sai, thật giả; hoặc có một phần sự thật nhưng được đưa tin với dụng ý xấu, phân tích và định hướng dư luận bằng luận điệu sai trái, thù địch. Đó là các dạng thông tin có nội dung không phù hợp về chuẩn mực đạo đức, văn hóa, thuần phong mỹ tục như: Kích động đồi trụy, bạo lực, bôi nhọ đời tư, vu khống…; thông tin sai trái, độc hại có tính chất tội phạm tin học như: Lừa đảo trên mạng, đánh cắp thông tin, mật khẩu, tán phát vi-rút…; thông tin sai trái có tính chất chính trị như: Xuyên tạc sự thật lịch sử, phủ nhận Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, chống phá đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước, bịa đặt, vu cáo, nói xấu các đồng chí lãnh đạo cấp cao của Đảng, Nhà nước, quân đội, công an và gây chia rẽ đoàn kết nội bộ, đe dọa an ninh quốc gia...”
Viết như thế là Đại tá Nguyễn Đức Thắng đã hạ thấp trình độ hiểu biết, phân biệt đúng sai, đen trắng của các tầng lớp nhân dân. Những đòi hỏi cần xét lại lịch sử gọi là “giữ nước và dựng nước” của đảng hay phân tích công, tội của ông Hồ Chính Minh đã du nhập Chủ nghĩa nọc độc Cộng sản Mác-Lênin vào Việt Nam khiến đất nước tan hoang, lòng dân phân hóa sau 70 năm (1946-2016) không phải là điều vô ích cho lịch sử và các thế hệ người Việt sau này.
Bởi lẽ lịch sử cần công bắng và song phẳng không chỉ cho người sống mà quan trọng hơn, cho hàng triệu người đã chết oan trong hai cuộc chiến huynh đệ tương tàn do đảng CSVN chủ động.
Tác giả và báo Quân đội Nhân dân cần nên soi mặt vào gương để biết vì sao đã có những bài viết chỉ trích chính sách của đảng và phê bình lãnh đạo. Những người làm nhiệm vụ thông tin và tuyên truyền của nhà nước chỉ được phép nhìn một hướng và viết một chiều nên đã không thấy được, hoặc không dám phê bình những chính sách hay chủ trương không hợp lòng dân mà nhà nước cứ nhắm mắt thi hành. Khi có những lãnh đạo hại dân, tham nhũng, lối sống biến chất, tác phong tha hóa thì lại được cấp này, cấp kia hay các nhóm lợi ích bảo hộ, bao che, bênh đỡ khiến dân bất bình thì làm sao không có người ta thán thay cho dân bằng Facebook hay các mạng xã hội?
Cũng cần hiểu rằng, khi những nhà báo công dân bất chấp nguy hiểm để dấn thân đưa lên mạng điện tử những bài viết chống bất công xã hội và đòi bình đẳng và quyền làm người cho đồng bào mình, hay chỉ trích những sai lầm của đảng và lãnh đạo chẳng qua vì người dân không được quyền ra báo hay lập các cơ quan truyền thông để lên tiếng.
Quyền này đã quy định rõ ràng trong Điều 25 Hiến pháp 2013 viết rằng: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
Nhưng nhà nước vẫn cấm dân ra báo và tự cho mình độc quyền thông tin-báo chí thì trách sao người dân phải tự cởi trói mình qua Facebook và các mạng xã hội?
Vì vậy sức mạnh và ảnh hưởng của thông tin tự do trên Internet cũng được ông Nguyễn Đức Thắng nhìn nhận để dọa nạt độc giả như thế này: “Tác hại của những thông tin xấu độc trên internet và mạng xã hội do các thế lực “mạng đen” tung ra có tác động tiêu cực đến tình hình tư tưởng, dư luận xã hội, gây nghi ngờ, gieo rắc sự hoang mang, dao động, làm giảm sút lòng tin của một bộ phận cán bộ, đảng viên và nhân dân đối với Đảng, Nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa. Hệ lụy của thông tin xấu độc ảnh hưởng rất lớn đến đạo đức, lối sống, nhân cách của cá nhân và cộng đồng xã hội. Nếu đạo đức xã hội bị băng hoại, văn hóa dân tộc bị tầm thường hóa, đánh mất bản sắc, an toàn xã hội bị đổ vỡ, thì sẽ tác động mạnh đến chính trị, kinh tế, an ninh, quốc phòng; có nguy cơ dẫn đến mất phương hướng lựa chọn các giá trị, lối sống và niềm tin của một bộ phận không nhỏ trong giới trẻ là đối tượng thường xuyên tiếp cận với Facebook.”
Sở dĩ nhiều cán bộ, đảng viên và lãnh đạo, kể cả trong Quân đội và Công an, vẫn thường được lệnh phải tuyết đối trung thành và bảo vệ đảng, bây giờ cũng đang “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” vì họ đã nhờ các bài viết của Facebook hay mạng xã hội dân sự mà biết được nhiều sự thật đã và đang bị đảng che giấu.
Tỷ dụ như chuyện chống tham nhũng, nạn phe đảng, ăn chia các dự án kinh tế, xà xẻo ngân sách và làm giàu bất chính trong đảng thì có bao giờ báo đảng dám đụng tới vì sợ nêu ra thì sẽ tan hàng rã đám.
Do đó, bài viết trên Quân đội Nhân dân đã mớm cách đề phòng: “Để chủ động ngăn chặn, đẩy lùi thông tin xấu độc trên internet và mạng xã hội, đòi hỏi trước hết mỗi cấp ủy, tổ chức Đảng, chính quyền các cấp cần đẩy mạnh tuyên tuyền, giáo dục để mỗi cán bộ, người dân thấy rõ tính hai mặt của internet và mạng xã hội; nhận diện các thủ đoạn, nội dung thông tin xấu độc, tính chất nguy hại của nó đối với cá nhân và xã hội. Qua đó trang bị kiến thức cần thiết để mỗi người có thể tự sàng lọc, tiếp nhận thông tin hữu ích, chính thống, đồng thời “miễn dịch” với những thông tin xấu độc làm nhiễu loạn môi trường xã hội. Trong quá trình tuyên truyền, giáo dục nâng cao sức đề kháng cho mỗi người trước thông tin xấu độc trên internet và mạng xã hội, cần tiếp tục gắn chặt chẽ với tuyên truyền, thực hiện có hiệu quả Chỉ thị số 46-CT/TW ngày 27/7/2010 của Ban Bí thư Trung ương Đảng (khóa X) về “Chống sự xâm nhập của các sản phẩm văn hóa độc hại gây hủy hoại đạo đức xã hội”; Nghị quyết số 33-NQ/TW ngày 9/6/2014 của Hội nghị Trung ương 9 (khóa XI) “Về xây dựng và phát triển văn hóa, con người Việt Nam đáp ứng yêu cầu phát triển bền vững đất nước”.
Nhưng khi nói đến các sản phẩm văn hóa độc hại thì nhà nước lại để cho các bài báo của Trung Quốc có nội dung xuyên tạc lịch sử Việt Nam và tuyên truyền chủ quyền biển đảo cho Bắc Kinh được tự do mò vào tận phòng ngủ của người dân.
Điển hình như Bắc Kinh đã tung lên mạng nhiều bài viết, kể cả tiếng Việt, tiếng Trung, Anh, Pháp và cả Tây Ban Nha cho rằng các đảo và vùng nước vùng trời ở Biển Đông nằm trong hình Lưỡi Bò, hay đường 9 đoạn là của tổ tiên người Hoa Để lại.
Họ cho rằng chủ quyền của Trung Quốc ở Biển Đông không có gì cần tranh cãi và đổ tội cho Việt Nam đã chiếm đóng trái phép ở Hoàng Sa (bị TQ chiếm năm 1974) và Trường Sa.
Vì vậy không ai biết Ban Tuyên giáo, Quân ủy Trung ương và đảng Ủy Công an mải đi chơi hay không dám hé răng mà để cho phía Trung Quốc tự do chiếm lĩnh tuyên truyền có hại cho Việt Nam khắp thế giới như thế?
Báo đài chính ngạch của nhà nước như Nhân Dân, Quân đội Nhân dân, Đài Tiếng nói Việt Nam, Thông Tấn Xã Việt Nam, TV v.v... có bao giờ dám đụng tới lỗ chân lông của những thương lái Trung Quốc đang phá hoại kinh tế Việt Nam ngay trên lãnh thổ Việt Nam? Họ cũng lơ là chuyện bênh dân chống các Công ty có chân Trung Quốc đã và đang hủy hoại môi trường như Formosa Hà Tĩnh đã vi phạm ở miền Trung.
TPP-HÒA GIẢI DÂN TỘC
Bước sang lĩnh vực hội nhập của Việt Nam vào nền kinh tế thị trường của Thế giới, ông Osius đề cập đến tiến trình của Hiệp ước Kinh tế Xuyên Thái Bình Dương (TPP, Trans-Pacific Partnership).
Ông nói: “Nhìn về phía trước, Hiệp định Đối tác Xuyên Thái bình dương (TPP) sẽ là nền tảng của nỗ lực này. Thực hiện đầy đủ TPP sẽ cho phép Việt Nam đưa được nhiều hơn nữa các sản phẩm của mình vào những thị trường mới, và sẽ thu hút được nguồn đầu tư nước ngoài mới vào đất nước các bạn. Điều đó sẽ làm giảm sự phụ thuộc của Việt Nam vào bất cứ thị trường đơn lẻ nào. Điều đó sẽ củng cố các mối kết nối không chỉ với Hoa Kỳ mà còn với các nước láng giềng của các bạn trong khu vực và với các đối tác mới ở bên kia đại dương.
Nhưng chúng ta phải thừa nhận rằng vẫn còn những việc khó khăn phải làm ở đây tại Việt Nam trước khi các bạn có thể khai thác được đầy đủ lợi thế của tất cả các cơ hội mới này.
Việt Nam đã tiến hành một số bước để cải cách hệ thống các doanh nghiệp nhà nước của mình, nhưng vẫn còn nhiều bất cập. Việt Nam phải tạo không gian trong nền kinh tế của mình cho các doanh nghiệp vừa và nhỏ cạnh tranh để nền kinh tế Việt Nam khai thác được đầy đủ tiềm năng của mình. Các cơ chế về hải quan phải được hiện đại hóa để đáp ứng các chuẩn mực quốc tế. Các công ty nước ngoài phải tin rằng tài sản trí tuệ của họ sẽ được bảo vệ để họ có thể mang công nghệ của mình tới đây. Họ phải biết rằng các thông lệ lao động công bằng sẽ được thực thi ở mọi nơi, và rằng các đối thủ cạnh tranh của họ sẽ phải cùng đáp ứng những tiêu chuẩn về môi trường như họ. Họ phải hiểu rằng pháp luật Việt Nam sẽ được áp dụng một cách công bằng, minh bạch và nhất quán.”
Tại sao ông Osius nói “vẫn còn nhiều bất cập” trong công tác “cải cách hệ thống các doanh nghiệp nhà nước” của phía Việt Nam? Bởi vì phần lớn trong số hơn 3,100 Doanh nghiệp Nhà nước (DNNN) vẫn tiếp tục làm ăn thua lỗ nặng từ năm này qua năm khác. Nhưng Nhà nước vẫn không sao giải thế, bán cổ phần cho tư nhân hay thay đổi nhân sự và đường lối hoạt động vì “lợi ích nhóm” trong đảng và nhà nước đã toa rập với nhau để chia chác và bảo vệ quyền lợi.
Mặc dù DNNN được hưởng nhiều ưu đãi trong thuê đất, mượn tiền ngân hàng, được hoãn trả nợ, giải dị thủ tục hành chính và chiếm các vị trí lưu thông tiện lợi, nhưng vì quản trị kém, đầu tư bừa bãi ngoài lĩnh vực của mình và tham nhũng nghiêm trọng nên đã nợ nần chồng chất không trả nổi.
Bằng chứng đã thấy trong báo cáo của “Kiểm toán Nhà nước công bố cho thấy, nhiều tập đoàn, tổng công ty, công ty nhà nước hiệu quả hoạt động giảm sút, thua lỗ”, theo một bản tin của Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV, Voice of Vietnam) ngày 21/07/2016.
VOV viết tiếp: “Kết quả kiểm toán năm 2015 vừa được Kiểm toán Nhà nước công bố cho thấy, qua kiểm toán báo cáo tài chính, các hoạt động liên quan đến quản lý, sử dụng vốn và tài sản nhà nước năm 2014 của 234 doanh nghiệp thuộc 38 tập đoàn (TĐ), tổng công ty (TCT), công ty thì hiệu quả hoạt động của nhiều doanh nghiệp giảm sút, thua lỗ.”
Đi vào chi tiết, Kiểm Toán Nhà Nước báo cáo: “Chẳng hạn, tỷ suất lợi nhuận sau thuế/vốn chủ sở hữu năm 2014 của TCT Lâm nghiệp là 8,6% (giảm 3,48% so với năm 2013); Vinaconex 8,5% (giảm 3,33%); PVN 15,56% (giảm 10,45%); Hfic 22,64% (giảm 2,64%); IDICO 9,8% (giảm 1,42%)…
Có đến 5/38 TĐ, TCT, công ty kinh doanh thua lỗ, như: Vinalines lỗ 3.478,48 tỷ đồng; TCT 15 lỗ 471,1 tỷ đồng; Vinaincon lỗ 131,96 tỷ đồng; TCT Mía đường II lỗ 15,18 tỷ đồng; Công ty TNHH MTV In Đắk Lắk lỗ 2,95 tỷ đồng.
Nhiều TĐ, TCT quản lý nợ chưa chặt chẽ, dẫn đến nợ phải thu quá hạn như các tổng công ty: Văn hóa Sài Gòn, Công nghiệp Sài Gòn, Mía đường II, Vinataba, Đường sông miền Nam, Du lịch Sài Gòn, EVN miền Trung, EVN Hà Nội, Vinalines…
Đồng thời, nhiều tập đoàn, tổng công ty cũng để tình trạng nợ khó đòi lớn, như: Mobifone thì riêng Công ty mẹ có nợ khó đòi chiếm 30,4% nợ phải thu; Công ty TNHH MTV Bò sữa thành phố Hồ Chí Minh có nợ khó đòi chiếm 81,19%; Công ty TNHH MTV Xuất nhập khẩu nông lâm hải sản có nợ khó đòi chiếm 62%; Hapro cũng tới 25,7% nợ khó đòi; TCT Điện lực miền Bắc nợ khó đòi 49,8 tỷ đồng, TCT Điện lực miền Nam 16,7 tỷ đồng, TCT Điện lực thành phố Hồ Chí Minh 34,3 tỷ đồng, TCT Truyền tải điện Quốc gia 53,8 tỷ đồng...”.
Làm ăn như thế và hại dân như vậy mà các DNNN vẫn tồn tại thì chỉ có trong chế độ độc tài và tham nhũng ở Việt Nam.
Có lẽ vì thấy rác rưởi còn ngổn ngang trong nhà nên Quốc hội CSVN đã hoãn phe chuẩn TPP, thay vì biểu quyết trong kỳ họp 2 khai mạc ngày 20/10/2016 như dự kiến. Lý do tạm dời, theo lời Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân vì Trung ương đảng chưa đưa ra chỉ thị cho Quốc hội. Việt Nam cũng muốn chờ xem ai, ông Donal Trump của đảng Cộng hòa hay Bà Hillary Clinton của đảng Dân chủ, sẽ làm Tổng thống Mỹ sau cuộc bầu cử ngày 8/11/2016.
Tuy nhiên, không may cho Việt Nam là cả hai ứng cử viên đều chống TPP nên ai làm Tổng thống Mỹ cũng sẽ khó khăn cho Việt Nam.
Hơn nữa Việt Nam vẫn đang ôm khư khư chủ trương trái mùa “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa” khiến mọi người nghi ngờ thiện chí thi hành nghiêm chỉnh những điều khoản của TPP của Hà Nội.
HÒA GIẢI DÂN TỘC CÒN XA VỜI
Sau cùng khi nói đến công tác hàn gắn vết thương chiến tranh và cải thiện bang giao giữa hai dân tộc, ông Osius nói: “Quyết định của Tổng thống Obama dỡ bỏ hoàn toàn lệnh cấm bán trang thiết bị quốc phòng sẽ cho phép Việt Nam tiếp cận nhiều hơn những công cụ các bạn cần để đảm bảo an ninh của mình. Tôi mong đợi mở rộng sự cộng tác của chúng ta trong việc nâng cao năng lực biển của Việt Nam và hợp tác về cứu trợ nhân đạo trong trường hợp thiên tai. Hoa Kỳ và Việt Nam đã bình thường hóa quan hệ vào năm 1995, và kể từ đó chúng ta đã đi được một chặng đường dài.”
Tuy nhiên, theo nhận xét của ông Đại sứ Mỹ thì công tác hòa giải giữa người Việt với nhau, như Hà Nội đã hứa sẽ làm vẫn chưa thấy đâu.
Ông nói: “Nhưng quá trình hòa giải cho tất cả mọi người – trong đó có những người Mỹ gốc Việt bị ảnh hưởng sâu sắc bởi quá khứ – vẫn chưa hoàn tất. Chúng ta cam kết tạo thuận lợi cho việc giao lưu giữa cộng đồng người gốc Việt tại Hoa Kỳ với người dân và các nhà lãnh đạo Việt Nam như là một phương thức để hàn gắn. Quá trình này sẽ đòi hỏi phải xây dựng lòng tin ở cả hai bên, một việc khó nhưng cần thiết nếu chúng ta muốn khép lại một chương khó khăn của quá khứ với sự tôn trọng, và chuyển trọng tâm chú ý của chúng ta vào tương lai.”
Đó là ước mơ của người Mỹ. Vấn đề hòa giải dân tộc giữa những người Việt bỏ nước ra đi sau năm 1975 với chính quyền Cộng sản độc tài đảng trị không dễ dàng chút nào.
Lý do vì cho đến bây giờ, sau 41 năm kết thúc chiến tranh, đảng và nhà nước CSVN vẫn coi hầu hết những người chạy ra nước ngoài là “những kẻ thù địch” không thể ngồi chung cùng bàn nói chuyện phải trái.
Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” ngày 26/3/2004 không nhằm hòa giải dân tộc mà đảng CSVN chỉ muốn người Việt ở nước ngoài quay đầu về “hòa hợp” vào hệ thống cai trị của đảng CSVN.
Nghị quyết này cũng chỉ muốn “nhuộm đỏ” Cộng đồng người Việt ở nước ngoài để tổ chức Hội đoàn, các Tổ chức chính trị, xã hội và kinh tế để phục vụ cho quyền lợi của nhà nước Việt Nam mà thôi.
Nhưng đảng và nhà nước CSVN đã thất bại. Trên 300,000 trí thức và chuyên gia người Việt ở nước ngoài vẫn làm ngơ trước những mời gọi và chiêu đãi của nhà nước. Thê thảm nhất là lá cờ nền Đỏ sao Vàng của nhà nước CSVN đã bị vùi dập trong suốt 41 năm qua ở mọi nơi trên thế giới.
Do đó, những gì Đại sứ Ted Osius nói ở Hà Nội ngày 27/09/2016, tuy có khích lệ đối với Việt Nam nhưng đó là những viên kẹo khó nuốt trong cả 3 lĩnh vực: Tự do tư tưởng, Tự do mậu dịch theo luật pháp Quốc tế và Hòa giải giữa những người Việt Nam với nhau.
30.09.2016
No comments:
Post a Comment