SÀI GÒN (NV) – Nói với phóng viên báo Tuổi Trẻ, chủ quán cà phê Xin Chào, huyện Bình Chánh cho biết, suốt một năm qua ông đã quá mệt mỏi vì thường xuyên bị cơ quan chức năng dò xét.
Ngày 18 tháng 8, ông Nguyễn Văn Tấn, chủ quán cà phê Xin Chào cho biết, đã nhận quyết định “Ðình chỉ thi công xây dựng công trình khác trên đất không được phép xây dựng,” của ủy ban thị trấn Tân Túc, huyện Bình Chánh, do ông Nguyễn Thanh Vũ, chủ tịch thị trấn này ký ngày 16 tháng 8.
Trong quyết định này còn yêu cầu các đơn vị cung cấp dịch vụ điện, nước phải ngừng cung cấp, đồng thời yêu cầu công an thị trấn Tân Túc cấm phương tiện, người lao động vào công trình xây dựng. Tuy nhiên, một cán bộ (giấu tên) cho phóng viên báo Tuổi Trẻ biết, các công ty cung cấp điện, nước cũng rất ái ngại chưa “ra tay” vì sợ… thất đức.
Theo trình bày của ông Tấn, cuối tháng 7 tháng 2016, ông mua hai container loại 20 feet, cắt làm bốn đặt trên khuôn viên đất ông thuê sát với ngôi nhà đang bán cà phê. Ngay sau khi vừa đặt xuống, lực lượng chức năng của thị trấn Tân Túc đã có mặt và yêu cầu ông Tấn dời các vật này đi.
Ông Tấn đã dời ba khúc container ra khỏi khuôn viên. Riêng khúc cuối cùng nằm sát với ngôi nhà, ông xin lực lượng chức năng cho tồn tại làm nơi đặt bồn rửa ly, tách để che nắng mưa cho nhân viên. Trước đó, chỗ này có làm mái che tạm, nhưng đã hư hỏng do bị nắng chiếu, mưa dột.
Ngày 15 tháng 8, lực lượng chức năng của thị trấn Tân Túc tới lập biên bản “vi phạm hành chính về hành vi xây dựng công trình xây dựng vi phạm trật tự đô thị.” Một ngày sau, chủ tịch thị trấn ra quyết định “đình chỉ thi công” nêu trên.
Ông Tấn cho biết, đã làm đơn xin cứu xét để được giữ lại khúc container che nắng mưa cho nhân viên rửa chén. “Tôi không dám xây dựng công trình kiên cố vì sợ bị trả thù. Tôi mượn tiền mua container hoán cải loại nhỏ nhất hơn 15 triệu đồng để có chỗ chứa nồi niêu, ly tách phục vụ khách. Xe chở lại rồi đặt gọn gàng trên đất tôi thuê mất vài phút, có xây dựng gì đâu. Giờ lãnh đạo đòi cưỡng chế, nghe nói bị phạt hai mươi mấy triệu đồng tôi sợ quá. Chỉ còn nước sang quán mà bỏ đi thôi. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra và lo lắng tột bậc,” ông Tấn nói như khóc. (Tr.N)
No comments:
Post a Comment