Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Sẵng (Danlambao) - Chỉ còn khoảng hai tuần nữa là đại hội 12 của đảng cộng sản Việt Nam (CSVN) diễn ra với sự đấu đá quyết liệt, tệ hại nhất giữa hai thế lực: một là phe bám theo Trung Cộng giữ ghế mà đầu lĩnh là Nguyễn Phú Trọng (NPT); hai là nhóm tham nhũng với chiêu bài cải cách do Nguyễn Tấn Dũng (NTD) là đầu đà.
Ngày đầu năm mới 2016, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng với cương vị Bí thư Quân ủy Trung ương, đã đi thăm Bộ Tư lệnh Quân khu Thủ đô. Tại đây, ông Trọng đã kêu gọi quân nhân phải tuyệt đối trung thành với đảng Cộng Sản, không được giao động. Đặc biệt, ông chú trọng đến công tác an ninh cho Đại hội đảng lần thứ 12 sắp diễn ra.
Ông lường trước có thể xảy ra cuộc binh biến khi tranh giành quyền lực tại đại hội 12 nầy. Ông ra lệnh quân đội bảo vệ đảng mà ông là Tổng Bí Thư. Có thể hiểu rằng ông Trọng xử dụng quân đội để tranh giành quyền lực chính trị cho mình.
Không phải chờ đến bây giờ ông Trong mới chuẩn bị, mà trong 6 tháng cuối năm 2015 phe đảng của ông đã “điều” hơn 70 cán bộ cao cấp vào những vị trí đặt biệt để đối phó với ông Dũng.
Hai bên đang dùng những ngón đòn hiểm để hạ đối phương và dùng hội nghị trung ương như là một đấu trường để xuất chiêu, hạ thủ.
Tại hội nghị trung ương 13, NPT tự đặt ra điều lệ là chức vụ Tổng Bí Thư là phải do người miền Bắc và phải có lý luận, ông còn nhấn mạnh đến vấn đề thống nhất trong nội bộ đảng. Thật là kỳ quái đến không thể hiểu được tại sao phải là người miền Bắc và phải có lý luận? Chính NPT gây chia rẽ nội bộ giữa hai miền Bắc Nam ngay trong đảng của ông và tự đặt ra tiêu chuẩn phải có lý luận để tự nhận mình đủ tiêu chuẩn, ông chỉ quan tâm đến việc có lý thuyết suông, thiếu thực tế và không đặt lợi ích đất nước lên trên trong bối cảnh Việt Nam đang cần một lãnh đạo có năng lực, bản lãnh để lèo lái Việt Nam trong giai đoạn hệ trọng nầy. Trong thông điệp “yêu cầu chuẩn bị danh sách đề cử những người quá tuổi vào BCT” rõ ràng NPT quyết không từ bỏ quyền lực để tiếp tục làm tay sai đắc lực cho Tàu. Ông quên rằng ông đã quá già rồi mà vẫn còn muốn bám vào đảng để trục lợi và đưa đất nước nầy đi xa hơn trong việc lệ thuộc vào Bắc Kinh.
Ông kêu gọi đoàn kết trong đảng mà chính ông là người cầm đầu nhóm nầy để chống nhóm kia. Đúng là ông lú rồi. Đừng để người lú dẫn đường cho 90 triệu dân nầy vào thảm hoạ để trở thành nô lệ của Trung Cộng khi Việt Nam trở thành một tỉnh mới của Tàu.
Ông Dũng bất tài trong điều hành đất nước: kinh tế lụn bại, nợ tràn ngâp không trả nổi, để mặc cho đám thân cận vơ vét của công, chiếm ruộng, đất của dân lành chia nhau làm giàu, xã hội băng hoại, văn hoá suy đồi. Đời sống dân chúng càng ngày càng kiệt quệ, nhất là vùng nông thôn. Nhưng NTD còn dám nói đến việc bảo vệ chủ quyền lãnh hải, lãnh thổ, dám đòi kiện Trung Cộng ra toà án quốc tế.
Nói cho cùng, dù phe nào thắng thì người thua cuộc vẫn là người dân Việt Nam.
Đặc biệt trước đại hội 12, có một số cán bộ, lãnh đạo cộng sản về hưu năng nổ hơn trong việc viết kiến nghị, thỉnh nguyện tới lãnh đạo đảng cộng sản.
Họ dài hơi kêu gọi, kiến nghị, thỉnh nguyện không biết bao nhiêu năm rồi mà nhà cầm quyền có đếm xỉa lời nào đâu. Thật là ngây thơ để bỏ công ra viết lời kêu gọi người cộng sản thay đổi vì quyền lợi dân tộc. Cái đảng cộng sản mà họ đã theo 40, 50, 70 năm trời có khi nào thay đổi vì kiến nghị của ai đâu. Bất cứ ai, cán bộ cấp nào có cái nhìn, phát biểu, bày tỏ khác với lãnh đạo là phản động cần thẳng tay, kiên quyết loại bỏ. Tại sao họ không tập hợp lại để tranh đấu mà chỉ kêu gọi, đề nghị, thỉnh cầu sửa đổi những cái không còn có thể sửa được. Người cộng sản không cảm nhận được mỹ từ, họ chỉ biết qui phục trước bạo lực. Chính ông tổ của cộng sản đã thú nhận là cộng sản không thể thay đổi mà phải thay thế. Đó là cách duy nhất trong thế giới cộng sản. Họ biết, hiểu, thậm chí còn hiểu thấu đáo bản chất nầy của người cộng sản mà họ vẫn làm. Tại sao? và tại sao?
Những người viết kiến nghị, thỉnh nguyện là những người cộng sản già, họ không muốn thay thế chế độ cộng sản để họ còn có chút gì để hãnh diện hão với quá khứ của họ, trước dòng họ và con cái họ. Một quá khứ đầy sai lầm, tai hại cho dân tộc mà họ cũng không nỡ bỏ, vẫn muốn giữ. Nhưng trên hết phải nói là cuốn sổ lương hưu của họ. Họ sợ nếu chế độ cộng sản nầy bị thay thế thì sống bằng cái gì. Căn bản đơn giản là vậy.
Tuy ngoài miệng kêu gào thay đổi, đổi mới để cứu dân, cứu nước chớ không được thay thế vì mất nồi cơm của họ. Chúng ta đã nhìn rõ họ đã đặt lợi ích cá nhân lên trên đất nước, dân tộc nầy. Thôi đừng kiến nghị, kiến giải gì nữa. Nếu dám làm, nếu lương tâm quay trở lại và muốn ngày từ giã trần thế không mang theo tủi nhục thì tập hợp lại tranh đấu như các ông làm thuở xưa, đừng giả vờ ăn năn để tự lừa dối mình, để lương tâm có được giấc ngủ yên.
Họ nên từ bỏ cung cách xin/cho mà họ sống cả đời, để hoà nhập vào xã hội hiện tại, cùng với người dân tranh đấu quyền được hưởng mọi thứ tự do, dân chủ và nhân quyền đã được ghi rõ trong Hiến Pháp của nước CHXHCH/VN. Họ được quyền đòi những cái đã ghi trong Hiến Pháp chớ không phải van xin. Và nhớ rằng tự do, dân chủ không đến từ sự van xin, mà do tranh đấu mới có được. Muốn có tự do, dân chủ phải chấp nhận trả giá, nó không bao giờ được biếu không.
Hay có thể họ thật sự lú lẫn và không còn nhớ bản chất cộng sản là gì? Bản chất bạo lực, kiên định những sai lầm dù là sai lầm rất ngây ngô và tai hại đưa đến đại hoạ cho dân tộc. Một loại ngoan cố của kẻ ít học, nhưng tự phụ, thứ kiêu ngạo cộng sản.
Chính họ là lực lượng quan trọng góp phần cho việc thay thế chế độ cộng sản. Ngưòi dân tập hợp, tranh đấu thì bị ghép tội phản động, chống chế độ. Còn họ có tấm nhãn 40, 50, 70 tuổi đảng, bọn công an không thể nói họ là phản động, chống chế độ được vì chính họ đã đổ máu để tạo dựng nên chế độ nầy. Họ cứ chống gậy đi trước, thanh niên, học sinh, sinh viên, dân oan, đồng bào, những nhà tranh đấu đi theo sau để đòi tự do, dân chủ, nhân quyền. Đó là cuộc cách mạng dân chủ rất lý tưởng và là cơ hội bằng vàng để họ chuộc lỗi với tổ quốc với dân tộc. Nói thế, nhưng tôi không bao giờ tin họ dám làm, vì sổ hưu sẽ bị mất, những ưu đãi mà đảng cấp cũng không còn. Đất nước này rốt cuộc sẽ trông cậy vào những người trẻ, những người dân dám dấn thân cho dân tộc, những trí thức còn tinh thần trách nhiệm, và với những con người lương thiện đầy tinh thần dân tộc tại nhiều nơi trên mọi miền đất nước. Đất nước Việt Nam không thiếu những người con này.
Dân tộc Việt Nam là dân tộc hoà ái, trọng lễ nghĩa, biết cưu mang người khốn khó trong tinh thần bầu bí thương cùng. Đừng sợ nếu sổ hưu bị cướp giật, đồng bào sẽ đùm bọc các ông, nhất là việc làm của các ông là vì đại nghĩa.
Trong những ngày cận kề đại hội 12, bọn theo Trung Cộng cố sức làm mọi việc để củng cố quyền lực. Họ không ngần ngại sang Tàu để cầu kế, vấn mưu, tìm sự chống lưng, bảo kê từ kẻ thù dân tộc. Họ công khai dùng sức ép ngoại bang để tạo thế mạnh trong cuộc tranh đua quyết liệt nầy. Họ công khai thách thức, khinh miệt cả dân tộc.
Đất nước đang đứng trước một thử thách nghiêm trọng. Sẽ lệ thuộc nặng nề về kinh tế, mất dần lãnh hải và sự xâm lăng không vũ khí của bọn gian thương Tàu tới những vùng trù phú, vùng biển quan yếu của đất nước. Họ mua những vùng đất cốt lõi cho sự phát triển của đất nước, họ xây dựng những công trình đồ sộ mà ngay cả cấp Phó Bí Thư Quân Khu cũng không được bén mảng đến. Biết bao siêu thị chỉ dành riêng cho Tàu và cấm người Việt Nam vào. Tạị sao? họ làm gì trong đó? tại sao Tàu lại được phép cấm người Việt Nam vào đất của người Việt Nam? một nhượng địa của Trung Cộng sao?
Bằng mọi giá phải dành lại chủ quyền đất nước bằng cách loại bỏ bọn tay sai, bọn theo giặc. Nếu không làm được việc nầy hôm nay, ngày mai nó sẽ trở thành loại “dịch Chệt” lan tràn tới các miền khác của đất nước, và những tên Chệt con của thế hệ kế tiếp sinh sôi, nẩy nở. Và không lâu, chúng sẽ đòi thành lập khu tự trị ngay trên quê hương mình.
Bên cạnh những thử thách, cũng phải nhìn thấy những cơ hội quí báu để dân chủ hoá đất nước. Thông qua những hiệp ước thương mại quốc tế, VN sẽ phát triển kinh tế và văn hoá, giáo dục sẽ đi kèm. Chúng ta sẽ xóa dần loại văn hoá cộng sản dùng lừa dối trong giao tế, lạm quyền trong điều hành, tham lam khi thừa hành chức vụ. Họ tận dụng cơ hội để ăn cắp của công làm của riêng và tạo thành phe nhóm cấu kết để đánh cắp và chia nhau của cắp với mỹ danh “nhóm lợi ích” nhưng thực sự là bọn cắp.
Khi kinh tế phát triển sẽ có thêm phương tiện canh tân, mở rộng quân đội, mua trang thiết bị hiện đại để bảo vệ sự độc lập, chủ quyền đất nước, làm cho lân bang nể vì trong bang giao.
Đây là cơ hội hiếm hoi để người cộng sản góp phần cùng dân tộc xoá bỏ chủ nghĩa cộng sản, trả lại cho dân tộc quyền làm chủ đất nước, thực thi dân chủ, trả lại dân quyền làm người mà nhân loại đang được hưởng, dưa đất nước tiến lên ngang hàng với các nước trong khu vực.
Nếu người cộng sản nào còn chút lương tâm, hãy vì đất nước mà chọn người lãnh đạo dám đứng lên bảo vệ chủ quyền đất nước. Và sẽ là tên đồng phạm nếu chọn bọn theo giặc Tàu để lãnh đạo quốc gia trong giai đoạn hiện tại, để cùng ngoại bang xâu xé quê hương xác xơ, điêu tàn nầy. Dù cộng sản nào cũng là tai hoạ cho đất nước, cho dân tộc, nhưng kẻ bán nước luôn là tội đồ lớn nhất của dân tộc.
Theo truyền thống ngàn đời của tổ tiên để lại thì bọn tham quan sẽ bị trừng phạt rồi đuổi về sống cuộc đời dân dã bình thường, nhưng những tên làm tay sai cho giặc, phản bội tổ quốc phải bị tru di tam tộc. Những tên phản bội tổ quốc hãy hồi đầu lại với dân tộc để được hưởng lượng khoan hồng.
No comments:
Post a Comment