Thursday, December 28, 2017

Cấm lễ hội tôn giáo, Cộng sản đã cho thấy điều gì?


Chuyện này không phải mới, nhưng cách làm của nhà cầm quyền Cộng sản trong thời gian gần đây khiến cho người ta phải đặt câu hỏi về vị trí khá mới mẻ của nhà lãnh đạo Cộng sản: Họ đang tự đặt mình vào tư thế một đảng khấu? Vị trí lãnh đạo quốc gia của người Cộng sản đã hoàn toàn mất?
Sở dĩ tôi phải đặt ra những câu hỏi này vì hiện tại, những nhà nước Cộng sản còn tồn tại sau biến cố sụp đổ toàn diện của hàng loạt nhà nước Cộng sản Đông Âu, sự mất dấu của khối SEV, họ được đặt trong vị trí Tân Cộng sản, một loại Cộng sản mới, thức thời hơn với những chính sách cởi mở và gần với thế giới tiến bộ hơn so với sự độc tài, chuyên chế có phần man rợ, u tối của những nhà nước Cộng sản đã chết.
Chí ít, sau năm 1990, Cộng sản Trung Quốc, Việt Nam, Lào, Cu Ba cũng có những bước tiến về mặt kinh tế, đối ngoại và đối nội. Điều này đã giúp cho họ có được những thành tựu đáng kể về việc củng cố sức mạnh đảng phái trong thời đại mới, khi mà nhu cầu về dân chủ, dân quyền trong một sinh quyển xã hội dân sự ngày càng mạnh lên. Nhưng!
Thay vì tiếp tục bước thêm một bậc trên tam cấp tiến bộ, những người Tân Cộng sản của Việt Nam và Trung Quốc lại bị chi phối bởi tập khí Cộng sản thâm căn đế cố của họ. Họ lại quay trở lại thời kì độc tài, toàn trị gắt gao nhất bằng cách dùng gọng kiềm bạo lực cũng như thủ đoạn chính trị để bóp chết mọi thứ chung quanh họ. Thậm chí những gì được xem là cơ bản, tối thiết của người dân, họ cũng sẵn sàng bóp ngạt và triệt tiêu.
Cấm các hoạt động tôn giáo, đập phá hang đá Giáng Sinh, cấm treo cờ tôn giáo, gây hấn với nhà chùa, nhà thờ, nhà dòng và tạo ra một hệ thống tôn giáo quốc doanh… Có thể nói đây là những bước thụt lùi đáng sợ về tư duy lãnh đạo của người Cộng sản. Vì sao?
Vì điều này vô hình trung làm lộ bản chất đảng khấu thay vì bản chất nhà lãnh đạo quốc gia của đảng Cộng sản. Một nhà lãnh đạo quốc gia phải là một nhà tổ chức được hệ thống nhà nước tiến bộ, nếu tổ chức được hệ thống nhà nước tối ưu thì càng tốt. Mà với một nhà nước tiến bộ, một nhà nước tối ưu thì vấn đề tự do tôn giáo, tự do báo chí, tự do ngôn luận và nhiều yêu cầu tự do khác phải được đặt lên hàng đầu.
Vì sao nhà nước tiến bộ và nhà nước tối ưu phải đặt các yêu cầu tự do lên hàng đầu? Vì với tư cách một nhà quản lý vĩ mô, có đủ khả năng bảo vệ và đảm bảo an sinh cho nhân dân, việc thỏa mãn các nhu cầu này như một câu trả lời về tầm bao quát, năng lực tổ chức, che chở, và tính khoa học, tính nhân văn của nhà nước đó. Rất tiếc, các nhà nước Cộng sản mặc dù đã có những cố gắng trong phát triển kinh tế nhưng về mặt bản chất, khi thoát được cơn khủng hoảng sụp đổ có tính xâu chuỗi của lịch sử, họ quay ngay trở lại bản chất gốc của họ.
Một thứ bản chất độc đoán, độc tài và sợ hãi. Độc đoán, độc tài bởi sợ hãi. Dường như nhà nước Cộng sản thiếu các yếu tố rất căn bản để trở thành nhà quản lý tiến bộ, đó là tính nhân văn, tôn trọng sự thật và sự tự tin.
Vì thiếu tính nhân văn nên hầu hết mọi hoạt động của nhà quản lý Cộng sản đều không được lòng dân, bởi sự tồn tại và phát triển của chế độ luôn là gánh nặng trên đôi vai nhân dân.
Vì phải léo hánh, lạn lách, lươn lẹo để tồn tại và phát triển trong một tâm thế đi ngược với xu hướng tiến bộ nên sự thật luôn là một thứ gì đó có hại cho người Cộng sản trong quá trình quản lý, lãnh đạo đất nước. Chính vì phải tồn tại ngược qui luật nên nhà quản lý Cộng sản luôn sợ sự thật, và tự do báo chí, tự do ngôn luận là kẻ thù của nhà quản lý Cộng sản.
Một khi không được lòng dân, không tôn trọng sự thật thì thiếu tự tin là một hệ lụy tất yếu của nhà cầm quyền Cộng sản. Với một tâm thế thiếu tự tin trong lãnh đạo, người Cộng sản sẽ sợ hãi, hoài nghi và có cái nhìn cừu thù với bất kỳ tổ chức, nhóm xã hội hay tôn giáo nào có tiếng nói lan tỏa, có độ bao phủ về uy tín hoặc tâm linh.
Và chính vì thiếu tự tin mà nhà lãnh đạo Cộng sản rất lo sợ trước bất kì hoạt động nào có tính thu hút của các tôn giáo, các nhóm, các tổ chức trong xã hội. Cấm các sinh hoạt văn hóa tôn giáo là một trong những động thái nhằm ngăn chặn sự phát triển và chặn đứng bất kì mối nguy nào từ phía bị ngăn chặn. Sâu xa hơn, nó cũng cho thấy đây là một động thái có tính cạnh tranh và đố kị, chất chứa mặc cảm, tự ti của một đảng khấu không có đủ uy tín và năng lực quản lý.
Và một khi tự đặt mình vào vị trí của một đảng khấu, thao túng, độc đoán, chuyên chế, độc tài và tham lam… Thì hẳn nhiên vị trí của một nhà lãnh đạo, một nhà tổ chức quản lý quốc gia đã hoàn toàn mất. Đây là sự bất lợi vô cùng lớn cho sự tồn tại của đảng Cộng sản. Nếu như hành vi này xảy ra trước năm 1990, nghĩa là trước thời gian sụp đổ của hệ thống Cộng sản xã hội chủ nghĩa trên thế giới, khi mọi thông tin còn bị giới hạn và xã hội dân sự chưa có tính phổ quát như hiện tại… thì đảng Cộng sản còn có thể hi vọng xoay xở, tiếp tục phát triển bằng các thao tác mị dân thêm một thời gian nữa.
Nhưng với hiện tại, khi mọi thứ đã phát triển, thế giới internet đã giúp cho đại bộ phận người dân có thể cập nhật thông tin đa chiều và nhận thức của người dân cũng phát triển đáng kể. Dù có cố gắng chối bỏ hoặc đánh tráo khái niệm kiểu gì thì đảng Cộng sản cũng tự nhìn thấy được sự khủng hoảng và mối nguy sụp đổ của họ. Bởi ngay trong lựa chọn độc tài, toàn trị, bóp ngạt tôn giáo và lấy cấm đoán làm kim chỉ nam quyền lực cũng đã chạm phải ngòi nổ phản kháng trong nhân dân.
Và trên phương diện chính trị, một khi chọn tư thế đảng khấu để đối đầu và cấm đoán mọi hoạt động của các tổ chức xã hội, các nhóm và các tôn giáo trong nhân dân… Thì đảng Cộng sản đã không còn cách nào khác, chấp nhận để lộ thân phận của một đảng khấu, không đủ sức mạnh bao quát và dung nạp của một nhà tổ chức lãnh đạo quốc gia. Điều này gây ra hệ lụy không hề nhỏ cho tương lai quốc gia.
Bởi với người dân các quốc gia Cộng sản, thay vì có một nhà nước với đầy đủ tư cách nhà lãnh đạo quốc gia thì họ phải gánh trên vai một gánh nặng đảng khấu cùng hàng loạt sự chèn ép và bất công do đảng khấu đó gây ra. Nguy cơ nội chiến, nội loạn và đất nước đi đến bế tắt là chắc chắn xảy ra.
Rất tiếc, sau nhiều năm gắng gượng và có nhiều thay đổi để phát triển kinh tế, nhà cầm quyền Cộng sản ở các nước Cộng sản xã hội chủ nghĩa, mà nổi trội là Trung Quốc và Việt Nam lại chọn tư thế của một đảng khấu để tự đẩy mình vào cuộc “đá cá lăn dưa” với giang hồ. Mà biểu hiện rõ nét nhất của nó là cấm kị tôn giáo, triệt tiêu tiến bộ và chấp nhận đánh đổi vận mệnh quốc gia bằng sự tồn tại của đảng, của tổ chức. Một đất nước mà nhà lãnh đạo rơi vào trạng huống đảng khấu thì còn lâu lắm mới bình yên để phát triển, thật là buồn khi nghĩ đến điều này!

Vấn đề chiến tuyến trong đấu tranh

Trong một số bài viết trước đây, tôi có đề cập tới vấn đề chiến tuyến trong đấu tranh của phong trào dân chủ. Tuy nhiên, đó chỉ là sự đề cập mở rộng chủ đề của đề tài chính. Thời gian gần đây, có rất nhiều sự việc, sự kiện gây mâu thuẫn, chia rẽ trong phong trào dân chủ. Loại trừ những kẻ có chủ đích đẩy sự việc tới mâu thuẫn, hoặc làm trầm trọng thêm mâu thuẫn thì một nguyên nhân quan trọng là chúng ta chưa xác định được, chưa ý thức được vấn đề chiến tuyến trong đấu tranh dân chủ hiện nay.
     Trong cuộc đấu tranh này, có một số vấn đề về nhận thức tương đối phức tạp. Những vấn đề mới nghe qua thì đúng, hợp lý nhưng đi sâu phân tích, đặt trong bối cảnh của cuộc đấu tranh và nhất là soi chiếu trên phương diện chiến tuyến của cuộc đấu tranh, nó không còn đúng và hợp lý nữa. Đây chính là những “điểm mờ về nhận thức” mà thế lực cầm quyền lợi dụng và thường xuyên tấn công gây chia rẽ và mâu thuẫn trong phong trào dân chủ. Chính vì vậy, việc phân tích rốt ráo vấn đề chiến tuyến trong đấu tranh dân chủ là việc làm cần thiết và ý nghĩa.
     1/ Chiến tuyến xác định ranh giới giữa phong trào dân chủ và đối tượng đấu tranh của phong trào dân chủ.
     Cuộc đấu tranh cho tự do - dân chủ ở Việt Nam là một cuộc đấu tranh vô cùng phức tạp, gian khó. Cốt lõi của cuộc đấu tranh chính là vấn đề nhận thức. Tại sao chúng ta lại nói, cốt lõi của cuộc đấu tranh là vấn đề nhận thức? bởi vì quy luật về quá trình tự sụp đổ của các chế độ cộng sản do sự cạn kiệt nguồn lưc và sức nặng của chính nó đang diễn ra cùng lúc với nhận thức của người dân đang ngày một nâng cao. Nhận thức của người dân đang dội ngược lại đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức và mấu chốt đẩy nhanh tiến trình sụp đổ đó chính là sự thay đổi nhận thức của những người đang trong guồng máy và hệ thống vận hành. Điều mà thế lực cầm quyền đang hàng ngày hàng giờ lo sợ chính là quá trình tự diễn biến của đội ngũ vận hành hệ thống. Để ngăn cản quá trình này diễn ra, thế lực cầm quyền có nhiều biện pháp, mà một trong số những biện pháp được dùng là tạo ra sự hỗn loạn trong nhận thức, xóa nhòa ranh giới của cuộc đấu tranh cùng lúc gây mâu thuẫn, chia rẽ trong phong trào dân chủ.
     Đối tượng đấu tranh của phong trào dân chủ được xác định về mặt nhận thức, đó là phương thức tổ chức xã hội sai lầm, cụ thể là thể chế độc tài toàn trị cộng sản. Đồng thời, chúng ta cũng đấu tranh với chủ trương đường lối phát triển đất nước sai lầm về mọi mặt kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội. Chúng ta đấu tranh với chính sách sai lầm, trục lợi, những hoạt động triển khai thực hiện đường lối chính sách đã đưa ra; cuối cùng chúng ta đấu tranh với những sự tha hóa, tiêu cực, tham nhũng của toàn bộ hệ thống.
     Đối tượng đấu tranh của phong trào dân chủ về khía cạnh con người và lực lượng đương nhiên là đảng cộng sản, tổ chức áp đặt, thực hiện và duy trì chế độ độc tài toàn trị cộng sản. Tiếp sau đó là hệ thống nhà nước, chính phủ vừa là hiện thân của chế độ, vừa thực hiện chủ trương đường lối để duy trì tình trạng độc quyền của đảng cộng sản; thấp hơn một chút là những lưc lương thực hiện các chính sách và các hoạt động triển khai đường lối chính sách… cuối cùng là những tập thể và cá nhân tha hóa, tiêu cực tham nhũng và trục lợi. Tóm lại, chúng ta đấu tranh với thế lực cầm quyền, bao gồm cả khía cạnh nhận thức và lực lượng.
     Đối tượng đấu tranh trực tiếp, trực diện của phong trào dân chủ chính là bộ máy tuyên truyền và bộ máy đàn áp của chế độ. Bộ máy tuyên truyền đang hàng ngày, hàng giờ tô hồng chế độ, lừa bịp người dân, vu khống cho người đấu tranh. Bộ máy đàn áp, ngoài việc đàn áp người dân trong các chính sách ăn cướp của mình (như cướp đất), còn đàn áp người đấu tranh và phong trào dân chủ. Đây là hai lực lượng đại diện trực tiếp của thế lực cầm quyền.
     Một lực lượng không kém phần nguy hiểm mà phong trào dân chủ cần cảnh giác và đấu tranh, đó là lực lương dư luận viên, dư luận viên trá hình và dân chủ cuội. Đây chính là lực lượng gây hỗn loạn trong nhận thức và gây mâu thuẫn chia rẽ trong phong trào dân chủ. Ngoài dư luận viên là đối tượng tương đối dễ xác định thì lực lượng dư luận viên trá hình và dân chủ cuội lại rất khó điểm mặt, chỉ tên. Dân chủ cuội gây hại cho phong trào dân chủ trên nhiều phương diện, trong đó có vấn đề nhận thức, quan điểm. Chúng ta cần đặc biệt lưu tâm đến khía cạnh này.
     2/ Xác định chiến tuyến để bảo vệ người đấu tranh và phong trào dân chủ
     Theo lo-gic thông thường, chúng ta đều biết rằng, trong bất kỳ cuộc đấu tranh nào, ngoài việc nhận diện đối phương, chúng ta cũng cần phải nhận diện đồng đội, người cùng chí hướng và chiến tuyến với mình. Nhận diện được đồng đội thì mới có sự giao lưu, trao đổi và tạo ra mối liên hệ để cùng nhau hành động. Sức mạnh của phong trào chính là sức mạnh từ những mối liên hệ, liên kết và sức mạnh tổng hòa của số đông. Việc xác định chiến tuyến, hay nhận diện những người thuộc phong trào dân chủ cũng dựa trên hai tiêu chí căn bản, đó là lực lượng và nhận thức (quan điểm)…
…..
     Phong trào dân chủ có nhiều người tham gia ở từng cấp độ, mức độ khác nhau, do nhận thức và bản lĩnh, cũng như điều kiện hoàn cảnh cụ thể của từng người. Chúng ta biết, có nhiều người là những người phản tỉnh, có nhận thức khác, ngược với những quan điểm của đảng cộng sản tuyên truyền hiện nay. Có nhiều người, có bất đồng với những quan điểm của chế độ ở nhiều mức độ khác nhau. Đó gọi là những người bất đồng chính kiến. Có những người có những hành động mạnh mẽ để thể hiện quan điểm, họ đã rời khỏi những vị trí công tác trong hệ thống đảng, nhà nước để phản đối và cất lên những tiếng nói của mình, họ chính là những nhà ly khai. Lại có những người đã có những hành động phản kháng lại những chủ trương, đường lối, và những hoạt động cụ thể của nhà cầm quyền. Ví dụ những người phản đối đường lưỡi bò, phản đối quan hệ lệ thuộc của Việt Nam vào Trung Quốc thông qua các cuộc xuống đường, biểu tình và những lễ tưởng niệm. Hoặc có những người phản đối việc chặt hạ cây xanh, xả thải làm ô nhiễm môi trường biển miền trung Việt Nam. Những người phản kháng cũng là thành phần quan trọng của phong trào dân chủ.. Tiếp sau đó, là những người hoạt động nhân quyền, đấu tranh cho nhân quyền, quyền con người ở nước ta. Cuối cùng, đó là những người đấu tranh cho dân chủ, những người ý thức hoàn toàn về việc cần đấu tranh để thay đổi chế độ độc tài toàn trị bằng một chế độ dân chủ pháp quyền cho đất nước. Như vậy, về cơ bản, phong trào dân chủ bao gồm những thành phần sau: những người phản tỉnh, những người bất đồng chính kiến, những người ly khai, những người phản kháng, những người hoạt động và đấu tranh nhân quyền, cuối cùng là những người đấu tranh dân chủ.
     Khi đã nhận diện được những thành phần thuộc về lực lượng, phe và chiến tuyến của mình, chúng ta cần có ý thức để bảo vệ nhau. Việc bảo vệ lẫn nhau giữa những người trong phong trào dân chủ cũng có hai phương diện, bảo vệ ở ngoài đời và bảo vệ quan điểm của nhau cũng như quan điểm chung. Chúng ta đã chứng kiến việc những người trong phong trào dân chủ bảo vệ nhau ở ngoài đời. Đó là việc trong khi biểu tình, có cá nhân hoặc nhóm nhỏ bị bao vây, vây bắt, tất cả những người biểu tình đã quây lại để bảo vệ họ thoát khỏi cảnh sát. Khi người đấu tranh bị đánh, cũng có những người lao vào bảo vệ… khi bị bắt về đồn công an, anh chị em tổ chức đi đòi người. Có nhiều những ví dụ sinh động về việc những người đấu tranh bảo vệ lẫn nhau ở ngoài đời chúng ta có thể kể ra được. Ngoài ra, chúng ta cũng cần biết, việc giúp đỡ những cá nhân, những nhóm nhỏ và phong trào dân chủ trong nước về mọi mặt của đồng bào hải ngoại, của các tổ chức đấu tranh hải ngoại là một phương diện quan trọng trong việc hỗ trợ, giúp đỡ và bảo vê lẫn nhau của phong trào dân chủ. Phong trào dân chủ nói chung, và phong trào dân chủ trong nước nói riêng có được bước phát triển như ngày hôm nay, ngoài tinh thần hy sinh, sự đấu tranh của những người dấn thân thì sự giúp đỡ và hỗ trợ vô tư của đồng bào hải ngoại, của các tổ chức đấu tranh trải dài qua thời gian là không thể đo đếm và có ý nghĩa hết sức quan trọng.
     Vấn đề bảo vệ quan điểm, nhận thức trên không gian mạng của phong trào dân chủ không được sôi động và hiệu quả bằng việc bảo vệ nhau trước sự tấn công và đàn áp ở ngoài đời. Chúng ta còn né tránh những vấn đề gai góc, chưa có sự tập trung trong việc bảo vệ các quan điểm đúng đắn, bảo vệ những người đưa ra các quan điểm đúng đắn. Một thiếu sót là đôi khi chúng ta ngại sự va chạm, động chạm. Có thể có nhiều lý giải cho việc này. Thứ nhất, chúng ta chưa có văn hóa tranh luận, nên rất nhiều người sợ và ngại bảo vệ quan điểm của nhau, cho nhau. Thứ hai, nhiều người chưa thấu suốt được các vấn đề, không đủ khả năng để trao đổi, tranh luận hoặc bảo vệ đồng đội. Thứ ba, lực lượng dân chủ cuội, dư luận viên trá hình chủ động làm rối loạn nhận thức, tình hình trong khi trao đổi, tranh luận.
     Một vấn đề quan trọng, đó là phong trào dân chủ cần chủ động bảo vệ người dân, đấu tranh cho quyền lợi của người dân. Đây vừa là mệnh lệnh từ lương tâm, vừa là nguyên tắc đấu tranh, tranh thủ sự ủng hộ của người dân. Chỉ khi nào chúng ta có ý thức bảo vệ lẫn nhau, thì mối liên hệ trong phong trào dân chủ mới mạnh và bền chặt, người có cảm tình với phong trào dân chủ được khích lệ. Chỉ khi nào chúng ta đứng về phía người dân, bảo vệ quyền lợi của người dân thì chúng ta mới có hi vọng đại diện cho người dân trong cuộc đấu tranh vô cùng cam go, khắc nghiệt này.
     3/ vạch rõ ý đồ xóa nhòa ranh giới, chiến tuyến để gây mâu thuẫn, chia rẽ trong nội bộ phong trào dân chủ
     Trong chiến lược đối phó của nhà cầm quyền và an ninh Việt Nam với phong trào dân chủ, việc cài cắm người vào phong trào dân chủ là một chiến lược ưu tiên. Với những mục tiêu quan trọng của chiến lược, thu thập thông tin để nắm bắt tình hình của các cá nhân, hội nhóm và của cả phong trào, từ đó lên kế hoạch đối phó. Mục tiêu thứ hai, đó là gây mâu thuẫn, chia rẽ  trong nội bộ phong trào dân chủ. Trong mục tiêu thứ hai này, một chiến lược quan trọng đó là gây mâu thuẫn chia rẽ thông qua việc gây nhiễu loạn thông tin, gây hỗn loạn trong nhận thức và quan điểm. Người ta đã thực hiện việc này bằng cách nào? Người ta sẽ sử dụng một sự kiện, một sự việc có sẵn hoặc chủ động tạo ra một sự kiện. Sự kiện này có đặc trưng nằm trong ranh giới giữa sự đúng, sai tùy theo cách hiểu của mỗi người. Sau đó, họ tạo ra các cuộc tranh luận, từ các cuộc tranh luận sẽ dẫn tới tranh cãi và sau cùng là mâu thuẫn, chia rẽ. Chúng ta biết rằng, môi trường của chế độ độc tài toàn trị là vô cùng phức tạp, người dân phần lớn bị hệ thống giáo dục tuyên truyền và nhồi sọ, nên việc nhận thức về thực tại xã hội, lý giải các sự việc là vô cùng khác nhau. Trong khi xã hội chưa hề có sự phản biện, có nghĩa là chưa có văn hóa tranh luận. Chính vì vậy mà khi đưa ra những sự kiện, hoặc đề tài nào phức tạp, bình thường đã không có sự thống nhất về nhận thức và quan điểm, vậy mà những kẻ chủ mưu còn chủ động lựa chọn, thực hiện bài bản, từng bước để tạo ra sự tranh cãi thì làm sao mà không chửi nhau, hủy kết bạn và block nhau?
     Ngoài việc gây mâu thuẫn, chia rẽ trong nội bộ phong trào dân chủ,thế lực cầm quyền còn nhắm vào hai mục đích. Một là, gây hoang mang trong chính nội bộ những người đấu tranh vì không kết luận được đâu là đúng là sai, là hay là dở. Không biết được điều gì cần nói và điều gì không cần viết? Hai là, những người có cảm tình với phong trào dân chủ, ủng hộ phong trào dân chủ cũng hoang mang, cả về nhận thức và cách ứng xử trong nội bộ phong trào dân chủ…
…..
Trong quá trình thực hiện chiến lược gây mâu thuẫn chia rẽ nội bộ phong trào dân chủ, bằng việc gây hỗn loạn về nhận thức và quan điểm, an ninh Việt Nam đã chỉ đạo dư luận viên trá hình và dân chủ cuội sử dụng hai chiến thuật song song.

- Bảo vệ các quan điểm đúng một cách lý thuyết, chung chung không gắn với thực tế ở Việt Nam và nhất là không gắn với cuộc đấu tranh mà phong trào dân chủ đang theo đuổi. Có rất nhiều quan điểm cho vấn đề này, ví dụ: phê phán và lên án tất cả những cái sai, bất kể là sai như thế nào, bất kể là ai sai. Cộng sản sai cũng phê phán, dân chủ sai cũng phê phán. Chống độc tài nói chung chứ không chỉ chống độc tài cộng sản, cần bạch hóa tất cả để chứng tỏ người đấu tranh và phong trào là minh bạch, trong sáng. Những vấn đề này, mới nghe qua thì có vẻ hợp lý, nhưng trong môi trường của Việt Nam, và gắn với cuộc đấu tranh với đối tượng độc tài toàn trị là vô cùng tai hại và nguy hiểm.

- Không cần có chiến tuyến, không cần bảo vệ nhau giữa những người cùng trong phong trào, thậm chí cùng hội nhóm. Chỉ có đúng và sai (lý thuyết) chứ không cần gắn với môi trường và cuộc đấu tranh nào.
Với hai chiến thuật tinh vi và thâm độc này, an ninh Việt nam đã không ít lần gây sóng gió và gây mâu thuẫn, chia rẽ trầm trọng trong phong trào dân chủ. Có một điều cần nhấn mạnh, không chỉ môt số kẻ dư luận viên trá hình, dân chủ cuội mà còn không ít những người đấu tranh dân chủ thực sự, do nhận thức chưa tới, nhưng lại có cá tính mạnh tham gia vào các cuộc tranh luận, tranh cãi để bảo vệ quan điểm của mình vô tình gây ra tình trạng chia rẽ, mâu thuẫn. Mặt khác, chúng ta không thể biết được ai, kẻ nào là dư luận viên trá hình, dân chủ cuội đã và đang thực hiện việc gây mâu thuẫn, chia rẽ này. Nhưng chúng ta biết một điều, những mâu thuẫn và chia rẽ trầm trọng về mặt nhận thức, quan điểm chắc chắn có bàn tay an ninh đạo diễn.

4/ Một số vấn đề cần quán triệt

Trước âm mưu và thủ đoạn của thế lực cầm quyền, những người đấu tranh dân chủ, phong trào dân chủ cần làm gì để hóa giải hay hạn chế hậu quả của chiến lược thâm độc này? Chúng ta cần quán triệt một số vấn đề về nhận thức và tư tưởng sau.

a/ Ý thức về vấn đề chiến tuyến

Đây là vấn đề quan trọng nhất để hóa giải chiến lược gây mâu thuẫn, chia rẽ nói chung cũng như trong lĩnh vực nhận thức, quan điểm nói riêng. Khi người đấu tranh có ý thức về vấn đề chiến tuyến, ý thức được môi trường và cuộc đấu tranh mà chúng ta đang tham gia, thì tự khắc sẽ có những ứng xử và hành động phù hợp. Chúng ta sẽ không làm phức tạp thêm tình hình cũng như không rơi vào bẫy gây mâu thuẫn, chia rẽ của thế lực cầm quyền. Ý thức được chiến tuyến, có nghĩa là chúng ta ý thức được chúng ta là anh em, có cùng mục đích, lý tưởng đấu tranh cho một xã hội tự do - dân chủ. Ý thức về chiến tuyến sẽ có những tác động tới các khía cạnh tâm lý sau.

- Trao đổi, tranh luận quan điểm, nhận thức trên tinh thần tương kính. Đây là yêu cầu, cũng là tiền đề để xây dựng văn hóa tranh luận mà chúng ta chưa có. Khi tranh luận có sự tương kính, có văn hóa thì rất hiếm khi xảy ra mâu thuẫn, chia rẽ. Nếu xác định chúng ta cùng một chiến tuyến, là anh em thì trước sau gì cũng sẽ có sự tương kính, đạt được sự tương kính.

- Xác định là anh em cùng chiến tuyến, chúng ta còn có sự nhường nhịn, hạn chế được tính hiếu thắng trong tranh luận của mỗi người. Khi đã có sự nhường nhịn lẫn nhau, các cuộc tranh luận sẽ không thể đi tới sự chia rẽ và mâu thuẫn mà đối phương mong đợi.

- Ứng xử cao nhất trong tinh thần anh em cùng chiến tuyến, đó là việc bảo vê lẫn nhau trước sự tấn công của đối phương về nhận thức và quan điểm. Nếu không hoặc chưa xác định là anh em, có khi chúng ta cũng ngại tham gia vào các cuộc tranh luận rất lung tung hiện nay. Nhưng khi xác định là anh em, chúng ta sẵn sàng bảo vệ những người đồng đội của mình, tất nhiên là bằng những lập luận và nhận thức đúng.

b/ Trang bị nhận thức đúng về những vấn đề phức tạp, dễ gây tranh cãi

Như phần trên có đề cập, khi muốn gây sự hỗn loạn trong nhận thức, quan điểm thì thế lực cầm quyền luôn nhắm tới những “điểm mờ” trong nhận thức. Đó là những vấn đề mới nghe qua thì đúng, hợp lý trên khía cạnh lý thuyết, không đặt trong bối cảnh cụ thể nào. Hoặc đánh đồng bối cảnh của Việt nam với các nước khác, khi mà những nước đó đã có những quyền tự do cơ bản cũng như tự do dân sự. Trong khi người dân Việt Nam chưa hề có các quyền con người và đang đấu tranh để có được các quyền đó, bằng cách tác động để thay đổi chế độ độc tài toàn trị hiện hành. Về cơ bản, an ninh Việt Nam chỉ đạo đội quân nằm vùng tấn công vào các vấn đề sau đây, để làm rối loạn nhận thức và gây chia rẽ trong phong trào dân chủ.

Thứ nhất, đánh đồng quan điểm làm chính trị và đấu tranh dân chủ. Đây là lập luận rất thâm độc tung ra nhằm vào những người chưa hiểu rõ được, chưa phân biệt được hai vấn đề hoàn toàn khác nhau. Làm chính trị là việc đấu tranh nghị trường bằng các tổ chức chính trị, đảng phái nhằm giành quyền lãnh đạo, quản lý đất nước và bảo vệ lợi ích nhóm. Làm chính trị chỉ có khi người dân, nhân dân ở các quốc gia đã có các quyền con người và các quyền tự do dân sự. Trong khi đó, đấu tranh dân chủ là việc tham gia đấu tranh để thay đổi chế độ xã hội hiện hành, xây dựng thể chế dân chủ. Từ thể chế dân chủ, người dân mới có các quyền cơ bản và quyền dân sự của mình. Chúng ta chưa có các quyền cơ bản và quyền dân sự, chưa có các đảng phái, tổ chức chính trị đại diện cho mình thì làm sao lại gọi chúng ta là làm chính trị được, chúng ta lấy gì để làm chính trị?...
Sử dụng việc đánh đồng hai vấn đề khác nhau đó, bọn bồi bút và tay sai thường tấn công vào các luận điểm như:
     - Những chức sắc, tu sĩ tôn giáo không nên tham gia làm chính trị, tôn giáo không nên làm chính trị. Chúng ta sẽ trả lời rằng, đúng là các tôn giáo, chức sắc và tu sĩ không nên làm chính trị, tức là không nên lập ra các đảng phái để mưu cầu cho cá nhân và lợi ích nhóm (trên thực tế không ai làm vậy cả). Nhưng tôn giáo, các chức sắc và tu sĩ cần phải lên tiếng chống lại cái sai, cái xấu, cái bất công và cái ác của xã hội, của nhà cầm quyền. Không một tôn giáo, không một giáo lý của tôn giáo nào cấm điều này và hầu như đều khuyến khích và tôn vinh những người chống lại cái sai, cái xấu và cái ác.
     - Làm chính trị là thủ đoạn, là bẩn thỉu và mọi người không nên tham gia, dây vào làm gì. Đối với guồng máy và hệ thống của chế độ cộng sản, nếu quan niệm việc đấu đá, tranh giành của quan chức và những kẻ trong guồng máy là làm chính trị, đó đúng là những việc làm hèn hạ, bẩn thỉu. Những người đấu tranh dân chủ không phải là làm chính trị, họ đấu tranh để chống lại cái sai, cái xấu và cái ác, đồng thời đòi hỏi các quyền con người của họ và nhân dân, hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.
     - Làm chính trị phải bài bản, phải là những người có trình độ, được đào tạo… không có trình độ thì làm chính trị làm gì? vẫn là lập luận đánh đồng quen thuộc. Đúng là làm chính trị phải có trình độ, nhưng người dân lên tiếng về những bất công, về những quyền con người bị tước đoạt, người dân bị cướp, bị đàn áp lên tiếng đâu có phải là làm chính trị. Việc đấu tranh cần sự góp sức của tất cả mọi người, ai tham gia được nhiều, được ít đều hoan nghênh. Chỉ khi toàn dân đứng lên đấu tranh thì mới đạt kết quả sau cùng, và đó hoàn toàn không phải làm chính trị. Về vấn đề này, xin tham khảo thêm bài viết của tôi, Cần phân biệt giữa đấu tranh dân chủ và hoạt động (làm) chính trị (http://www.rfavietnam.com/node/3652).
     Thứ hai, lên án, phê phán cái sai, bất kể là sai cái gì, bất kể là ai sai. Độc tài sai cũng lên án, dân chủ sai cũng phê phán. Đây chính là điều mới nghe qua thì rất hợp lý, nhưng nó lại là sự đánh đồng và ngụy biện nguy hiểm. Trước hết, đánh đồng dân chủ và độc tài đều có cái sai và ngầm ý là sai như nhau nên phải cùng lên án và phê phán như nhau. Đối với chế độ độc tài, quản lý sinh mạng con người, tiền bạc và nhiều vấn đề quốc gia. Nó không chỉ có sai, mà còn có xấu và ác khi đưa ra chính sách cướp đất khiến hàng triệu người bị oan khuất, án oan khiến hàng triệu người tù đày và khổ cực, chính sách đầu tư tham lam và sai lầm khiến toàn bộ bốn tỉnh miền trung biển chết, cá chết… đó là những cái ác và những cái xấu, không thể nói đơn giản đó là cái sai chung chung và so sánh với cái sai (nào đó) của phong trào dân chủ. Những người đấu tranh dân chủ, chỉ cất lên tiếng nói của mình, không quản lý sinh mạng của ai, không quản lý tài sản nào thì cái sai (nếu có) chỉ là cái sai trong sinh hoạt, tại sao lại đánh đồng hai chủ thể khác nhau vào cùng một nội dung?
     Phong trào dân chủ đang trong cuộc đấu tranh với một đối thủ có cả một bộ máy và hệ thống đàn áp, tuyên truyền, cộng thêm sự gian manh, xảo quyệt mà chúng ta lại có quan điểm lên án, phê phán những cái sai của phong trào dân chủ, bất kể đó là sai gì, sai như thế nào thì chúng ta chắc chắn sập bẫy của cộng sản. Những người đấu tranh là những người cùng một chiến tuyến, cùng một chiến hào trong khi con người không ai có thể nói giỏi, nói hay không có lỗi lầm, không sai phạm. Tuy nhiên, lỗi lầm sai phạm của những người đấu tranh (nếu có) chỉ là những lỗi lầm trong sinh hoạt vì họ không phải là độc tài. Như vậy, trên nguyên tắc, những người cùng chiến tuyến cần phải bảo vệ nhau và những cái sai cũng không phải là điều gì đó gây tai họa. Tất nhiên, nói như vây không có nghĩa là chúng ta bao che, xí xóa cho những điều sai trái gây hại tới nhau và tới phong trào. Nhưng nếu xác định cùng chiến tuyến, chúng ta cần có cách ứng xử tế nhị, khéo léo, từ thấp tới cao. Khi đã sử dụng hết các cách, nếu những người có sai lầm không nhận thức và thay đổi được, chúng ta cũng buộc phải phê phán và lên án. Đăc biệt chú ý, chỉ phê phán và lên án những cái sai trực tiếp của đối tượng.
     Thứ ba, cần bạch hóa tất cả để chứng tỏ phong trào dân chủ, những người đấu tranh trong sáng, trong sạch. Liên quan tới vấn đề này, có một số việc người trong phong trào tham gia làm từ thiện, cứu trợ người dân vùng thiên tai, lũ lụt. Đây là vấn đề tế nhị và phức tạp. Một số người kêu gọi bạch hóa, có các bảng kê khai thu chi như các tổ chức từ thiện bình thường của người dân hoặc nhà nước. Về việc này, trước hết cần tuyệt đối nhấn mạnh, những người trong phong trào dân chủ nếu như bị tố giác có chứng cứ ăn chặn, xà xẻo vào tiền từ thiện thì chúng ta cũng lên án và tuyệt đối không bênh vực. Nhưng còn quan điểm cần bạch hóa như các tổ chức từ thiện bình thường khác thì cần xem xét lại. Lý do là, những người trong phong trào dân chủ, người đấu tranh có làm từ thiện, cứu trợ lũ lụt thì cũng là những người dân có cảm tình, và đồng bào hải ngoại có cảm tình với phong trào dân chủ và cá nhân người đó. Họ gửi tiền từ thiện thông qua cá nhân trong phong trào dân chủ đôi khi họ không muốn lộ diện. Mặt khác, có người không chỉ gửi tiền từ thiện mà còn gửi kèm cho những người đấu tranh, tù nhân lương tâm vv… và điều này cũng khó có thể công khai hoàn toàn. Như vậy, trong vấn đề này, chúng ta chỉ kêu gọi những người gửi tiền kiểm tra, giám sát tiền gửi của mình là phù hợp hơn cả.
     Thứ tư, có những người đặt vấn đề chống độc tài nói chung, chứ không chỉ chống độc tài cộng sản. Điều này nghe qua thì rất đúng, hào sảng. Nhưng vấn đề là, đối với Việt Nam hiện nay, chỉ có độc tài cộng sản, chứ làm gì còn độc tài nào khác? Khi đặt vấn đề như vậy, vô hình chung, đã làm mất sự tập trung vào mục tiêu chính, quan trọng. Hoặc có thể, người ta nhầm lẫn giữa độc tài và sự độc đoán, gia trưởng trong phạm vi một hội, nhóm nào đó. Độc tài gắn liền với thể chế, và thể chế chỉ có một, nên chỉ có độc tài toàn trị cộng sản. Chúng ta tuyệt đối không nên nhầm lẫn để mất tập trung vào mục tiêu chính.
     Có thể còn có những nội dung khác, mà sự nhận thức và phân định không dễ dàng. Nhưng dù nội dung nào, nếu người đấu tranh xác định và giữ vững ý thức về vấn đề chiến tuyến, sẽ giảm bớt và hạn chế được rất nhiều những sự chia rẽ và mâu thuẫn trong nội bộ phong trào dân chủ. Đồng thời làm thất bại âm mưu của thế lực cầm quyền hiện nay./.
Hà Nội, ngày 25/12/2017
N.V.B

Bắt tạm giam hai nguyên cán bộ ngân hàng

RFA 2017-12-28  
Công ty Cổ phần Xây Dựng Bắc Nam 79
 Công ty Cổ phần Xây Dựng Bắc Nam 79  Ảnh chụp màn hình. Courtesy of VTC
Nhân vật Vũ ‘Nhôm’ tiếp tục được truyền thông trong nước loan tin. Theo tin của mạng báo Tuổi Trẻ vào ngày 27 tháng 12 thì ông Phan Văn Anh Vũ và doanh nghiệp của ông này là Công ty Xây dựng Bắc Nam 79 đang sở hữu vốn điều lệ và cổ phần khá lớn tại Ngân Hàng Đông Á- DongABank.
Theo xác nhận của Ngân hàng Đông Á thì Công ty Xây Dựng Bắc Nam 79 đang sở hữu 50 triệu cổ phần, tương ứng 10% vốn điều lệ (giá trị theo mệnh giá là 500 tỷ đồng) của ngân hành này.
Còn cá nhân ông Phan Văn Anh Vũ sở hữu 2,73% vốn điều lệ, tương đương gần 137 tỷ đồng (theo mệnh giá) góp vốn tại Ngân hàng Đông Á.
Ngân Hàng Đông Á ra thông báo nói rõ dù là cổ đông lớn của ngân hàng, nhưng ông Phan Văn Anh Vũ không tham gia Hội Đồng Quản trị, Ban Kiểm soát, Ban Điều Hành hay giữ bất kỳ vị trí nào tại ngân hàng. Do đó các sự việc liên quan đến cá nhân ông Vũ ‘Nhôm’ và Công ty Xây Dựng Bắc Nam 79 không ảnh hưởng gì đến hoạt động kinh doanh của Ngân Hàng Đông Á.
Vào ngày 28 tháng 12, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Bộ Công An Việt Nam thi hành lệnh khởi tố bị can, khám xét chỗ ở của hai người nguyên lãnh đạo của Hội sở Ngân hàng Đông Á.
Hai bị can gồm nguyên giám đốc khối kinh doanh nguồn vốn, bà Nguyễn thị Kim Loan, và nguyên giám đốc phòng quản lý tài sản nợ, bà Nguyễn thị Ái Lan, bị khởi tối tội cố ý làm trái các qui định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng.
Tin nói hai bà Loan bà Lan bị khởi tố vì có liên quan đến những hành vi sai trái của nguyên Phó chủ tịch Hội Đồng Quản Trị, nguyên tổng giám đốc Ngân hàng Đông Á, ông Trần Phương Bình.
Vào ngày 10 tháng 12 vừa qua, Bộ Công an Việt Nam đã khởi tố, bắt tạm giam ông Trần Phương Bình cũng về tội cố ý làm trái các qui định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng; và thêm tội vi phạm qui định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng.

Tổng Công Ty Điện lực Việt Nam hạch toán sai, bị truy thu thuế

RFA 2017-12-28 
Ảnh chụp vào ngày 3 tháng 12 năm 2015 cho thấy công nhân lắp đặt một cột điện cao áp, một phần của dự án phân phối điện tại tỉnh Hà Tĩnh.
 Ảnh chụp vào ngày 3 tháng 12 năm 2015 cho thấy công nhân lắp đặt một cột điện cao áp, một phần của dự án phân phối điện tại tỉnh Hà Tĩnh.  AFP
Bộ Tài chính Việt Nam vừa có quyết định truy thu hơn 1900 tỷ đồng của Tập đoàn Điện Lực Việt Nam- EVN. Đây là khoản mà EVN phải nộp lại cho ngân sách nhà nước sau khi Thanh tra Bộ Tài Chính phát hiện hạch toán sai của tập đoàn này trong thời gian dài vừa qua.
Tin cho hay Thanh Tra Bộ Tài Chính Việt Nam cho rằng EVN cố tình hạch toán sai một số khoản vào hai năm 2015, 2016. Từ đó dẫn đến giảm lợi nhuận và thuế phải nộp.
Cụ thể vào năm 2015, EVN hạch toán vào chi phí hơn 1341 tỷ đồng khoản chênh lệch cước phí vận chuyển dự án đường ống dẫn khí Phú Mỹ- Thành phố Hồ Chí Minh (giai đoạn 2012-2015). Theo Bộ Tài Chính Việt Nam thì việc hạch toán sai giúp EVN giảm lợi nhuận năm 2015 với khoản tương đương 1341 tỷ đồng.
Ngoài ra EVN bị cho là quên hạch toán hơn 4847 tỷ đồng doanh thu hoạt động tài chính năm 2016. Tại cuộc họp báo công bố về chi phí giá thành điện năm 2016 và điều chỉnh giá bán lẻ điện bình quân hôm ngày 1 tháng 12 vừa qua, EVN chủ trì cùng Bộ Công Thương nhưng không hề đưa thông tin về khoản lãi tỉ giá như thế.
Một số chuyên gia cho rằng nếu EVN hạch toán đúng quy định thì chắc chắn lợi nhuận tăng lên, và tập đoàn này không thể nại lý do lỗ để đòi tăng giá. Nếu có tăng không thể ở mức 6,08% vừa được thông qua.

Mạng xã hội thách thức truyền thông chính thống tại Việt Nam?

Hòa Ái, phóng viên RFA 2017-12-27  
Facebook, mạng xã hội thông dụng hiện nay.
 Facebook, mạng xã hội thông dụng hiện nay. AFP
Tại Hội nghị toàn quốc tổng kết công tác tuyên giáo năm 2017 và triển khai nhiệm vụ năm 2018, ông Trần Quốc Vượng, Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương đưa ra vấn đề Việt Nam có tới 800 tờ báo cách mạng cùng lực lượng làm công tác tuyên giáo hùng hậu, nhưng chẳng lẽ lại chịu thua trong cuộc đấu tranh không gian mạng hay sao?

Lực lượng 47

Tại Hội nghị toàn quốc tổng kết công tác tuyên giáo năm 2017 và triển khai nhiệm vụ năm 2018, do Ban Tuyên giáo Trung ương tổ chức vào ngày 25 tháng 12, ở thành phố Hồ Chí Minh, Trưởng ban Tuyên giáo thành phố Hồ Chí Minh, bà Thân Thị Thư cho biết chính quyền thành phố cố gắng rất nhiều để đấu tranh trong không gian mạng, tuy nhiên hiệu quả đạt được không cao.
Cũng tại Hội nghị vừa nêu, ông Trần Quốc Vượng, Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương lên tiếng cũng như các quốc gia khác, cuộc đấu tranh trên internet lẫn không gian mạng của Việt Nam là rất khó khăn phức tạp, và nếu không vượt qua thử thách thì Việt Nam thất bại, mà truyền thông trong nước trích dẫn nguyên văn lời ông nói là “chúng ta có tới 800 tờ báo cách mạng, vậy mà chúng ta lại chịu thua trên mặt trận này?”
Một số blogger ở Việt Nam đưa ra nhận xét với RFA rằng vấn đề ông Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương Trần Quốc vượng nêu lên là khách quan và đúng thực tế, vì hệ thống báo chí của Việt Nam bị Ban Tuyên giáo cũng như Bộ Thông tin-Truyền thông kiểm soát rất ngặt nghèo. Điển hình, Blogger Lê Anh Hùng giải thích:
Chính vì báo chí ở Việt Nam bị kiểm soát ngặt ngoèo, cho nên không phản ảnh đúng sự thật và thực trạng xã hội. Báo chí ở Việt Nam chủ yếu là công cụ để tuyên truyền cho Đảng, là công cụ để ru ngủ dân chúng và định hướng dư luận, chủ yếu mang tính chất chính trị nhiều hơn
-Blogger Lê Anh Hùng
“Chính vì báo chí ở Việt Nam bị kiểm soát ngặt ngoèo, cho nên không phản ảnh đúng sự thật và thực trạng xã hội. Báo chí ở Việt Nam chủ yếu là công cụ để tuyên truyền cho Đảng, là công cụ để ru ngủ dân chúng và định hướng dư luận, chủ yếu mang tính chất chính trị nhiều hơn.”
Blogger Lê Anh Hùng còn chỉ ra rằng thông thường báo chí chính thống (hay còn được gọi là ‘lề phải’) không theo kịp diễn biến của các sự kiện nóng và có nhiều sự kiện nhạy cảm thì các cơ quan truyền thông của Nhà nước bị ngăn chặn, hạn chế đưa tin hoặc thậm chí bị cấm đưa tin nên người dân tìm kiếm thông tin qua mạng xã hội.
Vào ngày 26 tháng 12, trong Hội nghị báo chí toàn quốc tổng kết công tác năm 2017, triển khai nhiệm vụ năm 2018, Thứ trưởng Bộ Thông tin-Truyền thông Hoàng Vĩnh Bảo cho biết Việt Nam có 849 cơ quan báo và tạp chí in, 195 cơ quan báo chí điện tử được cấp phép và 67 đài phát thanh, truyền hình trung ương và địa phương…Thứ trưởng Hoàng Vĩnh Bảo còn nhấn mạnh mạng xã hội là nguồn cung cấp thông tin cho báo chí, nhưng báo chí đang có nguy cơ bị truyền thông xã hội “vượt mặt” trong việc cung cấp thông tin đến độc giả.
Một ngày trước đó, tại Hội nghị toàn quốc tổng kết công tác tuyên giáo năm 2017 và triển khai nhiệm vụ năm 2018, Phó Chủ nhiệm Tổng Cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam, cho biết trước sức ảnh hưởng mạnh mẽ của truyền thông mạng xã hội, Quân đội vừa thông báo có “Lực lượng 47” hơn 10 ngàn người thuộc nhóm chiến đấu trên không gian mạng, là một lực lượng “vừa hồng vừa chuyên” được đặt tên theo Chỉ thị 47, đang hoạt động tích cực trong tất cả đơn vị cơ sở, mọi miền và mọi lĩnh vực nhằm thực hiện nhiệm vụ đấu tranh trên không gian mạng.

Cuộc chiến truyền thông mạng

Liên quan thông tin về “Lực lượng 47” và đội ngũ làm công tác tuyên giáo hùng hậu, cư dân mạng Việt Nam đồng loạt lên tiếng Nhà nước có tăng cường số lượng dư luận viên bao nhiêu chăng nữa thì cũng không thể ngăn cản được xu thế của thời đại thông tin mạng, cũng như bưng bít thông tin đa chiều từ phản ứng của dân chúng qua nối kết truyền thông mạng. Giáo sư-Tiến sĩ Nhà giáo Nhân dân Trần Đình Sử chia sẻ ý kiến của ông trên tài khoản Facebook cá nhân rằng “10.000 hay một triệu dư luận viên cũng không che đậy được sự thật”.
Facebooker Vũ Sỹ Hoàng, người vừa bị cấm xuất cảnh và thu hộ chiếu vào trưa ngày 26/12/2017 khi ông qua cửa khẩu hàng không Tân Sơn Nhất để đi Mỹ đoàn tụ gia đình, nói với chúng tôi rằng:
“Chuyện mà họ có thêm quân số hay họ làm nhiều hơn nữa thì họ cũng không thể bưng bít được sự thật. Tại vì sự thật sẽ lan tỏa cho nhiều người biết đến, sẽ được nhiều người chấp nhận và không thể bị dập tắt được. Còn những tin đồn bậy bạ hay vớ vẩn thì người ta tự nhiên sẽ biết được chân tướng thôi. Cho nên, cuộc chiến giữa sự thật và giả dối thì người dân bây giờ cũng tỉnh táo nhận biết được đâu là chuyện đúng, đâu là chuyện nhồi sọ tuyên truyền, đâu là những chuyện giả dối. Người dân sẽ biết lọc thông tin để nhận ra đâu là thật, đâu là giả.”
Chuyện mà họ có thêm quân số hay họ làm nhiều hơn nữa thì họ cũng không thể bưng bít được sự thật. Tại vì sự thật sẽ lan tỏa cho nhiều người biết đến, sẽ được nhiều người chấp nhận và không thể bị dập tắt được...Cho nên, cuộc chiến giữa sự thật và giả dối thì người dân bây giờ cũng tỉnh táo nhận biết được đâu là chuyện đúng, đâu là chuyện nhồi sọ tuyên truyền, đâu là những chuyện giả dối
-Blogger Vũ Sỹ Hoàng
Một số cư dân mạng Đài Á Châu Tự Do tiếp xúc dẫn chứng trường hợp không được xuất cảnh của Facebooker Vũ Sỹ Hoàng là một minh chứng rõ ràng cho việc người dân không được tự do truyền thông và tự do đi lại, khi Facebooker này cất lên tiếng nói ủng hộ quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí. Các cư dân mạng còn nhấn mạnh cho dù “Lực lượng 47” ra sức tuyên truyền thế nào chăng nữa cũng không đủ sức thuyết phục cho họ tin rằng Việt Nam có tự do truyền thông.
Tù nhân lương tâm-Thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung, người bị tuyên án tù vì bày tỏ chính kiến trên mạng xã hội, chia sẻ với RFA rằng sau khi ra tù vào năm 2014, anh rất ngạc nhiên vì có nhiều người bày tỏ chính kiến công khai trên mạng internet mà không sợ hãi gì. Đối với anh Nguyễn Tiến Trung điều đó chứng tỏ sự phát triển của internet và nhất là Facebook đã giúp cho truyền thông đa chiều tại Việt Nam.
Facebooker Nguyễn Lân Thắng cũng từng khẳng định với RFA:
“Dù có những động thái nào như đe dọa hay bắt bớ…thì tôi nghĩ cũng không thể nào ngăn được cơn sóng thần của mạng xã hội trong thời đại này mang đến để xua đi những bất công, giúp người dân có thể đấu tranh giành lại những quyền của mình”.
Đài Á Châu Tự Do ghi nhận trước các thông tin mới nhất trong vài tháng cuối năm 2017, như bản án phúc thẩm giữ nguyên 10 năm tù đối với Blogger Mẹ Nấm-Nguyễn Ngọc Như Quỳnh và 9 năm tù đối với nhà hoạt động nhân quyền Trần Thị Nga, hay Hà Nội gia tằng đàn áp và bắt bớ các blogger cùng những nhà hoạt động dân chủ…thì cộng đồng cư dân mạng khẳng định nhà cầm quyền Việt Nam cho dù rất cố gắng và nỗ lực để định hướng dư luận trong và ngoài nước nhưng vẫn không thể bóp méo sự thật liên quan các thông tin này. Và, các cư dân mạng nói với RFA rằng đánh giá của Tổ chức Freedom House trong báo cáo năm 2017, vừa công bố hồi trung tuần tháng 11 vừa qua rằng Việt Nam là quốc gia vi phạm quyền của người sử dụng internet là trung thực và đáng tin cậy.

Một năm nhiều biến động của ngư dân Việt Nam!

RFA 2017-12-27  
Một làng chài ở Việt Nam
Một làng chài ở Việt Nam AFP
Bản án từ toà Natuna, Indonesia tuyên phạt 5 thuyền trưởng tàu cá Việt Nam vào ngày 13 tháng 12 với cáo buộc tội đánh bắt cá trái phép trong vùng nước của Indonesia đã ghi nhận thêm 1 biến cố nữa của ngư dân Việt trong năm 2017.
Mời quí vị cùng chúng tôi nhìn lại 1 năm nhiều biến động của ngư dân Việt Nam, trong đó có những người có thể và không thể trở về được nữa.

‘Họ đã bỏ biển’

Cho đến những ngày cuối năm 2017, thảm hoạ môi trường cá chết hàng loạt do nhà máy Formosa Hà Tĩnh xả thải gây ra cách đây hơn 1 năm vẫn còn để lại những hậu quả nặng nề cho người dân bốn tỉnh miền Trung. Bộ Tài Nguyên - Môi trường đã xếp vụ ô nhiễm biển này là vị trí thứ nhất trong 7 thảm họa môi trường năm 2016 ở Việt Nam.
Báo chí trong nước từng nêu ra hàng loạt những thiệt hại nặng nề về kinh tế, xã hội và môi trường, trong đó chịu ảnh hưởng nghiêm trọng nhất là ngành thủy sản, tiếp đến là hoạt động kinh doanh dịch vụ, du lịch và đời sống sinh hoạt của ngư dân.
Anh Bình, sống ở Đồng Hới, Quảng Bình, một người làm nghề đi biển lâu năm cho chúng tôi biết hiện nay rất nhiều ngư dân, trong đó có cả anh phải bỏ nghề, bỏ làng, bỏ cả nước để tìm cách mưu sinh. Anh chia sẻ lý do mình phải bỏ ngư trường hơn 1 năm nay:
“Cuộc sống ở biển giờ rất vất vả. Cá, mắm lúc nào cũng thất thường. Sóng gió đánh không được; nếu đánh được về thì cá mắm họ mua cũng không được cho hòa vốn; mọi thứ đều không được như xưa nữa. Mọi thứ đều không được như xưa nữa.”
Theo đánh giá của Bộ Lao Động Thương binh và Xã hội công bố hồi năm ngoái, sự cố môi trường biển 4 tỉnh miền Trung từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên Huế do công ty Formosa Hà tĩnh gây ra đã làm ảnh hưởng đến hơn 200,000 lao động với hai tỉnh Hà Tĩnh và Quảng Bình là những tỉnh chịu ảnh hưởng nặng nề nhất.
Cuộc sống ở biển giờ rất vất vả. Cá, mắm lúc nào cũng thất thường. Sóng gió đánh không được; nếu đánh được về thì cá mắm họ mua cũng không được cho hòa vốn; mọi thứ đều không được như xưa nữa. Mọi thứ đều không được như xưa nữa. - Anh Bình
Gần đây, chính phủ cho biết, tính đến ngày 7/6/2017, tức 1 năm sau thảm họa, Thủ tướng Chính phủ đã tạm cấp cho 4 tỉnh với tổng số tiền là 7.000 tỷ đồng nhằm mục đích bồi thường, hỗ trợ cho người dân.
Thông tin khác cũng từ Chính phủ Việt Nam cho biết việc hỗ trợ và bồi thường do người dân 4 tỉnh miền Trung sẽ hoàn thành vào cuối tháng 6/2017 và đời sống người dân trên địa bàn 4 tỉnh miền Trung về cơ bản đã ổn định.
Cho đến gần cuối tháng 8, nhà nước thông tin đã chi trả 95% trên tổng số tiền đền bù cho dân. Tuy nhiên, 1 cư dân Hà Tĩnh, tên Phú nói với chúng tôi rằng “đó chỉ là lừa bịp dân”
“Cho kê khai 100 người thì đền bù khoảng 60 người thôi. Như ban đầu kê khai thì nó kê khai cả kể từ 15 đến 19 tuổi. Nhưng sau này không còn một ai trong độ tuổi này nhận được tiền bồi thường. Dân ban đầu đi kê khai thì ghi danh sách từ 15 tuổi trở lên nhưng khi đền bù, 10 người chỉ nhận được 5 người, 6 người.”
Gia đình của một cư dân khác ở tỉnh Quảng Bình, tên Thảo, là một trong những hộ chịu thiệt hại trực tiếp vụ Formosa xả độc cho biết điều mà họ cần là biển sạch, cá sạch.
“Vấn đề là biển phải sạch để nhà em sinh kế chứ đền bù thì ăn được mấy bữa. Vì nếu em mang đổi gạo thì ăn có đủ một năm đâu.”
Anh Bình, người phải bỏ ngư trường hơn 1 năm nay thì khẳng định cuộc sống người dân không có gì thay đổi sau những thông tin về việc được nhà nước đền bù.
“Nói chung thì mọi thứ đều là con số 0”
Con số 0 mà ngư dân các tỉnh miền Trung phải nhận lãnh đã bắt buộc họ phải neo thuyền, lên bờ tìm nghề khác để mưu sinh. Theo lời anh Bình, rất nhiều các thanh niên đi biển trước đây hiện giờ phải lưu lạc ở nước khác ở làm công.
“Người dân đi biển bây giờ đi Trung, đi Hàn hết. Có người phải bán cả ghe.”
Bản thân anh Bình sau khi bỏ biển, phải lên bờ và tìm đến công việc chăn nuôi.
Nói chung thì mọi thứ đều là con số 0. - Anh Bình

Chiếc ‘thẻ vàng’ cảnh cáo của EU

Giữa lúc biển chưa thể hồi sinh và đời sống bấp bênh của gia đình ngư dân chưa kịp hồi phục thì ngư trường Việt Nam phải nhận lãnh chiếc thẻ vàng cảnh cáo của Uỷ Ban Châu Âu (EU). Quyết định hôm 23 tháng 10 năm nay được đưa ra vì Hà Nội không cải thiện kịp thời và đầy đủ các yêu cầu của EU trong công tác chống hoạt động đánh bắt cá bất hợp pháp, không báo cáo và không theo quy định (IUU).
Sau thảm hoạ Formosa, nghề mua bán thuỷ hải sản của người dân đã khó khăn, nay càng khó khăn hơn với quyết định cảnh cáo của EU, đó là xuất khẩu sẽ bị hạn chế, sản phẩm thuỷ hải sản bị trả lại do không có nguồn gốc. Giới chuyên gia từ VASEP từng kết luận rằng hải sản Việt Nam xuất khẩu sang EU trong thời gian tới chắc chắn sẽ gặp nhiều trở ngại và phát sinh thêm nhiều chi phí.
Ông Hoàng, Chủ tịch hội nghề cá Quảng Ngãi nói với chúng tôi về những khó khăn trong kiểm soát việc đánh bắt cá và những điều kiện do EU đề ra:
“Nghề cá là nghề cá nhỏ, mà ngư dân thì đông. 1 tỉnh hàng ngàn tàu, mà bến cảng, bến tàu đâu phải như nước ngoài. Gọi là tàu đi đánh cá thật ra chỉ là ghe, chứ đâu phải là tàu lớn mà có rada, có thông tin, định vị, kiểm soát. Giống như đi lên rừng khai thác, bất chấp. Bây giờ họ ra biển đánh bắt rồi về.
Khi trở về, ở Việt Nam đâu có những cái cảng để họ vào đó để có người xác nhận, mà họ vào bờ chỗ nào, bến kia để bán cá. Họ bưng rổ, bưng thúng xuống rồi những bà mua cá, bán lên. 90% là tình trạng mua bán cá diễn ra ở dọc bờ biển như vậy chứ không có những cảng lớn như các nước trên thế giới.”
Ông cũng cho biết sản lượng cá đánh bắt không phải đều có xác nhận nguồn gốc mặc dù đánh bắt ở vùng biển Việt Nam, vì Hội nghề cá không thể đáp ứng đủ số người để thực hiện việc kiểm soát.
“EU thì muốn tất cả nguồn cá đưa vào chế biến xuất khẩu phải có xác nhận nguồn gốc, nhưng không thể làm hết được đâu.
Chỉ có vài tàu lớn của công ty lớn về đến cảng đó, có người thu mua, có cơ quan giám sát mới xác định được khối lượng, đánh bắt ở đâu. Ngư dân chúng tôi thì chỉ phát cho cuốn sổ nhật ký, đánh bắt vùng nào, toạ độ nào, giờ nào…có hết”.
Theo ông Hoàng, để xác minh hết con số hơn 5 ngàn tàu cá cập bến mỗi đêm bằng phương pháp thủ công như thế là chuyện rất khó khăn.

Những người có thể và không thể trở về

Trong những ngày cuối cùng của năm 2017, ngư trường Việt Nam vẫn không thể yên ả khi báo chí đưa tin về bản án từ toà Natuna, Indonesia tuyên phạt 5 thuyền trưởng tàu cá Việt Nam với cáo buộc tội đánh bắt cá trái phép trong vùng nước của Indonesia.
Mức án cao nhất 5 người họ phải nhận là bị 6 tháng tù giam và số tiền phạt 300 triệu rupiah (khoảng 600 triệu đồng).
Ở vùng biển thuộc quốc gia khác, tỉnh Pangasinan – Philippines, có 5 ngư dân Phú Yên sau thời gian bị giữ sẽ được chính phủ Philippines trả về Việt Nam. Chuyến đi của nhóm ngư dân này ban đầu có đến 7 người, nhưng hai trong số 7 người họ đã không thể may mắn quay trở về.
Cái đáng tiếc là chúng ta đã để cho Formosa thải ra một lượng thải mà khắc phục thì đòi hỏi rất lâu. Vì tác động tích luỹ, hoà tan trong nước, trầm lắng xuống, diệt tất cả những gì gọi là cơ bản nhất của phát triển đa dạng sinh học. Dù họ không xả thải nữa thì nó vẫn diễn ra những tác động như vậy. - GS Nguyễn Tác An
Chiếc tàu cá số hiệu PY 96173 TS của họ đã va chạm với cảnh sát biển Phillipine tại vùng biển Bolinao, tỉnh Pangasinan. Kết quả dẫn đến là hai ngư dân xấu số Phan Ngọc Liêm và Lê Văn Reo bị  cảnh sát biển Philippines bắn chết.
Theo tài liệu chúng tôi có được, đây không phải là lần đầu tiên ngư dân Việt Nam gặp rắc rối khi đánh bắt cá ở những vùng lãnh hải còn đang tranh chấp chủ quyền. Tuy nhiên vấn đề đáng quan tâm là nguyên nhân dẫn đến điều đó. Câu hỏi được rất nhiều người đặt ra, đó là “Biển Việt Nam còn cá hay không?”
Câu trả lời được chính Tiến sĩ khoa học Nguyễn Tác An khẳng định với chúng tôi rằng “Bây giờ mà trở lại ngư trường như trước đây là không thể. Nó phải có thời gian.”
“Cái đáng tiếc là chúng ta đã để cho Formosa thải ra một lượng thải mà khắc phục thì đòi hỏi rất lâu. Vì tác động tích luỹ, hoà tan trong nước, trầm lắng xuống, diệt tất cả những gì gọi là cơ bản nhất của phát triển đa dạng sinh học. Dù họ không xả thải nữa thì nó vẫn diễn ra những tác động như vậy.”
Và đó cũng chính là sự thật mà qua những ngư dân ở các vùng biển từ Nam chí Bắc chúng tôi tìm đến hỏi về cuộc sống của họ, những gì chúng tôi nhận được đều là những cái lắc đầu cùng với câu nói “Biển Việt Nam không còn cá nữa.”

Bị cáo khủng bố nói sẽ tiếp tục đấu tranh

RFA 2017-12-27  
Bị cáo Đặng Hoàng Thiện bị dẫn ra xe
Đặng Hoàng Thiện bị dẫn ra xe  Courtesy tintucvietnam.vn
Bị cáo cầm đầu nhóm khủng bố mới bị xét xử ở Việt Nam nói rằng sẽ vẫn tiếp tục đấu tranh nhưng chọn phương pháp đấu tranh khác. Một người chứng kiến phiên tòa giấu tên cho đài Á Châu Tự Do biết thông tin này qua thư điện tử (email).
Bị cáo Đặng Hoàng Thiện, 26 tuổi, người được cho là cầm đầu nhóm 15 người bị xét xử tội khủng bố, nói lời cuối cùng trước tòa rằng bị cáo đã chọn sai phương pháp đấu tranh, và bị cáo làm thì bị cáo chịu, không xin giảm nhẹ hình phạt.
Đặng Hoàng Thiện bị tòa án Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh hôm 27 tháng 12 tuyên phạt 16 năm tù và 5 năm quản chế với tội khủng bố. 14 bị cáo khác bị án tù từ 5 năm đến 14 năm. Bạn gái của Thiện là Lê Thị Thu Phương bị 18 tháng tù treo về tội không tố giác tội phạm
Cáo trạng của Viện Kiểm sát Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh cáo buộc các bị cáo này đã cấu kết với tổ chức phản động bên ngoài tiến hành các hoạt động khủng bố, điển hình là vụ là dùng bom xăng tấn công sân bay Tân Sơn Nhất, và phóng hỏa đốt kho xe tang vật ở thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai hồi tháng 4 vừa qua.
Có 4 bị cáo không nhận tội, hoặc phản cung trước tòa. Tất cả những bị cáo này đều bị hình phạt nặng theo đề nghị của Viện Kiểm sát. Người chứng kiến phiên tòa không cho biết tên cụ thể những người này là gì. Tuy nhiên, theo tuyên án của tòa, những người bị án nặng nhất là Đặng Hoàng Thiện 16 năm tù, Thái Hàn Phong 14 năm tù, Nguyễn Thị Chung 12 năm tù, Ngô Thụy Tường Vy và Nguyễn Ngọc Tiền mỗi người 11 năm tù và Nguyễn Đức Sinh 10 năm tù.
Các luật sư bào chữa theo hướng giảm nhẹ hình phạt.
Bằng chứng chống lại các bị cáo được đưa ra trước tòa bao gồm các đoạn chat trên mạng. Một số tài khoản facebook được đưa ra làm bằng chứng đã bị các bị cáo bác bỏ không nhận nhưng không được tòa chấp nhận.
Theo lời khai trước tòa được người chứng kiến thuật lại, có 2 vụ đốt kho xe của nhóm gây tiếng vang là ở sân bay Tân Sơn Nhất và kho xe tang vật ở Biên Hòa, Đồng Nai. Thiệt hại ở vụ phóng hỏa kho xe tang vật ở Biên Hòa được ước tính là khoảng 1,3 tỷ đồng. 6 vụ còn lại được đưa ra trước tòa thực chất chỉ là những ‘chém gió’ trên facebook.
Cáo trạng cũng cáo buộc nhóm đã câu kết với ông Đào Minh Quân, người cầm đầu tổ chức chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời tại Mỹ và Lisa Phạm, cùng nhiều đối tượng khác thông qua mạng xã hội nhằm lôi kéo nhiều người trong nước thành lập các ‘nhóm hành động’ với chủ trương được nêu ra là ‘giết sạch, đốt sạch, phá sạch’.
Bà Lisa Phạm hôm 25/12 đã lên tiếng phủ nhận mọi liên quan của bà với nhóm này. Bà Lisa Phạm nói với Đài ACTD qua điện thoại: ‘Vấn đề là tôi không biết. Nhà cầm quyền cộng sản họ chụp mũ như vậy thôi chứ tôi hoàn toàn không biết mấy người. Tôi không biết họ là ai cả…. Những người này nghe nói là họ chỉ có lên trên mạng coi các thông tin nhưng vấn đề là nhà cầm quyền cộng sản ghép tội như vậy. Họ nói họ khủng bố mà khủng bố gì họ.’
Sau khi tòa tuyên án, một vài bị cáo đã la lớn: phiên tòa bất công. Một bị cáo khi bị áp giải ra xe đã nói với luật sư là mình bị oan.

Công an CSVN sẽ nghe lén trong các cuộc điều tra hình sự

Công an CSVN sẽ nghe lén trong các cuộc điều tra hình sự
Từ đầu năm 2018, công an CSVN có quyền áp dụng biện pháp nghe lén khi điều tra những vụ án hình sự.
Truyền thông trong nước hôm Thứ Tư 27/12 cho hay như vậy, viện dẫn bộ luật hình sự mới của chế độ có hiệu lực từ ngày 1 tháng 1 2018. Theo đó, các biện pháp nghe lén bao gồm ghi âm, ghi hình bí mật, nghe điện thoại bí mật và thu thập bí mật dữ liệu điện tử.
Một luật sư có kinh nghiệm nhiều năm về bào chữa hình sự trong nước là ông Ngô Ngọc Trai cho biết, những hoạt động điều tra bí mật xưa nay đã được công an CSVN thực hiện, nhưng chỉ để xác định phương hướng điều tra. Nhưng theo luật sư Trai, giờ đây các dữ liệu thu thập bí mật có thể được dùng trực tiếp để kết tội. Theo luật, các tội có thể bị áp dụng biện pháp điều tra đặc biệt, tức nghe lén, gồm xâm phạm an ninh quốc gia, ma túy, tham nhũng, khủng bố, rửa tiền, và một số tội phạm có tổ chức thuộc loại đặc biệt nghiêm trọng. Luật sư Trai lưu ý rằng các biện pháp điều tra bí mật chỉ được thực hiện sau khi đã khởi tố vụ án, còn khi sự việc mới có đơn thư tố cáo hoặc dấu hiệu khả nghi mà chưa khởi tố vụ án, thì công an không được quyền áp dụng biện pháp điều tra bí mật.
Tưởng cũng nên nhắc lại, người Việt trong và ngoài nước đều biết rõ lâu nay mọi thư từ và máy điện toán của họ đều có thể bị công an CSVN thuộc mọi cấp mở tung để săm soi, bất chấp tình trạng họ có bị khởi tố hay không.
Huy Lam / SBTN

Vũ ‘Nhôm’ còn kẹt hơn $28 triệu trong ngân hàng

Ông Phan Văn Anh Vũ. (Hình: Người Đưa Tin)
ĐÀ NẴNG, Việt Nam (NV) – Dường như quyết định khám nhà và bắt diễn ra quá gấp rút nên ông Phan Văn Anh Vũ, tự Vũ “Nhôm,” người đang bị truy nã về hành vi “Cố ý làm lộ tài liệu bí mật nhà nước,” không kịp trở tay với khối tàn sản hàng chục triệu đô.
Báo VNExpress hôm 27 Tháng Mười Hai tường thuật, Ngân Hàng Đông Á xác nhận tin ông Vũ “Nhôm” đang còn kẹt lại 637 tỷ đồng (hơn $28 triệu) trong ngân hàng này. Khoản này bao gồm 50 triệu cổ phần ngân hàng Đông Á mà công ty Cổ Phần Xây Dựng Bắc Nam 79 của ông Vũ “Nhôm” đang sở hữu, tương đương 10% vốn điều lệ của nhà băng này. Giá trị theo mệnh giá của khối cổ phiếu này là 500 tỷ đồng (hơn $22 triệu). Ngoài ra, cá nhân ông nắm giữ 2.73% vốn điều lệ, tương đương 137 tỷ đồng (hơn $6 triệu).
Nhưng cũng có suy đoán ông Vũ “Nhôm” chưa thể chuyển nhượng số cổ phần khủng nêu trên do ngân hàng Đông Á vẫn đang thuộc diện bị Ngân Hàng Nhà Nước giám sát đặc biệt từ Tháng Tám, 2015, đến nay.
VNExpress cũng cho hay, theo yêu cầu của Bộ Công An, Ủy Ban Nhân Dân thành phố Đà Nẵng chỉ đạo Sở Tư Pháp, Sở Tài Nguyên Môi Trường, các văn phòng công chứng, các ngân hàng tổ chức tín dụng… “tạm dừng tất cả các giao dịch, chuyển đổi chủ sở hữu tài sản trên địa bàn Đà Nẵng của ông Vũ.”
Tuy vậy, trước ngày “biến mất,” ông Vũ “Nhôm” đã kịp rút toàn bộ 40 tỷ đồng (hơn $1.76 triệu), tương đương 80% vốn điều lệ của công ty Minh Hưng Phát (nay là công ty Phú Gia Compound) và 650 tỷ đồng (hơn $28.6 triệu), tương đương 92.86% vốn công ty Cổ Phần Xây Dựng Bắc Nam 79.
Đáng lưu ý, trong danh sách bốn cá nhân bị “tạm dừng tất cả các giao dịch, chuyển đổi chủ sở hữu tài sản là bất động sản trên địa bàn thành phố Đà Nẵng” đăng trên báo Tuổi Trẻ hôm 27 Tháng Mười Hai, ngoài ông Phan Văn Anh Vũ còn có một người tên “Trần Đại Vũ, sinh ngày 19 Tháng Năm, 1975.”
Theo tiết lộ của nhà báo Nguyễn Thế Thịnh, trưởng văn phòng đại diện báo Thanh Niên tại miền Trung, trên trang cá nhân thì “nghe nói Trần Đại Vũ cũng chính là Phan Văn Anh Vũ.”
Tuy truyền thông Việt Nam ghi nhận Công An thành phố Đà Nẵng “đang dán lệnh truy nã Vũ ‘Nhôm’ khắp Đà Nẵng” nhưng đến ngày 27 Tháng Mười Hai, Cổng Thông Tin Điện Tử của Bộ Công An CSVN không hề có tên ông Phan Văn Anh Vũ trong phần “Đối Tượng Truy Nã.”
Phóng viên nhật báo Người Việt vào phần “Truy Nã Đặc Biệt” thì thông tin mới cập nhật đến ngày 20 Tháng Mười Một; còn phần “Truy Nã Quốc Tế” chỉ mới cập nhật đến ngày 16 Tháng Mười Một.
Trong khi đó, ngày 21 Tháng Mười Hai, Cơ Quan An Ninh Điều Tra Bộ Công An CSVN đã có “Quyết Định Truy Nã” ông Vũ “Nhôm” do Thiếu Tướng Lý Anh Dũng, phó thủ trưởng thường trực cơ quan này ký. (T.K.)

Nhiều ngư dân trắng tay khi trú bão Tembin ở Côn Đảo

Một tàu cá bị bão đánh chìm. (Hình: Thanh Niên)
BÀ RỊA-VŨNG TÀU, Việt Nam (NV) – Mặc dù bão Tembin chỉ lướt qua, nhưng hàng chục tàu, thuyền của ngư dân huyện Côn Đảo bị sóng đánh chìm hoặc xô dạt vào ghềnh đá, gây thiệt hại nặng.
Theo báo Thanh Niên, vào chiều và khuya 25 Tháng Mười Hai, có 228 tàu, thuyền với 1,373 ngư dân đã vào Côn Đảo, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, tránh bão. Tuy bão Tembin chỉ lướt gần huyện Côn Đảo nhưng cũng đã khiến 13 tàu cá của ngư dân các tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, Bến Tre, Sóc Trăng… bị thiệt hại nặng. Đây là những tàu đánh cá đã được chính quyền địa phương hướng dẫn neo đậu tránh trú bão tại khu vực cảng Bến Đầm, huyện Côn Đảo trước đó.
Tin cho biết, nhiều chiếc tàu cá bị sóng “hất” lên những ghềnh đá khiến thân tàu bị hư hỏng; nhiều chiếc khác bị mắc cạn hoặc bị sóng đánh chìm. Đặc biệt có những tàu va đập, thậm chí bị sóng đẩy chui xuống dưới gầm cầu cảng.
Không chỉ tàu ghe, phương tiện đánh bắt hải sản bị hư hại, nhiều ụ cầu cảng ở Bến Dầm cũng bị sập do tàu cá va đập trong bão. Báo này cho hay, ước tính ban đầu số tài sản thiệt hại có thể lên đến hàng chục tỷ đồng. Rất may là không có người bị nạn. (Tr.N)

80% du khách ngoại quốc không quay lại Việt Nam

Rất ít khách ngoại quốc quay trở lại Việt Nam du lịch lần thứ hai. (Hình: Thanh Niên)
HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Năm 2017 ngành du lịch Việt Nam đón 13 triệu lượt khách ngoại quốc, tăng 28% so với năm ngoái. Tuy nhiên, do “du lịch nghèo nàn” nên theo Tổng Cục Du Lịch, 80% du khách ngoại quốc không quay trở lại.
Theo báo Thanh Niên, con số 80% du khách ngoại quốc “một đi không trở lại” là con số “hết sức đáng buồn nếu so với tỉ lệ 82% lượng du khách quay trở lại Thái Lan trên hai lần và 89% lượng du khách quay trở lại Singapore.”
Báo này cho hay, trước đó, Hiệp Hội Du Lịch Châu Á-Thái Bình Dương (PATA) đưa ra con số, lượng khách du lịch quay lại Việt Nam chỉ chiếm khoảng 6%. Ngay cả với khách nội địa, chỉ 24% đến thăm các điểm du lịch lần thứ hai và chỉ 13% đến lần thứ ba.
Ông Phạm Trung Lương, Hiệp Hội Đào Tạo Du Lịch Việt Nam, cho rằng nguyên nhân chính khiến du khách không mấy mặn mà với Việt Nam là sự nghèo nàn về sản phẩm cũng như giải trí. Đặc biệt, môi trường du lịch còn nhiều bất cập khiến tình trạng lừa đảo, đeo bám, mất cắp hành lý, vệ sinh thực phẩm, trở thành vấn đề nhức nhối.
Đồng quan điểm, ông Lương Hoài Nam, thành viên Hội Đồng Tư Vấn Du Lịch, chỉ ra rất nhiều mảng có tiềm năng nhưng Việt Nam chưa khai thác như du lịch lịch sử. Việt Nam có rất nhiều địa danh nổi tiếng thế giới, nhưng các địa danh được khai thác du lịch còn ít. Ngay cả hệ thống bảo tàng của Việt Nam, hàng chục năm nay cũng vẫn nằm trong tình trạng nhiều số lượng, nghèo phẩm chất. Nhiều bảo tàng thuộc diện “vỏ khủng-ruột rỗng,” nghèo hiện vật, thiếu các câu chuyện cuốn hút du khách, lạc hậu về kỹ thuật trưng bày và thuyết minh, kể cả các bảo tàng tại các địa danh lịch sử nổi tiếng thế giới.
Các chuyên gia cũng chor ằng, chính sách visa cũng là một trong những điểm nghẽn. Hiện Việt Nam chỉ miễn visa 15 ngày cho công dân 12 nước đã được miễn visa, khiến nhiều du khách không thể tham gia các tour xuyên Việt. Đặc biệt, quy định “mỗi lần nhập cảnh phải cách ngày xuất cảnh lần trước ít nhất 30 ngày” trong khi các chương trình miễn visa du lịch hiện nay chỉ cho “từng năm,” khiến vô hiệu hóa khả năng biến Việt Nam thành một trung tâm hàng không và du lịch đường dài. (Tr.N)

Một ông nói đèn trang trí Cần Thơ ‘giống quần lót’

Hình trang trí đèn mừng năm mới tại Cần Thơ. (Hình: Facebook Chương May Mắn)
CẦN THƠ, Việt Nam (NV) – Mạng xã hội đang xôn xao khi Facebooker Chương May Mắn bị Thanh Tra Sở Thông Tin và Truyền Thông thành phố Cần Thơ gửi văn bản “mời làm việc” vào chiều 28 Tháng Mười Hai vì dám “chê” đèn trang trí thành phố “giống quần lót.”
Facebooker Chương May Mắn đưa văn bản do ông Nguyễn Việt Thanh, chánh thanh tra Sở Thông Tin và Truyền Thông thành phố Cần Thơ, ký hôm 25 Tháng Mười Hai với nội dung: “Mời ông Chung Hoàng Chương đến làm việc, liên quan đến việc đăng thông tin sai lệch trên mạng xã hội Facebook (tài khoản có tên Chương May Mắn) về cổng đường đèn nghệ thuật – Xuân Mậu Tuất 2018 của thành phố Cần Thơ, đoạn đường Hòa Bình và đường 30 Tháng Tư.”
Trước đó, hôm 16 Tháng Mười Hai, trang Facebook “Chương May Mắn” của ông Chương đưa nội dung: “Ai đi Cần Thơ, đến chỗ này thì nhớ là vừa chui qua rồi ghé vào bên phải là tiệm bán sim số may mắn của em để mua sim cho may mắn đó nghe hôn. P.S: Ngay ngã ba Quang Trung với 30 Tháng Tư nhé,” kèm hai tấm hình đèn trang trí ở Cần Thơ cạnh hai tấm hình quần lót nữ có hình dạng tương tự đèn.
Sau khi nhận văn bản của thanh tra, ông Chương viết một bài khác trên trang cá nhân: “Gửi ông Chánh Thanh Tra Nguyễn Việt Thanh. Xin hỏi ông, tôi đăng cái nội dung này nó có gì là ‘đăng thông tin sai lệch?’ Nếu ông vào đây nói rõ nó sai chỗ nào hợp lý tôi sẽ điều chỉnh. Mà nói thiệt chứ cái gì mà liên quan tới công quyền mà người dân đăng đúng chính xác không chừng toàn là chuyện thối không chịu nổi luôn đó ông!”
“Hễ tôi ghét rồi thì có làm cái gì cũng thấy xấu hết, xấu nhất là để cây búa và cái lưỡi hái ở ngay trên giữa trung tâm á. Còn tôi mà thương rồi thì cục *** tôi cũng nói thơm nữa. Mà tôi yêu ghét, khen chê là do nhân sinh quan của tui chứ mắc cái gì ông có cái quyền can thiệp hay sao?” ông viết.
“Làm văn hóa thì hành xử cho nó văn hóa xíu, chứ lôm côm mà đụng tới tui thì toàn cái mạng xã hội nó biết hết á. Mấy ông thì cũng có nhiệm kỳ thôi, lên voi xuống chó mấy hồi đừng có cửa quyền nghe hôn? Mấy ông muốn thì đến đây gặp tôi mà nói chuyện, có sẵn mấy cái camera quan sát nó ghi hình ghi âm lại luôn nè cho nó khách quan dân chủ nhé mấy đầy tớ của dân, chứ không có cái kiểu gác công ăn việc làm đi gặp mấy ông đâu nghe chưa?” theo bài viết của ông Chương.
Nhà báo Bạch Hoàn, cựu phóng viên báo Tuổi Trẻ, bình luận trên trang cá nhân: “Sở Thông Tin và Truyền Thông Cần Thơ bị cái gì vậy nhỉ? Thật không thể hiểu nổi cán bộ, lãnh đạo cái sở này ăn thứ gì, uống thứ gì, não chứa gì mà lại làm mấy việc ruồi bu, hành dân như thế. Đến cả trí tưởng tượng của người dân cũng bị cấm đoán sao? Các ông muốn quản lý cả trí tưởng tượng nữa sao? Mà có luật nào quy định người dân không được đăng hai tấm hình có nội dung khác nhau cạnh nhau không? Nhận lương nhận thưởng từ tiền thuế của dân mà làm những chuyện ngu dốt như thế này sao? Chuyện này tuy nhỏ nhưng nó thể hiện não trạng xuống cấp tệ hại và sự lạm dụng quyền hành đến mức ngông cuồng của một cơ quan quản lý nhà nước.” (T.K.)