“…Nhà nước hoạt động bằng những vở kịch để lừa mi dân. ĐCS kết thân Tàu để lừa mị dân cho một mưu đồ bán nước. Lớp Cao Cấp Chính Trị cho ra những quan chức lừa mị dân về những “thành quả tốt đẹp” của Đảng…”
Đóng kịch, về nghĩa đen là nói đến một hành động có kịch bản để phản ảnh một nội dung cần truyền tải. Mục đích là để truyền thụ kiến thức xã hội, kiến thức lịch sử, hoặc đơn giản là chỉ để mua vui. Về bản chất, nó vô hại với cuộc đời thực, thậm chí nó còn có lợi vì giúp cho đời sống tinh thần người dân được nâng cao.
Nhưng đóng kịch về nghĩa bóng nó hoàn toàn khác. Nó chỉ giống ở hành động giả như thật, nhưng mục đích là đánh lừa sự tin tưởng của xã hội nhằm đạt mục đích đen tối. Nó là công cụ của những kẻ toan tính hại người. Khi đất nước là nơi đua nở những vở kịch này, thì xã hội chìm trong thối nát, cái ác vì thế cũng bùng phát.
Chính Phủ tăng thuế siết cổ dân, trong đó một phần rất lớn được rót vào chi cho xây dựng công trình nhà nước. Hằng năm, ngân sách rót về các Ban Quản lý Dự án. Số tiền rót xuống khi nào? Bao nhiêu? Và khi nào được giải ngân, tất nhiên ban quản lí nắm rất rõ. Thế là ê kíp diễn kịch được thành lập để moi những đồng tiền thuế ấy. Họ moi như thế nào? Họ dùng các chân gỗ để diễn kịch đấu thầu. Chân gỗ là làm hồ sơ đấu thầu để tham gia cho có tụ, mục đích để diễn kịch cho đối tượng đã được chỉ định trúng thầu.
Ở dưới gồm công ty A, công ty B, công ty C, công ty D cùng với BQLDA hình thành 1 group diễn kịch. Hôm nay dự án X trị giá 50 tỷ được giao cho A thì B, C và D làm chân gỗ để A trúng thầu. Hôm sau dự án Y trị giá 45 tỷ được giao cho B thì A, C và D làm chân gỗ để B trúng thầu. Và tới lượt C và D trúng thầu dự án khác cũng tựa như vậy. Sau khi trúng thầu, nhà thầu ngắt phần trăm trên giá trị công trình giao lại cho Ban Quản Lý, còn lại bên dưới thi công chia nhau mà ăn. Kết quả, giá thành xây dựng rất cao nhưng chất lượng rất thấp. Làm thiệt hại cho xã hội, lãng phí tiền thuế dân và vì thế, xã hội thối nát cứ nhởn nhơ tồn tại một cách vững bền trong các vở kịch.
Rồi vở kịch bầu cử. Đảng cử người, dân bỏ phiếu. Đảng tự kiểm phiếu và tự thông báo tỉ lệ trúng cử không thông qua giám sát của một đơn vị độc độc lập. Vì thế đã bầu cử nhưng trúng cử không bao giờ bất ngờ, luôn đúng với dự án quy hoạch cán bộ của Đảng. Rồi những kẻ trúng cử phải chịu sự kiểm soát của Đảng. Trước khi Quốc hội họp, trưởng đoàn đại biểu sẽ phân công ai phát biểu và phát biểu nội dung gì, phải có đăng kí trước. Tất cả những gì diễn ra được truyền hình trực tiếp đều diễn ra theo kịch bản trước đó. Để kiểm soát ai trở chứng với đạo luật phản quốc gia do Đảng đưa ra, Đảng cho biểu quyết bấm nút chứ không bỏ phiếu kín. Lúc đó, ai phản đối ngoài sự chỉ thị của Đảng sẽ bị vào danh sách chú ý. Nhưng dù có bấm nút phản đối thì tỉ lệ đồng ý hiện trên bảng điện tử công khai cũng đã quy hoạch. Tất cả chỉ là vở kịch.
Rồi các lớp Cao Cấp Chính Trị mà ĐCS buộc mọi quan chức phải tham gia học và tốt nghiệp thực chất nó là gì? Nó là lớp dạy cách dối trá khi phát biểu trước dân, hoặc khi trả lời chất vấn của dân. Những quan chức xảo trá nói rằng Việt Nam tốt đẹp, công an Việt Nam giỏi nhất thế giới v.v.. Hay những câu phát biểu tô hồng trông nhố nhăng của ông thủ Phúc cũng từ lớp học đó mà ra. Có điều ông ta vụng về nên làm trò cười cho thiên hạ mà thôi. Tất cả, 100% quan chức CS đều dối trá là vì cái lò đào tạo đó. Cách lừa dân được thành lập nên trường lớp để giảng dạy.
Xét hết chiều dài lịch sử ĐCS cầm quyền, cũng là những vở kịch. Từ năm 1945 quân đội CS được Tàu cấp từ vũ khí, những sĩ quan tham mưu đến miếng lương khô. Khi đó Hồ Chí Minh và ĐCS nhận mệnh lệnh Nga – Tàu, dùng hàng triệu xương máu đồng bào đuổi nền văn minh số 1 thế giới để đưa Việt Nam trở vào vòng tay Nga -Tàu. Với khẩu hiệu “đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào” hay “chống Mỹ cứu nước” là để lừa mị cho một vở kịch làm con tốt cho Nga Tàu. Khi đến cuối thập niên 70 Nga -Tàu bất hoà, CS ngã về anh hai Nga nên bị anh ba Tàu bợp tai một phát chí mạng. Sau khi anh hai Nga Xô đổ, CSVN đến Thành Đô quỳ xin lỗi anh ba Tàu và không dám phản bội nữa. Kể từ đó, Việt Nam dần dần trở vào thòng lọng Tàu. Bất chấp tất cả, hàng loạt văn kiện bí mật giữa 2 đảng về số phận Việt Nam được kí kết. Nước Việt bị mất dần dưới cái gọi là “tình nghĩa anh em XHCN”. Đấy là vở kịch dựng lên để che đại họa mất nước.
Nhân dân Việt Nam đang sống trong xã hội đầy rẫy những vở kịch được dựng lên để lừa mị nhau. Nhà nước hoạt động bằng những vở kịch để lừa mi dân. ĐCS kết thân Tàu để lừa mị dân cho một mưu đồ bán nước. Lớp Cao Cấp Chính Trị cho ra những quan chức lừa mị dân về những “thành quả tốt đẹp” của Đảng. Nhân dân Việt Nam tựa như nạn nhân bị nhốt trong container lừa mị, container đang nằm trên con tàu Việt Nam và đang được cướp biển ĐCS lái đi bán. Dân mù tịt, chẳng hề hay biết gì về thảm họa sắp xảy ra với mình.
Đỗ Ngà
No comments:
Post a Comment