Nguyên Thạch (Danlambao) - Mưu lược và tính toán chính trị không là những vấn đề mang tính phổ thông mà ai cũng nắm biết được, việc ấy chỉ nằm trong đầu của những người có trách nhiệm và có liên quan. Tuy nhiên, vấn đề không vì thế mà những chính trị gia hoặc những người nhạy cảm khác không thể đoán biết được bởi hầu hết những chiến lược và chiến thuật đều có những chỉ dấu, những biểu hiện của nó qua quá trình thực hiện những chiến thuật và chiến lược ấy.
Là một người dân bình thường, người viết không hề khẳng định hay tuyên bố mình là nhà thông thái am hiểu thời cuộc nhưng tự cảm thấy nêu lên những gì mà cá nhân mình đoán biết được để nêu lên cho những người khác nhận xét và góp sức nhận định cho những sự kiện đang xảy ra.
Tôi xác nhận rằng bản thân người viết không phải là một Nhà chiến lược vì mức độ am hiểu về chính trị còn rất hạn hữu nhưng không vì thế mà tôi có thái độ yếm thế, dẹp bỏ những suy nghĩ của một công dân bình thường nhưng luôn quan tâm về vận mệnh của đất nước như quan tâm cho chính bản thân mình.
Tác giả mạn phép liệt kê một số dữ kiện quan trọng xuyên suốt quá trình của lịch sử cận đại một cách rất ngắn gọn thôi vì thiết nghĩ vấn đề được trưng ra đây thì hầu hết ai cũng biết.
1- Hồ Chí Minh: Được đảng cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) tôn vinh như là một ông Thánh, một nhà lãnh đạo vĩ đại mà ngay cả chính bản thân ông Hồ cũng đã tự xưng ông ta là một vị "Cha già dân tộc".
Tội ác của Hồ Chí Minh qua cuộc Cải Cách Ruộng đất đã giết đi 172.000 người, đó là chưa kể nhiều người liên quan oan khác.
Cuộc chiến tranh CƯỚP cho bằng được miền Nam Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) đã sát hại hơn 4 triệu mạng sống của cả 2 miền đất nước mà chính ông ta đã tuyên bố "Dẫu đốt cháy cả dãy Trường Sơn, hy sinh đến người thanh niên Việt Nam cuối cùng thì cũng phải giải phóng cho bằng được miền Nam".
Còn cựu Tổng bí thư Lê Duẩn thì: "Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô và Trung Quốc".
Hồ Chí Minh là nguyên nhân gốc của mọi nguyên nhân đưa đến sự thê thảm cho Việt Nam hôm nay.
2- Đảng cộng sản Việt Nam (ĐCSVN): Là một băng đảng độc tài mà các tên chủ chốt là những tên phản quốc, dâng hiến đất đai biển đảo cho Tàu Cộng, đẩy dân tộc vào tròng ách nô lệ, đẩy đất nước tụt hậu, nợ nần chồng chất, tham nhũng bất trị, xã hội thê thảm như hôm nay.
3- Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Phạm Văn Đồng và hiện tại là Nguyễn Phú Trọng:
- Nguyễn Văn Linh: "Tôi biết theo Trung Quốc là mất nước nhưng thà mất nước chứ không để mất đảng".
- Đỗ Muời:
- Phạm Văn Đồng:
- Nguyễn Phú Trọng:
Chiến lược bao vây Trung Cộng về nhiều mặt kinh tế, ngoại giao, binh bị... trong đó có vấn đề bao vây Biển Đông bằng các chiến thuật quân sự, Hoa Kỳ đã ồn ào biểu dương lực lượng Hải Không với Hàng không mẫu hạm, máy bay, tàu ngầm hiện đại, hỏa tiển cực khôn, cực dữ cùng hệ thống vệ tinh cực tinh vi có khả năng tiêu hủy hỏa tiển hoặc chuyển hướng đạn đạo của đối phương để chiến thế thượng phong
Trong thế chẳng đặng đừng này, Tập Cận Bình đã tạm thời dùng một trong những chiến thuật trong binh pháp là "Lùi 1 bước để tiến tới 2 bước". Họ Tập đã chấp nhận cho phép Thái thú Nguyễn Phú Trọng mở ngõ cảng Đà Nẵng và thậm chí ngay cả cảng Cam Ranh cho Tàu chiến hay HKMH Hoa Kỳ vào thăm trong tháng Ba vì dẫu sao Mỹ cũng chỉ là "người tình hờ hững" chợt đến chợt đi mà thôi, đó là mặt nổi, còn về mặt chìm thì Tập Cận Bình đã lệnh cho Bộ trưởng Bộ quốc phòng Ngô Xuân lịch cho đặt máy quay phim "trên bờ dưới ruộng" theo dõi toàn bộ diễn tiến như tốc độ, kỹ thuật hải vận (navigations) mức độ của lực lượng an ninh bảo vệ cho tàu ở dưới nước... vân vân, để Trung Cộng học hỏi và nghiên cứu cho cho kỹ thuật thiết lập tàu sân bay cho tương lai của Trung Cộng.
Cuối cùng, chuyện Tàu sân bay Mỹ thăm Đà Nẵng từ 5 đến 9 tháng Ba, để viếng thăm Việt Nam cũng chỉ là chuyện chợt đến chợt đi mà thôi, tuy ồn ào về mặt quân sự của Hoa Kỳ và của dư luận của phía Việt Nam về cả nhiều mặt quân sự, chính trị lẫn xã hội nhưng tất nhiên những sự vụ đó KHÔNG làm thay đổi cục diện gần như là cố hữu phò Tàu Cộng của Thái thú Nguyễn Phú Trọng cùng Tập đoàn tôi tớ Thiên triều là ĐCSVN.
Những ai xem việc HKMH Hoa Kỳ vào Việt Nam và đặt hy vọng rằng VN sẽ có thay đổi hoặc ngay cả sẽ có biến chuyển lớn là những hy vọng nông nỗi và hão huyền. Đây cũng là câu trả lời riêng cho một số còm sĩ trong bài viết "Hy sinh con mã để bắt con xe?" (*) đã đặt ra cùng ẩn ý khẳng định qua những câu hỏi thể như là rất quan trọng rằng Nguyễn Phú Trọng theo Mỹ. Những suy tưởng thật y như là những giấc mộng du!.
Mọi suy luận từ chuyện các HKMH của Hoa Kỳ viếng thăm Đà Nẵng hay ngay cả chuyến viếng thăm của tàu ngầm USS Frank Cable và tàu tên lửa dẫn đường USS John S. Mc Cain Cam Ranh trước đây để đưa đến kết luận là ĐCSVN mà Nguyễn Phú Trọng là đảng trưởng sẽ đưa đến chuyện Việt Nam sẽ hợp tác với Hoa Kỳ về quân sự, kinh tế cùng các mặt khác có thể sẽ là mơ tưởng viển vông hoặc thậm tệ hơn nữa là dựa vào những diễn tiến của sự kiện chuyến viếng thăm của HKMH USS Carl Vinson này mà quyết đoán rằng Nguyễn Phú Trọng và ĐCSVN hướng theo Mỹ bỏ Tàu là những suy luận càng thêm ấu trĩ và đồng thời cũng trúng đậm kế của Tàu Cộng mà tên đảng trưởng ĐCSVN là một tên hề đại diện diễn tuồng. Người Việt Nam bao giờ mới thức tỉnh về những mối hiểm họa của Tàu Cộng?.
(*) Hy sinh con mã để bắt con xe?
No comments:
Post a Comment