***
Ông cựu Chủ tịch tỉnh vô liêm sỉ
Nhà ông Phạm Thế Dũng ở Tăng Bạt Hổ kín như nhà tù và nhiều lần bị dân phá, lại thêm chuyện khi ông cựu Chủ tịch tập thể dục ở công viên thì bị vài ‘thằng dân’ ném đất và đá vào người kèm theo chửi thề. Hay câu chuyện, ‘thằng dân’ còn mang máu chó lên mộ mẹ ông Dũng ở nghĩa trang TP Pleiku viết văn tế sống cắm lên mộ.
Thế nên chuyện ông Dũng có nhà ở Gia Lai nhưng ít khi ở, mà ở Sài Gòn nhiều hơn ở quê nhà là vậy.
‘Thằng dân’ nói thẳng ra không có quyền gì đánh ông cựu Chủ tịch hết, nhưng bởi khi còn tại chức, ông quan Dũng chỉ lo ‘vơ vét’ của cải bằng quyền lực chiếc ghế mà bỏ việc chăm lo đời sống nhân dân, nên dân ghét. Và hầu như phố núi Gia Lai,… ai cũng ghét ông cả.
Ông Phạm Thế Dũng từng bị Ủy ban Kiểm tra trung ương kỷ luật vì vi phạm trong giao đất, cho thuê đất không đấu giá, bổ nhiệm người thân không đủ tiêu chuẩn… Nhiều người coi ‘kỷ luật’ là vết nhơ trong đường công danh, nhưng đó là khi họ còn phấn đấu, chứ vơ vét xong và làm chuyến hoàng hôn nhiệm kỳ như kiểu ông Phạm Thế Dũng thì kỷ luật chỉ như muỗi đốt đồng. Chính vì vậy, mà ông Dũng đã buông ra câu nói hời hợt và vô liêm sỉ: Tôi về hưu rồi, xử sao thì xử.
Phá là thế, nhưng ông Dũng lại được những hai nhiệm kỳ với 10 năm tròn (2005- 2015). Vào 1 thập niên đủ khiến cho Gia Lai ‘ngộp thở’ với hàng loạt dự án nghìn tỷ như Tượng đài Bác Hồ và các dân tộc Tây Nguyên (1.000 tỷ đồng), nâng cấp mở rộng sân bay Pleiku (gần 1.000 tỷ đồng). Thậm chí, ngay cả dự án mua sắm sách, vở và đồ dùng học tập cho trẻ em và học sinh dân tộc thiểu số thuộc hộ nghèo, cận nghèo cũng được ông nhón tay quyền lực vào để ‘thông thầu’ cho vợ.
Nhắc đến Gia Lai mà quên nhắc đến rừng là một thiếu sót lớn. Có thể nói, 10 năm trước ai làm Chủ tịch Kon Tum – Gia Lai – Đắk Lắk – Đắk Nông là những người góp công lớn nhất để dọn dẹp sạch sẽ nguồn rừng bạt ngàn của vùng đất đỏ bazan này. Riêng ông Dũng, ông có công lao chuyển đổi rừng quý sang rừng khai thác phổ thông; rừng nghèo thành vùng trồng cao su.
Sự ‘ăn tàn phá hoại’ qua 2 nhiệm kỳ của ông Dũng đã để lại một di chứng mà báo Tiền Phong ngày 30.09.2017 đã phải đặt dấu hỏi: Ai khắc phục nổi?
Dân ‘thế thiên hành đạo’
Khi pháp luật của chính quyền và kỷ luật của đảng không được nghiêm, thì nghiễm nhiên người dân sẽ ‘thế thiên hành đạo’, bởi ‘dân ghét các ông chủ tịch, các ông ủy viên vì cái tật ngông nghênh cậy thế cậy quyền’ như ông cụ khai sinh ra nhà nước CHXHCN Việt nam từng lên tiếng phê phán.
Người ta bảo làm quan ở Việt nam nếu luồn cúi thì cần phải mặt dày, và mặt dày thì cần phải tập chui rúc. Trong thời đại công nghệ phẳng với mạng xã hội Facebook 30 triệu người dùng, những hành vi – phát ngôn ‘trái dân, hại nước’ đều bị bóc mẽ. Từ những vị ĐBQH song tịch đến những anh quan phụ mẫu đương quyền – cậy chức rao giảng ngày đêm ‘đạo đức cách mạng’.
Lòng dân là thứ quan trọng, nhưng có vẻ các vị quan ở Việt nam chưa bao giờ để ý tới, họ chỉ vơ vét và lên chuyến bay sang nước ngoài. Và vì quan chức mặt dầy nằm trong thể chế, nên cả thể chế vì thế trở thành một đối tượng đáng tổng xỉ vả trong mắt dân. Nói nôm na, cả thể chế sẽ có lúc bị dân úp tô phở lên đầu như cách ‘thằng dân’ úp tô phở lên đầu ông cựu Chủ tịch tỉnh Gia Lai vậy.
No comments:
Post a Comment