Le Nguyen (Danlambao) - Dư luận xã hội trên hệ thống truyền thông lề đảng lẫn lề dân tập trung bàn tán xôn xao về tổn thất nhân mạng khá nặng nề của đội săn bắt cướp ở thành Hồ. Thật sự không hiểu hiệp sĩ Hồ Chí Minh xuất hiện từ bao giờ và loại hình hiệp sĩ săn bắt cướp này hợp pháp hay bất hợp pháp trong nhà nước pháp quyền CHXHCNVN?
Theo giới thạo tin thì hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh là những người dân thường ô hợp tự phát, có lòng hào hiệp, có thiện chí chống trộm cướp nhưng không được huấn luyện kỹ năng chống trộm, săn bắt cướp chuyên nghiệp như cảnh sát hình sự ăn lương từ tiền thuế của dân được đảng, nhà nước giao nhiệm vụ chống trộm, săn bắt cướp, giữ gìn an ninh trật tự cho người dân bình an sinh sống!
Hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh đã nhiều lần được đưa lên hệ thống truyền thông tuyên dương công trạng, có lãnh đạo ngành công an phát bằng khen về thành tích săn bắt cướp nhưng xem ra cũng chẳng mấy ai quan tâm đến những anh hùng hảo hớn, có thật sự “thấy chuyện bất bình chẳng tha...” của đội quân mang danh hiệu hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh?
Chuyện hiệp sĩ Hồ Chí Minh chỉ trở thành tâm điểm tranh cãi ồn ào khi có 2 hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh bị đâm chết và 3 hiệp sĩ khác bị đâm trọng thương khi vây bắt băng trộm xe SH của một phóng viên ANTV. Mãi đến lúc hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh bị cướp đi mạng sống thì dư luận xã hội mới quan tâm đến, bàn ra tán vào, “thánh phán” đủ loại đủ kiểu như sau:
- Công an CSVN có hàng mấy trăm tướng, hàng triệu CA các loại nổi chìm, để làm gì? Trấn áp biểu tình chống Trung Cộng? Rượt đuổi bán mạng những người dân không đội mũ bảo hiểm? Bắt bớ dọa nạt dân nghèo mua thúng bán bưng bên lề đường?...
- Lực lượng công an có thể khen ngợi việc tham gia bắt cướp của người dân nhưng bắt cướp vẫn là nhiệm vụ của công an. Không thể khuyến khích người dân lao ra đường đi tuần tra bắt cướp...
- Lãnh đạo công an phải có những khuyến nghị người dân không được phép tổ chức thành những lực lượng tự phát, với nhiều rủi ro nguy hiểm đến tính mạng có khả năng xảy ra...
Ông bà xưa có nói: “mất bò mới lo làm chuồng” xem ra ứng với trường hợp hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh và thời đại này loại hình hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh chắc chỉ có trong xã hội của nhà nước pháp quyền XHCNVN thì phải?
Không hiểu đảng, nhà nước lấy tiền thuế của dân trả lương cho lực lượng công an đủ loại sắc phục, có cả cảnh sát chìm để mần gì? Có phải để công khai làm công tác vệ sinh môi trường như dọn rác bãi biển, quét dọn lề đường...chụp hình đăng báo?...Hay bí mật thu hụi chết các loại hình kinh doanh cà phê đèn mờ, các tụ điểm ăn chơi nhạy cảm, các ổ mãi dâm?...
Nhân vụ việc hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh bị băng đảng tội phạm đâm chết, “công an nhân dân vì nước quên thân vì dân phục vụ... nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua” xem ra họ dửng dưng... như không liên quan, dù đã được người dân cấp báo và không xa hiện trường xảy ra cướp, giết...
Thật sự thì công an nhân dân CSVN chưa bao giờ vì dân phục vụ nhưng họ lại rất chuyên nghiệp trong việc né tránh, bán cái khó khăn cho nhân dân. Chuyện hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh là trường hợp điển hình của đội ngũ công an được học tập thấm nhuần tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh!
Công an Hồ Chí Minh như thế! Vậy, lực lượng công an, cảnh sát của các xứ tư bản giẫy hoài không chết ra sao? Mời bạn đọc, đọc tham khảo trích đoạn bài viết Hiệp Sĩ Mù của tác giả Ông Bút dưới đây:
“Ở Atlanta, có rất nhiều người dân nói tiếng Spanish, phần nhiều ở lậu, do đó họ không có bằng lái xe, không có bằng, đương nhiên không có bảo hiểm. Mỗi lần đụng xe, họ bỏ chạy, nghe bạn bè nói như vậy, tôi thầm nói: Đụng tôi mà bỏ chạy, tôi rượt bắt bằng được.
Sáu năm trước, cả nhà đi chơi về, một chiếc xe húc ngang xe tôi, sau đó bỏ chạy, tôi bấm đèn emergency, đuổi rượt đến kỳ cùng, vừa đuổi vừa gọi 911, vợ con trong xe cứng miệng, không can được một tiếng!
Đến khi chặn được đầu xe nó, cảnh sát cũng đã kè một bên, trước tiên CS tách nó ra một nơi khá xa, rồi họ quay lại chửi tôi tơi bời:
"Mầy mua bảo hiểm, để làm gì?
Cảnh Sát để làm gì?
Rượt bắt nó, không phải là việc của mầy.
Trong xe của mầy, tất cả 5 người, nếu xảy ra tai nạn thì sao?
Nếu mầy rượt sát quá, nó bắn vào xe của mầy thì sao?" v.v... và v.v...
Họ chửi với sự tức giận ghê gớm luôn, tôi nhớ đời, đã một lần làm "hiệp sĩ”... (*)
Nhân chuyện hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh bị băng đảng tội phạm đâm chết, thiết nghĩ chúng ta cũng nên tìm hiểu thêm về ý nghĩa của hiệp sĩ để không mơ hồ, hiểu lệch lạc, hiểu không đúng về danh hiệu hiệp sĩ của côn an cộng sản đang giở trò điếm đàng, đánh bạc bịp.
Có lẽ ai cũng biết truyền thống văn hóa của phương Đông và phương Tây có ít nhiều khác biệt. Hiệp sĩ là một loại hình nhân vật lý tưởng được hư cấu trong các tác phẩm văn chương nghệ thuật của phương Đông lẫn phương Tây. Hiệp sĩ phương Đông không do vua ban tặng mà do hành động nghĩa hiệp được người dân thừa nhận. Hiệp sĩ phương Tây là do vua tấn phong. Do đó, quan điểm khái niệm hay định nghĩa, ý nghĩa hiệp sĩ phương Đông khác với phương Tây:
- Theo quan niệm phương Đông: hiệp sĩ là người có sức mạnh giỏi võ nghệ thích phiêu lưu, giang hồ hành hiệp, giàu lòng nhân ái, có tinh thần hào hiệp thế thiên hành đạo, trừ gian diệt bạo hay bênh vực kẻ yếu thế cô, cứu giúp người hoạn nạn trong một xã hội loạn lạc nhiễu nhương, một đất nước vô pháp, vô thiên của thời mạnh đưọc yếu thua.
- Theo quan niệm phương Tây: hiệp sĩ là người dũng cảm giỏi sử dụng nhiều loại vũ khí chiến đấu trên lưng ngựa, không bao giờ tìm cách chạy trốn, trung thành với vua, với lãnh chúa và sẵn sàng hy sinh bản thân cho những điều tốt đẹp. Hiệp sĩ phải lịch sự, có lòng bao dung sẵn sàng tha thứ tha nhân. Hiệp sĩ phương tây là một địa vị của xã hội châu Âu, hiệp sĩ đứng hàng thấp nhất trong giới quý tộc và không mang tính chất kế thừa.
Qua ý nghĩa, định nghĩa về khái niệm hiệp sĩ phương Đông và phương Tây chỉ ra cho chúng ta thấy sự giới hạn nhất định của hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh, nó chẳng liên hệ nhiều đến khí chất của hiệp sĩ phương Đông và phương Tây.
Nếu tinh ý sẽ không khó cho chúng ta nhận ra hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh, có mang tính kế thừa của tư tưởng quái đản, lưu manh của loại hình cờ gian bạc lận, điếm đàng thâu đêm suốt sáng, đánh bạc bằng tiền của người khác và sử dụng xương trắng xác người của dân tộc Việt Nam làm cho “đảng quang vinh, Hồ Chí Minh vĩ đại” qua các danh hiệu ảo như anh hùng lực lượng vũ trang, dũng sĩ diệt Mỹ, dũng sĩ diệt tăng, dũng sĩ thiếu niên...
Cụ thể là việc lãnh đạo cộng sản thời nay phát bằng khen cho hiệp sĩ săn bắt cướp Hồ Chí Minh có khác chi với việc Hồ Chí Minh bày trò trong cuộc chiến đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng cho Nga- Tàu qua lời hướng dẫn của Hồ khi xưa:
“...Mỗi ngày nên đăng một cái“bảng vàng, kể một việc oanh liệt trong cuộc kháng chiến. Nói vắn tắt, nhưng rõ và ít theo lối tiểu thuyết, chừng 15 đến 20 dòng. Mục đích cốt để nâng cao chí khí kháng chiến của dân, tuy dùng cách...sùng bái anh hùng... Chớ nói tếu quá. Tên người và địa điểm không nói rõ v.v... Thí dụ:
BẢNG VÀNG
Những người dũng cảm phi thường
Anh hùng kháng chiến bảng vàng thơm danh.
Anh L.V. tiểu đội trưởng VQĐ số X, được mệnh lệnh cùng đồng chí K., đi dọ thám mặt trận địch. Tuy giờ tối đêm, hai anh phải cẩn thận bò gần 1 cây số đến gần, địch bắn ra. Anh L.V. bị thương ở gần cánh tay. Anh vẫn cố gắng bò gần nữa, liệng một quả lựu đạn chùy, năm tên địch ngã ra. Anh L.V. mới bò về. Vết thương khá nặng, nhưng anh L.V. nhất định không chịu đi nhà thương. Anh nói rằng: “...Tay trái bị thương, nhưng tay phải của tôi vẫn bắn được... Như anh L.V. thật là một chiến sĩ xứng đáng.”
Qua trích dẫn ở trên chỉ ra Hồ Chí Minh là tên đầu tiên xúi con nít và xúi cả những đứa già đầu ngu dốt ăn cứt gà qua các chiêu trò ban phát, khen tặng danh hiệu anh hùng, dũng sĩ trong kháng chiến chống pháp, đánh Mỹ...
Danh hiệu hiệp sĩ của đội săn bắt cướp Hồ Chí Minh chính là chiêu trò lưu manh “đánh bạc bằng tiền của người khác và xây vinh quang trên xương trắng máu đào của dân tộc Việt Nam”, nó là biến tướng của cái gọi anh hùng, dũng sĩ... của Hồ Chí Minh ngày xưa được lãnh đạo cộng sản thời nay kế thừa.
Cụ thể của sự truyền thừa tư tưởng “cờ gian bạc lận điếm đàng thâu đêm suốt sáng” của Hồ Chí Minh được đám lãnh đạo cộng sản Việt Nam thời nay cụ thể hóa qua việc:
- Đùn đẩy trách nhiệm, giao cho ngư dân “bám biển” cấm mốc chủ quyền dưới lằn tên mũi đạn của rợ phương bắc còn lực lượng vũ trang được trang bị hỏa lực tận răng để bảo vệ chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ thì bám bờ.
- Thổi ống đu đủ cho dân thường không được đào tạo nghiệp vụ thành hiệp sĩ săn bắt cướp đối đầu tội phạm manh động để cho lực lượng công an chìm nổi chặn xe thu tiền mãi lộ và đi thu hụi chết các cơ sở kinh doanh nhạy cảm cho đến cả cướp từng đồng lẻ của thành phần nghèo mua gánh bán bưng...
Qua đó cho chúng ta đủ cơ sở kết luận chất liệu tư tưởng Hồ Chí Minh sử dụng trong việc rèn luyện đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên được các tên bồi bút, đĩ mồm ti toe bảo là có ý nghĩa đặc biệt quan trọng đối với công tác xây dựng đội ngũ cán bộ đảng viên, xây dựng đảng, nhà nước pháp quyền XHCNVN. Chính xác là tư tưởng lưu manh cờ gian bạc lận, điếm đàng... xây vinh quang, vĩ đại bằng máu của dân tộc Việt Nam.
18.05.2018
Le Nguyen
No comments:
Post a Comment