Trò “độc” hay màn diễn sáng tạo mới của ruồi và chú phỉnh
Tuần qua, lần đầu tiên chúng ta thấy chú phỉnh (chính phủ) 3X biểu diễn một trò “độc” chưa có tiền lệ ở VN và cả thế giới. Đó là việc thốc đống Bình ruồi BR phát hành trái phiếu riêng lẻ bằng 1 tỷ đôla Mỹ cho duy nhất một ngân hàng “thương mại” Vietcombank - và tất nhiên là “rất thành công” - báo chí đảng hết lời ca ngợi. Báo chí gọi “thành công” đó là “cái khó ló cái khôn”, ý là sáng tạo mới của tưởng thú X và thốc đống Ruồi.
Thấy có chuyện “cái khó ló cái khôn”, tôi rất nghi ngờ, nên mới phải soi kỹ để học hỏi và phổ biến màn diễn “sáng tạo thành công” này của chú phỉnh cho bà con ta chiêm ngưỡng và “ca ngợi” thêm trên lề dân, để 3X/BR còn “phát huy” nữa chớ!
Tên tác phẩm/kịch: “Phát hành riêng lẻ 1 tỷ đôla Mỹ TPCP của CSVN”.
Tác giả: Tưởng thú 3X và Ruồi thốc đống NHNN (ruồi chui đống...)
Đạo diễn: chú phỉnh và “ruồi xin nửa nôbeo” (tức tưởng thú và thốc đống)
Diên viên: NHNN và Việtcombank (ruồi và nhặng cái VCB...)
Đạo cụ chính: TPCP bằng ngoại tệ (thay vì TPCP bằng vnđ)
Sàn diễn: Nội bộ lõi cốt của kinh tế định hướng XHCN (thay vì TPCP bằng đôla thì phải ra phát hành trên thị trường quốc tế, như hai lần trước - năm 2005 ở Mỹ và 2007 ở Sing).
Nghệ thuật: Phát hành TPCP bằng đôla (vay đôla hứa trả vô thời hạn - vay không cần trả...)
Bối cảnh màn diễn: Sau 7 lần NHNN phát hành TPCP bằng vnđ đầu năm 2015 “chưa thành công” - chỉ “vay” được 66 ngàn tỷ vnđ so với mục tiêu đầu năm là vay 250 ngàn tỷ vnđ và cả năm là vay 440 ngàn tỷ vnđ).
Và, sau khi NHNN “nghiên cứu” cho chú phỉnh vay dự trữ ngoại tệ (đang “có” đến 35 tỷ đôla) nhưng “chưa thành công”.
Và nữa, sau khi chú phỉnh loay hoay đáo nợ quốc tế và trả nợ đến hạn của CP nhưng cũng vẫn “chưa thành công” vì còn hơn 310 triệu đôla Mỹ là nợ quá hạn (chủ yếu từ các con “ma” cưng của phỉnh -Vinashin/SBIC và Vinalines để lại),
Và còn nữa, sau khi chú phỉnh cắt hứa chi cho gói hỗ trợ Bất động Sản 30 ngàn tỷ vnđ, cắt hứa gói hỗ trợ ngư dân đóng tàu sắt 30 ngàn tỷ vnđ (cái này theo lệnh Tàu), cắt luôn cả kế hoạch-hứa tăng gói giải cứu nợ xấu của VAMC từ 50 lên 150 ngàn tỷ vnđ..., có nghĩa là chú phỉnh tự cắt hết lưỡi vì nhiều lưỡi hứa lèo quá!
Và chưa hết, sau khi chú phỉnh tăng giá xăng dầu trong nước liên tục 5 lần trong 2 tháng (tăng trên 3,000 vnđ/lt, tức trên 20%) khi giá dầu thế giới vận xuống.
Nhất là, khi Cuốc hội 13 không dám xử điều 60 Luật bảo hiểm vì sợ 500 ngàn người lao động sẽ rút bảo hiểm 1 lần, tức sẽ làm sập ngay hệ thống BHXH vốn rộng không như cái nhà rông đã mục của chế độ CS này (500 ngàn người rút trung bình 50-100 triệu vnđ/ng thì chú phỉnh phải có ngay 25-50 ngàn tỷ vnđ hay 1-2 tỷ đôla Mỹ để trả cho người lao động - chú phỉnh lấy đâu ra?!)
(Viết đến đây về “bối cảnh”vay tiền của chú phỉnh và ruồi, tôi nghĩ đến “bối cảnh” tài chính của cá nhân mình, và nghĩ có lẽ sẽ phải ra ngay NHTM “của mình” rút ngay dăm bảy trăm triệu vnđ tiền xương máu của mình ở đó gửi sang ngân hàng ngoại như Citybank, ANZ thôi, hihi, không thì, huhu... khô máu có ngày!)
Mục tiêu: Tham gia phong trào thi đua tìm nguồn thu cho Ngân sách Nhà nước 2015 đang thiếu hụt do chính chú phỉnh gấp rút phát động trong các bộ ngành, để lập thành tích dâng đám giỗ 12 của đảng sắp tới (mong nó không thành đám đại tang 12).
Những “sáng tạo” vô lối của vở bịp kịch...
Trước khi đi vào phân tích những sự “sáng tạo” “có sức công phá lớn” của vở diễn trên của chú phỉnh và ruồi, chúng ta hãy nhìn lại sự thúc bách phải sáng tạo của bối cảnh kinh tế VN hiện nay đầu 2015 mà các tác giả phải chịu trách nhiệm... tác giả, để hiểu cho rõ, đó là: thiếu hụt ngân sách 2015 là 440 ngàn tỷ vnđ (hay khoảng 40% NSNN); luôn luôn thiếu hụt ngoại tệ khoảng 1-2 tỷ đô để giải quyết lãi vai và nợ ngoại tệ đến hạn của chú phỉnh; phỉnh đang “có” đến 35 tỷ đôla dự trữ ngoại tệ mà không “vay” được.
Tiếp theo, chúng ta ai cũng biết, phát hành trái phiếu chính phủ TPCP bằng tiền vnđ mới huy động trên thị trường tiền vnđ nhàn rỗi trong nước - trong dân và các doanh nghiệp (mà các DN đã gom lại từ dân), còn phát hành TPCP bằng ngoại tệ thì phải phát hành trên thị trường quốc tế, cho các nhà đầu tư tài chính quốc tế là các ngân hàng hay quĩ tài chính, hoặc cả các chính phủ bằng uy tín bảo lãnh vay của chính phủ vay.
Việc “đảo hàng, đổi chủ” ở đây - đem huy động ngoại tệ bằng TPCP (lời hứa trả có lãi) vào thị trường trong nước là sáng tạo đầu tiên kinh hoàng của chú phính và ruồi. Tại sao phải có sáng tạo “đem bóng đá vào sân bóng chuyền ép các cầu thủ bóng chuyền chơi” thế này? Là vì “bóng đá thế giới” - ở đây xin hiểu là huy động ngoại tệ bằng TPCP trên thị trường tài chính thế giới - đã thực tế loại chính phủ của chú phỉnh 3X ra ngoài sân chơi từ lâu rồi, do “toàn chỉ đá bậy” hay hứa vay mà không trả và cũng không trả nổi - hết khả năng chi trả (bắt đầu từ sau vụ Bình “sếu”/Vinashin 2007)
Câu hỏi ở đây là, thị trường trong nước có ngoại tệ dư dôi để gom không, và có bao nhiêu, gom được bao nhiêu? Có. Nhưng ngoại tệ trong thị trường thương mại trong nước rất hạn chế và bị kiểm soát cho và chỉ đủ cho những như cầu thương mại của dân, của các doanh nghiệp trong nước - cho du lịch, công tác và xuất nhập khẩu và dự trữ ngoại tệ ở cấp vi mô (từng doanh nghiệp, cá nhân), và chúng được NHNN liên tục gom lại (qua các ngân hàng Thương mại) thành dự trữ ngoại tệ chính phủ mà 3X và ruồi nói là có đến 35 tỷ đôla rồi đó?! Lý do là, trong nước không có thị trường kinh doanh ngoại tệ như một loại hàng hóa đặc biệt, do nền kinh tế bị định hướng XHCN và ngoại tệ chỉ được dùng phục vụ chính sách kinh tế và tiền tệ “định hướng” của chú phỉnh thôi - chúng không phải đối tượng kinh doanh như hàng hóa đặc biệt “lỏng”, nên không có dự trữ đáng kể và bình thường, như ở các thị trường nước khác.
Có bao nhiêu ngoại tệ dư dôi trong nước còn lại (ngoài “35 tỷ”) ư? Không nhiều. Tùy thời điểm của nền kinh tế trong nước và thế giới, nhưng con số này chắc chỉ nhỏ bằng khoảng 10% quả bong bóng dữ trữ ngoại tệ 35 tỷ đôla của chí phỉnh thôi - vì chú phỉnh cấm dân và doanh nghiệp kinh doanh ngoại tệ (như cấm “chơi” Forex) mà. Vậy nó khoảng 3-5 tỷ đôla, và là quá ít cho chính nhu cầu ngắn hạn (trong vài tháng) của thị trường trong nước rồi.
Ý thứ ba phần này là liệu chú phỉnh và ruồi có thể phát huy sáng tạo (gom đô trong nước bằng TPCP) được bao nhiêu? Sau khi gom 1 tỷ đô qua Vietcombank (mà chắc chắn là Vietcombank đã gom đa số đó từ trước) thì giá USD so với vnđ tăng lên ngay đến 2%, từ khoảng 21,250 lên 21,840 vnđ/USD, tức đô la bị khan hiếm đi và giá trị đồng nội tệ bị bốc hơi ngay mất 500 triệu đô (2% của 500 ngàn tỷ vnđ là tổng số tiền vnđ trên thị trường, là khoảng 500 triệu đôla Mỹ). Nếu chú phỉnh gom thêm 1 tỷ đôla bằng TPCP nữa theo kiểu đó thì đồng tiền VN sẽ mất giá thêm không phải 2% mà có lẽ khoảng 3% hay 5%, hay cao hơn thế nữa?
Sự “sáng tạo kinh hoàng” thứ hai của chú phỉnh và ruồi ở đây là cách phát hành TPCP. Chúng ta ai cũng biết phát hành TPCP gọi nôm na là một cuộc đấu giá vay tiền công khai trên phạm vi chính phủ - tức cả nước, trong đó chú phỉnh tuyên bố CP muốn vay 1 tỷ đôla nhàn rỗi của mọi cá nhân, đơn vị trong nước trong thời hạn 5 năm trở lên (Nghị định 87 của Nhà nước cấm CP phát hành TPCP thời hạn ngắn hơn 5 năm) từ những người tự nguyện đồng ý cho CP vay để kiếm lời với lãi suất ưu đãi thấp nhất do chính người cho vay đặt ra (sao cho thương vụ có lời tài chính cho họ), theo thứ tự “first come first” - ai cho vay rẻ nhất sẽ “được” cho CP vay(!), cho đến khi chú phỉnh có đủ 1 tỷ đôla. Đổi lại, chú phỉnh sẽ trao cho khổ chủ (chủ nợ) chứng chỉ TPCT là xác nhận CP đã vay và cam kết CP sẽ trả nợ theo điều kiện phát hành TPCP đó (loại tiền, số tiền, thời hạn, lãi vay và cách tính lãi, cách giải quyết khi đáo hạn, khi CP trả chậm, trả thiếu hay không trả...).
Trò hề “sáng tạo” ở đây là, cuộc đấu giá này chỉ có một người tham dự, là Vietcombank -con đẻ của chú phỉnh, và khó mà tin đó là người tham dự tự nguyện và muốn đi kiếm lợi nhuận cho mình trong thương vụ này, dù đo là NH thương mại. Tóm lại, thị trường ngoại tệ trong nước của chú phỉnh là cái chợ gồm “hai mẹ con và một con vịt”. Vậy hãy xem Vietcombank, “đứa con phải mua vịt của mẹ” là chú phỉnh 3X, là ai?
Vietcombank xuất thân là NHTM 100% vốn nhà nước CS này và gần đây chú phỉnh đã cho bán ra thị trường 30% vốn nhà nước đó, nhưng chỉ bán được khoảng 15% thành cổ phần tư nhân. Dù sao, nhờ đó VCB vẫn được coi là NHTM CP, vẫn do chú phỉnh nắm đến 85% vốn. Trong số các nhà đầu tư ngoại ngây thơ năm đó mua 15% cổ phần của VCB có một tập đoàn thương mại uy tín của Nhật, và người Nhật được chú phỉnh “trân trọng mời vào” một ghế hội đồng quản trị VCB, thậm chí trong Ban điều hành VCB, chỉ để phỉnh. Rất tiếc là người Nhật giỏi giang và quân tử chỉ nhận ra mình đã bị phỉnh to trong cái VCB đó sau vài năm đau đớn, vì thấy nó vẫn hoàn toàn do chú phỉnh chỉ đạo “té tát như mẹ dạy con” không theo nguyên tắc thị trường và kinh doanh nào cả. Và người Nhật đã cắn răng chịu lỗ (chứ không chịu học cách làm điếm), và rút khỏi VCB, coi như VCB vẫn trên 90% của chú phỉnh và gần 10% của các “con gái khác” của phỉnh - giống như Cuốc hội VN có trên 90% là đảng viên CS vậy.
Vở kịch Mẹ phỉnh bán vịt TPCP 1 tỷ đôla cho con gái VCB có lẽ đã diễn ra thế này:
Mẹ phỉnh: Con gái, mẹ đang cần 1 vài tỷ đô trả nợ gấp, mà mày đang có gần tỷ đô sẵn đó, cho mẹ vay đi rồi mẹ thế chấp TPCP đặc biệt (tiền đô nhé!) cho...
Gái VCB: Nhưng đó đâu phải tiền đô của con hả mẹ? Là của người ta gửi con giữ tạm để họ dùng xài gấp hàng ngày, con chỉ được ăn hoa hồng cất giữ tiền thôi mà?
Mẹ phỉnh: Thì cho mẹ vay rồi mẹ đưa tiền vnđ cho mày đi mua đô trong nước gom lại trả người ta chứ có ăn cướp của ai đâu mà mày lo!
Gái VCB: Không được đâu mẹ! Con đâu có được dùng vnđ gom tiền đô ngoài chợ như anh ruồi đâu mẹ, cả tiền vnđ con cũng thiếu đây, cầm TPCP của mẹ con càng chết vì anh ruồi ảnh có NHNN ảnh đâu đổi cho con ra tiền mặt vnđ ngay, chứ đừng nói lần này là đổi ra đôla của mẹ, hu hu, mẹ ơi đừng có xúi dại con gái già này, hu hu. Con suýt lấy được chồng anh Nhật, ảnh giỏi giang thế, ảnh tốt thế, ảnh giàu có khỏe mạnh thế... thế mà ảnh bỏ con vì con cứ phải nghe mẹ đó! Huhu!
Mẹ phỉnh: Con gái, mẹ nói phải nghe! Không nghe mẹ, không giúp mẹ thì nhà Sản ta phá sản đến nơi rồi đó! Ngồi đó mà khóc tiếc thằng chồng Nhật! Mẹ mày đây muốn làm bồ ông Hoa Kỳ bỏ cha, mà có được “Kỳ” nào đâu, phải làm gái già của lão Hoa (Tàu) lở loét suốt đời đây này! Nhưng mẹ vẫn có chúng mày để hy vọng về già. Nghe mẹ đi, giúp mẹ lừa thằng Lú cú chót này là sau đám giỗ tổ 12 mẹ lên Tổng thống sẽ gả mày cho công tử AIIB sắp đẻ luôn chứ Nhật chỉ có cái ABD thì ăn nhằm gì! Lúc đó mày có đến năm bảy chục thằng chồng, chả sướng lắm ru?!...
Gái VCB: Thế hả mẹ? Lấy AIIB là lấy năm bảy chục chồng giàu hả mẹ?! Thế thì mẹ bảo gì con cũng làm ngay… Con gom thêm cho mẹ đủ 1 tỷ đô và mẹ bảo anh ruồi đưa con ngay ít nhất 50 ngàn vnđ tiền mặt nhé!
Mẹ phỉnh: Mày tham thế?! 30 ngàn tỷ thôi! Mày tưởng mẹ vẽ ra tiền à?!
Gái VCB: Thì mẹ vẫn bảo anh ruồi in ra vô khối giấy lộn đó thôi, con cần có 50 ngàn tỷ để cứu mẹ, ngay những 1 tỷ đô tiền thật mà mẹ không cho thì... con không dám lấy 1 tỷ đô của người ta cho mẹ đâu!
Mẹ phỉnh: Đồ gái chợ! Thôi, mẹ bảo anh ruồi in cho mày ngay 40 ngàn tỷ vnđ, rồi mày gom ngay đưa nó 1 tỷ đô nhé, nhanh kẻo mẹ không kịp trả nợ. Mà cũng có đủ đâu! Đào đâu ra 5-10 tỷ đôla nữa từ nay đến trước đám giỗ tổ lần thứ 12, hả thằng Lú! Lão Tập ơi, lão có cứu tôi không, hay cứ hiếp tôi như đang hiếp ngoài Trường Sa ấy?! Tôi đã bỏ mẹ, bỏ cha, phản dân hại nước để theo ông mà ông và giả vờ sướng 4x16 lần mỗi khi bị lão hiếp… mà lão để tôi thế này sao?! Hừ, có khi thằng Lú nó mới hứa gì với lão Tập còn ngon hơn cả mình mà mình không biết chăng? Lú ơi, đợi đó, sau đám giỗ 12 này rồi mày biết tay “bà”...
Sáng tạo kinh hoàng và hủy diệt thứ ba của ruồi và chú phỉnh trong vở diễn thành công trên là chúng dùng tiền vạy nợ ngắn hạn để đi cho vay, biến thành nợ dài hạn, thành công!
Ai cũng biết (nếu muốn biết) điều đơn giản là tiền trong các NHTM như VCB là tiền gửi ngắn hạn của khách hàng (như các khoản deposits) có thời hạn dưới 12 tháng (ngắn hạn, có lãi suất thấp), về lý thuyết không thể dùng mua các khoản nợ hay cho vay trung và dài hạn (trên 1 năm và trên 5 năm, có lãi suất cao hơn) vì cả hai lý do thời hạn và lãi suất, làm cho việc kinh doanh (của NHTM) lỗ lã. Nhưng nếu chấp nhận lỗ lã kinh doanh và “đẩy” lỗ đó sang thị trường và người khác, như cách vay-mượn 1 tỷ đôla của “mẹ phỉnh” và “gái VCB” mà chúng ta hình dung trên - và người chịu lỗ là cả thị trường nội tệ, cả nền kinh tế quốc gia – tức tất cả những ai có xài tiền vnđ đều bị mất sức mua, tức toàn dân Việt bị cướp... thì việc lấy tiền ngắn hạn thành tiền dài vô hạn (như TPCP của chú phỉnh…) lại rất dễ dàng, nếu bạn có thể in tiền và TPCP của mình ra để tự mua đôla của người khác nhưng mình đang tạm giữ - coi như nó là của chính mình.
Tất nhiên, đây là sự sáng tạo có sức công phá hủy diệt cả nền kinh tế, khi nó được tích lũy. Ví dụ, nếu mẹ phỉnh lại chỉ đạo các cô con gái NHTM khác của mình như VIDB, VRDB (NH Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn VN), Techcombank, Vietnam Development Bank - VDB... “phát hành riêng lẻ TPCP bằng đôla Mỹ” như đã làm với VCB để có (cướp được) thêm vài tỷ đôla nữa từ túi dân và cả nền kinh tế, thì cả nền kinh tế sẽ sập... chỉ chưa biết nền kinh tế sẽ chịu đựng được đến khi nào?
Nói không quá, kinh tế VN hiện nay như một đại gia đình kinh tế mà đàn con (là các NHTM và các doanh nghiệp, và toàn dân Việt) bị “ông bố” là chú phỉnh 3X và “ông anh” là ruồi NHNN hiếp dâm đều đặn từ khi họ 12-13 tuổi và họ phải chịu đựng “cha, anh mình hiếp”, nhưng ai biết khi nào họ sẽ vùng lên cầm dao đâm chết cả “cha” lẫn “anh” mất dậy và độc ác tột cùng đó - khi họ 16 hay 18 tuổi...?
Kết quả vở diễn
Kết quả “có ngay” là chú phỉnh có 1 tỷ đô để giật gấu vá vai, gái già VCB có thêm mấy chục ngàn tỷ vnđ dư ra để gom đô với bất cứ giá nào vẫn còn dư chút đỉnh chia nhau (ban điều hành) và đắp chút vào nợ xấu, rồi VCB cũng phải chia cho anh ruồi khoảng 1-2 ngàn tỷ thì ảnh mới in tiền ra cho.
Còn lãi suất cho vay ưu đãi 4,5%/năm ư? VCB chờ vào đó có mà tự sát, vì 5 năm nữa mẹ con nhà gái “phỉnh” và “V-côm-bờ” cùng các con cháu khác của phỉnh đều đã cao chạy xa bay ở đẩu ở đâu rồi (Mẹ phỉnh thì sang Mỹ, ruồi thì sang châu Phi, giá côm-bờ thì làm gái ở đâu cũng được trừ VN). Món vay và lãi vay của hai mẹ con còn ai ngó đến làm chi? Hehe...
Vì, trước khi cao chạy xa bay, mẹ con nhà gái còn cho nhau vay vài chục tỷ đôla theo cách “sáng tạo của ruồi & phỉnh” như thế nữa đã chứ!
Kết quả chính mà vở diễn mong đợi là lừa được đảng lú và dân Việt ngu, (đảng) cho phép và (dân) để cho chú phỉnh phát hành thêm TPCP như thế thêm 5-10 tỷ đôla nữa, để cứu đảng (và hại dân - mà dân không biết).
Thực ra thì, đảng CSVN không có cách nào khác là ngoài việc “nhất trí về chủ trương” cho chú phỉnh phát hành “trái phiếu đôla” như thế, vì từ khi ra đời đảng CSVN chỉ biết hút máu dân Việt chứ có làm ra đồng xu nào bao giờ đâu. Còn nhân dân VN hơn 70 năm quan đã bị CSVN hút máu cạn đến khô xác - luôn sống lờ đờ vô tri giác, đảng và chú phỉnh nói sao, làm gì thì cũng “tin tưởng tuyệt đối” và ủng hộ nhiệt liệt” mà thôi - nếu không thì chết hay vào tù, hay điên dại mà tự tử trong đồn công an của đảng và chú phỉnh, nhẹ nhất là bị đánh vỡ đầu, gãy chân, mù mắt... Thế cho nên việc đảng CSVN và chú phỉnh từ từ hút hết đôla từ túi dân để “cứu nước”-cứu đảng là một việc làm vô cùng “nhân đạo và cao cả”, nên dân sẽ ca ngợi đảng và chú phỉnh về những hành động sáng tạo cao cả đó.
Vấn đề là, đôla Mỹ vốn màu xanh lá (Green) nằm trong túi dân tức thị trường trong nước, cũng chỉ rất có hạn. Nếu Chú phỉnh và ruồi diễn thêm màn 2, màn 3, tức rút tỷ đô thứ hai rồi thứ ba... cho đến màn 5, màn 7... cho đủ trả nợ quốc tế và trang trải thâm hụt ngân sách (chủ yếu đảng do tăng chi tiêu cho hàng triệu côn an), thì đồng đôla đó sẽ chuyển sang màu đỏ, vì đó cũng là máu dân Việt. Và cuối cùng, đảng CSVN nợ máu dân Việt 85 năm qua thì sẽ phải trả bằng máu vậy. Đó là điều rất có thể sẽ sớm xảy ra, ngay trước sau đám giỗ tổ lần 12 của chúng đầu năm 2016 tới?
(Mà cái vụ “phát hành trái phiếu 1 tỷ đôla riêng lẻ” này chỉ là một trong muôn vàn giọt nước - máu tràn ly...)
26.05.2015
No comments:
Post a Comment