ĐCS họ tự xưng là đại diện cho giai cấp nghèo khổ, nhiệm vụ của họ là đấu tranh “xóa bỏ sự khác biệt giai cấp”. Thế nhưng khi cầm quyền, họ đã phân loại công dân như phân loại súc vật ngoài chợ để định giá từng thành phần. Đầu tiên đó là ra chế độ lý lịch ưu tiên cho con em đảng viên và người có công trong bộ máy chính quyền. Tiếp theo đó là chế độ hộ khẩu để phân biệt công dân hạng 1 và công dân hạng 2 để phân biệt đối xử trong việc giải quyết các vấn đề xã hội. Tiếp theo là chính sách phân biệt đối xử giữa doanh nghiệp nhà nước và doanh nghiệp tư nhân vv..
Tất cả những chính sách phân biệt đối xử đó nó xuất phát từ chủ trương xuyên suốt của ĐCS. Khi soạn Hiến Pháp, CS đã tự đặt ra điều 4 để ưu tiên quyền lãnh đạo đất nước cho riêng họ. Kỳ thị là một thứ tư tưởng bệnh hoạn, nó đã bị thế giới văn minh loại bỏ. Như ta biết, nước Mỹ đã tiến bộ cùng với lịch sử đẩy lùi nạn kỳ thị. Kỳ thị nặng nhất là thời kỳ chế độ nô lệ, từ thời nội chiến trở về trước. Đến sau thời kỳ nội chiến, tuy chế độ nô lệ bị bãi bỏ nhưng người da đen vẫn bị kỳ thị bằng định kiến xã hội. Và đến những năm 60 của thế kỷ 20, thì Đạo Luật Dân quyền ra đời đã loại bỏ những hành động kỳ thị người da đen công khai. Nước Mỹ không thể văn minh nếu luật pháp không ngăn cản nạn kỳ thị. Còn ở Việt Nam thì sao? Tư tưởng kỳ thị được luật hóa ngay trong bản Hiến Pháp. Nên đừng kỳ vọng Việt Nam có tiến bộ.
Hôm nay trên báo Tuổi Trẻ có bài viết “Trẻ em KT3 lo không được vào lớp 1”. Hiện nay những người không có hộ khẩu mà chỉ có KT3 có nguy cơ con cái không vào lớp 1 được. Chính CS đã đẻ ra sổ hộ khẩu để định giá cho loại công dân hạng 1, họ đẻ ra tiếp cái gọi là KT3 để định giá loại công dân hạng 2, và thành phần còn lại được định giá là công dân hạng 3. Theo bài báo này, hiện nay đang có hàng ngàn trẻ em có nguy cơ bị tước mất quyền được đi học vì thứ quy định bệnh hoạn này. Trẻ nó có tội lỗi gì mà sao ra luật để tước bỏ quyền cơ bản của chúng? Đã không soạn luật, không làm chính sách ưu tiên cho chúng thì thôi chứ sao lại ra loại quy định bệnh hoạn để làm hại chúng?
Một anh nông dân trồng khoai, đến mùa khi thu hoạch anh ta sẽ phân ra khoai loại 1, khoai loại 2, loại 3 vv… để mà định giá. Một anh nuôi heo thì cũng thế, anh ta cũng phân ra giống heo này là loại 1, giống kia loại 2, giống nọ lại 3 để mà định giá. Và tương tự như vậy, ĐCS Việt Nam cũng làm thế với công dân Việt Nam. Họ đã ra nhiều chính sách, soạn nhiều điều luật hoặc dưới luật để phân loại người như phân loại heo-gà-chó để đám quan chức yếu kém dễ bề quản lý.
Như ta biết, mọi yếu kém của chính quyền CS cuối cùng hậu quả cũng đổ lên đầu dân. Nhìn ở góc độ khác, thì việc phân loại công dân nó cũng tựa như phân loại sọt rác vậy. Những cái sọt rác này sẽ là nơi chứa đựng những hậu quả yếu kém của chính quyền CS gây ra. Tầng công dân hạng 1 chính là cái sọt rác thứ nhất, tầng công dân hạng 2 chính là sọt rác thứ hai, tầng công dân hạng ba chính là sọt rác thứ ba. Yếu kém ít họ quẳng hậu quả vào sọt rác thứ ba, yếu kém nhiều hơn làm cho sọt rác thứ 3 dầy thì họ nhét nó vào sọt rác thứ 2, còn quá yếu kém làm 2 sọt rác kia đầy thì họ lại dùng đế sọt rác thứ nhất. Khi cả 3 sọt rác đày ắp thì trường hợp này chính là hậu quả ảnh hưởng đến toàn xã hội không trừ một ai.
Chúng ta nên nhớ rằng, nước Mỹ trước khi Đạo Luật Dân Quyền năm 1964 thì luật pháp nước này không hề quy định người da trắng phải kỳ thị người da đen. Nạn kỳ thị chủng tộc trong xã hội Mỹ thời đó là do định kiến từ thời chế độ nô lệ còn sót lại chứ không phải luật pháp nước Mỹ quy định “người da trắng phải kỳ thị người da đen”. Nạn kỳ thị thời đó chỉ là hiện tượng “người da trắng có quyền làm những gì luật pháp không cấm” thôi. Từ khi có Đạo Luật Dân Quyền, thì hành động kỳ thị được xem như làm phạm pháp, và từ đó hành động kỳ thị chủng tộc bị loại bỏ. Luật pháp loại bỏ kỳ thị là luật pháp tiến bộ, luật pháp làm lơ cho nạn kỳ thị thì cũng đã là chậm tiến. Còn với thứ luật pháp cổ võ cho tư tưởng kỳ thị, thì có thể nói ĐCS đang định hướng xã hội Việt Nam đi thụt lùi so với thế giới.
Vấn đề tư tưởng kỳ thị được luật hóa hoặc được nâng lên thành quốc sách và áp dụng trong các chính sách cai trị, thì rõ ràng đứng góc độ nào ta cũng thấy người dân chỉ là thứ công cụ của đảng. Nếu ĐCS là chủ trại thì dân là súc vật, nếu ĐCS là chủ nhà thì dân là những cái sọt rác không hơn không kém. Kỳ thị là một thứ tư tưởng bệnh hoạn, nó không được chấp nhận trong một xã hội tiến bộ. Với ĐCS cai trị thì thế nào dân Việt cũng sẽ là dân tộc chậm tiến so với phần còn lại của thế giới. Hãy bước ra ngoài biên giới Việt Nam, sẽ thấy xã hội Việt Nam chẳng khác nào một bãi rác./.
-Đỗ Ngà-
https://tuoitre.vn/tre-em-kt3-lo-khong-duoc-vao-lop-1-20200822090153832.htm
No comments:
Post a Comment