Wednesday, December 28, 2016

Việt Nam đi về đâu

Trần Thảo (Danlambao) - Theo dõi tình hình chính trị trong nước cho tới gần cuối năm 2016, tôi thấy có nhiều chuyển động đáng lưu ý. Xin nói thẳng ra, những chuyển động này không mang một ý nghĩa tích cực nào cho ước mơ tự do dân chủ của toàn dân Việt Nam, mà qua đó, chỉ thấy sự bế tắc của đảng CSVN, đang ra sức tìm đường ra, nhưng càng cựa quậy thì càng giống chân gà mắc tóc.

Nguyễn Phú Trọng, trong nhiều năm, nhưng bận rộn nhất là trong năm 2016, đã tả xung hữu đột lo chỉnh đốn đảng, quyết tâm cứu vớt sinh mạng của đảng khi nó đang tuột dốc như chiếc xe đứt thắng.
Ông Trọng trong những lễ lạc hay hội nghị của đảng, ra sức phổ biến chủ trương chống "tự diễn biến, tự chuyển hoá" trong nội bộ đảng. Ông Trọng đã dùng vũ khí nào cho cuộc chiến chống hủ hóa, lệch lạc tư tưởng của đảng viên lúc này?

NPT đã không có một vũ khí nào coi cho ra hồn ngoài cái gọi là tư tưởng và phong cách đạo đức của Hồ Chí Minh, cái vũ khí cũ mèm và lỗi thời mà bọn tà lọt của NPT như chủ tịch QH Nguyễn Thị Kim Ngân và bộ trưởng 4 T kiêm phó trưởng ban tuyên giáo trung ương Trương Minh Tuấn đang ra sức bắt nhịp với NPT để ráng kêu gào cán bộ đảng viên quay lại kỷ cương, nếu không thì chỉ có chết trước giờ xổ số!

Trước đây, khi truyền thông mạng còn là phương tiện nối kết chỉ có trong giấc mơ của con người, thì số đông người dân Việt Nam, nhất là người dân miền bắc Việt Nam, cứ cắm đầu tin vào những huyền thoại, những vẽ vời của chế độ CSVN về Hồ Chí Minh, coi tên già ó đâm này như thần thánh, cái gì của tên già này "thật sự" hay "giả tạo" phun ra đều là lời vàng ý ngọc, là kim chỉ nam cho toàn đảng, toàn dân kính cẩn noi theo. Nhưng đảng CSVN không bao giờ có thể ngờ là truyền thông mạng được phát triển rộng và đều khắp một cách ghê gớm vào cuối thế kỷ 20 như thế. Người dân VN bây giờ chỉ cần nhắp chuột là mọi ngõ ngách cuộc đời của Hồ Chí Minh đều hiện ra lồ lộ. Từ bản chất tàn bạo khi ra lịnh giết ân nhân của đảng là bà Nguyễn Thị Năm, ra lịnh tàn sát người dân trong cải cách ruộng đất rồi giả vờ sửa sai, khóc lóc, cho đến thành tích dâm đảng tồi bại, tất cả đã lột cái mặt nạ "cha già dân tộc" của HCM, phơi bày cái chân diện mục của một tên tội phạm dân tộc, một tên cuồng dâm.

Với bộ mặt thê thảm như thế, thì tư tưởng và phong cách đạo đức của nó có gì để học tập, để noi theo mà hết NPT, tới NTKN và TMT cứ khản giọng kêu gào?

Đây là điều cực kỳ thảm hại cho tập đoàn CSVN nói chung và cho NPT nói riêng, bởi vì họ đã không còn một hệ tư tưởng nào để có thể dựa vào mà tiếp tục lừa gạt dân tộc Việt. Bây giờ mà gân cổ lên tuyên truyền rằng chế độ CSVN là chế độ của dân, do dân, vì dân, tranh đấu cho quyền lợi của nhân dân thì lại càng hài hước. Tranh đấu cho nhân dân ư? Thực tế bao năm qua cho thấy người dân càng ngày càng nghèo mạt, mọi tự do căn bản của con người đều bị tước đoạt không một chút tiếc thương. Còn chiêu bài độc lập dân tộc thì lại càng khốn nạn, bị thằng Tàu lấn hiếp một cách hung bạo, thâm hiểm mà cứ mãi cúi đầu, láp nháp mấy câu vô nghĩa 4 tốt 16 chữ vàng.

Trong lúc tang gia của đảng CSVN đang bối rối như thế thì người dân VN mới có dịp nhìn thấy những chiêu thức ngô nghê, ngốc nghếch của NPT. Cũng giống như người bị bịnh sắp ngủm rồi, ai mách thuốc gì cũng uống đại cầu may.

Nguyễn Phú Trọng bổ nhiệm Trương Minh Tuấn, ngoài chức bộ trưởng 4 T còn kiêm nhiệm Phó trưởng ban Tuyên giáo trung ương. Trương Minh Tuấn gần đây đã tỏ ra là một tay sai đắc lực của NPT, dùng quyền uy của một bộ trưởng Thông Tin Tuyên Truyền để dằn mặt, uy hiếp những tiếng nói "lạc lối" trong nội bộ đảng, trong ngành thông tin báo chí. Cụ thể như trong ngành báo chí, trước đây trong mỗi lần giao ban, tuyên giáo trung ương luôn có những chỉ thị "cái này được đăng và đăng ở mức độ nào, cái kia thì tuyệt đối không," Nhưng bây giờ thì không như thế nữa. TGTƯ thi thoảng gọi điện thoại trực tiếp cho Tổng Biên Tập, hay nhắn nhủ đại khái gì đó. Trong khi đó thì TMT hết giáng chức người này tới khóa mõ người kia, biểu lộ quyền uy. Trương Minh Tuấn cố ý treo lưỡi dao vô hình lơ lững trên đầu của người viết báo, tạo cho họ nỗi lo sợ một ngày nào đó lưỡi dao của Trương Minh Tuấn sẽ chém xuống cái cổ của mình, nỗi lo sợ bị khủng bố ghé thăm.

Điều oái oăm là Trương Minh Tuấn chả phải làm việc đó để phục vụ sự sống còn của đảng, hay vì lợi ích của Nguyễn Phú Trọng! Trương Minh Tuấn là tên đầu cơ chính trị thuộc loại ma đầu, hắn chỉ là một loại Tư Mã Chiêu của thời đại CSVN, xây dựng uy vũ riêng của mình để một ngày nào đó cờ đến tay lại lật nhào Tào Mao, Tào Hoán (Nguyễn Phú Trọng) để xây dựng triều đại nhà Tấn của mình.

Nhưng Trương Minh Tuấn chỉ là học mót cái láu cá của dòng họ Tư Mã, chứ bản thân hắn thì chưa đáng xách dép cho mấy thằng ma đầu thời xưa. Hắn, TMT, chưa làm hoàng đế mà đã không chịu nổi ngứa ngáy, vội vã đưa hồn ma của phụ thân lên làm thái thượng hoàng. Đúng là không có cái dại nào giống cái dại nào! Lấy uy quyền của mình để bày ra "Hội Thảo về Nhạc Sĩ, Nhà Viết Kịch Trương Minh Phương" và cùng với những tên nịnh tặc ca ngợi một tên tuổi "vĩ đại" chưa hề ai biết tới. Lúc đầu, tôi cứ tưởng chỉ là một buổi tưởng niệm, ai ngờ lại là một buổi hội thảo với nhiều cán gộc đảng viên tới tham dự, và nghe những lời khăm khẳm thối không chịu nổi của những Nguyễn Thụy Kha, Đỗ Hồng Quân, Hữu Ước (Kẻ từng tuyên bố: Chửi hủ hóa, tham nhũng thì được, nhưng tuyệt đối không được đụng tới đảng của ông), và đủ mặt giáo sư, tiến sĩ, nghệ sĩ nhân dân v.v... ôi thôi hầm bà lằng, toàn là những tên có ăn mà không có học, nâng bi thổi ống đu đủ cho một hồn ma vô danh trở thành một nghệ sĩ vĩ nhân, để lại cho đời những tác phẩm đầy sáng tạo, đầy trí tuệ, tiêu biểu cho văn học cách mạng VN cuối thế kỷ 20,đầu thế kỷ 21. Đọc những lời thối hoắc của mấy cha này, tôi thực sự tò mò, không biết hồn ma Trương Minh Phương nghe xong thì nở lỗ mũi toang hoác hay đỏ mặt chửi đùa thằng con mất dạy, lôi cổ hồn ma của cha nó ra cho thiên hạ chửi chắc?

Thế nên có thể nói, Nguyễn Phú Trọng đã trao duyên lầm cho tướng cướp, đưa thượng phương bảo kiếm cho cái đứa chả ra gì, nó có giúp cho NPT được cái gì đâu, ngoại trừ góp thêm tiếng chửi của dân càng ngày càng xối xả vào mặt đảng.

Nhưng cái hạn sao quả tạ của NPT vẫn chưa ngừng ở đó, cuối năm 2016 người dân Việt Nam lại còn thấy thêm hoạt cảnh "Giậu đổ bìm leo" cực kỳ thú vị!

Nguyễn Đăng Quang, một cựu đại tá công an về hưu, cái loa rè của một thế lực nào đó hiện vẫn còn đang giấu giếm cái mặt mo, ở đâu lại nhảy ra thách thức quyền lực của Nguyễn Phú Trọng.

Nguyễn Đăng Quang phát biểu (Xin trích ý) rằng từ năm 1946 già Hồ đã từng trao cờ luân lưu "Trung với nước, Hiếu với dân" cho QĐNDVN, tới khi dự thảo sửa đổi hiến pháp VN năm 2013, cái câu dụ hoặc, lừa đảo đó đã biến thành "Trung với đảng, hiếu với dân". Nguyễn Đăng Quang cho rằng QĐNDVN được nhân dân nuôi dưỡng và thương yêu, quân đội chỉ trung thành với tổ quốc và hiếu với nhân dân, chứ không trung thành với bất cứ đảng phái hay tổ chức chính trị nào.

Bài viết của Nguyễn Đăng Quang đã dụ hoặc không ít người trong và ngoài nước, bởi vì nghe ra có vẻ thuận lòng dân, khi đả phá chủ trương quân đội phải tuyệt đối phục tùng sự lãnh đạo của đảng CSVN như lời kêu gào của Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Xuân Phúc, nhưng Nguyễn Đăng Quang cũng chỉ là cái loa rè, vụng về của một thế lực đối trọng với quyền lực của NPT và phe nhóm. Nguyễn Đăng Quang vụng về vì đã không chặt đứt được cái đuôi cộng sản của mình khi muốn biến hình thành người của phía nhân dân, của chính nghĩa dân tộc. NĐQ vẫn coi già Hồ như ông thánh, như cha già dân tộc, lời nói hay câu cú của HCM đối với NĐQ vẫn là kinh điển, là kim chỉ nam, trong khi người dân VN ngày nay đã ngấy lên tận cổ cái lũ khốn nạn CS, từ HCM cho tới Nguyễn Phú Trọng v.v. Nguyễn Đăng Quang chỉ là đánh lận con đen, mập mờ đứng lẫn vào nhân dân, tuyên truyền cho phe nhóm của mình, đối trọng với phe Nguyễn Phú Trọng.

Điều này cho thấy khi cái ÁC đã dơ dáng dị hình thì mọi nỗ lực lấp liếm, gian dối sẽ không còn đất để sinh sôi nẩy nở.

Như tôi đã viết ở phần trên, từ đầu năm 2016 đến nay, Nguyễn Phú Trọng và tay chân đã nỗ lực bứt phá, tìm một lối thoát cho đảng, ngăn bánh xe của đảng lăn ào ào xuống vực thẳm, nhưng tất cả những cố gắng của NPT đều là vô vọng.

Cơ chế CSVN bây giờ lộn tùng phèo, tuy nhiên nhờ vào lực lượng công an ăn chịu với đảng, còn đảng còn mình, ngang nhiên dùng bạo lực đàn áp tất cả những tiếng kêu đòi tự do dân chủ bằng giết chóc, thủ tiêu, tù ngục v.v.... nên nhìn chung tình hình chính trị VN vẫn chưa có điểm sáng nào cho lực lượng dân chủ còn non yếu. Điều hy vọng của toàn dân Việt Nam yêu tự do, dân chủ, thiết tha với tiền đồ tổ quốc đang trong hiểm họa bị xâm lăng bởi Tàu cộng, là những phe nhóm CSVN cắn xé nhau càng nhiều càng tốt, trong hoàn cảnh đó sẽ sinh ra những cơ hội hiếm quý cho tiền đồ tổ quốc, cho sinh mệnh tương lai của dân tộc. Mong rằng trong năm mới 2017, người dân Việt Nam sẽ thấy được chút ánh sáng của niềm tin, để có thể xác quyết một điều: Việt Nam sẽ đi về đâu.


No comments:

Post a Comment