Cụ nhà em tuy 97 tuổi, nhưng không phải nói gì cụ cũng chịu nghe ngay. Hồi xảy ra vụ Đồng Tâm, cụ cứ một mực bảo con đừng có dính vào chuyện đó đấy nhé. Một lời không thể nói hết cho cụ hiểu, nên nhà em đành kệ cụ.
Hôm nay sang thăm bố mẹ, cụ chủ động nói về chuyện Đồng Tâm, nhưng vẫn là nói theo “đài”. Nhà em chỉ nói vắn tắt thế này cho cụ nghe:
– Vụ Đồng Tâm, dư luận đặt dấu hỏi: Sao ban ngày không đến đọc lệnh bắt ông Kình một cách đàng hoàng, mà nửa đêm tấn công vào nhà một ông già 83 tuổi, què chân, không có khả năng chống cự rồi bắn chết ông ấy?
– Ông Kình là đảng viên 58 tuổi đảng, chỉ chống tham nhũng, cướp đất. Nhà ông ấy rất nghèo (ai không tin thì cứ đến xem).
– Khi ông Kình mất, hơn 700 người gửi tiền phúng viếng 528 triệu đồng. Đó là câu trả lời của người dân trước sự đơm đặt của chính quyền về ông Kình. Đó là cái tát của dân vào mặt chính quyền nên họ rất cay cú.
– Bố cứ nói đài nó bảo thế, mà không nhớ dân mình bị bưng bít thông tin suốt mấy chục năm qua à? Có đưa tin thì toàn bịa đặt, giả dối. Nếu ông Kình sai, sao đến cái chết của ông ấy cũng sợ dân đến đưa tang? Nếu dân Đồng Tâm sai, sao phải phong tỏa cả phố để không cho ai đến xem họ xử dân Đồng Tâm ra sao? Ngày xưa bố quan tâm đến vụ xử ông Tạ Đình Đề như thế nào, thì bây giờ con cũng quan tâm đến vụ xử người dân Đồng Tâm như thế. Nhưng ngày xưa bố còn đi được, bây giờ thì con hay bất cứ ai mà đến đó, chúng nó sẽ bắt ngay. Con hỏi bố thế là thế nào? Nếu là chính nghĩa thì sao phải sợ dân đến thế?
Cụ nghe, trầm ngâm hồi lâu mới bảo, bố nghe đài nhưng cũng đoán nó sợ dân biểu tình vì chuyện Đồng Tâm. Nhưng thôi kệ họ con ạ, bố già rồi, chỉ lo cho con.
Nhà em lại bảo, vì nhiều người sợ, nhiều người không quan tâm nên mỗi cuộc đấu tranh chống lại bất công như dân nhà C1 nhà mình mới đơn độc đến thế. Thế nên con không muốn họ đơn độc như dân mình bố ạ. Bố nghe cái gì cũng phải nghe hai tai, nghe nhiều nguồn thông tin, tự khắc bố sẽ nhận ra sự phi lý, bất công ở đâu.
Cụ gật đầu: Con nói đều đúng cả!
Công nhận xong điều ấy, thấy vẻ buồn rầu, bất lực trên gương mặt cụ.
No comments:
Post a Comment