“…Ban đầu, tiền hô, hậu ủng, nhiệm thu, họp báo rất rình rang. Nhưng sau đó, những học sinh nhận đăng kí chờ gãy cổ mà vẫn chưa có gì. Đến này hơn 5 năm có lẻ…”
người khuyết tật họ làm nghề tự do
Nếu cứ nghe theo những tuyên truyền trên báo chí, truyền hình, hoặc báo cáo của bộ này, ngành nọ, vụ chai, sở khác hay Hội đoàn của người khuyết tật thì những người khuyết tật được quan tâm và trang bị tới răng. Sướng không thể sướng hơn. Chết có kèn, đèn luôn có dầu, tết có quà, sinh hoạt có tổ chức Hội lo. Nhưng thực tế thì không phải vậy.
Trước hết nói về nghề nghiệp của người khuyết tật. Hầu hết, người khuyết tật họ làm nghề tự do. Rất ít người khuyết tật được làm trong các cơ quan công quyền trừ Hội của họ và các công ti nhà nước, trừ con hay cháu của các ông lớn. Điều này, không cần nói nhiều thì các bác sống ở việt Nam chỉ cần bỏ chút thời gian buổi tối ra phố là thấy ngay người mù tổ chức những đoàn hát khắp nẻo đường từ Nam ra Bắc. Những nghề mà người khuyết tật làm chủ yếu là nghề thủ công, handmade, làm về photo shop, cắt tóc, nấu ăn v.v, dành cho người khuyết tật vận động, người khiếm thính. Tẩm quất, xoa bóp, đi hát, làm tăm tre chổi chít của người khiếm thị…
Nhưng hiện giờ, họ cũng gặp không ít khó khăn khi hàng Trung Quốc đang chiếm lĩnh thị trường. Mà dân ta luôn thích rẻ trong khi đó, mặt hàng do người khuyết tật bán ra thường có giá cao hơn so với các mặt hàng trôi nổi. Rồi nhiều người mua chuộc những người khuyết tật nhẹ dạ để lấy danh hòng kiếm lợi. Rồi những người khuyết tật ấy đôi lúc đẹp trời lại bị những đầy tớ của dân xin đểu hay nhào vô ăn cướp. Mánh khóe ăn cướp này em xin được nêu ra trong bài viết sau. Khi đó, các bác sỹ hỏi rằng: Vậy thì Hội đâu?
Xin thưa rằng, Hội chỉ là nơi để sinh hoạt nghe các chủ trương của đảng, chính sách pháp luật của nhà nước rồi thi đua, rồi thực hiện kế hoạch này, nhiệm kì khác… Hội không có vai trò gì nhiều trong việc tạo công ăn việc làm cho người khuyết tật, mà phần lớn họ phải tự thân.
Nhưng Hội lại thường rất hay được các tổ chức nước ngoài tài trợ. Số tiền đó hầu như bị bốc hơi nhanh chóng. Ví như cái dự án to như là tài trợ máy vi tính và tài liệu giúp các em khuyết tật học cấp I, cấp II, từ xa của bộ hay vụ giáo dục. Ban đầu, tiền hô, hậu ủng, nhiệm thu, họp báo rất rình rang. Nhưng sau đó, những học sinh nhận đăng kí chờ gãy cổ mà vẫn chưa có gì. Đến này hơn 5 năm có lẻ.
Nhiều Hội người khuyết tật cũng luôn tích cực vận động và tìm nguồn tài trợ. Nhất là nguồn tài trợ từ các tổ chưc phi chính phủ nước ngoài. Kể ra nếu nguồn tài trợ ấy dành để phục vụ công việc dạy nghề, tạo công ăn việc làm cho Hội viên thì rất tốt đẹp. Nhưng hầu hết số tiền bị bớt xén chia nhau và nếu sử dụng thì hiệu quả rất thấp hầu hết lại làm chiếu lệ để giải ngân.
Đó là chỉ đơn cử những vấn đề to. Còn dưới cơ sở bớt xén hay gì đi nữa chắc cũng không khó mà suy ra.
(Còn tiếp)
Lạc Âu
(*) BBT Hội Những người Cầm bút Can đảm gửi tới Thông Luận
No comments:
Post a Comment