Mặc dầu trong lý lịch, Chủ tịch nước khai là “vô tôn giáo”, như tất cả các đồng chí khác, bởi vì Marx dạy “tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân”, nhưng khi băng hà, vua quan CS nào cũng vẫn cầu cứu Phật cho chắc ăn.
Sống vô tôn giáo cho đúng quy trình, nhưng khi chết, chột dạ : lỡ nơi chín suối, Tổng bí thư quả thực là Phật thì cũng rắc rối. Vì vậy, bao giờ cũng có cầu siêu. Và phải cầu siêu cho thật linh đình, cũng như khi làm ăn, muốn hữu hiệu, phải có tiền lại quả hấp dẫn.
Sư càng đông càng hay, để trấn áp đối phương, cũng như khi đàn áp biểu tình, tương quan lực lượng phải ngả về phía Đảng. Chiến thuật cả vú lấp miệng em.
Vấn đề là các tu sĩ thiệt đều nằm tù, bị quản thúc, hay cởi áo cà sa lánh nạn. Những anh sư tự do ê a gõ mõ, đa số là sư quốc doanh. Nhất là những sư được Đảng tin cẩn, lựa chọn.
Gởi sư giả đi mặc cả, thương lượng với Đức Phật để có chỗ tốt, có nhà mặt tiền nơi chín suối, kết quả không có gì bảo đảm.
Không lẽ mắt Phật không thấy anh nào tu thật, anh nào giả vờ , anh nào là đệ tử ruột, anh nào mặc áo cà sa nhưng đi dép râu ?
Vấn đề của các anh CS là đã thành công nhờ lường gạt, cứ tiếp tục trò cũ, trong khi thế giới đã thay đổi, dân đã bớt ngu. Phật cũng vậy, thời đại Internet,thông tin mau lẹ, chắc Phật cũng đâu dễ gì để bị gạt.
Cách cầu siêu hay nhất là khi còn sống, bớt làm chuyện thất đức, bớt cướp của giết người, bớt bỏ tù oan những người vô tội, bớt sống phè phỡn giữa một biển nghèo đói…Sau đó, chỉ cần một vị chân tu đọc kinh, như gọi iPhone, gởi e- mail, một SMS báo tin cho Phật là ”con đang trên đường về.”. Khỏi cần hối lộ, khỏi cần làm lobby…
No comments:
Post a Comment