Wednesday, June 11, 2014

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có thực tâm chống Trung Quốc?

000_Del6318770-600.jpg
Thủ tướng CS Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đến sân bay quốc tế thủ đô Naypyidaw, Myanmar để tham dự hội nghị thượng đỉnh ASEAN 24 hôm 10/5/2014-AFP photo
Kami 2014-06-11
Quan hệ Việt Nam - Trung Quốc đã cho người ta thấy nó diễn ra có tính chu kỳ, giống như chuyện con kiến bò quanh miệng chén, nhưng chỉ khác cái vòng tròn bạn thù ấy là một hình xoáy trôn ốc. Điều đáng ngại là diễn biến đó hiện nay xảy ra trong sự thiếu nhất quán và mất đoàn kết của các vị lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Quốc hội và Chính phủ trong việc lãnh đạo quốc gia.
Cách đây hơn 35 năm, không khí chống Trung Quốc khi ấy có lẽ còn căng thẳng hơn những ngày này. Còn nhớ lúc ấy trên trang nhất những tờ báo Nhân dân, Quân đội Nhân dân... tràn ngập các tin tức và hình ảnh tố cáo Trung Quốc, một quốc gia trước đấy không lâu đã từng được Việt Nam coi là anh em đồng chí và được ví như môi với răng, như câu "Môi hở, răng lạnh". Khi ấy Tổng Bí thư Đảng CSVN ông Lê Duẩn nắm quyền lực một cách tuyệt đối, có vai trò quyết định trong việc lèo lái quốc gia. Với các hành động quyết đoán mang hơi hướng độc tài của ông Lê Duẩn, cộng với sự thống nhất trong ban lãnh đạo lúc ấy là nguyên nhân khiến cho Việt Nam giành thắng lợi trước Trung Quốc trong cuộc chiến Biên giới phía Bắc (1979).
Điều đó là điểm khác cơ bản nhất đối với hệ thống chính trị Việt Nam hiện nay, khi quyền lãnh đạo thuộc về tập thể Bộ Chính trị với vai trò hết sức mờ nhạt của ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng người giữ trọng trách lớn nhất. Đây chính là điều hết sức đáng lo ngại.
Nội bộ lãnh đạo bất nhất và bạc nhược
Từ đầu tháng 5.2014, khi chính quyền Trung quốc đưa giàn khoan HD-981 vào sâu trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, đấy cũng là thời điểm diễn ra Hội nghị Ban chấp hành TW9 khóa XI. Trong báo cáo khai mạc và kết thúc Hội nghị TW9 của ông TBT Nguyễn Phú Trọng hầu như vấn đề này không được đề cập.
Không có bất cứ một chữ ‘Trung Quốc’ nào, và chỉ có duy nhất một lần chữ ‘Biển Đông’ được nhắc đến trong báo cáo đó. Không những thế, phải rất lâu người ta mới thấy các lãnh đạo của đảng CSVN và chính quyền, như các ông TBT Nguyễn Phú Trọng, CTN Trương Tấn Sang và CTQH Nguyễn Sinh Hùng mới lên tiếng phản đối một cách rời rạc, yếu ớt chưa đủ tầm cần phải có. Có ý kiến cho rằng các phát biểu của các lãnh đạo quốc gia phải hết sức thận trọng, cẩn thận nếu không thì sẽ hớ bởi lỡ lời, và khi đó không rút lại được. Điều này có thể chấp nhận được, song một yêu cầu dứt khoát là các phát biểu của những
người lãnh đạo hàng đầu phải hướng về một phía và chung một mục tiêu. Nhưng trên thực tế thì sao?
Trước hết là Tổng BT Nguyễn Phú Trọng một con người giáo điều và bảo thủ đã im lặng tuyệt đối trong vấn đề này, và có người không kìm được sự tức giận đã phải hỏi  <http://www.procontra.asia/?p=4419> "Tổng Bí thư đang làm gì?" trong lúc nước sôi lửa bỏng? Trong lúc đó có tin từ The New York Times, một
nhật báo có uy tín của cho biết rằng: một nhà ngoại giao cấp cao ở Bắc Kinh tiết lộ người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam (Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng) muốn qua Bắc Kinh gặp Tập Cận Bình để nói chuyện về Biển Đông, nhưng Tập Cận Bình đã từ chối không chịu gặp. Đau đớn hơn thì vào cùng thời điểm đó, ông Tập Cận Bình đã tiếp trọng thị Thủ tướng Hunxen của Campuchia. Vậy mà ông Tổng BT Nguyễn Phú Trọng không biết để mà thay đổi, không những thế ông ta vẫn giữ nguyên đường lối ngả hẳn về phía Trung Quốc như từ trước đến nay.
Song cũng may cho ông Trọng, bây giờ người ta đều hiểu rằng vào lúc này thực chất là ông không có thực quyền trong Đảng, nói không có người nghe và hai chữ “Trung Quốc” là điều phạm húy ông ta không được phép nói ra. Tuy vậy còn có không ít người "ác ý" thì mỉa mai rằng: có lẽ phía Trung Quốc nên cho sửa chữa căn biệt thự trước kia ông Hoàng Văn Hoan đã sống khi trốn chạy khỏi Việt Nam năm 1979 để dành cho ông Trọng sang trú ngụ trong thời gian sắp tới.
Còn ông Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang thì các phát biểu có vẻ chung chung nhằm không mất lòng ai, từ người dân, hay chính phủ Hoa kỳ, Trung Quốc.
Trước đây ông Trương Tấn Sang đã từng có các phát biểu về chủ quyền biển đảo đã thu hút sự quan tâm và tin tưởng của người dân. Nhưng mới nhất ngày 19.5.2014, trong dịp tiếp Tân Đại sứ Trung Quốc, Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang vẫn còn chúc mừng và hy vọng Đại sứ Hồng Tiểu Dũng sẽ " phát huy tốt
vai trò cầu nối quan trọng, đóng góp thiết thực cho quan hệ hữu nghị và hợp tác toàn diện giữa hai Đảng, hai Nhà nước ".
Đối với Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng cũng chẳng hơn gì, cũng ba phải, nước đôi và không có một chính kiến cụ thể. Việc thông qua Luật Biểu tình thuộc thẩm quyền của Quốc hội, tuy nhiên công việc này cũng đã và đang gặp rất nhiều trở ngại, vì số ĐBQH ủng hộ việc đưa Dự Luật này ra Quốc hội xem xét chỉ là thiểu số. Đặc biệt việc Ủy ban Pháp luật của Quốc hội sẽ tổng hợp ý kiến của các đại biểu Quốc hội để báo cáo Đảng đoàn Quốc hội. Sau đó Đảng đoàn Quốc hội sẽ có trách nhiệm báo cáo Bộ Chính trị về vấn đề này. Việc chiều 30-5, với tỷ lệ 85,14% trên tổng số đại biểu Quốc hội tán thành, Quốc
hội đã biểu quyết thông qua Nghị quyết về Chương trình xây dựng luật, pháp lệnh năm 2015, điều chỉnh Chương trình xây dựng luật, pháp lệnh khóa XIII và năm 2014 của Quốc hội. Theo nghị quyết này, 2 dự án Luật Biểu tình và Luật Trưng cầu ý dân được bổ sung vào chương trình xây dựng luật, pháp lệnh của
Quốc hội năm 2015. Đây là một chỉ dấu cho thấy trong lúc này, Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng không ủng hộ Thủ tướng Dũng. Điều đó cho thấy sự dửng dưng vô trách nhiệm của một số người đứng đầu nhà nước và lãnh đạo các ngành ở mọi cấp từ trung ương tới địa phương, trước vận mệnh của dân tộc đang bị đe dọa bởi họa xâm lăng của kẻ thù phương Bắc. Đến giờ phút này họ chưa hết mê muội để từ bỏ mối quan hệ anh em với kẻ thù ngàn đời của dân tộc Việt nam, đó là một số đông những kẻ có quan điểm và thái độ "hèn với giặc - ác với dân", luôn lo mất chức quyền hơn mất nước và đến nay đang dần dần lộ mặt là tay sai của Bắc kinh.
Có phải Thủ tướng Dũng đã nổi bật và đang khuynh loát?
Trong bối cảnh quan điểm của các lãnh đạo Việt Nam vẫn đang bùng nhùng thiếu nhất quán như vậy, đây cũng chính là lý do Việt Nam vẫn đang chần chừ chưa thể quốc tế hóa việc kiện Trung Quốc về vụ giàn khoan HD-981 cũng như vụ quần đảo Hoàng Sa.
Nguyên nhân chính là do một bộ phận lãnh đạo còn e ngại động chạm tới quan hệ hữu nghị với Trung Quốc và thiếu một sự thống nhất quyết tâm trong nội bộ lãnh đạo từ Đảng tới Quốc hội. Trong bối cảnh này, thái độ quyết đoán và các phát biểu kiên quyết của các lãnh đạo là một điều hết sức cần thiết, bởi vì nó có giá trị tinh thần nhất định cho toàn dân vào thời điểm nước sôi lửa bỏng này.
Phát biểu của ông Nguyễn Tấn Dũng khi trả lời báo chí ở Philippines vừa qua khi cho rằng "Nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó”, cũng như một tin quan trọng gần đây không thể không nhắc đến, đó là việc Thủ tướng
Nguyễn Tấn Dũng một lần nữa đã khẳng định phải làm Luật biểu tình trước Quốc hội ngày 27.5.2014, điều đó đã nhận được sự đồng tình của đa số dân chúng Việt Nam. Và nhiều người hồ hởi cho rằng điều này chỉ có thể xảy ra khi Việt Nam dưới sự lãnh đạo của ông Nguyễn Tấn Dũng tiến hành cải cách toàn diện và sâu rộng thể chế chính trị hiện tại để đưa Việt Nam thành một quốc gia dân chủ.
Họ cho rằng đây cũng chính là một đòn hiểm nhất rất đáng sợ mà Việt Nam giành cho người láng giềng tham lam phương Bắc. Việc Quốc hội có sớm thông qua Luật Biểu tình vào năm 2015 theo kế hoạch hay không phần nào cũng đánh giá được sức mạnh thực có của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và các cộng sự của ông đang chiếm đa số lớn trong Ban Chấp hành TW Đảng CSVN.
Những ngày này dư luận xã hội cho rằng, các hoạt động và các lời tuyên bố của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thể hiện vai trò nổi bật của một nhà lãnh đạo khôn ngoan và kiên quyết trong việc chống Trung Quốc cũng như trong việc thúc đẩy dân chủ hóa với mục đích nhằm lôi kéo sự ủng hộ của dư luận thế
giới đặc biệt là Hoa kỳ. Điều đó đã cho thấy có lẽ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã giành được cho mình một vị thế quan trọng cần phải có của một người đang làm chủ cuộc chơi, để tạo ra một sự đồng thuận từ trong Bộ Chính trị trong cách đối phó với vụ khủng hoảng giàn khoan trên Biển Đông. Trong lúc phe bảo thủ trong Đảng của TBT Nguyễn Phú Trọng vẫn còn không dám thay đổi, vẫn rất dè dặt, thận trọng để giữ nguyên đường lối ngả hẳn về phía Trung Quốc như từ trước đến nay. Nên nhớ, theo quy định, mọi phát biểu của lãnh đạo cấp cao về một vấn đề quan trọng, đặc biệt là vấn đề đối ngoại đều phải có sự đồng ý và thống nhất chủ trương của đa số hoặc hầu hết các thành viên Bộ Chính trị.
Nếu như thế thì Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã nhận được sự ủng hộ của đa số trong Bộ Chính trị, song chưa hẳn là đa số tuyệt đối. Phải chăng đó là lý do vì sao cho đến lúc này việc chống Trung Quốc bằng lời nói của ông Thủ tướng Dũng không đi đôi với hành động. Hơn nữa nếu thực sự Thủ tướng Dũng mạnh và khuynh loát thì sao ông không gây sức ép buộc Hội nghị TW9 ra nghị quyết về vấn đề Biển đông?
Hay là chính sách tung hỏa mù?
Tình thế hiểm nghèo của đất nước hiện nay vừa là thách thức song cũng vừa là cơ hội lớn cho dân tộc Việt Nam thoát Trung và chấn hưng đất nước, mở ra một kỷ nguyên mới cho đất nước và dân tộc Việt nam theo con đường mà các quốc gia văn minh khác đã lựa chọn. Muốn như vậy thì buộc phải thúc đẩy cải cách thể chế chính trị, chuyển đổi thể chế từ toàn trị sang thể chế dân chủ tự do một cách ôn hòa, cùng với việc cải cách kinh tế, văn hóa, giáo dục... để đưa đất nước thoát ra khỏi tình trạng khủng hoảng toàn diện và sâu sắc hiện nay.
Và chỉ có như thế mới có thể tập hợp được sức mạnh của toàn dân tộc và sự đồng tình, ủng hộ mạnh mẽ của thế giới tiến bộ để tạo nên sức mạnh trong công cuộc bảo vệ và xây dựng đất nước.
Trong bối cảnh chính trị hiện nay, dư luận cho rằng đây là thời điểm hết sức thuận lợi cho Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, một nhà lãnh đạo có tư tưởng cấp tiến, có các phát biểu cứng rắn chống Trung quốc ra tay tiến hành cải cách theo tinh thần thông điệp đầu năm 2014. Tuy nhiên các động thái từ trong
nước, đặc biệt các phản ứng thiếu dứt khoát từ nhiều phía, đặc biệt là phát biểu gần đây của Đại tướng Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Phùng Quang Thanh cho thấy ở thời điểm này đảng CSVN khó có đủ can đảm để tuyệt giao mọi quan hệ chính trị với Trung Quốc như mong mỏi đa số người dân. Điều đó một số người cho rằng việc này là một sự tính toán có hệ thống của ban lãnh đạo Đảng CSVN, họ đang trình bày một vở diễn theo phương châm "Kẻ đấm, người xoa" để nhằm đánh lạc hướng dư luận, khiến người dân không biết đường nào mà lần.
Để hiểu rõ hơn về quan điểm của các lãnh đạo Việt nam, xin bạn đọc theo dõi một đoạn ngắn đăng trên trang facebook của Nhà báo Huy Đức gần đây, khi cho rằng : "Cựu thứ trưởng Bộ Nội vụ đặc trách An ninh, Trung tướng Võ Viết Thanh (1987-1991), kể: "Gặp các vị đương chức tôi hay hỏi: Nếu bây giờ tranh
cử với một người chủ trương dân chủ, chủ trương kinh tế thị trường mà quý vị vẫn chủ trương 'định hướng xã hội chủ nghĩa', chủ trương chuyên chính vô sản, chủ trương 'quốc doanh chủ đạo', dân có bầu cho quý vị không? Các vị ấy trả lời: Không. Tôi bảo, sao quý vị biết lòng dân như vậy mà vẫn cứ cố tình
nói khác, làm khác!". Đấy chính là cả một vấn đề của chính trị Việt Nam nói chung và quan hệ Việt - Trung nói riêng. Đó là mọi hành động và lời nói của các quan chức lãnh đạo VN chẳng bao giờ nhằm mục đích vì nước vì dân hay vì chống kẻ thù, mà tất cả chỉ phục vụ lợi ích cá nhân của họ trong việc lấy
điểm để thăng tiến và bảo vệ quyền lực của cá nhân họ cho kỳ Đại hội Đảng sắp tới. Còn tất cả thì sống chết mặc bay và họ không quan tâm. Đối với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng vậy, sự kiện giàn khoan HD-981 cũng chính là lúc ông ta tranh thủ lấy điểm với Ban Chấp hành TW, Bộ Chính trị cho kỳ Đại hội Đảng lần thứ 12 sắp tới vào năm 2016, chứ hoàn toàn không xuất phát từ mục đích chống Trung Quốc xâm lược hay vì việc lấy lòng quần chúng nhân dân. Bởi vì niềm tin của quần chúng nhân dân chỉ được coi là một thứ trò chơi trong bàn cờ chính trị, chứ nó hoàn toàn không có giá trị gì trong việc thăng tiến của các lãnh đạo Cộng sản.
Việc lãnh đạo Việt Nam không dứt khoát trong việc đưa Trung Quốc ra kiện trước Tòa án quốc tế từ trước đến nay và ngay cả trong hiện tại cũng thể hiện điều đó. Vì đã kiên quyết bảo vệ chủ quyền lãnh thổ trong tinh thần hòa hòa bình thì tại sao không sử dụng biện pháp pháp lý đối với Trung Quốc ngay vào lúc này?
Lửa thử vàng, gian nan thử sức. Giữa lúc vận mệnh quốc đang bị đe dọa và cũng chính là lúc này là lúc chúng ta phân biệt được thật giả, đồng thau từ những người lãnh đạo quốc gia nói riêng và các chính trị gia nói chung. Phải thông qua cả lời nói cũng như hành động cụ thể của họ để đánh giá họ, chứ không chỉ tin vào những lời nói suông.
Ngày 09 tháng 6 năm 2014
© Kami
*Nội dung bài viết không nhất thiết thể hiện quan điểm của RFA.

"Nhờn chó, chó liếm mặt"

Hôm 3/6/2014, tại Hà Nội, Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Việt Nam (VASS) trưng bày những tài liệu Hán Nôm về chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa có niên đại từ thế kỷ 17-18-AFP photo
 Lê Diễn Đức-2014-06-11
Trong quan hệ xã hội, bè bạn chơi với nhau chân thực thường dựa trên cơ sở bình đẳng, tôn trọng nhau, không phân biệt giàu nghèo, hết lòng giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn. Nếu có bất kỳ sự lấn lướt hoặc cao ngạo, trịch thượng với nhau thì đấy không còn là tình bạn nữa mà chỉ là mối quan hệ vụ lợi, cơ hội.
Trong cộng đồng các quốc gia dân chủ, các nước, dù nằm trong cùng một liên minh (ví dụ như Liên minh châu Âu hay Liên minh quân sự Bắc Đại Tây Dương (NATO)...) hay không, thì quyền dân tộc tự quyết và toàn vẹn lãnh thổ đều được tôn trọng triệt để, bởi vì đây là cộng đồng các giá trị dân chủ và nhân quyền. Các quốc gia dân chủ giữ sự độc lập của mình, chính quyền do dân chọn bằng bầu cử tự do, có sự chia sẻ và hỗ trợ lẫn nhau nhưng không lệ thuộc. Ví dụ, từ cuộc khủng hoảng Ukraina, quân đội của NATO tăng cường sự hiện diện trên biên giới phiá Đông, Mỹ đóng quân tại Ba Lan, nhưng CH Czech và Slovakia thì không muốn sự có mặt của quân đội NATO trên lãnh thổ của mình, dù cả hai đều là thành viên. Tương tự như vậy, gia nhập NATO nhưng Ba Lan vẫn sử dụng đồng tiền zloty của mình, không bắt buộc phải sử dụng đồng euro, hay Anh quốc vẫn sử dụng đồng Bảng.
"Nhờn chó, chó liếm mặt" là thành ngữ trong tiếng Việt chỉ cả hai nghĩa đen và nghĩa bóng. Về nghĩa đen, có nghĩa là nuôi chó, chơi với chó, nhờn với nó quá, sẽ bị nó liếm mặt, trong một số trường hợp gặp chó dữ sẽ bị nó cắn, gây tai hoạ bi thảm. Tuy nhiên, ở nghĩa bóng nó còn chỉ ra mối quan hệ giữa các đối tượng, đãi ngộ nhau, tin nhau quá đáng sẽ bị lợi dụng, thậm chí phản thùng.
Hội nghị Thành Đô năm 1990 và hơn 20 năm chính sách phò Trung Quốc đã tạo ra tình cảnh còn tệ hại hơn nhiều mối quan hệ "nhờn chó,chó liếm mặt" giữa tập đoàn cộng sản Hà Nội và Trung Nam Hải.
Trước hết về chính trị, tập đoàn Hà Nội copy nguyên mô hình của hệ thống chính trị độc đảng cầm quyền, độc tài toàn trị. Về kinh tế, "mở cửa" theo theo thị trường tự do nhưng "định hướng xã hội chủ nghĩa", tức là nhà nước vẫn kiểm soát những lĩnh vực quan trọng nhất của thị trường và kinh tế quốc doanh nắm vai trò chỉ đạo. Trên cơ sở này, nhà cầm quyền Hà Nội đã mở rộng vòng tay cho Trung Quốc xâm thực, khống chế lãnh thổ Việt Nam bằng các thủ đoạn kinh tế như thuê gần 300 ngàn héc ta rừng đầu nguồn, kiểm soát hơn 90% tổng thầu các dự án quốc gia quan trọng, đưa hàng chục ngàn lao động qua Việt Nam, đưa hàng hoá rẻ tiền và độc hại tràn lan.
Sự dễ dãi và an toàn trong việc chi dưới gầm bàn để trúng thầu của các ông chủ Trung Quốc là liều thuốc kích hoạt guồng máy tham nhũng vô độ của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam. Toàn bộ nền kinh tế Việt Nam bị đưa vào sự phụ thuộc Trung Quốc nghiêm trọng. Đã lỡ chén tạc chén thù nên há miệng mắc quai, giờ đây bị hiếp đáp, bị "chó liếm mặt", muốn dứt ra cũng không dễ.
Không những "chó liếm mặt" mà nó còn cắn luôn cả chủ nhà. Những lúc uống rượu Mao đài, tung hô "tình hữu nghị Việt-Trung là tài sản quý báu", trân trọng "16 chữ vàng, 4 tốt", Đảng Cộng sản Việt Nam đã "trái tim nhầm chỗ để lên đầu", trao tặng cho Trung Quốc những món quá vô giá, mà giờ đây họ sử dụng tung ra phản công.
Trong ngày 9/6, Phó Đại sứ Trung Quốc tại Liên Hiệp Quốc Vương Minh đã gửi "thư bày tỏ lập trường" của họ về hoạt động của giàn khoan Hải Dương 981 trên Biển Đông đến Tổng thư ký Ban Ki-moon và yêu cầu ông cho lưu hành đến tất cả 193 quốc gia thành viên của Đại hội đồng.
Trung Quốc đã đưa ra các "tài liệu liên quan mà Việt Nam lâu nay công nhận chủ quyền của Trung Quốc đối với quần đảo Tây Sa", trong đó có Công hàm Phạm Văn Đồng năm 1958 đã “ghi nhận và tán thành” bản tuyên bố của Trung Quốc ngày 4 tháng 9 năm 1958, trong đó bao hàm cả chủ quyền của Tam Sa (Hoàng Sa) và Tây Sa (Trường Sa). Họ cũng dẫn sách Địa Lý lớp 9 do Nhà xuất bản Giáo Dục Việt Nam phát hành năm 1974 nói Tây Sa và Nam Sa, tức là quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, là một phần của Trung Quốc.
Họ còn tố cáo tàu của Việt Nam đã "xâm phạm chủ quyền" của Trung Quốc, đâm tàu Trung Quốc hơn 1.400 lần, "cản trở một cách phi pháp" các hoạt động thăm dò của công ty dầu khí Trung Quốc.
Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng. Hoàng Sa, Trường Sa thuộc Việt Nam là một sự thật không thể chối cãi. Bản đồ Trung Quốc cổ, in từ đời nhà Thanh, cho thấy lãnh thổ Trung Quốc ở cực Nam là đảo Hải Nam, hoàn toàn không có địa danh Hoàng Sa, Trường sa. Thư viện lịch sử Việt Nam cũng đang lưu giữ tập bản đồ cổ “Hoàng triều trực tỉnh địa dư toàn đồ” do nhà Thanh xuất bản năm 1904, không hề có Hoàng Sa, Trường Sa. Cho đến năm 1974, Hoàng Sa, Trường Sa thuộc quản lý của Việt Nam Cộng hoà theo tinh thần của Hiệp định Geneve năm 1954 mà Trung Quốc là một bên thừa nhận và ký kết.
Sự im lặng của Hà Nội vào năm 1974 khi Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa chính là sự đồng loã. Gần 40 năm nay Trung Quốc cai quản nó và xây dựng thành một cơ sở quân sự. Công hàm của Phạm Văn Đồng mặc nhiên là chiếc "nỏ thần vô ý trao tay giặc"! Chính thể hiện nay không thể nói ngược lại những gì đã "thừa nhận và tôn trọng". Muốn phủ quyết nói chỉ có thể là một chính thể khác, dân chủ, do dân bầu ra.
Chó liếm mặt, cắn luôn chủ nhà và đang điên rồ gây hoảng loạn tâm lý về một cuộc chiến tranh Việt-Trung trong xã hội Việt Nam là hình ảnh của nước Trung Hoa đang dồn tập đoàn Hà Nội vào thế bí và quẫn. Bức bí về pháp lý. Bức bí từ vong kim cô của lợi ích kinh tế.
Trong cấu trúc chính trị hiện nay, khó có nhân vật nào có thể tạo ra thế cờ lật ngược vì mọi thứ đã dính chùm. Quyền lực trong Bộ Chính Trị cũng bị phân hoá và nhóm lợi ích chủ trương phò Trung Quốc còn rất mạnh, nếu không nói là bao trùm. Sự giằng co bất phân thắng bại giữa một bên là chủ quyền và an ninh của đất nước, một bên khác là hệ thống chinh trị độc quyền cai trị cùng với lợi ích kinh tế kèm theo.
Tóm lại một tương lai ảm đạm với phận nô lệ dường như là sự thật khó tránh! "Nếu không muốn bị đánh thì ngoan ngoãn nằm im" như lời Ngưu Bạch Vũ trên tờ Đông Phương Nhật báo xuất bản tại Hồng Kông ngày 9/6.
© Lê Diễn Đức
*Nội dung bài viết không nhất thiết thể hiện quan điểm của RFA.

Việt Nam còn hay đã mất


Phạm Minh-Tâm (Danlambao) - Vào ngày 30/10/2012, người nhạc sĩ trẻ Việt Khang bị toà án nhân dân thành phố Hồ Chí Minh xử bốn năm tù vì anh đã khẳng khái tỏ bày tiếng lòng mình, đã lên tiếng đánh động lương tri dân tộc mình rằng không thể ngồi yên khi nước Việt Nam đang ngả nghiêng…Và nhà nước cộng sản Việt Nam đã thô bạo đàn áp tinh thần yêu nước của người nhạc sĩ trẻ này, đã thật man rợ lên án tâm tư này bằng tội danh “tuyên truyền, chống đối nhà nước; đánh phá chế độ…”
Lời hát Việt Nam còn hay đã mất… không phải là câu hỏi mà là lời xác nhận, lời công khai lên tiếng với khối đồng bào của mình cái thàm hoạ mất nước. Lời hát này như một đối chứng mà Việt Khang đã điểm mặt tập đoàn những người cộng sản Việt Nam trong cái thế gọi là cầm quyền lãnh đạo mà thực tế chỉ là những kẻ cam tâm tình nguyện làm tay sai cho Tầu. Đã đem Đất Nước vào một ngõ cụt của lịch sử với nguy cơ bị Trung cộng thôn tính hoàn toàn. Đã đẩy gần chín chục triệu người dân Việt vào cái ách làm nô lệ cho Tầu, trở lại những thế kỷ Bắc thuộc xa xưa. 

Nguy cơ này đã đến, đã rõ với việc vào ngày 01 tháng 5, 2014 mới đây, Trung cộng ngang nhiên đưa giàn khoan HD-981 đặt trong khu vực thuộc chủ quyền của Việt Nam trên Biển Đông. Dĩ nhiên đây là hành động trái phép. Song nếu làm theo “phép”, theo tắc thì đã không là cộng sản, nhất là cộng sản Việt Nam. Cho nên, vấn đề bây giờ không phải là bàn luận và phê phán sự việc theo luật này, lý kia hay chửi bới, nguyền rủa cái đám người vong nô, bán nước này nữa, mà chính là lúc mọi người dân Việt Nam trong và ngoài nước, phải cùng chung một ý lực chống ngoại xâm, cùng chung một tư duy về tình tự dân tộc để phân cho ra một chân lý ngàn đời là những kẻ bán nước thì không khi nào yêu nước và thương dân. Lại càng không phải là người Việt Nam trong sáng được truyền tử lưu tôn từ một trăm trứng thuở ban đầu.…Cả một giai đoạn lịch sử bị lũng đoạn bởi những cái tên này tên nọ ngay từ buổi đầu chủ nghĩa cộng sản mới manh nha đến những lớp nhân sự liên tiếp cùng nhau mưu đồ tạo thành đảng cộng sản Việt Nam, thành những người lãnh đạo nhà nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam hiện nay… tất cả đã rõ mặt thành một tập hợp tội đồ của Dân tộc. 

Bây giờ đã là lúc toàn dân Việt Nam cần biết rõ bản chất của từng lời ăn tiếng nói người cộng sản dùng bấy lâu nay. Biết thế nào là giải phóng dân tộc, là tìm đường cứu nước, là độc lập tự do, là đảng tiền phong cách mạng, là thống nhất đất nước, là lãnh đạo anh minh, làđảng quang vinh hay là này là nọ với những xảo ngôn…. chẳng qua chỉ rặt là khẩu hiệu tuyên truyền đã được dùng để lường gạt cả một khối dân tộc… 

Và cho đến sau ngày 30/4/1975 thì tất cả những gì họ nói đã rõ ràng chỉ là những điệp khúc của một bài bản để “làm ăn”, để tuyên truyền. Thành vậy mà từ hơn nửa thế kỷ qua, những người cộng sản Việt Nam đã như những danh ca, luyến láy thật nhuyễn các âm huởng về lòng yêu nước, về tình tự quê hương để lường gạt biết bao người yêu nước. Ông Hồ Chí Minh đã chẳng từng khóc, từng dùng giọng nồng nhiệt và tha thiết hơn ai hết, từng dùng cái tên Nguyễn Ái Quốc để thu phục tâm tư nhiều người trẻ cùng thời vì hai chữ “cách mạng” đó sao? Song rồi cũng chính ông đã bán đứng cụ Phan Bội Châu, đã cùng các cộng sự thẳng tay tàn sát nhiều người yêu nước. 

Biết bao người đã chỉ vì hai chữ “yêu nước” của họ mà xưa thì bị tin lầm nên theo, còn nay thì bị khủng bố đàn áp, bị bắt bớ và giam cầm… Có điều, cái nghề buôn xương bán máu đồng bào bằng thương hiệu “yêu nước” và “giải phóng” để gây vốn cho mình, làm lời cho cộng sản quốc tế lúc đầu, sau đó để đạt mục đích cướp chính quyền trên đất nước và bây giờ đang sống vinh thân phì gia… của những người cộng sản Việt Nam đã suy bại, đã bị lộ bản chất buôn dân bán nước rồi. Cụ thể nhất là các công hàm cắt đất, cắt biển cho nước Tầu, rồi bây giờ thêm một cái giàn khoan của Trung cộng ngay trên thềm lục địa mà vẫn làm thinh. Lại chẳng những đã không phản ứng mà còn thẳng tay đàn áp người dân đi biểu tình chống Trung cộng. Rõ ràng là tập đoàn cộng sản đang cai trị hiện nay chỉ là những viên quan thái thú của Tầu, là những hậu thân của Tô Định, nên mới vô cảm; mới không thấy đau và thấy nhục như những người dân đang bày tỏ sự phẫn uất bằng những cuộc biểu tình. 

Vừa khi vụ giàn khoan HD 981 xẩy ra, nhiều người Việt Nam cả trong và ngoài nước liền nhớ ngay đến bổn phận, đến trách nhiệm của một người con dân của Mẹ Việt Nam. Đã thấy Tôi không thể ngồi yên khi nước Việt Nam đang ngả nghiêng… Là một người con dân Việt Nam, lòng nào làm ngơ trước ngoại xâm, người người cùng nhau… Đứng lên đáp lời sống núi… Song đáp như thế nào mới là việc cần nghĩ cho ra. Thành thử, nếu bây giờ mà còn chưa phải là lúc từng người Việt Nam có thể tự xác quyết câu hát Việt Nam còn hay đã mất của Việt Khang bằng chính lương tri mình, một lương tri lấy hai chữ Việt Nam trong sáng làm đích điểm thì có quá muộn không? 

Việt Nam còn và không bao giờ mất. 

Tin tức và hình ảnh được loan đi dồn dập trong những ngày qua về các cuộc biểu tình chống Trung cộng ở bên nhà đã làm công luận và dư luận đặc biệt chú ý và theo dõi. Nhất là ở trong nước. Những cuộc biểu tình tại Hà nội, tại Sài gòn càng ngày càng đông chứng tỏ nhiều người đã vì việc chung mà quên nỗi sợ; đã bước ra khỏi cái vỏ cứng vô cảm hay cầu an. Ở ngoài nước, cộng đồng Người Việt tỵ nạn cộng sản ở các quốc gia tạm dung cũng bừng bừng tinh thần ưu tư trước thời cuộc. Những thông báo khẩn cấp kêu gọi đồng bào hãy bày tỏ tinh thần yêu quê hương đất nước bằng sự tham gia các sinh hoạt kịp thời tố giác hành động ngang ngược của Trung cộng với thế giới. 

Nhìn những người trẻ trong nước một ngày một thêm can đảm đứng lên đòi các quyền làm người, những đoàn thể trẻ tại hải ngoại cũng càng ngày càng tham gia sinh hoạt cộng đồng là dấu chỉ họ đã ý thức về tinh thần và trách nhiệm với quê cha đất tổ. 

Việt Nam còn vì có những người trẻ như Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha; vì có những thanh niên Công giáo ở Vinh; vì có Lê Quốc Quân, Việt Khang, Trần Huỳnh Duy Thức; vì những người hăng say đi hoạt động cho nhân quyền như luật sư nhân quyền Trịnh Hữu Long, “blogger” Phạm Đoan Trang, “blogger” Nguyễn Anh Tuấn thuộc Mạng lưới Blogger Việt Nam… chẳng hạn. Những người trẻ này, tuy sinh sau đẻ muộn rồi lớn lên với nền giáo dục và kiến thức bị nhồi sọ nhưng lương tri họ đã nhìn vào thực trạng của đất nước để đối chiếu với những điều gian dối trong sách giáo khoa, trong lý thuyết tuyên truyền mà tỉnh ra trong nhận thức. Từ đó, họ không còn vô cảm; từ đó họ bắt đầu thấy phải bày tỏ thái độ với bạo quyền. 

Trong một dịp trao đổi, khi được hỏi là nguyên nhân và động lực nào đã thúc đầy, đã giúp họ nhìn ra sự thật cần phải thay đổi và vượt qua nỗi sợ hãi thường tình thì cả hai người trẻ Trịnh Hữu Long và Nguyễn Anh Tuấn đều cho biết đại ý lúc còn nhỏ cho đến cấp hai thì họ vẫn tin theo những gì nhà trường dạy, song khi đến lớp chín thì họ đem so lại với thực cảnh ngoài xã hội mới biết là tất cả những điều nhà trường và sách vở nói đều chỉ là gian dối. Vì vậy họ đã không cho phép mình sợ hãi nữa… 

Họ là những người đang đứng ở tuyến đầu trong công cuộc đấu tranh bảo vệ giang sơn cho Tổ quốc. Điều quan trọng là họ dư biết nhiều hiểm nguy đang rình rập, các trụ sở công an của nhà nước chỉ chờ đem họ về nhốt lại. Khi nhìn những nét mặt bình thản và còn như thách thức bạo quyền của họ là bằng chứng để thấy rằng dòng máu của tiền nhân anh dũng đang sục sôi trong họ; mới thấy hồn thiêng Đất Nước đang soi dẫn họ. Những tâm hồn Việt Nam như thế sẽ làm bừng lên ngọn đuốc hy vọng và niềm tin vững mạnh cho hiện tại và mai sau. 

Họ cũng chính là những bàn tay trắng đang cần những bàn tay ấm áp của cha anh vỗ về khích lệ và những bàn tay thân ái quả cảm của lớp trẻ Việt Nam ở khắp nơi xích lại để cùng siết chặt vì hai chữ Việt Nam.

Việt Nam đã mất, đang mất và sẽ mất 

Từ khi có vụ giàn khoan HD 981 và giữa khí thế bất bình sục sôi khắp nơi thì trong khối người Việt tại hải ngoại lại đây đó bắt đầu có những ý kiến này, ý kiến nọ kiểu như muốn hướng dẫn dư luận. Người này chỉ muốn nhắm vào đám người cộng sản bên nhà mà chửi, mà tố, mà đả đảo thôi. Người nọ thì lại sợ biểu tình là mắc mưu nhà cầm quyền Việt Nam. Lại còn có những người đòi hỏi phải giải thể chế độ cộng sản trước rồi mới chịu chống Tầu…vân vân… Cụ thể là người ta dựa vào nguồn tin trong nước loan đi rằng nhà cầm quyền Hà nội lên tiếng kêu gọi dân chúng biểu tình thì nếu các cộng đồng người Việt tỵ nạn ở hải ngoại tổ chức biểu tình chống Trung cộng là mắc mưu cộng sản; thậm chí còn có lý luận rằng là hưởng ứng theo cộng sản… và… và… như những cách nghĩ sau đây người viết “lượm” được trên “net”, xin được ghi ra đây quan điểm của ba “tác giả” có thể xem là tiêu biểu của không ít người Việt đang lưu vong tại hải ngoại: 

(1) Ở hải ngoại không nên biểu tình trong lúc này, hãy để trách nhiệm đó cho cộng sản Việt Nam, vì hai thằng này bày trò với nhau thì để chúng giải quyết với nhau, chẳng mắc mớ gì đến cộng đồng người Việt hải ngoại của chúng ta, chúng ta không khéo sẽ sập bẫy bọn cộng sản Việt Nam là bị thâu về một mối, hoạt động theo chiều hướng có lợi cho bọn cộng sản Việt Nam. Đất nước Việt Nam thì sẽ vẫn còn đó và đấu tranh với Trung Quốc thì vẫn muôn đời đừng sợ thất nghiệp...

(2) Chúng tôi chỉ biểu tình chống chính quyền, chứ không muốn làm con rối của chính quyền. Đội “NoU” chỉ mặc áo cho vui, chứ trong ruột gan chúng tôi chỉ mong Trung quốc đập cho thằng Hà Nội một trận. Miệng chúng tôi nói chúng tôi yêu nước, nhưng thấy trang nào đăng tin cộng sản Việt Nam đang chiến đấu bảo vệ lãnh hải, chúng tôi chán nản không buồn xem mà chỉ thích trang nào sỉ vả cộng sản hèn thì mới có chút niềm vui …

(3) Chứ bác bảo chúng em còn phải làm gì bây giờ? Thất thập cổ lai hi rồi bác ạ!!! Bác còn nhớ chuyện Trạng Quỳnh ​giúp Vua trả lời sứ giả Tầu khi họ mang chai bịt kín cả hai đầu đố nước ta, muốn lấy nước phải làm cách nào? Quỳnh nói phải đánh phải đập mới lấy được nước. Bọn Tầu thấy nước ta có người thông thái bình tĩnh quá nên sợ không dám cất quân. Cứ thư thả xem hoa Cúc, hoa Quỳnh nở, chờ trăng lên sau đỉnh núi không hơn à bác, có chén rượu nhạt làm ấm bụng giữa mùa Đông xứ Úc này còn gì hạnh phúc hơn. Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên cả bác ạ. Bôn ba cũng không qua số mệnh…. 

Cho đến giờ này, chắc không còn người Việt Nam nào vẫn đặt tin tưởng vào đảng cộng sản Việt Nam “quang vinh”, vào chủ nghĩa Mác Lênin bách chiến bách thắng nữa, ngoại trừ những người đã, đang và còn phải dùng nó để tiếp tục duy trì quyền thế và địa vị đã một thời dựa vào đấy mà có được. Không một người Việt Nam nào có thể quên tội ác muôn đời khó gột rửa với những món nợ máu xương, những oan khiên, chết chóc, tù đầy… do họ gây ra cho dân tộc, cho đất nước hơn nửa thế kỷ nay. Và trên hết, lịch sử Việt Nam còn ghi thêm tội bán nước, phản dân của những người đã góp tay đẩy dân tộc vào thảm hoạ nô lệ Trung cộng này. Vậy cho nên bây giờ không cần và không còn là lúc chỉ ngồi yên chửi hay nói đi nói lại những điều hiển nhiên đó là đủ yêu nước mà phải, ngay từ trong giới hạn có thể của từng người, tiếp tay vào công cuộc chung để cứu nước. 

Câu nói Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách không phải là lời cường điệu nhất thời nào đó mà chính là nguyên tắc bất biến. Đồng thời không phải cả một khối gần chín chục triệu đồng bào bên nhà là cộng sản, song đấy mới là lực lượng toàn dân. Nếu chỉ vì con số nhỏ những người cộng sản đang nắm quyền mà xa lìa khối anh em, đồng bào kia thì có đúng không? Vận mệnh đất nước tuỳ thuộc vào ý thức chống ngoại xâm của những ai lúc này vẫn nhận mình là người Việt. Trong đêm thắp nến cho Quê hương do Cộng đồng người Việt Tự do Victoria – Úc châu tổ chức, đức Giám mục phụ tá Vincent Nguyễn Văn Long thuộc Tổng giáo phận Melbourne trong lời chào đồng bào trước khi phát biểu đã khẳng khái nói rất hãnh diện là một người Việt Nam. 

Tiếng nói phản kháng và những cuộc biểu tình của những cộng đồng người Việt hải ngoại với các phong trào, các tổ chức… chính là sự hỗ trợ hữu hiệu cho công cuộc đấu tranh của toàn dân như một cách hợp quần gây sức mạnh. Nếu chúng ta đấu tranh chỉ vì một tâm tình trong sáng bị thôi thúc bởi tình yêu Quê hương, muốn cùng chung trách nhiệm với đồng bào trong cơn quốc biến mà không vì tham vọng cá nhân, vì lợi nhuận, vì mong mỏi bất cứ đặc quyền đặc lợi nào thì làm sao lại sợ mắc mưu (?) cộng sản. Thậm chí, trong một buổi họp để chuẩn bị cho cuộc biểu tình, khi có những ý kiến bàn lui này nọ, rồi lại coi chừng “mắc mưu cộng sản” thì một người trung niên đã không dằn được sự bực tức mà phát biểu “Thà mắc mưu hơn là mất nước”. Điều quan trọng ở đây là lòng và trí từng người biết đặt vào đâu để cân nhắc và phán đoán thì mưu nào làm mờ được sự thật. 

Bằng chứng là từng cuộc biểu tình trong nước đều được nhận diện minh bạch. Nhìn vào những cuộc biểu tình phản đối Trung cộng của người dân khác với biểu tình quốc doanh lố bịch khi lúc này mà còn lo ca tụng bác và đảng. Người ta cũng nhìn ra và phân biệt ngay được bên cạnh các cuộc biểu tình của người dân yêu nước là việc làm của những nhóm người bạo động do kế hoạch và chủ trương của hai nhà nước cộng sản. Trung cộng bày trò cho côn đồ, du đãng đi đập phá và nhà nước cộng sản Việt Nam tiếp tay bằng cách không ngăn chặn vì họ liên doanh với nhau để tung hấng cho mối quan hệ mà ông Hồ chí Minh và tập đoàn cộng sản đã se kết là như răng với môi, gây tình trạng rối mù trong xã hội. Tình trạng những công ty bị đập phá tạo ra nhiều hậu quả như mất thăng bằng về công ăn việc làm của nhiều giới trong dân chúng vốn dĩ vẫn vô tư với vận nước và vô cảm trước thời sự, sẽ không phân biệt chân giả nên rồi khi không có việc làm thì quy oán cho việc biểu tình. Không chừng còn có tình trạng biểu tình chống biểu tình nữa. Đây không phải là mưu mà hiển nhiên là chính sách trí trá của cộng sản. 

Kết lại, nếu công luận đã biện phân được chân giả, thì cộng sản với những tội ác chỉ còn là một đối lực tăm tối phải loại trừ, không phải là nỗi sợ để chùn chân. Còn mất nước mới chính là nỗi kinh hoàng cần sợ trước mắt. 


Lao Động Việt hoạt động bán công khai tại Việt Nam

Mặc Lâm, biên tập viên RFA 2014-06-11
050_ONLY_0179449-600.jpg
Công nhân đánh bài trong giờ nghỉ trưa tại Cần Thơ hôm 10/8/2013.AFP photo

Liên đoàn Lao động Việt Tự do Là kết hợp của ba tổ chức Công đoàn độc lập Việt Nam, Hiệp hội đòan kết công nông Việt Nam và Phong trào lao động Việt đã ra tuyên cáo chính thức hoạt động tại Việt Nam như một tổ chức xã hội dân sự góp phần bảo vệ quyền lợi người lao động Việt.
ày 17 tháng 1 năm 2014 Liên đoàn Lao động Việt Tự do viết tắt là Lao Động Việt đã chính thức được thành lập tại Bangkok, Thái Lan. Tổ chức này nhằm giúp đỡ, bảo vệ quyền lợi người lao động Việt Nam trong nước cũng như khi họ xuất khẩu lao động tại nước ngoài. Lao Động Việt dựa vào những
điều khoản trong Hiến Pháp CHXHCN Việt Nam cũng như những chuẩn mực mà các tổ chức lao động quốc tế đưa ra để hoạt động do đó xét về tiêu chí tổ chức này hoàn toàn hợp pháp.
Tuy nhiên thực tế cho thấy chính quyền Việt Nam không những không hoan nghênh những thiện chí này mà còn thẳng tay đàn áp, bắt bớ bất cứ ai có ý định can thiệp vào những khoảng trống mà người công nhân không được bù đắp.
Những trường hợp nổi tiếng nhất vẫn được các tổ chức nhân quyền nhắc nhở là ba tù nhân lương tâm Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đỗ Thị Minh Hạnh vẫn đang bị giam giữ trong tù vì đã tranh đấu giành quyền lợi cho công nhân Việt Nam.
Trong bối cảnh đó Lao Động Việt tuyên bố hoạt động bán công khai tại Việt Nam là một thử thách cho chính tổ chức này nhưng cũng là một gánh nặng phải đối phó của nhà nước Việt
Nam khi vẫn còn giữ lập trường cứng rắn không cho phép người dân đứng ra tự bảo vệ quyền lợi lao động của mình đối với giới chủ.
Ông Trần Ngọc Thành, chủ tịch Lao Động Việt nói với chúng tôi lý do tổ chức quyết định hoạt động bán công khai vào lúc này, từ Áo quốc ông cho biết:
"Đã đến lúc chúng ta phải công khai hoạt động tại Việt Nam. Trong suốt 8 năm vừa qua từ trong nước cũng như bên ngoài cố gắng làm sao cho giai cấp công nhân Việt Nam có một nghiệp đoàn của mình đúng nghĩa để lãnh đạo người lao động nhưng trong thời gian qua nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã ra tay đàn áp. Khi công nhân Bình Dương hàng ngàn người xuống đường thể hiện lòng yêu nước trong đó có một số bị lạm dụng để kích động công nhân, đánh phá các công xưởng.
Từ năm 2006 đến nay đã có hàng ngàn cuộc đình công và thời điểm này đã có 5 ngàn cuộc đình công nhưng lúc nào người công nhân cũng đình công trong ôn hòa để yêu cầu giới chủ tạo điều kiện làm việc tốt hơn. Chúng tôi nghĩ cần phải công khai cùng với các tổ chức xã hội dân sự khác để hướng dẫn người
công nhân tranh đấu một cách hiệu quả hơn."
Luật sư Lê Thị Công Nhân, phó chủ tịch Lao Động Việt, một trong hai thành viên ban chấp hành trong nước cho biết:
"Chúng tôi luôn luôn lo lắng và phải suy nghĩ. Có hai khó khăn lớn đối với Liên đoàn Lao động Việt Tự do thứ nhất là nội bộ của chúng tôi cần phải thu hút thêm nhiều thành viên. Vấn đề liên lạc với nhau để cùng làm việc thì cũng là một trở ngại rất lớn với bản thân chúng tôi. Lao Động Việt được gom từ ba tổ chức khác nhau là Công đoàn độc lập Việt Nam, Hiệp hội đoàn kết công nông Việt Nam và Ủy ban Ủng hộ lao động Việt Nam vì vậy việc chúng tôi liên lạc, liên kết được với nhau là một điều khó khăn.
Thứ hai về phía chính quyền chúng tôi bị họ đàn áp và gây nên những tổn thất có thể nói rất là lớn. Cho đến nay những thành viên chủ chốt trong tổ chức của chúng tôi vẫn đang bị tù đày. Những khó khăn này tuy lớn nhưng chúng tôi đã dự liệu từ trước và chủ động chấp nhận đương đầu bởi vì chúng tôi không
còn cách nào khác."
000_Hkg9809420-250.jpg
Một công nhân biểu tình chống Trung Quốc tại Bình Dương hôm 14/5/2014. AFP photo
Lao Động Việt có lẽ là một tổ chức xã hội dân sự bị nhà nước nhìn dưới cặp mắt nghi ngờ và đầy ác cảm nhất vì vậy khi hoạt động mặc dù bán công khai nhưng sự nguy hiểm không hề giảm cho các thành viên của nó. LS Lê Thị Công Nhân trong vai trò chịu mọi áp lực từ chính quyền chia sẻ vấn đề này như
sau:
"Tổ chức Lao Động Việt nói về công khai thì hiện nay nó không thể công khai 100%. Chúng tôi công khai những người dám đương đầu với khó khăn cũng như nội dung công việc là nên công khai để cho dư luận trong nước và quốc tế biết đến tổ chức của chúng tôi và cần sự quan tâm và lên tiếng của họ khi
những thành viên của chúng tôi bị đàn áp.
Mảng còn lại chúng tôi gọi nôm na là bí mật, tất nhiên nó không có gì quá bí hiểm, chỉ đơn giản gọi là bí mật là để tránh những sự đàn áp và bắt bớ của chính quyền trong khi chúng tôi chưa hình thành được một tổ chức đủ mạnh và chặt chẽ."
Những áp lực của nhà nước đến từ rất nhiều hình thức mà trong đó nặng nề nhất là các bản án mang các cáo buộc không dính gì tới việc bảo vệ quyền lợi người công nhân. Để tránh tình trạng này Lao Động Việt cho rằng sự can thiệp từ các tổ chức lao động quốc tế là đáng dựa vào nhất, đặc biệt là Tổng liên đoàn Lao động Thế giới nếu Lao Động Việt được  tổ chức này công nhận. Ông Trần Ngọc Thành chia sẻ:

"Khi mà trở thành chính thức thì cộng sản Việt Nam không dám đàn áp. Thứ hai nữa trong thời gian ngắn vừa qua 153 nghị sĩ của đảng Dân chủ Mỹ đã lên tiếng đòi hỏi cho công đoàn hoạt động. Tôi nghĩ thời gian này chính quyền không thể đàn áp khát máu như trước đây. Anh em trong nước cũng như bên ngoài mặc dù đã lường trước được khó khăn sắp tới nhưng vẫn quyết tâm hỗ trợ anh em hoạt động công khai hay bán công khai trong nước."
LS Lê Thị Công Nhân cho biết khi chấp nhận đấu tranh thì bản thân bà và những thành viên của Lao Động Việt sẽ tiếp cận công nhân dưới nhiều cách để giúp đỡ và bảo vệ họ bất kể những trả giá mà bà đã biết trước:
"Những người trong nước thì chúng tôi đã xác định về tinh thần là sẽ đối mặt với sự đàn áp của nhà cầm quyền. Tôi tin chắc rằng nhà cầm quyền không hề có sự chuyển biến nào trong tư tưởng cai trị độc đoán đối với đất nước nói chung cũng như với lao động nói riêng, nhưng những hình thức đàn áp của họ đối với chúng tôi trong từng thời điểm sẽ có sự khác biệt, tức nhiên không loại trừ khả năng là nó sẽ tồi tệ hơn trước đây."
Cho đến hôm nay đã có gần hai mươi tổ chức xã hội dân sự công khai hoạt động trong nước vì những lý do khác nhau nhưng nhìn chung mục đích của các nhóm này không ra ngoài ý hướng tự bảo vệ mình trước những bất công, chén ép mà họ buộc phải đối diện. Lao Động Việt ra đời trong hoàn cảnh này đã tăng thêm niềm tin cho người cô thế mà tiếng nói của họ không tới được những nơi cần phải nghe và giải quyết.

Tại sao tôi nói xấu bác Hồ


Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Trước hết, để trình bày lý do hôm nay mổ (cò) “Tại sao tôi nói xấu bác Hồ”, tác giả xin bắt chước di chúc của bác ấy (sửa lại chút ít).

Ông Đỗ Phủ là người làm thơ rất nổi tiếng ở Trung Quốc đời nhà Đường có câu rằng "Nhân sinh thất thập cổ lai hy", nghĩa là "Người thọ 70, xưa nay hiếm".

Nǎm nay, tôi vừa tròn 70 tuổi, đã là lớp người "xưa nay hiếm" nhưng tinh thần, đầu óc vẫn rất sáng suốt, tuy sức khoẻ có kém so với vài nǎm trước đây. Khi người ta đã 70 xuân thì tuổi tác càng cao, sức khoẻ càng thấp. Điều đó cũng không có gì lạ.

Nhưng ai mà đoán biết tôi còn quét rác Kách Mạng, phục vụ tổ quốc, phục vụ nhân dân được bao lâu nữa?

Vì vậy, tôi mổ bài này, phòng khi tôi sẽ đi gặp ông bà tổ tiên, mà vẫn còn những kẻ chưa sáng mắt sáng lòng, tiếp tục thắc mắc tại sao tôi nói xấu bác Hồ.

Tôi hơi bị dông dài, nhưng bác Hồ còn dông dài hơn nhiều khi mở đầu di chúc của Người (xin xem di chúc bác Hồ). Dám mong qúy vị bạn đọc bỏ quá cho bác cháu chúng tôi, để giữ được kiên nhẫn mà đọc. Như đảng ta đang kiên nhẫn nhìn dàn khoan HD981 trêu ngai dân ta ngoài Biển Đông; đảng ta đang thư thả ngắm tàu quen phun nước, húc lủng tàu chấp pháp của ta; đảng ta “không có gì mà vội” với cảnh tàu chiến cải trang dân sự của anh Hai liên tục chơi đủ trò thảo khấu ngư dân ta đánh bắt cá trong vùng biển ta.. .

Tại sao tôi nói xấu bác Hồ? Lý do đơn giản thôi: bác ấy làm toàn chuyện xấu, chả lẽ tôi bẻ cong bàn phím để mổ tốt cho bác ấy à?

Bác Hồ xấu ở chỗ nào? Ôi chao, làm sao tôi nói ra hết được, và tôi cũng không đủ trình độ để nói hết cái xấu của Người. Tuy nhiên, điều này tôi cũng khỏi lo, vì đã có siêu giáo sư Gú Gồ lo; chẳng hạn như chỉ cần leo lên mạng oánh mấy chữ “Sự thật về Hồ Chí Minh” là thấy ngay một số cái xấu của bác Hồ, xấu có bằng chứng hẳn hoi chứ không xấu kiểu DLV, “còm” bừa lấy được mà chẳng cần dẫn ra chứng cứ .

Tại sao lại nói xấu người đã chết? Cái vấn nạn này rất chí lý chí tình, nên câu trả lời rất nhiêu khê dài dòng. Đối với người còn sống, cũng không nên “nói xấu” nữa huống chi với người đã nhắm mắt xuôi tay. Lại nữa, tôi là người hữu thần, theo đạo Chúa; đêm nào tôi cũng đọc Kinh Lạy Cha, trong đó có câu "Xin Cha tha nợ chúng con, như (xin cho) chúng con cũng (biết) tha kẻ có nợ chúng con.” Tôi hiểu mình muốn được Chúa tha tội, tôi cũng phải tha tội người khác.

Nhưng với kẻ có tội như bác Hồ là một trường hợp ngoại lệ đặc biệt. Tôi tin Chúa thông cảm cho tôi và dân tộc tôi, vì bác Hồ là tấm gương xấu khủng chưa từng có nhưng lại đang bị dựng lên một cách hoành tráng cực kỳ để các “cháu” noi theo bằng khẩu hiệu “Học tập và sống theo đạo đức bác Hồ”.

Oái oăm, trái khuấy hơn nữa, nhiều nhà KMLT (kách mạng lão thành) nay đã sáng mắt sáng lòng đòi “Thoát Trung”, “Thoát Cộng”, đòi đa nguyên đa đảng, thay đổi chế độ, nhưng các vị ấy lại vẫn cứ một mực ca ngợi bác Hồ.

Thưa các ngài LTKM, chứ ai đã đưa cả dân tộc VN vào tròng Tàu Cộng? Ai đã mang về nước cái chủ nghĩa CS mà ngay cái nôi đẻ ra nó đã đập đầu lôi cổ tổ sư xềnh xệch đi vứt ngoài bãi rác? Hãy chứng minh Nguyễn Thanh Trung đang sống ở Hà Nội không phải là con của bác Hồ và cô Nông Thị Xuân, chưa nói đến Nông Đức Mạnh bị báo chí quốc tế hỏi“Ông có phải là con của HCM không” bèn, “ai cũng là con bác Hồ cả”. Ai đã trình kế hoạch Cải Cách Ruộng Đất học đòi của Mao cho Xít Ta Lin duyệt để mở màn giết chết 172.008 (theo con số của nhà nước VNDCCC thú nhận) người dân vô tội? Ai đã phá hoại cuộc sống trong an bình thịnh vượng của đồng bào Miền Nam, để cào bằng cả nước xuống Xã Hội Chó Ngựa như hôm nay mà các ngài đang đòi thoát ra?…

Thế nên, ngày nào còn sống và còn sức (trí óc lẫn thể xác), ngày đó tôi còn có bổn phận “nói xấu bác Hồ”, khi bác còn bị dựng đứng làm gương xấu cho các thế hệ tiếp nối là những người sẽ nắm vận mệnh Dân tộc và Đất nước VN yêu qúy của tôi.


Mua cổ phiếu phải xin phép?

TT - Nhiều doanh nghiệp đã “lỡ” đầu tư vốn mua cổ phiếu tại nhiều doanh nghiệp khác hiện đang lo lắng do hoạt động này không nằm trong danh mục ngành nghề đã đăng ký kinh doanh. Tuy nhiên khi đăng ký bổ sung lại không được cơ quan quản lý chấp nhận.

Nhiều doanh nghiệp đang lo lắng trước nguy cơ bị “thổi còi” do đã tham gia đầu tư góp vốn, mua cổ phần của các doanh nghiệp khác - Ảnh: T.Đạm

Trong khi đó, theo nhiều chuyên gia, việc doanh nghiệp mua bán cổ phần, cổ phiếu của doanh nghiệp khác là hoạt động đầu tư bình thường, không phải là hoạt động kinh doanh nên không cần đăng ký.
Ôm cổ phiếu mà lo
“Việc doanh nghiệp góp vốn mua cổ phần tại các công ty không được đề cập trong Luật doanh nghiệp và các văn bản pháp lý liên quan, hiện chúng tôi đang chờ Bộ Tài chính trả lời nên chưa rõ có cần đăng ký hay không” - đại diện Sở Kế hoạch đầu tư TP.HCM cho biết.
Đ.DÂN ghi
Cuối tháng 5-2014, theo thông tin công bố của một doanh nghiệp ngành thực phẩm, toàn bộ 40 triệu cổ phiếu do doanh nghiệp này chào bán đã được năm doanh nghiệp, trong đó có hai doanh nghiệp ngành bất động sản và hai doanh nghiệp ngành vật liệu xây dựng, mua hết. Đây chỉ là một trong hàng loạt giao dịch mua bán cổ phiếu thành công giữa các doanh nghiệp được sở giao dịch chứng khoán TP.HCM và Hà Nội công bố hằng tuần.
Trao đổi với chúng tôi, lãnh đạo một doanh nghiệp tham gia mua cổ phiếu ngành thực phẩm nêu trên (đề nghị không nêu tên) cho biết vẫn thường xuyên sử dụng vốn nhàn rỗi đầu tư vào những cổ phiếu tiềm năng, chờ thị trường được giá sẽ bán lại để thu lợi nhuận. “Cũng như những công ty đại chúng khác, mọi hoạt động của chúng tôi, kể cả chuyện mua bán cổ phiếu của các doanh nghiệp khác, đều được công bố công khai nhưng chưa có cơ quan quản lý nào “hỏi thăm” hay khuyến cáo rằng hoạt động đó là vi phạm cả” - vị lãnh đạo này nói.
Giám đốc tài chính một công ty thương mại dịch vụ tại TP.HCM cũng cho biết khi có nguồn vốn nhàn rỗi và nhận thấy cơ hội, doanh nghiệp đầu tư vào một số mã cổ phiếu cảm thấy có tiềm năng. Hoạt động đầu tư này chủ yếu mua đi bán lại kiếm lời chứ chưa có ý định trở thành đối tác chiến lược của doanh nghiệp khác. “Trước đây tôi có lên Sở Kế hoạch - đầu tư TP.HCM hỏi để bổ sung ngành nghề nhưng được trả lời đó là quyền của doanh nghiệp và không cần phải đăng ký” - vị này cho biết.
Đại diện một doanh nghiệp tại quận Phú Nhuận - hiện đang nắm giữ cổ phiếu tại nhiều doanh nghiệp khác và cả cổ phiếu ngân hàng- cho biết từ năm 1992-2004 trong giấy phép kinh doanh của công ty có mục được góp vốn mua cổ phần của doanh nghiệp khác. Tuy nhiên đến năm 2004, Sở Kế hoạch - đầu tư TP.HCM hướng dẫn doanh nghiệp không cần phải xin giấy phép ngành nghề này vì đó là hoạt động bình thường và cũng không có mã ngành cho ngành nghề này.
“Chúng tôi vẫn còn giấy phép cũ có thể hiện được cấp phép hoạt động góp vốn mua cổ phần, điều lệ công ty vẫn ghi rõ là doanh nghiệp có hoạt động góp vốn mua cổ phần của doanh nghiệp khác. Tuy nhiên, sau này có xin thì đều bị gạt ra” - vị này nói. Sau khi nghe có thông tin cho rằng việc mua cổ phiếu có thể bị xem là vi phạm nếu không đăng ký kinh doanh, doanh nghiệp này đã cử nhân viên đến Sở Kế hoạch - đầu tư để hỏi lại nhưng câu trả lời vẫn vậy. “Các doanh nghiệp đều muốn đăng ký đủ ngành nghề kinh doanh với phương châm thừa còn hơn thiếu, nhưng với những ngành nghề doanh nghiệp không được đăng ký mà cơ quan cấp phép lại trả lời là doanh nghiệp đương nhiên được quyền làm như vậy thì doanh nghiệp không còn cách nào khác, nhưng vẫn rất lo” - vị này cho biết.
Được khuyến khích đầu tư cổ phiếu?
Trao đổi với chúng tôi, ông Hoàng Thạch Lân - trưởng phòng môi giới Công ty chứng khoán MHBS - cho biết thời gian gần đây một số doanh nghiệp đang nắm giữ cổ phiếu của các công ty đại chúng bày tỏ lo lắng về nguy cơ có thể bị “thổi còi” do trong danh mục ngành nghề đăng ký kinh doanh không có hoạt động mua bán cổ phiếu. “Đã có doanh nghiệp liên hệ với Sở Kế hoạch - đầu tư để đăng ký bổ sung nhưng bị từ chối, do hoạt động mua bán cổ phiếu không có trong danh mục ngành nghề” - ông Lân nói. Tuy nhiên theo ông Lân, việc góp vốn mua cổ phần là hoạt động bình thường của doanh nghiệp, bởi không có quy định nào cấm một doanh nghiệp góp vốn mua cổ phần một doanh nghiệp khác.
Ông Huỳnh Anh Tuấn - tổng giám đốc Công ty chứng khoán SJCS - cũng cho rằng theo Luật chứng khoán, Nhà nước có chính sách “khuyến khích, tạo điều kiện thuận lợi để tổ chức, cá nhân thuộc các thành phần kinh tế tham gia đầu tư và hoạt động trên thị trường chứng khoán nhằm huy động các nguồn vốn trung hạn và dài hạn cho đầu tư phát triển”. Hơn nữa, luật này cũng cho phép một doanh nghiệp được quyền mở tài khoản chứng khoán, tức là công nhận cho doanh nghiệp được đầu tư mua cổ phần của một doanh nghiệp khác nhưng phải công bố thông tin công khai và minh bạch theo quy định.
Cũng theo ông Tuấn, việc các doanh nghiệp đầu tư mua bán cổ phiếu các doanh nghiệp khác diễn ra phổ biến trên thị trường thời gian qua, thậm chí một số doanh nghiệp thành lập hẳn phòng đầu tư chỉ để tập trung vào hoạt động đầu tư tài chính. “Chỉ khi nào hoạt động mua cổ phần này không được công bố công khai minh bạch khi đạt tỉ lệ theo quy định hoặc có dấu hiệu thao túng giá, lợi dụng thông tin nội bộ để trục lợi... thì tổ chức hay cá nhân đó sẽ bị xử phạt vi phạm hành chính, thậm chí xử lý hình sự” - ông Tuấn nói.
Một chuyên gia chứng khoán cũng khẳng định trong thời buổi giá cổ phiếu tại nhiều doanh nghiệp xuống thấp hơn giá trị của bản thân doanh nghiệp như hiện nay, việc một doanh nghiệp nào đó tham gia góp vốn mua cổ phần một doanh nghiệp khác, sau đó thực hiện thâu tóm là điều hoàn toàn xảy ra. “Thay vì bỏ 10 đồng ra đầu tư rồi xây dựng thương hiệu, doanh nghiệp có thể đầu tư 10 đồng đó để mua cả một doanh nghiệp có giá trị đến 13 đồng và được cả thương hiệu. Như vậy doanh nghiệp này sẽ nhanh chóng thâm nhập vào một lĩnh vực tiềm năng với chi phí rẻ hơn nhiều so với việc phải đầu tư từ đầu và từng bước xây dựng thương hiệu” - vị chuyên gia này nói.
Luật sư Trần Xoa, giám đốc Công ty luật Minh Đăng Quang, cũng cho rằng theo quy định, với những ngành nghề không có mã ngành, doanh nghiệp vẫn được quyền đăng ký kinh doanh. Tuy nhiên, hiện nay cơ quan cấp phép lại không cho doanh nghiệp đăng ký nếu ngành nghề này không có mã ngành, hoặc ngành nghề không chuẩn theo từ ngữ ghi trong danh mục của Bộ Kế hoạch - đầu tư. “Như vậy là đưa doanh nghiệp đến chỗ vi phạm, nhưng trách nhiệm không cho doanh nghiệp đăng ký kinh doanh thì ai sẽ chịu?” - ông Xoa nói.
* Ông PHAN TRÍ HIẾU (Viện Nghiên cứu quản lý kinh tế trung ương):
Chỉ đăng ký nếu kinh doanh cổ phiếu chuyên nghiệp
Việc các doanh nghiệp mua cổ phần, cổ phiếu, góp vốn vào các doanh nghiệp khác không phải là một ngành nghề kinh doanh nên không cần đăng ký ngành nghề. Hơn nữa, không có ngành nghề nào là góp vốn, mua cổ phần, cổ phiếu cả. Tuy nhiên, nếu doanh nghiệp nào lặp đi lặp lại hoạt động góp vốn, mua cổ phần, kinh doanh mảng này một cách thường xuyên, tức là hoạt động theo ngành nghề “tự doanh chứng khoán”. Và theo Luật chứng khoán, họ phải đăng ký kinh doanh, đáp ứng các điều kiện kinh doanh, nếu không đăng ký kinh doanh thì họ sẽ vi phạm pháp luật.
Cũng theo ông Hiếu, Luật doanh nghiệp sửa đổi tới đây sẽ không yêu cầu đăng ký ngành nghề kinh doanh trong giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh, nghĩa là doanh nghiệp được kinh doanh những ngành nghề không nằm trong danh mục cấm. Tuy nhiên, ngay cả khi Luật doanh nghiệp mới được ban hành, nếu doanh nghiệp nào kinh doanh theo kiểu góp vốn mua cổ phần một cách chuyên nghiệp thì vẫn phải đáp ứng đầy đủ các điều kiện kinh doanh của Luật chứng khoán.C.V.Kình
Mong sớm tháo “vòng kim cô”
Theo luật sư Trần Xoa, Luật doanh nghiệp sửa đổi bổ sung hiện đang được góp ý theo hướng không ghi ngành nghề trong giấy phép đăng ký kinh doanh, trừ một số ngành nghề kinh doanh có điều kiện thì doanh nghiệp phải làm thêm một số thủ tục khác. “Việc sửa đổi này giúp tháo “vòng kim cô” cho doanh nghiệp, vì nếu không đăng ký ngành nghề trong giấy phép thì sẽ không bao giờ xảy ra chuyện doanh nghiệp kinh doanh không đúng nội dung đã đăng ký” - ông Xoa nói.

12/06/2014 07:27
HẢI ĐĂNG - ÁNH HỒNG

Chiến đấu cơ Trung Quốc bay quá gần phi cơ dân sự Nhật

TOKYO, Nhật (Reuters) - Chính phủ Nhật hôm Thứ Tư lên tiếng phản đối sau khi các chiến đấu cơ Trung Quốc bay “gần một cách bất bình thường” một phi cơ quân sự Nhật trên vùng Biển Hoa Ðông, theo lời bộ trưởng Quốc Phòng Nhật, ông Itsunoriu Onodera.

Ðây là vụ mới nhất trong hàng loạt các vụ phi cơ Trung Quốc khiêu khích phi cơ Nhật, trong lúc có tranh chấp biển đảo giữa hai nền kinh tế lớn nhất Á Châu.


Một phi đội Su-27 của Không Quân Trung Quốc. (Hình: Getty Iamges)

Vụ trước đó xảy ra hôm 24 Tháng Năm khi Nhật cho hay chiến đấu cơ Trung Quốc bay chỉ cách các phi cơ tuần thám của họ khoảng vài chục thước.

Các chiến đấu cơ loại Su-27 của Trung Quốc “bay quá ẩu khiến phi công Nhật cảm thấy có sự nguy hiểm,” ông Onodera nói với bộ trưởng Quốc Phòng Úc, ông David Johnston, hiện đang viếng thăm Tokyo.

“Tôi muốn giới hữu trách quân sự Trung Quốc, những người cho phép các hành động nguy hiểm này xảy ra phải có thái độ đàng hoàng hơn.”

Phía Bộ Quốc Phòng Trung Quốc chưa trả lời về phát biểu này của ông Onodera.

Bắc Kinh cho rằng các đảo trong vùng Biển Hoa Ðông, hiện do Nhật kiểm soát, có tên là Senkaku, phía Trung Quốc gọi là Diaoyu, là của họ. Trung Quốc cũng coi hầu như toàn thể khu vực Biển Ðông là của mình và có thái độ hung hăng khi gặp phản đối của các quốc gia trong vùng.

Bộ Quốc Phòng Nhật cho hay các chiến đấu cơ Trung Quốc “đến gần một cách bất thường” chiếc phi cơ trinh sát biển loại OP-3C và một phi cơ tuần thám điện tử YS-11EB trong khoảng thời gian từ 11 giờ đến 12 giờ sáng Thứ Tư.

Nguồn tin này không nói rõ phi cơ Trung Quốc đến gần tới mức nào, tuy nhiên cũng cho biết là không ai bị thương tích và không phi cơ nào bị hư hại.

Các chiến đấu cơ Nhật đã phải nhanh chóng cất cánh nghênh cản phi cơ Trung Quốc 415 lần trong thời gian 12 tháng qua, tính đến Tháng Ba, tăng 36% so với cùng thời gian năm trước. Bên cạnh đó, các tàu tuần duyên Nhật cũng thường xuyên rượt đuổi các tàu Trung Quốc xâm nhập hải phận.

Chính phủ Nhật nay đang muốn diễn dịch lại bản Hiến Pháp có sau khi Ðệ Nhị Thế Chiến chấm dứt để mở rộng sự hoạt động của quân đội, cũng như hợp tác quốc phòng với các quốc gia đồng minh. Một trong những điều bộ trưởng Quốc Phòng Úc sẽ đề cập trong chuyến công du lần này là mua tàu ngầm chạy diesel bằng do Nhật chế tạo. (V.Giang)
06-11-2014 4:12:29 PM

Hồ Chí Minh, một gián điệp hoàn hảo (Kỳ 1)


Huỳnh Tâm (Danlambao) - "...Rất tiếc có một số trí thức của đảng cộng sản vẫn âm u trí tuệ, không thấy được sự giả trá của Hồ Chí Minh để rồi viết lên lời ca tụng lộ liễu, không khác nào những mũi tên tẩm thuốc cực độc ám sát cả dân tộc Việt Nam, như những bài của Nguyễn Trọng Hoàn, Nguyễn Đăng Lâm..."

Chúng tôi khám phá cả hai (2) tập thơ "Ngục Trung Nhật Ký" (狱中日记) hay "Nhật ký trong tù" nguyên bản và sao lục, viết từ ngày 29 tháng 8 năm 1932 đến ngày 10 tháng 9 năm 1933. Khẳng định rằng, hai tập thơ này hoàn toàn không phải thủ bút của Hồ Chí Minh, bởi chúng tôi có nguyên bản tập thơ, cùng những bản công văn, báo cáo viết từ năm 1940 đến tháng 6 năm 1968, và thư pháp, nay công bố tư liệu cả một đời người của Hồ Chí Minh. Toàn bộ nội dung bí mật, bao quát những diễn biến điệp vụ, sẽ được tuần tự diễn giải trong mọi chi tiết, ngoài ra còn có những mật danh sử dụng vào việc công văn, báo cáo cho tình báo Hoa Nam, chưa hề tiết lộ như trong bài viết: "Hai trăm mười tám (218) bí danh, biệt danh, bút danh của Hồ Chí Minh". [1]

Bạn đọc chắc chắn nhận diện được Hồ Chí Minh là ai, tổ chức bí mật nào đứng sau lưng tạo dựng tên tuổi Hồ Chí Minh, sau khi có mặt tại Việt Nam với tư cách gì, tiếp nhận mệnh lệnh từ đâu, công văn, báo cáo gửi cho đầu não cấp lãnh đạo nào của họ Hồ, và Hồ thực hiện những gì thành công hay chưa kết quả, từ khi Hồ Chí Minh xuất hiện cho đến lúc chết, thể xác được bao bọc bởi lớp vỏ nào tinh vi nhất. Tất cả những hoạt động của Hồ Chí Minh đều nằm trong kế hoạch bí mật đã bao trùm lên đất nước Việt Nam cho đến ngày nay (2014).

Kính mời bạn đọc dùng kính lúp soi rọi, theo dõi tiến trình xây dựng nhân vật Hồ Chí Minh, khám phá muôn ngàn bí mật đã đem đến hệ lụy đối với dân tộc Việt Nam qua 2 tập thơ của họ Hồ. Trước hết, bạn đọc lưu ý nguyên bản và bản sao lục của tập thơ 1 và tập 2 không cùng nội dung, còn một điểm khác "động trời" hơn nữa là 2 tập thơ với 2 thủ bút khác nhau. Cuối cùng mời bạn đọc, cầm chìa khóa mở tung cánh cửa thực hư, đi tìm sự thực tung tích đời người qua kho tàng công văn, báo cáo thủ bút của Hồ Chí Minh và toàn bộ thư pháp. Chúng tôi nhất định tuần tự loan tải tư liệu bí mật thành nhiều ký trong loạt bài này. Và đôi lời đa tạ những bạn thân, chấp nhận tiếp cận tài liệu và dịch thuật hầu cống hiến bạn đọc. 

*
Năm 1945. Chu Ân Lai, Hồ Chí Minh và Mao Trạch Đông bí mật cụng ly tại Trung Nam Hải, trước khi đưa quân vào Việt Nam đồng chúc mừng chiến thắng. Nguồn: Tư liệu Hoa Nam.

Diễn giải nội dung của 2 tập thơ "Nhật ký trong tù" (狱中日记), theo nguyên bản và sao lục ở dưới, làm tiêu chuẩn khám phá 2 thủ bút không đích thực của Hồ Chí Minh, cùng so sánh từng nét thủ bút của hai (2) kẻ vô danh, và thủ bút công văn, báo cáo chính thức của Hồ Chí Minh đang lưu trữ tại Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CPC), Cục tình báo Hoa Nam (中国情报胸卡) cùng những thư pháp của Hồ lưu trữ tại Viện bảo tàng Cách mạngHà Nội, và Viện bảo tàng Hồ Chí Minh.

Hy vọng bạn đọc rút ra được một chứng nghiệm lịch sử, cho thấy nhiều vấn đề cần luận giải, ngõ hầu soi sáng nhận thức được Hồ Chí Minh là ai, đã bao lâu nay, tung hoành, khuynh đảo đưa đất nước Việt Nam trở về thời đồ đá, mà vẫn che kín được thân phận nấp trong một công cụ bí mật tuyệt hảo của Hoa Nam. Tuy thế, nhưng mọi sự vật đã có xuất hiện thì cũng có phơi bày sự thật, mọi bức màn phủ kín của Hồ Chí Minh cũng không ngoại lệ, bởi thời gian là một định luật chứng nghiệm thực giả. Và khi phát hiện con người giả, chính đảng viên phải bỡ ngỡ không thể chấp nhận vì họ Hồ đã tự phơi bày sự thực và hiện nguyên hình một gã cướp nước, dù tình báo Hoa Nam đã phủ lên thân xác Hồ Chi Minh bằng nhiều ngôn từ cung kính, tuyên truyền hướng dẫn dư luận phải gọi Hồ Chi Minh với danh xưng là "Cha già dân tộc". Hoa Nam còn dựng đứng và thần thánh hóa Hồ Chí Minh, đưa họ Hồ vào lòng dân tộc Việt Nam, tạo ra một huyền thoại dị hợm, buộc dân tộc Việt Nam công nhận từ cổ kim không có nhân vật thứ hai, kể cả Vua Hùng cũng không được vinh dự thần thánh này!

Hãy nấu chảy một sao lục tập thơ. "Nhật ký trong tù", thủ bút không để lại tên tuổi. 

Phiên bản, sao lục tập thơ "Nhật ký trong tù" vô chủ, viết từ ngày 29/8/1932 đến ngày 10/8/1933, hiện lưu trong tủ Hoa Nam. Khi sang đến tay "Bác" tập thơ khai man trẻ lại 10 tuổi (29-8-1942 đến 10-9-1943). Ban dịch thuật và sao lục ngụy tạo những năm không tương xứng với ngày Hồ Chí Minh lao lý trong nhà giam Trung Quốc. Nguồn: Tư liệu Hoa Nam.

Hoa Nam sao lục tập thơ "Nhật ký trong tù" lập thành một phiên bản mới, bởi đây là nét chữ của một tay mơ, không giỏi chữ Hán. Bút pháp của Hồ Chí Minh khác xa, có kiến thức hơn, mang phong thái của một người Hán trung lưu. Nay được lãnh đạo Hoa Nam giao công tác nhận đại một tập thơ bá vơ làm của mình và ngay bản thân Hồ Chí Minh cũng chưa bao giờ thấy nguyên bản "Nhật ký trong tù". Từ đó cho đến nay (2014) nhân dân Việt Nam chỉ thấy được tập thơ giả tạo này, chưa ai thấy nguyên bản, và do đó đã trở thành huyền thoại. Đảng và nhà nước Việt Nam cho trưng bày tại Viện bảo tàng Cách mạng Hà Nội, và Viện bảo tàng Hồ Chí Minh.

Hoa Nam sao lục lại tập thơ vô chủ trên, chứng tỏ Hoa Nam muốn giới thiệu tập thơ, thuật viết chữ Hán non tay, người ta có thể đoán được tuổi và người. Bút pháp cho thấy nhân vật này độ ngoài 50 tuổi, chưa mài ghế nhà trường, vì một khi viết, chữ Hán phải nằm trong ô kẽ của trang giấy, thẳng hàng không được viết cẩu thả, nói đến thơ ca càng khó hơn, khi viết, chữ không được to hay nhỏ phải đều nhau, và buộc nghiêm chỉnh thẳng hàng theo ô kẻ. Ở đây kẻ viết láu tháu, có tính buông trôi và bi quan. Còn một điều khác lạ nữa là tập thơ không ghi tên tuổi tác giả, điều này cho thấy chính tác giả vô danh của tập thơ này đã không tự tin về mình, có ít nhiều biểu lộ nội dung tập thơ quá tầm thường, cho nên không nhất thiết đề tên tuổi trên đầu tập thơ, tuy ít học nhưng ý thức được giá trị sống.

Theo hồ sơ mật của Hoa Nam mã số (pfzwhn32tt4875): "...Lúc bấy giờ người cộng sản cần cướp chính quyền bất chấp hậu quả, đào tạo một lãnh tụ cho Đông Dương quá khó, chi bằng thủ thuật tráo trở, vốn đã có biệt tài xoay xở, bấm độn tìm người cần kíp. Hoa Nam vận dụng mọi ma kế, bất chấp thủ đoạn để đạt đến mục đích riêng, chạy theo thời gian trong lúc khẩn cấp đang cần thành lập mật khu "Pác Bó" không thể đưa một người Hán vào biên giới Trung-Việt, dù Hồ Chí Minh đã có thừa bản lĩnh nhưng không thể đưa đến mật khu vào lúc này! Hoa Nam đã chọn lựa nhiều nhân vật cũng không phù hợp. Cuối cùng lấy quyết định chọn Hồ Chí Minh giả danh tộc Việt, vì Hoa Nam tìm mãi cũng không ra một người Việt có xu hướng chính trị Vô Sản. Trước đó, họ tuyển chọn được Nguyễn Ái Quốc, nhưng không may anh ta lại là người của KGB, và là tên gián điệp nhị trùng, làm tình báo cho Pháp với trách nhiệm tiếp cận, xâm nhập vào những nhóm người Việt sống tại Paris và tỉnh Marseille miền Nam nước Pháp, cuộc đời ngắn ngủi anh ta bị Moskva thủ tiêu. Người thứ hai được tuyển chọn là Nguyễn Tất Thành, sau đó ở tù Hương Cảng cũng không qua khỏi tử hình, vì tội làm điệp viên KGB. Năm đó Tất Thành hưởng dương đúng 40 tuổi (1892-1932).

Mưu đồ của Hoa Nam được xem đến đây tuyệt lộ, chọn người đã có chủ, thế nhưng nhu cầu làm sống lại Nguyễn Tất Thành mới quan trọng, muốn nối lại một nhịp cầu cách mạng cướp giựt, thay da đổi thịt, tô vẽ tiểu sử một nhận vật ở trong tầm tay của Hoa Nam, tuy nhiên bản năng sinh tồn phải vượt trội của một người gián điệp cần phải có, đi đôi với khả năng bẩm sinh thực tài trí, đối với Hoa Nam rất cần đến loại người này nhưng khó tìm.

Một lần nữa tình báo Hoa Nam thất vọng. Lúc này Lưu Thiếu Kỳ vừa kiêm nhiệm lãnh đạo Cục Hoa Nam, muốn chứng tỏ với Mao Trạch Đông về khả năng tình báo của ông. Lưu Thiếu Kỳ đưa ra nhiều giải pháp và Mao chấp nhận "Áo Đen Đông Dương", đề nghị tất cả thành viên thuộc cấp lãnh đạo Hoa Nam tìm kế hoạch khả thi nhất, thực hiện công tác đảo lộn Đông Dương.

Tuần lễ sau, những lãnh đạo Hoa Nam cho biết, hiện có lưu một thư mục báo chí xuất bản vô chủ, trong đó có tập thơ "Ngục Trung Nhật Ký" (狱中日记).

Lưu Thiếu Kỳ lấy quyết định sao lục tập thơ "Nhật ký trong tù" của vô danh nào đó ở Trung Hoa. Từ lâu Hoa Nam đã tậu được tập thơ này, nay đem ra thực hiện việc lớn, cho nên lãnh đạo Hoa Nam giễu cợt gọi nó là "Nhật ký trong tủ", ẩn ý muốn nói, tập nhật ký vô chủ lưu trong tủ không ngờ nay hữu dụng đem ra dùng với tên giả Hồ Chí Minh. Thế là phiên bản "Nhật ký trong tù" chào đời, cùng đi với người vô cảm đến một xứ xa lạ. Riêng nguyên bản "Nhật ký trong tù" tiếp tục ngủ yên vĩnh viễn trong tủ tư liệu; tuy trước đó, lãnh đạo cục tình báo đề nghị thiêu hủy tập thơ này.

Với một thủ đoạn mới, Hoa Nam dựng đứng nhân vật Nguyễn Tất Thành và cho sống lại, bằng cách Hồ Chí Minh tự nhận là Nguyễn Tất Thành vẫn sống và có sáng tác được một tập thơ Hán. Lương tâm của người bình thường không cho phép bóp méo mọi chân thực của một nhân vật khác, thế nhưng Hồ Chi Minh làm được, miễn sao người ta tin Nguyễn Tất Thành còn sống, chứng minh tác phẩm thơ "Nhật kí trong tù" đang có trên tay, ghi ngày, tháng, năm na ná trùng hợp năm Nguyễn Tất Thành sinh trưởng. Từ đó người chết, thơ vô chủ được cài cắm vào Hồ Chí Minh hứa hẹn đưa dân tộc Việt Nam vào một ngõ rẽ thống trị của Cộng sản phương Bắc.

Thậm chí sau này, nhân dân Việt Nam thờ phụng tập thơ cướp, bá vơ của Hồ Chí Minh, nó được luông tuồng trong thi ca Việt Nam, dù tập thơ không ra gì, đảng Cộng sản vẫn phải đưa vào chương trình giáo dục trong đảng và nhân dân, buộc ca tụng thánh nhân, làm vật gối đầu, đêm đêm ngủ yên ổn nhờ nằm mơ thấy "Bác". Trong chính trị Cộng sản không luận bàn nhân cách lương thiện, tình báo Hoa Nam cũng không ngoài mục đích cướp đoạt, một bộ phận vô luân lý với những xảo thuật bất minh không hề câu nệ (Xem Hậu Hắc Học - Lý Tôn Ngô), cướp một tập thơ vô chủ tạo ra bút pháp hiện diện, sao chép lại nguyên bản tập thơ hoán đổi phụ bản, tập thơ rẻ tiền không giá trị đưa vào giáo dục nhân dân Việt Nam học văn hóa Hán, lấy một thể xác đã chết từ lâu, phẫu thuật lại tráo người sống, lấy một con giun Nguyễn Tất Thành hóa rồng Hồ Chí Minh của Đông Dương.

Toàn Cầu Báo Trung Quốc (中国俱乐部) bình luận về tập thơ "Nhật ký trong tù" vô chủ và phiên bản mạo bút, tiếp theo Quân ủy Trung ương Trung Quốc(中国中央军事委员会CPC) thời Lưu Thiếu Ký, tiết lộ:

"− Hoa Nam, thực hiện một điệp vụ nan vấn, dàn dựng vở kịch đã đạt đến đỉnh cao chiến lược, độc đáo nhất trong đoạn Hồ Chí Minh nhăn nhó, tỏ ý không hài lòng 133 bài trong tập thơ "Nhật ký trong tù", viết từ ngày 29-8-1932 đến 10-9-1933, rất tiếc không đề xuất xứ, chỉ biết một lãng nhân nào đó người Trung Hoa, đương nhiên đồng chí Hồ Chí Minh cầm nhầm "Nhật ký trong tù", để rồi canh cánh bên mình một dấu ấn tiểu sử không lấy gì làm đẹp cho lắm.

Sau đó đảng Cộng sản Việt Nam của Hồ Chí Minh tạo dựng thêm một phiên bản hai mới hơn Hoa Nam nhưng không đúng thời gian tính:

- Phiên bản hai, "Nhật ký trong tù", sao lục bất minh, nội dung không thay đổi, tuy nhiên thêm vào 1 bài thơ mới, tổng cộng 134. Vấp phải lỗi lầm thay đổi năm xuất hiện tập thơ (29-8-1942 đến 10-9-1943), thay vì 29-8-1932 đến 10-9-1933. Thế là có đến 2 tập thơ phiên bản "sao y thất bổn" bản mới, xuấn hiện sau 10 năm, đưa đến thời gian không phù hợp cho tập thơ "Nhật ký trong tù" cũng vào năm ấy Nguyễn Tất Thành ở trong tù tại Hương Cảng.

Diễn biến thực hiện phiên bản hai "Nhật ký trong tù", miêu tả lãnh tụ Hồ Chí Minh khổ nạn, bi thương, lâm ly, và hấp dẫn theo nghĩa một câu chuyện tồi. Vào tháng 8 năm 1942, Hồ Chí Minh bị cảnh sát huyện Quế Hệ Hương (桂系乡), bắt tại biên giới Trung-Việt, giam những nhà tù của Tưởng Giới Thạch, sau đó di chuyển đến nhà tù huyện Tĩnh Tây (靖西), Thiên Bảo (天保), Đức Bảo (德保), Điền Đông (田东), Bình Qùa (平果县), Phù Tuy (扶绥县), Vũ Ninh (武鸣), Tân Dương (宾阳), huyện Vĩnh (荣), Nam Ninh (南宁), Long Tuyền (龙泉), Điền Đông (东填), Quả Đức (绩德), Long An (龙安), Đồng Chính (龙安), Bào Hương, 在主, Lai Tân (谭丽), Liễu Châu (柳州), Quế Lâm ( 桂林) thuộc tỉnh Quảng Tây广西. Và Túc Vinh Vu (足荣圩) tỉnh Trùng Khánh (重庆), di chuyển đi, di chuyển lại trên 30 nhà tù của 13 huyện tỉnh Quảng Tây và tỉnh Trùng Khánh. Ra tù ngày 10 tháng 9 năm 1943. Bọn Quốc Dân Đảng Tưởng Giới Thạch ác thực, đày ải "Bác" trải qua 1 năm "Bác" trong tù, thêm một lần nữa "Nhật ký trong tù" thủ vai giả mạc. Trong khi ấy Hồ Chí Minh sống nhởn nhơ và bình an tại vùng Việt Bắc giáp biên giới tư trị của người Choong. [2]

Ngoài ra còn có những con người Việt đáng khinh bỉ hơn cả Hoa Nam, họ đua nhau, ca tụng tập thơ "Nhật ký trong tù" để mưu cầu sự sống, vay mượn Hồ Chí Minh làm đầu mối sáng tác về những huyền thoại kỳ dị, dùng con chữ công phu thêu dệt, từ không tưởng mơ hồ, biến chúng thành ý tưởng chưa bao giờ hiện thực, vô hình chung biến những tác phẩm ấy thành phản tác dụng, thành những tác phẩm đần độn nhất, lưu truyền trong dân gian một thời đại để làm trò cười. Một tội ác khác, tập đoàn Hoa Nam (Cộng sản Việt Nam) nhồi nhét đưa vào giáo trình học đường tẩy não tuổi trẻ Việt Nam, ngoài xã hội cả nước học tập bình thơ, theo hướng chỉ đạo của "Bác", quyết chí ngu dân.

Rất tiếc có một số trí thức của đảng cộng sản vẫn âm u trí tuệ, không thấy được sự giả trá của Hồ Chí Minh để rồi viết lên lời ca tụng lộ liễu, không khác nào những mũi tên tẩm thuốc cực độc ám sát cả dân tộc Việt Nam, như những bài của Nguyễn Trọng Hoàn: "Nhật kí trong tù - những giá trị trường tồn". Nguyễn Đăng Lâm: "Nhật ký trong tù, văn kiện lịch sử vô giá, tác phẩm văn học lớn". Phương Thúy/VOV.VN: "Nhật kí trong tù" - Một hồn thơ trong một nhân cách văn hóa - Bằng ngôn ngữ đời thường, nôm na nhưng "Nhật kí trong tù"của Bác Hồ luôn được coi là áng văn mẫu mực.... ". NS Huy Thục: "Bác Hồ là vị cứu tinh cho nhạc phẩm của tôi". Lê Cường: Thơ tiên tri của Chủ tịch Hồ Chí Minh - một giá trị văn hóa v.v…. Chúng tôi không thể kể hết những thành phần trên, hẹn dịp khác. Hy vọng quý cây bút hãy sống thực lòng mình, viết bằng tâm tư can đảm, nhận diện, phân tích thủ bút của Hồ Chí Minh, đừng cầm nhầm hay lớn tiếng tung hô tên bán nước "cha già dân tộc".

Tập thơ "Nhật ký trong tù" vô chủ, được những nhà xuất bản và tái bản tại Hà Nội, mà Hồ Chí Minh cố ý cầm nhầm với ngụ ý đẩy đưa dân tộc Việt Nam cướp thơ Hán ư? Không như người Hán đến nước Việt Thường (Việt Nam) xem một con rùa 1.000 năm, trên mai có chữ Khoa Đẩu, dâng cho Đế Nghiêu (2358 TCN). Sau đó kẻ Hán cướp rùa chữ Khoa Đẩu, chạy trốn cho đến ngày nay.

Theo hồ sơ báo cáo của Hoa Nam, mật mã [vnđltq2587e45]: ".... khai thác trong giới Văn nghệ Việt Nam, cũng có những người mượn "Nhật ký trong tù" làm bùa hộ mạng hay lấy nó làm bước đường thăng tiến... Hoa Nam bảo trợ trên 16 lần tái bản....". Nguồn: Images Net.

Tình báo Trương Định Chế (张定制) gửi văn thư về Cục Hoa Nam có mật mã [vnđltq2587e45]. Cho biết những "bon chen" trong giới văn nghệ đảng Công sản và nhà nước Việt Nam, không phải là không có những tên tồi, chỉ biết sống theo lệnh hay vô tình gián tiếp làm việc cho Hoa Nam, họ không hay biết Hoa Nam âm thầm thực hiện chiến lược văn hóa Hán tràn vào đất nước Việt Nam, và những bài viết của họ ca tụng hết lời, hai tay bưng Hồ Chí Minh lên đỉnh cao thần thánh văn học, họ tính toán quyền lợi trên lương tri, chỉ biết chạy theo lợi, quên bẵng ngày sau có người phê phán, thực sự họ sống trong ý tưởng hành nghề viết văn thuê. [3]

Bài tham khảo của học giả Lê Hữu Mục, "Ngục Trung Nhật Ký" cũng khẳng định không phải của HCM. Xin trích nguyên văn dẫn chứng:

".....Một sự kiện bất thường hình bìa tập thơ ghi rõ ngày 29/8/1932 đến 10/9/1933. Khi sao lục và dịch thì lại sửa thành ngày 29/8/1942 đến 10/9/1943? Hồ Chí Minh vẫn còn đó không đính chính, giữ mãi thái độ lặng im cho đến ngày chết. Nếu Hồ Chí Minh làm ra những bài thơ này vào giai đoạn 1942-1943, tại sao Trần Dân Tiên (bút danh của Hồ Chí Minh) không đề cập tới những sáng tác của ông khi cho ra cuốn "Những Mẩu Chuyện về Đời Hoạt Động của Chủ Tịch Hồ Chí Minh" vào "1948? Đây là một cuốn sách được dịch ra nhiều thứ tiếng trong đó ông Hồ tự viết về mình, tự ca ngợi đánh bóng cá nhân ông ta. Những bài thơ hay như vậy mà ông không nhớ ra để ghi chép vào sách hay sao?" [4]

Chúng tôi tìm được nguyên bản tập thơ "Nhật ký trong tù" (狱中日记), thủ bút của kẻ vô danh. Cho thấy những phiên bản trước đây, phát xuất từ Hoa Nam, giả bút bản gốc, đủ chứng minh tập thơ này nhất định không phải của Hồ Chí Minh, càng nhận diện được tính giả trá của Hoa Nam và đảng cộng sản Việt Nam không bao giờ giới hạn mưu lợi-quyền. 

Tập thơ nguyên bản "Nhật ký trong tù" (狱中日记), với bút pháp dày dạn từ đầu bút tiết ra một lượng mực trung bình, viết nhẹ tay đều đặn, mạnh mẽ trong nét chữ sắc sảo nhưng không thoải mái, có trình độ học vấn, man mác sắc thái mênh mông, phong thái của một người Hán đã từng trải nghiệm cuộc đời. Nếu đem so sánh bút pháp nguyên bản của kẻ vô danh và phiên bản mạo nhận của Hồ Chí Minh "Nhật ký trong tù". Người ta nhận diện 2 bộ chữ khác nhau, lòi ra sự giả quá rõ ràng, nếu không có nguyên bản ắt nhiên khó ai biết được Hồ Chí Minh cướp tập thơ của thiên hạ, từ đây nhân dân Việt Nam có quyền ca ngợi "Hồ già cướp thơ". Nguồn: Hoa Nam lưu trữ nguyên bản "狱中日记" (Nhật ký trong tù).

Đã đến lúc đảng cộng sản Việt Nam và Hồ Chí Minh phải rút ra một bài học cướp tập thơ "Nhật ký trong tù" (狱中日记), hãy trả lại cho người ta, và tất cả những tập thơ đã ấn loát nay đóng khuôn triện đỏ (Bác Cầm Nhầm). Hy vọng "Bác" thực hiện được điều này!

Đất nước Việt Nam có quá nhiều chuyện lạ, nhất là thơ-văn tiếu lâm từ khi có "Bác" du nhập. Do nguyên nhân từ căn điểm phiên bản tập thơ "Nhật ký trong tù" (狱中日记), đưa đến mỉm cười chua chát, bởi lời thơ ấy của "Bác" đứng trên thời đại chưa bao giờ sáng lòa trong đêm đen tối của lịch sử Việt Nam hôm nay.

Cũng nên chú ý một cách tường tận, sau khi tập thơ lên kế hoạch điệp vụ, Hoa Nam mới vẽ thêm đôi tay bị xiềng, nắm chặt lại đưa lên, do đó không có tính cảm xúc. Chi tiết hơn, nguyên bản và phiên bản "Nhật ký trong tù" hai hình bìa khác nhau. Nguyên bản, vẽ đôi tay bị xiềng màu mực nhạt, còn phiên bản màu mực đen đậm và nhiều nét hơn, cho thấy dù Hoa Nam có thừa khả năng cho mấy hay khéo suy tưởng cũng có những điểm sơ hở bởi dối trá không thể nào che giấu sự thật cả đời.

Sau khi khám phá tìm hiểu cả 2 tập thơ nguyên bản và phiên bản "Nhật ký trong tù" của kẻ vô chủ trên.Trong đầu của chúng tôi, luôn luôn có cảm giác ám ảnh lành lạnh, biết được nguồn máy Trung Cộng sáng tạo lãnh tụ Hồ Chí Minh qua tập thơ, cùng lúc có những cán bộ cao cấp người Hán đưa vào cai trị Việt Nam bằng phương thức tráo người bất minh. Những thập niên sau này Trung Quốc trực tiếp đào tạo cán bộ lãnh đạo trung ương đảng cộng sản Việt Nam tại Viện Chính trị Quế Lâm.

Tiếp theo, chúng tôi khám phá được một kho tàng nguyên bản công văn, báo cáo bút tích đích thực của Hồ Chí Minh, hiện nay vẫn còn lưu trữ trong các cơ quan của Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CPC) hay Cục Hoa Nam tại Bắc Kinh. Nay chúng tôi công bố những tư liệu này, hy vọng nhân dân Việt Nam cùng nhau nhận diện Hồ Chí Minh là ai. Đảng cộng sản Việt Nam tôn vinh tư tưởng trần trụi của Hồ Chí Minh để làm một bình phong vì đảng cần sống trong vòng tay của Trung Cộng.

Những nguyên bút tích của Hồ Chí Minh đủ chứng minh, soi tỏ trước dư luận với những dữ kiện lịch sử 74 năm (1940-2014) đã đưa đất nước, dân tộc Việt Nam vào con đường tận cùng điêu linh, lạc hậu, mất lãnh thổ, lãnh hải, tất cả đều nằm trong kế hoach bành trướng của Trung Quốc.

Năm 1945, theo mật báo của Trương Định Chế (张定制) tình báo Hoa Nam, gửi bản tin từ Hà Nội cho Bắc Kinh:

- Báo cáo viên Hồ Chí Minh, trực tiếp gửi những công văn về Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CPC), từ đó trình lên Chủ tịch Mao Trạch Đông sau khi được chuẩn y chuyển đến Lâm Bưu, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Ân Lai, v.v... Cục tình báo Hoa Nam lưu trữ hồ sơ, văn kiện thủ bút của Hồ Chí Minh tại mã số (ythq159ha587).


Nguyên bản, Công văn mã số 380 của "Bác", cũng được lưu trữ tại Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CPC). Tất cả công văn viết bằng ngôn ngữ Quan thoại, trình độ học vấn đại học của một người Hán phong lưu, bút pháp dày dạn, chữ sắc bén ở phần đuôi, thiên hạ Hán cho đây là loại chữ mã tấu, nếu so sánh bút pháp của nguyên bản "Nhật ký trong tù" vô chủ kia và phiên bản, dĩ nhiên bút pháp của Hồ Chí Minh trội hơn trăm lần. Tuy nhiên cá tính khác thường, mẫu người lơ láo, mưu ma, chước quỉ chỉ thích hợp cho công việc gián điệp hơn là lãnh tụ, sau này Hồ Chí Minh vừa là gián điệp cho Trung Quốc vừa là lãnh tụ đảng Cộng sản Việt Nam, một vung tay trời tội ác. Nguồn: Nguyên bản, Công văn mã số 380, Hoa Nam lưu trữ.

Về nguyên bản, bút tích chữ Hán của Hồ Chí Minh, trong nội dung công văn mã số 380, viết theo thuật ngữ gián điệp, chứa những ẩn hàm đặc biệt có quá nhiều mật ngữ, thành ngữ, mật danh, mật mã, bí mật điệp vụ. Lối viết văn này chỉ để cấp lãnh đạo của đảng và bộ tham mưu điệp vụ mới biết thuật ngữ trong tài liệu, chỉ cần một dấu chấm trọng yếu, Bắc Kinh sẽ thảo ra một kế hoạch hành động, chứng tỏ "Dân Thụy" một gián điệp thượng thặng được đào tạo chính qui, thuở đó chỉ có Học Viện Võ Bị Quân Sư Chính Trị Hoàng Phố.

Vả lại, nếu công văn này bị đánh rơi hay mất cắp, người sở hữu khó hiểu nội dung của nó, tuy nhiên nếu công văn mã số 380 rơi vào những cơ quan tình báo quốc tế sẽ được giải mã tức khắc. Ắt nhiên, Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam chưa bao giờ thấy qua những công văn của Dân Thụy gửi cho Bắc Kinh, nếu đã thấy qua không khác nào kẻ trộm liếc mắt nhìn vào một toa "thuốc bắc" của "Bác" để rơi đâu đó. Cũng có thể tình báo đảng Cộng sản Việt Nam không dám giải mã bí mật "Bác bán nước" hay không đủ khả năng biết con chữ Hán, do đó những công văn của "Bác" tự nó đã bí mật, nhân dân Việt Nam không bao giờ biết được công văn mã số 380, chứa nội dung "tội tày trời" của Bác và Trung Cộng. Một lý do đặc biệt khác "Bác" bán nước không thể viết chữ Việt được xin thông cảm, hai nữa chữ Việt "Bác" viết không lưu loát, bởi "ý từ" không đủ miêu tả công văn chứa đầy ẩn nghĩa của một gián điệp cần chuyên chở.

Chúng tôi quá lý thú, sau khi khám phá được người giả, việc giả hiện nguyên hình Hồ Chí Minh qua tên Dân Thụy, tất nhiên phải công bố và để hết tâm trí giải mã nội dung nguyên bản những công văn bí mật, cùng lúc phân tích những diễn biến và chi tiết "trùng trùng điệp điệp" qua những điệp vụ của Dân Thụy, tiếp theo tuần tự giải mã 214 công văn, báo cáo còn lại. Cũng là một dịp tặng cho đảng Cộng sản Việt Nam những tài liệu về "Bác Hồ" tài tình để chiêm ngưỡng.

Mời bạn đọc bước qua một thế giới ngôn ngữ gián điệp, tìm hiểu nguyên văn, bút tích của Thành viên Chính trị Cục Tình báo Trung ương Trung Quốc. Mật danh Dân Thụy (thứ 220 của Hồ Chí Minh), đại biểu Chính trị Cục Việt Cộng. Công văn gửi:

- Công văn mã số 380 (năm Thìn). (1)
Ngày 26 tháng 3 năm 1947 (Thìn).
Trung Hầu Đài Lải. (2)
Yết kiến thiết đảng chí tài liệu. (3)
Trung Cộng Trung ương. (4)
Quốc gia đảng có 20 năm cách mạng, lịch sử đặc biệt là (85 tháng 9) với 1 năm trừ bị phiến tranh. (5)
Cố nhiên phong phú "họp bảo quý linh nghiệm" với Việt Nam. (6)

"Trường kỳ kháng chiến và chiến tranh", tiến tới tái thiết quân đội, củng cố chính quyền kiến lập tân dân xã hội chủ nghĩa, kinh tế, chính trị, và văn hóa Hán theo "chỉ thị của Chủ tịch Mao", có nhiều ý nghĩa vì chúng ta yêu cầu "hệ thống giới thiệu phát xuất" do chúng ta liên hệ với "tài liệu và văn kiện". (7)

1 ‒ Quan hệ Trung cộng cách mạng kinh nghiệm những "mấy vấn đề lịch sử". (8)

2 ‒ Hoàn toàn "qui phục chân lý" của Chủ tịch Mao Trạch Đông. (9)

3 ‒ Đồng chí Mao Trạch Đông yểm trợ quân sự, tin tưởng với tất cả chiến tranh, giáo dục tài liệu như "Dân chủ cách mạng chiến lược" và "Vấn đề chiến tranh đối với ông Thầy" (Mao Trạch Đông) đã tuyển chọn tôi (Hồ) "đúng lúc và cần thiết". (10)

4 ‒ Làm lại "3 phong trào kinh nghiệm", chúng ta tiến tới dịch lại những văn kiện của phong trào. (11)

5 ‒ Trung cộng Trung ương cho cách mạng có liên hệ với chính quyền kiến thiết dân quyền và "bạch gủi" (da trống) làm "viền nhiều vấn đề", lấy chỉ thị tạo thị uy, lãnh đạo, cải tạo trong đảng, có sức lực để tự "giống như cái kiến" (gương) tự xoi thấy mình. (12)

6 ‒ Liên hệ Quốc tế với Trung cộng vấn đề phân tích tình báo "Tây tốc cho mọi quảng bá đến người bên ngoài đảng để nghe chương trình phát thanh". (13)

7 ‒ Vì "bảo chúng" (cải tạo) có thể cấp tốc cho người ta nghe, những báo cáo tăng thêm liên hệ với thời gian. (14)

Thành viên chính trị cục tình báo trung ương.

Đại biểu chính trị cục Việt Cộng.

Ký tên

Dân Thụy (Mật danh thứ 220 của Hồ Chí Minh)

Những nơi lưu trữ công văn mã số 380.

- Đại thuận mật mã: 8.10/16.
- Trung cổ thâu mật mã: 11.50/16.
- Cục tình báo Hoa Nam.

Mao Trạch Đông xem bản báo cáo chính trị và văn bản "Chính phủ Liên minh" của Hồ Chí Minh. Tướng quân Chu Đức báo cáo thêm bằng miệng một số vấn đề hiện tình Việt Nam. Nguồn: Quân ủy Trung ương Trung Quốc.

Giải mã, nguyên văn, bút tích của Thành viên Chính trị Cục Tình báo Trung ương Trung Quốc (中央情报局的成员政治部主任). Mật danh Dân Thụy (thứ 220 của Hồ Chí Minh), đại biểu Chính trị Cục Việt Cộng (代表当地的越南共产党的政治). Tuần tự, diễn biến theo nội dung công văn, và mọi chi tiết trong 14 điệp vụ do Dân Thụy thực hiện:

(1) Công văn. Mã số 380 (năm Thìn). 调度: 代380码. Ký tên gián điệp Dân Thụy (人瑞). Mật báo, gửi đến Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CPC), trước đó đã gửi những công văn và báo cáo có mã số 001 đến 379.

Ngày 26 tháng 3 năm 1947 (Thìn). Gửi công văn mã số 380.

(2) Nơi gửi đi: Quân ủy Trung ương Việt Cộng. Nơi nhận: Cộng hòa Nhân dân Giải phóng Trung Cộng (共和国中国人民解放).

(3) Dân Thụy (Đệ) gửi Mao Trạch Đông (Huynh) tài liệu báo cáo mọi chi tiết. (胡志明毛泽东发送一份详细的报告文件).

(4) Kính thưa: Quân ủy Trung ương Trung Cộng (CPC) và Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA). 尊敬的中共中央军事委员会(CPC), 和人民解放军(PLA).

(5) Từ lúc đảng ta đứng lên vận dụng cách mạng vô sản, cướp được chính quyền thành lập nhà nước Trung Cộng, cho đến nay lịch sử đảng đã trải qua 20 năm; đặc biệt cuộc "cách mạng 85 tháng 9" dẫn đường đảng thành công. (国民革命党有20年来,特别是历史(85月),1年战争储备刀片).

Hồ Chí Minh đề nghị Trung Quốc tạo điều kiện thành lập nhà nước Việt Cộng, lấy kinh nghiệm lịch sử "cách mạng 85 tháng 9" (Cuộc nội chiến lần đầu tiên - 第次国共内战) nhằm thực hiện cuộc cách mạng tương tự tại Việt Nam.

(6) Cố nhiên, tôi (Dân Thụy) còn nhớ năm đó (1945) chiến thắng lớn, nhờ kinh nghiệm trừ bị quân sĩ, quân lương phong phú, chuẩn bị hoàn chỉnh trước chiến tranh, khai trừ được những "Kẻ phản bội kháng chiến" (抗日时期的汉奸), (Ám chỉ chính quyền phe Quốc gia), ta đã chiến thắng cướp được chính quyền, cũng phải kể đến chiến công của tập đoàn cố vấn quân sự quyết tâm đào tạo được một lực lượng dân quân Việt Nam cùng dưới cờ đảng Ta (Trung Cộng) mạnh mẽ chiến đấu, sức mạnh của quân đội ta độc thủ, bảo đảm đáp ứng nhu cầu chiến trường Việt Nam (确保您满足越南战争), nay đã chiến thắng, nhờ ơn đảng phối trí quân đội nhiều kinh nghiệm quả nhiên tài tình. Tất nhiên, chúng ta đã trải qua nhiều gian lao với tinh thần cách mạng cao và nhất định Việt Nam cũng sẽ trong lục địa đất nước Trung Quốc (越南也将在中国大陆的国家给予).

(7) Trường ký kháng chiến và chiến tranh, tiến tới tái thiết quân đội, củng cố chính quyền kiến lập tân dân xã hội chủ nghĩa, kinh tế, chính trị, và văn hóa Hán, đồng ý thực hiện theo chỉ thị của Mao chủ tịch. Chúng tôi yêu cầu chính trị cục "tình báo" trung ương khởi động tuyên truyền giới thiệu chủ nghĩa vô sản đi sâu vào quần chúng Việt Nam, và xin được trực tiếp liện hệ với tài liệu, văn kiện có nhiều ý nghĩa cách mạng vô sản.

Vừa rồi, quân ta đối mặt với những mối đe dọa đến từ quân Pháp tại biên giới Việt Nam-Trung Quốc, đảng Ta sáng suốt lấy quyết định bí mật gửi thêm quân đội( 军事 ) cùng nhóm tư vấn, chỉ đạo tiến quân vào Việt Nam, buộc quân Pháp ra khỏi Việt Nam. Như trước đây Huei (bí danh Hồ Chí Minh) chấp nhận hoạch định chiến lược của Mao chủ tịch (毛泽东) đã từng cho rằng đảng ta khôn ngoan và vững chắc, có như thế mới bảo vệ được biên giới Việt Nam vì an ninh cho Trung Quốc.

Nhắc lại công văn "bản chất lịch sử" mà Hồ Chí Minh ký tên (Huei), tuy lúc ấy chấp nhận nguy hiểm trước tình trạng đối mặt với Moscow, đổi lấy sự hỗ trợ của Chủ tịch Mao, và đáp ứng được những yêu cầu của Huei, như cho phép thành lập Cộng hòa Nhân dân Việt Nam vào tháng 8 năm 1945, cùng lúc đó tránh được quân Pháp, phát động cuộc chiến tranh toàn diện xâm lược biên giới Tây Nam Trung Quốc như trước đây.

Ngày 19 tháng 12 năm 1946, Dân Thụy vui mừng, lúc đó quân đội Trung Quốc thừa dịp kháng cự anh dũng, đánh bại, bao vây một số lực lượng quân đội đảng phái chính trị Việt Nam và đã "truy quét sạch" (扫荡).

Hiện tại Dân Thụy vẫn tuân thủ các điều khoản của Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc (中华人民共和国), thời gian này VN-TQ liên kết lên án Liên Xô "chủ nghĩa bá quyền " (霸权主义). Liên Xô thực hiện "chủ nghĩa bá quyền trong khu vực" (地区霸权主义), và "chủ nghĩa bá quyền mặt trận quốc tế" (反霸国际统一战线). Dân Thụy đồng ý lời kêu gọi của Mao chủ tịch "vô sản toàn thế giới cùng nhau chống lại Liên Xô" (人民日报).

Tình hình vào thời điểm đó, tháng 1 năm 1947. "Báo nhân dân hàng ngày (人民日报) đã loan tin Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh, kịch liệt chống Liên Xô. (人民日报报道胡志明,毛泽东在1947,年苏联). Dân Thụy, thay mặt các nhà lãnh đạo đảng tại Việt Nam (gồm đảng viên VN và TQ). Trân trọng báo cáo mọi diễn biến hàng ngày, chuyển về Quân ủy Trung ương Trung Cộng. [5]

(8) 1 ‒ Việt Nam phải trải qua những kinh nghiệm cách mạng quan hệ với Trung Cộng (mấy vấn đề lịch sử Việt Nam liên hệ Trung Quốc) 中国与越南的端口发生了革命性的经验关系(中国在越南历史上的事宜).

Hồ Chí Minh "Cha già dân tộc" Việt Nam, bí mật đến Bắc Kinh tìm viện trợ nơi Mao Trạch Đông. (越南秘密到北京寻求毛泽东的帮助胡志明"的民族之父"). 

Trung Quốc bí mật thành lập đại diện Trung Cộng tại Hà Nội dưới sự lãnh đạo Hồ Chí Minh, nhưng tình hình xã hội không theo ý tưởng mong muốn của Trung Quốc, phần lớn miền Bắc có những vị trí chiến lược, các hải cảng, giao thông, thành phố, vùng lãnh thổ và cơ sở tài sản khác ở Việt Nam vẫn còn nằm trong tay của quân đội Pháp, còn phía Việt Nam tính từ biên giới sang Việt-Trung hoàn toàn do quân đội Pháp kiểm soát. Hai đảng Việt Nam-Trung Quốc và chính phủ, các cơ quan lãnh đạo quân sự chỉ được di chuyển từ Hà Nội đến phạm vi vùng rừng núi, đã kiểm soát được trên bản đồ "da beo" của miền Bắc Việt Nam.

Thời điểm này, Hồ Chí Minh chưa có ảnh hưởng nào đối với cộng đồng quốc tế. Do đó, không có quốc gia nào công nhận nước Cộng hòa Dân chủ Việt Nam, những tổ chức quốc tế làm ngơ mối quan hệ này. Dân Thụy nhờ Trung Cộng giới thiệu liên lạc với thế giới bên ngoài. Theo một số truyền thông Phương Tây đã loan tải:

"- .... Những nhà lãnh đạo của Cộng hòa Hồ Chí Minh là một "bóng ma" của Trung Cộng. Vì vậy, Việt Nam không có vị trí trên trường quốc tế, tệ hại hơn không nhận được bất kỳ viện trợ nào từ bên ngoài...".

Hồ Chí Minh viết một lá thư tay gửi Mao Trạch Đông, yêu cầu cho phép trực tiếp liên lạc với Chu Ân Lai, Lưu Thiếu Ký, Đặng Tiểu Bình và Đặng Dĩnh Siêu. Mục đích duy trì mọi liên lạc bí mật, bức thư đầu tiên, Hồ Chí Minh gọi Đặng Dĩnh Siêu "Ân Tỷ" (恩哥). Đôi lúc Hồ Chí Minh viết thư gọi Chu Ân Lai và Đặng Dĩnh Siêu là "Đại huynh và tỷ". Hồ, tin cậy Chu Ân Lai thường viết thư "Nhớ anh Trai thay mặt đệ, hỗ trợ, vận dụng uy tín giúp cho (công ty) của đệ được phát triển, hy vọng (cửa hàng) của chúng đệ mạnh mẽ, ảnh hưởng của anh Trai có khả năng hướng dẫn những cán bộ tình báo chu đáo hơn, từ đó xây dựng lực lượng cho sau này, họ sẽ trở lại Việt Nam bằng khả năng phục vụ tuyệt vời, và các cửa hàng (kinh doanh) trong những năm gần đây, khá tốt, từ đó Ta có nhiều cơ hội giành chiến thắng, đệ xin gửi đến huynh đôi lời chân thành. Cuối thư chữ ký bút danh Hồ Chí Minh".

(Công ty) mật ngữ tình báo, trung tâm điều phối tình báo bí mật. (Cửa hàng) những cơ sở tình báo bí mật. (Kinh doanh) nơi nhận và gửi mệnh lệnh của tình báo. Hồ Chí Minh hoạt động gián điệp cũng phải qua những đường dây bí mật trên, tuy nhiên có mật mã riêng theo lệnh khẩn và thông qua kiểm tra bằng mật thư.

(9) 2 ‒ Hoàn toàn qui phục dưới chân lý Chủ tịch Mao Trạch Đông. (毛泽东主席的完全投降了真相). Lãnh đạo đảng Cộng sản Hồ Chí Minh ở Đông Dương chưa hẳn vui mừng tháng 8 năm 1945, bởi Trung Quốc đang bất lực viện trợ cho tiền tuyến chống Pháp tại Việt Nam, cũng vì thế Hồ Chí Minh được Trung Quốc khuyến khích rất nhiều về sự chịu đựng chờ viện trợ. Hồ, tranh thủ lấy quyết định thiết lập liên lạc với Đảng Cộng sản Trung Quốc bằng điện báo, và yêu cầu Trung Quốc viện trợ khẩn cấp, tiếp theo gửi công văn đến Bắc Kinh cho biết vào tháng 9 năm 1949, Dân Thụy giới thiệu Lý Bích Sơn (李碧山), nhập khóa đào tạo cán bộ cao cấp đã biết nói tiếng Trung Hoa thành thạo. Sau đó Lý Bích Sơn (李碧山) hành nghề thương gia đại diện Đảng Cộng sản Đông Dương tại Bắc Kinh, xây dựng một trung tâm viện trợ cho cuộc chiến tranh giải phóng, trung tâm tiếp nhận viện trợ vũ khí, đạn dược và yêu cầu Quân ủy (CPC) viện trợ y tế, tài chính. 

(10) 3 ‒ Tiểu đệ Dân Thụy, hoàn toàn tin tưởng Đại huynh Mao Trạch Đông với tất cả yểm trợ quân sự cho cuộc chiến tranh, dưới sự giáo dục của Đại huynh như tài liệu "Dân chủ cách mạng chiến lược" và "Vấn đề chiến tranh đối với ông Thầy cách mạng" (Mao Trạch Đông). Tiểu đệ đã có một ông "Thầy", nhớ lại ngày đó Tiểu đệ (Hồ) được tuyển chọn đúng lúc và cần thiết cho hành động ngày nay. (毛泽东同志的军事支持, 所有的战争, 如教材(供他"大师" 民主革命战略和战争问题的信任(毛泽东)选择了我(何)及时和必要的).

(11) 4 ‒ Dân Thụy, lập lại 3 phong trào cách mạng vô sản, áp dụng cho Việt Nam bởi kinh nghiệm của Trung Cộng đã thành công, và chúng ta tiến tới dịch thuật lại những văn kiện của phong trào. (重做3运动的经验,我们进行翻译运动的文本).

Mao rất quan tâm đến cuộc chiến Việt Nam, mỗi giai đoạn của chiến dịch đều được hướng dẫn cụ thể. Khẩn cấp gửi trên 10.000 cuốn sách tặng Dân Thụy "Dân chủ cách mạng chiến lược" (民主革命策略) và "Vấn đề chiến tranh du kích" (问题游击战). Chủ yếu phát hành trong giới chính trị viên và quân cán chính cao cấp, sau đó mới đưa vào đại học, trường sĩ quan lục quân Trần Quốc Tuấn v.v...

(12) 5 ‒ Dân Thụy xin phép, Quân ủy Trung ương Trung cộng (CPC) thành lập mặt trận cách mạng Đông Dương buổi đầu liên hệ với chính quyền cũ theo phương thức "nhận vào đồng hóa" như trước đây Trung Cộng đã kiến thiết dân quyền vô sản tại Trung Quốc. Trên nguyên tắc dùng chính sách "bạch gủi" (da trống) làm viền cho nhiều vấn đề cai trị, lấy chính sách Đảng tạo thị uy, cai trị bằng phương thức "da trống" bao phủ xã hội, tuyên truyền chuyên chính vô sản, giáo dục "cải tạo" xã hội, trong ngoài đảng. Lãnh đạo xây dựng quyền lực mạnh, vận dụng phong cách tự phê và kiểm điểm giống như cái kiến (gương) tự xoi thấy mình. [6]

(13) 6 ‒ Được phép liên hệ ngoại giao Quốc tế ngoài Trung Cộng, vấn đề tình báo tại Việt Nam nên thành lập nhiều chương trình phát thanh, hướng dẫn nhân dân nghe theo một hướng cách mạng, phân tích học thuyến Mao chủ tịch, quảng bá phương thức đấu tranh của Quốc tế vô sản, đem tiếng nói của Đảng đến với người bên trong và ngoài đảng. [7]

(14) 7 ‒ Trong mỗi báo cáo ghi chú liên hệ và tăng thời gian đối phó (thời gian liên hệ và ngoại giao với quân Pháp-抑制和时间联系了法国), có thể cấp tốc trên chiến trường nhưng phải có nhiều binh sĩ trải rộng khắp nơi. Về thuyết phục nhân dân VN, chỉ cần khoáy động khủng bố tinh thần, thậm chí dùng đến quyên tắc sức mạnh vũ trang đàn áp. (为了说服听众,只是用创伤,甚至使用暴力的力量).

Trương Ngọc Phượng (张玉凤) thư ký riêng của Mao Trạch Đông. 
Nguồn: Tư liệu Hoa Nam.
Trương Ngọc Phượng (张玉凤) thành viên Hoa Nam, thư ký riêng của Mao Trạch Đông, ghi chú vào sổ trực:

- Sau khi Mao Chủ tịch đọc công văn mật mã số 380, liền vẫy tay ra lệnh miệng: Sẵn sàng trả giá: ".. Hỗ trợ anh em Việt Nam, là nhiệm vụ của chúng ta, chúng ta thảo luận lần cuối, sẵn sàng để gửi nhóm cố vấn quân sự sang Việt Nam, giúp chống lại hiểm hoạ quân Pháp và những người dân Việt Nam khó bảo, hãy viện trợ quân sự khẩn cấp vào lúc này, trước mắt đáp ứng chiến trường". Sau khi Mao hồi báo, Hồ Chí Minh rất vui mừng chuyển văn thư đến đa tạ "....Nhận được hỗ trợ của anh lớn (Mao Trạch Đông), tôi vốn đã tự tin".

Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CPC) nhanh chóng lấy quyết định viện trợ cho HCM dựa trên hướng dẫn của Mao Trạch Đông. Tiếp theo, gửi một phái đoàn cố vấn chiến lược đến Việt Nam để kiềm chế hoạt động của quân Pháp. Trong khi đó Trung Quốc gửi thêm 1.200 quân sĩ pháo binh đầy đủ vũ khí, một lượng súng máy khổng lồ trị giá 90.000 Bản Anh (余发英) và các thiết bị khác, đang bắt đầu vận chuyển đến chiến trường Việt Nam. Những nhóm tư vấn có nhiều kinh nghiệm chiến đấu và thừa khả năng lý thuyết quân sự và chiến thuật, thành phần cụ thể chia thành 4 nhóm.

Quân đội triển khai một bộ phận tương ứng (bao gồm Sư đoàn, trung đoàn, tiểu đoàn) mỗi bộ phận tư vấn có đầy đủ các cố vấn quân sự và cán bộ huấn luyện binh sĩ, cuối tháng 7 năm 1947, nhóm cố vấn quân sự đến Việt Nam, họ đã từng công tác tại Việt Nam, nay chính thức trở lại với nghĩa vụ Quốc tế. Riêng Vi Quốc Thanh (韦 国 清) đã đến Việt Nam nhiều lần với tư cách bí mật, nay làm Trưởng phái đoàn cố vấn quân sự. Mai Gia Sanh (梅 嘉 生), Phó trưởng đoàn tư vấn quân sự, Đặng Dật Phàm (邓逸凡) Phó trưởng đoàn tư vấn chính trị, và Mã Tây Phu (马西夫) lãnh đạo đoàn tư vấn hậu cần. 

Vi Quốc Thanh (韦 国 清) được xem một nhà tư vấn quân sự của Quân ủy Trung ương Việt Nam và lãnh đạo chỉ huy chiến trướng. Cùng lúc Trung Cộng gửi sang Việt Nam những chủ lực mạnh gồm Sư đoàn 304, Sư đoàn 308, và Sư đoàn 312 phản công.

Trước đó Trần Canh (陈赓) đã có mặt tại Việt Nam không thuộc đoàn tư vấn quân sự, nhưng ông được (CPC) bổ nhiệm mệnh toàn quyền, tất cả những đoàn cố vấn hoạt động bí mật đối phó với quân Pháp. Mật mã hiểu nhau giữa đoàn cố vấn và Hồ "Đảng anh em và hàng xóm thân thiện" (向兄弟党和友好邻邦) về sau làm câu chú ngoại giao. Lần đầu tiên trong lịch sử đảng Cộng sản Trung Quốc nghiêm túc công bố "nghĩa vụ quốc tế cộng sản", giúp họ Hồ trưởng thành, dày dạn kinh nghiệm cướp chính quyền Việt Nam, ông trở thành trục cách mạng Đông Dương.

Ngoài ra còn có nhóm tư vấn Trung ương, lãnh đạo toàn diện cuộc chiến Đông Dương gồm Mao Trạch Đông (毛泽东), Lưu Thiếu Kỳ (刘少奇) và Chu Đức (朱德), tất cả mệnh lệnh xuất phát từ Trung Nam Hải, hai mệnh lệnh đầu tiên, Dân Thụy nhận được:

- Thứ nhất, Dân Thụy phải giành chiến thắng trong chiến trường tại Việt Nam, trục xuất những kẻ xâm lược Pháp.

- Thứ hai, Dân Thụy xây dựng quân đội Việt Nam, thực hiện xuyên suốt mệnh lệnh của trung ương.

Từ lúc này, Dân Thụy, quan tâm đến những trận chiến đối đầu với quân Pháp, trung tâm mật lệnh (lãnh đạo Trung Quốc) càng tin tưởng trận chiến này, có thể chơi tốt, nhờ viện trợ vật chất dồi dào, điểm thuận lợi trên đất nhà đem đến chiến thắng nhanh.

Thành viên chính trị cục tình báo trung ương (中央情报局的成员政治部主任).

Đại biểu chính trị cục Việt Cộng (代表当地的越南共产党的政治).

Ký tên

Dân Thụy (人瑞)

(Mật danh thứ 220 của Hồ Chí Minh)

Những nơi lưu trữ công văn mã số 380.

- Đại thuận mật mã: 8.10/16. (Quân ủy Trung ương Trung Cộng (CPC). 尊敬的中共中央军事委员会(CPC)

- Trung cổ thâu mật mã: 11.50/16. (Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA). 和人民解放军(PLA).

Quân ủy Trung ương đảng Cộng sản Trung Quốc, hồi âm mật mã 380, dạy Dân Thụy rằng:

- Dân Thụy hãy mượn một câu nói cũ của Mao để kết luận: "Một thiên đường xa, Trung Quốc gần" (天堂太远,中国很近).

Câu nói này có hai hàm ý mâu thuẫn - Trung Quốc là một trở ngại đến thiên đường; chính Trung Quốc là thiên đường. Đặc biệt trong ẩn hàm của Hồ Chí Minh có chưa đến ba (3) ý nghĩa: "Việt Nam phải chọn đến gần Trung Quốc", "dân tộc Việt Nam có ngày mai thống nhất", và "đất nước Việt Nam phải biết làm thân phận chư hầu tốt". [8]

Những hành vi khủng khiếp của Hồ Chí Minh nay đã được thời đại phơi bày. Nhân dân Việt Nam có đủ trí tuệ để nhận chân sự việc, không ai có thể cản trở được một khi dân tộc Việt Nam dùng mọi quyền năng để tìm hiểu và phê phán nhân vật Hồ Chí Minh. Dù cho Hoa Nam có dùng mọi thủ đoạn và mọi kỹ thuật truyên truyền, bọn họ cũng không thể nào biện hộ được cho kẻ bán nước làm tay sai cho Trung Cộng này. Bộ chính Trị đảng Cộng sản cũng đã hết khả năng đưa ra những luận cứ để tiếp tục ngụy biện, vinh danh "Bác" theo khẩu truyền mị dân "Cha già dân tộc", chỉ vì muốn thống trị lâu đời, mượn tên tuổi Hồ Chí Minh để thần thánh hoá, xây dựng những đền đài, thờ phụng khắp nơi. Thời đại ngày nay không còn dành riêng cho đảng Cộng sản. Họ càng biện hộ, nhân dân càng bất mãn chế độ. Nhà nước Cộng sản lộ nguyên hình là kẻ phản động. Vận nước đang nặng trĩu dưới ách đô hộ độc trị nghiệt ngã của đảng Cộng sản Hồ Chí Minh. Ánh sáng hy vọng đã đến, đảng phiên bản tình báo Hoa Nam sẽ không còn che khuất quyền sống làm người của dân tộc Việt Nam. Nhân vật Kagemusha [9] thời đại đã được phơi bày dưới ánh mặt trời.

(Còn tiếp kỳ 2)


_________________________________

Ghi chú:


[2] ‒ 胡志明迷惑敌人的(狱中日记)

club.china.com/data/thread/1015/2716/63/75/6_1.html. (1942年8月,胡志明从广西的靖西县去重庆的途中,于德保县足荣圩被桂系乡警扣留,押回靖西.然后自靖西经天保(今天等和德保县),田东,果德(今平果县),隆安,同正(今扶绥县一部),邕宁,南宁,武鸣,宾阳,迁江(今属来宾),来宾,柳州押往桂林.又自桂林押回柳州第四战区拘留所,前后历时1年.在狱中胡志明写下汉字诗133首.胡志明故意将封面时间写成1932--1933年,据胡志明说是为了迷惑警方,以下是胡志明的部份狱中日记).

[3]‒ Nguyễn Trọng Hoàn: "Nhật kí trong tù-những giá trị trường tồn"


‒ Phương Thúy/VOV.VN: "Nhật kí trong tù"-Một hồn thơ trong một nhân cách văn hóa -Bằng ngôn ngữ đời thường, nôm na nhưng"Nhật kí trong tù" của Bác Hồ luôn được coi là áng văn mẫu mực..."

‒ NS Huy Thục: "Bác Hồ là vị cứu tinh cho nhạc phẩm của tôi".

‒ Lê Cường: Thơ tiên tri của Chủ tịch Hồ Chí Minh - một giá trị văn hóa

[4] ‒ Theo học giả Lê Hữu Mục, Ngục Trung Nhật Ký không phải của HCM.

[5]‒ (这一时期,中华人民共和国方面谴责越南当局追随苏联的"霸权主义" 而推行"地区霸权主义", 号召组织世界范围内的"反霸国际统一战线" 与之斗争. 图为当时(人民日报) 对越南的报道). (电阻和战争学院的标志,继续重建军队,加强民间政府成立了社会主义阵线,经济学,政治学,和一个新的文化在毛主席的遗志,用最意味着我们需要源于我们的转诊制度,以接触的材料和文件).

[6] ‒ (中国中央革命政府挂设置为(皮肤鼓) 为边界问题的公民权利和透明度羁绊,同时指令创建恐吓,领导,改善党的,有实力的自我像蚂蚁一样(镜像)破坏他们的自我).

[7] " (与中国情报分析问题国际接触, "西率全部销售给外界人士收听电台节目").

[8] (有一句话:天堂太远,中国很近.这有着互相矛盾的两层意思-中国是通向天堂的拦路虎;中国本身就是天堂.对于这两层意思.越南人选择同样相信).

[9] ‒ Kagemusha (Ảnh Vũ Giả-影武者) là một phim dã sử Nhật của nhà đạo diễn Akira Kurosawa kể chuyện một tên trộm được cải trang đưa lên làm lãnh chúa để đánh lừa thiên hạ.

[10]‒ Người viết bài này tặng đảng Cộng Sản và kính biếu nhân dân Việt Nam. Nguyên bản "Nhật ký trong tù" (狱中日记) vô chủ, Công văn mã số 380 (năm Thìn), và những hình ảnh của "Bác" chưa công bố.