Thursday, July 26, 2018

Bản án cho Nguyễn Hải Long hay bản án cho chế độ CSVN?

Danlambao - Khi toà án Cộng hoà Liên bang Đức chính thức kết án Nguyễn Hải Long 3 năm 10 tháng tù vào ngày 25/07/2018 vì tội tham gia trợ giúp mật vụ CSVN bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Berlin thì đó cũng chính là bản kết tội "bán chính thức" đối với nhà cầm quyền CSVN.

Tại phiên toà, có sự thương lượng về việc giảm mức án 4 năm đề nghị bởi Công tố Liên Bang Đức sau cùng xuống còn 3 năm 10 tháng. Tuy nhiên đó là sinh hoạt của toà án. Ở tầm mức quốc gia, Nguyễn Hải Long chỉ là một cá nhân, một con tốt thí trong bàn cờ ngoại giao giữa một tập đoàn cai trị kiểu mafia ở Ba Đình và một chính quyền tuyệt đối tôn trọng pháp luật và những nguyên tắc bang giao quốc tế là Cộng hoà Liên bang Đức. 

Có thể trong thương thảo ngoại giao, chính phủ Đức sẽ dừng lại ở Nguyễn Hải Long và không truy tố thêm những tên chủ chốt của mật vụ CSVN và toà đại sứ CSVN tại Đức đã tổ chức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh; điển hình là trung tướng công an Đường Minh Hưng, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh, Bộ Công an - người chỉ huy vụ bắt cóc hoặc ngay cả Tướng Tô Lâm, Bộ trưởng Bộ Công an Việt Nam.

Tuy nhiên, bản án phán quyết bởi toà án liên bang chính là sự xác nhận và là bản án chính trị của chính phủ Đức còng đầu cái gọi là danh dự / uy tín của đảng và nhà cầm quyền CSVN: đó là một chế độ mafia, một tập đoàn tội phạm. 

Bên cạnh đó, đối với công luận thế giới, bản án này cũng đã chứng minh hùng hồn, lột trần và kết tội hành vi láo khoét của Bộ Ngoại giao, các cơ quan ngôn luận chính thức của đảng và nhà nước CSVN khi liên tục "khẳng định" rằng Trịnh Xuân Thanh tự ra đầu thú. 

Một tập đoàn tội phạm mafia, một hệ thống cầm quyền láo khoét. Đó là những gì mà lãnh đạo, nhân viên của các chính phủ nước ngoài nghĩ đến khi miệng cười bắt tay với những tên lãnh đạo CSVN. 

Đó cũng là hình ảnh của đảng và nhà nước "quang vinh" CSVN dưới mắt nhìn của cộng đồng nhân loại. 

26.07.2018

Thực hiện nếp sống văn hoá, văn minh kiểu CSVN

Cánh Dù lộng gió (Danlambao) - Trước đây mái trường nào của VNCH cũng có khẩu hiệu trên tường "Tiên học lễ, hậu học văn". Sau ngày 30/04/1975 người dân miền Nam phải sống chung với lũ để theo cách gọi của csvn là hoà hợp dân tộc. Từ đó tới nay không ít thì nhiều người miền Nam đã bị lây nhiễm những từ ngữ xa lạ từ ngoài Bắc du nhập vào. Lúc đầu bộ đội vào đóng quân gần nhà nói chuyện nghe rất chướng tai thí dụ những từ như: Đăng ký, khẩn trương, thống nhất, quản lý, nhất trí, báo cáo, trình diện, thủ trưởng, đảm bảo, chữ thập đỏ, kiên quyết, tiên tiến, tiêu cực, khắc phục, quang vinh v.v... 

Tất cả những từ ngữ này lúc đầu nghe rất nghịch lỗ nhĩ khó hiểu, nghe riết rồi cũng lọt lỗ tai và quen dần tuy không thể chấp nhận được. 

CSVN dùng từ ngược lại với người dân VNCH trước đây, một đoạn sau đây của một thanh niên gởi cho người yêu, cho chúng ta thấy danh từ của người csvn dùng hấp dẫn tới mức nào nhé: 

"Từ khi quen biết em, anh đã bị em cảm hoá, quả tim anh mách bảo là anh đã phải lòng em, và anh nghĩ mình phải kiên quyết có em trong cuộc sống không thể thiếu em được. Anh đã về khẩn trương xin ý kiến của đồng chí bố và đồng chí mẹ nhất trí cho chúng ta ra ủy ban đăng ký để anh được thống nhất quản lý đời em". 

Thập niên vừa qua CSVN kêu gào thực hiện nếp sống văn minh văn hoá, các nông thôn phải thi đua trở thành xã đạt chuẩn văn hoá, thôn thì phải là thôn văn hoá mới. Nhưng từ Bắc chí Nam chúng ta xem lại toàn cảnh coi văn hoá như thế nào nhé. 

Ra đường người đi xe máy trước không cần dòm ngó người sau nhổ một đống đờm dính vào mặt người phía sau. Trên xe đò say xe buồn ói, lấy bịch nylon ói vào mở cửa xe là quăng luôn không cần biết có xe đàng sau người đi sau lãnh nguyên bịch tèm lem mà chỉ biết nhìn theo lắc đầu ngao ngán. Đang đi bộ trên đường mà thấy nặng bụng thì gốc cây hay bức tường nào dọc đường cũng là chỗ để xả bầu tâm sự. Xếp hàng mua vé ư? Ai đến trước mặc kệ cứ tự nhiên chen lấn lên đầu ai nói mặc ai miễn sao được việc, xe buýt có chỗ dành cho những người tàn tật, mang thai, hay già lão, yêu cầu là một chuyện, ta lên đó chỗ nào còn trống là ta cứ ngồi thoải mái làm gì ta được, luật đâu cấm chỉ là yêu cầu thôi mà. 

Trước đây miền Nam VN cũng có chỗ chứa gái nhưng chỉ tập trung vào một vài khu vực không táo bạo công khai chèo kéo người đi đường, dùng xe máy đuổi theo gạ gẫm, lôi kéo, ngã giá công khai ngoài đường, bướm đêm đứng đầy đường son phấn loè loẹt, gặp ai cũng mời chào, bướm ngày thì cũng đứng ngoài đường hay trong quán dùng điện thoại di động để chào hàng trả giá, cho địa điểm khách sạn và các nhà nghỉ là xong xuôi không sợ bị hốt ổ, câu thơ truyền miệng dưới đây nói lên hiện trạng tại thiên đường XHCN này. 

- Cần thơ có bến Ninh Kiều. Dưới chân tượng bác đĩ nhiều hơn dân!!! 

Các thành phố lớn bây giờ cứ đi vài bước lại có một quán karaoke hay tiệm hớt tóc thanh nữ trá hình, cứ quán chỗ nào thấy có mấy chậu cảnh trước nhà là chỗ đó có dịch vụ vui vẻ tươi mát do các chân dài phục vụ từ A-Z. Gái bao hạng sang thì vô số kể cứ có người giới thiệu thì sẽ có mặt ra giá ngay. 

Còn nhiều dịch vụ mà trước đây VNCH có nghĩ nát óc cũng không "sáng chế" ra nổi. Dịch vụ cho thuê vợ, vào các công ty môi giới ký hợp đồng sẽ có vợ trong thời gian đi nghỉ mát hoặc đi công tác xa. Hợp đồng trai bao dành cho các thanh niên lười biếng nhưng có hình dáng dễ nhìn cặp kè với các mệnh phụ hay phu nhân của những cán bộ thừa tiền lắm của ông đi ăn chả bà phải ăn nem. 

Sợ nhất là ra đường, cướp giật như ngoé chỉ lơ là chút là bị giật giỏ, cướp điện thoại, cướp công khai trên đường gây cho nạn nhân bị té xe giữa đường, rất nguy hiểm vì bị đám cướp đi xe máy bên cạnh giật giỏ xách hay giật dây chuyền. 

Những năm gần đây đám thanh niên muốn có tiền mà không phải đổ mồ côi đã phát minh ra thòng lọng, bả chó, oai cọp, roi điện tự chế để vào nhà dân bắt chó đem bán cho các tiệm xẻ thịt, chúng rất bạo dạn, dám ngang nhiên bắt chó cả ban ngày, ngoài bả chó ra chúng chỉ cần bấm roi điện con chó giãy giãy rồi ngất xỉu, chúng chỉ việc xách bỏ vào bao là thăng. Bọn này rất liều mạng lỡ bị phát hiện chúng có thể gây án bắn roi điện, chém người rượt đuổi. Vì quá cay cú liên tục mất chó trên địa bàn, nên khi bắt được người dân tự xử bọn này đánh đập cho đến chết có khi đốt luôn xe và người như đã từng xảy ra. 

Thực hiện nếp sống văn minh văn hoá rõ nét nhất là đám con ông cháu cha đi du lịch qua các nước đang giãy hoài chưa chết như Đức và Nhật. Đám này vào các siêu thị thực hiện quyền tự do XHCN thích gì là bỏ túi rồi đi ra như chỗ đông người nên bị cảnh sát bên đó tóm cổ hoài, người nhà bên này lại chạy chọt xin giầy chứng nhận thần kinh để bảo lãnh cho về. 

Nói chung CSVN nói thì nghe rất hay nhưng có thực hiện đúng phương châm hay không, đọc bài này tất cả chúng ta sẽ hiểu họ thực hiện nếp sống văn minh và văn hoá cỡ nào. 

26.07.2018

Chết mẹ em Lùn, chết cha anh Lú!

Tư nghèo (Danlambao) - Mới chưa đầy 10 thu lá rụng, mới ngày nào em Triết nhà tui chui vào mùng anh phi-đeo còn sống ỏn ẻn rằng... anh ơi.. cu ba thức thì dziệt nam ngủ, dziệt nam gát thì cu ba khò, 2 cu thay nhau ngỗng đầu canh giữ hòa bình thế giái để cùng nhau tiến lên chủ nghĩa cướp sạch. 

Vậy mà bi giờ cướp chưa sạch, gạch chưa đủ xây nhà, sản cộng chưa xong cho tàn thế giới nghèo đồng với nhau... thì cu ba lặng lẽ kéo quần nghĩ chơi, đè cái hiếp pháp năm nào ra gôm tẩy cạo đục cái mụt nhọt tiến lên thế giới đại đồng.

Giờ đây, em Triết tui tuy dzìa hưu nhưng vì sự nghiệp gát cu, chắc phải dựa sổ hưu, cu gát lên bàn, canh giữ hoà bình hăm bốn trên hăm bốn! 

Còn anh Lú nhà tui thì cũng mới mấy mùa thu sang lá rơi thu hà em ơi, đường dài mịt mùng... anh sang cu ba lãnh cái bằng tiến $ĩ ranh rự vì bắc kì biết kì cọ môn cộng sản học. Bây giờ các đồng chí cu ba dẹp cha cái môn sản hậu thâm thai này thì cái bằng tiến $ởi cu ba không lẽ lại đem chùi... con chim cu đang gáy trong lồng!? 

Thiệt tình! 

Mới ngày nào anh lú "nhiệt liệt chúc mừng" đẻng, nhà nát và nhăn răng Cuba về sự "kiên định con đường cách mạng", bị giờ nó kiêng mẹ cái chủ nghĩa thần (chê) thánh (vật) của mác với lê. Mới ngày nào đẻng ta chà đồ nhôm chôm đồ nhà, ki cóp, tình cho không biếu không nó tới 5 ngàn tấn gạo để chứng minh nước của béc minh râu giàu hơn nước của béc phi xồm, bi giờ nó bỏ gạo chạy lấy người! 

Chuyện xảy ra bên kia trời biển ca rê bin mà bên này em Triết nhà tui lỡ bị lùn lại lùn thêm, anh Lú đẻng tui lỡ lú lại bị lú thêm. 

Ôi! cu............................... ba!!! 

26.07.2018

Tổng bí thư thuyến pháp về đạo Văn tại văn đàn bút nô

Bạn đọc Danlambao - Vào này 25/07/2018 tại buổi lễ kỷ niệm 70 năm thành lập của Liên hiệp các Hội văn học nghệ thuật Việt Nam gọi tắt là văn đàn bút nô, ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, tên gọi thân thương mênh mông tình dân là Tổng Bí Lú (TBL) đã đăng đàn thuyết pháp "đạo Văn"

Những phát biểu sau đây được trích dẫn không sai một dấu phẩy từ báo lề đảng. Các DLV thoải mái đọc và các bạn đọc thoải mái... ói. 

TBL: "đấu tranh bảo vệ, nuôi dưỡng, khẳng định cái mới, cái tích cực, cái tốt đẹp và chống cái ác là chức năng tự thân của văn học, nghệ thuật." 

TBL: "không có bất cứ một áp lực nào từ trên hay từ bên ngoài vào." 

TBL: "đảng không áp đặt, ép buộc, gán cho văn học, nghệ thuật một nhiệm vụ "chính trị" khô khan, giản đơn, nhất thời nào, mà hiểu nó như một sứ mệnh, một sức mạnh vốn có của văn học, nghệ thuật chân chính, đặc biệt trong cuộc đấu tranh ngày hôm nay." 

TBL: "Người nghệ sĩ phải dám đi vào những mũi nhọn của cuộc sống". 

Nghe TBL thuyết pháp, cái tên "vòng tròn bất tử" mới bị bức tử bật dậy tuyên bố: chẳng cần đảng bức tử, nghe TBL thuyết pháp cũng đủ... tử. 

26.07.2018

Tại sao lại CHỈ phê phán Phùng Xuân Nhạ không biết xin lỗi!?

CTV Danlambao - Trong cuộc khủng hoảng gian lận thi cử vì bị lộ trong năm 2018, Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ bị báo chí lề đảng hạch tội và phê phán ông tư lệnh bộ gian dục này chưa một lần nhận lỗi. 

Ông tư lệnh Phùng Xuân Nhạ có phải là người chấm thi nâng điểm đâu mà nhận lỗi!? Cũng như đảng viên Đinh La Thăng làm trái, Trịnh Xuân Thanh làm sai chứ có phải ông tổng tư lệnh Nguyễn Phú Trọng đâu mà gánh lấy lỗi lầm! Đảng ta nó... thế. 

Nhìn lại lịch sử tội đầy nhưng ít (xin) lỗi chỉ thấy có bác Hồ là người "biết cách xin lỗi" vĩ đại nhất.

Sau vụ đào tận gốc, trốc tận rễ mấy trăm ngàn người xuống mộ huyệt chỉ có bác Hồ "dám" cầm khăn mù xoa chấm nước mắt khô và "xin lỗi" nhân dân! 

Nhưng bác đã không "xin lỗi" vì: 

- Bác ký sắc lệnh tiến hành cuộc tổng giết người. Cái đó không phải lỗi.

- Bác viết thư cho hung thần Stalin xin ý kiến và mời cố vấn sát nhân từ bên Tàu để "giúp đỡ" sự nghiệp kắt mạng đại trà của bác.  Cái đó không phải lỗi.

- Bác dùng ngòi bút C.B. để xách động cán bộ say máu lên đồng. Cái đó không phải lỗi.

- Bác che mặt bịt râu để đi xem ân nhân bị đấu tố và xử tử như đi lén lút đi xem sơn nữ tắm truồng dưới suối. Cái đó không phải lỗi.

Sau sự nghiệp kắt mạng nhân dân, bác dựng lên "quy trình xin lỗi": 

- Bác lôi Võ Nguyên Giáp ra thay mặt để đứng mũi chịu sào, chịu trận và xin lỗi tại buổi mít tinh lớn tại Nhà Hát Nhân dân Hà Nội vào ngày 29/10/1956. 

- Bác sửa sai bằng cách tống cổ con dê tế thần Trường Chinh khỏi chức Tổng Bí thư, đá văng Hoàng Quốc Việt, Lê Văn Lương khỏi Bộ Chính trị và đạp Hồ Viết Thắng ra khỏi Ban Chấp hành Trung ương. 

- Kết thúc quy trình, bác biểu đàn em đưa cho cái khăn mù xoa ra trước quốc hội thu hình chấm chất những giọt nước mắt khô để diễn tuồng xin lỗi... giùm cho đàn em cắt cổ quá đà chứ nào có phải là vì cha già dân tộc! 

Ôi! tim bác mênh mông thế! Xiết cả non sông mọi KIẾP NGƯỜI!

Vì thế, nếu có cái gọi là "văn hoá xin lỗi" trong thời đại Hồ Chí Minh thì chỉ có văn hoá xin lỗi kiểu C.B và chỉ có bác Hồ là người duy nhất có đủ "bản lãnh", "tư cách", "độ dày của da mặt" để thực hiện cái "văn hoá xin lỗi" đó. 

Và xin lỗi kiểu C.B. của bác thì thà rằng bác đừng xin lỗi còn hơn, để người hiểu biết không phải quay đi để ghìm cơn mửa. 

Cho nên đừng phí sức làm điều vô bổ yêu cầu Phùng Xuân Nhạ xin lỗi. Đừng vô lý khi không đòi hỏi Nguyễn Phú Trọng phải xin lỗi vì muôn ngàn sai trái của những đảng viên dưới quyền. 

Đó là chưa kể đến những tội tày trời do chính Nguyễn Phú Trọng đã gây ra mà chẳng có một phóng viên, bồi bút nào dám hó hé mở miệng "xin" bác tổng hãy là... bác C.B vĩ đại.

26.07.2018

Xem xét dự luật đặc khu để ‘tái chào sân’ Quốc hội

Theo VOA-27/07/2018
 Má»™t phiên họp cá»§a Quốc há»™i Việt Nam.

Một phiên họp của Quốc hội Việt Nam.

Dự luật về đặc khu dự kiến sẽ được Ủy ban Thường vụ Quốc hội xem xét và cho ý kiến trong phiên họp thường kỳ diễn ra từ ngày 8 đến ngày 13/8
Truyền thông trong nước hôm 26/7 trích dẫn một tài liệu phục vụ cho việc tiếp xúc cử tri sau kỳ họp Quốc hội vừa qua cho biết Luật Đơn vị hành chính-kinh tế đặc biệt (Luật Đặc khu) được dời sang kỳ họp sau là “để có thêm thời gian nghiên cứu, tiếp thu tối đa các ý kiến”, và khẳng định việc xây dựng các đặc khu là “thí điểm hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”.
Bị công chúng phản đối dữ dội khi chuẩn bị thông qua tại kỳ họp hồi tháng 6, Quốc hội Việt Nam đã phải ra quyết định lùi việc biểu quyết dự luật gây tranh cãi này sang kỳ họp tới, diễn ra vào cuối tháng 10.
Mặc dù vậy, các cuộc biểu tình rầm rộ đòi hủy bỏ dự luật vẫn diễn ra liên tiếp trong nhiều tuần lễ sau đó ở cả trong nước lẫn nước ngoài.
Theo tài liệu mà VnEconomy và Dân Trí trích dẫn hôm 26/7, việc lùi “bấm nút” thông qua dự luật được cho là “để có thêm thời gian nghiên cứu, tiếp thu tối đa các ý kiến tâm huyết, trách nhiệm, xác đáng của các vị đại biểu Quốc hội, các cán bộ lão thành, chuyên gia, nhà khoa học và nhân dân”.
Ý tưởng này cũng đã được Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nhắc đến hồi đầu tháng này, khi ông hứa sẽ ‘xin ý kiến rộng rãi các nhà khoa học và các tầng lớp nhân dân trước khi trình Quốc hội’ dự luật về đặc khu. Tuy nhiên cho đến nay, vẫn chưa có một thông báo chính thức nào về thời điểm cũng như quy trình thực hiện việc lấy ý kiến này.
Tiến sĩ Lê Đăng Doanh, một cựu thành viên Ban Nghiên cứu của Thủ tướng, trong cuộc phỏng vấn với VOA hôm 10/7 nói ông tin rằng “người dân sẽ quan tâm và sẽ tranh thủ để phát biểu ý kiến” nếu được hỏi đến.
Cảng Cái Rồng, thuộc huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh.
Cảng Cái Rồng, thuộc huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh.
Vẫn theo tài liệu tiếp xúc cử tri trên, việc xây dựng các đặc khu kinh tế tại Việt Nam là “để phát triển thí điểm thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, và việc thành lập các đặc khu “tác động tích cực” trên nhiều mặt như tăng trưởng kinh tế, tạo công ăn việc làm, tăng thu ngân sách, thu hút đầu tư nước ngoài…
Thời gian qua, dự luật Đặc khu đã vấp phải nhiều ý kiến phản đối từ đủ mọi tầng lớp dân chúng. Trong một bài phân tích gần đây trên trang Viet-studies.net, cựu Đại biểu Quốc hội-Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Minh Thuyết cho rằng dự luật này không những “thiếu vững chắc về các cơ sở pháp lý, khoa học và thực tiễn” mà còn “tiềm ẩn nhiều rủi ro”.
Ông cho rằng ngay cả ở quốc gia vẫn được xem là thành công trong việc xây dựng các đặc khu kinh tế là Trung Quốc, thì mô hình này hiện nay “cũng đang ‘có chuyện’ và đang được thay đổi”.
Cựu đại biểu QH ví von việc thành lập đặc khu ở Việt Nam giống như “Thấy người ta ăn khoai cũng vác mai đi đào”, mà không nghiên cứu kỹ và đưa ra những chính sách khả thi, khiến cho mục tiêu phát triển kinh tế, tăng nguồn thu ngân sách không đạt được, mà còn có nguy cơ gây thiệt hại cho nền kinh tế vì hàng loạt các quy định miễn giảm thuế trong đặc khu.
Trong câu chuyện với VOA hồi tháng trước, Giám mục Công giáo Hoàng Đức Oanh cũng cho rằng Luật Đặc khu đề ra nguy cơ “mất nước” vào tay Trung Quốc, dựa theo kinh nghiệm về rủi ro, thiệt hại từ 90% dự án đầu tư mà người Trung Quốc nắm giữ tại Việt Nam cũng như khuynh hướng lấn lướt của Bắc Kinh ở Biển Đông.
Ông cho rằng luật đặc khu là không cần thiết và có nhiều cách để phát triển kinh tế Việt Nam, nhưng điều cần thực hiện trước tiên là bỏ cái đuôi “theo định hướng xã hội chủ nghĩa”.
Theo tài liệu được công bố hôm 26/7, lý do lựa chọn 3 đặc khu Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc được giải thích là “nằm trong phạm vi một đơn vị hành chính cấp huyện và có diện tích không lớn, nhưng có vị trí kết nối giao thông khu vực và quốc tế thuận lợi”.
Tài liệu khẳng định thêm rằng dự luật sẽ “quy định chặt chẽ việc áp dụng pháp luật nước ngoài”, “không được gây phương hại đến quốc phòng, an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội…” và “đặc biệt là chủ quyền quốc gia của Việt Nam”.
Dự kiến, dự luật về đặc khu sẽ được Ủy ban Thường vụ Quốc hội xem xét và cho ý kiến trong phiên họp thường kỳ diễn ra vào tháng tới, từ ngày 8 đến ngày 13/8.

Trump: Trung Quốc ‘độc ác’ với nông dân Mỹ

Theo VOA-26/07/2018 
Ông Trump đã đe dọa là sẽ áp thuế lên tất cả hang hóa nhập khẩu từ Trung Quốc
Ông Trump đã đe dọa là sẽ áp thuế lên tất cả hang hóa nhập khẩu từ Trung Quốc
Tổng thống Mỹ Donald Trump hôm 25/7 cáo buộc Trung Quốc chĩa mũi dùi vào nông dân Mỹ ‘một cách độc ác’ trong cuộc chiến thương mại và đang lợi dụng họ như một đòn bẩy để đạt được nhượng bộ trong giao thương với Mỹ.
“Trung Quốc đang nhắm vào các nông dân của chúng ta, những người mà họ biết rằng tôi yêu mến và quý trọng, như là một cách để khiến tôi tiếp tục cho phép họ lợi dụng nước Mỹ. Họ đang hành xử độc ác trong một nỗ lực vốn sẽ thất bại. Chúng ta đang hành xử tử tế - cho đến bây giờ,” ông Trump viết trên Twitter.
Nông dân Mỹ đã là mục tiêu tấn công đặc biệt trong cuộc chiến thương mại toàn cầu khi mà các nước khác tìm trả đũa các sắc thuế của Mỹ, trong đó Trung Quốc, Liên minh châu Âu, Nhật Bản, Canada và Mexico.
Những quốc gia bị Mỹ áp thuế đã đánh thuế vào các hàng hóa nông nghiệp của Mỹ, bao gồm đậu nành, sữa, thịt, rau quả và thức uống có cồn.
Trong năm 2017, Mỹ đã xuất khẩu nông sản với trị giá 138 tỷ đô la, trong đó đậu nành chiếm đến 21,5 tỷ. Chỉ riêng Trung Quốc đã nhập khẩu 12,3 tỷ đô la đậu nành của Mỹ trong năm ngoái, theo Bộ Nông nghiệp Mỹ.
Hôm 24/7, chính quyền Trump cho biết họ sẽ tái sử dụng một chương trình có từ thời kỳ Đại suy thoái để hỗ trợ 12 tỷ đô la cho nông dân Mỹ để giúp họ vượt qua khó khăn của chiến tranh thương mại.
Nhiều nông dân và các nghị sỹ đến từ các tiểu bang nông nghiệp đã lên án động thái này. Thượng nghị sỹ Cộng hòa Ben Sasse của bang Nebraska, so sánh việc hỗ trợ này như là ‘chiếc nạng bằng vàng’ để đền bù cho nông dân bị thiệt hại trong cuộc chiến thương mại vốn sẽ gây thiệt hại cho họ vượt xa hơn thế.
Thượng nghị sỹ Cộng hòa Mike Rounds của bang South Dakota cho biết các nông dân ở bang của ông đã gánh chịu thiệt hại của cuộc chiến thương mại với hàng triệu đô la mất trắng khi bị mất đơn hàng.
“Họ muốn thương mại tự do hơn vì họ muốn có những hợp đồng mua bán đã được hoàn tất. Nhưng thay vào đó, mọi việc đang dẫn đến chỗ họ không còn có thể trụ vững nếu tình trạng này tiếp diễn,” ông Rounds nói trên CNN hôm 25/7.
Thượng nghị sỹ Cộng hòa Lisa Murkowski của bang Alaska kêu gọi Trump ‘thừa nhận rằng trợ cấp thương mại bản thân nó không thể thay thế cho thương mại được’.
Các bang nông nghiệp và nông thôn là những nơi ủng hộ ông Trump mạnh mẽ trong cuộc bầu cử Tổng thống hồi năm 2016.
Các nông dân có thể đăng ký để nhận trợ cấp của Chính phủ vào tháng 9, Bộ trưởng Nông nghiệp Mỹ Sonny Perdue cho biết hôm 25/7.
“Điều hiển nhiên là chúng ta thích mua bán hơn là trợ cấp và chúng ta muốn khôi phục lại những thị trường đó, nhưng không phải bằng một cách không công bằng,” Perdue nói trong một cuộc phỏng vấn với kênh Fox.

Chiến đấu cơ Việt Nam rơi, 2 phi công chết

Theo VOA-26/07/2018
Máy bay huấn luyện của Việt Nam rơi ở huyện Nghĩa Đàn, tỉnh Nghệ An hôm 26/7/2018. Photo Zing.vn
 Máy bay huấn luyện của Việt Nam rơi ở huyện Nghĩa Đàn, tỉnh Nghệ An hôm 26/7/2018. Photo Zing.vn
Chiếc máy bay Su-22U thuộc Quân chủng Phòng không - Không quân của Việt Nam do Nga chế tạo cất cánh từ Thanh Hóa đến Nghệ An trong một phi vụ bay huấn luyện thì gặp nạn hôm 26/7, không rõ nguyên nhân.
Hãng tin Reuters trích lời một viên chức cho biết: “Tai nạn xảy ra tại vùng đồi núi huyện Nghĩa Đàn vào khoảng trưa hôm 26/7.”
Theo Thông tấn quân sự, lúc 11h16' ngày 26/7, máy bay Su-22U, số hiệu 8551 của Trung đoàn Không quân 921, Sư đoàn 371, Quân chủng Phòng không - Không quân thực hiện bay huấn luyện, mất liên lạc lúc 11h35.
Báo VietnamNet loan trích lời Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa, Phó chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam cho biết, 2 phi công bay huấn luyện đã thiệt mạng là Trung tá Khuất Mạnh Trí, Phó Trung đoàn trưởng, Tham mưu trưởng, và Thượng tá Phạm Giang Nam, Chủ nhiệm bay Trung đoàn 921.
“Tổn thất quá lớn! Cả hai anh đều rất lão luyện, là vốn quý của lực lượng không quân” - Đại tá Nguyễn Khánh Duy, một phi công kỳ cựu, nói với báo Pháp Luật Tp. Hồ Chí Minh.
VietnamNet trích lời ông Trương Thanh Hoài, Phó chủ tịch huyện Nghĩa Đàn, cho biết máy bay khi rơi xuống “đã gây tiếng nổ lớn, vỡ vụn.”
Ông Chu Văn Sáu, một người dân làng Dừa chứng kiến cho truyền thông trong nước biết, khoảng 11h15, người dân thấy máy bay lảo đảo trên không nhiều lần và bốc cháy trước khi rơi xuống.

Trông Lào lại ngẫm đến ta

Trân Văn – VOA
Tuần trước, hàng trăm facebooker chia sẻ video clip ghi lại cảnh ống khói của Nhà máy Nhiệt điện Vĩnh Tân 1 (tọa lạc tại xã Vĩnh Tân, huyện Tuy Phong, tỉnh Bình Thuận) phun ra một vòi khói đen kịt với đường kính có thể đến hàng chục mét, chiều cao cỡ… trăm mét (1)
Chắc chắn chỉ… Trời mới biết tác động của đủ thứ chất độc hại và bụi bặm trong cột khói ấy lan tới đâu vì chẳng có nghiên cứu, cảnh báo, hay hạn chế nào! Xem xong video clip, người sử dụng mạng xã hội tại Việt Nam thêm một lẩn nữa thở dài, bày tỏ sự ái ngại cho sức khỏe của dân chúng huyện Tuy Phong, Bình Thuận rồi… thôi!
Đó không phải là lần đầu tiên và tất nhiên cũng chẳng phải lần cuối cùng, các nhà máy nhiệt điện trong vùng “vệ sinh đường ống”! Khu vực Vĩnh Tân, Tuy Phong, Bình Thuận có tới bốn nhà máy phát điện bằng than nên trong tương lai, những video clip mang tính cảnh báo như vừa kể sẽ trở thành… nhàm!
Mà chẳng riêng Vĩnh Tân, số lượng nhà máy dùng than để phát điện ở Việt Nam giờ đã xấp xỉ 20. Theo kế hoạch phát triển nguồn điện tại Việt Nam thì đến năm 2030 ( Tổng sơ đồ điện VII), số nhà máy dùng than để phát điện ở Việt Nam sẽ trải dài từ Bắc tới Nam và vượt mức… 50.
Đủ loại chuyên gia từ y tế, môi trường, đến năng lượng, kinh tế đã cũng như đang cảnh báo, đốt than để tạo điện mỗi năm sẽ thải vào không khí vài chục triệu tấn tro và một lượng cực lớn các chất nguy hiểm (dioxit lưu huỳnh – SO2, oxit nitơ – NOx, carbon dioxit – CO2, thủy ngân, thạch tín,…), những chất này sẽ phá hủy hệ thần kinh, hệ tuần hoàn, hệ hô hấp, tăng nguy cơ bị ung thư phổi, đột qụi, mắc các bệnh về tim mạch, bệnh mãn tính hoặc bệnh truyền nhiễm về đường hô hấp… chưa kể các loại khí sunfat và nitrat còn gây ra mưa acid, hủy hoại những dòng suối, những cánh rừng. Phát triển hệ thống nhà máy phát điện bằng than còn khiến nguồn nước vốn bắt đầu thiếu trở thành khan hiếm, khi hệ thống nhà máy này thải ra hàng trăm triệu khối nước nóng 40oC, lượng nước nóng khổng lồ ấy sẽ hủy diệt hệ sinh thái dưới nước, cả triệu người sẽ mất sinh kế, sinh hoạt xã hội sẽ bị đảo lộn… Dẫu cho “Tổng sơ đồ điện VII” bị lên án là kế hoạch hủy diệt môi trường, sức khỏe và tính mạng, tương lai con người – số người chết vì các nhà máy dùng than phát điện cao gấp ba lần số người chết vì tai nạn giao thông, chưa kể chi phí khổng lồ do phải chăm sóc sức khỏe của các nạn nhân và nếu cộng những thiệt hại ấy với chi phí nhập cảng hàng trăm triệu tấn than/năm, phát điện bằng than rõ ràng là không rẻ, thành ra nhiều quốc gia, kể cả Trung Quốc đã quyết định ngưng phát triển các nhà máy nhiệt điện dùng than, song… chẳng ai cản được hệ thống công quyền Việt Nam phát triển hệ thống nhà máy phát điện bằng than, hoặc do Trung Quốc trực tiếp đầu tư, hoặc tự đầu tư chủ yếu bằng vốn vay của Trung Quốc kèm cam kết sử dụng công nghệ Trung Quốc!
***
Tuần này, công chúng Việt Nam thảng thốt trước sự kiện đập chắn nước của Thủy điện Xepian – Xe Nam Noy ở tỉnh Attapeu của Lào bị vỡ. Chưa có thống kê chính thức về thiệt hại, chỉ có thể ước tính, số người chết và mất tích không dưới hàng trăm, số gia đình trắng tay, mất cả nơi cư trú lẫn tài sản không dưới chục ngàn!
Đập dự trù sắp đi vào hoạt động trước khi bị vỡ
Toàn cảnh sau khi đập vỡ
Xem những video clip ghi lại thảm họa vừa kể (2), không ít người Việt liên tưởng đến hàng loạt ẩn họa tương tự trên xứ sở của mình. Ẩn họa gây nhiều lo ngại nhất là Thủy điện Sơn La. Từ năm 1999, sau khi Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN) công bố ý tưởng xây dựng thủy điện Sơn La, giới khoa học trong và ngoài nước đã đề nghị chính quyền Việt Nam gạt bỏ nó.
Thủy điện Sơn La là một phần trong hệ thống thủy điện bậc thang trên sông Ðà. Trước nữa, chính quyền Việt Nam từng cho chặn đoạn giữa của sông Ðà làm Thủy điện Hòa Bình. Với dự án thủy điện Sơn La, sông Ðà sẽ tiếp tục bị chặn ở đoạn phía trên thủy điện Hòa Bình.
Ngoài việc làm cho 20.000 gia đình, với trên 100,000 dân, cư trú tại ba tỉnh Sơn La, Lai Châu, Ðiện Biên (đa số là người thiểu số) mất nơi cư trú và sinh sống, thủy điện Sơn La sẽ tạo ra vô số tác động bất lợi đến môi trường (thay đổi về vi khí hậu, hệ động vật, hệ thực vật, đất bị trượt, vận tải chất rắn, suy giảm chất lượng nước, cuộc sống, sinh hoạt của hàng trăm ngàn người sẽ bị xáo trộn hoàn toàn), các chuyên gia trong và ngoài Việt Nam còn cảnh báo rằng, bởi những trung tâm đông dân cư ở vùng châu thổ sông Hồng đều nằm dưới mực nước lũ, do rừng đã mất, biến đổi khí hậu khiến mưa bão càng ngày càng nhiều và càng lớn, Sơn La lại là vùng có động đất thường xuyên và mạnh nhất Việt Nam (trên khu vực có bán kính 200 cây số quanh công trình thủy điện Sơn La đã xảy ra 1,089 vụ động đất), nên đập thủy điện Sơn La rất dễ vỡ. Nếu đập thủy điện Sơn La vỡ, đập thủy điện Hòa Bình cũng sẽ vỡ theo và như thế hồ chứa nước của thủy điện Sơn La thực sự là một “đại thảm họa”, treo lơ lửng trên đầu châu thổ sông Hồng. Trên báo chí Việt Nam, người ta đã từng công bố những tính toán, theo đó: “Nếu đập Sơn La vỡ, sau 30 phút, toàn bộ đồng bằng Bắc Bộ sẽ bị chìm sâu dưới mực nước từ 4m đến… 60m và sẽ có khoảng 15 triệu người thiệt mạng”…Tuy nhiên kế hoạch xây dựng thủy điện Sơn La vẫn được triển khai.
Nhà máy thủy điện Sơn La
Hồi tháng 9 năm 2008, người ta đã phát hiện vết nứt trên thân đập chính, đến tháng 2 năm 2009, người ta lại phát giác thêm một số vết nứt nữa chạy dọc các đập không tràn ở cả hai bên phải và trái (trong thủy điện, có hai loại đập quan trọng: đập chính để giữ nước, đập không tràn để dẫn nước vào hầm ngầm giúp chạy máy phát điện, các đập không tràn được ví như “trái tim của nhà máy phát điện”) của thủy điện Sơn La. Một số vết nứt trên đập không tràn dài gần 100 mét, sâu 6 mét… Hội đồng nghiệm thu các công trình xây dựng có tầm vóc quốc gia từng cho biết, đã thành lập một tổ chuyên gia để thẩm tra báo cáo của chủ đầu tư (EVN) về việc xử lý những vết nứt tại thủy điện Sơn La nhưng kết quả thế nào thì chưa công bố… Cũng kể từ đó đến nay, động đất xảy ra liên tục tại một số khu vực lân cận Thủy điện Sơn La, thậm chí có những thời điểm, có tới hai hoặc ba trận động đất xảy ra trong vòng một đêm (ví dụ đêm 19 tháng 7 năm 2014 ở huyện Mường La, tỉnh Sơn La)!
Chẳng rõ có ai ở Lào can gián chính phủ Lào đừng phê duyệt dự án Thủy điện Xepian – Xe Nam Noy hay không? Giờ, khi đập chắn nước của thủy điện này vỡ, có ai bị truy cứu trách nhiệm về chủ trương hay không? Riêng tại Việt Nam, nếu chẳng may đập Thủy điện Sơn La vỡ thì bất kể hậu quả thế nào Đảng CSVN cũng sẽ không phải chịu trách nhiệm về chủ trương của mình. Đã có bao giờ Đảng CSVN nhận trách nhiệm về các “chủ trương lớn” gây hậu quả nghiêm trọng cho môi trường, kinh tế, xã hội, thậm chí an ninh – quốc phòng, chủ quyền quốc gia chưa?
***
Đợt mưa bão, lũ lụt gây thiệt hại nặng nề trên toàn miền Bắc và phía Bắc miền Trung từ thượng tuần tháng 7 đến giờ chỉ được xem là do thời tiết bất thường, biến đổi khí hậu. Người ta chỉ nói xa, nói gần về những nguyên nhân khiến mưa, bão, lũ lụt liên tục gây hậu quả thảm khốc trong thời gian vừa qua là do phá rừng và cho phép xây dựng tràn lan các nhà máy thủy điện. Nói xa, nói gần vì không có cuộc điều tra tới nơi, tới chốn nào nhằm thẩm định nguyên nhân, đặt định giải pháp, truy cứu – xử lý trách nhiệm cá nhân. Chưa kể nói thẳng thì có thể… mất tự do bởi cáo buộc kích động, giật dây.
Bão đến, mưa lớn, nước từ các nơi đổ về, ngày 7 tháng 7, Ban Chỉ đạo Quốc gia về Phòng – Chống thiên tai cho phép hai nhà máy thủy điện là Sơn La, Hòa Bình được mở cửa xả nước xuống hạ du (3). Ngày 14 tháng 7, cũng cơ quan này ra lệnh cho bộ phận điều hành Nhà máy Thủy điện Hòa Bình tiếp tục mở cửa thứ ba để xả thêm nước xuống hạ du (4). Ngày 21 tháng 7, Ban Chỉ đạo Quốc gia về Phòng – Chống thiên tai gửi công điện ra lệnh cho bộ phận điều hành Nhà máy Thủy điện Hòa Bình mở thêm một cửa xả nước nữa (5). Trong bản tin thời sự phát sáng 23 tháng 7, VTV loan báo, lũ lụt đã làm ít nhất 30 người thiệt mạng và mất tích, 17 người bị thương, hàng ngàn gia đình không nơi cư trú vì nhà sập, ngập và… Bộ trưởng Nông nghiệp – Phát triển nông thôn chỉ đạo: “Đóng ngay một cửa xả của Thủy điện Hòa Bình, giảm bớt lượng nước dồn về hạ du” (6). Có tương quan nào giữa xả lũ với ngập lụt tràn lan, nhà cửa, ruộng vườn, tài sản của hàng triệu người ở miền Bắc và phía Bắc miền Trung bị hủy hoại, hư hỏng, sinh hoạt xã hội bị đảo lộn hay không? Có tương quan nào giữa phát triển thủy điện – mất rừng với sạt lở, lũ quét, lụt lội xảy ra càng ngày càng thường xuyên, người ta càng ngày càng dễ chết, dễ mất tích, bị thương, trắng tay hay không?
Năm 2013, sau khi thẩm tra các công trình thủy điện, Ủy ban Khoa học – Công nghệ – Môi trường của Quốc hội Việt Nam từng xác định, việc quản lý chất lượng, an toàn tại các công trình thủy điện vừa và nhỏ tiềm ẩn nhiều rủi ro khó lường. Khoảng 30% đập chắn nước chưa được kiểm định. Khoảng 66% đập chắn nước chưa được duyệt phương án bảo vệ. Khoảng 55% chủ đập chưa có phương án phòng chống lụt bão. Ủy ban này cho biết thêm rằng, từ 2006 đến 2012, Việt Nam có 160 dự án thủy điện đã hủy diệt 19.792 héc ta rừng. Đến nay, diện tích rừng được trồng để thay thế chỉ chừng 3,7%.
Năm 2014, hệ thống công quyền Việt Nam chính thức thú nhận, những dự án thủy điện vừa và nhỏ, đặc biệt tại Tây Nguyên là nguyên nhân chính tăng thêm đói nghèo, đẩy người thiểu số tới tột đỉnh của sự bần cùng. Từ khi có các dự án thủy điện, vào mùa khô, cả điện lẫn nước ở nhiều khu vực cùng thiếu. Hạn hán đang theo xu hướng năm sau nghiêm trọng hơn năm. Chuyện xả lũ vô tội vạ của các nhà máy thủy điện sau những trận bão lớn còn làm chết thêm hàng trăm người, phá hủy nhiều khu dân cư, ruộng vườn, khiến hậu quả thiên tai thêm trầm trọng.
Nhiều đại biểu Quốc hội Việt Nam đã từng chỉ trích kịch liệt việc phát triển thủy điện theo phong trào, khiến Việt Nam vừa mất rừng, vừa làm hàng triệu người sống ở khu vực hạ du căng thẳng vì những rủi ro không thể dự báo. Họ cho rằng, phải truy cứu trách nhiệm cá nhân trong chuyện cho phép thực hiện tràn lan các công trình thủy điện hồi đầu thập niên 2000. Có ai bị truy cứu trách nhiệm chưa? Tháng ba năm ngoái, Thủ tướng Việt Nam yêu cầu Bộ Công Thương tạm ngưng cấp giấy phép đầu tư cho những dự án thủy điện có thể “tác động tiêu cực đến môi trường, sinh thái”. Sau khi có 54/123 dự án thủy điện vừa và nhỏ ở Lào Cai bị loại bỏ, tháng 7 năm ngoái, chính quyền tỉnh Lào Cai xin “bổ sung vào quy hoạch thủy điện” mười dự án khác. Nối gót Lào Cai, chính quyền các tỉnh Quảng Trị, Quảng Nam, Đắk Lắk cũng xin “bổ sung” thêm hàng loạt “dự án thủy điện”.
***
Thiệt hại nhân mạng, tài sản do mưa, bão, lũ lụt ở Việt Nam tăng đều đặn theo thời gian. Năm ngoái, thiệt hại nhân mạng là 386 người, thiệt hại tài sản là 60.000 tỉ đồng (7). Năm nay, với những diễn biến như vừa qua, thiệt hại nhân mạng và thiệt hại tài sản chắc chắn sẽ cao hơn. Thiệt hại nhân mạng và thiệt hại tài sản dẫu có cao đến đâu thì thường dân cũng ráng mà chịu vì tất cả mọi thứ, từ chủ trương, thực hiện đến vận hành, bao gồm xả nước, thoát lũ của các nhà máy thủy điện từ Tây Bắc, miền Trung, đến Tây Nguyên đều đúng qui trình, qui định.
Ô nhiễm nước, ô nhiễm không khí, ô nhiễm thực phẩm tràn lan khắp nơi vì đủ thứ tác nhân: Qui hoạch bừa bãi không tôn trọng các nguyên tắc, qui luật, không kiểm soát chặt chẽ hoạt động trong công nghiệp, nông nghiệp,… ngoài việc làm số người mắc các bệnh mãn tính gia tăng, các loại dịch bùng phát còn khiến ung thư, sảy thai, sinh non, trẻ sơ sinh bị dị tật… tăng vọt. Những con số hết sức ấn tượng (8), chẳng hạn như: 72% gia đình ở Hà Nội có người là nạn nhân của ô nhiễm không khí. Nếu sống ở Hà Nội trên mười năm thì nguy cơ mắc cả các bệnh mãn tính lẫn cấp tính cao gấp đôi so với những người sống ở Hà Nội dưới ba năm. Khả năng bị đột quị, mắc các bệnh về tim mạch, tiểu đường, tuổi thọ giảm,… rất cao – cũng chỉ khiến người ta thở dài và tự trấn an: Thôi thì… chưa chết là may!
Không ai muốn làm gì vì tự thấy không thể làm gì. Chẳng lẽ đó là một thứ định mệnh đã an bài cho tất cả các thế hệ, cả thế hệ hiện tại lẫn những thế hệ tương lai?
Chú thích

Người nô lệ da vàng

Bình An
Hắn ngồi đó, miệng ngậm điếu thuốc phả từng ngụm khói đặc quánh, mắt nhìn về một cõi xa xăm. Thỉnh thoảng hắn gãi xoa cái chân cụt tới gối như nuối tiếc lắm.
Quay lại 45 năm trước, hắn là một thanh niên mới lớn, 14 tuổi đầu phải bỏ làng quê lên đường nhập ngũ đi lính để “giải phóng” miền Nam khỏi “ách nô lệ Mỹ-Ngụy”. Lúc đó, hắn hề chưa phân biệt tờ giấy và sắt thép là như thế nào, chỉ biết ngồi nghe gã chính trị viên huyên thuyên như gã là một nhà bác học lỗi lạc mà sau này hắn mới biết gã chẳng hơn cái trí tuệ hắn là bao. Sau vài tháng học quân sự vội vã, hắn và những đứa trẻ khác khoác ba lô, súng lên đường làm “nhiệm vụ cao cả”.
Cuộc đời quân ngũ của hắn chẳng kéo dài được bao lâu khi hắn và đồng đội giáp mặt với một trận đấu ác liệt, hắn và đám tân binh đi đầu hứng đạn và bom lần lượt nằm lại trên chiến trường, hắn được đưa về hậu cứ với tấm thân rũ rượi, cụt mất một chân, để chữa trị.
Khi nằm ở bệnh viện, hắn được biết nhiều chuyện hơn, hắn dần dần hiểu rõ hơn cuộc chiến ý thức hệ này nhưng…hắn vẫn tự hào cho bản thân đã cống hiến một phần thân thể cho đất nước…
Sau năm 1975, khi đã “giải phóng” được miền Nam, hắn được cấp cho một mảnh đất, một cái bằng “Tổ quốc ghi công”. Hắn rất hãnh diện, treo một nơi trang trọng nhất để cho mọi người chiêm ngưỡng, tất nhiên chẳng thiếu được ảnh ông Hồ chí Minh mà hắn đặt trên cao hơn cả bố mẹ hắn nơi bàn thờ. Cuộc đời hắn có lẽ sẽ an nhàn hơn nếu như không có chuyện lũ quan quyền chưa biết mùi súng đạn là gì tranh nhau cướp đất của dân mà trong đó cũng có cả một phần đất mà hắn đã được cấp để an hưởng tuổi già.
Nhiều lần, hắn đã đi khiếu kiện khắp nơi, khi thì ôm cái bằng ghi công, lúc thì ôm ảnh ông Hồ mà chẳng có thằng quan chức nào quan tâm. Giả như hắn lành lặn thì chả nói làm gì, với cái chân còn lại, hắn không thể đối đầu với đám trẻ ranh mặt mũi bặm trợn, đầu gấu mà lũ quan chức ăn hại thuê về đàn áp dân mà chính hắn cũng đã từng bị chúng cho ăn dùi cui, đấm đá vài ba lần. Hắn bất lực trước lũ cường quyền bá đạo địa phương, hắn thầm ước giá như hắn không cụt chân, giả như đây là trong thời chiến, thì hắn sẽ cho lũ óc trâu này một bài học nhớ đời dù hậu quả có như thế nào…
Sau nhiều năm vác đơn kiện khắp nơi, hắn vô vọng nhìn đám đất của hắn bị ăn mòn quá nửa. Và trong bao nhiêu năm đó, hắn cũng được nghe nhiều, biết nhiều hơn về cái chế độ thổ tả này. Những gì hắn được nhồi sọ khi trước đều ngược lại những gì mà cái đảng của hắn rêu rao, lừa bịp về cái sự “no ấm”. Miếng bánh vẽ mà hắn phải gặm nhấm qua bao nhiêu năm nay đã làm hắn sáng mắt, sáng lòng. Càng tìm hiểu hắn càng căm hận trong lòng, hắn hối hận vì đã không trốn vào Nam sinh sống như những người cùng quê, nếu thế có lẽ cuộc đời hắn đâu có tàn tạ như vậy với một niềm tin đầy ảo tưởng vì bị lừa bịp. Nào là thuế má, nào là nợ công… những khoản tham nhũng của lũ quan lại từ thấp đến cao mà chính thân xác hắn đã què cụt mà vẫn không được miễn trừ đóng góp.
Nhìn chúng xây biệt phủ trên phần đất mà chúng âm mưu cướp được mà hắn cảm thấy xót xa cho những người đồng cảnh với hắn. Một phần chúng dành riêng những khu đất vàng cho giòng họ, một phần chúng bán cho bọn tàu cộng để chúng đem bao nhiêu tai họa đến cho bà con, dân tộc hắn. Hắn nuối tiếc vì đã cầm súng chống lại đồng bào mình để bây giờ giặc Tàu âm mưu cướp lại những gì mà hắn đã xả thân vì quê hương. Hắn cay đắng nhận ra rằng, rồi đây người dân An Nam sẽ phải nô lệ giặc Tàu thêm một lần nữa bởi chính sách ngu, hèn của lũ bán nước.
Hắn vất điếu thuốc, chống nạng đi xiêu vẹo lò dò đến nhìn cái bằng ghi công. Hắn đứng nhìn thật lâu như thể tiếc nuối rồi cầm cái nạng hất cho nó rơi xuống đất làm mặt kính mỏng trên cái bằng ấy vỡ từng mảnh. Hắn ngồi xuống gỡ những mảnh vỡ ấy và lôi cái bằng mỏng tanh ấy ra, bật máy quẹt và đốt tấm bằng đó, hắn bỗng bật cười như nắc nẻ và nhủ rằng, sau tràng cười là những giọt nước mắt của dân Việt sẽ làm nô lệ cho ngoại bang, cho dù dân tộc này có hàng triệu tấm bằng này đi chăng nữa, cũng sẽ chẳng giúp gì cho tổ quốc được.
Ngày 26/7/2018