Wednesday, August 29, 2018

2.9 - Ngày sinh của Cướp, ngày đi của Hồ

CTV Danlambao - "Bà Vương Tinh Minh, y tá trưởng của Bệnh viện Bắc Kinh kể lại: Vào buổi chiều một ngày cuối tháng 8, Hồ Chủ tịch đang trong trạng thái hôn mê. Các đồng chí trực bên cạnh Người rất lo lắng... bỗng nhiên Người tỉnh lại, mọi người vui mừng... Hồ Chủ tịch nhìn một lượt mọi người đứng quanh liền nói Người muốn nghe một bài hát Trung Quốc. Bà Vương Tinh Minh nghĩ rằng mặc dầu mình hát không hay nhưng để đáp lại mong ước của Người và vì tình hữu nghị Trung-Việt, mình nên hát. Nghe xong bài hát, Người mỉm cười. Đó là nụ cười cuối cùng của Người, nụ cười chan chứa tình hữu nghị Việt-Trung."

Bài hát mà Hồ Chí Minh tức thiếu tá Hồ Quang của Tàu muốn nghe trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời là bài “Đại Hải Hàng Hành Kháo Đà Thủ - 大海航行靠舵手” - Ra Khơi Nhờ Tay Lái Vững



Toàn bộ những dữ kiện nói lên "tình cảm thắm thiết" của Hồ đối với Tàu và Tàu đối với Hồ được đăng tải trên trang nhà Di tích của Hồ:



CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com

Mừng ngày 2 tháng 9 và mừng... ngày mất của Bác!

Hưng Yên (Danlambao) - Để tránh bị chê là thằng... ngu, chúng tôi xin thưa ngay rằng cái "tiêu đề" của bài viết náy không phải chúng tôi tự nghĩ ra được, mà là đã "cóp" nguyên xi của một vị nào đó ở trên Net.

Số là nó như thế này: Mỗi sáng sau khi thức dậy, làm vệ sinh cá nhân xong, công việc bắt buộc của tôi - có tính cách bất di bất dịch - là: Trong khi chờ bà xã chuẩn bị cho bữa điểm tâm buổi sáng thì tôi tự pha cho mình 1 ly cà phê, cũng "cái nồi ngồi trên cái cốc" đàng hoàng. Ăn sáng với nhâm nhi cà phê xong rồi là tôi kéo ống nước tưới cho mấy chậu rau đủ thứ linh tinh như là: mấy gốc ớt, mấy chậu ngò gai, ngò rí, kinh giới, tía tô, dấp cá... đại khái mất chừng 5 phút. Công việc này siêng thì tôi làm, còn không thì tự bà xã làm lấy không sao. Ngoại trừ một thứ bắt buộc tôi phải tự làm lấy, không thể "đùn" cho người khác được và đó là "nghiêm lệnh" của bà xã. Đó là tôi phải tự đi bộ bằng đôi chân của mình chung quanh cái sân xi măng phía sau nhà tối thiểu 30 phút, lâu hơn nữa thì càng tốt. Chỉ có vậy thôi mà thi thoảng vì lười tôi cũng... ăn gian, ấy là tưới xong mấy chậu rau tôi lỉnh vào nhà ngay, lại ngồi trước cái Com-pu-tơ đọc đọc, viết viết ra cái điều ta đang bận rộn lắm đây. Biết được cái việc tôi "trốn việc quan đi ở chùa" (*) này, bà xã lại "cằn nhằn: Đi exercise tốt cho sức khỏe của mình không muốn, tối ngày cứ đọc đọc viết viết thì ăn cái giải gì chứ?! Không "ăn cái giải gì nhưng tính tôi nó thế thì biết làm sao? 

Chết thật, mãi "thanh minh thanh nga lẩm cẩm" mà tí nữa quên mất mục đích của bài viết. Ấy là đọc được ở trên Net câu "Mừng ngày 2 tháng 9 và mừng ngày mất của Bác"! Tôi cố nghĩ mãi ngày 2 tháng 9 là ngày quái quỷ gì mà phải mừng thế nhỉ, còn ngày Bác mất sao lại mừng? Nghĩ mãi sau mới chợt nhớ ra: À 2/9/1945 là ngày quốc khánh của Việt cộng, còn ngày 2/9/1969 lại là ngày Bác Hồ đi ngủ với giun. Một sự trùng hợp thú vị cho nên không thể buổi sáng nhảy múa mừng ngày quốc khánh rồi buổi chiều lại lăn lộn khóc thương Bác được. Thôi thì gồm cả 2 thứ làm một: Mừng ngày 2 tháng 9 rồi mừng ngày mất của Bác luôn cho tiện việc sổ sách! Thế nhưng đọc đi đọc lại cái "tiêu đề" của bài viết tôi lại thấy nó như "lấn cấn" một cái gì không ổn. Bác mất mà lại mừng thì có khác gì nó... đem Đỗ Mười ra chửi Bác không? Hay là người viết lên câu này muốn "xỏ lá" Bác? 

Thú thật, đậm nét nhất trong đầu chúng tôi cho tới ngày nay chỉ là ngày Quốc Khánh 26 tháng 10 năm 1955 là ngày khai sinh nền Đệ I VNCH, tiếp đó là ngày Quốc Khánh 1/11/1967 là ngày khai sinh nền Đệ II VNCH, chót hết là ngày 19/6 hàng năm là ngày kỷ niệm Quân Lực VNCH. Chỉ bấy nhiêu thôi, chứ với những 2 tháng 9, với những ngày sinh, ngày mất của Bác có làm chúng tôi bận trí bao giờ đâu? Đặc biệt chỉ mới gần đây thôi, mở Còm-pu-tơ, vừa mới lên Net là thấy ngay lời kêu gọi trong nước cũng như ngoài nước, mọi người nên đông đảo xuống đường dẹp cho bằng được cái đám Việt gian cộng sản mất gốc này đi, chứ cái điệu này thì nó dâng Việt Nam cho Tàu cộng đến nơi rồi! Đúng đấy các vị ạ, ngoài những Hoàng Sa, Trường Sa, Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc nay đã thuộc về Tàu cộng thì ở trong nước, suốt từ Bắc chí Nam đâu đâu cũng đầy rẫy người Tàu. Đà Nẵng, Nha Trang, Bình Dương... có những phố Tàu. Từ chữ viết, tiếng nói, bảng hiệu, trang trí... cái gì cũng Tàu. Thậm chí có những cửa hiệu, quán ăn nó còn không cho người Việt Nam vào. Mua bán toàn bằng Đô La Mỹ hoặc bằng đồng nhân dân tệ của Tàu chứ không tiêu bằng tiền đồng của Việt Nam. 

Nhớ lại trước 1975, nhất là dưới thời Đệ I VNCH, Sài Gòn chỉ có một khoảnh gọi là Chợ Lớn cho người Tàu ở túm tụm lại với nhau. Đặc biệt người Tàu muốn ở luôn Việt Nam thì phải nhập quốc tịch Việt Nam, thanh niên Tàu đến tuổi cũng phải đi quân dịch như thanh niên Việt Nam vậy. Có đúng như thế không hay bảo chúng tôi chỉ giỏi phịa? 

Không biết các bạn trẻ bây giờ thế nào, chứ già cúp bình thiếc cỡ tuổi tôi trở về trước (80 tuổi trở lên), ít người lại không biết bài thơ của Lý Thường Kiệt: 

Nam quốc sơn hà 

Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư. 

Dịch nghĩa: 

Núi sông nước Nam thì vua Nam ở,
Cương giới đã ghi rành rành ở trong sách trời.
Cớ sao lũ giặc bạo ngược kia dám tới xâm phạm?
Chúng bay hãy chờ xem, thế nào cũng chuốc lấy bại vong. 

Bài thơ của Tiền Nhân vẫn còn rành rành ra đây, lịch sử mấy nghìn năm còn có: Hai Bà Trưng, Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung không làm chúng bay sợ hay sao? 

Thế nhưng mà các vị ạ, khổ lắm, thời nào cũng vậy, hễ có người anh hùng giữ nước thì lại có kẻ bán nước cầu vinh. Đời nhà Trần có Đức Trần Hưng Đạo đánh cho quân Nguyên te tua không còn manh giáp thì lại có Trần Ích Tắc bán nước cầu vinh, bị sử sách muôn đời xỉ vả. 

Đời nhà Nguyễn có Vua Quang Trung Nguyễn Huệ với cuộc hành quân thần tốc đêm 30 tết. Lang thang trên Net, chúng tôi đọc được 1 bài viết có đoạn thú vị như thế này, xin trích nguyên văn ra đây để mọi người cùng đọc: 

"Đêm 30 tết (âm lịch), quân ta vượt sông Gián Khẩu (sông Đáy), tiêu diệt gọn toàn bộ quân địch ở đồn tiền tiêu. Đêm mồng 3 tết, quân ta bí mật vây đồn Hà Hồi (Thường Tín, Hà Nội). Quân giặc bị đánh bất ngờ, hoảng sợ, hạ khí giới đầu hàng.

Mờ sáng mồng 5 tết, quân ta đánh đồn Ngọc Hồi (Thanh Trì, Hà Nội). Đây là đồn quan trọng nhất của địch với khoảng 3 vạn quân tinh nhuệ đóng giữ. Đồn luỹ được xây đắp kiên cố, xung quanh đều cắm chông sắt và chôn địa lôi dầy đặc.

Khi đến sát đồn giặc, Quang Trung truyền lệnh cho tượng binh và bộ binh đồng loạt xông tới. "Quân Thanh chống không nổi, bỏ chạy tán loạn, giày xéo lên nhau mà chết..., thây ngổn ngang đầy đồng, máu chảy thành suối. Quân Thanh đại bại".

Khi đạo quân của Quang Trung đang đánh đồn Ngọc Hồi thì đạo quân của đỏ đốc Long tấn công đồn Đống Đa. Được nhân dân địa phương giúp sức, quân ta giáp chiến, đốt lửa thiêu cháy doanh trại giặc. Tướng giặc là sầm Nghi Đống khiếp sợ, thắt cổ tự tử." (Hoàng Lê nhất thống chí).

Tiền nhân anh hùng như thế, nhưng đến đời chúng ta ngày nay thì sao? Cũng mang họ Nguyễn đấy nhưng bác Nguyễn Phú Trọng, TBT của đảng cộng sản ngày nay thế nào? Bác là "anh hùng" hay là "anh hèn"? Nếu là anh hùng sao bác lại mang tiếng là "hèn với giặc ác với dân? Hỏi tức là trả lời vậy! 

(*) Trốn việc quan đi ở chùa - thành ngữ - Ý nói tránh việc nặng làm việc nhẹ. 

30.08.2018

Chiến tranh thuế: Bắc kinh vật vã, Hà Nội lâm nguy

Trần Nguyên Thao (Danlambao) - Ba Đình xoay trở ra sao khi chiến tranh thương mại Mỹ-Tàu leo thang, đẩy Bắc Kinh vào thế bị động. Bắc Kinh lâu từng “gõ thanh la”cổ võ tham vọng hồi sinh Con đường Tơ lụa, thông qua sáng kiến Vành đai, Con đường. Tập Cận Bình dốc hết tài lực xây dựng quyền lực mềm khắp chốn, kể cả việc lập ngân hàng Đầu Tư Hạ Tầng Châu Á, AIIB cách nay 3 năm, với ý định dùng tín dụng gây ảnh hưởng tại các nước Á Châu. Vào lúc Trung Nam Hải mới “dệt mộng”cho tương lai “Made in China 2025” thì bất ngờ bị “chấn động”bởi hình ảnh Liên S ô tan rã năm 1991 sống dậy trong ký ức: thị trường chứng khoán lao dốc thê thảm, đồng nhân dân tệ mất giá, khiến giới tài chánh phải vật vã cũng không kiểm soát được tình thế. Ba Đình cùng chung số phận, chứng khoán và tiền đồng vẫn đi tìm đáy. Tờ “giấy nợ”đòi cân bằng thương mại, do phó đại diện thương mại Mỹ, Jeffrey Gerrish trao tận tay Ba Đình hôm tháng 5 vẫn còn thơm mùi mực!

Ngoại thương của Bắc Kinh, từ 40 năm qua; còn Hà Nội thì cũng 32 năm, phần lớn nhờ bán hàng cho Mỹ và các nước ngoài khối cộng sản để tăng trưởng kinh tế. Khi Mỹ đòi cân bằng thương mại qua việc áp thuế trên hàng hóa bán vào Mỹ, thì cả hai phải dốc hết tàn hơi tìm cách “be bờ” để các công ty ngoại quốc không “nhổ neo” rời đi nơi khác. Nếu việc này xảy ra, lập tức thị trường công nhân nội địa giao động, đưa đến nhiễu loạn xã hội. 

Cùng lúc cuộc chiến thuế đi vào hiệu lực, ngày 23 tháng 03 cho đến nay, đồng Nhân Dân Tệ (CNY) của Tàu cộng mất giá 8.83% [1] [*] là bằng chứng người dân và nhà đầu tư nước ngoài không còn tin vào khả năng kiểm soát của giới tài chánh Tàu cộng. 

Tại thị trường chợ đen Việt Nam, hôm 18 tháng 08, phải có 23.630$ mới đổi được 1 Mỹ Kim, trong khi giá trung tâm do Ngân Hàng Nhà Nước (NHNN) quy đinh chỉ có 22.689$, ăn một Mỹ Kim. Sai biệt đến 941$ trên mỗi Mỹ Kim là do đồng tiền xanh ngoài thị trường thực sự khan hiếm. 

Tháng trước, NHNN bơm vào thị trường 210 ngàn tỷ đồng [2] để giữ cho thị trường chứng khoán ở mức giả tạo trên 900 điểm. Giới chuyên gia cho rằng, chứng khoán Việt Nam sẽ tiếp tục tìm đáy trong nhiều tháng nữa. 

Tình huống này diễn tả một sự thật khó nghe rằng, Hà Nội không nên tiếp tục theo voi ăn bã mía nữa. Bởi vì Bắc Kinh vẫn đang phụ thuộc vào nhu cầu tiêu thụ hàng hóa nơi người Mỹ và nhiều nước Âu Châu. Kinh tế nội địa của Hoa Lục chưa đủ mạnh cho một cuộc đối đầu với Hoa Kỳ. 

Đầu tháng 08, chính quyền Donald Trump đang cân nhắc áp đặt mức thuế 25%, thay vì 10%, lên các mặt hàng nhập khẩu từ Tàu cộng có tổng giá trị lên tới 200 tỉ Mỹ Kim. Sự kiện này được công bố ngay trước khi hội nghị Bắc Đới Hà - nơi cộng đảng Tàu họp nhóm cầm quyền chóp bu đang bị xé đôi vì cuộc chiến thuế [3]. Sự kiện này được mô tả như bản trường ca “Vành đai, con đường” bị gẫy khúc, bởi nhạc trưởng Tập Cận Bình không còn sức bắt nhịp cho dàn nhạc giao hưởng lâm vào lạc điệu. 

Đáp lại, Bắc Kinh nói sẽ áp thuế mới lên 5.200 sản phẩm Hoa Kỳ nếu Washington tiến hành áp thuế 25% lên hàng hóa Tàu trị giá 200 tỷ Mỹ Kim. 

Trước đó, đầu tháng Bảy, Hoa Kỳ áp dụng mức thuế nhập khẩu 25% lên các mặt hàng từ Tàu cộng có tổng trị giá 34 tỷ đôla, và sẽ đề xuất mức thuế tương tự lên khối lượng hàng hóa khác có trị giá 16 tỷ Mỹ Kim vào cuối tháng. 

Bị Mỹ tấn công, Bắc Kinh lên tiếng mời Liên Âu vào “măt trận chung” để đối phó, nhưng giới cầm quyền Tàu cộng trực tiếp hứng chịu lời từ chối “bẽ bàng” trước bàn dân thiên hạ. Liên Âu nói thẳng là từ lâu Bắc Kinh làm ăn lươn lẹo, ăn cắp quyền sở hữu trí tuệ của phương Tây, thiếu tinh thần trách nhiệm, đối xử bất công và ép buộc các công ty Âu Châu đầu tư tại Tàu phải chuyển giao bí mật công nghệ tân tiến cho Bắc Kinh. 

Báo chí và giới đương quyền kinh tế Tàu cộng dẫn dụ để Liên Âu không dám từ bỏ mối lợi mỗi ngày thu về đến 1,5 tỷ Euro từ hàng hóa bán vào nước Tàu. Nhưng Bắc Kinh lâm vào thế “rối quá hóa ngu” đến nỗi quên đi các số liệu ngoại thương cả thế giới đều biết: Hoa Kỳ mới là “khách hàng xộp”, đối tác thương mại số một của các nước Châu Âu. Lượng hàng hóa Âu Châu bán vào Mỹ lớn hơn vào Tàu cộng nhiều lần. Chính về điểm này, mà Âu Châu khước từ lối chơi “thả mồi bắt bóng” do Bắc Kinh chào mời. 

Đáp trả Bắc Kinh bằng hành động, Châu Âu thông báo xích lại gần Mỹ trên ba hồ sơ lớn bao gồm nông nghiệp, năng lượng và công nghiệp. Cuối tháng 07, Liên Âu công khai trên nguyên tắc sẽ mua đậu nành của Mỹ. Cuộc thương lượng chi tiết chưa tiến hành, nhưng tin này khiến Nhà Trắng hài lòng vào lúc Washington phải dự trù 12 tỉ Mỹ Kim hỗ trợ nông gia trong vùng Trung Tây nước Mỹ, đang kêu than vì không bán được nông sản cho Tàu cộng. 

Năm ngoái, 2017, Tàu bán cho Mỹ 505 tỷ Mỹ Kim hàng hóa, trên nguyên tắc Mỹ có quyền áp thuế lên tất cả số tiền đó. Trong khi Tàu chỉ mua của Mỹ có 130 tỷ Mỹ Kim. Nếu Tàu cũng áp thuế để trả đũa thì theo như sơ đồ trong bài này “võ khí” của Tàu coi như hết đạn rồi. 

Với dự tính “kết bè” đối đầu với Mỹ, Bắc Kinh đưa Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị, Dương Khiết Trì đến Nga từ 14 đến 17 tháng 08 để “tham vấn” về an ninh chiến lược Nga-Tàu. Cuộc gặp diễn ra trong bối cảnh căng thẳng leo thang trên đấu trường toàn cầu, sau khi Mỹ thông báo một loạt các lệnh trừng phạt mới đối với Nga; còn Bắc Kinh thì bị “giới hạn” khả năng trong chiến tranh thuế với Mỹ. 

Báo Bưu Điện Hoa Nam hôm 18 tháng 08 [4], dẫn lời một cố vấn thương mại của Bắc Kinh tiết lộ, Bắc Kinh có vẻ thất vọng khi doanh nghiệp Mỹ tại Tàu cộng không muốn vận động hành lang để Tổng Thống Trump “nhẹ tay”. Vì nhiều thập kỷ qua cho đến nay doanh nghiệp Mỹ tại Tàu cộng chán chường về sự thiếu tiến bộ trong cải cách thị trường được Bắc Kinh hứa hẹn từ lâu. 

Tình huống này được tiết lộ ngay trước vòng đàm phán cấp thấp kéo dài 4 ngày giữa đôi bên kết thúc tại Hoa Thịnh Đốn trước ngày mức thuế của cả hai bên đi vào hiệu lực, 23 tháng 08. 

Trước đó, thấy Bắc Kinh rơi vào tình huống bị “vây hãm”, nhà nghiên cứu độc lập, Xu Yimiao “mở đường” trên tờ Bưu Điện Hoa Nam khuyên: “Bắc Kinh nên giảm thiểu thiệt hại trong cuộc chiến thương mại bằng cách chấp nhận thua cuộc trước Donald Trump" [5].

Năm 2017, Việt Nam bán sang Mỹ một số hàng hóa trị giá 41,6 tỷ Mỹ kim nhưng chỉ mua của Mỹ có 9,2 tỷ Mỹ Kim, tạo mức thặng dư thương mại lên 32,4 tỷ Mỹ Kim, vì vậy Việt Nam nằm trong 16 nước bị Bộ Thương Mại Mỹ lên danh sách “đưa giấy nợ”. 

Phó Đại Diện Thương mại Mỹ, Jeffrey Gerrish, đã gặp Phó thủ tướng Vương Đình Huệ đòi “san bằng thâm hụt thương mại”, theo đó, Hà Nội phải hạ mức thâm hụt thương mại xuống mức dưới 8 tỷ Mỹ Kim mỗi năm. Để cân bằng thương mại theo như Mỹ yêu cầu, thì Hà Nội mất toi 75% lợi nhuận từ việc bán hàng sang Mỹ so với các năm trước. 

Hiệp ước thương mại EVTFA với Âu Châu còn xa vời. Do vụ bắt cóc Trịnh xuân Thanh tháng 7 năm ngoái lây lan hậu quả xấu sang nhiều nước EU. Riêng tại cộng hòa Slovakia, cửa ngõ đưa hàng hóa Việt Nam vào Châu Âu [6] thì từ việc này, Slovakia đã ngưng việc bổ nhiệm Đại Sứ của họ tại Hà Nội. Cùng lúc, Chủ tịch Ủy ban đối ngoại, Lubomír Zaorálek tuyên bố tại quốc hội Slovakia "Việt Nam là tâm điểm của tôi phạm có tổ chức. Quốc gia này đã trở thành một nguy cơ an ninh hàng đầu" [7]. 

Phó Thủ Tướng Vương Đình Huệ đã sang Mỹ gặp Bộ Tài chánh để thương lượng về “giấy đòi nợ”. Kết quả có lẽ không ra gì, nên chính giới trong nước đồn thổi rằng, ông Huệ đang bị “lu mờ” ngay trong vị thế đương kim. Vì thế, ông Huệ đang tìm đường “tiểu ngạch” để có tương lai. 

Giới chuyên gia có lý do vững vàng để mạnh mẽ cảnh giác Hà Nội chớ dại để Tàu cộng tuồn hàng sang rồi dán nhãn Viêt Nam trước khi bán vào thị trường Mỹ. Nếu để tình trang này xảy ra thì Việt Nam sẽ không tránh khỏi trừng phạt. 

Bởi vì, theo nguồn tin của báo South China Morning Post: “7 khu vực phát triển kinh tế biên mậu thuộc biên giới Việt-Trung, mà CSVN đã đồng ý ký năm 2017, là nơi trú ẩn cho hàng của Tàu sẽ mang nhãn VN”. 

Hà Nội lâm vào tình huống ngân sách tăng đột biến, túi tiền sắp cạn, nợ nần đến nỗi mỗi người dân phải gánh đến 35 triệu, “Thiên Triều” - đối tác chiến lược lại cư xử như kẻ thù. Để cứu nguy chế độ, Ba Đình phải “hâm lại” mưu gian moi vàng và Mỹ Kim trong dân chúng qua chiêu bài “trái phiếu đầu tư”. Sau bao nhiêu xảo ngôn, lừa lọc Hà Nội đã chiếm đoạt mọi thứ của dân. Lần này có thành hay bại cũng đều mang đến cho chế độ Hà Nội mối nguy, không thể cứu. 

Chú thích:








[*] Ngày 23-03-2018 thuế hiệu lực tại Mỹ, ¥ 6, 31655 CNY đổi được 1 USD; đến 18 tháng 08 phải có tới ¥ 6,87399 CNY mới có được 1 USD, mất giá 8.83%. https://vn.exchange-rates.org/history/CNY/USD/T 

Một Mỹ Kim (USD) được chia thành 100 cents. Một Nhân dân tệ (¥) bao gồm 100 fen. Cả hai đồng tiền đều được quy định bởi Board of Governors of the Federal Reserve System và People's Bank of China 

30.08.2018

Hồ Chí Minh có tư tưởng đâu mà học tập làm theo!

Le Nguyen (Danlambao) - “Tư tưởng Hồ Chí Minh” không có gì... đã được chính đương sự thú nhận trong kho tàng sách vở, tài liệu lịch sử của đảng cộng sản Việt Nam làm ra, phát tán. Có lẽ hai câu nói của Hồ Chí Minh được nhiều người Việt Nam cộng sản lẫn không cộng sản biết đến nhiều nhất là câu: “Không, tôi không có tư tưởng gì, ngoài tư tưởng chủ nghĩa Mác-Lênin..., Tôi thì có thể sai chứ đồng chí Staline, đồng chí Mao không thể sai được...” 

Đó là hau câu nói có khả năng thành thật nhất trong cuộc đời hoạt động cho cộng sản quốc tế của Hồ Chí Minh. Hồ Chí Minh không có tư tưởng... là do đương sự tự thú chứ không có thế lực thù địch hay bọn phản động nào bịa đặt, vu khống, nói xấu ông ta cả. Mặc dù Hồ Chí Minh thành thật tự thú, tự khai báo mình không có tư tưởng gì ngoài chủ nghĩa Mác-Lênin nhưng vài thập niên gần đây, kể từ khi chủ thuyết cộng sản, chính xác là tư tưởng Mác-Lênin bị đa phần nhân loại quăng vào thùng rác lịch sử thì các tên Maoist trong đảng csVN thi nhau lượm lặt những câu nói, bài văn, câu thơ của Hồ Chí Minh chế biến sắp xếp thành hệ thống lý luận gọi là “tư tưởng Hồ Chí Minh” cho cán bộ đảng viên học tập, làm theo.

“Tư tưởng Hồ Chí Minh” được các ông bà lý luận gia của cái gọi là hội đồng lý luận trung ương và học viện được gọi là chính trị hành chánh quốc gia Hồ Chí Minh hiệp đồng biên soạn với mục đích thay thế chủ nghĩa Mác-Lênin bị nhân loại vất vào thùng rác lịch sử gồm các đề mục dưới đây:

1) “Tư tưởng Hồ Chí Minh” về Tự Do

“Chúng tôi không có quyền tự do báo chí và tự do ngôn luận… chúng tôi phải sống trong cảnh ngu dốt và tối tăm vì chúng tôi không có quyền tự do học tập... 

Giữa thế kỷ XX này, ở một nước có đến 20 triệu dân mà không có lấy một tờ báo. Các bạn có thể tưởng tượng được như thế không? Không có lấy một tờ báo bằng tiếng mẹ đẻ của chúng tôi.” 

2) “Tư tưởng Hồ Chí Minh” Về Dân Chủ

“Nước ta là nước dân chủ bao nhiêu lợi ích đều vì dân...mọi người có quyền làm quyền nói, địa vị cao nhất là dân, vì dân là chủ. Nhiệm vụ của chính quyền dân chủ là phục vụ nhân dân...”

Dân chủ và dân làm chủ thì đảng, chính phủ, cán bộ, đảng viên là đầy tớ và làm đầy tớ của nhân dân...

3) “Tư tưởng Hồ Chí Minh” về quyền con người

“Tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng, dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do...”

Quyền con người trong tư tưởng Hồ Chí Minh không chỉ là quyền bình đẳng, quyền sống, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc mà còn bao gồm cả quyền làm chủ, quyền bình đẳng trước pháp luật, quyền được pháp luật bảo vệ, quyền đi lại, quyền cư trú, quyền công dân, quyền hôn nhân và xây dựng gia đình, quyền sỡ hữu tài sản, quyền tư do tư tưởng, quyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo.

4) “Tư Tưởng Hồ Chí Minh” về toà án

“Pháp luật của ta hiện nay bảo vệ quyền lợi cho hàng triệu người lao động... Pháp luật của ta là pháp luật thật sự dân chủ, vì nó bảo vệ quyền tự do, dân chủ rộng rãi cho nhân dân lao động... Người nào sử dụng quyền tự do quá mức của mình mà phạm đến tự do của người khác là phạm pháp...

Phải cố gắng làm cho luật pháp dân chủ ngày càng nhiều hơn, tốt hơn. Phải gần dân, hiểu dân, giúp dân, học dân. Giúp dân, học dân để giúp mình thêm liêm khiết, thêm công bằng. Thêm nữa là phải luôn luôn cố gắng học tập lý luận, học tập đường lối chính sách của Chính phủ...”

5) “Tư tưởng Hồ Chí Minh”về xây dựng nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa

Tư tưởng Hồ Chí Minh về nhà nước pháp quyền có những nội dung: Nhà nước của dân, nhà nước do dân và nhà nước vì dân

“Nhà nước của dân là tất cả mọi quyền lực trong nhà nước và trong xã hội đều thuộc về nhân dân.

Nhà nước do dân là nhà nước do dân tạo ra và nhân dân tham gia quản lý.

Nhà nước vì dân là nhà nước lấy lợi ích chính đáng của nhân dân làm mục tiêu. Tất cả đều vì lợi ích của nhân dân, ngoài ra, không có bất cứ một lợi ích nào khác.”

6) “Tư tưởng Hồ Chí Minh” về giáo dục đào tạo

“Các cô, các chú là những thầy giáo, những cán bộ giáo dục đều phải luôn luôn cố gắng học thêm, học chính trị, học chuyên môn. Nếu không tiến bộ mãi thì sẽ không theo kịp đà tiến chung, sẽ trở thành lạc hậu...

Vì lợi ích mười năm thì phải trồng cây. Vì lợi ích trăm năm thì phải trồng người.”

7) “Tư tưởng Hồ Chí Minh” về y tế

“Giúp đồng bào, giúp chính phủ xây dựng một nền y tế thích hợp với nhu cầu của nhân dân ta...

Nếu dân đói, Đảng và Chính phủ có lỗi; nếu dân rét là Đảng và Chính phủ có lỗi; nếu dân dốt là Đảng và Chính phủ có lỗi: nếu dân ốm là Đảng và Chính phủ có lỗi...

Lương y phải như từ mẫu... Người bệnh phó thác tính mệnh của họ nơi các cô, các chú. Chính phủ phó thác chò các cô, các chú việc chữa bệnh tật và giữ sức khoẻ cho đồng bào. Đó là một nhiệm vụ rất vẻ vang.”

8) “Tư tưởng Hồ Chí Minh” về kinh tế nhiều thành phần

“Về kinh tế, chúng bóc lột nhân dân ta đến xương tủy, khiến cho nhân dân ta nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác, tiêu điều. Chúng cướp không ruộng đất, hầm mỏ, nguyên liệu... Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn...

Trong chế độ dân chủ mới, có năm loại kinh tế khác nhau: kinh tế quốc doanh; các hợp tác xã; kinh tế của cá nhân, nông dân và thủ công nghệ; tư bản tư nhân; tư bản nhà nước...”

9) “Tư tưởng Hồ Chí Minh” về lao động sản xuất 

“Trước hết là quyền làm chủ về sở hữu của nhân dân, của người lao động, với tư cách làm chủ chứ không phải làm thuê, người lao động mới không ngừng phát huy tính độc lập, tự chủ, tính năng động, sáng tạo của mình trong sản xuất và công tác...

Phải làm cho người nông dân xã viên thấy “mình là người chủ tập thể của hợp tác xã, có quyền bàn bạc và quyết định những công việc của hợp tác xã...”

10) “Tư tưởng Hồ Chí Minh” về giải phóng phụ nữ

“Trong sự nghiệp chống Mỹ, cứu nước, phụ nữ đảm đang ta đã góp phần xứng đáng trong chiến đấu và trong sản xuất, Đảng và Chính phủ phải có kế hoạch thiết thực để bồi dưỡng, cất nhắc và giúp đỡ để... Các cháu có mắc tiểu bác chỉ chỗ cho mà đi... Kinh nguyệt các cháu có đều không... Kinh nguyệt là biểu hiện sự xuất sắc của phụ nữ...”

Phụ nữ Việt Nam là mục tiêu và động lực của cách mạng, xem tư tưởng và việc làm của đàn bà, con gái thì biết xã hội tiến bộ thế nào...”

11) “Tư Tưởng Hồ Chí Minh” về giao thông vận tải

“Giao thông vận tải rất quan trọng đối với chiến đấu, đối với sản xuất, đối với đời sống của nhân dân. Nó rất quan trọng cho nên phải cố gắng. Muốn chiến đấu tốt, muốn sản xuất tốt, muốn đời sống nhân dân được bình thường, thì giao thông vận tải phải làm tốt.

Giao thông vận tải có nhiều ngành. Có ngành thủy, ngành bộ, có xe, có cầu, có phà… Các cô các chú phải ra sức thi đua. Thi đua làm cho giao thông: Một là thông suốt, hai là an toàn, ba là liên tục...”

...

Đọc từng chủ đề trong hệ thống lý luận của cái gọi là “tư tưởng Hồ Chí Minh” do tuyên giáo trung ương đảng csVN chế tạo ra, lưu trữ, phát tán và dùng làm tài liệu soạn giáo án giảng dạy cho cán bộ, đảng viên học tập làm theo. Thành thật mà nói, đọc các sách vở, tài liệu, giáo án đó, không khó để chúng ta thấy, đúng là “tư tưởng Hồ Chí Minh” không có gì... Trong đầu Hồ chẳng có nội dung tư tưởng nào trong đó cả. 

Qua các trích dẫn ở trên, giúp chúng ta thấy tất cả lý luận được gọi là “tư tưởng Hồ Chí Minh” chỉ là những bài luận văn bình giảng những câu nói của Hồ theo đơn đặt hàng được các tên lý luận gia, lý thuyết gia cộng sản hư cấu, tán hươu tán vượn, chế biến nhét vào mồm Hồ Chí Minh. Nó trích ra từ các câu chữ trong các cuốn sách “Hồ Chí Minh toàn tập, Văn kiện Đảng toàn tập, Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc” do các trí nô, bồi bút đời trước hiệp đồng biên soạn theo đơn đặt hàng của tuyên giáo trung ương đảng. 

Ngày nay các cuốn sách, tài liệu lịch sử hư cấu đó lại được các văn nô, bồi bút đời nay tiếp tục cắn xén chỉnh sửa, xào nấu, chế biến nhằm làm mới và nhét vào mồm Hồ Chí Minh. Các con chữ đã qua sử dụng này, nó được các tên “gáo su, thiến sĩ” có nguồn gốc, xuất thân nuôi trồng sản xuất từ trang trại “trăm năm trồng người hồng hơn chuyên” hợp đồng biên soạn, hư cấu làm thành “tư tưởng Hồ Chí Minh”. Các tác phẩm tài liệu lịch sử hư cấu, bịa đặt như “Hồ Chí Minh Toàn Tập”“Văn Kiện Đảng Toàn Tập”“Văn Kiện Đại Hội Đại Biểu” được tái sử dụng làm nền cho cái gọi là “tư tưởng Hồ Chí Minh” phục vụ công tác tuyên truyền bịp bợm. Nghĩa là bịp chồng bịp, bợm chồng bợm mà đa phần người Việt Nam đều biết.

Căn cứ trên những việc lý thuyết gia, lý luận gia làm ra “tư tưởng Hồ Chí Minh” đã đọc, đủ cơ sở cho chúng ta kết luận “tư tưởng Hồ Chí Minh là dòng tư tưởng cờ gian bạc lận, điếm đàng thâu đêm suốt sáng.” Nó đã được chiến binh blogger, facebooker Đinh Văn Hải giải mã từng ký tự trong 3 chữ Hồ-Chí-Minh bằng ngôn ngữ nôm na dân dã đời thường trong bài viết trước, là chính xác không thể chính xác hơn. 

Nhiệm vụ của chúng ta là tiếp tay lột truồng những tên cờ gian bạc lận điếm đàng thâu đêm suốt sáng trong cái băng đảng mafia csVN. 

30.08.2018

Công an và chuyện các bà đánh ghen

Kông Kông (Danlambao) - Hiện tượng các bà vợ đánh ghen công khai và tàn nhẫn xảy ra rất phổ biến. Tình địch bị đánh hội đồng, bị lột hết áo quần, xén tóc, xát muối ớt vào vùng kín... không lạ. Lại còn nhờ con cái hoặc bè bạn hỗ trợ nữa... vì đó là “tự vệ hợp pháp”. Công an chống cướp, các bà cũng chống “cướp” - “cướp chồng”!

Khía cạnh khác là xã hội vẫn trọng nam khinh nữ. Đàn ông dẫu có linh tinh... thì cũng chấp nhận được vì... họ là đàn ông! Còn đàn bà phải lo... giữ chồng! 

Phái nam cũng nghĩ như vậy. “Là đàn ông thì phải 'soái ca', không nầy tê nọ... thì không phải là đàn ông! ”. “Nam vô tửu như kỳ vô phong” là câu nói cửa miệng của bợm nhậu thách đố nhau trong các bữa tiệc vì họ chỉ muốn chứng tỏ “mình là đàn ông”- “anh hùng bàn nhậu”! Tỉ lệ bia rượu người VN đang dẫn đầu thế giới! 

Tư duy khôi hài như thế đúng in hệt tư duy của công an hiện tại. Họ dùng bạo lực tối đa với người bất đồng chính kiến, bất kể đàn bà, con trẻ dù tất cả tranh đấu trong ôn hòa. Họ làm như thế “để bảo vệ chế độ”, không khác gì các bà đánh ghen để... “bảo vệ hạnh phúc gia đình”! 

Xã hội thì trọng nam khinh nữ, còn chế độ thì trọng công an khinh dân. Công an là tất cả. “Là thanh kiếm và lá chắn” cơ mà! Vì thế thí sinh xét vào trường công an bao giờ cũng có lý lịch và thành tích học “xuất sắc”. Mức độ “xuất sắc” thì kỳ thi vừa rồi đã bùng nổ chuyện gian lận điểm cũng “xuất sắc” không kém! 

Công an là nhân viên chính phủ, được chính phủ trả lương nên có bổn phận phải bảo vệ chính phủ? Họ nghĩ như thế là “hợp pháp”. Còn chính phủ phản bội dân tộc thì đó là chuyện của... chính phủ! 

Họ bắt các bà đánh ghen đưa ra tòa, vì vi phạm luật. Còn họ là công an, đánh người biểu tình để bảo vệ chế độ, với họ, là “không vi phạm luật”. Vì, “công an còn đảng còn mình”! 

Vì thế (chỉ dẫn chứng đại khái thôi) mới có chuyện hàng trăm nạn nhân đang khỏe mạnh mới bị bắt vô đồn bỗng “chuyển sang từ trần” với rất nhiều lý do... kể cả “ân hận nên tự tử”... 

Mới có chuyện vô cớ bắt gần 200 người giải về “trại tập trung” ở vườn Tao Đàn, Sài Gòn dùng bạo lực để khai thác tin tức về biểu tình, ngày thứ Bảy 17/6/2018, đúng một tuần sau sự kiện toàn quốc biểu tình chống Luật An ninh mạng và Luật Đặc khu mà không tìm ra người tổ chức. 

Công an lo bảo vệ chế độ giống như các bà đánh ghen “bảo vệ gia đình”. Nhưng các bà phạm luật, còn công an thì không (!) 

Công an các nước văn minh là để phục vụ xã hội, bảo vệ dân, chứ không phải để bảo vệ chính phủ. Vì chính phủ thì luôn luôn thay đổi do sự cạnh tranh khốc liệt giữa các đảng chính trị và họ thay nhau cầm quyền theo lá phiếu của cử tri nên đất nước phát triển, xã hội an bình. Còn VN thì độc đảng nên mới xảy ra “giặc nội xâm” và xã hội hỗn loạn. Mà ai là giặc nội xâm? Thưa, có công an “dự phần không nhỏ” đấy ạ! 

Vậy là công an VN lo bảo vệ chế độ thối nát và tự thối nát. Lo bảo vệ chế độ sẽ bị đào thãi và tự đào thãi. Không lo bảo vệ cái bất biến, là dân, “quan nhất thời, dân vạn đại” mà đi lo bảo vệ cái tất yếu sẽ bị thay đổi, là sự mù quáng đáng thương. Mù quáng hơn nữa là đưa gia đình ra gánh mọi hậu quả nếu xảy ra biến cố trong lúc gia đình con cháu lãnh đạo đã cao bay xa chạy. 

Lo bảo vệ một chế độ đưa đất nước và dân tộc rơi vào vòng tay hiểm độc của kẻ thù phương Bắc là một trọng tội. 

Vì thế nếu công an còn tiếp tục gây nợ máu với dân là tự hủy diệt tương lai của bản thân và gia đình! Đàn áp người yêu nước tranh đấu ôn hòa là trọng tội. Tội đó sẽ không thoát khỏi lưới trời và luật pháp thời hậu cộng sản. 

Đánh ghen có bảo vệ được hạnh phúc gia đình hay tự biến mình thành tội nhân? Công an hãy tự trả lời. 

29.08.2018



Yêu cầu Quân đội, Công an bảo vệ người dân biểu tình

Lê Dủ Chân (Danlambao) - Đi biểu tình để bày tỏ chính kiến của mình đối với một chính sách, một đường lối, một sắc luật... của nhà cầm quyền là quyền và cũng là một hành động chính đáng của người dân trong một nước. 

Đất nước là của chung, nhà nước và nhân dân đều có trách nhiệm với quốc gia của mình, nhà nước sai thì người dân phản đối, nhà nước đúng thì người dân ủng hộ, đó là bổn phận và trách nhiệm của một công dân yêu nước nó hoàn toàn phù hợp với lương tâm, đạo đức của một con người, được quy định bởi hiến pháp của nước CHXHCN/VN, công pháp quốc tế và hiến chương của Liên Hiệp Quốc trong đó nhà nước CHXHCN/VN là một thành viên.

Nói như vậy để quý vị hiểu rằng bất cứ ai, kẻ nào ngăn cản người dân bày tỏ ý nguyện của mình đối với tiền đồ của tổ quốc, đối với tương lai của dân tộc, đối với hạnh phúc của đồng bào thì kẻ đó chính là người chống lại nhân dân, phản lại tổ quốc, vi phạm hiến pháp của nhà nước CHXHCN/VN, vi phạm công pháp quốc tế và hiến chương của LHQ. Họ là những kẻ có tội đối với dân tộc Việt Nam nói riêng và của cả loài người trên thế giới nói chung. 

Người dân đi biểu tình để bày tỏ chính kiến của mình, dù phản đối hay ủng hộ đối với một đường lối, một chính sách, một sắc luật... của nhà nước hoàn toàn không mang ý nghĩa chống đối hay lật đổ nhà nước mà ngược lại hành động này là một sự đóng góp tích cực vào công cuộc bảo vệ và xây dựng đất nước, xây dựng quê hương, xây dựng xã hội đúng theo nghĩa nhà nước và nhân dân cùng làm. 

Ngăn cản hay đàn áp người dân trong trường hợp này chỉ làm cho bản thân nhà nước càng ngày càng lún sâu vào sai lầm, mang thêm nhiều tội ác, là con đường ngắn nhất để đưa chế độ đến ngày cáo chung của nó. 

Đất nước đang tụt hậu, đại đa số nhân dân đang cơ cực kiếm ăn từng ngày, từng bữa, tay làm hàm nhai tay quay miệng trể, người dân không ai có dư công, thừa thời gian để đi biểu tình nếu không phải là chuyện an nguy của quốc gia, chuyện tồn vong của giống nòi, chuyện sinh tử của cá nhân, xã hội. 

Lấy lý do gây rối trật tự công cộng, cản trở giao thông, xáo trộn xã hội hoặc ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao với nước này, nước khác để trấn áp, đánh đập, bắt bớ, ngăn cản người biểu tình càng lộ rõ tư duy thấp kém và cái tinh thần bạc nhược nô lệ của cấp lãnh đạo nhà nước hiện nay. Chẳng lẽ quý vị cho rằng nước mất, dân bị đồng hóa, lãnh thổ bị xâm lấn, đất đai biển đảo bị xâm chiếm, chủ quyền quốc gia bị xâm phạm, môi sinh, môi trường bị đầu độc, đất nước được tự do, dân chủ, người dân có dân quyền, nhân quyền... là không đáng kể, là chuyện nhỏ so với quan hệ "hữu hảo với nước Tàu, cản trở giao thông, rối loạn trật tự công cộng, xáo trộn xã hội trong một vài giờ, vài ngày, vài tháng tại một vài nơi trong nước!? 

Trách nhiệm của quân đội là bảo vệ tổ quốc, trách nhiệm của công an là bảo vệ nhân dân. Do mang trên vai hai trách nhiệm thiêng liêng và cao cả này mà trong quá trình dựng nước và giữ nước của một dân tộc chế độ có thể bị đào thải, nhà nước có thể bị thay đổi nhưng hai lực lượng quân đội và công an thì tồn tại mãi với tổ quốc và nhân dân. 

Bất cứ một thế lực nào dù ngoại xâm hay nội tặc đe dọa đến an nguy của tổ quốc, hạnh phúc của nhân dân thì thế lực đó chính là đối tượng cần phải bị tiêu diệt bởi quân đội và công an. Đảng cộng sản Việt Nam và nhà nước của nó không nằm ngoài quy luật này. 

Đàn áp người dân đi biểu tình chống Tàu cộng lấn chiếm lãnh thổ, xâm phạm chủ quyền của quốc gia là phản quốc. 

Đàn áp người dân đi biểu tình chống công ty nước ngoài xả thải chất độc đầu độc môi trường sống của nhân dân là hại dân. 

Đàn áp người dân đi biểu tình chống chủ trương, chính sách cho Tàu cộng thu mua, thuê mướn đất đai của tổ quốc là bán nước. 

Đàn áp người dân đi biểu tình chống lại những sắc luật bịt mồm, khóa miệng người dân là độc ác. 

Đàn áp người dân đi biểu tình đòi tự do, dân quyền, nhân quyền là độc tài, độc trị... 

Cùng là con dân Việt Nam, cá nhân tôi tin rằng đa số quý vị trong hai lực lượng quân đội nhân dân và công an nhân dân không phải là những kẻ độc tài, độc trị, độc ác vô lương tâm và cũng không phải là những tên Việt gian phản quốc, hại dân, bán nước cho Tàu cộng để trở thành tội đồ của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ này. 

29.08.2018