Monday, November 14, 2016

Formosa 'sửa chữa vi phạm' sau biến cố cá chết

Theo BBC-5 giờ trước 


Đã từng xảy ra các vụ biểu tình chống Formosa ở Việt Nam (ảnh chụp ngày 1/5/2016 ở Hà Nội)Image copyrightHOANG DINH NAM
Image captionĐã từng xảy ra các vụ biểu tình chống Formosa ở Việt Nam (ảnh chụp ngày 1/5/2016 ở Hà Nội)

Phó chủ tịch Công ty Gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh nói công ty Đài Loan đã sửa chữa 45 trong 53 vi phạm do chính phủ Việt Nam phát hiện.
Ông Trương Phục Ninh nói với hãng tin Reuters, cho biết thêm bảy vi phạm khác sẽ được sửa xong cuối tháng 11.
Formosa đã chuyển cho chính phủ Việt Nam 500 triệu đôla bồi thường vì gây ra sự cố môi trường cá chết ở 4 tỉnh miền Trung, sau khi nhận trách nhiệm hồi cuối tháng Sáu.
Trong bài báo độc quyền của Reuters ngày 14/11, hãng tin này nói họ được đọc báo cáo điều tra của chính phủ Việt Nam, hoàn tất hồi tháng Bảy.
Báo cáo này chưa từng được công bố toàn văn. Theo Reuters, báo cáo do bộ trưởng môi trường Việt Nam ký, và được viết sau khi có tham vấn với một nhóm chuyên gia quốc tế.
Reuters dẫn lại báo cáo nói rằng Formosa đã có 53 vi phạm - đây là chi tiết đã được công bố trên truyền thông trước đây.
Reuters đề cập chi tiết, cũng từng được Bộ trưởng Tài nguyên - Môi trường Việt Nam Trần Hồng Hà nêu trên báo, rằng Formosa tự ý thay đổi công nghệ làm nguội than cốc từ khô (theo phê duyệt dự án) thành công nghệ ướt lạc hậu hơn.
Theo báo cáo do Reuters dẫn lại, công nghệ ướt lạc hậu gây ra hậu quả khi một lần mất điện đã ngừng thiết bị xử lý chất thải của nhà máy, khiến nước độc đổ ra biển.

Chủ tịch Formosa Hà Tĩnh Trần Nguyên Thành xin lỗi trong video ngày 30/6Image copyrightHOANG DINH NAM
Image captionChủ tịch Formosa Hà Tĩnh Trần Nguyên Thành xin lỗi trong video ngày 30/6

Vào tháng Bảy, Bộ trưởng Trần Hồng Hà nói với Quốc hội: "Việc này hoàn toàn là do Formosa tự ý điều chỉnh so với công nghệ được duyệt và đây là bằng chứng hết sức quan trọng về việc vi phạm pháp luật của Formosa."
Formosa đã cam kết sẽ hoàn thành hạng mục công nghệ làm nguội than cốc khô theo như cam kết ban đầu, vào năm 2019.
Giới chức Formosa xác nhận lại với Reuters về thời điểm 2019. Họ nói dự kiến nhà máy sẽ đi vào vận hành thương mại trong quý đầu năm 2017.
Hôm 10/11, Bộ Tài nguyên - Môi trường Việt Nam thông báo họ đã yêu cầu Formosa phải thay đổi công nghệ, xây thêm hồ chứa, lắp đặt các thiết bị kỹ thuật xử lý chất thải đáp ứng các tiêu chuẩn quốc tế.
Dự kiến lò cao đi vào vận hành chính thức vào ngày 31/3/2017.
Trước cột mốc này, Formosa được yêu cầu phải có kế hoạch cải thiện các công trình bảo vệ môi trường của dự án.

Bình luận về vụ giáo viên phải đi 'tiếp rượu'

Theo BBC-8 giờ trước 

hà tĩnhImage copyrightKY ANH.HATINH.GOV.VN
Image captionSự việc giáo viên bị ép tiếp khách liên quan đến Liên hoan 'Dân ca, ví dặm Nghệ Tĩnh'
Giáo sư và cựu giảng viên đại học bình luận với BBC về việc một số nữ giáo viên thị xã Hồng Lĩnh, tỉnh Hà Tĩnh bị ép đi 'tiếp rượu' quan khách đang gây tranh cãi.
Báo chí tại Việt Nam tường thuật, một số nữ giáo viên tham gia phục vụ lễ tân cho Liên hoan 'Dân ca, ví dặm Nghệ Tĩnh' sau sự kiện "phải đi cùng quan khách tới một nhà hàng ở thị xã Hồng Lĩnh ăn uống, tiếp bia rượu và hát hò".
"Thông báo điều động" của Ủy ban Nhân dân thị xã Hồng Lĩnh được cho là liên quan đến 21 nữ giáo viên mầm non, tiểu học và trung học cơ sở tại địa phương.
Sự kiện diễn ra từ tháng 8/2016 nhưng báo chí chỉ ghi nhận được phản hồi của các nữ giáo viên liên quan gần đây.
Một nữ giáo viên nói với phóng viên trong nước rằng "việc này rất phiền hà và khiến tôi cảm thấy không được thoải mái".
VnExpress hôm 13/11 dẫn lời ông Nguyễn Văn Hổ, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thị xã Hồng Lĩnh, nói: "Việc điều động các nữ giáo viên đến làm lễ tân là công khai và có chủ trương đàng hoàng."
"Không có vấn đề gì, sợ nhất là [giáo viên] đến phục vụ đại biểu ăn mà lại không được ăn", báo này trích lời ông Hổ.
'Trách cả hệ thống'
Hôm 14/11, trả lời BBC qua điện thoại, giáo sư Nguyễn Đình Cống, nguyên là cán bộ Đại học Xây dựng, nói: "Tôi có nghe sự vụ này nhưng thiết nghĩ là cần phải có cuộc điều tra kỹ lưỡng chứ không thể dựa vào những thông tin chưa đủ để hớt ngọn rồi bình luận, chửi bới."
Tuy vậy, ông cũng nói thêm: "Nếu việc chính quyền huy động giáo viên là quan hệ dân sự thì cũng phải công khai chuyện giáo viên được tín nhiệm hoặc trường hợp họ tự giác thì sao?"
"Vấn đề càng làm rõ trong vụ việc này là có mệnh lệnh ép buộc từ bên trên và giới chức xem như nhiệm vụ bắt buộc hay không."
Cùng ngày, trả lời BBC từ TP Hồ Chí Minh, Tiến sĩ Vũ Thị Phương Anh, giảng viên đã nghỉ hưu, cho hay: "Theo tôi, việc điều động giáo viên đi làm chuyện không liên quan đến công việc dạy học của họ thì không chấp nhận được và cũng không được phép."
"Trong ngành giáo dục ở Việt Nam, ngoại trừ tư thục, giáo viên được xem như viên chức."
"Cấp trên có quyền điều động họ làm bất kỳ việc gì. Nếu họ không đồng ý thì không dễ gì được làm tiếp công việc của họ."
"Thành ra chẳng có cô giáo nào dám khước từ. Việc họ lên tiếng than phiền với nhà báo về việc phải đi tiếp khách trái với mong muốn cá nhân đã là khá rồi."
Bà Phương Anh nói thêm: "Qua vụ việc này, tôi trách cả hệ thống hành xử thiếu chuyên nghiệp mà không dựa trên pháp luật."
"Quan chức trong xã hội Việt Nam xem cấp dưới là con dân, bảo làm gì thì phải làm nấy."
"Và lâu nay, việc 'chấp hành tốt' được xem là đạo đức của giáo viên."
"Thậm chí giới chức địa phương được báo chí ghi nhận là nói cô giáo 'có vấn đề' mới than phiền. Những ý kiến như thế này gây phẫn nộ," bà nói với BBC.
Trong khi đó, Bộ Giáo dục-Đào tạo Việt Nam chiều 14/11 có công văn "hỏa tốc" gửi UBND tỉnh Hà Tĩnh.
Theo truyền thông Việt Nam, công văn đề nghị Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh chỉ đạo kiểm tra, làm rõ thông tin điều động giáo viên "phục vụ các sự kiện, hội nghị tổ chức tại địa phương".

Ông Trọng chửi tục quá

Hạ Trắng (Danlambao) - Sáng ngày 13/11/2016, đồng chí Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và đồng chí Nguyễn Thiện Nhân, Chủ tịch UB TƯ MTTQ đã đến thôn Phật Tích (xã Phật Tích, Tiên Du, Bắc Ninh) để dự ngày hội đại đoàn kết toàn dân tộc với tâm trạng hồ hởi và phấn khởi.

Cơn hồ hởi và phấn khởi của đồng chí Tổng bí Lú đã đạt đến đỉnh điểm, không thể kìm hãm được nữa nên đã phát ra đằng mồm một câu để đời mang đặc phong cách ma-dzê-in Việt cộng rằng: “Nhìn tổng quát, đất nước có bao giờ được thế này không?”.

Viết đến đây, thằng dân ngu khu đen là tôi muốn chửi thề quá. Không phải chửi đồng chí Tổng bí Lú (ai dám chứ), mà chửi mấy ông phó thường dân chém gió trên mạng phây búc. Có người bảo Tổng bí Lú là trơ trẻn, là mặt dày. Kẻ khác lại nói đồng chí Lú “tự sướng”, tâm thần, lừa bịp. Một số người khác nữa thì nói đồng chí Lú là khùng nặng, coi thường người dân. Có kẻ còn đổ tội tại Tổng Lú nên họ cười đến phọt cả... formosa ra khỏi ống thải. Thế nên không ít người khoe, chính nhờ phát ngôn ấy của ông đảng trưởng mà họ từ bệnh táo bón chuyển sang bệnh... đi ngoài ra nước. 

Thật là quá đáng! Dân dạo này hư quá, đếch coi đồng chí Tổng Bí Thư ra cái đinh rỉ, sét, cùn, cong... gì nữa rồi.

Riêng tôi thì lại khen đồng chí, giữa trăm ngàn điều điêu ngoa gian dối, hôm nay đồng chí ấy đã... nói thật - nói thật đến thế là cùng! Bởi tôi tin một điều rằng, dưới sự lãnh đạo tài-tình-tiền của đảng mấy chục năm qua, nhất là dưới triều đại của Tổng lú mấy năm nay, “đất nước ta chưa bao giờ được như thế này”.

Đây nhé, nếu không có sự lãnh đạo toàn diện của “đảng ta”, thì liệu:

- Đồng chí Phạm Văn Đồng có dám ký công hàm 1958 để dâng nhượng biển đảo cho Tàu cộng không?

- Ai dám làm “cải cách ruộng đất” long trời lở đất dẫn đến cái chết oan của gần 200 ngàn người dân? Ai sẽ làm nên cái tết Mậu Thân tang tóc để suốt gần 50 năm nay “đảng ta” có cớ để ăn mừng, ôn lại chiến thắng chôn dân giết người tập thể trong quá khứ? Đấy là chưa kể những vụ bách hại người yêu nước mang tên Ôn Như Hầu, Nhân Văn Giai Phẩm, Xét Lại Chống Đảng…

- Sau biến cố 1975, hàng vạn cựu quân nhân cán chính có “được” đi học tập cải tạo, nhiều người trong số đó phải bỏ xác trong các nhà tù không? Trước khi cộng sản cưỡng chiếm miền Nam, làm gì có nạn “thuyền nhân” để cả triệu người phải chết trên đường trốn chạy.

- Sài Gòn từ một hòn ngọc Viễn đông thời Việt Nam Cộng Hòa có trở thành một tên ăn mày mang tên Hồ Chí Minh thời cộng sản sau 1975 không? Không có sự lãnh đạo “tài tình” của đảng, thì làm sao mà cân bằng sự nghèo khổ, lạc hậu giữa hai miền Nam-Bắc.

- Nếu không phải đảng cộng sản, thì kẻ nào dám ký kết Mật nghị Thành Đô 1990 để dọn đường cho Việt Nam trở thành một tỉnh lỵ cho Tàu cộng trong tương lai?

- Ngư dân có bị “tàu lạ” bắn, bắt, giết chết khi đang đánh bắt cá trên vùng biển thuộc chủ quyền nước mình không?

- Nông dân có bị những kẻ nhân danh chính quyền đến cướp đất, cướp nhà để trở thành “dân oan”, rồi ra tù vào tội, sống vất vưởng nhiều năm trời và mang thân phận con sâu cái kiến không?

Không có đảng lãnh đạo, thì làm sao tái hiện được thời kỳ nô lệ, buôn bán người qua cái tên mỹ miều “xuất khẩu lao động ra nước ngoài” thực chất là phụ nữ bán dâm, đàn ông bán sức lao động?

Không có đảng lãnh đạo, tham nhũng làm sao trở thành “quốc nạn” để chứng minh chân lý không có thời nào làm dân khổ như thời cộng sản, làm quan sướng như thời cộng sản?

Văn hóa, đạo đức suy đồi cũng do chủ thuyết cộng sản mà ra. Con tố cha, vợ tố chồng, anh em con cháu giết hại lẫn nhau chỉ vì chút lợi cá nhân hoặc mâu thuẫn gia đình. Con đẻ hiếp cả mẹ ruột, đánh cả cha, nạn bạo lực học đường, bạo lực gia đình trở thành chuyện bình thường trong cái gọi là thời đại Hồ Chí Minh.

Làm gì có thời nào mà mỗi người dân đều có thể là một tù nhân dự khuyết, kẻ bán nước hại dân bỏ tù người yêu nước. Hễ cứ ai mở miệng nói lên sự thật đều bị bách hại, bị đánh đập, sách nhiễu, đàn áp hoặc tống giam.

Đất nước (đúng là) chưa bao giờ được như thế này dưới thời Tiến sĩ Trọng làm Tổng bí. 

Thời của Trọng, Việt Nam chỉ thua Lào, Cam Bốt thôi chứ hơn hẳn Venezuela, Ăng-gô-la và một số nước ở Châu Phi mà nạn đói đang hoành hành.

Thời của Trọng, vùng biển chủ quyền của đất nước phần thì bán cho giặc, phần còn lại thì bị giặc làm cho ô nhiễm. Hàng vạn ngư dân mất kế sinh nhai, hậu quả ô nhiễm môi trường cả trăm năm không thể khắc phục được. Người dân hễ cứ mở miệng phản đối Formosa đều bị gán ghép là “phản động” phải bị trừng trị, bắt đi tù. 

Thời của Trọng, người chết “được” bó chiếu chở bằng xe gắn máy từ bệnh viện về nhà chôn.

Thời của Trọng, sư quốc doanh được tự do say xỉn và chơi gái trong Chùa.

Thời của Trọng, giáo viên nữ được điều đi đến nhà hàng hầu rượu cho quan khách.

Thời của Trọng, hàng trăm công dân bị chết trong đồn công an, trong các trụ sở công quyền.

Thời của Trọng, các công ty môi trường đô thị, các công ty đầu tư nước ngoài tha hồ chôn chất thải khắp nơi trên đất nước này.

Thời của Trọng, cuộc tranh giành quyền lực, thanh trừng nội bộ trong giới chóp bu cộng sản đã lộ liễu, trắng trợn phô bày trước bàn dân thiên hạ, cụ thể là vụ giết người bằng súng ở Yên Bái.

Thời của Trọng, chủ trương bán nước hại dân, quỳ gối trước ngoại bang đã không còn phải che đậy, giấu diếm như thời của Hồ Chí Minh, Lê Duẩn.

Có thể nói, Nguyễn Phú Trọng không những kế thừa mà phát huy một cách xuất sắc đường lối của bậc đàn anh trong việc củng cố thể chế độc tài cai trị trên đất nước này.

Câu nói “đất nước có bao giờ được thế này không?” của Trọng khiến tôi liên tưởng tới khẩu hiệu“đảng cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm” mà blogger Phạm Thanh Nghiên có lần đã viết trên facebook cá nhân với lời nhận xét hài hước rằng: đấy là câu chửi dơ bẩn, tục tĩu nhất trong những câu chửi.

Nếu thế thì quả thực ông Trọng chửi tục quá!

14.11.2016

TPP bị Quốc hội Hoa Kỳ khai tử

CTV Danlambao - Các nhà lãnh đạo đảng Cộng Hòa của Quốc hội Hoa Kỳ cho biết sẽ không xem xét Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương trong phiên họp thảo luận của Quốc hội và từ đó TPP trên nguyên tắc xem như đã bị khai tử vào hôm thứ Sáu ngày 11 tháng 11, 2016 vừa qua.

Cả những người lãnh đạo của đảng Cộng Hòa lẫn Dân chủ đã thông báo với Tòa Bạch Ốc rằng Quốc Hội sẽ không khai triển vấn đề TPP sau kỳ bầu cử Tổng thống.

Trước quyết định này của Quốc Hội, phía chính quyền Obama đã giơ cờ trắng, đầu hàng và cho biết sẽ không còn cách nào để thúc đẩy hiệp định đối tác thương mại giữa Hoa Kỳ và 11 quốc gia khác trong vòng đai Thái Bình Dương.

TTP được xem là một trong những thành quả để đời của Obama và được đảng Cộng Hòa ủng hộ thúc đẩy trong hơn một năm qua đã bị trở thành trọng điểm tấn công trong kỳ vận động tranh cử tổng thống Mỹ vừa qua. Trước làn sóng phản đối toàn cầu hóa và những hiệp ước thương mại tự do của nhiều người dân Mỹ, cả 2 ứng viên tổng thống Donald Trump và Hillary Clinton đều tuyên bố chống lại TPP.

Với sự "khai tử" TPP những cam kết ràng buộc của nhà nước CSVN với Hoa Kỳ về Nhân quyền, tự do Nghiệp đoàn, Tài chính, Môi trường... xem như cũng bị khai tử. Chính quyền Trump sẽ tiếp tục phát huy quan hệ với Việt Nam nhưng sẽ là quan hệ song phương thay vì đa phương qua một hiệp ước thương mại nhiều quốc gia.

13.11.2016


Vì sao tình hình đất đai ở Bắc Ninh đang nóng

Trần Quang Thành (Danlambao) - Blogger Lê Anh Hùng trả lời phỏng vấn của nhà báo Trần Quang Thành.

Tham nhũng đất đai là một vấn nạn nghiêm trọng diễn ra suốt nhiều năm qua trên địa bàn cả nước. Lạm dụng vào việc thu hồi đất để thực hiện các dự án kinh tế, nhiều quan chức từ trung ương đến địa phương đã câu kết với nhau để tham nhũng đất đai, phân lô, bán nền gây nên sự phẫn nộ trong dư luận xã hội. Dân oan đi khiếu kiện từ địa phương đến trung ương hàng mấy chục năm ròng.

Bắc Ninh, một tỉnh kế cận thủ đô Hà Nội cũng không phải là ngoại lệ... Nhiều vụ khiếu kiện đất đai ở Bắc Ninh diễn ra liên tục, gây nên tình hình bất ổn xã hội nghiêm trọng, trở thành một trong những điểm nóng.

Blogger Lê Anh Hùng đã nói về hiện tình này qua cuộc phỏng vấn của nhà báo Trần Quang Thành.

Nội dung như sau – Mời quí vị cùng nghe

(Youtube PV blogger Lê Anh Hùng)




Điều nữ giáo viên đi hầu rượu: Trầm trọng đấy, thưa bộ trưởng Nhạ

Võ Văn Tạo (Danlambao) - Báo Dân Trí 14-11-2016 đăng bài “Bộ trưởng GD-ĐT Phùng Xuân Nhạ nói về việc nữ giáo viên của thị xã Hồng Lĩnh (Hà Tĩnh) bị “ép” đi tiếp rượu”, tường thuật ngày 13-11, Bộ trưởng GD-ĐT Phùng Xuân Nhạ trả lời báo chí phỏng vấn tại hành lang Quốc hội về việc UBND thị xã điều nữ giáo viên có nhan sắc đi làm lễ tân, tiếp bia rượu quan khách ăn nhậu, hát karaoke dịp lễ lạt do thị xã tổ chức. Trước đó, nhiều tờ báo phản ánh, nhiều quan khách lợi dụng hơi men, có hành vi ngả ngớn, sàm sỡ các cô. Đã xảy ra ghen tuông, cãi vã, dằn vặt giữa vợ chồng nhiều cô giáo. Nhiều nữ giáo viên vô cùng bức xúc.

Ghi nhận hiện tượng trên là “không phù hợp”, ông Nhạ nói: “Nếu thuộc thẩm quyền địa phương thì chúng tôi nhắc nhở, nếu thuộc thẩm quyền Bộ thì chúng tôi có ý kiến”; “Trách nhiệm tới đâu xử lý tới đấy, nói là xử lý thì hơi nặng nhưng phải nghiêm túc rút kinh nghiệm”; “chưa tới mức độ trầm trọng”; “Các thầy cô phải tự xem xét lại chính mình, khi thấy không đúng thì phải đề nghị, kiến nghị. Còn lãnh đạo địa phương cứ ép thì mình phải kiến nghị lên, chứ mình thực hiện là vi phạm. Khi đã giữ nguyên tắc phẩm chất mà vẫn bị lôi kéo, ép buộc thì trước hết phải hỏi trách nhiệm của thầy cô đã, xong đó mới tính đến người ép buộc. Tôi đề nghị nghiêm túc từ trong ngành, từng thầy cô một phải nghiêm túc đã”…

Thưa ông Nhạ, ông nên vào mạng để xem công luận nghĩ gì về vụ việc động trời trên. “Khốn nạn”, “đồi bại”, “tởm lợm”, “táng tận”… là những từ ngữ rất nhiều người dùng để bày tỏ mức độ, bất bình, phẫn nộ. Rõ ràng việc điều động nữ giáo viên đi làm chuyện ấy bộc lộ tư duy coi phụ nữ (lại là nữ giáo viên) chẳng khác món đồ chơi, làm nô tì mua vui quan khách, bất chấp hậu quả như một sự sỉ nhục, làm tổn thương lòng tự trọng, danh dự, nhân phẩm các cô, làm xã hội coi thường nhân cách nhà giáo – với chức năng dạy dỗ, bồi dưỡng tâm hồn, nhân cách thế hệ trẻ. Vậy mà ông lại nhận định “chưa tới mức độ trầm trọng”? Chắc theo ông, phải diễn ra trò lột truồng các cô, bắt diễu qua diễu lại cho quan khách công khai thưởng lãm, bình phẩm, sờ mó, tấn công tình dục, mới là trầm trọng?

Thật khó chấp nhận thái độ của ông, khi ông xác định: “phải nghiêm túc rút kinh nghiệm”. Với một sai phạm tày đình như vậy, mà chỉ “rút kinh nghiệm”? Ông cũng nói: “Luật Giáo dục có hẳn một chương nói về giáo viên, tất cả mọi người đều phải chấp hành về phẩm chất nhà giáo. Trên cơ sở đó có hướng dẫn năm học, hướng dẫn chỉ thị các thầy cô phải giữ nguyên tắc phẩm chất”. Ông cũng dư biết, Chủ tịch UBND thị xã không thể điều động thẳng từng nữ giáo viên, mà phải qua Trưởng Phòng GD-ĐT, xuống Hiệu trưởng các trường. Là người đứng đầu ngành GD-ĐT cả nước, ông có bổn phận bảo vệ nhân phẩm của từng giáo viên, quản lý từng viên chức ngành GD-ĐT. Lẽ ra, với cương vị và trách nhiệm của mình, ông phải có công văn hỏa tốc đến Thủ tướng Chính phủ và UBND tỉnh Hà Tĩnh, đề nghị chấn chỉnh lập tức hiện tượng trên, xử lý nghiêm khắc Chủ tịch UBND thị xã Hồng Lĩnh, Hiệu trưởng các trường điều động giáo viên. Ông cũng dư biết, các cô giáo vốn “phận mỏng cánh chuồn”, thấp cổ bé họng, mấy tầng áp bức, áp lực lo bị trù úm, mất việc làm, gánh nặng nuôi gia đình… khó có thể cưỡng lệnh Hiệu trưởng thừa hành chủ trương của Chủ tịch thị xã. Sao ông lại xác định “trước hết phải hỏi trách nhiệm của thầy cô”?

Thưa ông Nhạ, “đội trên, đạp dưới” là phương châm sống của kẻ tiểu nhân. Chắc chắn chẳng gia đình nào muốn con em mình đến trường để trở thành kẻ tiểu nhân. Không gì dễ dàng hơn là trút trách nhiệm lên các cô giáo chân yếu tay mềm, thân phận nhỏ nhoi, trong khi đó tảng lờ trách nhiệm quan chức. Là Bộ trưởng GD-ĐT, lẽ ra trong vụ việc tai tiếng này, ông cần nêu gương “trợn mắt xem khinh nghìn lực sĩ, cúi đầu làm ngựa các nhi đồng”, mới xứng đáng.

Hạ nhục các nữ giáo viên một cách có tổ chức là vụ việc mang dấu hiệu phạm tội hình sự, chẳng phải “chưa tới mức độ trầm trọng” đâu, thưa ông Nhạ. Nền giáo dục nước nhà đã nát lắm rồi, xin ông đừng làm nát thêm nữa.


Đồng chí kỷ luật đồng rận - khó đây!

Hạ Trắng (Danlambao) - Đấy là vụ kỷ luật ông Vũ Huy Hoàng, nguyên Bộ trưởng Bộ Công thương dưới thời đồng chí 3X. Ông Hoàng bị đồng chí đồng rận tố cáo, vạch tội là đã buông lỏng quản lý ở Bộ Công thương, dẫn đến những sai phạm về tuyển mộ, bổ nhiệm nhân sự ở bộ này. Một trong những tội của Hoàng bị các đồng chí xoáy sâu vào là việc bổ nhiệm con trai Vũ Quang Hải ngồi vào chức phó Tổng giám đốc Tổng công ty bia rượu và nước giải khát Sài Gòn.

Cũng cần nói luôn là việc bổ nhiệm người thân vào các chức vụ quan trọng trong bộ máy cầm quyền, hay các vị trí trọng yếu của ngành kinh tế không là độc quyền của Vũ Huy Hoàng. Nó là đặc trưng và là việc “đương nhiên phải thế” của những người cộng sản khi nắm bộ máy cai trị. Đó là cách tốt nhất, nhanh nhất để phục vụ cho sự nghiệp vơ vét, đục khoét tài sản quốc gia, của cải của nhân dân.

Rùng mình khi nghĩ đến một đất nước hơn 90 triệu dân phải cõng một bộ máy cai trị gồm những con sâu tham nhũng nắm quyền, rồi những con sâu ấy lại đẻ ra hàng loạt những con sâu tham nhũng ăn theo khác.

Tất nhiên là khi Vũ Huy Hoàng còn tại vị, thì các đồng chí đồng rận khác dù có ghét đến mấy cũng không dám ho he. Phải đến khi gió đổi chiều, tức là cuộc đả muỗi diệt ruồi do đồng chí Tổng lú phất cờ theo bài bản và chỉ đạo của Bắc Kinh, các đồng chí khác mới dám rớ đến Hoàng. Cái này gọi là đúng quy trình.

Nhắc đến từ “quy trình”, bỗng giật nảy người. Ca này xem ra phức tạp. Phức tạp vì phải xử lý thế nào cho đúng phong cách ma-dzê-in Việt cộng. Đồng chí Thủ tướng đã giao các cơ quan chức năng thống nhất quy trình xử lý kỷ luật về hành chính theo đúng ý kiến chỉ đạo của Ban Bí thư và các quy định của pháp luật, báo cáo Ban Cán sự đảng Chính phủ trước ngày 10/11/2016. Thế nhưng hiện nay thì Bộ Nội vụ, Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, và Ban Công tác đại biểu của Quốc hội vẫn còn đang cãi nhau, và chưa nghiên cứu xong qui trình xử lý kỷ luật. 

Đồng chí Tổng thư ký Quốc hội Nguyễn Hạnh Phúc bảo rằng: “Thủ tướng nói thế, nhưng các cơ quan còn đang nghiên cứu chưa xong, Chính phủ chưa gửi hồ sơ sang Quốc hội”. Đồng chí nói thêm “Chính phủ và Quốc hội phối hợp với nhau ngay từ đầu, đảng thì cách chức, nhưng xử lý về mặt chính quyền thì tính pháp lý thế nào khi không còn đương chức để vừa đảm bảo tính pháp lý vừa đảm bảo sự nghiêm minh, là việc tiền lệ chưa từng có bao giờ, thế mới khó, chưa ra được”.

Đúng là chưa có tiền lệ thật. Vì từ trước đến nay đồng chí nào cũng hạ cánh an toàn, về làm người tử tế sau khi hoàn thành sự nghiệp đục khoét và vơ vét. Bây giờ nảy nòi ra đồng chí Vũ Huy Hoàng không biết ăn ở ra sao lại để đồng chí đồng rận khui ra mới chết chứ. 

Chung quy cũng tại đồng chí Tổng bí lú không chịu tha cho đàn em. Thích diễn vai người liêm khiết, trong sạch, chống tham nhũng tới cùng. Nhưng diễn khéo đến đâu thì đa số người dân cũng biết tỏng đó chỉ là chiêu trò chữa lửa, vỗ về dư luận mà thôi. Thực chất là sự đấu đá, thanh trừng, tiêu diệt lẫn nhau. Hoàng có mang tội nặng đến đâu cũng không thể bằng Trọng, người đứng đầu đảng cộng sản, kẻ phải chịu trách nhiệm trực tiếp và lớn nhất khi đẩy đất nước đến bờ vực của sự hủy diệt.

Đang diễn ra kỳ họp của cái gọi là Quốc hội, nhưng không biết việc kỷ luật Vũ Huy Hoàng có được tiến hành hay không còn phụ thuộc vào việc thỏa thuận, đàm phán, ăn chia thiệt hơn giữa phe đồng chí với phe đồng rận.

Trò hề chưa kết thúc, chỉ biết rằng các đồng chí vẫn hăng say lên báo nổ như pháo. Các đồng chí càng nổ thì người dân càng khinh bỉ, chán ngán. Người ta còn nhận ra một điều rằng, cái gọi là luật pháp nước CHXHCN VN chỉ tóm gọn bằng hai chữ “quy trình”. Quy trình ấy thực chất là sự đấu đá, thanh trừng nội bộ trong giới chóp bu cộng sản. Quy trình để củng cố sự độc tôn cai trị của đảng cộng sản dẫn đến sự hủy diệt dân tộc này.

13.11.2016

Nhân quyền theo quy định của CSVN

Le Nguyen (Danlambao) - Tiến trình hình thành, phát triển xã hội loài người do mâu thuẫn lợi ích, xung đột quyền lợi, chiến tranh chiếm đoạt gây ra nhiều thảm họa làm chấn động lương tâm nhân loại và để giảm thiểu, ngăn chận tội ác man rợ giữa người với người với nhau nên vấn đề nhân quyền trong lịch sử cổ, trung, cận đại đã được một số cá nhân, một vài dân tộc và các quốc gia tiến bộ của cộng đồng nhân loại thời hiện đại đem ra bàn thảo, đúc kết để trở thành quy tắc ứng xử chung cho mọi phe phái, mọi quốc gia giúp cho môi trường sống của cộng đồng, của xã hội loài người ngày càng hoàn thiện, tốt đẹp hơn.

Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền ra đời ngày 10/12/1948 không phải là bản tuyên ngôn nhân quyền đầu tiên của loài người. Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền chỉ là bản tuyên ngôn nhân quyền tiếp nối của bản tuyên ngôn được khắc trên trụ đồng Cyrus năm 534 trước công nguyên của vua Cyrus xứ Ba Tư. Bản tuyên ngôn của các dân tộc thuộc các bộ lạc Ả Rập năm 590 sau công nguyên. Tuyên ngôn nhân quyền của Anh Quốc năm 1689. Tuyên ngôn nhân quyền Hoa Kỳ năm 1789... Cùng với nhiều tuyên ngôn nhân quyền bất thành văn của các tôn giáo, các truyền thống văn hóa, đạo đức của nhiều dân tộc khắp nơi trên thế giới trong tiến trình hình thành, phát triển xã hội loài người.

Khác biệt của Tuyên ngôn nhân Quyền 1948 đối với các tuyên ngôn nhân quyền ra đời trước đó là nó đã vượt ra ngoài biên giới vùng miền, tôn giáo, văn hóa, dân tộc, quốc gia... được văn phòng Cao Ủy Liên Hiệp Quốc định nghĩa cô đọng như sau:

"Quyền con người là những đảm bảo pháp lý toàn cầu có tác dụng bảo vệ các cá nhân, các nhóm chống lại những hành động hoặc sự bỏ mặc, làm tổn hại đến nhân phẩm, những sự cho phép và tự do cơ bản của con người".

Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền được bổ sung, hoàn thiện bởi Công Ước Quốc Tế Về Các Quyền Dân Sự, Chính Trị và Công Ước Quốc Tế Về Các Quyền Kinh Tế, Xã Hội, Văn Hóa do đại hội đồng Liên Hiệp Quốc thông qua ngày 16/12/1966 để trở thành tiêu chuẩn nhân quyền chung cho toàn thể nhân loại thời hiện đại, được công nhận trên phạm vi toàn cầu và các quyền dân sự, chính trị được cụ thể hóa chi tiết cho các bên tham gia ký kết tuân thủ:

“Nhóm quyền dân sự bao gồm:

a) Quyền không bị phân biệt đối xử, được thừa nhận và bình đẳng trước pháp luật.
b) Quyền sống tự do và an ninh cá nhân.
c) Quyền được bảo vệ khỏi bị bắt, giam giữ tùy tiện.
d) Quyền xét xử công bằng.
e) Quyền tự do đi lại, cư trú.
f) Quyền được bảo vệ đời tư.
g) Quyền tự do tư tưởng, tín ngưỡng, tôn giáo.
h) Quyền kết hôn, lập gia đình và bình đẳng trong hôn nhân.

Nhóm quyền chính trị bao gồm:

a) Quyền tự do biểu đạt.
b) Quyền tự do lập hội.
c) Quyền tự do hội họp một cách hòa bình.
d) Quyền tham gia vào đời sống chính trị.”

Ngoài nhân quyền mang tính hàn lâm học thuật, còn có nhân quyền giản dị dễ hiểu mang tính phổ quát được cộng đồng nhân loại thừa nhận gần như thuộc nằm lòng đến ông Hồ Chí Minh cha đẻ của đảng cộng sản Việt Nam cũng không thể phủ nhận tính đúng đắn của nó nên đã phải đưa vào tuyên ngôn độc lập đọc tại quảng trường Ba Đình ngày 02/09/1945: “Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng, Tạo Hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm. Trong những quyền đó có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc...”

Không kể các điều luật khác ghi trong bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và Công Ước Quốc Tế về các Quyền Dân Sự, Chính Trị, Kinh Tế, Văn Hóa, Xã Hội chưa được trích dẫn đưa vào bài viết này, chúng ta cũng đã nhận ra vô số vi phạm về nhân quyền của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam. 

Cụ thể cho những vi phạm này là việc nhà cầm quyền cộng sản ngụy biện chống chế trên diễn đàn quốc tế liên quan đến quyền được bảo vệ khỏi bị bắt, giam giữ tùy tiện, quyền về xét xử công bằng, quyền tự do biểu đạt, quyền tham gia vào đời sống chính trị... và cộng sản Việt Nam đã vi phạm nhân quyền cơ bản của mọi con người sinh ra đều được hưởng, lại trơ trẽn tuyên bố: “Ở Việt Nam không có tù nhân chính trị, không ai bị bắt vì bất đồng quan điểm chính trị, vì ủng hộ dân chủ...” 

Chúng ta ai cũng thấy trên thực tế trong nước Việt Nam hiện nay, không ít trường hợp người dân bị bắt giam xét xử vì thể hiện quyền tự do biểu đạt chính kiến bị quy kết vào tội danh “tuyên truyền chống phá...” vì trốn thuế, vì hai bao cao su đã qua sử dụng, vì truyền đơn mang nội dung chống giặc tàu xâm lược... và tội danh “âm mưu lật đổ...” vì tổ chức viết bài tố cáo tội ác trên các báo lề dân, trả lời phỏng vấn báo đài nước ngoài phê phán năng lực của đảng, của cá nhân cầm quyền, kêu gọi đa nguyên đa đảng thúc đẩy nhà nước man rợ thay đổi, hội nhập vào thế giới văn minh của cộng đồng nhân loại. 

Tất cả các vụ việc vừa nêu đều bị xét xử “tùy tiện” qua các phiên tòa xét xử rừng rú vi phạm nhân quyền trắng trợn và những cơ quan chức năng thi hành luật pháp, bảo vệ luật pháp còn ngang nhiên đánh đập cưỡng bức bắt giữ cả những người ủng hộ “bị cáo” đến dự khán phiên tòa đứng bên ngoài biển cấm “di động” của tòa án được nhà cầm quyền tuyên bố xét xử công khai, thế thì quyền sống tự do và an ninh cá nhân thuộc chuẩn mực nhân quyền được quốc tế thừa nhận nằm ở đâu trong nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam?

Những vi phạm nhân quyền trầm trọng của chế độ cộng sản lúc siết chặt lúc nới lỏng cả thế giới văn minh đều biết và khi các chính phủ văn minh, các tổ chức phi chính phủ đồng loạt lên tiếng lên án nhà nước rừng rú xã hội chủ nghĩa Việt Nam vi phạm các cam kết với quốc tế thì những cái loa của đảng từ đời Tôn Nữ Thị Ninh, Phan Thúy Thanh, Lê Dũng, Nguyễn Phương Nga, Lương Thanh Nghị cho đến Lê Hải Bình hiện nay đều y như rằng, lên tiếng lu loa lươn lẹo: “...Chính phủ Việt Nam khẳng định luôn quan tâm đến nhân quyền, luôn bảo vệ và phát triển nhân quyền... nhân quyền được luật pháp bảo vệ bảo đảm trong nước Việt Nam...”và mới nhất là lời phản bác báo cáo thường niên của Hoa Kỳ về tình hình nhân quyền của Việt Nam qua phát ngôn của đại diện bộ ngoại giao VN:

“Trước hết cần khẳng định Nhà nước Việt Nam luôn tôn trọng và thúc đẩy các quyền cơ bản của người dân. Mọi người dân được thực thi các quyền của mình trong khuôn khổ luật pháp. 

Mặc dù có những ghi nhận về một số thành tựu của Việt Nam trong việc bảo đảm quyền con người. Báo cáo của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ tiếp tục dựa vào các thông tin sai lệch về tình hình Việt Nam và đưa ra những nhận xét không khách quan về tình hình thực thi quyền con người ở Việt Nam. 

Điều này không có lợi cho việc thúc đẩy quan hệ giữa hai nước. Việt Nam và Hoa Kỳ đã và đang duy trì thường xuyên cơ chế đối thoại trong lĩnh vực quyền con người. 

Chúng tôi hy vọng rằng thông qua các cuộc đối thoại thẳng thắn và xây dựng, gần đây nhất là cuộc đối thoại ngày 12/4 vừa qua, hai bên có cái nhìn khách quan và thực tế về tình hình thực thi nhân quyền ở mỗi nước, góp phần tăng cường hiểu biết và thúc đẩy quan hệ Việt Nam-Hoa Kỳ”.

Phải công nhận phát ngôn của đại diện chính phủ Việt Nam có nhiều điểm tương đồng với người tiền nhiệm Lê dũng của nhiều năm trước: “Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Right Watch) thường xuyên đưa ra những thông tin sai lệch về Việt Nam. Báo cáo của tổ chức này là thiếu khách quan, không phản ánh đúng tình hình nhân quyền thực tế ở Việt Nam" 

Thật sự nội dung phát biểu của VN gần đây có tiến bộ khi bảo rằng “chưa rõ nguyên nhân” so với lãnh đạo đảng nhà nước cộng sản, là không còn đổ vấy cho hoàn cảnh, cho văn hóa đặc thù, cho lịch sử khác biệt của mỗi quốc gia làm thành nguyên nhân khiến nhân quyền của Việt Nam khác với các nước dân chủ văn minh?

Lý luận của các ông bà phát ngôn viên này rất trẻ con khi cho rằng báo cáo nhân quyền “dựa vào các thông tin sai lệch thiếu khách quan không đúng thực tế tình hình thực thi nhân quyền ở Việt Nam.” Nỏ mồm thôi, chứ các ông bà này không đưa ra nổi một dẫn chứng cụ thể báo cáo ở chỗ nào thiếu khách quan, không đúng thực tế nhân quyền Việt Nam của các chính phủ, các tổ chức phi chính phủ nêu ra nhiều vụ việc vi phạm nhân quyền, có cả bằng chứng lẫn nhân chứng cụ thể?

Lập luận như thế chẳng khác nào trong sân chơi túc cầu, các cầu thủ Việt Nam bỏ bóng đá người vi phạm luật chơi quá rõ lại còn gân cổ cãi bừa luật túc cầu ở nước tôi khác bởi văn hóa, lịch sử đặc thù... nghe khó lọt lỗ tai. Có lẽ nào, các ông bà phát ngôn viên hay ngay cả lãnh đạo đảng cộng sản đều kém cỏi đến độ không biết chuẩn mực nhân quyền đã trở thành luật chung của cộng đồng nhân loại giống như luật giao thông của quốc tế đèn xanh chạy, đèn đỏ phải dừng nếu không “đấu tranh” để thay đổi luật trở thành “đỏ chạy, xanh dừng” lại chủ quan tự ý làm ngược lại, có mà “loạn nhà thương” vì tai nạn không chừng! 

Nếu nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam cho rằng tiêu chuẩn luật pháp cơ bản của quốc tế khác với luật pháp Việt Nam thì các văn kiện quốc tế như Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, các Công Ước Quốc Tế về các Quyền Dân Sự, Chính Trị, Kinh Tế, Văn Hóa, Xã Hội hay các hiệp ước thương mại song phương, đa phương, tổ chức thương mại quốc tế (WTO) hoặc Hiệp Định quốc tế về biển, về thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP) sắp tới đây. Mọi người đều tin rằng không tổ chức quốc tế nào ép hoặc kê súng vào đầu bắt các ông bà tham gia, thế thì các ông bà ký kết gia nhập, hứa hẹn tuân thủ làm chi cho nó thêm phiền? 

Mọi người đều biết tổ chức quốc tế là sân chơi của người lớn đôi khi các bên tham gia phải tự tay lột truồng để chứng minh sự thanh sạch của mình trên sân chơi chung. Thiết nghĩ, “Chính phủ Việt Nam” có nhiều thời gian để nghiên cứu các văn kiện “táo bạo” của quốc tế để toàn quyền quyết định có nên hay không nên tham gia. Nếu như sợ người khác thấy ghẻ lở thối tha trên thân thể xanh xao vàng vọt bởi thiếu ánh sáng của loài người văn minh soi rọi thì đừng tham dự cuộc chơi và khi đã quyết định đặt bút ký thì phải tuân thủ thi hành, không nên có hành động như em bé ký kết, cam kết lại cố tình vi phạm bị bắt tại trận với bằng chứng hẳn hoi lại còn cố rống họng cãi chày cãi cối chả ăn nhập gì với đồng thuận nhân quyền của quốc tế: 

“...Thực dân, đế quốc... gây ra nhiều tội ác, nhiều vụ thảm sát, rải chất độc hóa học để lại nhiều hội chứng tai hại cho con người và môi trường Việt Nam, vì vậy không có tư cách phê phán nhân quyền Việt Nam..” Lý luận trẻ con như thế, không ai ép cứ con đường xã hội chủ nghĩa siêu việt của ta ta cứ đi gia nhập sân chơi “người lớn” làm gì, có phải lành hơn không chứ?

Nói tóm lại, nhân quyền trên nền tảng nhân bản với nhận thức “Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm. Trong những quyền đó có quyền sống, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc...” là sự mặc nhiên khẳng định quyền tự nhiên, quyền bẩm sinh của con người, không phân biệt nguồn gốc sang hèn, tín ngưỡng, màu da... 

Nhân quyền không phải là quyền xin - cho hay quyền do ai đó ban phát và nhân quyền cũng khác với quyền công dân, quyền pháp lý để mặc cho các băng đảng lưu manh chính trị, sử dụng chiêu trò bịp bợm chính trị hạn chế, triệt tiêu trong cái khung gian trá “theo luật pháp quy định...” và mọi người đều hiểu “nhân quyền... theo luật pháp quy định...” là trò tiểu nhân bỉ ổi chỉ có kẻ làm ra “cố tình” không hiểu cứ hiu hiu tự đắc với mưu mẹo lưu manh lại cho rằng đó là thắng lợi to lớn của băng đảng tự xưng là đỉnh cao trí tuệ loài người!