Thursday, March 22, 2018

Đinh La Thăng đối diện mức án 19 năm tù trong vụ Oceanbank

Đinh La Thăng đối diện mức án 19 năm tù trong vụ Oceanbank
Viện kiểm sát ở thành phố Hà Nội hôm Thứ Năm 22/03 đề nghị mức án 18 tới 19 năm tù đối với ông Đinh La Thăng, cựu ủy viên bộ chính trị đảng CSVN, cựu chủ tịch tập đoàn dầu khí Việt Nam PVN, trong vụ án làm thất thoát 800 tỷ đồng của nhà nước khi rót vốn vào ngân hàng OceanBank.
Cùng ra tòa với ông Thăng, ông Ninh Văn Quỳnh, nguyên kế toán trưởng PVN, bị đề nghị mức án 24 tới 35 năm tù về hai tội danh “cố ý làm trái quy định của nhà nước” và “lạm dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tài sản”; ông Nguyễn Xuân Sơn, nguyên phó tổng giám đốc PVN, 30 tới 36 tháng tù; ông Vũ Khánh Trường, nguyên thành viên hội đồng thành viên PVN, 7 tới 8 năm tù; và ông Nguyễn Xuân Thắng, nguyên thành viên hội đồng thành viên PVN, 24 tới 30 tháng tù.
Trước đó, vào chiều Thứ Tư, ông Đinh La Thăng trả lời thẩm vấn của tòa liên quan tới trách nhiệm của ông đối với số vốn của PVN là 800 tỷ đồng (35 triệu Mỹ kim) được xác định bị thiệt hại sau khi đầu tư vào OceanBank. Ông Thăng cho rằng “ai ký văn bản ngừng thoái vốn thì phải chịu trách nhiệm”. Được biết lộ trình thoái vốn của PVN tại OceanBank đã được cựu tổng giám đốc PVN Phùng Đình Thực xây dựng từ năm 2012, và đến đầu năm 2013 được thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng chuẩn thuận.
Theo lời ông Thăng, PVN đã tìm được đối tác mua lại số cổ phần trong OceanBank, nhưng việc chuyển nhượng lại không được thực thi. Lúc đầu Ngân Hàng Nhà Nước đề nghị PVN giữ lại vốn trong OceanBank, sau đó một phó thủ tướng CSVN yêu cầu đình chỉ việc thoái vốn. Rốt cuộc, chính Ngân Hàng Nhà Nước quyết định mua lại toàn bộ OceanBank với giá 0 đồng, khiến mọi đồng vốn của PVN rót vào ngân hàng này bị bốc hơi.Ông Thăng cho rằng chính việc tiếp quản của Ngân Hàng Nhà Nước mới là không đúng pháp luật và gây thiệt hại cho cổ đông của OceanBank, trong đó có PVN.
Huy Lam / SBTN

Xe du lịch TQ được lái thẳng tới Hạ Long

Theo VOA-23/03/2018 
Du khách Trung Quốc chụp ảnh lưu niệm ở Vịnh Hạ Long. REUTERS/Kham
Du khách Trung Quốc chụp ảnh lưu niệm ở Vịnh Hạ Long. REUTERS /Kham
Chính quyền tỉnh Quảng Ninh cho phép xe du lịch do người Trung Quốc điều khiển được trực tiếp lái tới thành phố Hạ Long qua cửa khẩu Móng Cái, báo Xinhua của nhà nước Trung Quốc cho biết hôm 21/3/2018. Thành phố Hạ Long là địa điểm của thắng cảnh nổi tiếng của Việt Nam được ghi vào danh sách di sản thế giới.
Bản tin của Thông tấn xã Việt Nam dẫn lời ông Vũ Văn Hợp, Chánh văn phòng UBND tỉnh Quảng Ninh, cho biết như vậy hôm thứ Tư 21/3.
Theo trang mạng Viettimes.vn thì đó là chỉ đạo của Phó Thủ Tướng kiêm Ngoại Trưởng Phạm Bình Minh cho phép thí điểm xe du lịch đeo biển Trung Quốc được lái trực tiếp vào thành phố Hạ Long. Chương trình thí điểm sẽ kéo dài tới ngày 31/12/2018. Sau đó tỉnh Quảng Ninh sẽ đánh giá chương trình thí điểm này và báo cáo lên Thủ Tướng.
Lý do đưa ra là biện pháp này sẽ tạo thuận lợi cho du lịch, Vịnh Hạ Long vốn là địa điểm du lịch được du khách Trung Quốc ưa chuộng nhất, sau thành phố Huế.
Du khách Trung Quốc không được phép ở lại lâu hơn 3 ngày mỗi chuyến, và trong các trường hợp xe hỏng hoặc gặp tai nạn, thời gian này được gia hạn thêm một ngày.
Từ đầu năm 2017, tỉnh Quảng Ninh đã cho phép xe hơi dưới 9 chỗ ngồi thuộc quyền sở hữu của công dân hoặc công ty Trung Quốc, được ra vào thành phố Móng Cái trong thời gian thí điểm là 1 năm.
Theo Xinhua, trong năm 2017 có 93 chiếc xe chở tổng cộng 256 du khách Trung Quốc đã tham quan thành phố Móng Cái. Đổi lại, 38 chiếc xe chở 110 du khách từ Việt Nam đã sang thăm thành phố Đông Hưng thuộc tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc.

Cuộc truy tìm lươn lẹo

Bùi Quang Vơm (Danlambao) - Không khó thấy rằng cả ông Tập Cận Bình lẫn ông Nguyễn Phú Trọng đã và đang khổ công tìm kiếm con đường riêng cho Cộng hoà Nhân Dân Trung Hoa và CHXHCN Việt Nam. Nếu bỏ qua ý đồ cá nhân và một tham vọng vĩ nhân, muốn làm nên lịch sử không chỉ với dân tộc mà của cả thế giới, thì mục tiêu trực tiếp mà hai nhân vật này tìm kiếm chỉ là một thủ đoạn duy trì quyền cầm quyền của đảng cộng sản.

Quyền cầm quyền được lý giải bằng tính chính danh được thừa nhận công khai và toàn thể, cùng với sự hợp thức của thể chế hay mô thức của chế độ chính trị, mô hình độc đảng cầm quyền. 

Nói một cách ngắn gọn, cả ông Tập lẫn ông Trọng đều đang tìm mọi cách để chứng minh rằng, đảng cộng sản trong mỗi nước này đều có chính nghĩa và xứng đáng ở vị trí cầm quyền, và thể thức cầm quyền của đảng cộng sản theo mô hình độc đảng lãnh đạo là mô hình không có gì khác và trái với các thể thức cầm quyền khác trên thế giới. 

Đảng cộng sản, cũng như mọi đảng chính trị khác đều không thể trực tiếp cầm quyền, nghĩa là đảng không thể tự lập ra chính phủ, tự cho mình quyền cai trị, quyền quản lý, và nhất là quyền thu thuế để, trước hết, đảm bảo duy trì sự tồn tại củabộ máy cai trị, bộ máy chính phủ. Tất cả những quyền đó nếu không được thừa nhận bởi mọi thành phần trong xã hội, bao gồm mọi công đồng dân tộc khác nhau, mọi cộng đồng tôn giáo, tín ngưỡng khác nhau, mọi xu hướng tư tưởng và đảng phái chính trị khác nhau, mọi tổ chức dân sự, chính trị, kinh tế, xã hội thuộc mọi tầng lớp khác nhau v.v... thì quyền lực đó không thể được gọi là quyền lực hoàn toàn, và vì vậy nó không có hiệu lực thực thi hoàn toàn. Trong một nhà nước độc đảng, luật pháp quốc gia trùng khớp với điều luật nội bộ của đảng chỉ có thể có hiệu lực với những thành phần và các tổ chức của đảng, với số lượng đảng viên thông thường chỉ chiếm một tỷ lệ rất thấp trong dân số quốc gia. Nó ít nhiều bị vô hiệu bởi toàn phần còn lại, thường chiếm tới 90% cơ cấu xã hội. 

Quyền lực không được thừa nhận dẫn tới hiệu lực và hiệu quả của chính sách. Đây chính là nguyên nhân gây nên sự phân rã của xã hội, một nguy cơ tiềm ẩn của ổn định, đe doạ vị trí cai trị của đảng cộng sản. 

Các đảng cộng sản cầm quyền hiện nay trên thế giới đều nhận thức được điều đó. Vì vậy những đảng cộng sản này, một mặt, tìm mọi cách ẩn mình, che giấu tính cách không đại diện của mình trong tư cách thực thi quyền lực, một mặt khác, tìm mọi cách hợp thức hoá vị trí cầm quyền của mình, bằng cách chuyển từ uy lực trong đảng sang uy lực của chính quyền, về mặt thực tiễn, đó là sự chuyển hoá từ uy lực của chủ tịch đảng sang uy lực của chủ tịch nước, chuyển sự thừa nhận uy quyền của một bộ phận đảng viên sang sự thừa nhận của toàn thể rộng rãi mọi thành phần xã hội. 

Đó là bản chất của việc thay đổi hiến pháp mà Tập Cận Bình vừa thực hiện sau Đại hội 19 và Quốc hội 13 ở Trung Quốc, bản chất của chủ trương nhất thể hoá hai hệ thống đảng và nhà nước mà ông Nguyễn Phú Trọng đặt thành nhiệm vụ tại Hội nghị TƯ 6/XII và đang âm thầm thực hiện ở Việt Nam. 

Cuộc truy tìm rất công phu này, chắc chắn mất rất nhiều công sức nghiền ngẫm cả về mặt lý luận, tổ chức thực tiễn lẫn vận dụng mọi thủ đoạn chính trị, cho thấy mâu thuẫn không còn khả năng che đậy về tính chính danh quyền độc tôn cầm quyền của đảng cộng sản ở các quốc gia do đảng cộng sản cầm quyền hiện nay. 

Ở những quốc gia này có một đặc điểm chung là đảng cộng sản nắm giữ tuyệt đối hai công cụ bạo lực công là Quân đội và Cảnh sát. Quân đội chống đảo chính và răn đe sự phân rã, cát cứ của phe cánh. Cảnh sát trấn áp mọi xu thế khác biệt của mọi thành phần xã hội. 

Chỉ cần có hai đảng chính trị độc lập, có quyền cạnh tranh công khai và bình đẳng với nhau, lập tức Quân đội và Cảnh sát trở thành lực lượng phi chính trị, không thể là của riêng ai và không có nghĩa vụ bênh vực hay bảo vị bất cứ đảng phái nào. Cho nên chỉ cần đo mức độ phi chính trị của Quân đội và Cảnh sát, có thể đo lường tính chất và mức độ dân chủ hoá củabất cứ chế độ chính trị nào. 

Trong cuộc truy tìm này, rõ ràng Tập Cận Bình đã đi trước ông Nguyễn Phú Trọng, vì từ nay, sau khi đồng nhất điều lệ đảng với Hiến pháp, khi không bị giới hạn bởi nhiệm kỳ cho chức vụ Tổng Bí thư đảng, ông Tập Cận Bình là ứng viên đương nhiên cho vị trí chủ tịch nước, trong khi ở Việt Nam, ông Trọng trong vai Tổng bí thư đảng không thể tự "phân công" mình làm chủ tịch nước. Lý do là ở Việt Nam, quy tắc từ lâu "đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ" đã trở thành một thứ nguyên lý tiên đề không bàn cãi. "Đảng lãnh đạo Chính phủ, không làm thay Chính phủ" đã buộc ông Tổng bí thư phải đứng ngoài, mặc dù đứng trên Chính phủ, đứng trên Nhà nước. 

Nhưng Nguyên thủ quốc gia là ai? Hiến pháp không thể quy định thủ lĩnh một đảng chính trị là Nguyên thủ Quốc gia. Nhưng ở Việt Nam, vị nguyên thủ quốc gia này, tức là chủ tịch nước, là một người do Bộ chính trị phân công, thường chỉ là nhân vật có uy lực thứ ba hay thứ tư trong thứ tự thang bậc của đảng, thậm chí là chỗ để giải quyết uy tín nôị bộ cho một uỷ viên quan trọng nhưng thất sủng, giống như một nơi "ngồi chơi" trước khi bị nghỉ hẳn. 

Một nhân vật như vậy có thể mặc nhiên đại diện chủ quyền quốc gia trong đối ngoại? 

Ông Tổng bí thư đảng trong thể chế đảng độc quyền, thực chất là người cao nhất trong thang bậc quyền lực, là nguyên thủ quốc gia theo nghĩa người quyết định cuối cùng. Nhưng hệ thống này không tương đồng với thể chế phổ cập trên thế giới, đặc biệt với thế giới dân chủ tự do đa đảng. 

Trong nghi lễ ngoại giao với thế giới, ông Trọng không phải là nguyên thủ quốc gia, vì ông chỉ được đảng viên trong đảng của ông bầu làm Tổng bí thư, không biết gì về việc ông có được toàn bộ cử tri cả nước bỏ phiếu cho ông không, vì vậy, ông không dại diện, dù trên danh nghĩa, cho quyền lợi quốc gia. 

Ở các quốc gia đa nguyên chính trị, ứng viên tranh cử Tổng thống thông thường phải qua cuộc bầu chọn trong nội bộ đảng. Người thắng cử trong cuộc bầu chọn này đương nhiên là người cao nhất trong đảng. Khi trúng cử Tổng thống, họ cùng lúc là Chủ tịch đảng của họ và Tổng thống của toàn dân. 

Nhưng khi phải đón tiếp ông Trọng trong một cuộc thăm viếng ngoại giao, ông Tổng thống này không thể nhân danh Chủ tịch đảng của ông để tiếp một ông Tổng bí thư một đảng khác, nhưng lại cũng không thể lấy tư cách tổng thống một quốc gia để tiếp Tổng bí thư của một đảng chính trị. Đó là sự khập khiễng trong nghi thức, làm đau đầu hệ thống quyền lực tại Việt Nam, làm lộ ra cái bản chất không chính danh của đảng cộng sản. 

Nhất thể hoá đang dọn đường cho việc tạo ra một ứng viên đương nhiên của Tổng bí thư đảng cho chức vụ chủ tịch nước. Tập Cận Bình đã dọn đường trước cho nhiệm kỳ sau năm 2023, nhưng ở Việt Nam, ông Trọng có thể được Bộ Chính trị giới thiệu ra ứng cử chủ tịch vào ngay lúc này. 

Vấn đề là phải làm thế nào để ông Chủ tịch hiện nay, đột nhiên không thể đảm nhiệm được vị trí chủ tịch nước nữa, vì lý do "sức khoẻ" chẳng hạn. Ông Trần Đại Quang dính đến rất nhiều bê bối trong suốt thời gian 5 năm thứ trưởng, 5 năm bộ trưởng Bộ Công an dưới triều đại tham nhũng Nguyễn Tấn Dũng. Quốc Hội phải tổ chức Hội nghị bất thường để bầu. 

Nếu không có một sự việc bất khả kháng như vậy xảy ra, thì phải đợi tới Quốc hội 15 để bỏ phiếu cho Tổng bí thư trúng cử Chủ tịch nước. 

Trong khi chỉ cần làm những gì thế giới làm, trả tự do về cho tự do, hai ông Tập và Trọng phải cất công tìm cách che chắn chuyện khuất tất. Quả thực là một cuộc truy tìm không dễ dàng và có vẻ đầy mưu ma chước quỷ. 

Có thể nhất thể hoá dễ dàng mà không phải thủ đoạn quá lắt léo. Đó là bầu chủ tịch nước trước bằng bầu cử tự do và phổ thông đầu phiếu. Người trúng cử chủ tịch nước tự động là Tổng bí thư đảng không cần qua đại hội đảng, vì "đảng từ nhân dân mà ra và đảng không có lợi ích nào khác ngoài lợi ích dủa dân tộc". 

Cầu trời để ông Nguyễn Phú Trọng đủ sức khoẻ ở tuổi 74 để không quá thiếu minh mẫn, khi dấn thân cho một nhiệm kỳ 5 năm nữa. 

22/03/2018 



Đinh La Thăng tố Thủ tướng hay Phó thủ tướng?

Tháng Chín (Danlambao) - Tại phiên toà ngày 21.03.2018, Đinh La Thăng đã tố cáo Phó thủ tướng là kẻ đã yêu cầu PVN ngưng việc rút vốn ra khỏi OceanBank và sau đó giao cho Ngân hàng nhà nước giải quyết bằng cách "mua" lại với giá 0 Hồ-tê, chính thức hô biến tổng cộng 4,000 tỷ Hồ-tệ. 

Báo Tuổi trẻ đã đăng tin này như sau:


Một ngày sau, 22/03/2018, trang infonet của Bộ Thông tin & Truyền thông đăng bài: 


Trong bản tin này "phó thủ tướng" được cho hô biến như 800 tỷ được hô biến, tất cả chỉ còn lại "thủ tướng":


Vậy thì... Đinh La Thăng tố... cả 2! 

23.03.2018

Phản đối nhưng không dám phản lại thiên triều

CTV Danlambao - Cứ đến hẹn lại lên, mỗi năm Tàu cộng ra lệnh ngư dân nghỉ đánh cá trên biển vài tháng. Chính xác hơn là cấm ngư dân Việt Nam đánh cá trên vùng biển của VN. Về mặt chính trị đó là hành vi xâm lược chủ quyền biển đảo của Việt Nam được Tàu cộng tiến hành theo thời gian để đóng dấu ấn chủ quyền ăn cướp. 

Năm nay, Tàu cộng lại ra lệnh cấm đánh cá kể từ ngày 01.05.2018.

Đến hẹn lại lên, đảng và nhà cầm quyền CSVN qua cái loa Lê Thị Thu Hằng của Bộ "ngại" giao lại "nhấn mạnh", "kiên quyết" phản đối bằng mồm: 

"Việt Nam phản đối và kiên quyết bác bỏ quyết định đơn phương này của phía Trung Quốc." 

Và vuốt nhẹ cho có rằng: 

" ...không phù hợp với thỏa thuận quan trọng Lãnh đạo cấp cao hai nước đã đạt được về kiểm soát tốt bất đồng trên biển, không có lợi cho việc duy trì môi trường hòa bình, ổn định và hợp tác ở Biển Đông và xu thế phát triển tốt đẹp của quan hệ hai nước cũng như nỗ lực của các nước trong việc đàm phán Bộ Quy tắc ứng xử ở Biển Đông hiện nay". 

Vậy thôi! Rồi thì biển của Việt Nam vẫn bị quân xâm lược cấm bén mãng đến. Rồi thì các quan chức Ba Đình vẫn vác mạng qua Bắc Kinh chầu cống để lãi nhãi tiếp về quan hệ 4 vàng 16 tốt, ca tụng di sản truyền thống của đám con hoang và các cha mẹ thiên triều. Rồi thì ngư dân vẫn ngậm mối căm hờn giữa biển cả bởi vì sự lãnh đạo mà kẻ đui, người mù cũng phải sáng mắt sáng lòng:

"Việt Nam có đầy đủ căn cứ pháp lý và bằng chứng lịch sử khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa"

Vẫn là một khúc nhạc cũ mèm. Đến Tàu mà cũng vẫn luôn là Lạ thì mọi chứng cớ đều vô nghĩa.

Việt Nam có nhiều thứ! Nhưng tất cả đã, đang và sẽ mất hết vì VN lại có thêm một thứ khác: Đó là một tập đoàn tay sai cộng sản Việt gian, hèn với giặc và ác với dân. 

23.03.2018

Dân Tàu lái xe tự do ở Móng Cái, Quảng Ninh với bằng lái nào?

Tư nghèo (Danlambao) - Vừa rồi có các anh hùng núp bụi CSGT ở Cát Lái hung hăng tuyên bố rằng bằng lái quốc tế là "vô giá trị tại Việt Nam". Phóng tuốt lên miệt bắc, hỏi các chú Núp rằng bằng lái của các chú Ba (ba đây là cha... cha của đám con hoang Ba Đình) có "vô giá trị tại Việt Nam" hay không?

Sau khi hành vi "vô giá trị" của các chú Núp Cát Lái bị tung lên mạng xã hội, thiên hạ chửi cho ướt mặt, Vụ trưởng Vụ Quản lý phương tiện và người lái, Tổng cục Đường bộ Việt Nam là Nguyễn Thắng Quân phải xắn lưng quần tuyên bố: Cảnh sát giao thông (CSGT) nói bằng lái xe quốc tế theo Công ước Vienna “vô giá trị tại Việt Nam” là sai, tuy nhiên cách xử lý của CSGT là có cơ sở. 

Thường thường hay luôn luôn, mỗi câu nói của các chú Sản mà có chữ "tuy nhiên" trong đó thì bảo đảm sau cái "tuy nhiên" là một cái gì rất ư là... ngu phổ thông (theo kiểu nói của Đinh Tấn Lực). Nói thì sai tuy nhiên xử lý thì... có cơ sở! 

Theo ông vụ trưởng quản lý người lái này thì "ở Việt Nam hiện nay chỉ chấp nhận giá trị của 2 loại GPLX (giấy phép lái xe), đó là GPLX do quốc gia cấp và GPLX quốc tế theo Công ước 1968." 

Đây là danh sách 85 quốc gia thành viên của Công ước Vienna: 

Nguồn: Dân Trí

Không thấy nước "chú Ba" nằm trong danh sách này. 

Năm ngoái tại Móng Cái và năm nay tại Quảng Ninh, chú con hoang Nguyễn Xuân Phúc đã ký giấy cho phép con cháu của "chú Ba" long nhong chạy đầy đường theo kiểu bên này biên giới là nhà bên này biên giới cũng là quê... cha. 

Trong "sự cố" tự do long nhong này, chẳng thấy có anh hùng Núp, anh hùng Bụi nào dám nhào ra chụp cổ các chú xì xồ vang trời lỡ đất xem GPLX của chúng thuộc loại nào. 

Chắc chắn không nằm trong danh sách của Công ước Vienna. 

Vậy thì tại sao chúng vẫn tự do thong dong từ biên giới chạy ngang chạy dọc chạy tuốt luôn xuống vịnh Hà Long? 

Thưa: Vì chúng là cha của các chú! 


Đánh giặc thì nhát - Đánh dân rất ác - Đánh bạc lại siêng!

Đồ Hiếm (Danlambao) - Theo báo vẹm, vụ án bắt đầu hết sức đơn giản, tháng 05/2017 bà Võ Minh Phương, sinh sống tại Việt Trì ra trình báo với côn an Phú Thọ về việc bị chiếm đoạt 110 chiếc thẻ điện thoại giá trị 55 triệu đồng. Côn an Phú Thọ vội vàng vào cuộc và bắt được thanh niên đã chiếm đoạt tài sản của bà Phương, tên này thú nhận rằng đã mang toàn bộ tiền trong thẻ điện thoại đổi sang tiền ảo để sử dụng vào việc đánh bài trực tuyến. Lần theo đường dây này, côn an Phú Thọ đã lỡ tay làm vỡ bình, lòi ra toàn cán cộm chủ mưu vụ án "Sử dụng mạng internet tổ chức đánh bạc và rửa tiền" gồm Nguyễn Văn Dương (SN 1975, Chủ tịch HĐQT Công ty đầu tư phát triển an ninh công nghệ cao - CNC) và Phan Sào Nam (SN 1979, cựu Chủ tịch hội đồng quản trị, Giám đốc Công ty cổ phần truyền thông trực tuyến - VTC online), Lưu Thị Hồng (SN 1976, Tổng giám đốc Công ty đầu tư phát triển an ninh công nghệ cao), thiếu tướng côn an Nguyễn thanh Hóa (SN 1958, Cục trưởng Cục cảnh sát công nghệ cao C50). Phía sau còn có trung tướng côn an Phan Văn Vĩnh, cựu Tổng Cục trưởng Tổng cục Cảnh sát, và nhiều thế lực “đỏ phản động” trong quân đội, côn an, 4T, ngân hàng, tài chính…

Kết quả ban đầu với nhiều thắc mắc

Hình 1

- 83 người bị khởi tố và 38 người bị bắt, mà không có một danh sách và chi tiết bao nhiêu cán bộ đảng đầu ngành hay cháu ngoan địa phương đã hăng say đánh… thấu cấy như vậy!

- Hơn 1.000 tỷ Hồ tệ (khoảng 4,5 triệu USD) bị thu giữ (1 tỷ đồng đổi ra thành 45.000 USD). Trong khi một số báo cho biết lên đến 18.000 tỷ trên "chiếu bạc", vậy con số chênh lệch bị hồ biến đâu mất?

- 20 căn hộ bị kê biên (trị giá 190 tỷ Hồ tệ) và 13 xe hơi bị tạm giữ, lại không một chi tiết về bao nhiêu xe mang bảng số xanh?

- 380 tỷ đồng bị phong tỏa trong ngân hàng, nhưng không thông tin tài khoảng đứng tên ai và tại ngân hàng nào - để mà dân đen né trước!

- Số ngoại tệ thu được chuyển ra nước ngoài ước chừng hơn 3,6 triệu USD dưới tên Phan sào Nam qua ngân hàng tại Singapore. Nhưng không một ngân hàng hay tổ chức nào bị truy tố về việc giúp Nam rửa và chuyển tiền?

- Côn an xác định có hơn 40 triệu tài khoản đăng ký tham gia trên trang mạng (cổng game) RikVip/Tip.Club này. Mỗi cá nhân có thể mở 2 hay 3 tài khoản, thì ước tính có hơn 14 triệu người tham gia các trò đỏ đen online này. Các câu hỏi được đặt ra:

Những ai có khả năng thường xuyên đánh bạc online?

Mọi người đều dễ dàng trả lời rằng: Đa số phải là cán bộ đảng viên gộc hay người thân con ông cháu cha, vì kiếm tiền quá dễ dàng qua tham nhũng, hối lộ, phạt giao thông, cướp đất, bán nước… Một số khác có quan hệ làm ăn chia với đảng đĩ như: Tư sản đỏ, lưu manh côn đồ (đi đâm thuê chém mướn cho côn an), bọn bưng bô theo đảng đĩ (như dư luận viên, ca sĩ, chân dài, hoa hậu và cả trí thức XHCN, tu sĩ quốc doanh… được đảng trả công do thành tích chống bọn thù địch hay nâng bị Hồ: Thí dụ Ca sĩ Mr. Đờm có mẹ đánh bài mất hàng tỷ Hồ tệ). Còn người lao động bằng chính sức mình, thì không ai có dư tiền và ngay cả thời gian để đánh bài online.

Lượng tiền đánh bạc đang lưu hành phỏng đoán là bao nhiêu?

Theo báo vẹm, trong giai đoạn điều tra, số tiền lưu thông hiện hành của đường dây đánh bạc lên đến 18.000 tỉ đồng (810 triệu USD). Tại Thành Hà khi đến kiểm kê tư gia của Phan sào Nam, chiếc xe 7 chỗ của cơ quan tố tụng đã không thể chở hết số tiền tịch thu được, mà phải thuê thêm xe tải. Số tiền này Nam khai có được từ cờ bạc game online, Nam “để tạm” ở đó và sẽ dùng vào đầu tư một công trình xây dựng tại Quảng Ninh. Tại Thành Hồ, cơ quan điều tra cũng đã phải mất nhiều công sức suốt đêm để vận chuyển số vàng và đô-la (còn nguyên seri) thu lời bất chính từ cờ bạc trị giá lên tới hàng trăm tỷ đồng mà Phan Sào Nam có ý định chuyển hóa vào bất động sản. Đó là chỉ riêng Nam, còn Dương, thiếu tướng CAND Hóa, trung tướng CAND Vĩnh đến nay vẫn chưa thấy báo đảng phanh phui hay đảng chưa cho phép bật mí, vì như thế sẽ phương hại đến uy tín của đảng đĩ. Báo Tiền phong chỉ đưa một tin ngắn, bằng nhiều hình thức, trong đó có việc chuyển khoản “lòng vòng” dưới dạng hợp đồng kinh tế, Nguyễn Văn Dương đã chuyển đến thiếu tướng Nguyễn thanh Hóa hơn 17 tỷ đồng. Ngoài ra, Nguyễn thanh Hóa còn bị nghi vấn đã nhận 700 triệu đồng dưới dạng quà biếu, cảm ơn, lễ tết, đi nghỉ mát…

Hãy so sánh, khi Formosa xả thải giết biển, đảng VGCS đã chấp nhận 11.000 tỷ Hồ tệ để bảo kê cho Formosa, nay các đảng viên VGCS bỏ ra 18.000 tỷ đánh bạc khơi khơi hơn gấp rưởi số tiền này (161%)! 

Quan hệ đỏ chằn chịt

Sỡ dĩ trung tướng Phan văn Vĩnh (Tổng cục II) đã ra sức tiếp tay cho xới bạc khủng xuyên quốc gia ở Phú Thọ này, cũng vì Phan Sào Nam chính là con trai của Phan văn Vĩnh, đồng thời Nguyễn văn Dương lại là con rể cựu bí thư Hà Nội Phạm Quang Nghị. Một chuyện thú vị, chiếc xe hơi chở Nghị đi chơi golf lại bị tịch thu ngay tại sân golf . Xe đó là của Nguyễn Văn Dương – con rể của Nghị và là vật chứng từ lợi nhuận tổ chức đánh bạc. Nhắc lại, Phạm quang Nghị hồi năm 2006 là Bí thư Thành ủy Hà Nội, kế nhiệm của Trọng Lú được bầu làm Chủ tịch Quốc hội. Người dân trong nước vẫn chưa quên câu nói “vô cùng thương dân” của Nghị trong trận lụt kỷ lục ngoài Bắc hồi 2008, khi trả lời phỏng vấn về tình hình chống lũ, Nghị có nói: "Tôi thấy nhân dân ta bây giờ so với ngày xưa ỷ lại nhà nước lắm. Cứ chờ trên về, chờ cung cấp cái này, hỗ trợ cái kia chứ không đem hết sức ra tự làm".

Hình 2

Trở lại chủ đề, theo báo vẹm: "Đây là mạng lưới trò chơi cờ bạc trá hình có quy mô và doanh thu lớn nhất Việt Nam". Game Rikvip bắt đầu hoạt động từ tháng 4/2015, gồm 42 trò mô phỏng các hình thức đánh bạc (xóc đĩa, xì phé, bài tiến lên, bài cào... Xem hình 2), hoạt động trái phép thông qua trang mạng rikvip.com, rikvip.vn; từ tháng 8/2016 đổi tên thành TIP.Club và dưới dạng các ứng dụng (App) trên điện thoại hay máy tính/máy tinh bảng. Nói rõ hơn, người đánh bạc (người chơi game) qua mấy tính hay điện thoại phải tham gia vào quy trình như sau:

1. Tạo một tài khoản cá nhân để đánh bạc (với mật khẩu).

2. Bỏ tiền vào tài khoản đánh bạc qua 3 cách:

- Thẻ cào điện thoại của các Doanh nghiệp viễn thông (DNVT), tỷ suất 100.000 Hồ tệ = 80.000-82.000 RIK. Nghĩa là DNVT liếm hơn 18%.

- Mua thẻ chơi game qua các đại lý TIP.Club trên toàn quốc (với tỷ suất 100.000 Hồ tệ = 80.000-82.000 RIK).

- Trực tiếp chuyển khoản từ ngân hàng.

3. 3. Dùng tiền ảo RIK để đặt cuộc chơi. Thắng hay thua đều được thanh toán bằng tiền ảo RIK.

4. 4. Lấy tiền ra bằng cách đổi tiền ảo RIK ra tiền mặt qua:

- Thẻ cào điện thoại với lệ phí 15%, 115.000 RIK = 100.000 Hồ tệ

- Tại các đại lý TIP.Club cùng với lệ phí 15%.

- Mua thẻ goCoin bằng SMSViettel...

Viettel, Mobifone, Vinaphone... đều tham gia rửa tiền

Hình 3

Qua sự chuyển đổi thẻ cào điện thoại ra tiền ảo (Xem hình 3, lấy từ nguồn (2)), ta sẽ dễ dàng nhận diện ra các đồng phạm tầm cỡ nhà nước đều tham gia vào phi vụ bạc bịp này. Khi một doanh nghiệp viễn thông (DNVT hay còn gọi là nhà mạng) nào ra một loại thẻ cào điện thoại, thì DNVT đó chịu trách nhiệm cho mệnh giá của thẻ cào để đổi lấy dịch vụ viễn thông cho khách hàng. Nhưng ở đây, DNVT đã đổi mệnh giá thẻ cào thành tiền ảo RIK đánh bạc, mà không có dịch vụ viễn thông nào cả. Rõ ràng là các DNVT đã rất tích cực tham gia vào việc rửa tiền phi pháp, chỉ vì mối lợi nhuận 18-20% qua việc hoán đổi 1 đồng = 0,8 Rik. 

Tiền chơi bạc từ thẻ cào điện thoại chiếm đến 97% tổng lượng tiền chơi bạc. Trong đó các DNVT được hưởng 15,5-16,3% sau khi trừ các chi phí. Nói đến viễn thông thì tính đến thời điểm hiện nay Tập đoàn Viettel (Quân đội) đã trở thành nhà mạng đi tiên phong trong việc đổi tiền ảo RIK ra tiền mặt hoặc ra thẻ điện thoại, sau đó là đến Vinaphone (Công an), Mobilfone (Bộ Thông tin Tuyên truyền). Ba nhà mạng lớn Viettel, Vinaphone và Mobilfone đã hưởng lợi tới 1.400 tỷ đồng từ đường dây đánh bạc nghìn tỷ này qua các dịch vụ trung gian thanh toán và mua bán các loại thẻ cào điện thoại và thẻ game. 

Tóm: Nếu vụ án này được đưa ra xét xử công bằng, thì các nhà mạng sau khi bị phạt nặng, còn phải "ói ra" cho hết số tiền phi pháp, để trả lại cho công quỹ phục vụ toàn dân.

Mạng lưới rửa tiền trên toàn quốc

Theo báo vẹm "Để người chơi dễ tham gia, đường dây này lập ra hệ thống đại lý nhiều cấp, gồm 25 đại lý cấp một và 5.852 đại lý cấp 2, trên toàn quốc để nạp/ rút tiền chơi bạc". Đề phát hành các thẻ chơi game trên toàn quốc với các mệnh giá bằng cả trăm ngàn Hồ tệ, ta có thể nhận ngay rằng:

- Phải có sự "thông qua" của Bộ/Sở Tài chính hay cao hơn là Ngân Hàng Nhà Nước thì một thẻ game (chỉ là một tờ giấy in màu), mới được phép lưu hành rộng rãi. Vì nếu không, thì việc phát hành thẻ game là việc phi pháp trong hệ thống kinh tế tài chính, nhưng tại sao các bộ/sở tài chánh lại không biết đến hơn 2 năm qua?

- Ít nhất là Bộ 4T phải duyệt xét qua, vì tại VN xã nghĩa thì bất cứ mọi sự in ấn và phát hành đều phải bị kiểm duyệt và bị xin đểu bởi Bộ 4T.

Gần 6000 đại lý buôn bán một loại tờ tiền giấy bạc bịp (thẻ chơi game) từ 2015 trên khắp nước, vậy mà côn an VGCS (thường vỗ ngực tự sướng là tài giỏi "nhất thế giới") không hay biết gì cả? Câu trả lời chỉ là vì các đồng chí côn an (tự xưng) nhân dân đã "ngậm miệng ăn tiền"!

Kết: Phía sau của tổ chức đánh bạc và rửa tiền nay là vô số mạng lưới các băng nhóm mafia bao gồm các nhà mạng, ban ngành tài chính, ngân hàng, 4T, giao thông... tất tần tật đều trực thuộc đảng mafia CSVG.


Các ngân hàng cùng tham gia rửa tiền từ đánh bạc phi pháp

Hình 4

Các ngân hàng của các tư bản đỏ VGCS cũng không ngu gì mà bỏ qua phi vụ rửa tiền này. Xem hình 4 trích từ nguồn (2), ta có thể nhận ra thêm các ông lớn ngân hàng cùng nhau hỗ trợ côn an để hút máu dân: Vietcombank, Đông Á, VietinBank, TechComBank, BIDV, HDBank, ACB, Eximbank, OCB, SCB...

Giậu đổ bìm leo, báo chí trong nước hồ hởi bơi móc những phi vụ làm ăn bất chính của của Phan sào Nam và Nguyễn văn Dương ra ào ạt. Phan Sào Nam chính là người tự ý 'lấy' 10 triệu USD của Quỹ DWS Vietnam Fund thông qua Công ty Quản lý quỹ Duxton đầu tư vào VTC Online. Còn 'đại gia' Nguyễn Văn Dương được biết đến là 'trùm' đầu tư BOT hàng chục nghìn tỷ tại Quảng Ninh để thâu phí hút máu dân lành.

Báo Tuổi Trẻ dẫn nguồn tin cho biết Nguyễn thanh Hóa đã ký với Nguyễn Văn Dương một hợp đồng làm ăn. Theo thỏa thuận, Phan Sào Nam sẽ được ăn chia 60% lợi nhuận từ đường dây đánh bạc, còn Dương hưởng 40%. Nguyễn thanh Hóa sẽ được chia khoảng 20% lợi nhuận từ số tiền Dương được hưởng, nghĩa là 8 % của tổng số lợi nhuận. Sau khi chia chác, các đối tượng tổ chức đường dây đánh bạc dùng nhiều thủ đoạn khác nhau để hợp thức hóa nguồn tiền, như đầu tư các dự án, góp vốn kinh doanh, mua bất động sản, chuyển đổi thành vàng, ngoại tệ, chuyển ra nước ngoài (Phan Sào Nam gửi 3,5 triệu USD tại ngân hàng Bank of Singapore)…

Tại sao vụ đánh bạc và rửa tiền nghìn tỷ nay mới được công bố?

Trong vụ án này có khoảng 14 triệu dân chơi đánh bạc, tổng cộng số tiền trong vụ này phải lên tới 28.000 tỷ, trong khi các báo lu loa chỉ đến 18.000 tỷ. Theo báo vẹm, vụ án đã được phát hiện từ tháng 5/2017 mà phải đợi ra Tết 2018, côn an và báo đài mới công bố. Nếu so sánh, khi các nhà đấu tranh cho nhân quyền hay dân oan lên tiếng phản đối tà quyền thì bị bắt khẩn cấp, còn bọn tội phạm kinh tế này thì phải chờ đến 9 tháng mới cho bắt, vì sao thế?

Vì Trọng lú lúc nào cũng:

- Đặt quyền lợi đảng lên trên đất nước: Lú phải xem kỹ làm sao “đánh chuột đừng vỡ bình”, và trong các con chuột bị đem thui thì phải chọn con nào có lợi để tiến sát đến sào huyệt chuột cống 3 X, còn chuột nào thuộc phe của Trọng thì chỉ cần "rút kinh nghiệm, tự kiểm điểm, chuyển công tác là đủ."

- Khi đánh úp ổ đánh bạc thì phải chọn lúc ra Tết, vì lúc đó phe Trọng sẽ hốt được nhiều tiền hơn trên chiếu bạc, trước Tết người dân mắc lo mua sắm, đi du lịch, không mấy ai chơi. Sau đó Lú sẽ xử cho qua chuyện, rồi chia nhau số tiền hàng ngàn tỷ đồng tịch thu được.

Tin đồn từ dân giang lại có hai thuyết: Một là, trong năm nay Trọng lú sẽ cho Trung quốc vào các khu đặc quyền kinh tế để mở casino, nên phe “còn đảng còn mình” phải tự cắt tay chia bài, mà nhường lại cho các cha “con hoang” Tàu! Hai là, đánh bài mạng TIPClub đã hút phần lớn khách đại gia của Vietlott – sân sau con rể của Phúc niễng, nên phải triệt thôi!

Vài gợi ý để phản đối lại Đảng VGCS và hệ thống Nhà nước mafia

- Tẩy chay các nhà mạng viễn thông có liên quan đến rửa tiền: Viettel (quân đội), Mobifon (4T), Vinaphone (côn an). Vì các doanh nghiệp này là nguồn sống nuôi dưỡng bọn lãnh đạo hèn với giặc ác với dân.

- Rút tiền ra các ngân hàng có liên quan đến rửa tiền. Vì bọn tư bản đỏ này là cánh tay nối dài của quan đỏ tham nhũng bán nước hại dân. Khi một nhóm lợi ích bị vào lò, thì ngân hàng phe đó sẽ phá sản. Do đó dân ta rút tiền mua vàng, đô cất giữ cho chắc ăn.

- Tẩy chay các nhà mạng đánh bạc trá hình qua con đường chơi game như: Zing, VTCoin, BIT, OnGame... đi vào con đường này thì chỉ có nhà tan cửa nát.

- Truy tìm và công bố danh sách các quan đỏ có tên trong 14 triệu dân đánh bạc và rửa tiền. Vì chắc chắn chúng là bọn tham nhũng mới có tiền để đi đánh bạc.

Con số 14 triệu người – khoảng ¼ nguồn năng lực của VN ghiền cờ bạc, là kết quả tất yếu của hơn 70 năm đảng CSVG lãnh đạo. Một sự thật đau lòng cho những ai còn quan tâm đến đất nước. Mỗi ngày đọc hàng loạt báo phanh phui thêm nhiều chi tiết về đường dây đánh bạc với số tiền khổng lồ đang chảy từ từ ra nước ngoài mà ngán ngẩm, oái oăm nhất là do kẻ trước đây đứng đầu cơ quan phòng chống tội phạm nay lại tiếp tay bảo kê, chiếm đoạt tài sản, tổ chức đánh bạc, rửa tiền...

Những đảng viên CSVG tha hóa ăn tàn phá hại đất nước này chẳng cần phải đưa ra tòa xét xử cho tốn công tốn sức, cứ mang ra xử tử chừng chục tên làm gương cho những kẻ khác bỏ tật.

Trong khi đất nước nợ nần, dân tình khổ cực, giặc đã vào tận sân nhà, mà đám cán bộ lãnh đạo CSVG vẫn:

Quân đội đánh giặc thì nhát,
Công an đánh dân rất ác,
Đảng viên đánh bạc lại siêng!

22/3/2018


____________________________________

Tham khảo:

Kẹt xe và kẹt chính trị

Viết từ Sài Gòn Theo RFA-2018-03-22   
Giao thông tại nội thành Hà Nội hôm 4/7/2017
Giao thông tại nội thành Hà Nội hôm 4/7/2017-AFP
Tình trạng ngập ngụa và kẹt xe triền miên ở các thành phố lớn, có vẻ như chưa đủ với các nhà quản lý, lãnh đạo. Thế nên họ mới quyết định chia sẻ thêm một phần kẹt xe của người anh em “bốn tốt mười sáu vàng” của họ. Kể từ những ngày đầu năm 2017, xe của khách du lịch Trung Quốc có thể tự do ra vào các tỉnh Lạng Sơn, Quảng Ninh trong bán kính 100km (có tính ước định, thực ra không ít xe mang biển Trung Quốc chạy thẳng xuống Hà Nội, Hải Phòng, Hưng Yên…). Đầu năm 2018, lại nghe tin xe của người Trung Quốc được chạy sang Việt Nam, tôi lấy hơi làm lạ vì chuyện này đã xảy ra một năm rồi, sao bây giờ mới thông tin chính thức?!
Nhưng lần này có phần khác, nghĩa là không có bán kính giới hạn (ước định) cho xe của khách du lịch Trung Quốc khi sang Việt Nam, chỉ có giới hạn số lượng 100 xe trên một ngày và cũng không qui định xe đó được lưu trú bao nhiêu ngày. Bởi chắc chắn không có chuyện một xe hơi đi từ quốc gia này sang quốc gia khác để du lịch rồi quay về trong ngày mà kịp. Vả lại, nếu đi – về trong ngày thì các khách sạn, nhà nghỉ phía Bắc phải đóng cửa sớm!
Thử tưởng tượng một ngày có 100 xe sang Việt Nam, bủa đi khắp nơi để thăm thú và họ ở lại chừng 3 ngày, theo cấp số nhân, mười ngày thì đã có hơn 1000 xe Trung Quốc lưu hành tại Việt Nam (bởi họ không bị giới hạn thời gian ở lại Việt Nam trong ba ngày hay nửa tháng). Với đà này, đường sá Việt Nam đã kẹt càng thêm kẹt, bởi kiểu lái xe lớ ngớ của các tài xế nước khác. Mà theo thông lệ thì tài xế Việt Nam phải nhường đường cho tài xế nước ngoài theo phép ngoại giao… Hệ quả của điều này là đường sá Việt nam vốn đã chật càng thêm kẹt cứng!
Không lẽ nào các ông lãnh đạo, các bà quản lý chưa nhìn thấy môi trường Việt Nam xuống cấp trầm trọng, chưa nhìn thấy đường sá Việt Nam ngày một chật chội, ổ gà ổ voi, kẹt đường, tai nạn… có hàng trăm thứ vấn nạn đường sá… hay sao mà còn rước thêm mối tai họa đường sá, tai họa môi trường? Bởi tăng 100 chiếc xe hơi thải khói vào môi trường Việt Nam mỗi ngày cũng có nghĩa là đang rước đồ tể về làng.
Hay là để cứu các BOT một khi không thể tận thu được của nhà xe người Việt, đưa nhà xe Trung Quốc vào để họ “làm gương” đóng phí BOT?
000_Hkg10250742.jpg
Tắc đường ở nội thành Hà Nội hôm 29/1/2016. AFP
Bởi hiện tại, không có bất kỳ lý do nào để tăng thêm số lượng xe lưu thông cũng như khói thải trên đất nước này! Một khối độc do Formosa thải ra ở biển miền Trung, bùn đỏ thải ra ở Tây Nguyên, khói bụi thải ra ở các khu điện than… Người Việt Nam tiến đến tỉ lệ và số lượng bệnh ung thư cao nhất thế giới, bệnh tật càng ngày càng nhiều, bệnh viện ngày càng chật chội, khủng hoảng giường bệnh… Giờ còn thêm nạn thải khói độc và rau cải độc…
Thử hỏi có thứ gì đó trục trặc ở đây khi mà xe cộ, đường sá, khói bụi tại Việt Nam đang gây ngộp thở, rau củ quả của nông dân Việt Nam phải mang đi đổ thì nhà nước là thản nhiên để cho mỗi ngày 100 xe đi vào Việt Nam thải khói, hàng chục ngàn tấn rau củ quả Trung Quốc vào Việt Nam để phá giá nông dân Việt Nam? Rõ ràng, đã có một thứ gì đó rất trục trặc và với đà này thì bên cạnh cái lò chống tham nhũng của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đốt lên để tiêu diệt một số quan tham (mà theo đồn đoán là phe đối thủ của ông Trọng), còn một cái lò khác cũng nhen nhóm để đốt sạch sức khỏe của người dân!?
Như vậy thì nên vui hay nên buồn khi mà Việt Nam trở thành một Hỏa Diệm Sơn từ chính trị đến an sinh xã hội? Vì chắc chắn một điều là hiện nay, cuộc chống tham nhũng sẽ đi vào cao trào, sẽ có hàng trăm cái tên xộ khám. Và con số hàng tỉ đô la thất thoát sẽ thòi ra. Nhưng vấn đề mấu chốt là khi con số thòi ra thì nó có được trả về cho ngân sách nhà nước, cho toàn dân? Hay chỉ là trò chơi hạ bệ vô thưởng vô phạt giữa các phe nhóm. Một khi chỉ là trò chơi hạ bệ thì phỏng ích gì?
Và hiện tại, vấn đề sức khỏe của người dân Việt Nam, hơn bao giờ hết, nó phải được bảo vệ từ mọi góc, đặc biệt là từ góc chính trị, sức khỏe của người dân phải đặt lên hàng đầu. Đằng này chính trị nắm thóp kinh tế, y tế, và để đạt mục tiêu chính trị, không ít lần kinh tế, y tế và giáo dục trở thành con rối ăn hại, giết dân ngấm ngầm, đẩy vào chỗ u mê, chết dần chết mòn trong băng hoại.
Trách nhiệm này thuộc về ai? Và nếu thực sự có trách nhiệm, thiết nghĩ ngay từ giây phút này, đảng, chính phủ, nhà nước Cộng sản Việt Nam phải dừng ngay ba cái trò mua rau, cho xe lượn lờ trên lãnh thổ như vậy. Người dân mãi mãi là một đám đông, là nhân dân của một quốc gia độc tài, để kiếm được chén cơm manh áo phải rỏ nước mắt, chảy máu linh hồn như Việt Nam… Thì chắc chắc khi thấy tiền, họ phải thích, không ít kẻ bất chấp để có tiền.
Nhưng nhà lãnh đạo thì khác, cho dù anh như thế nào nhưng khi ngồi ghế lãnh đạo, nắm quyền lãnh đạo, anh phải có trách nhiệm điều chỉnh, chấn chỉnh mọi sai lầm xã hội bằng cách ngăn cấm những mối nguy từ bên ngoài mang vào quốc gia, đặc biệt là ngăn chặn những cơn gió độc đánh thẳng vào tính thực dụng của nhân dân. Nhưng có vẻ như kẻ nắm quyền còn tham hơn cả đám đông nhân dân gấp nhiều lần!
* Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á Châu Tự Do